Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Sáng Thế 49

Gia-cốp Chúc Phước Cho Các Con

49 Gia-cốp triệu tập các con và bảo: “Hãy tập hợp quanh cha để cha nói cho các con biết những gì sẽ xảy đến cho các con trong tương lai.

Hỡi các con trai Gia-cốp, hãy tập họp mà nghe.
    Hãy nghe lời của Y-sơ-ra-ên, cha các con:
Ru-bên, con trưởng nam của cha;
    Sức mạnh và dấu hiệu đầu tiên của năng lực cha.
    Con được vinh dự cao cả và quyền năng tuyệt hảo;
Con hỗn loạn như nước nên sẽ chẳng còn trổi hơn ai;
    Vì con đã lên giường cha,
    Lên chõng cha mà làm hoen ố.
Si-mê-ôn và Lê-vi là anh em ruột;
    Lưỡi gươm của chúng là khí giới tàn bạo.
Cầu cho tâm hồn cha đừng tham gia mưu nghị của chúng.
    Vinh quang cha không hợp cùng phe chúng.
Vì chúng đã giết người trong cơn giận dữ;
    Và cắt gân chân bò đực theo sở thích,
Cơn giận chúng đáng rủa sả vì thật hung tàn;
    Thạnh nộ chúng thật dữ dằn.
Ta sẽ làm cho chúng tản lạc trong nhà Gia-cốp,
    Và phân tán chúng giữa Y-sơ-ra-ên.
Giu-đa ơi, các anh em sẽ khen ngợi con.
    Tay con sẽ nắm cổ quân thù;
    Các con trai cha sẽ cúi đầu trước mặt con.
Giu-đa ơi, con là một sư tử tơ.
    Con ta ơi, con bắt được mồi rồi quay về,
Nó thu gối nằm xuống như sư tử đực,
    Như sư tử cái, ai dám chọc nó?
10 Cây trượng sẽ không rời khỏi Giu-đa;
    Gậy chỉ huy cũng không ra khỏi hai chân nó,
Cho đến khi người đến Si-lô,
    Và các dân tộc vâng phục người.
11 Người về buộc con lừa mình vào cây nho,
    Và lừa con mình vào cành tươi tốt nhất;
Người sẽ giặt y phục mình trong rượu nho,
    Và áo dài mình trong huyết nho.
12 Mắt người đậm hơn rượu nho,
    Và răng người trắng hơn sữa.
13 Sa-bu-luân sẽ sống ở miền duyên hải,
    Và trở thành nơi các tàu ẩn trú.
    Bờ cõi người chạy hướng Si-đôn.
14 Y-sa-ca là một con lừa mạnh mẽ,
    Nằm xuống giữa chuồng.
15 Khi người thấy nơi mình nghỉ ngơi thật thoải mái,
    Và đất đai thật tốt đẹp;
Người sẽ ghé vai mang gánh nặng,
    Và chịu làm sưu dịch.
16 Đan sẽ xét xử dân tộc mình.
    Như các bộ tộc khác của Y-sơ-ra-ên.
17 Đan sẽ là con rắn nằm bên đường;
    Con rắn hổ nằm dọc đường mòn,
Cắn gót chân ngựa
    Làm người cưỡi té ngửa ra sau.
18 Lạy CHÚA, con trông mong sự giải cứu của Ngài!
19 Gát sẽ bị một nhóm người xông đánh,
    Nhưng người sẽ phản công và đuổi theo chúng.
20 A-se có thực phẩm dồi dào,
    Cung cấp cao lương mỹ vị cho nhà vua.
21 Nép-ta-li là một con sơn dương được phóng thích,
    Nói những lời văn hoa.
22 Giô-sép là một cây nho sai trái;
    Một cây nho trồng gần suối nước,
    Nhánh leo lên tường.
23 Các xạ thủ dữ dội tấn công người,
    Bắn tên vào người cách thù hận.
24 Nhưng nhờ tay Đấng Toàn Năng của Gia-cốp,
    Nhờ Đấng chăn chiên, vầng đá của Y-sơ-ra-ên,
Nên cung người vẫn vững chắc
    Và cánh tay người vẫn mạnh mẽ.
25 Nhờ Đức Chúa Trời của cha giúp đỡ con,
    Nhờ Đấng Toàn Năng ban phước cho con,
Với phước lành từ các từng trời sa xuống,
    Và phước lành từ vực thẳm dâng lên,
    Phước lành của vú và dạ con của mẹ,
26 Phước lành cha chúc cho con,
    Lớn hơn các phước lành của núi cổ
    Và của đồi xưa.
Nguyện các phước ấy ở trên đầu của Giô-sép,
    Nơi trán của ông hoàng giữa các anh em mình.
27 Bên-gia-min là một con chó sói ưa cấu xé.
    Buổi sáng đi cắn nuốt mồi;
    Buổi tối phân chia mồi cướp được.”

28 Các người đó là mười hai tộc trưởng của Y-sơ-ra-ên, và đó là những lời cha họ đã nói khi chúc phước cho họ, mỗi người được một lời chúc thích hợp cho mình.

Gia-cốp Qua Đời

29 Gia-cốp ra lệnh cho các con: “Cha sắp được tiếp về với tổ tông. Các con hãy chôn cha chung với các tổ phụ nơi hang đá trong cánh đồng Ếp-rôn, người Hê-tít, 30 tức hang đá trong đồng ruộng của Mặc-bê-la, gần Mam-rê trong xứ Ca-na-an, mà Áp-ra-ham đã mua của Hếp-rôn, người Hê-tít làm mộ địa cùng với cả cánh đồng. 31 Áp-ra-ham và Sa-ra, vợ người đã được an táng tại đó. Y-sác và Rê-bê-ca, vợ người cũng được an táng nơi này. Cha cũng đã chôn Lê-a tại đó.” 32 Đồng ruộng và hang đá ở đó đã được mua của người Hếch.

33 Sau khi trối xong những lời đó cho các con trai, Gia-cốp co chân mình lên giường rồi tắt hơi và được rước về với tổ tông.

Lu-ca 2

Chúa Giê-su Giáng Sinh

Vào thời ấy, Hoàng Đế Âu-gút-tơ ra chiếu chỉ kiểm tra dân số khắp đế quốc La Mã.[a] Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên được thực hiện khi Qui-ri-ni-u làm thống đốc Sy-ri. Mọi người đều phải về quê quán đăng ký.

Vì Giô-sép thuộc giòng họ nhà Đa-vít nên cũng từ thành Na-xa-rét, thuộc vùng Ga-li-lê xuống Giu-đê, đến Bết-lê-hem, thành của Đa-vít, để đăng ký cho mình và cho Ma-ri, người đã đính hôn với mình, đang có thai. Trong khi ở đó Ma-ri chuyển bụng sinh nở. Nàng sinh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc hài nhi đặt nằm trong máng cỏ, vì quán trọ không còn chỗ.

Những Người Chăn Chiên Và Thiên Sứ

Trong vùng đó, có mấy người chăn chiên ở ngoài đồng, thức đêm canh bầy chiên. Một thiên sứ của Chúa hiện đến, hào quang Chúa tỏa sáng chung quanh nên họ rất khiếp sợ. 10 Thiên sứ bảo: “Đừng sợ! Vì này tôi báo cho các anh một Tin Mừng,[b] một niềm vui lớn cũng là Tin Mừng cho mọi người. 11 Hôm nay, tại thành Đa-vít, một Đấng Cứu Thế vừa giáng sinh cho các anh. Ngài là Chúa Cứu Thế,[c] là Chúa. 12 Đây là dấu hiệu cho các anh nhận ra Ngài: Các anh sẽ gặp một hài nhi bọc trong khăn đặt nằm trong máng cỏ.”

13 Bỗng nhiên, một đạo thiên binh xuất hiện cùng với thiên sứ ấy, ca ngợi Đức Chúa Trời:

14 “Vinh danh Thượng Đế trên trời.
    Bình an dưới đất cho người Ngài thương.”[d]

15 Sau khi các thiên sứ lìa họ về trời, mấy người chăn chiên rủ nhau: “Chúng ta hãy vào thành Bết-lê-hem, xem việc vừa xảy ra mà Chúa đã cho ta hay!”

16 Họ vội vàng ra đi, tìm gặp được Ma-ri với Giô-sép, và thấy hài nhi đang nằm trong máng cỏ. 17 Thấy vậy, họ thuật lại lời thiên sứ nói về hài nhi. 18 Ai nghe cũng đều ngạc nhiên về những lời tường thuật của mấy người chăn chiên. 19 Còn Ma-ri ghi khắc những lời ấy và để tâm suy nghiệm. 20 Mấy người chăn chiên trở về, tôn vinh và ca ngợi Đức Chúa Trời vì tất cả những điều họ nghe và thấy, đúng như lời thiên sứ đã báo trước cho mình.

Lễ Cắt Bì Của Chúa

21 Khi được tám ngày, là lúc hài nhi chịu lễ cắt bì, con trẻ được đặt tên là Giê-su, tên thiên sứ đã đặt trước khi Ma-ri có thai.

Lễ Dâng Chúa Trong Đền Thờ

22 Khi kỳ thanh tẩy theo luật Môi-se đã hoàn tất, Giô-sép và Ma-ri[e] đem hài nhi Giê-su lên Giê-ru-sa-lem để dâng cho Chúa, 23 như đã ghi trong Luật của Ngài: “Mỗi trưởng nam phải được dâng hiến cho Chúa.”[f] 24 và để dâng tế lễ theo luật Chúa dạy: “Một cặp chim ngói hoặc hai con bồ câu non.”[g]

Si-mê-ôn

25 Lúc ấy, tại Giê-ru-sa-lem, có cụ Si-mê-ôn là người công chính và sùng đạo. Cụ đang trông đợi niềm an ủi cho người Y-sơ-ra-ên. Thánh Linh ở trên cụ, 26 và cụ được Đức Thánh Linh báo cho biết sẽ không qua đời trước khi thấy Đấng Cứu Thế của Chúa. 27 Được Thánh Linh cảm xúc, cụ vào đền thờ đúng lúc cha mẹ đem hài nhi Giê-su vào để làm cho Ngài các thủ tục theo Kinh Luật. 28 Cụ bồng ẵm hài nhi và chúc tụng Đức Chúa Trời:

29 “Lạy Chúa,[h] giờ đây xin cho đầy tớ Chúa
    Qua đời bình an, như lời Ngài đã phán.
30 Vì mắt con đã thấy sự cứu rỗi của Ngài
31     Mà Ngài đã chuẩn bị trước mặt mọi người,
32 Là ánh sáng khải thị cho các dân tộc,
    Và vinh quang cho Y-sơ-ra-ên Ngài.”

33 Cha mẹ hài nhi rất ngạc nhiên về những lời cụ Si-mê-ôn nói về con trẻ. 34 Cụ chúc phước cho họ và bảo Ma-ri, mẹ Ngài: “Đây, hài nhi này được chỉ định để làm cho nhiều người Y-sơ-ra-ên ngã xuống hoặc dấy lên, và là dấu hiệu cho người ta đả kích. 35 Còn cô, một lưỡi gươm sẽ đâm xuyên qua linh hồn cô, để tư tưởng thầm kín của nhiều người bị phơi bày ra.”

Bà An-ne

36 Cũng có nữ tiên tri An-ne, con gái của Pha-nu-ên, thuộc bộ tộc A-se, tuổi đã cao. Vốn là một trinh nữ sau đó lấy chồng được bảy năm, 37 rồi ở góa, đến nay đã tám mươi bốn tuổi. Cụ ở luôn trong đền thờ, kiêng ăn, cầu nguyện và ngày đêm phục vụ Chúa. 38 Chính giờ đó cụ vừa đến cảm tạ Đức Chúa Trời và nói về hài nhi cho mọi người đang trông đợi sự giải cứu Giê-ru-sa-lem.

39 Sau khi làm xong mọi việc theo Luật Chúa ấn định, Giô-sép và Ma-ri trở về Ga-li-lê, thành Na-xa-rét, là thành của mình. 40 Con trẻ lớn lên, mạnh khỏe và đầy dẫy sự khôn ngoan. Ân phúc của Đức Chúa Trời ở trên Ngài.

Chúa Giê-su Lên Đền Thờ

41 Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su đều đi Giê-ru-sa-lem dự lễ Vượt Qua. 42 Khi mười hai tuổi, Ngài cùng cha mẹ lên đó dự lễ theo tục lệ. 43 Các ngày lễ vừa xong, họ trở về quê, nhưng cậu bé Giê-su vẫn ở lại Giê-ru-sa-lem mà cha mẹ không hay biết. 44 Họ đi suốt một ngày rồi mới hỏi bà con quen biết, vì tưởng Ngài vẫn còn đi chung trong đoàn. 45 Tìm không được, họ quay trở lại Giê-ru-sa-lem để kiếm Ngài. 46 Sau ba ngày thất lạc, họ tìm được Ngài trong đền thờ, đang ngồi giữa các giáo sư Do Thái Giáo, vừa nghe vừa hỏi. 47 Tất cả những người nghe đều kinh ngạc về sự hiểu biết và những lời đối đáp của Ngài. 48 Tìm thấy Ngài, cha mẹ cũng kinh ngạc, mẹ Ngài hỏi: “Con ơi, tại sao con gây nông nỗi này cho cha mẹ? Cha con và mẹ đã rất khổ tâm tìm kiếm con!”

49 Ngài thưa: “Cha mẹ phải tìm kiếm con làm gì? Cha mẹ không biết con phải ở trong nhà Cha con sao?” 50 Nhưng ông bà không hiểu lời Ngài nói với họ.

51 Ngài theo cha mẹ về Na-xa-rét và tùng phục họ. Mẹ Ngài ghi khắc mọi việc ấy trong lòng.

52 Đức Giê-su khôn ngoan càng thêm, thân hình càng lớn, càng được đẹp lòng Đức Chúa Trời và loài người.

Gióp 15

Người Khôn Ngoan Kính Sợ Đức Chúa Trời Và Giữ Gìn Lời Nói

15 Ê-li-pha người Thê-man đáp lời:
Lẽ nào người khôn ngoan nói lời tri thức như bão táp,
    Bụng căng đầy gió đông?
Lẽ nào người dùng lập luận vô bổ,
    Lời vô ích mà tự bào chữa mình sao?
Thật vậy, anh gạt bỏ lòng kính sợ Đức Chúa Trời,
    Anh khinh thường giờ suy gẫm trước mặt Ngài.
Tội ác anh hướng dẫn miệng anh,
    Khiến anh chọn lưỡi gian xảo.
Chính miệng anh lên án anh, chớ chẳng phải tôi,
    Chính môi anh tố cáo anh.
Có phải anh là người sanh ra đầu tiên,
    Có phải anh vào đời trước cả núi non?
Anh có được dự nghe trong buổi họp kín của Đức Chúa Trời?
    Có phải chỉ riêng anh khôn ngoan thôi sao?
Có điều chi anh biết mà chúng tôi chẳng biết?
    Có điều chi anh hiểu mà chúng tôi chẳng hiểu?
10 Giữa chúng ta đây có người tóc bạc tuổi cao,
    Cao niên hơn cả phụ thân anh.
11 Lời an ủi từ Đức Chúa Trời,
    Lời Ngài khuyên nhẹ nhàng chưa đủ cho anh sao?
12 Sao trí anh lại nghĩ quẩn,
    Sao mắt anh mờ đi, không thấy.[a]
13 Đến nỗi anh cả gan giận Đức Chúa Trời,
    Và miệng anh tuôn ra những lời dường ấy?
14 Loài người là gì mà thanh sạch được?
    Loài người sanh ra từ người nữ làm sao công chính được?
15 Nếu Đức Chúa Trời không tin cậy ngay cả các thiên thần,
    Nếu các tầng trời vẫn chưa sạch dưới mắt Ngài,
16 Huống chi loài người gớm ghiếc và hư đốn,
    Là kẻ phạm tội ác như uống nước lã!

Số Phận Kẻ Ác

17 Xin anh nghe tôi, tôi sẽ trình bày,
    Tôi sẽ kể lại điều gì tôi thấy,
18 Điều mà các nhà hiền triết đã dạy,
    Và không giấu những gì học được từ tổ tiên,
19 Khi Đức Chúa Trời ban đất nước cho riêng họ,
    Không có người nước ngoài sống giữa họ.
20 Kẻ ác bị dằn vặt suốt đời,
    Trọn những năm dành cho kẻ hà hiếp;
21 Tiếng kinh hoàng luôn văng vẳng bên tai,
    Đang bình an, kẻ Hủy Diệt xông vào;
22 Không hy vọng thoát khỏi cảnh tối tăm,
    Gươm giết hại luôn luôn chực sẵn.
23 Xác kẻ ác bị ném ra ngoài, làm thức ăn cho kên kên,[b]
    Nó cảm biết ngày tăm tối gần kề.
24 Cảnh khốn khó cùng quẫn làm nó khiếp sợ,
    Dồn ép nó như ông vua sẵn sàng tấn công.
25 Vì nó đã vung tay lên chống nghịch Đức Chúa Trời,
    Ra vẻ anh hùng thách thức Đấng Toàn Năng.
26 Nó gân cổ chạy xông vào Ngài,
    Tay cầm khiên dày có núm, có u.
27 Dù mỡ phủ lấp mặt nó,
    Căng phồng bụng hông nó,
28 Nó sẽ sống trong những thành sắp bị tàn phá,
    Nhà cửa bỏ hoang
    Chờ đổ nát thành đống.
29 Nó không giàu có được, của cải nó không bền,
    Tài sản nó không lan rộng trên đất.
30 Nó không thoát khỏi cảnh tối tăm;
    Lửa sém khô các chồi nó,
    Hơi thở của Đức Chúa Trời cuốn nó đi mất.
31 Kẻ ác chớ cậy vào của phù du mà tự dối mình,
    Vì của phù du sẽ là phần thưởng của nó.
32 Nó sẽ nhận đầy đủ phần mình trước ngày định,
    Nhành nó sẽ không xanh tươi;
33 Nó giống như cây nho rụng trái non,
    Như cây ô liu không đậu hoa.
34 Vì phường vô đạo không con cháu,
    Và lửa thiêu rụi lều trại cả bọn hối lộ và bọn ăn hối lộ.
35 Chúng cưu mang việc gây hấn và sanh ra tội ác,
    Dạ chúng thai nghén điều gian xảo.

1 Cô-rinh-tô 3

Những Người Cùng Phục Vụ Chúa

Thưa anh chị em, tôi vẫn không thể nói với anh chị em như nói với những người thuộc linh, nhưng nói với những người xác thịt, như những trẻ sơ sinh trong Chúa Cứu Thế. Tôi đã cho anh chị em uống sữa, chứ chưa cho ăn được vì anh chị em chưa đủ sức. Nhưng cho đến bây giờ, anh chị em vẫn chưa đủ sức. Vì anh chị em vẫn còn xác thịt. Anh chị em vẫn còn ganh tị, xung đột, như thế không phải anh chị em vẫn còn xác thịt và sống như người thế gian sao? Vì khi có người nói: Tôi theo Phao-lô, người khác: Tôi theo A-bô-lô. Như thế không phải là người thế gian sao?

A-bô-lô là ai? Phao-lô là ai? Họ chỉ là những tôi tớ, nhờ họ anh chị em đã tin và mỗi tôi tớ làm theo điều Chúa đã ban cho mình.

Tôi đã trồng, A-bô-lô đã tưới, nhưng chính Đức Chúa Trời đã làm cho lớn lên. Cho nên người trồng, kẻ tưới đều không quan trọng gì, chỉ có Đức Chúa Trời là Đấng làm cho lớn lên mới quan trọng. Người trồng, kẻ tưới đều như nhau, mỗi người sẽ nhận phần thưởng tùy theo công lao của mình. Vì chúng tôi là người cùng làm việc với Đức Chúa Trời, anh chị em là đồng ruộng của Đức Chúa Trời, là nhà của Đức Chúa Trời.

10 Nhờ ân sủng Đức Chúa Trời đã ban cho tôi, như một chuyên gia xây cất giỏi, tôi đã đặt nền móng, còn người khác xây dựng lên. Nhưng mỗi người phải cẩn thận về công trình xây cất của mình. 11 Vì không ai có thể đặt một nền móng nào khác ngoài nền đã lập tức là Chúa Cứu Thế Giê-su. 12 Hễ ai dùng vàng, bạc, đá quý, gỗ, cỏ khô hay rơm rạ để xây nhà trên nền ấy, 13 thì công việc của mỗi người sẽ được phơi bày rõ ràng. Ngày phán xét sẽ phô bày công trình đó ra vì ngày ấy sẽ xuất hiện trong lửa và lửa sẽ thử nghiệm công việc của mỗi người. 14 Nếu công trình của người nào đã xây dựng còn tồn tại, người đó sẽ được phần thưởng. 15 Nếu công trình của người nào đã xây dựng bị thiêu đốt, thì công trình ấy sẽ mất đi còn người đó sẽ được cứu nhưng dường như qua lửa vậy.

16 Anh chị em không biết rằng anh chị em chính là đền thờ của Đức Chúa Trời và Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời ở trong anh chị em sao? 17 Nếu ai phá hủy đền thờ của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời sẽ hủy hoại kẻ đó. Vì đền thờ của Đức Chúa Trời là thánh khiết và đền thờ đó chính là anh chị em.

18 Đừng tự lừa dối mình. Nếu có ai trong vòng anh chị em nghĩ rằng mình khôn ngoan theo đời này, hãy trở nên dại dột để được khôn ngoan thật. 19 Đối với Đức Chúa Trời, khôn ngoan của thế gian này là ngu dại. Vì Kinh Thánh chép:

“Ngài bắt lấy kẻ khôn ngoan bằng chính mưu kế xảo quyệt của họ.”[a]

20 Và cũng thế: “Chúa biết tư tưởng của người khôn ngoan chỉ là vô ích.”[b]

21 Thế thì, đừng ai khoe khoang về loài người vì mọi sự đều thuộc về anh chị em. 22 Dù là Phao-lô hay A-bô-lô, Sê-pha hay thế gian, sự sống hay cái chết, hiện tại hoặc tương lai, tất cả đều thuộc về anh chị em. 23 Anh chị em thuộc về Chúa Cứu Thế và Chúa Cứu Thế thuộc về Đức Chúa Trời.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)