Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 40-42

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

40 Tôi kiên nhẫn trông đợi CHÚA,
    Ngài nghiêng qua nghe tiếng kêu cứu của tôi.
Ngài kéo tôi lên khỏi hố khủng khiếp,
    Khỏi vũng bùn lầy.
Ngài đặt chân tôi trên tảng đá,
    Làm cho bước chân tôi vững vàng.
Ngài ban cho miệng tôi một bài ca mới,
    Bài hát ca ngợi Đức Chúa Trời chúng ta.
Nhiều người sẽ thấy, kính sợ
    Và tin cậy nơi CHÚA.
Phước cho người nào tin cậy nơi CHÚA,
    Không hướng về kẻ kiêu ngạo, cũng không xoay qua thần giả dối.[a]
Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi.
    Chính Ngài đã làm nhiều việc diệu kỳ
Và suy nghĩ nhiều về chúng tôi.[b]
    Không ai có thể so sánh với Ngài.[c]
Nếu tôi phải nói ra hoặc công bố
    Thì nhiều quá, không thể đếm được.
Ngài không mong muốn tế lễ hy sinh hay tế lễ chay,
    Ngài đã mở tai cho tôi,[d]
    Ngài không đòi hỏi tế lễ thiêu hay tế lễ chuộc tội.
Bấy giờ tôi nói: đây, tôi đến.
    Trong quyển sách có chép về tôi.
Lạy Đức Chúa Trời tôi, Tôi mong muốn làm theo ý Ngài,
    Kinh Luật của Ngài ở trong lòng tôi.
Tôi đã truyền tin mừng công chính giữa đại hội.
    Kìa, môi miệng tôi không nín lặng.
    Lạy CHÚA, Ngài biết điều này.
10 Tôi không giấu sự công chính của Ngài trong lòng tôi,
    Tôi công bố sự công chính và sự cứu rỗi của Ngài,
Tôi không giấu tình yêu thương và chân lý của Ngài
    Giữa đại hội.
11 Lạy CHÚA, xin chớ khép kín lòng thương xót đối với tôi,
    Nguyện tình yêu thương và chân lý của Ngài hằng gìn giữ tôi.
12 Vì vô số tai họa vây quanh tôi,
    Tội ác tôi bắt kịp tôi, tôi không thể thấy được,
Chúng nhiều hơn tóc trên đầu tôi,
    Lòng gan dạ của tôi cũng tiêu tan.[e]
13 Lạy CHÚA, xin vui lòng giải cứu tôi.
    Lạy CHÚA, xin mau mau giúp đỡ tôi.
14 Nguyện những kẻ tìm giết mạng sống tôi
    Đều bị hổ thẹn và bối rối.
Nguyện những kẻ muốn hại tôi
    Phải rút lui và nhục nhã.
15 Nguyện những kẻ nói với tôi: Ha! Ha!
    Bị kinh hoàng trước sự sỉ nhục mình.
16 Nguyện tất cả những người tìm kiếm Ngài
    Được hân hoan và vui mừng trong Ngài.
Những người yêu mến sự cứu rỗi Ngài sẽ luôn luôn tung hô:
    CHÚA vĩ đại thay!
17 Còn tôi, dù yếu kém và cùng khốn,
    Chúa nghĩ đến tôi.
Ngài là Đấng giúp đỡ và giải cứu tôi.
    Lạy Đức Chúa Trời tôi, xin chớ chậm trễ.

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

41 Phước cho người nào nghĩ đến kẻ yếu hèn,
    Trong ngày gian truân CHÚA sẽ giải cứu người.
CHÚA sẽ gìn giữ người và bảo tồn sinh mạng người trên đất.
    Ngài sẽ ban phước cho người
    Và Ngài sẽ không ruồng bỏ người theo ý muốn của kẻ thù người.
CHÚA nâng đỡ người khi người nằm trên giường bệnh.
    Trong lúc người đau yếu, Ngài chữa lành cả bệnh tật người.[f]
Còn tôi, tôi thưa: Lạy CHÚA, xin thương xót tôi.
    Xin chữa lành tôi,[g] vì tôi phạm tội cùng Ngài.
Các kẻ thù nguyền rủa tôi:
    Khi nào nó sẽ chết? Và dòng họ nó sẽ bị hủy diệt?
Còn kẻ đến thăm tôi
    Nói những lời giả dối.
Lòng nó chất chứa điều gian xảo;
    Nó đi ra ngoài rêu rao.
Tất cả những người ghét tôi thì thầm với nhau về tôi.
    Chúng âm mưu điều ác hại tôi.[h]
Chúng nói: “Nó đã mắc phải một tai ách.”
    Nó sẽ không dậy nổi khỏi chỗ nó nằm.
Ngay cả người bạn thân[i] mà tôi tin tưởng,
    Người từng ăn bánh của tôi,
    Cũng trở mặt[j] chống nghịch tôi.
10 Nhưng Ngài, lạy CHÚA, xin thương xót tôi.
    Xin đỡ tôi dậy để tôi báo trả chúng nó.
11 Vì kẻ thù không thắng được tôi,
    Nên tôi biết rằng Ngài đẹp lòng về tôi.
12 Còn tôi, vì tôi chân thật nên Ngài nâng đỡ tôi.
    Chúa đặt tôi trước mặt Ngài đời đời.
13 Đáng ca ngợi CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên,
    Từ nay cho đến đời đời.
A-men! A-men!

Thơ Con Cháu Cô-rê Làm Để Dạy Dỗ

42 Đức Chúa Trời ôi! Linh hồn tôi mong đợi Chúa
    Như con nai thèm khát suối nước.
Linh hồn tôi khao khát Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống.
    Khi nào tôi mới được đến trình diện trước mặt Đức Chúa Trời?
Khi người ta còn hỏi Đức Chúa Trời ngươi đâu?
    Thì suốt ngày đêm nước mắt làm đồ ăn cho tôi.
Tôi nhớ lại những điều này
    Và linh hồn tôi tan vỡ.
Thể nào tôi đã đến,
    Dẫn đoàn người vào nhà Đức Chúa Trời,
Trong tiếng reo hò vui vẻ cảm tạ
    Của đoàn người dự lễ.
Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản
    Và lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời.
    Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Ngài là Đấng cứu rỗi
    Và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.[k]
Linh hồn tôi chán nản trong tôi,
    Nên tôi nhớ đến Ngài.
Từ vùng đất Giô-đanh,
    Từ rặng núi Hẹt-môn và đồi Mít-sê-a.
Vực sâu này đến vực sâu khác,[l]
    Tiếng ầm ầm của các thác nước;
Tất cả sóng gió ba đào của Ngài
    Đã tràn ngập tôi.
Ban ngày CHÚA truyền ban[m] tình yêu thương Ngài,
    Ban đêm bài hát Ngài ở cùng tôi,
    Tức là lời cầu nguyện dâng lên Đức Chúa Trời của đời tôi.[n]
Tôi sẽ thưa cùng Đức Chúa Trời, là vầng đá của tôi;
    Tại sao Ngài quên tôi?
Vì sao tôi bước đi buồn thảm?
    Trong sự đàn áp của kẻ thù?
10 Xương cốt tôi như gẫy nát[o]
    Khi kẻ thù chế giễu,
Suốt ngày chúng hỏi tôi:
    Đức Chúa Trời ngươi đâu?
11 Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản?
    Vì sao ngươi lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời,
    Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
    Là Đấng Cứu Rỗi và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.

Công Vụ 27:1-26

Phao-lô Được Giải Đi Rô-ma

27 Khi đã quyết định cho chúng tôi đi tàu thủy qua nước Y-ta-li, người ta giao Phao-lô và vài tù nhân khác cho đội trưởng Giu-li, thuộc trung đoàn ngự lâm quân. Chúng tôi đáp một chiếc tàu đến từ A-tra-mít sắp chạy về các hải cảng tỉnh Tiểu Á. Tàu nhổ neo ra khơi. Có A-ri-tạc, người Ma-xê-đoan ở Tê-sa-lô-ni-ca, cùng đi với chúng tôi.

Hôm sau, chúng tôi đến Si-đôn. Đội trưởng Giu-li đối xử tử tế với Phao-lô, cho phép ông đi thăm bạn hữu và được họ chăm sóc. Rời bến Si-đôn, vì bị ngược gió, tàu chúng tôi phải chạy sát đảo Síp. Chúng tôi vượt ngang hải phận Si-li-si và Bam-phi-li, đến My-ra, thuộc Ly-sia. Tại đây, đội trưởng thấy một chiếc tàu từ A-lê-xan-đơ-ri đến, sắp đi Y-ta-li, liền cho chúng tôi lên tàu. Tàu chúng tôi chạy chậm chạp mất nhiều ngày, phải vất vả lắm mới đến ngang thành phố Cơ-nít. Vì gió ngược, tàu phải chạy sát đảo Cơ-rết vượt ngang Mũi Sanh-môn. Cứ chạy sát bờ biển, chật vật lắm tàu mới đến một bến gọi là Mỹ Cảng, gần thành phố La-sê.

Chúng tôi ở lại đây một thời gian dài, quá ngày đại lễ Chuộc Tội; đến lúc này vượt biển thật là nguy hiểm. 10 Phao-lô khuyên họ: “Thưa các ông, tôi nhận thấy chuyến hải trình từ đây thật nguy hiểm, chẳng những thiệt hại lớn cho chiếc tàu và hàng hóa, mà còn nguy hiểm cho tính mạng chúng ta nữa.” 11 Nhưng đội trưởng Giu-li tin lời bàn của thuyền trưởng và chủ tàu hơn lời Phao-lô nói. 12 Vì hải cảng này không tiện đậu mùa đông, nên đa số đồng ý ra khơi, để may ra có thể chạy đến Phê-nít để tạm trú qua mùa đông. Phê-nít là một hải cảng của đảo Cơ-rết, về hướng tây nam và tây bắc.

13 Thấy gió nam bắt đầu thổi nhẹ, họ tưởng có thể thực hiện được điều dự định, nên nhổ neo chạy dọc theo bờ đảo Cơ-rết.

Bị Bão Chìm Tàu

14 Chẳng bao lâu, một trận bão dữ dội tên là Đông Bắc từ trên đảo thổi quật xuống. 15 Tàu bị bão dập dồi, không thể nào chạy ngược chiều gió được nữa, nên chúng tôi bỏ mặc cho gió cuốn tàu đi. 16 Tạt ngang phía nam một đảo nhỏ tên là Cơ-lô-đa, chúng tôi phải chật vật lắm mới giữ được chiếc thuyền cấp cứu. 17 Người ta kéo thuyền lên và tìm cách buộc chặt tàu lại. Sợ bị mắc cạn trên bãi cát ngoài hải phận Si-rơ-tơ, nên họ thả neo xuống, để mặc cho tàu bị cuốn đi. 18 Bão tiếp tục thổi vô cùng dữ dội, nên hôm sau, người ta quăng hàng hóa xuống biển. 19 Ngày thứ ba, hành khách tự tay ném dụng cụ trên tàu xuống biển. 20 Suốt nhiều ngày, mặt trời không xuất hiện, các ngôi sao cũng không, mà bão thì cứ tiếp tục thổi rất mạnh. Rốt cuộc, chúng tôi đành tuyệt vọng, không còn mong được cứu thoát nữa.

21 Sau khi cả tàu nhịn ăn lâu ngày, Phao-lô đứng dậy giữa mọi người khuyên nhủ: “Thưa các ông, giá các ông nghe lời tôi và không rời đảo Cơ-rết thì đã khỏi bị thiệt hại mất mát như thế này. 22 Nhưng bây giờ, tôi khuyên các ông hãy vui lên! Vì không một ai trong các ông thiệt mạng cả, chỉ mất chiếc tàu mà thôi. 23-24 Đêm qua, một thiên sứ của Đức Chúa Trời đứng bên tôi bảo rằng: ‘Phao-lô ơi! Đừng sợ vì anh phải ứng hầu Hoàng Đế La Mã và này, Đức Chúa Trời đã ban cho anh tất cả những người đồng thuyền với anh, tôi thuộc về Đức Chúa Trời và đang phục vụ Ngài. 25 Vậy, xin các ông hãy vui lên đi! Vì tôi tin chắc nơi Đức Chúa Trời rằng sự việc sẽ xảy ra như lời đã phán cùng tôi. 26 Nhưng chắc hẳn chúng ta sẽ phải tấp vào một hòn đảo nào đó!’

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)