Old/New Testament
Ai Bắt Được Thủy Quái?
41 Con có dùng lưỡi câu mà câu thủy quái,
Hoặc dùng dây buộc chặt hàm nó lại?
2 Con có xỏ dây thừng qua mũi nó,
Dùng móc xoi thủng hàm nó được?
3 Liệu nó có tha thiết van xin con,
Nói với con những lời ngọt ngào?
4 Hoặc xin lập giao ước với con,
Hứa phục vụ con trọn đời?
5 Con có dám chơi với nó như với loài chim,
Cột nó lại cho các cô gái vui đùa?
6 Dân đánh cá có tranh giành nhau vì nó,
Xả thịt nó bán cho bạn hàng cá?
7 Con có thể đâm chỉa đầy da nó,
Phóng lao cắm đầy đầu nó?
8 Nếu con thử đụng đến nó,
Con sẽ nhớ mãi trận chiến, không dám tái phạm.
9 Mọi hy vọng bắt được nó tiêu tan;
Chỉ nhìn thấy nó, người ta đã ngã lăn ra đất.
10 Không ai đủ gan dạ trêu chọc nó.
Vậy, ai dám đứng trước mặt Ta?
11 Ai cho Ta trước điều chi mà Ta phải trả lại?
Vạn vật dưới cả bầu trời đều thuộc về Ta.
Thủy Quái Là Con Vật Đáng Kinh Khiếp
12 Ta sẽ không giữ im lặng về các chân nó,
Sức mạnh và cơ thể cân đối của nó.
13 Ai dám lột áo choàng nó?
Ai dám đâm thủng áo giáp kép của nó?[a]
14 Ai dám mở hàm nó,
Đầy những răng đáng khiếp sợ?
15 Lớp vẩy trên lưng nó[b]
Giống những hàng thuẫn san sát nhau, niêm phong chặt chẽ.
16 Thuẫn này gắn liền thuẫn kia,
Đến nỗi làn gió cũng không lọt qua được.
17 Chúng kết dính vào nhau, bám sát lấy nhau,
Không thể tách rời được.
18 Nó nhảy mũi, chớp lên tia sáng,
Mắt nó rực lên như rạng đông ló dạng.
19 Lửa ngọn trào ra từ miệng nó,
Tia lửa văng ra tứ phía.
20 Khói bốc ra từ mũi nó
Như một nồi đun nóng, sôi sùng sục.
21 Hơi thở nó đốt cháy than,
Miệng nó phun ra lửa.
22 Cổ nó chứa sức mạnh;
Mọi người kinh hoàng chạy tán loạn trước mặt nó.
23 Các lớp thịt trên mình nó dính chặt vào nhau,
Săn cứng như kim khí đúc, không hề lay chuyển.
24 Tim nó rắn chắc như đá,
Cứng như thớt dưới của cối xay.
25 Khi nó chỗi dậy, ngay cả các thần cũng run rẩy,
Chúng rủn người, trốn chạy.
26 Gươm có đâm nó cũng không thủng,
Giáo, tên, lao cũng không thấm vào đâu.
27 Nó coi sắt khác nào rơm rạ,
Đồng chẳng kém gì gỗ mục.
28 Nó không bỏ chạy trước mũi tên,
Nỏ đá ném vào, nó coi nhẹ như trấu.
29 Nó coi dùi cui tựa như trấu,
Nó cười nhạo tiếng lao phóng veo veo.
30 Bụng nó có vẩy nhọn bén như mảnh sành,
Để lại dấu sâu trên bùn lầy khi nó bò qua,
Khác nào dấu đinh đóng vào tấm gỗ bò kéo trên sân đập lúa.
31 Khi nó lội trong nước,
Vực sâu nổi sóng như nước sôi trong nồi,
Biển cả sôi động như dầu thơm nấu trong niêu,
32 Nó bỏ lại phía sau một luồng bọt sáng chói,
Vực sâu trắng xóa tưởng chừng như mái tóc bạc phơ.
33 Trên đất này, không sinh vật nào sánh kịp nó,
Nó là một tạo vật không hề biết sợ;
34 Nó khinh dể mọi thú vật kiêu căng,
Nó là vua trên cả loài thú rừng.
Gióp Được Phục Hồi
42 Gióp thưa với CHÚA:
2 Con biết Chúa là Đấng Toàn Năng,
Ý định Ngài không ai cản trở được.
3 Chúa hỏi con là ai, không hiểu biết gì, sao dám nghi ngờ ý định Chúa.
Thật con đã nói những điều con không hiểu,
Những việc diệu kỳ quá, con không sao hiểu thấu.
4 Chúa bảo con lắng nghe Chúa phán dạy
Và trình lên Chúa những điều Chúa hỏi con.[c]
5 Trước kia con chỉ nghe đồn về Chúa,
Nhưng bây giờ, chính mắt con đã thấy Ngài.
6 Vì vậy, con xấu hổ về mọi điều con nói
Và xin ăn năn giữa đống tro bụi.
Gióp Cầu Nguyện Cho Các Bạn
7 Sau khi phán dạy Gióp, CHÚA bảo Ê-li-pha, người Thê-man: “Ta giận con và hai bạn con, vì các con không nói sự thật về Ta như Gióp, tôi tớ Ta, đã nói. 8 Vậy bây giờ, hãy bắt bảy con bò đực và bảy con chiên đực, đem đến Gióp, tôi tớ Ta, và dâng tế lễ thiêu cho chính các con. Gióp, tôi tớ Ta, sẽ cầu thay cho các con. Ta sẽ nhậm lời Gióp và không phạt các con theo sự dại dột của các con, vì các con không nói sự thật về Ta như Gióp, tôi tớ Ta, đã nói.” 9 Ê-li-pha, người Thê-man, Binh-đát, người Su-a, và Sô-pha, người Na-a-ma, vâng lời, làm mọi điều y như CHÚA phán dạy. CHÚA nhậm lời cầu xin của Gióp.
Gióp Được Phục Hồi
10 Sau khi Gióp cầu thay cho các bạn, CHÚA phục hồi Gióp và ban cho Gióp gấp đôi những gì Gióp có xưa kia. 11 Tất cả các anh chị em và những người từng quen biết Gióp trước đây đều đến thăm và ăn mừng với Gióp tại nhà ông. Họ chia buồn và an ủi Gióp về mọi điều bất hạnh CHÚA đã đem lại. Mỗi người tặng Gióp một nén bạc[d] và một chiếc vòng bằng vàng.
12 CHÚA ban phước cho Gióp trong những năm sau của đời ông nhiều hơn những năm trước. Ông có 14,000 cừu, 6,000 lạc đà, 1,000 đôi bò, và 1,000 lừa cái. 13 Ông cũng có bảy con trai và ba con gái. 14 Ông đặt tên cho cô lớn nhất là Giê-mi-ma, cô thứ nhì là Kê-xia, và cô thứ ba là Kê-ren-Ha-búc.[e]
15 Khắp cả vùng đó, không tìm được một người nữ nào đẹp bằng ba cô con gái của Gióp. Ba cô đều được cha mình chia gia tài như các anh em trai.
Gióp Qua Đời
16 Sau đó, Gióp sống thêm một trăm bốn mươi năm nữa, nhìn thấy con cháu đến đời thứ tư. 17 Rồi Gióp qua đời, tuổi thọ cao và thỏa lòng.
22 Đoàn dân cũng hùa nhau nổi lên chống nghịch các sứ đồ. Các thẩm phán ra lệnh xé áo và đánh đòn hai ông. 23 Sau khi đánh đòn, các thẩm phán cho tống giam các sứ đồ và truyền giám ngục canh giữ cẩn mật. 24 Được lệnh, giám ngục giam hai ông vào ngục kín và cùm chân lại.
25 Khoảng nửa đêm, Phao-lô và Si-la đang cầu nguyện và ca ngợi Đức Chúa Trời, các tù nhân đều lắng nghe. 26 Bỗng, có cơn động đất lớn đến nỗi nền nhà ngục rung chuyển. Ngay lúc ấy, tất cả các cửa đều mở tung, xiềng xích tù nhân đều tháo rời. 27 Giám ngục thức dậy thấy các cửa ngục mở toang cả, tưởng tù nhân đã trốn thoát, liền rút gươm toan tự sát. 28 Nhưng Phao-lô gọi lớn: “Đừng hủy mình! Vì tất cả chúng tôi còn ở lại đây!”
29 Giám ngục sai lấy đèn, vội vàng chạy đến, run rẩy quỳ trước mặt Phao-lô và Si-la, 30 rồi đưa hai ông ra ngoài mà hỏi: “Thưa các ngài, tôi phải làm chi để được cứu rỗi?” 31 Họ đáp: “Hãy tin Chúa Giê-su, thì ông và gia đình ông sẽ được cứu!” 32 Họ giảng giải Đạo Chúa cho giám ngục và tất cả người trong gia đình ông. 33 Giữa đêm khuya, ngay giờ đó, giám ngục đem hai người đi rửa các vết thương; rồi lập tức ông và cả gia đình đều chịu phép báp-tem. 34 Giám ngục đưa hai ông về nhà riêng, dọn tiệc thết đãi. Ông và cả gia đình đều tràn ngập vui mừng vì đã tin Đức Chúa Trời.
35 Sáng hôm sau, các thẩm phán sai cảnh sát đến bảo giám ngục: “Ông hãy phóng thích mấy người đó đi!” 36 Giám ngục báo tin cho Phao-lô: “Các thẩm phán đã ra lệnh phóng thích hai ông! Vậy, hai ông hãy ra và lên đường bình an!” 37 Nhưng Phao-lô bảo họ: “Chúng tôi là công dân La Mã, dù không có án gì họ đã công khai đánh đòn chúng tôi và tống giam chúng tôi vào ngục. Bây giờ họ lại bí mật trục xuất chúng tôi sao? Không được đâu! Họ phải đến đây đưa chúng tôi ra!”
38 Các cảnh sát về báo cáo; các thẩm phán sợ hãi khi được biết hai người là công dân La Mã. 39 Họ liền đến năn nỉ, đưa hai ông ra, và yêu cầu rời khỏi thành. 40 Các sứ đồ ra khỏi ngục, đến nhà bà Ly-đi thăm viếng, khích lệ các anh em tín hữu, rồi lên đường.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)