Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
1 Sử Ký 11-12

Đa-vít Chiếm Thành Giê-ru-sa-lem

11 Toàn thể Y-sơ-ra-ên kéo đến cùng Đa-vít tại Hếp-rôn và nói rằng: “Kìa, chúng tôi vốn là cốt nhục của ông. Trước kia, ngay cả khi Sau-lơ còn là vua, chính ông là người lãnh đạo trong ngoài của Y-sơ-ra-ên. CHÚA, chính Đức Chúa Trời đã phán cùng ông rằng: ‘Ngươi sẽ chăn dắt Y-sơ-ra-ên, dân ta; ngươi sẽ là người cai trị dân Y-sơ-ra-ên của ta.’ ”

Bấy giờ tất cả các trưởng lão của Y-sơ-ra-ên đến cùng vua tại Hếp-rôn. Đa-vít kết ước với họ trước mặt CHÚA tại Hếp-rôn và họ xức dầu tấn phong Đa-vít làm vua Y-sơ-ra-ên theo như lời CHÚA phán bởi Sa-mu-ên. Đa-vít và cả Y-sơ-ra-ên tiến về Giê-ru-sa-lem, tức là Giê-bu. Người Giê-bu-sít là dân bản xứ đang ở đó. Dân Giê-bu nói với Đa-vít rằng ông không thể vào đồn lũy này được. Nhưng Đa-vít chiếm lĩnh đồn Si-ôn, tức là thành Đa-vít. Đa-vít tuyên bố: “Ai tấn công dân Giê-bu-sít đầu tiên sẽ được làm tướng, làm trưởng.” Giô-áp, con trai Xê-ru-gia, tiến lên tấn công trước tiên nên ông được làm tướng. Đa-vít cư trú trong đồn nên được gọi là thành Đa-vít. Đa-vít xây dựng các khu vực chung quanh thành, từ Mi-lô đến các vùng chung quanh và Giô-áp sửa chữa phần còn lại của thành. Đa-vít ngày càng cường thịnh vì CHÚA Vạn Quân ở cùng người.

10 Đây là các tướng lãnh giữa vòng những chiến sĩ dũng mãnh của Đa-vít; họ là những người hỗ trợ mạnh mẽ vương quốc của ông, cùng toàn thể Y-sơ-ra-ên tấn phong Đa-vít làm vua theo như lời CHÚA đã hứa về nước Y-sơ-ra-ên. 11 Họ gồm có: Gia-sô-bê-am, con trai của Hác-mô-ni, quan trưởng;[a] người đã dùng giáo chống lại 300 người và giết chúng trong một trận giao chiến.

12 Kế đến là Ê-lê-a-sa, con trai Đô-đô ở A-hô-a; người là một trong ba dũng sĩ. 13 Người ở cùng Đa-vít tại Pha-đa-mim khi quân Phi-li-tin tập họp lại để giao chiến. Ở đó có một cánh đồng đầy lúa mạch và quân lính bỏ chạy trước quân Phi-li-tin; 14 nhưng những người này đứng giữa đồng chống cự và đánh tan quân Phi-li-tin; như thế CHÚA ban cho họ một cuộc chiến thắng lớn.

15 Ba người trong số ba mươi tướng đi xuống hang đá A-đu-lam, đến cùng Đa-vít. Lúc ấy quân Phi-li-tin đang đóng trại tại thung lũng Rê-pha-im. 16 Bấy giờ Đa-vít ở trong đồn và quân đồn trú Phi-li-tin đang ở tại Bết-lê-hem. 17 Đa-vít khát nước và nói: “Ước gì có ai đem cho ta miếng nước từ giếng bên cửa thành Bết-lê-hem.” 18 Ba người này băng ngang qua trại quân Phi-li-tin, múc nước từ giếng bên cửa thành Bết-lê-hem đem về cho Đa-vít. Nhưng Đa-vít không chịu uống nước; ông đổ nước ra trước mặt CHÚA 19 và nói: “Xin Đức Chúa Trời giữ tôi không làm điều này. Làm sao ta có thể uống máu của những người này vì họ đã liều mạng sống mình để lấy nước?” Như thế Đa-vít không chịu uống nước. Đó là những việc ba người dũng sĩ đã làm.

20 A-bi-sai, em của Giô-áp, là quan trưởng; người dùng giáo chống lại ba trăm người và giết chúng nên người cũng nổi danh trong số ba người ấy. 21 Người được tôn trọng hơn trong ba người và trở nên người chỉ huy của họ nhưng người không bằng ba người kia.

22 Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa ở Cáp-xê-ên, một chiến sĩ dũng mãnh, có nhiều chiến công lớn. Người đã giết hai người con của A-ri-ên, người Mô-áp. Vào một ngày tuyết giá kia, người đi xuống một cái hố và giết một con sư tử. 23 Người cũng đánh giết một người Ai Cập cao hai mét ba dù người Ai Cập này cầm trong tay một cây giáo lớn như cây trục máy dệt. Bê-na-gia dùng một khúc cây đánh với người ấy; người cướp lấy cây giáo nơi tay người Ai Cập và giết người bằng cây giáo ấy. 24 Đó là những việc Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa, đã làm; người cũng nổi tiếng trong số ba dũng sĩ. 25 Trong toán ba mươi dũng sĩ, người rất được tôn trọng nhưng không ở trong số ba người kia. Vua Đa-vít đặt người chỉ huy quân cận vệ của mình.

26 Những dũng sĩ mạnh mẽ khác là:

A-sa-ên, em của Giô-áp;

Ên-ca-na, con trai của Đô-đô người Bết-lê-hem;

27 Sa-mốt, người Ha-rôn;

Hê-lết, người Pha-lôn;

28 Y-ra, con trai của Y-kết, người Thê-cô-a;

A-bi-ê-se ở A-na-tốt;

29 Si-bê-cai ở Hu-xa;

Y-lai ở A-hô-a;

30 Ma-ha-rai ở Nê-tô-pha;

Hê-lết, con trai của Ba-a-na ở Nê-tô-pha;

31 Y-tai, con trai của Ri-bai ở Ghi-bê-a, thuộc con cháu Bên-gia-min;

Bê-na-gia ở Phi-ra-thôn;

32 Hu-rai ở Na-ha-lê Ga-ách;

A-bi-ên ở A-ra-ba;

33 Ách-ma-vết ở Ba-hu-rim;

Ê-li-ác-ba ở Sa-anh-bôn;

34 Bê-nê-ha-sem ở Ghi-xôn;

Giô-na-than, con trai của Sa-ghê ở Ha-ra;

35 A-hi-giam, con trai của Sa-ca ở Ha-ra;

Ê-li-pha, con trai của U-rơ;

36 Hê-phê ở Mê-kê-ra;

A-hi-gia ở pha-lôn;

37 Hết-rô ở Cạt-mên;

Na-a-rai, con trai của Ê-bai;

38 Giô-ên, em của Na-than;

Mi-bê-ha, con trai của Ha-gơ-ri;

39 Xê-léc là người Am-môn;

Na-ha-rai ở Bê-ê-rốt, là người vác binh khí của Giô-áp; con trai của Xê-ru-gia.

40 Y-ra ở Giê-the;

Ga-rép cũng ở Giê-the;

41 U-ri người Hê-tít;

Xa-bát, con trai của Ạc-lai;

42 A-đi-na, con trai của Si-xa, người Ru-bên; người là một trưởng tộc Ru-bên và có ba mươi người theo mình.

43 Ha-nan, con trai của Ma-a-ca;

Giô-sa-phát ở Mê-then;

44 U-xia ở Ách-ta-rốt;

Sa-ma và Giê-hi-ên, con trai của Hô-tham ở A-rô-e;

45 Giê-đi-a-ên, con trai của Sim-ri

và Giô-ha, em người, là người Thi-sít;

46 Ê-li-ên ở Ma-ha-vim;

Giê-ri-bai và Giô-sa-via, con trai của Ên-na-am;

Gít-ma là người Mô-áp;

47 Ê-li-ên, Ô-bết và Gia-a-si-ên, là người Bết-sô-ba.

Những Người Theo Đa-vít Khi Sau-lơ Còn Sống

12 Đây là những người đã đến theo Đa-vít tại Xiếc-lác trong khi ông trốn tránh mặt vua Sau-lơ, con trai của Kích; họ là những người trong số các dũng sĩ đã chiến đấu giúp Đa-vít. Họ có thể sử dụng tay trái cũng như tay phải, để ném đá hay bắn cung tên. Họ là họ hàng của Sau-lơ thuộc bộ tộc Bên-gia-min.

Đứng đầu là A-hi-ê-xe và Giô-ách, con trai của Sê-ma ở Ghi-bê-a; Giê-xi-ên và Phê-lết, con trai của Ách-ma-vết; Bê-ra-ca và Giê-hu ở A-na-tốt; Ghít-ma-giai ở Ga-ba-ôn, là một dũng sĩ và là trưởng trong số ba mươi người; Giê-rê-mi, Gia-ha-xi-ên, Giô-ha-nan, Giô-xa-bát ở Ghê-đê-ra; Ê-lu-xai; Giê-ri-mốt; Bê-a-lia; Sê-ma-ri-a; Sê-pha-tia ở Ha-rốp; Ên-ca-na; Di-si-gia; A-xa-rên; Giô-ê-xe và Gia-sô-bê-am, người Cô-rê; Giô-ê-lê và Xê-ba-đia, con trai của Giê-rô-ham ở Ghê-đô.

Một số người Gát tại đồn lũy trong sa mạc đầu quân theo Đa-vít. Họ là những dũng sĩ mạnh mẽ, chiến sĩ tinh nhuệ trận mạc, sử dụng khiên và giáo; diện mạo như sư tử, nhanh nhẹn như linh dương trên núi.

Đứng đầu là Ê-xe, Ô-ba-đia thứ nhì, Ê-li-áp thứ ba,

10 Mích-ma-na thứ tư, Giê-rê-mi thứ năm,

11 Ạt-tai thứ sáu, Ê-li-ên thứ bảy,

12 Giô-ha-nan thứ tám, Ên-xa-bát thứ chín,

13 Giê-rê-mi-a thứ mười, Mác-ba-nai thứ mười một.

14 Những người này là con cháu Gát, là tướng trong quân đội; người nhỏ nhất mạnh bằng trăm người, người lớn nhất bằng cả ngàn người. 15 Đây là những người đã vượt qua sông Giô-đanh vào tháng giêng khi nước sông tràn ngập hai bên bờ; họ đánh đuổi tất cả dân cư trong thung lũng về phía đông và phía tây.

16 Một số người Bên-gia-min và Giu-đa cũng tới đồn lũy theo Đa-vít. 17 Đa-vít ra đón họ và nói: “Nếu các ông đến với tinh thần hòa hảo và muốn hỗ trợ tôi thì lòng tôi cũng kết hiệp với các ông; nhưng nếu các ông mưu phản tôi để giúp địch thì nguyện Đức Chúa Trời của tổ tiên chúng ta thấy và đoán phạt các ông vì tay tôi không làm điều gì tàn bạo.”

18 Bấy giờ Thần của Chúa bao phủ A-ma-sai, người đứng đầu ba mươi người kia, nói:

“Tâu vua Đa-vít, chúng tôi thuộc về ngài;
    Thưa con trai Y-sai, chúng tôi theo ngài;
Nguyện ngài được bình an, thịnh vượng;
    Những người hỗ trợ ngài cũng được bình an vì Đức Chúa Trời phù hộ ngài.”

Đa-vít tiếp nhận họ và đặt họ đứng đầu các toán quân. 19 Một số người Ma-na-se về theo Đa-vít khi người theo quân Phi-li-tin chiến đấu chống lại Sau-lơ; nhưng họ không giúp gì cả vì sau khi bàn luận, các người lãnh đạo Phi-li-tin sa thải Đa-vít vì cho rằng: “Nếu nó qui phục chủ nó là Sau-lơ thì chúng ta sẽ mất đầu.” 20 Khi Đa-vít đến Xiếc-lác, có mấy người Ma-na-se về theo ông: Át-na, Giô-sa-bát, Giê-đi-a-ên, Mi-ca-ên, Giô-sa-bát, Ê-li-hu và Xi-lê-thai; họ là những người lãnh đạo cả ngàn quân thuộc bộ tộc Ma-na-se. 21 Họ hỗ trợ Đa-vít chống lại quân cướp vì họ đều là những dũng sĩ mạnh mẽ và là tướng trong đạo quân. 22 Mỗi ngày có thêm người đến theo và hỗ trợ Đa-vít cho đến khi người có một đạo quân lớn như đạo quân của Đức Chúa Trời.

23 Đây là số người của các đạo quân đã đến Hếp-rôn để trao vương quốc của Sau-lơ cho Đa-vít như lời CHÚA phán.

24 Người Giu-đa có 6,800 người; được trang bị khiên và giáo, sẵn sàng chiến đấu.

25 Người Si-mê-ôn có 7,100 dũng sĩ mạnh mẽ, sẵn sàng chiến đấu.

26 Người Lê-vi có 4,600 người. 27 Giê-hô-gia-đa, trưởng dòng A-rôn và 3,700 người.

28 Xa-đốc, một dũng sĩ trẻ, mạnh mẽ cùng với 22 người lãnh đạo trong nhà cha mình. 29 Người Bên-gia-min, họ hàng với Sau-lơ, có 3,000 người. Cho đến bấy giờ, đa số người Bên-gia-min còn trung thành với nhà Sau-lơ.

30 Người Ép-ra-im có 20,800 người, đều là những dũng sĩ mạnh mẽ danh tiếng trong họ nhà mình.

31 Nửa bộ tộc Ma-na-se, 18,000 người được cử ra theo tên để đến tấn phong Đa-vít làm vua.

32 Người Y-sa-ca, là những người hiểu biết thời thế, biết dân Y-sơ-ra-ên phải làm gì, có 200 trưởng tộc cùng tất cả họ hàng dưới sự hướng dẫn của họ.

33 Người Sa-bu-luân, có 50,000 người biết sử dụng đủ loại vũ khí, sẵn sàng ra trận; họ một lòng trung thành với Đa-vít.

34 Người Nép-ta-li, có 1,000 người chỉ huy cùng với 37,000 quân cầm khiên và giáo theo họ.

35 Người Đan, có 28,600 người sẵn sàng ra trận.

36 Người A-se, có 40,000 người sẵn sàng ra trận.

37 Còn về phía đông sông Giô-đanh, có 120,000 người Ru-bên, người Gát và một nửa bộ tộc Ma-na-se với đủ loại vũ khí chiến tranh.

38 Tất cả những người này đều là những chiến sĩ trong hàng ngũ chiến đấu, quyết tâm đến Hếp-rôn để tấn phong Đa-vít làm vua trên toàn cõi Y-sơ-ra-ên; tất cả những người lãnh đạo Y-sơ-ra-ên khác cũng một lòng tấn phong Đa-vít làm vua. 39 Họ ở lại với vua Đa-vít ba ngày và ăn uống vì họ hàng mình cung cấp cho. 40 Những người lân cận đến tận Y-sa-ca, Sa-bu-luân và Nép-ta-li cũng dùng lừa, lạc đà, la và bò chở thực phẩm đến. Họ cung cấp rất nhiều bột mì, bánh vả, bánh nho, rượu, dầu, bò và cừu vì có sự vui mừng trong nước Y-sơ-ra-ên.

Hê-bơ-rơ 13

Lời Khuyên Bảo Sau Cùng

13 Hãy giữ mãi tình thương huynh đệ. Đừng quên tiếp đãi khách lạ, nhờ đó có người đã tiếp đãi thiên sứ mà không biết. Hãy nhớ những người bị tù như chính mình cũng ở trong vòng lao tù với họ; hãy nhớ những người bị bạc đãi như chính thân mình cũng bị bạc đãi.

Hôn nhân phải được mọi người kính trọng, loan phòng phải giữ cho tinh khiết, vì Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt kẻ dâm dục và kẻ ngoại tình. Hãy giữ nếp sống không tham tiền, và thỏa lòng với những gì mình hiện có vì Chúa hứa:

“Ta không bao giờ lìa con,
    Chẳng bao giờ bỏ con!”

Nên chúng ta mạnh dạn nói:

“Chúa phù hộ tôi, tôi sẽ không sợ hãi;
    Người đời làm gì được tôi?”[a]

Anh chị em hãy nhớ những người hướng dẫn, đã truyền lời Chúa cho mình, hãy chú ý xem kết cuộc nếp sống của họ và học hỏi đức tin của họ. Chúa Cứu Thế Giê-su hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi.

Đừng để các giáo huấn xa lạ khác lôi cuốn mình, vì nhờ ân sủng tấm lòng được kiên định là tốt, chứ không phải nhờ các thức ăn, là điều không ích lợi gì cho người theo. 10 Chúng ta có một bàn thờ mà những người phục vụ trong đền tạm không được phép ăn gì từ nơi đó.

11 Vì xác các thú vật mà thầy thượng tế lấy huyết đem vào Nơi Thánh để chuộc tội đều bị đốt bên ngoài trại quân. 12 Bởi đó, muốn lấy huyết mình để thánh hóa dân chúng, Đức Giê-su phải chịu khổ nạn bên ngoài cổng thành. 13 Vậy, chúng ta hãy ra ngoài trại quân, đi đến với Ngài để chịu sự sỉ nhục Ngài chịu. 14 Vì tại đây, chúng ta không có thành phố nào tồn tại mãi, nhưng chúng ta tìm kiếm thành phố tương lai.

15 Vậy nên, chúng ta hãy nhờ Đức Giê-su mà liên tục dâng lên Đức Chúa Trời tế lễ ca ngợi, tức là kết quả của môi miệng tuyên xưng danh Ngài. 16 Đừng quên làm việc lành và chia sẻ cho người khác, vì đó là những tế lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời.

17 Anh chị em hãy vâng lời và phục tùng những người hướng dẫn mình vì họ chăm sóc linh hồn anh chị em như phải khai trình với Chúa, để họ hân hoan thi hành nhiệm vụ, khỏi phải thở than, vì nếu vậy thì chẳng ích lợi gì cho anh chị em.

18 Xin anh chị em cầu nguyện cho chúng tôi. Chúng tôi tin chắc mình có lương tâm tốt và ước muốn xử sự thích đáng trong mọi việc. 19 Tôi càng tha thiết nài xin anh chị em cầu nguyện để tôi sớm được trả về với anh chị em.

20 Nguyện xin Đức Chúa Trời bình an, là Đấng qua huyết của giao ước đời đời đem Chúa Giê-su chúng ta, Đấng chăn chiên vĩ đại, ra khỏi cõi chết, 21 trang bị cho anh chị em bằng mọi điều tốt lành để thực thi ý định của Ngài và qua Chúa Cứu Thế Giê-su thực hiện trong chúng tôi[b] điều đẹp lòng Ngài. Nguyện vinh quang quy về Ngài đời đời! A-men!

22 Thưa anh chị em, xin hãy vui lòng nhận lời khích lệ này vì tôi chỉ viết vắn tắt ít lời cho anh chị em.

23 Anh em chúng ta là Ti-mô-thê đã được trả tự do, tôi muốn anh chị em biết tin này, nếu anh ấy đến sớm, tôi sẽ đi cùng anh ấy đến thăm anh chị em.

24 Kính chào tất cả các lãnh đạo và toàn thể các thánh đồ. Anh chị em tín hữu Y-ta-lia kính lời chào thăm anh chị em.

25 Nguyện xin ân sủng Chúa ở với tất cả các anh chị em!

A-mốt 7

Khải Tượng Thứ Nhất

CHÚA cho tôi thấy điều này. Ngài đang nắn nên những đàn châu chấu ngay khi hoa màu mới nẩy mầm. Đây là hoa màu gieo sau khi gặt xong phần thổ sản của nhà vua. Sau khi châu chấu đã ăn sạch các loài cây cỏ trên đất, tôi kêu lên: “Lạy CHÚA, xin CHÚA tha thứ. Làm thể nào Gia-cốp sống nổi? Nó nhỏ yếu quá!” CHÚA liền đổi ý. CHÚA phán: “Điều này sẽ không xảy ra.”

Khải Tượng Thứ Nhì

CHÚA cho tôi thấy điều này. CHÚA kêu gọi xét xử và đoán phạt bằng lửa. Lửa đốt cạn vực thẳm mênh mông và đang thiêu đốt đồng ruộng. Tôi kêu lên: “Lạy CHÚA, Chúa của con, xin Chúa dừng tay. Làm thể nào Gia-cốp sống nổi? Nó nhỏ yếu quá!” CHÚA liền đổi ý. CHÚA phán: “Điều này cũng sẽ không xảy ra nữa.”

Khải Tượng Thứ Ba

Ngài cho tôi thấy điều này. CHÚA đứng cạnh bức tường thẳng đứng, tay cầm dây doi. CHÚA hỏi tôi: “A-mốt, con thấy gì?” Tôi thưa: “Một dây dọi.” CHÚA tôi phán: “Này, Ta đặt một dây dọi giữa dân Ta, là dân Y-sơ-ra-ên. Ta không thể bỏ qua được nữa.

Các bàn thờ trên các nơi cao của Y-sác sẽ điêu tàn,
    Các miếu thánh của Y-sơ-ra-ên sẽ hoang vu,
    Và Ta sẽ cầm gươm dấy lên nghịch lại nhà Giê-rô-bô-am.”

A-ma-xia Và A-mốt

10 Thầy tế lễ A-ma-xia ở Bê-tên sai người báo cáo lên Giê-rô-bô-am, vua Y-sơ-ra-ên: “A-mốt âm mưu phản nghịch bệ hạ ngay giữa vòng dân Y-sơ-ra-ên. Đất nước này không thể chứa nổi tất cả những lời ông ta nói. 11 A-mốt nói thế này:

Vua Giê-rô-bô-am sẽ chết vì lưỡi gươm,
    Dân Y-sơ-ra-ên chắc chắn sẽ bị đày
    Xa khỏi quê hương.”

12 A-ma-xia nói với A-mốt: “Này nhà tiên kiến, hãy mau rời khỏi đây. Hãy trở về xứ Giu-đa, sinh sống tại đó, và nói tiên tri tại đó. 13 Đừng nói tiên tri tại Bê-tên nữa, vì đây là Nơi Thánh của vua, và cũng là đền thờ của vương quốc nữa.” 14 A-mốt đáp lời A-ma-xia: “Ta vốn không phải là tiên tri, cũng không phải là con trai của một tiên tri. Ta vốn là người nuôi bò, nuôi cừu và chăm sóc quả sung. 15 Nhưng CHÚA đã bắt ta ra khỏi việc chăn bầy, và bảo ta: ‘Hãy đi và nói tiên tri cho dân Y-sơ-ra-ên, là dân của Ta.’ 16 Và giờ đây, hãy nghe lời CHÚA.” Ngươi có bảo ta:

“Chớ nói tiên tri cho dân Y-sơ-ra-ên,
    Cũng đừng rao giảng nghịch lại nhà Y-sác.”

17 Cho nên, đây là lời CHÚA phán:

“Vợ ngươi sẽ trở thành gái điếm trong thành này,
    Các con trai con gái ngươi sẽ ngã dưới lưỡi gươm,
Người ta sẽ dùng dây đo chia đất ruộng ngươi,
    Còn ngươi, ngươi sẽ chết nơi đất khách quê người.
Và dân Y-sơ-ra-ên chắc chắn sẽ bị đi đày
    Xa khỏi quê hương.”

Lu-ca 2

Chúa Giê-su Giáng Sinh

Vào thời ấy, Hoàng Đế Âu-gút-tơ ra chiếu chỉ kiểm tra dân số khắp đế quốc La Mã.[a] Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên được thực hiện khi Qui-ri-ni-u làm thống đốc Sy-ri. Mọi người đều phải về quê quán đăng ký.

Vì Giô-sép thuộc giòng họ nhà Đa-vít nên cũng từ thành Na-xa-rét, thuộc vùng Ga-li-lê xuống Giu-đê, đến Bết-lê-hem, thành của Đa-vít, để đăng ký cho mình và cho Ma-ri, người đã đính hôn với mình, đang có thai. Trong khi ở đó Ma-ri chuyển bụng sinh nở. Nàng sinh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc hài nhi đặt nằm trong máng cỏ, vì quán trọ không còn chỗ.

Những Người Chăn Chiên Và Thiên Sứ

Trong vùng đó, có mấy người chăn chiên ở ngoài đồng, thức đêm canh bầy chiên. Một thiên sứ của Chúa hiện đến, hào quang Chúa tỏa sáng chung quanh nên họ rất khiếp sợ. 10 Thiên sứ bảo: “Đừng sợ! Vì này tôi báo cho các anh một Tin Mừng,[b] một niềm vui lớn cũng là Tin Mừng cho mọi người. 11 Hôm nay, tại thành Đa-vít, một Đấng Cứu Thế vừa giáng sinh cho các anh. Ngài là Chúa Cứu Thế,[c] là Chúa. 12 Đây là dấu hiệu cho các anh nhận ra Ngài: Các anh sẽ gặp một hài nhi bọc trong khăn đặt nằm trong máng cỏ.”

13 Bỗng nhiên, một đạo thiên binh xuất hiện cùng với thiên sứ ấy, ca ngợi Đức Chúa Trời:

14 “Vinh danh Thượng Đế trên trời.
    Bình an dưới đất cho người Ngài thương.”[d]

15 Sau khi các thiên sứ lìa họ về trời, mấy người chăn chiên rủ nhau: “Chúng ta hãy vào thành Bết-lê-hem, xem việc vừa xảy ra mà Chúa đã cho ta hay!”

16 Họ vội vàng ra đi, tìm gặp được Ma-ri với Giô-sép, và thấy hài nhi đang nằm trong máng cỏ. 17 Thấy vậy, họ thuật lại lời thiên sứ nói về hài nhi. 18 Ai nghe cũng đều ngạc nhiên về những lời tường thuật của mấy người chăn chiên. 19 Còn Ma-ri ghi khắc những lời ấy và để tâm suy nghiệm. 20 Mấy người chăn chiên trở về, tôn vinh và ca ngợi Đức Chúa Trời vì tất cả những điều họ nghe và thấy, đúng như lời thiên sứ đã báo trước cho mình.

Lễ Cắt Bì Của Chúa

21 Khi được tám ngày, là lúc hài nhi chịu lễ cắt bì, con trẻ được đặt tên là Giê-su, tên thiên sứ đã đặt trước khi Ma-ri có thai.

Lễ Dâng Chúa Trong Đền Thờ

22 Khi kỳ thanh tẩy theo luật Môi-se đã hoàn tất, Giô-sép và Ma-ri[e] đem hài nhi Giê-su lên Giê-ru-sa-lem để dâng cho Chúa, 23 như đã ghi trong Luật của Ngài: “Mỗi trưởng nam phải được dâng hiến cho Chúa.”[f] 24 và để dâng tế lễ theo luật Chúa dạy: “Một cặp chim ngói hoặc hai con bồ câu non.”[g]

Si-mê-ôn

25 Lúc ấy, tại Giê-ru-sa-lem, có cụ Si-mê-ôn là người công chính và sùng đạo. Cụ đang trông đợi niềm an ủi cho người Y-sơ-ra-ên. Thánh Linh ở trên cụ, 26 và cụ được Đức Thánh Linh báo cho biết sẽ không qua đời trước khi thấy Đấng Cứu Thế của Chúa. 27 Được Thánh Linh cảm xúc, cụ vào đền thờ đúng lúc cha mẹ đem hài nhi Giê-su vào để làm cho Ngài các thủ tục theo Kinh Luật. 28 Cụ bồng ẵm hài nhi và chúc tụng Đức Chúa Trời:

29 “Lạy Chúa,[h] giờ đây xin cho đầy tớ Chúa
    Qua đời bình an, như lời Ngài đã phán.
30 Vì mắt con đã thấy sự cứu rỗi của Ngài
31     Mà Ngài đã chuẩn bị trước mặt mọi người,
32 Là ánh sáng khải thị cho các dân tộc,
    Và vinh quang cho Y-sơ-ra-ên Ngài.”

33 Cha mẹ hài nhi rất ngạc nhiên về những lời cụ Si-mê-ôn nói về con trẻ. 34 Cụ chúc phước cho họ và bảo Ma-ri, mẹ Ngài: “Đây, hài nhi này được chỉ định để làm cho nhiều người Y-sơ-ra-ên ngã xuống hoặc dấy lên, và là dấu hiệu cho người ta đả kích. 35 Còn cô, một lưỡi gươm sẽ đâm xuyên qua linh hồn cô, để tư tưởng thầm kín của nhiều người bị phơi bày ra.”

Bà An-ne

36 Cũng có nữ tiên tri An-ne, con gái của Pha-nu-ên, thuộc bộ tộc A-se, tuổi đã cao. Vốn là một trinh nữ sau đó lấy chồng được bảy năm, 37 rồi ở góa, đến nay đã tám mươi bốn tuổi. Cụ ở luôn trong đền thờ, kiêng ăn, cầu nguyện và ngày đêm phục vụ Chúa. 38 Chính giờ đó cụ vừa đến cảm tạ Đức Chúa Trời và nói về hài nhi cho mọi người đang trông đợi sự giải cứu Giê-ru-sa-lem.

39 Sau khi làm xong mọi việc theo Luật Chúa ấn định, Giô-sép và Ma-ri trở về Ga-li-lê, thành Na-xa-rét, là thành của mình. 40 Con trẻ lớn lên, mạnh khỏe và đầy dẫy sự khôn ngoan. Ân phúc của Đức Chúa Trời ở trên Ngài.

Chúa Giê-su Lên Đền Thờ

41 Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su đều đi Giê-ru-sa-lem dự lễ Vượt Qua. 42 Khi mười hai tuổi, Ngài cùng cha mẹ lên đó dự lễ theo tục lệ. 43 Các ngày lễ vừa xong, họ trở về quê, nhưng cậu bé Giê-su vẫn ở lại Giê-ru-sa-lem mà cha mẹ không hay biết. 44 Họ đi suốt một ngày rồi mới hỏi bà con quen biết, vì tưởng Ngài vẫn còn đi chung trong đoàn. 45 Tìm không được, họ quay trở lại Giê-ru-sa-lem để kiếm Ngài. 46 Sau ba ngày thất lạc, họ tìm được Ngài trong đền thờ, đang ngồi giữa các giáo sư Do Thái Giáo, vừa nghe vừa hỏi. 47 Tất cả những người nghe đều kinh ngạc về sự hiểu biết và những lời đối đáp của Ngài. 48 Tìm thấy Ngài, cha mẹ cũng kinh ngạc, mẹ Ngài hỏi: “Con ơi, tại sao con gây nông nỗi này cho cha mẹ? Cha con và mẹ đã rất khổ tâm tìm kiếm con!”

49 Ngài thưa: “Cha mẹ phải tìm kiếm con làm gì? Cha mẹ không biết con phải ở trong nhà Cha con sao?” 50 Nhưng ông bà không hiểu lời Ngài nói với họ.

51 Ngài theo cha mẹ về Na-xa-rét và tùng phục họ. Mẹ Ngài ghi khắc mọi việc ấy trong lòng.

52 Đức Giê-su khôn ngoan càng thêm, thân hình càng lớn, càng được đẹp lòng Đức Chúa Trời và loài người.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)