Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Nhã Ca 1-3

Bài ca tuyệt tác,[a] của Sa-lô-môn.

Tình Yêu Ngọt Hơn Rượu

Người nữ

Ước gì chàng hôn tôi với nụ hôn từ miệng chàng!
    Thật vậy, tình anh ngọt hơn rượu!
Dầu thơm của anh tỏa mùi thơm ngào ngạt,
    Người anh[b] thơm như dầu thơm tuôn tràn;
    Thảo nào các thiếu nữ yêu anh.
Xin kéo em theo với anh! Nào, chúng mình cùng chạy!
    Vua đã đưa tôi vào phòng ngự.

Bạn hữu

Nào, chúng mình hãy hân hoan vui mừng vì anh,
    Chúng mình hãy ca ngợi tình anh ngon hơn rượu.

Người nữ

Các thiếu nữ yêu anh thật phải lắm.
Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem,
    Da tôi đen giòn, nhưng tôi đẹp.
    Đen như các trại Kê-đa,
    Và đẹp như màn trướng của vua Sa-lô-môn.
Xin đừng nhìn tôi chằm chặp vì da tôi ngăm đen,
    Mặt trời đã đốt cháy da tôi.
Các anh tôi đã giận tôi,
    Phân công tôi chăm sóc vườn nho.
    Còn vườn nho của riêng tôi, tôi lại chẳng chăm sóc.

Đối Thoại Giữa Hai Người Yêu Nhau

Người nữ

Anh yêu dấu của lòng em, xin cho em biết anh chăn cừu ở đâu,
    Anh cho chúng nghỉ trưa nơi nào,
Kẻo người ta gặp em đi lang thang[c]
    Gần bầy súc vật của các bạn anh.

Người nam

Này cô em xinh đẹp nhất trong các thiếu nữ, nếu em không biết,
    Hãy noi theo dấu chân đàn cừu,
Và chăn đàn dê con của em,
    Gần bên trại các người chăn.
Em yêu dấu của anh,[d] anh ví em
    Như ngựa cái kéo xe Pha-ra-ôn.
10 Đôi má em duyên dáng, vòng hoa tai,
    Cổ em xinh xắn, xâu chuỗi hạt.
11 Chúng mình sẽ làm cho em
    Những chiếc vòng vàng nhận hạt bạc.

Người nữ

12 Trong khi vua ngự bàn ăn,
    Dầu cam tòng của tôi tỏa mùi thơm ngát.
13 Người yêu tôi, đối với tôi, là túi nhỏ đựng trầm hương[e]
    Nằm giữa ngực tôi.
14 Người yêu tôi, đối với tôi, là chùm hoa phụng tiên
    Trong vườn nho Ên-ghê-đi.[f]

Người nam

15 Ôi, em đẹp biết bao, em yêu dấu của anh!
    Ôi, em đẹp biết bao,
    Với đôi mắt bồ câu!

Người nữ

16 Ôi, anh thật đẹp trai, anh yêu của em!
    Anh phong nhã vô cùng!
    Giường của chúng mình thật xanh tươi.
17 Xà nhà của chúng mình là cây hương nam,
    Trần nhà là cây khắc diệp.

Em là hoa thủy tiên[g] trong cánh đồng Sa-rôn,
    Là hoa huệ nơi những thung lũng sâu.

Người nam

Em yêu dấu của anh giữa vòng các thiếu nữ
    Khác nào hoa huệ[h] giữa đám gai góc.

Người nữ

Người yêu của em giữa các thanh niên
    Khác nào cây táo giữa đám cây rừng.
Em thích ngồi dưới bóng mát của chàng,
    Và trái của chàng ngọt lịm nơi miệng em.
Chàng đưa tôi vào phòng yến tiệc,
    Và phủ lên tôi lá cờ của ái tình.
Xin dùng bánh nho khô thêm sức cho tôi,
    Xin dùng trái táo tẩm bổ tôi,
    Vì tôi mắc bệnh ái tình.
Tay trái người luồn dưới đầu tôi,
    Tay phải người ôm sát tôi.
Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,
    Nhân danh đàn linh dương và nai cái đồng hoang,
Xin chớ khuấy động, chớ đánh thức tình yêu,
    Cho đến khi tình yêu được thỏa nguyện.

Người Nữ Hồi Tưởng Lại Cuộc Viếng Thăm Của Người Yêu

Người Nữ

Nghe này: Người yêu tôi!
    Kìa, chàng đang đến,
Nhảy qua các núi,
    Phóng qua các đồi!
Người yêu tôi khác nào linh dương, hoặc nai tơ.
    Kìa, chàng dừng lại sau vách nhà chúng tôi,
Nhìn chăm qua cửa sổ,
    Ngó ngang qua mắt cáo.[i]
10 Người yêu tôi mời gọi tôi:[j]

Người nam

    Em yêu dấu của anh, người đẹp của anh,
    Hãy chỗi dậy và đến!
11 Xem kìa, mùa đông đã qua,
    Mưa đã dứt hạt, đi khỏi rồi.
12 Hoa nở rộ khắp đất,
    Mùa ca hát đã đến,
Tiếng chim gáy hót
    Vang khắp quê mình.
13 Vả trên cây đổi màu sắp chín,
    Nho trổ nụ hương thơm ngào ngạt.
Em yêu dấu của anh, người đẹp của anh.
    Hãy chỗi dậy và đến!
14 Bồ câu của anh nơi hốc đá,
    Nơi sâu kín của vách đá,
Cho anh ngắm nhìn mặt em,
    Cho anh nghe tiếng em,
Vì tiếng em dịu dàng,
    Và mặt em xinh đẹp.

Người nữ

15 Hãy bắt giúp chúng tôi những con chồn,
    Những con chồn nhỏ
Phá hại vườn nho,
    Vì vườn nho chúng tôi đang trổ hoa.
16 Người yêu tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về chàng.
    Chàng vui thỏa[k] giữa khóm hoa sen.
17 Khi gió chiều hiu hiu thổi,[l]
    Và bóng chiều trải dài trốn chạy,[m]
Anh yêu dấu của em, xin anh trở về,
    Giống như linh dương
Hoặc nai tơ
    Trên dẫy núi Xẻ Đôi.[n]

Tưởng Nhớ Người Yêu Khi Xa Vắng

Người nữ

Nằm trên giường ban đêm,
    Tôi tìm người mà lòng tôi yêu mến.
    Tôi tìm chàng mà không gặp.

(Tôi tự nhủ:)

“Tôi sẽ dậy, đi vòng khắp thành nhiều lần,
    Rảo qua các đường phố và các quảng trường,
Để tìm người mà lòng tôi yêu mến.”
    Tôi tìm chàng mà không gặp.
Những người canh gác đi tuần vòng quanh thành
    Bắt gặp tôi.
    “Các ông có thấy người mà lòng tôi yêu mến không?”
Tôi vừa đi khỏi họ chẳng bao xa,
    Chợt gặp ngay người mà lòng tôi yêu mến.
Tôi ôm chặt lấy chàng, không chịu buông chàng ra,
    Cho đến khi tôi đưa chàng về nhà mẹ tôi,
    Về phòng của người đã thai nghén tôi.
Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,
    Nhân danh đàn linh dương và nai cái đồng hoang,
Xin chớ khuấy động, chớ đánh thức tình yêu,
    Cho đến khi tình yêu được thỏa nguyện.

Đám Cưới “Vua Sa-lô-môn”[o]

Ai kia từ sa mạc đi lên,
    Tựa cột khói,
Thơm ngát một dược và nhũ hương,
    Cùng mọi thứ phấn thơm mua từ xa?[p]
Xem kìa, kiệu vua Sa-lô-môn!
    Sáu mươi dũng sĩ vây quanh kiệu,
    Thuộc hàng dũng sĩ của Y-sơ-ra-ên.
Mọi người đều thạo cầm gươm,
    Đánh giặc giỏi,
Gươm đeo sẵn bên hông,
    Phòng khi ban đêm gặp nguy hiểm.
Vua Sa-lô-môn đặt làm kiệu cho chính mình
    Bằng gỗ quý từ rừng Li-ban.[q]
10 Vua làm kiệu có trụ dát bạc,
    Lưng kiệu mạ vàng,
Chỗ ngồi màu đỏ tía.
    Bên trong kiệu dệt các phong cảnh yêu đương.
11     Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, hãy ra đây!
Các thiếu nữ Si-ôn, hãy ngắm xem!
    Vua Sa-lô-môn đội mão triều mẹ vua đội cho vua,
Trong ngày cưới của vua,
    Trong ngày vui của vua.

Ga-la-ti 2

Các Sứ Đồ Tại Giê-ru-sa-lem Nhìn Nhận Phao-lô

Mười bốn năm sau, tôi lại lên thành phố Giê-ru-sa-lem cùng với Ba-na-ba, cũng có Tích đi theo nữa. Tôi theo lời mạc khải đi lên đó và đã trình bày Phúc Âm mà tôi đã truyền giảng giữa người ngoại quốc cho họ, nhưng chỉ trình bày riêng cho những người được tôn trọng, vì e rằng cuộc chạy đua của tôi trước đây và bây giờ trở nên vô ích chăng. Dù Tích, người cùng đi với tôi là một người Hy Lạp cũng không bị ép buộc phải chịu cắt bì.[a] Sở dĩ như thế là vì mấy người giả mạo xâm nhập; len lỏi dò thám sự tự do mà chúng tôi có trong Chúa Cứu Thế Giê-su để bắt chúng tôi làm nô lệ. Đối với những kẻ đó, chúng tôi không chịu nhượng bộ chút nào, dù chỉ trong giây phút, để chân lý của Phúc Âm được vững bền giữa anh chị em.

Còn về những người được coi là quan trọng đi nữa thì cũng không quan hệ gì đến tôi. Đức Chúa Trời không thiên vị ai hết. Vì những người dù được coi là quan trọng lắm cũng không giúp gì cho tôi. Trái lại khi thấy việc truyền bá Phúc Âm cho người không cắt bì đã được ủy nhiệm cho tôi cũng như việc truyền bá Phúc Âm cho người cắt bì đã được ủy nhiệm cho Phê-rơ, vì Đấng đã tác động trong Phê-rơ, đề cử ông làm sứ đồ cho người cắt bì cũng tác động trong tôi, đề cử tôi làm sứ đồ cho người ngoại quốc. Khi nhận biết ân sủng Đức Chúa Trời đã ban cho tôi thì Gia-cơ, Sê-pha và Giăng là những người được tôn trọng như cột trụ, trao tay hữu kết thân với tôi và Ba-na-ba, để chúng tôi đi đến cùng dân ngoại quốc còn họ thì lo cho người cắt bì. 10 Chỉ có điều họ muốn chúng tôi phải giúp người nghèo, điều đó tôi vẫn tích cực làm.

Phao-lô Trách Phê-rơ Tại An-ti-ốt

11 Nhưng khi Sê-pha đến thành An-ti-ốt, tôi đã công khai phản đối ông vì thật là đáng trách. 12 Bởi vì trước khi mấy người của Gia-cơ đến, ông vẫn ăn uống chung với người ngoại quốc. Nhưng khi họ đến thì ông rút lui và tách riêng ra vì sợ những người cắt bì. 13 Những người Do Thái khác cũng hành động đạo đức giả như Phê-rơ đến nỗi cả Ba-na-ba cũng bị lôi cuốn hành động giả dối như thế.

14 Nhưng khi thấy họ không ngay thẳng theo chân lý của Phúc Âm tôi nói với Sê-pha ngay trước mặt mọi người: Nếu ông là người Do Thái mà sống như người ngoại quốc, không theo cách người Do Thái thì làm sao ông lại ép người ngoại quốc sống theo cách người Do Thái?

Người Do Thái Lẫn Người Ngoại Quốc Đều Được Cứu Bởi Đức Tin

15 Chúng ta sinh ra là người Do Thái, không phải dân ngoại quốc tội lỗi. 16 Chúng ta biết rằng con người được tuyên xưng công chính không phải vì các việc tuân giữ Kinh Luật, nhưng vì tin vào Chúa Cứu Thế Giê-su, ngay chính chúng ta cũng đã tin vào Chúa Cứu Thế Giê-su để được tuyên xưng công chính nhờ đức tin nơi Chúa Cứu Thế, không phải nhờ các việc tuân giữ Kinh Luật, bởi vì không ai được tuyên xưng công chính nhờ các việc tuân giữ Kinh Luật.

17 Nhưng nếu đang khi tìm cách để được tuyên xưng công chính trong Chúa Cứu Thế chính chúng tôi lại bị coi là tội lỗi, như thế chẳng lẽ Chúa Cứu Thế là kẻ phục vụ tội lỗi sao? Không bao giờ! 18 Vì nếu tôi xây dựng lại những gì tôi đã phá hủy thì tôi chứng tỏ mình là kẻ phạm pháp. 19 Vì bởi Kinh Luật mà tôi đã chết đối với Kinh Luật để sống cho Đức Chúa Trời. 20 Tôi bị đóng đinh vào thập tự giá với Chúa Cứu Thế. Nay tôi sống, không còn là tôi nữa nhưng Chúa Cứu Thế sống trong tôi. Hiện nay, tôi sống trong thân xác, tức là sống trong đức tin nơi Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi và hiến chính mình Ngài vì tôi. 21 Tôi không làm cho ân sủng của Đức Chúa Trời thành vô hiệu; vì nếu nhờ Kinh Luật mà được tuyên xưng công chính thì Chúa Cứu Thế chịu chết là vô ích.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)