Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Xuất Hành 4

Các Dấu Kỳ Phép Lạ Chúa Ban Cho Môi-se

Nhưng Môi-se thưa Lại: “Nếu họ không tin, cũng không chịu nghe con mà lại nói rằng: ‘CHÚA đâu có hiện ra với ông’ thì sao?” CHÚA hỏi Môi-se: “Con đang cầm cái gì trong tay?” Môi-se thưa: “Một cây gậy.” CHÚA bảo: “Con hãy ném cây gậy xuống đất.” Môi-se ném cây gậy xuống đất và gậy biến thành con rắn. Môi-se chạy trốn rắn. Nhưng CHÚA bảo ông: “Con đưa tay ra nắm lấy đuôi rắn đi.” Môi-se đưa tay nắm con rắn và rắn lại thành cây gậy trong tay Môi-se. CHÚA phán: “Phép lạ này để cho họ biết rằng CHÚA, Đức Chúa Trời của tổ phụ họ, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, đã hiện ra với con.”

CHÚA bảo: “Con hãy đặt tay vào bụng.” Môi-se đặt tay vào bụng, khi rút tay ra ông thấy tay bị phung trắng như tuyết. Chúa lại bảo: “Bây giờ con đặt tay vào bụng trở lại.” Môi-se đặt tay vào bụng và khi ông rút tay ra, tay đã lành lặn như những chỗ khác. Sau đó CHÚA phán: “Nếu họ không tin con hay không chú ý đến phép lạ thứ nhất, họ có thể tin phép lạ thừ nhì. Nhưng nếu họ không tin hai dấu lạ ấy hay không nghe con, con hãy lấy nước dưới sông Ninh và đổ ra trên đất khô. Nước con lấy dưới sông sẽ trở thành máu trên mặt đất.”

10 Môi-se thưa với CHÚA: “Thưa CHÚA, con đâu có tài hùng biện, trong quá khứ đã vậy mà từ khi CHÚA phán với con cũng chẳng hơn gì, vì miệng lưỡi con chậm chạp ngập ngừng.” 11 CHÚA hỏi ông: “Ai tạo ra miệng? Ai làm điếc làm câm? Ai ban thị giác và ai làm đui mù? có phải Ta, CHÚA không? 12 Con cứ đi đi, Ta sẽ giúp đỡ miệng lưỡi con và chỉ dạy cho con điều phải nói.” 13 Nhưng Môi-se vẫn chối từ: “Thưa CHÚA, xin CHÚA sai người khác làm việc đó.”

14 Cơn giận của CHÚA phừng lên nghịch cùng Môi-se và Ngài hỏi: “Còn A-rôn người Lê-vi anh con, thì sao? Ta biết anh con nói giỏi. A-rôn đang đến đây gặp con và sẽ vui mừng lắm khi thấy mặt con. 15 Con sẽ nói với anh con và đặt lời con trong miệng người ấy. Chính Ta sẽ giúp đỡ hai anh em con ăn nói và sẽ dạy các con điều phải làm. 16 A-rôn sẽ thay con nói chuyện với dân chúng và con sẽ như miệng lưỡi của A-rôn và như chúa của người ấy vậy. 17 Con cầm gậy trong tay để có thể dùng gậy làm các phép lạ.”

Môi-se Trở Lại Ai-cập

18 Môi-se trở về gặp Giê-trô ông gia mình và thưa rằng: “Xin cha cho con trở về với dân tộc con tại Ai-cập để xem họ có còn sống không.” Giê-trô đáp: “Con hãy lên đường bình an.” 19 CHÚA đã phán dạy Môi-se trong xứ Ma-đi-an rằng: “Con cứ trở lại xứ Ai-cập vì những người tìm giết con đã chết hết rồi.” 20 Môi-se đỡ vợ con lên lưng lừa và lên đường trở về Ai-cập, trong tay có cầm cây gậy của Đức Chúa Trời.

21 CHÚA phán dặn Môi-se: “Khi trở về Ai-cập, con sẽ làm trước Pha-ra-ôn các dấu kỳ phép lạ với quyền năng Ta ban cho. Nhưng Ta sẽ làm cứng lòng vua Ai-cập để người ấy không cho phép dân chúng ra đi.” 22 Khi ấy con hãy nói với Pha-ra-ôn: CHÚA phán: “Y-sơ-ra-ên là con trưởng nam Ta, 23 và Ta bảo nhà ngươi: ‘Hãy để con Ta đi, để nó có thể thờ phượng Ta, nhưng nhà ngươi từ chối không để con Ta ra đi, như vậy Ta sẽ giết con trưởng nam của ngươi.’ ” 24 Dọc đường, CHÚA gặp Môi-se trong một quán trọ và suýt giết ông. 25 Nhưng Sê-phô-ra lấy con dao đá, cắt dương bì của con mình ném đụng chân Môi-se và nói: “Anh chính là chàng rể dính máu của tôi.” 26 Nhờ vậy CHÚA để cho ông yên. (Khi nói “Chàng rể dính máu” Sê-phô-ra đề cập đến lễ cắt bì).

27 CHÚA phán dạy A-rôn: “Con đi vào sa mạc để gặp Môi-se.” Như vậy ông gặp Môi-se tại núi của Đức Chúa Trời và hôn em mình. 28 Môi-se thuật lại cho A-rôn tất cả những điều CHÚA bảo ông nói và cũng kể lại các dấu kỳ phép lạ Chúa ra lệnh cho ông thi hành.

29 Môi-se và A-rôn triệu tập các bô lão Y-sơ-ra-ên, 30 rồi A-rôn thuật lại cho họ mọi điều CHÚA đã phán với Môi-se. Ông cũng làm các phép lạ trước mặt dân chúng, 31 và những người ấy tin lời ông. Khi nghe rằng CHÚA thăm viếng họ và thấu rõ nỗi đau khổ của họ, họ liền cúi đầu thờ phượng.

Lu-ca 7

Đầy Tớ Của Một Đội Trưởng Được Lành Bệnh(A)

Sau khi giảng dạy cho dân chúng nghe xong tất cả những lời ấy, Đức Giê-su vào thành Ca-pha-na-um. Một đội trưởng có người đầy tớ mà ông rất thương đang đau nặng gần chết. Khi viên đội trưởng nghe nói về Đức Giê-su, ông phái các trưởng lão Do Thái đi gặp Ngài và xin Ngài đến chữa bệnh cho đầy tớ mình.

Các trưởng lão đến gặp Đức Giê-su, nài xin Ngài: “Đội trưởng đáng được Thầy giúp, vì ông ấy thương dân ta và đã xây cất hội đường cho chúng ta.” Đức Giê-su đi với họ. Khi Ngài đi gần tới nhà, viên đội trưởng nhờ mấy người bạn đến thưa với Ngài: “Thưa Thầy,[a] xin khỏi phiền Thầy như thế, tôi không xứng đáng để rước Thầy vào nhà.[b] Vì tôi tự thấy mình không xứng đáng đến gặp Thầy. Xin Thầy chỉ phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành. Vì chính tôi ở dưới quyền người khác; tôi cũng có các binh sĩ dưới quyền tôi. Tôi bảo tên này: ‘Đi!’ thì nó đi, bảo tên kia: ‘Đến!’ thì nó đến và bảo đầy tớ tôi: ‘Làm việc này!’ thì nó làm.”

Nghe lời ấy, Đức Giê-su ngạc nhiên,[c] quay lại bảo đoàn dân đang theo Ngài: “Ta cho các ngươi biết, ngay giữa dân Y-sơ-ra-ên, Ta cũng không tìm thấy đức tin nào như thế!” 10 Khi những người được đội trưởng sai đi quay về nhà; thấy người đầy tớ đã lành mạnh rồi.

Một Thanh Niên Ở Na-in

11 Hôm sau, Ngài đi vào một thành tên là Na-in; các môn đệ và một đoàn dân đông đi theo Ngài. 12 Khi đến gần cổng thành, gặp đám tang người con duy nhất của một bà góa.[d] Nhiều người trong thành cùng đi đưa đám với bà. 13 Thấy bà, Chúa động lòng thương xót, bảo: “Đừng khóc nữa!”

14 Ngài đến gần, sờ quan tài,[e] những người khiêng liền dừng lại. Ngài bảo: “Hỡi cậu trai trẻ, Ta truyền cho con hãy ngồi dậy!” 15 Người chết ngồi dậy và bắt đầu nói. Ngài giao cậu lại cho mẹ.

16 Tất cả dân chúng đều sợ hãi và tôn vinh Đức Chúa Trời rằng: “Một tiên tri lớn đã đến giữa chúng ta! Đức Chúa Trời đã thăm viếng dân Ngài!” 17 Lời này[f] loan ra khắp miền Giu-đê và cả các vùng phụ cận.

Câu Hỏi Của Giăng Báp-tít(B)

18 Các môn đệ của Giăng báo cho ông biết mọi việc này. 19 Giăng gọi hai môn đệ, sai đi gặp Chúa mà hỏi: “Chúa chính là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng khác?”

20 Họ đến thưa với Ngài: “Giăng Báp-tít sai chúng tôi đến hỏi Thầy: ‘Thầy chính là Đấng phải đến, hay chúng tôi phải đợi Đấng khác?’ ”

21 Trong lúc đó,[g] Ngài chữa lành nhiều người bệnh hoạn, đau yếu, bị tà linh ám và cho những người mù lòa thấy được. 22 Ngài đáp: “Các con hãy về báo cho Giăng những việc các con đã nghe và thấy. Người mù được thấy, kẻ què được đi, người phung được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết được sống lại và kẻ nghèo được truyền giảng Phúc Âm. 23 Phước cho ai không vấp phạm vì Ta!”

24 Sau khi các sứ giả của Giăng ra về, Đức Giê-su nói về Giăng cho dân chúng: “Các ngươi đi vào đồng hoang để xem gì? Có phải xem cây sậy bị gió lay? 25 Thế các ngươi đi xem gì nữa? Người mặc nhung lụa gấm vóc ư? Người mặc nhung lụa gấm vóc thường ở trong cung vua. 26 Thế các ngươi đi xem gì nữa? Một vị tiên tri của Chúa? Phải, Ta bảo các ngươi, một vị cao trọng hơn tiên tri nữa. 27 Đây là lời Kinh Thánh viết về người:

‘Này chính Ta sai sứ giả Ta đi trước mặt con;
    Người sẽ dọn đường sẵn cho con.’[h]

28 Thật Ta bảo các ngươi, giữa vòng loài người không ai lớn hơn Giăng Báp-tít, nhưng người nhỏ nhất trong Nước Đức Chúa Trời còn lớn hơn ông ta.”

29 Toàn thể những người đã được Giăng làm phép báp-tem nghe lời Ngài dạy—kể cả những kẻ thu thuế—đều nhìn nhận đường lối của Đức Chúa Trời là công chính. 30 Nhưng các người Pha-ri-si và giáo sư Kinh Luật vì không nhận phép báp-tem của Giăng đã khước từ ý định của Đức Chúa Trời cho họ.

31 “Ta có thể ví người của thế hệ này với điều gì? Họ giống ai? 32 Họ giống trẻ con ngồi nơi phố chợ réo gọi nhau:

Bọn tao thổi sáo
    Mà sao bọn bay không nhảy múa!
Bọn tao hát nhạc đám tang
    Mà sao bọn bay không khóc lóc kêu than?

33 Giăng Báp-tít đến, kiêng ăn cữ rượu, các người bảo: ‘Ông ấy bị quỷ ám!’ 34 Con Người đến ăn, uống, các người lại bảo: ‘Kìa, người này ham ăn mê uống, kết bạn với bọn thu thuế và người tội lỗi!’ 35 Nhưng sự khôn ngoan được tất cả con cái mình biện minh.”

Chúa Giê-su Tại Nhà Si-môn

36 Một người Pha-ri-si mời Ngài ăn; Ngài đến nhà ông và ngồi vào bàn ăn. 37 Trong thành ấy có một người đàn bà trụy lạc.[i] Biết Ngài đang ngồi ăn trong nhà người Pha-ri-si, nàng đem theo một lọ bạch ngọc đựng dầu thơm, 38 đến đứng phía sau bên chân Ngài mà khóc; khi nước mắt rơi ướt chân Ngài, nàng lấy tóc mình lau và hôn chân Ngài rồi xức dầu thơm lên.

39 Người Pha-ri-si mời Ngài thấy thế, thầm nghĩ: “Nếu người này thật là tiên tri của Chúa, hẳn đã biết người đàn bà đang đụng đến mình là ai, thuộc hạng người nào, vì nàng là người trụy lạc.”

40 Đức Giê-su nói với Si-môn: “Si-môn ơi, Ta có một điều cần nói với con!” Si-môn đáp: “Thưa Thầy, xin Thầy cứ dạy!”

41 Ngài bảo: “Người chủ nợ kia có hai con nợ. Người này mắc nợ năm trăm đồng đê-na-ri; người kia năm chục. 42 Hai người đều không có tiền trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Trong hai người đó ai thương mến chủ nợ hơn?”

43 Si-môn thưa: “Tôi nghĩ là người được tha món nợ lớn hơn!” Chúa khen: “Con nói đúng lắm!”

44 Ngài quay lại phía người đàn bà và bảo Si-môn: “Con thấy chị này không? Ta vào nhà con, con không cho Ta nước rửa chân. Nhưng chị này đổ nước mắt thấm ướt chân Ta rồi lấy tóc mà lau. 45 Con không hôn chào Ta, nhưng từ khi Ta vào đây chị này đã hôn chân Ta không ngớt. 46 Con không xức dầu cho đầu Ta, nhưng chị này lấy dầu thơm xức chân Ta. 47 Vậy nên, Ta bảo cho con biết: Dù tội lỗi chị này nhiều lắm, nhưng đã được tha thứ hết, nên chị yêu mến nhiều. Ai được tha thứ ít thì yêu mến ít.”

48 Ngài bèn bảo người đàn bà: “Tội lỗi con đã được tha.”

49 Các khách dự tiệc hỏi nhau: “Ông này là ai mà tha tội được?”

50 Nhưng Ngài lại bảo người đàn bà: “Đức tin con đã cứu con! Hãy đi bình an!”

Gióp 21

Gióp Yêu Cầu Các Bạn Nghe Mình Nói

21 Gióp đáp lời:
Xin các anh lắng nghe lời tôi nói,
    Đó là cách các anh an ủi tôi.
Xin kiên nhẫn cho tôi thổ lộ,
    Xong rồi, các anh có quyền cười chê.
Nào tôi có phiền trách loài người?
    Tôi không được quyền nóng giận sao?
Xin các anh chú ý nghe tôi,
    Rồi các anh sẽ sững sờ, không thốt nên lời.[a]
Khi nghĩ đến, tôi kinh hoàng,
    Toàn thân run bần bật.

Kẻ Ác Sống Thảnh Thơi

Tại sao bọn gian ác được sống,
    Lại còn sống lâu và quyền thế?
Chúng nhìn thấy dòng dõi chúng ổn định,
    Con cháu chúng vững vàng.
Chúng sống trong nhà, bình an, không lo sợ,
    Ngọn roi của Đức Chúa Trời không hề giáng xuống chúng.
10 Bò đực chúng truyền giống không thất thoát,
    Bò cái chúng sinh con không sẩy thai.
11 Chúng cho trẻ thơ mình chạy tung tăng như đàn chiên,
    Trẻ con mình nhảy múa,
12 Ca hát theo tiếng trống, tiếng đàn lia,
    Vui đùa theo tiếng sáo.
13 Bọn gian ác tận hưởng ngày đời mình trong cảnh giàu sang,
    Rồi về cõi chết trong giây lát.
14 Chúng nói với Đức Chúa Trời: “Xin lìa xa chúng tôi,
    Chúng tôi không muốn học biết đường lối Ngài!
15 Đấng Toàn Năng là gì mà chúng tôi phải phụng thờ?
    Cầu khẩn Ngài có lợi gì cho chúng tôi?”
16 Chúng có nắm trong tay mình sự giàu sang của chúng không?
    Tôi tránh xa mưu đồ kẻ ác!

Kẻ Ác Không Bị Trừng Phạt

17 Có bao lần đèn kẻ ác bị dập tắt,
    Tai họa giáng xuống chúng,
    Đức Chúa Trời nổi giận hình phạt chúng,
18 Chúng tựa như rơm trước ngọn gió,
    Như trấu bị bão cuốn đi?
19 Các anh nói: “Đức Chúa Trời để dành tội ác chúng cho con cháu.”
    Xin Ngài báo trả tội nhân để chúng biết thân!
20 Xin cho chính mắt chúng nhìn thấy cảnh diệt vong,
    Xin cho chúng uống cơn phẫn nộ của Đấng Toàn Năng!
21 Vì chúng chẳng màng điều gì xảy đến cho gia đình,
    Sau khi chúng qua đời.
22 Ai dám dạy Đức Chúa Trời,
    Khi chính Ngài xét xử ngay cả các thiên thần?
23 Người này sống thảnh thơi, an nhàn,
    Khỏe mạnh đến khi chết:
24 Thân thể căng tràn nhựa sống,
    Tủy xương vẫn còn tươi tốt.
25 Người kia chết, cả đời cay đắng,
    Chưa hề nếm phước hạnh là gì.
26 Cả hai đều nằm trong bụi đất,
    Bọ dòi bao phủ cả hai.

Kẻ Ác Được Chôn Cất Vẻ Vang

27 Này, tôi biết rõ ý tưởng các anh,
    Các anh mưu toan bức hiếp tôi.
28 Các anh hỏi: “Nhà bọn cường hào ở đâu?
    Lều trại bọn gian ác ở đâu?”
29 Sao các anh không hỏi khách lữ hành?
    Sao không nhận lời chứng của họ?
30 Rằng kẻ ác được tha trong ngày tai họa,
    Được thoát trong ngày thịnh nộ?
31 Ai dám buộc tội kẻ ác ngay mặt nó?
    Ai dám báo trả điều nó làm?
32 Khi kẻ ác được đưa đến nghĩa trang,
    Phần mộ nó có người canh gác.
33 Các nắm đất trong trũng cũng êm dịu cho nó.
    Mọi người đều đưa đám nó,
    Kẻ trước, người sau, nhiều vô số.
34 Vậy, sao các anh tưởng có thể an ủi tôi với chuyện vô lý?
    Những lời giải đáp của các anh chỉ là dối gạt!

1 Cô-rinh-tô 8

Vấn Đề Ăn Đồ Cúng

Về vấn đề đồ cúng thần tượng, chúng ta biết rằng “mọi người đều hiểu biết.” Nhưng sự hiểu biết sinh kiêu ngạo, còn tình yêu thương xây dựng. Nếu ai nghĩ rằng mình hiểu biết điều gì thì người ấy chưa hiểu biết như đáng phải biết. Nhưng nếu ai yêu kính Đức Chúa Trời, Ngài biết người ấy.

Về việc ăn đồ cúng thần tượng, chúng ta biết rằng thần tượng trong thế gian chỉ là hư không và không có chúa trời nào khác ngoại trừ Đức Chúa Trời duy nhất. Vì mặc dầu người ta nói có nhiều thần trên trời, dưới đất, dù cho thật có nhiều thần, nhiều chúa, nhưng đối với chúng ta, chỉ có một Đức Chúa Trời là Cha; mọi vật do Ngài sáng tạo và chúng ta sống cho Ngài; và chỉ có một Chúa là Chúa Cứu Thế Giê-su, nhờ Ngài mọi vật hiện hữu và chúng ta cũng nhờ Ngài mà sống.

Nhưng không phải ai cũng hiểu biết như vậy. Có người cho đến nay vẫn còn quan niệm cũ về thần tượng nên khi ăn đồ cúng thần tượng, lương tâm vốn yếu đuối của họ bị ô uế. Thực ra, thức ăn không giúp chúng ta được chấp nhận trước mặt Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta không ăn cũng không hại gì; nếu chúng ta ăn cũng không ích lợi gì.

Nhưng hãy cẩn thận, đừng để quyền tự do của anh chị em gây cho những người yếu đức tin vấp phạm. 10 Nếu có ai thấy anh chị em là người hiểu biết ngồi ăn trong đền thờ thần tượng, vì lương tâm yếu đuối họ được khuyến khích cũng ăn đồ cúng thì sao? 11 Vì thế sự hiểu biết của anh chị em hủy diệt người yếu đuối ấy, là người anh chị em Chúa Cứu Thế cũng đã chết thay cho. 12 Như vậy khi phạm tội cùng anh chị em mình và làm tổn thương lương tâm yếu kém của họ, anh chị em cũng phạm tội cùng Chúa Cứu Thế. 13 Thế thì nếu thức ăn gây cho anh chị em tôi vấp phạm, tôi sẽ không bao giờ ăn thịt để khỏi gây cho anh chị em tôi vấp phạm.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)