M’Cheyne Bible Reading Plan
Những Lễ Vật Dâng Hiến Để Xây Đền Thờ
29 Vua Đa-vít nói với toàn hội chúng: “Sa-lô-môn, con trai ta, người mà Đức Chúa Trời đã chọn, hãy còn trẻ, thiếu kinh nghiệm, còn công việc thì lớn lao vì đền này không phải xây cho người phàm nhưng cho CHÚA, là Đức Chúa Trời. 2 Ta đã hết sức cung cấp các vật liệu để xây đền Đức Chúa Trời ta; vàng cho những vật bằng vàng, bạc cho những vật bằng bạc, đồng cho những vật bằng đồng, sắt cho những vật bằng sắt, gỗ cho những vật bằng gỗ, ngọc mã não, ngọc để khảm, lam ngọc, ngọc nhiều màu và đủ loại đá quí và rất nhiều đá cẩm thạch. 3 Hơn nữa vì lòng yêu mến đền Đức Chúa Trời ta, nên ngoài số vật liệu đã sắm sẵn cho đền thánh, ta cũng dâng hiến vàng bạc từ kho riêng của ta cho đền Đức Chúa Trời ta. 4 Ta đã dâng hiến ba ngàn ta-lâng vàng Ô-phia[a] bảy ngàn ta-lâng bạc[b] tinh luyện để dát tường đền thờ; 5 vàng cho những vật bằng vàng, bạc cho các vật bằng bạc và cho tất cả những vật dụng thợ phải làm. Vậy, hôm nay ai là người muốn dâng hiến rộng rãi cho CHÚA?”
6 Bấy giờ lãnh đạo các họ, lãnh đạo các bộ tộc của Y-sơ-ra-ên, những vị chỉ huy ngàn quân, chỉ huy trăm quân, những viên chức quản lý của vua đều vui lòng dâng hiến. 7 Họ dâng cho công việc xây đền Đức Chúa Trời: năm ngàn ta-lâng vàng[c] mười ngàn đồng tiền vàng đa-riếc, mười ngàn ta-lâng bạc[d] mười tám ngàn ta-lâng đồng[e] và một trăm ngàn ta-lâng sắt [f] 8 Người có đá quí cũng dâng vào kho đền thờ CHÚA do Gia-hi-ên, người họ Ghẹt-sôn quản lý. 9 Dân chúng vui mừng trong sự tự nguyện dâng hiến, vì họ đã hết lòng dâng hiến cho CHÚA; vua Đa-vít cũng vô cùng vui mừng.
10 Trước mặt toàn thể hội chúng, vua Đa-vít ca ngợi CHÚA:
“Lạy CHÚA, là Đức Chúa Trời
Của tổ phụ Y-sơ-ra-ên chúng con,
Con xin ca ngợi Ngài đến muôn đời.
11 Lạy CHÚA, Ngài thật vĩ đại, quyền năng,
Vinh quang, uy nghi và rực rỡ;
Lạy CHÚA, vì tất cả trời đất đều thuộc về Ngài;
Vương quốc thuộc về Ngài
Và Ngài được tôn cao đứng đầu mọi sự.
12 Phú quí vinh hoa đều đến từ Ngài;
Ngài cai quản mọi sự;
Sức mạnh và quyền năng ở trong tay Ngài;
Ngài có quyền làm cho vĩ đại và ban sức lực cho mọi người.
13 Giờ đây, lạy Đức Chúa Trời chúng con,
Chúng con cảm tạ Ngài và ca ngợi danh vinh hiển Ngài.
14 Thật vậy, con là ai? Và dân của con là gì mà có thể dâng hiến rộng rãi thế này? Vì tất cả đều đến từ Ngài; những gì chúng con dâng hiến cho Ngài đều do tay Ngài mà ra. 15 Vì trước mặt Ngài, chúng con cũng như tổ tiên chúng con chỉ là những người kiều cư, khách lạ; cuộc đời chúng con trên đất như những chiếc bóng, không nơi nương tựa. 16 Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời chúng con, tất cả tài vật phong phú chúng con dâng để xây đền cho danh thánh Ngài đều do tay Ngài mà ra và đều thuộc về Ngài. 17 Lạy Đức Chúa Trời của con, con biết rằng Ngài xét lòng người và vui về điều ngay thẳng. Chính con đã tự nguyện và với lòng ngay thẳng dâng hiến tất cả những vật này. Giờ đây con vui mừng thấy dân Ngài tại đây cũng vui vẻ tự nguyện dâng hiến cho Ngài. 18 Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác, và Y-sơ-ra-ên, tổ phụ chúng con, xin gìn giữ ý nguyện, tư tưởng ấy trong lòng dân Ngài mãi mãi và xin giữ lòng họ hướng về Ngài. 19 Xin Chúa ban cho Sa-lô-môn, con trai con, hết lòng gìn giữ điều răn, sắc luật và đạo luật của Ngài; cùng làm mọi sự để xây cất đền thờ mà con đã chuẩn bị cho.” 20 Bấy giờ vua Đa-vít nói với toàn thể hội chúng: “Giờ đây, hãy ca ngợi CHÚA, Đức Chúa Trời của các ngươi.” Vậy, cả hội chúng chúc tụng CHÚA, Đức Chúa Trời của tổ phụ họ; chúng cúi đầu, quì lạy CHÚA và vua.
21 Ngày hôm sau, chúng dâng sinh tế và tế lễ thiêu cho CHÚA: một ngàn bò đực, một ngàn chiên đực, một ngàn chiên con cùng rất nhiều rượu tế và sinh tế cho toàn thể Y-sơ-ra-ên. 22 Ngày hôm ấy họ ăn uống rất vui vẻ trước mặt CHÚA.
Bấy giờ, một lần nữa họ tôn Sa-lô-môn, con vua Đa-vít lên làm vua; họ xức dầu cho ông trước mặt CHÚA để cai trị và xức dầu cho ông Xa-đốc làm thầy tế lễ. 23 Sa-lô-môn được lên ngôi CHÚA ban, làm vua thế cho vua cha Đa-vít; người được thịnh vượng và toàn dân Y-sơ-ra-ên thuận phục vua. 24 Tất cả những người lãnh đạo, các dũng sĩ và cả các hoàng tử con vua Đa-vít đều thề phục tùng vua Sa-lô-môn. 25 CHÚA làm cho vua Sa-lô-môn được tôn trọng trước mắt toàn thể Y-sơ-ra-ên; Ngài ban cho người sự lộng lẫy vương giả mà chưa vua nào trong Y-sơ-ra-ên trước đây có được.
26 Vua Đa-vít, con trai Y-sai, đã cai trị toàn thể Y-sơ-ra-ên. 27 Vua trị vì trên Y-sơ-ra-ên bốn mươi năm, bảy năm tại Hếp-rôn và ba mươi ba năm tại Giê-ru-sa-lem. 28 Vua băng hà lúc tuổi cao, hưởng trường thọ cùng phú quí vinh hoa. Thái tử Sa-lô-môn lên ngôi kế vị.
29 Các công việc của vua Đa-vít từ đầu đến cuối đều được ghi chép trong sách của vị tiên kiến Sa-mu-ên, sách của tiên tri Na-than và sách của tiên kiến Gát; 30 cùng với toàn thể triều đại vua trị vì, quyền thế, biến cố xảy ra chung quanh người và trong Y-sơ-ra-ên cũng như các vương quốc lân cận trong vùng.
Ngày Của Đức Chúa Trời
3 Anh chị em yêu dấu, đây là bức thư thứ hai tôi viết cho anh chị em. Tôi viết cả hai thư này để nhắc nhở hầu gợi lên trong anh chị em một tâm trí chân thực. 2 Tôi muốn anh chị em nhớ lại những lời các tiên tri thánh đã nói trước đây và điều răn của Chúa và Đấng Cứu Thế của chúng ta do các sứ đồ truyền lại.
3 Trước hết, anh chị em phải biết rằng trong những ngày cuối cùng những kẻ châm biếm, sống theo dục vọng cá nhân, sẽ đến và chê cười 4 chúng nói rằng: “Lời hứa về sự quang lâm của Ngài ở đâu? Từ khi các tổ phụ an nghỉ, mọi vật vẫn tiếp tục như buổi sáng thế.” 5 Nhưng họ cố ý làm ngơ rằng ngày xưa bởi lời của Đức Chúa Trời mà các tầng trời hiện hữu, và quả đất được hình thành bởi nước và từ nước. 6 Thế giới thời ấy bị nước tràn ngập và hủy diệt. 7 Bởi lời Ngài các tầng trời và quả đất hiện tại đã được để dành cho lửa, được giữ cho ngày đoán xét và hủy diệt những người vô đạo.
8 Nhưng đừng quên điều này, anh chị em yêu dấu: Đối với Chúa một ngày như ngàn năm và ngàn năm như một ngày. 9 Chúa không chậm trễ trong việc giữ lời hứa của Ngài, như người ta tưởng đâu. Song Ngài kiên nhẫn với anh chị em, không muốn cho một ai hư mất, nhưng muốn mỗi người đều ăn năn.
10 Nhưng ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm. Các tầng trời sẽ tiêu tán với một tiếng lớn. Các nguyên tố sẽ bị lửa hủy diệt và thế gian cùng mọi vật trong thế gian sẽ bị thiêu hủy.
11 Vì mọi sự sẽ bị hủy diệt bằng cách này, anh chị em phải trở nên người như thế nào? Anh chị em phải có một đời sống thánh khiết và tin kính 12 như anh chị em trông chờ và mong ngày của Chúa mau quang lâm. Vào ngày đó lửa sẽ hủy diệt các tầng trời và mọi nguyên tố sẽ bị thiêu đốt tan chảy. 13 Nhưng theo lời Ngài đã hứa, chúng ta chờ đợi một trời mới và đất mới, nơi sự công chính cư ngụ.
14 Vậy, anh chị em yêu dấu, vì anh chị em đang trông chờ việc này, nên hãy hết sức giữ mình cho không tì vết, không gì đáng trách và bình an với Ngài.
15 Hãy nhớ rằng sự kiên nhẫn của Chúa là cho sự cứu rỗi, cũng như Phao-lô, người anh em yêu dấu của chúng ta đã viết cho anh chị em theo sự khôn ngoan Đức Chúa Trời ban cho người.
16 Trong tất cả các thư tín, người đều nói như vậy về những vấn đề này. Các thư của người có những điều khó hiểu mà những kẻ dốt nát, không vững vàng xuyên tạc, như họ đã làm đối với các phần Kinh Thánh khác, đưa đến sự hủy diệt cho chính mình.
17 Vì thế, anh chị em yêu dấu, anh chị em đã biết trước việc này, hãy canh giữ chính mình để anh chị em không bị lôi cuốn bởi những lỗi lầm của những người vô luân mà không còn vững vàng chăng?
18 Nhưng hãy lớn lên trong ân sủng và trong sự hiểu biết Đấng Cứu Rỗi, Chúa Cứu Thế Giê-su, Chúa chúng ta. Nguyện sự vinh quang thuộc về Ngài hiện nay và cho đến đời đời! A-men.
CHÚA Buộc Tội Dân Y-sơ-ra-ên
6 Hãy lắng nghe lời CHÚA phán,
Lạy Chúa, xin Ngài công bố bản cáo trạng trước mặt các núi,
Xin Ngài cho các đồi nghe tiếng Ngài.
2 Hỡi các núi, hãy lắng nghe bản cáo trạng của CHÚA,
Hỡi các nền đời đời của đất, hãy lắng nghe,
Vì CHÚA có lời buộc tội dân Ngài.
Ngài sẽ tranh luận với Y-sơ-ra-ên.[a]
3 Hỡi dân Ta, Ta đã làm gì hại ngươi?
Ta đã chất gánh nặng gì trên ngươi? Hãy khiếu nại đi!
4 Này, Ta đã đem ngươi ra khỏi xứ Ai-cập,
Ta đã chuộc ngươi ra khỏi cảnh nô lệ.
Ta đã sai Môi-se, A-rôn, và Mi-ri-am
Dẫn đường ngươi.
5 Hỡi dân Ta, hãy nhớ lại
Điều Ba-lác, vua Mô-áp, mưu toan,
Và thể nào Ba-la-am, con Bê-ô, đáp lại hắn.
Hãy nhớ lại đoạn đường từ Si-tim đến Ginh-ganh,
Rồi các ngươi sẽ nhận ra những hành động công chính của CHÚA.
Nếp Sống Đẹp Lòng CHÚA
6 Tôi sẽ đem gì đến trước mặt CHÚA,
Và quỳ xuống trước Đức Chúa Trời trên cao?
Hay là tôi dâng cho Ngài các tế lễ thiêu
Bằng bê con một tuổi?
7 CHÚA có vui lòng nhận hàng ngàn chiên đực,
Hàng vạn suối dầu ô-liu không?
Hay là tôi dâng con đầu lòng thay cho vi phạm tôi,
Dâng bông trái của thân tôi làm sinh tế chuộc tội?
8 Hỡi người, Ngài đã tỏ cho ngươi điều gì là thiện.
Điều mà CHÚA đòi hỏi ngươi
Không chi khác hơn là thi hành sự chính trực, ưa thích sự nhân từ, thương xót.
Và bước đi với Đức Chúa Trời ngươi cách khiêm nhường.
CHÚA Trừng Phạt Dân Ngài
9 Hãy lắng nghe! CHÚA đang kêu gọi dân trong thành.[b]
Kính sợ danh Ngài là sự khôn ngoan;
Hãy chú ý cây gậy và Đấng chỉ định nó!
10 Lẽ nào Ta bỏ qua của cải gian tà chứa trong nhà gian ác,
Và ê-pha[c] non đáng rủa sả kia?
11 Lẽ nào Ta tha thứ kẻ có cân đĩa gian ác,
Và bao đựng quả cân gian xảo?
12 Người giàu trong thành đầy dẫy sự bạo ngược;
Dân cư trong thành nói điều giả dối,
Lưỡi trong miệng họ chỉ là xảo quyệt.
13 Vì thế Ta sẽ đánh ngươi cho thật đau,[d]
Khiến ngươi hao mòn vì cớ tội lỗi ngươi.
14 Ngươi sẽ ăn mà không no,
Dạ dày ngươi vẫn rỗng.
Ngươi sẽ mang thai đến kỳ nhưng không sinh con được.
Con nào ngươi sinh được Ta sẽ giao cho lưỡi gươm.
15 Ngươi sẽ gieo giống, nhưng không được gặt,
Ngươi sẽ ép quả ô-liu, nhưng không được xức dầu.
Ngươi sẽ ép nho làm rượu mới, nhưng không được uống.
16 Ngươi tuân giữ luật lệ của Ôm-ri,
Làm theo mọi lề thói nhà A-háp,
Đi theo các mưu chước của chúng.
Vậy nên Ta sẽ khiến ngươi thành nơi hoang vu.
Dân cư trong thành sẽ bị huýt gió chế nhạo.
Ngươi sẽ chuốc lấy sự nhục nhã của dân Ta.
Ngụ Ngôn Về Con Chiên Đi Lạc(A)
15 Bấy giờ, tất cả người thu thuế và người tội lỗi đều đến gần Chúa để nghe Ngài dạy dỗ. 2 Các người Pha-ri-si và giáo sư Kinh Luật lầm bầm: “Ông này tiếp hạng người tội lỗi và ăn uống với họ!”
3 Đức Giê-su bèn dạy họ ngụ ngôn này: 4 “Có ai trong các ông có một trăm con chiên, mất một con, lại không để chín mươi chín con kia giữa đồng hoang để đi tìm con chiên thất lạc cho kỳ được? 5 Khi tìm được, người liền vui mừng vác lên vai, 6 về đến nhà, mời bạn hữu và láng giềng đến mà nói: ‘Hãy vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên đi lạc!’ Ta bảo các ông: 7 Cũng thế, thiên đàng sẽ vui mừng về một tội nhân ăn năn hơn là chín mươi chín người công chính không cần ăn năn.
8 Hoặc có người đàn bà nào có mười quan tiền mất đi một quan, mà lại không thắp đèn, quét nhà; và cẩn thận tìm kiếm cho kỳ được? 9 Khi tìm được, nàng mời bạn hữu và láng giềng đến mà nói: ‘Hãy vui với tôi, vì tôi đã tìm được quan tiền bị mất!’ 10 Ta bảo các ông: ‘Cũng thế, các thiên sứ trước mặt Đức Chúa Trời sẽ vui mừng vì một tội nhân ăn năn.’ ”
11 Ngài tiếp: “Một người kia có hai con trai. 12 Đứa em thưa với cha: ‘Cha ơi, xin cha cho con phần tài sản[a] của con.’ Người Cha chia gia tài cho các con.
13 Chẳng bao lâu, đứa em thu hết tài sản, lên đường đi đến một nơi xa, ở đó ăn chơi[b] trác táng, tiêu sạch gia tài mình. 14 Khi nó đã tiêu hết tiền, cả xứ ấy bị nạn đói trầm trọng, nên nó bắt đầu túng ngặt. 15 Nó đi làm thuê cho một người dân bản xứ, và được sai ra đồng chăn[c] heo. 16 Nó mơ ước được ăn vỏ đậu heo ăn để lấp đầy bụng, nhưng chẳng ai cho.
17 Nó tỉnh ngộ, tự nhủ: ‘Bao nhiêu kẻ làm thuê của cha ta đều có bánh ăn dư dật, mà nơi đây ta lại đang chết đói. 18 Ta sẽ đứng dậy đi về với cha ta và thưa: “Cha ơi, con đã phạm tội với Trời và với cha, 19 không đáng gọi là con của cha nữa. Xin cha coi con[d] như là một người làm thuê của cha.” ’
20 Rồi nó đứng dậy, trở về với cha mình. Nhưng khi nó còn ở đàng xa, người cha thấy nó thì động lòng thương xót, liền chạy ra ôm cổ nó mà hôn.
21 Người con thưa: ‘Cha ơi, con đã phạm tội với Trời và với cha, không đáng gọi là con của cha nữa.’
22 Nhưng cha nó bảo các đầy tớ: ‘Hãy mau mau đem áo dài đẹp nhất mặc cho cậu, đeo nhẫn vào tay, mang dép vào chân. 23 Cũng hãy bắt[e] con bò tơ mập làm thịt để ăn mừng, 24 vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà tìm lại được.’ Vậy họ bắt đầu ăn mừng.
25 Nhưng người con cả ở ngoài đồng về gần đến nhà, nghe tiếng đàn ca nhảy múa, 26 nên gọi một đầy tớ nhỏ mà hỏi đầu đuôi. 27 Nó đáp: ‘Em cậu mới về, nên ông chủ[f] hạ con bê mập ăn mừng vì thấy cậu ấy về mạnh khỏe.’
28 Người con cả nổi giận, không chịu vào nhà, nên cha nó phải ra năn nỉ. 29 Nhưng nó đáp: ‘Bao nhiêu năm qua, con đã phục vụ cha, không bao giờ trái lệnh cha, thế mà cha chẳng bao giờ cho con một con dê để ăn chơi với bạn hữu. 30 Nhưng thằng con kia của cha đã nướng sạch tài sản cha với bọn đĩ điếm, rồi quay về, thì cha lại làm thịt con bò mập mừng nó.’[g]
31 Cha nó giải thích: ‘Con ơi, con luôn luôn ở với cha, mọi tài sản của cha đều thuộc về con. 32 Nhưng ta phải ăn mừng hoan hỉ vì em con đã chết, mà nay được sống, đã mất mà nay tìm lại được.’ ”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)