Old/New Testament
Sô-pha Nóng Lòng Đáp Lời Gióp
20 Sô-pha, người Na-a-ma, đáp:
2 Thật vậy, tư tưởng bối rối trong tôi buộc tôi phải đáp lời,
Vì lòng tôi bồi hồi không yên.
3 Tôi phải nghe lời khuyên dạy nhục mạ tôi,
Và trí hiểu biết thôi thúc tôi đáp lại.
Kẻ Ác Bị Tận Diệt
4 Anh có biết, từ thuở xa xưa,
Khi loài người vừa được tạo dựng trên đất,
5 Kẻ ác chỉ reo đắc thắng trong chốc lát,
Và kẻ vô đạo vui mừng trong khoảnh khắc?
6 Dù kẻ ác kiêu căng đến tận trời,
Đầu nó giáp các tầng mây,
7 Nó cũng sẽ tan biến mất như phân làm chất đốt,
Ai từng thấy nó sẽ hỏi: “Nó đâu rồi?”
8 Nó sẽ bay mất như giấc mơ, không ai tìm được,
Bị xua đi như ác mộng ban đêm.
9 Mắt từng thấy nó sẽ không thấy nó nữa,
Nơi nó ở cũng sẽ không thấy nó.
10 Con cái nó phải xin xỏ người nghèo,
Khi tay nó hoàn lại sức sống.
11 Xương cốt nó tuy tràn đầy sinh lực tuổi trẻ,
Vẫn phải nằm với nó trong bụi đất.
Tài Sản Do Làm Ác Không Tồn Tại
12 Dù tội ác nếm vào miệng thật ngọt ngào,
Nó phải cuốn lưỡi lận tội ác bên dưới,
13 Không chịu nhả ra,
Ngậm trong miệng để giữ hương vị,
14 Một khi vào bụng, tội ác biến mùi,
Trở thành nọc rắn hổ.
15 Của cải nuốt vào, nó phải mửa ra,
Đức Chúa Trời tống của cải ra khỏi bụng nó.
16 Nó mút nọc rắn hổ,
Lưỡi rắn độc sẽ giết chết nó.
17 Nó không được hưởng các suối dầu ô-liu,
Các dòng sông chảy tràn mật ong và sữa chua.
18 Nó nuốt không vô các lợi lộc kiếm được, nó phải mửa ra,
Nó không hưởng được sự giàu có do làm ăn buôn bán.
19 Vì nó bóc lột và bỏ bê người nghèo,
Tước đoạt nhà cửa nó không xây.
20 Vì bụng nó không biết no,
Không điều gì nó ưa thích thoát khỏi nó,
21 Không ai sống sót sau khi nó ăn,
Cho nên sự thịnh vượng nó không bền.
22 Đang dư dật tột đỉnh, nó bỗng sinh túng quẫn,
Sự khốn cùng dồn toàn lực áp đảo nó.
23 Xin Chúa khiến nó đầy bụng,
Trút cơn thịnh nộ Ngài xuống như mưa,
Làm thức ăn cho nó.
Sự Cuối Cùng Của Kẻ Ác
24 Dù nó trốn thoát vũ khí sắt,
Mũi tên đồng sẽ đâm thủng nó.
25 Khi nó rút mũi tên ra khỏi lưng,
Mũi tên sáng quắc ra khỏi mật gan,
Nỗi kinh hoàng chụp lấy nó.
26 Tối tăm dày đặc rình chờ các báu vật giấu kín của nó,
Lửa không bởi người thổi thiêu nuốt nó,
Nuốt luôn mọi người còn lại trong lều trại nó.
27 Các tầng trời tố cáo tội ác nó,
Đất nổi dậy buộc tội nó.
28 Bão lụt cuốn trôi nhà nó,
Thác nước chảy cuộn trong ngày Chúa nổi giận.
29 Đó là phần Đức Chúa Trời dành cho kẻ ác,
Cơ nghiệp Ngài định cho nó.
Gióp Yêu Cầu Các Bạn Nghe Mình Nói
21 Gióp đáp lời:
2 Xin các anh lắng nghe lời tôi nói,
Đó là cách các anh an ủi tôi.
3 Xin kiên nhẫn cho tôi thổ lộ,
Xong rồi, các anh có quyền cười chê.
4 Nào tôi có phiền trách loài người?
Tôi không được quyền nóng giận sao?
5 Xin các anh chú ý nghe tôi,
Rồi các anh sẽ sững sờ, không thốt nên lời.[a]
6 Khi nghĩ đến, tôi kinh hoàng,
Toàn thân run bần bật.
Kẻ Ác Sống Thảnh Thơi
7 Tại sao bọn gian ác được sống,
Lại còn sống lâu và quyền thế?
8 Chúng nhìn thấy dòng dõi chúng ổn định,
Con cháu chúng vững vàng.
9 Chúng sống trong nhà, bình an, không lo sợ,
Ngọn roi của Đức Chúa Trời không hề giáng xuống chúng.
10 Bò đực chúng truyền giống không thất thoát,
Bò cái chúng sinh con không sẩy thai.
11 Chúng cho trẻ thơ mình chạy tung tăng như đàn chiên,
Trẻ con mình nhảy múa,
12 Ca hát theo tiếng trống, tiếng đàn lia,
Vui đùa theo tiếng sáo.
13 Bọn gian ác tận hưởng ngày đời mình trong cảnh giàu sang,
Rồi về cõi chết trong giây lát.
14 Chúng nói với Đức Chúa Trời: “Xin lìa xa chúng tôi,
Chúng tôi không muốn học biết đường lối Ngài!
15 Đấng Toàn Năng là gì mà chúng tôi phải phụng thờ?
Cầu khẩn Ngài có lợi gì cho chúng tôi?”
16 Chúng có nắm trong tay mình sự giàu sang của chúng không?
Tôi tránh xa mưu đồ kẻ ác!
Kẻ Ác Không Bị Trừng Phạt
17 Có bao lần đèn kẻ ác bị dập tắt,
Tai họa giáng xuống chúng,
Đức Chúa Trời nổi giận hình phạt chúng,
18 Chúng tựa như rơm trước ngọn gió,
Như trấu bị bão cuốn đi?
19 Các anh nói: “Đức Chúa Trời để dành tội ác chúng cho con cháu.”
Xin Ngài báo trả tội nhân để chúng biết thân!
20 Xin cho chính mắt chúng nhìn thấy cảnh diệt vong,
Xin cho chúng uống cơn phẫn nộ của Đấng Toàn Năng!
21 Vì chúng chẳng màng điều gì xảy đến cho gia đình,
Sau khi chúng qua đời.
22 Ai dám dạy Đức Chúa Trời,
Khi chính Ngài xét xử ngay cả các thiên thần?
23 Người này sống thảnh thơi, an nhàn,
Khỏe mạnh đến khi chết:
24 Thân thể căng tràn nhựa sống,
Tủy xương vẫn còn tươi tốt.
25 Người kia chết, cả đời cay đắng,
Chưa hề nếm phước hạnh là gì.
26 Cả hai đều nằm trong bụi đất,
Bọ dòi bao phủ cả hai.
Kẻ Ác Được Chôn Cất Vẻ Vang
27 Này, tôi biết rõ ý tưởng các anh,
Các anh mưu toan bức hiếp tôi.
28 Các anh hỏi: “Nhà bọn cường hào ở đâu?
Lều trại bọn gian ác ở đâu?”
29 Sao các anh không hỏi khách lữ hành?
Sao không nhận lời chứng của họ?
30 Rằng kẻ ác được tha trong ngày tai họa,
Được thoát trong ngày thịnh nộ?
31 Ai dám buộc tội kẻ ác ngay mặt nó?
Ai dám báo trả điều nó làm?
32 Khi kẻ ác được đưa đến nghĩa trang,
Phần mộ nó có người canh gác.
33 Các nắm đất trong trũng cũng êm dịu cho nó.
Mọi người đều đưa đám nó,
Kẻ trước, người sau, nhiều vô số.
34 Vậy, sao các anh tưởng có thể an ủi tôi với chuyện vô lý?
Những lời giải đáp của các anh chỉ là dối gạt!
24 Ngày hôm sau, họ đến Sê-sa-rê. Cọt-nây đang chờ đợi và đã mời bà con, thân hữu tề tựu đông đủ. 25 Phê-rơ vừa bước vào, Cọt-nây ra đón, quỳ dưới chân ông mà lạy. 26 Nhưng Phê-rơ đỡ Cọt-nây dậy, bảo rằng: “Xin ông đứng lên cho! Tôi cũng là người thường thôi!”
27 Vừa nói chuyện với Cọt-nây, vừa tiến vào trong nhà, Phê-rơ thấy một đám đông đang tụ họp. 28 Ông nói: “Quý vị thừa biết theo phong tục người Do Thái, kết thân với người khác chủng tộc hoặc đến thăm họ là điều cấm kỵ. Nhưng Đức Chúa Trời đã tỏ cho tôi biết tôi không được gọi ai là phàm tục hoặc ô uế cả. 29 Do đó, khi được mời là tôi đến ngay, không phản đối gì. Vậy xin quý vị cho biết vì lý do nào quý vị mời tôi đến đây?”
30 Cọt-nây đáp: “Bốn ngày trước đây, vào khoảng giờ này, tức ba giờ chiều, tôi đang ở nhà cầu nguyện. Bỗng một người mặc áo sáng rực đến đứng ngay trước mặt tôi 31 mà bảo: ‘Ông Cọt-nây, Đức Chúa Trời đã nghe lời cầu nguyện ông và ghi nhớ việc ông cứu tế người nghèo khổ, 32 Hãy sai người đến Giốp-bê tìm Si-môn gọi là Phê-rơ. Ông ấy đang trọ ở nhà Si-môn, thợ thuộc da, nhà ở gần biển.’ 33 Vậy nên tôi lập tức sai người đi mời ông và ông có lòng tốt đến đây. Giờ đây, tất cả chúng tôi hiện diện trước mặt Đức Chúa Trời để nghe mọi điều Chúa đã truyền dạy ông.”
34 Phê-rơ bắt đầu nói: “Bây giờ, tôi ý thức rằng Đức Chúa Trời thật chẳng thiên vị ai, 35 nhưng trong tất cả các dân tộc, hễ ai kính sợ Ngài và làm điều công chính đều được Ngài hài lòng. 36 Đây là sứ điệp Đức Chúa Trời gửi cho người Y-sơ-ra-ên, nói về Phúc Âm bình an qua Chúa Cứu Thế Giê-su, là Chủ Tể của mọi người. 37 Quý vị đã rõ các diễn biến tại toàn xứ Giu-đê, bắt đầu từ xứ Ga-li-lê sau phép báp-tem mà Giăng truyền giảng. 38 Thế nào Đức Chúa Trời đã xức dầu Đức Giê-su ở Na-xa-rét bằng Thánh Linh và quyền năng, Ngài đi khắp nơi làm việc phúc đức và chữa lành tất cả những người bị quyền lực quỷ vương áp bức, vì Đức Chúa Trời ở với Ngài.
39 Chúng tôi là nhân chứng đã thấy tận mắt tất cả những việc Ngài làm trong đất nước người Do Thái và tại Giê-ru-sa-lem. Họ đã giết Ngài bằng cách treo Ngài trên cây gỗ. 40 Nhưng ba ngày sau, Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại và cho người ta thấy Ngài. 41 Không phải cho toàn thể dân chúng, nhưng chỉ những nhân chứng mà Đức Chúa Trời đã lựa chọn, tức chúng tôi là những người đã từng ăn uống với Chúa sau khi Ngài chết rồi sống lại. 42 Chúa ra lệnh cho chúng tôi truyền giảng cho dân chúng và xác chứng rằng Ngài là Đấng được Đức Chúa Trời lập làm Thẩm Phán xét xử mọi người, kẻ sống và kẻ chết. 43 Tất cả các tiên tri của Chúa đều làm chứng về Ngài rằng ai tin cậy Ngài đều được tha tội nhờ danh Ngài.”
44 Phê-rơ còn đang nói, Thánh Linh đã giáng xuống trên tất cả những người nghe sứ điệp ấy.
45 Các tín hữu tháp tùng Phê-rơ đều kinh ngạc vì ân tứ Thánh Linh cũng đổ xuống trên người ngoại quốc nữa, 46 vì họ cũng nghe những người ấy nói các tiếng lạ và ca tụng Đức Chúa Trời. Lúc ấy, Phê-rơ tuyên bố: 47 “Những người này đã tiếp nhận Thánh Linh cũng như chúng ta. Thế thì còn ai dám ngăn họ chịu phép báp-tem bằng nước nữa?” 48 Vậy, ông bảo làm phép báp-tem cho họ nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-su. Họ mời ông lưu lại vài ngày nữa.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)