M’Cheyne Bible Reading Plan
Tai Vạ Thứ Năm: Súc Vật Bị Dịch
9 CHÚA lại bảo Môi-se: “Con đi gặp Pha-ra-ôn, nói với vua ấy: CHÚA, Đức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ bảo vua phải để cho dân đi thờ phượng Ngài. 2 Nếu không, CHÚA sẽ làm cho súc vật bị bệnh dịch. 3 Ngựa, lừa, lạc đà cùng các loài gia súc khác đều phải chết. 4 Nhưng nạn dịch này chỉ giết hại súc vật của người Ai-cập mà thôi, không một con nào của người Y-sơ-ra-ên bị chết cả.
5 Ngày mai, việc này sẽ xảy ra.” 6 Đúng như lời CHÚA, vừa sáng hôm sau, súc vật của người Ai-cập chết la liệt, nhưng súc vật của người Y-sơ-ra-ên không việc gì cả. 7 Pha-ra-ôn sai người đi quan sát, xem thử có phải súc vật của người Y-sơ-ra-ên đều an toàn cả không? Đến khi biết rõ điều ấy là đúng. Pha-ra-ôn vẫn cứ cố chấp, không để cho người Y-sơ-ra-ên đi.
Tai Vạ Thứ Sáu: Ung Nhọt
8 Bấy giờ, CHÚA bảo Môi-se và A-rôn: “Hãy bốc tro trong lòng bàn tay, rồi trước mặt Pha-ra-ôn, Môi-se sẽ tung tro lên trời. 9 Tro sẽ là bụi phủ khắp nước Ai-cập, gây nên mụn nhọt lỡ lói đầy mình cả người lẫn thú vật.”
10 Môi-se và A-rôn vâng lời, làm đúng như CHÚA bảo họ. Ung nhọt nổi lên khắp thân thể của người Ai-cập và trên cả thú vật nữa. 11 Các thầy pháp cũng bị lở lói, không còn đứng trước mặt Môi-se được nữa. 12 Nhưng CHÚA khiến lòng Pha-ra-ôn chai đá, không chịu nghe lời Môi-se và A-rôn, như CHÚA đã báo trước.
Tai Vạ Thứ Bảy: Mưa Đá
13 Sau đó, CHÚA bảo Môi-se: “Sáng mai con hãy dậy sớm đi gặp Pha-ra-ôn, hãy nói với vua: CHÚA, Đức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ bảo vua để cho dân Y-sơ-ra-ên đi để họ thờ phượng Ngài! 14 Ngài nói: Lần này Ta sẽ giáng tai họa hiểm nghèo khiến cho ngươi, quần thần và mọi người dân Ai-cập đều phải biết rằng, trên khắp thế giới, không có thần nào khác như Ta. 15 Ta có thể dùng tai họa tiêu diệt ngươi và dân ngươi khỏi mặt đất, 16 nhưng Ta để cho ngươi sống vì muốn cho ngươi thấy quyền năng của Ta và danh Ta sẽ được truyền rao khắp thế giới. 17 Nếu ngươi còn dám lên mặt ngăn cản việc ra đi của dân Ta 18 thì ngày mai, đúng vào ngày giờ này, Ta sẽ giáng một trận mưa đá rất lớn, trong lịch sử Ai-cập chưa hề có trận mưa đá nào lớn như vậy. 19 Bây giờ, ngươi nên cho người dắt súc vật ở ngoài đồng về, vì mưa đá sẽ rơi, giết hại cả người lẫn súc vật còn ở ngoài đồng.”
20 Quần thần Pha-ra-ôn nghe những lời này, có người lo sợ, vội sai gọi đầy tớ đem súc vật về, 21 nhưng cũng có người dửng dưng, không đếm xỉa gì đến lời CHÚA, cứ để đầy tớ và súc vật ở ngoài đồng.
22 CHÚA bảo Môi-se: “Hãy đưa tay lên trời, mưa đá sẽ rơi xuống khắp nước Ai-cập, trên người, thú vật và cây cỏ.” 23 Môi-se, tay cầm gậy, đưa lên trời. CHÚA làm cho sấm động vang trời, chớp nhoáng sáng rực và mưa đá trút xuống dữ dội. 24 Thật là một cảnh khủng khiếp chưa hề thấy trong lịch sử Ai-cập. 25 Cả nước Ai-cập bị tàn phá. Người, súc vật, cây cỏ, mùa màng còn lại ngoài đồng đều bị mưa đá hủy hoại, 26 chỉ trừ ra Gô-sen, đất cư trú của dân Y-sơ-ra-ên, là không bị mưa đá hôm ấy.
Pha-ra-ôn Lại Cứng Lòng
27 Pha-ra-ôn cho mời Môi-se và A-rôn vào, nói: “Bây giờ, ta đã biết lỗi mình. CHÚA đúng hoàn toàn, còn ta và dân ta đều là sai trái cả. 28 Xin cầu CHÚA cho ta, để Ngài chấm dứt sấm sét và mưa đá, rồi ta sẽ cho dân Y-sơ-ra-ên đi lập tức.”
29 Môi-se đáp: “Ra khỏi thành, tôi sẽ đưa tay lên hướng về CHÚA, sấm sét sẽ lặn, mưa đá sẽ tan. Làm thế để bệ hạ ý thức được rằng CHÚA nắm quyền khắp hoàn vũ. 30 Tuy nhiên tôi biết bệ hạ và quần thần vẫn chưa thật tâm kính sợ CHÚA.” 31 Lúc ấy đúng vào mùa lúa mạch và cây gai trổ hoa, nên lúa mạch và cây gai đều bị mưa đá vùi dập. 32 Còn lúa mì và tiểu mạch không bị hại vì chưa mọc lên.
33 Như thế Môi-se rời Pha-ra-ôn, ra ngoài thành, đưa tay lên hướng về CHÚA. Sấm sét và mưa đá ngừng lại, mưa cũng không đổ xuống nữa. 34 Vừa thấy thế, Pha-ra-ôn và quần thần lại ương ngạnh, họ lại phạm tội một lần nữa. 35 Vậy, Pha-ra-ôn không để cho dân Y-sơ-ra-ên ra đi, đúng như lời CHÚA đã bảo trước với Môi-se.
Cảnh Cáo Người Đạo Đức Giả(A)
12 Trong khi đó, một đoàn dân đông hàng vạn người tụ họp chen chúc đến nỗi dẫm lên nhau. Ngài bắt đầu dạy các môn đệ trước: “Các con hãy đề phòng men của người Pha-ri-si, tức là lối sống đạo đức giả. 2 Không điều gì che đậy mà sẽ khỏi bị tỏ bày; không điều gì giấu kín mà sẽ khỏi bị phát hiện. 3 Vì thế, những lời[a] các con nói trong tối sẽ được nghe ngoài sáng;[b] những tiếng rỉ tai trong phòng riêng sẽ được công bố trên sân thượng.
4 Ta bảo các con, những bạn thân của Ta: ‘Đừng sợ những kẻ giết thân xác rồi sau đó không làm gì được nữa. 5 Nhưng Ta sẽ bảo cho các con phải sợ ai: Hãy sợ Đấng sau khi giết rồi còn có quyền ném vào hỏa ngục. Phải, Ta bảo các con, hãy sợ Đấng ấy!’ 6 Có phải năm con chim sẻ chỉ bán được hai đồng tiền[c] sao? Thế mà, không một con nào bị Đức Chúa Trời bỏ quên! 7 Hơn nữa, ngay tóc trên đầu các con cũng đã được đếm hết rồi. Vậy, đừng sợ, vì các con còn quý[d] hơn nhiều chim sẻ!”
Công Nhận Chúa Hoặc Chối Bỏ Ngài(B)
8 “Ta bảo các con, hễ ai tuyên xưng Ta trước mặt loài người, thì Con Người cũng sẽ tuyên xưng người ấy trước mặt các thiên sứ của Đức Chúa Trời; 9 còn ai chối từ Ta trước mặt loài người sẽ bị chối từ trước các thiên sứ của Đức Chúa Trời.
10 Ai nói phạm[e] đến Con Người sẽ được tha thứ; nhưng ai phạm thượng chống Thánh Linh sẽ không được tha đâu!
11 Khi người ta giải các con ra hội đường, hoặc ra trước các người cai trị, các nhà cầm quyền, thì đừng lo phải biện bạch cách nào hoặc đối đáp làm sao, 12 vì chính giờ đó, Thánh Linh sẽ dạy các con điều cần phải nói.”
Người Giàu Dại Dột
13 Trong đám đông, có người nói: “Thưa Thầy, xin bảo anh con chia gia tài cho con!”
14 Ngài đáp: “Này anh[f] kia, ai lập Ta lên để xử kiện hoặc phân chia gia tài cho các ngươi?”
15 Rồi Ngài bảo dân chúng: “Hãy thận trọng, đề phòng mọi thứ tham lam, vì cuộc sống con người không cốt tại của cải dư dật đâu!”
16 Ngài lại dạy họ một ngụ ngôn: “Ruộng của một người kia rất trúng mùa. 17 Ông này ngẫm nghĩ: ‘Ta phải làm gì đây? Vì ta không còn chỗ để chứa hoa lợi nữa!’
18 Rồi tự nhủ: ‘Ta sẽ làm thế này: ta sẽ phá dỡ các kho lẫm, xây lại cho lớn hơn. Ta sẽ thu trữ tất cả mùa màng của cải ta vào đó.’ 19 Ta sẽ bảo linh hồn ta: ‘Linh hồn ơi, ngươi đã có lắm của cải tích trữ cho nhiều năm. Vậy hãy nghỉ ngơi, ăn uống và hưởng lạc đi!’
20 Nhưng Đức Chúa Trời bảo ông ta: ‘Hỡi kẻ khờ dại kia! Đêm nay, linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại, vậy của cải ngươi sắm sửa đó sẽ thuộc về ai?
21 Những kẻ tích lũy tiền của cho mình mà không giàu có nơi Đức Chúa Trời cũng sẽ như thế.’ ”
Sự Lo Lắng
22 Đức Giê-su bảo các môn đệ: “Vậy nên Ta bảo các con, đừng lo lắng về đời sống, phải lấy gì ăn để sống, lấy gì mặc để che thân. 23 Vì mạng sống[g] giá trị hơn thức ăn, thân thể giá trị hơn quần áo. 24 Hãy nghĩ xem loài quạ: Chúng chẳng gieo, chẳng gặt, cũng không kho tàng, không vựa lẫm, thế mà Đức Chúa Trời vẫn nuôi chúng. Các con còn quý trọng hơn loài chim biết bao! 25 Có ai trong các con nhờ lo lắng mà kéo dài đời[h] mình thêm được một khoảnh khắc[i] nào không? 26 Nếu một việc rất nhỏ như thế còn không làm nổi, tại sao các con lo lắng về những việc khác?
27 Hãy nghĩ xem các loài hoa huệ[j] mọc lên cách nào. Chúng chẳng nhọc công kéo chỉ, dệt tơ, thế mà, Ta bảo các con: Dù vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu cũng không được mặc áo đẹp như một trong những đóa hoa này. 28 Hỡi những kẻ ít đức tin, hoa cỏ là loài nay ở ngoài đồng, mai bị bỏ vào lò mà Đức Chúa Trời còn cho chúng mặc đẹp đến thế, huống chi các con. 29 Đừng chạy theo miếng ăn, thức uống, cũng đừng lo âu. 30 Vì tất cả các dân trên thế giới đều đeo đuổi những thứ ấy, nhưng Cha các con biết các con cần những điều ấy rồi. 31 Trái lại, hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời,[k] thì những điều ấy cũng sẽ được ban thêm cho các con.
32 Hỡi bầy chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha các con vui lòng ban Nước Đức Chúa Trời cho các con rồi. 33 Hãy bán của cải để làm việc thiện, hãy sắm cho mình những túi tiền không cũ mòn, và kho báu không hao hụt trên trời, là nơi không có kẻ trộm bén mảng và không có mối mọt phá hoại. 34 Vì tiền của các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.”
Thức Canh
35 “Hãy thắt lưng và thắp đèn lên. 36 Các con hãy làm như người chờ đợi chủ mình khi người đi dự tiệc cưới về, vừa đến gõ cửa thì mở ngay. 37 Phước cho những đầy tớ khi chủ về thấy họ đang thức canh! Thật, Ta bảo các con, chủ sẽ tự thắt lưng rồi cho những đầy tớ ấy ngồi vào bàn tiệc và đến phục vụ họ. 38 Phước cho các đầy tớ khi chủ về lúc canh hai,[l] canh ba[m] vẫn thấy họ thức canh![n] 39 Nhưng các con nên biết: Nếu chủ nhà rõ giờ nào kẻ trộm sẽ đến, thì không để cho kẻ trộm đào ngạch khoét vách vào nhà mình đâu! 40 Chính các con phải sẵn sàng vì Con Người sẽ đến vào giờ các con không ngờ!”
41 Phê-rơ nói: “Thưa Chúa, ngụ ngôn này Chúa dạy riêng cho chúng con thôi hay cho cả mọi người?”
42 Ngài đáp: “Vậy,[o] ai là người quản gia trung tín, khôn sáng được chủ đặt lên coi sóc gia nhân để phân phát cho họ phần ăn đúng giờ? 43 Phước cho đầy tớ ấy khi chủ về thấy đang chu toàn phận sự.[p] 44 Thật Ta bảo các con, chủ sẽ lập đầy tớ ấy quản lý cả tài sản mình. 45 Nhưng nếu đầy tớ ấy thầm nghĩ: ‘Chủ ta trì hoãn chưa về,’ rồi đánh đập các tôi trai tớ gái, và ăn uống say sưa, 46 chủ sẽ đến trong ngày nó không ngờ, vào giờ nó không hay, và xé xác nó, cho nó đồng số phận với bọn bất trung.[q]
47 Đầy tớ ấy đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng và không làm theo ý chủ sẽ bị phạt đòn nhiều. 48 Còn đầy tớ không biết ý chủ mà phạm tội đáng phạt[r] sẽ bị phạt đòn nhẹ hơn. Ai được cho nhiều sẽ bị đòi nhiều; còn ai được giao nhiều sẽ bị hỏi nhiều hơn.”
Sự Phân Rẽ(C)
49 “Ta đã đến để nhen lửa trên đất. Nếu lửa cháy lên rồi, Ta còn mong ước gì nữa? 50 Có một phép báp-tem mà Ta phải chịu; Ta khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất. 51 Các con tưởng Ta đến để đem hòa bình cho thế giới sao? Ta bảo các con: Không, thật ra là đem sự phân ly; 52 vì từ nay một gia đình năm người sẽ chia rẽ, ba chống hai và hai chống ba; 53 họ sẽ chia rẽ, cha chống con trai, con trai nghịch cha, mẹ chống con gái, con gái nghịch mẹ, mẹ chồng chống nàng dâu, nàng dâu nghịch mẹ chồng!”
Phân Biệt Các Thời Đại(D)
54 Ngài cũng bảo dân chúng: “Khi thấy mây kéo lên phía tây, các ngươi liền nói: ‘Trời sắp mưa bão!’ thì có mưa bão thật. 55 Khi thấy gió nam thổi, các ngươi nói: ‘Sắp nóng bức!’ thì trời oi bức. 56 Hỡi bọn đạo đức giả, đã biết phân biệt các hiện tượng của trời đất, sao các ngươi không biết phân biệt thời đại hiện nay?”
Giải Hòa(E)
57 “Tại sao các ngươi không tự mình phán đoán điều gì là phải? 58 Khi người đi hầu tòa với đối phương, dọc đường hãy cố gắng dàn xếp[s] với họ, kẻo họ lôi người đến trước quan tòa và quan tòa sẽ giao cho giám ngục bỏ tù[t] người. 59 Ta bảo cho các ngươi biết, người không thể nào ra khỏi tù cho đến khi trả xong đồng tiền nợ cuối cùng.”
Gióp Quả Quyết Mình Vô Tội
27 Gióp tiếp tục biện luận:
2 Đức Chúa Trời hằng sống chứng cho tôi,
Ngài từ chối xét lẽ công bình cho tôi,
Đấng Toàn Năng làm đời tôi cay đắng,
3 Bao lâu tôi còn hơi thở,
Còn sinh khí của Đức Chúa Trời nơi mũi tôi,
4 Môi tôi sẽ không nói lời độc địa,
Lưỡi tôi sẽ không dối gạt.
5 Chắc chắn tôi không thể nào cho các anh là phải,
Cho đến chết, tôi vẫn quả quyết tôi trọn lành.
6 Tôi quyết chắc tôi công chính, tôi không hề đổi ý,
Trọn đời tôi, tôi không hề bị lương tâm cắn rứt.
Gióp Xin Chúa Phạt Những Người Chống Đối Ông
7 Ước gì kẻ thù tôi bị phạt như kẻ ác,
Kẻ chống đối tôi bị xử như kẻ gian!
8 Kẻ vô đạo có hy vọng gì khi cuộc đời đứt quãng,
Khi Đức Chúa Trời đòi mạng sống lại?
9 Đức Chúa Trời có nghe tiếng nó kêu than,
Khi tai họa giáng xuống?
10 Nó có tìm nguồn vui thỏa trong Đấng Toàn Năng,
Có thường xuyên cầu khẩn Đức Chúa Trời không?
11 Tôi sẽ chỉ dạy các anh về quyền năng của Đức Chúa Trời,
Không giấu điều chi về ý định của Đấng Toàn Năng.
12 Nhưng hết thảy các anh đều nhận thấy hết rồi,
Vậy sao các anh còn nói lời vô nghĩa?
Xô-pha Phát Biểu Lần Thứ Ba
13 Đây là phần Đức Chúa Trời dành cho kẻ ác,
Là gia tài kẻ hung bạo nhận lãnh từ Đấng Toàn Năng.
14 Con cái chúng có đông đảo, cũng sẽ ngã vì gươm giáo,
Dòng dõi chúng ăn không đủ no.
15 Những kẻ sống sót sẽ bị bệnh dịch chôn vùi,
Mà không được vợ góa than khóc.
16 Dù kẻ ác chứa bạc như cát bụi,
Chồng chất áo quần thành đống như đất sét,
17 Áo quần chúng chồng chất, nhưng người công chính sẽ mặc,
Còn bạc, người vô tội sẽ chia nhau.
18 Nhà chúng xây giống như mạng nhện,
Như chòi canh người giữ vườn dựng lên.
19 Chúng nằm ngủ, giàu có, nhà cửa còn nguyên vẹn,
Chúng mở mắt, nhà cửa tiêu tan.
20 Kinh hoàng ập xuống chúng như lũ lụt,
Bão tố ban đêm cuốn chúng đi.
21 Trận gió đông đem chúng đi mất,
Cuốn chúng ra khỏi chỗ ở,
22 Thổi xoáy vào chúng, không thương xót;
Chúng cố gắng chạy trốn luồng gió mạnh.
23 Gió vẫn thổi tạt vào chúng như tiếng vỗ tay ngạo nghễ,
Rít từng cơn đuổi theo chúng như tiếng huýt gió nhạo cười.
Tình Yêu Thương
13 Dù tôi nói được các thứ tiếng loài người và thiên sứ, nhưng không có tình yêu thương thì tôi chỉ như tiếng cồng khua vang hay chập chỏa inh ỏi. 2 Dù tôi được ân tứ nói tiên tri và hiểu biết tất cả mọi mầu nhiệm cũng như tri thức, dù tôi có tất cả đức tin đến nỗi có thể dời núi được, nhưng không có tình yêu thương, thì tôi vẫn không là gì cả. 3 Dù tôi phân phát tất cả gia tài của tôi cho người nghèo, và hy sinh thân thể để chịu thiêu đốt, nhưng không có tình yêu thương thì cũng chẳng ích lợi gì cho tôi.
4 Tình yêu thương hay nhẫn nhục, tình yêu thương nhân từ, không ghen ghét, không khoe khoang, không kiêu ngạo, 5 không khiếm nhã, không tìm tư lợi, không dễ nóng giận, không ghi nhớ việc ác, 6 không vui về việc bất chính nhưng chung vui trong sự thật. 7 Tình yêu thương dung thứ mọi sự, tin tưởng mọi sự, hy vọng mọi sự, chịu đựng mọi sự.
8 Tình yêu thương không bao giờ chấm dứt, các việc nói tiên tri rồi sẽ hết, những ân tứ nói tiếng lạ cũng sẽ ngưng, tri thức cũng sẽ hết. 9 Vì chúng ta chỉ mới hiểu biết một phần nào, chúng ta nói tiên tri cũng chỉ một phần nào thôi. 10 Nhưng khi sự toàn hảo đến thì cái không toàn hảo sẽ hết. 11 Khi tôi còn bé thơ, tôi nói như trẻ con, suy nghĩ như trẻ con, lý luận như trẻ con, nhưng khi đã thành nhân tôi từ bỏ những hành vi trẻ con. 12 Vì hiện nay chúng ta chỉ thấy mập mờ qua gương, đến bấy giờ chúng ta sẽ thấy tận mặt. Bây giờ chúng ta chỉ hiểu biết một phần, đến bấy giờ chúng ta sẽ biết hoàn toàn như Chúa biết chúng ta vậy. 13 Nên bây giờ còn ba điều này: Đức tin, hy vọng và tình yêu thương. Nhưng điều lớn hơn hết là tình yêu thương.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)