Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
2 Sử Ký 10

Các Vua Nước Giu-đa

10 Rô-bô-am đi lên Si-chem vì toàn thể Y-sơ-ra-ên đã lên Si-chem để phong vương cho ông. Khi Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, nghe điều ấy, liền từ Ai Cập trở về, lúc bấy giờ người đang ở Ai Cập vì đã trốn vua Sa-lô-môn sang đó. Người ta mời Giê-rô-bô-am về; người và toàn thể Y-sơ-ra-ên đến thưa cùng Rô-bô-am rằng: “Thân phụ Ngài đã đặt một ách nặng trên chúng tôi; nay xin ngài giảm bớt sự phục dịch khó nhọc và ách nặng nề mà thân phụ ngài đã đặt trên chúng tôi thì chúng tôi sẽ phục dịch ngài.” Người nói với họ: “Hãy trở lại gặp ta trong ba ngày.” Thế là dân chúng ra về. Bấy giờ vua Rô-bô-am tham khảo với các trưởng lão đã từng phục vụ vua cha Sa-lô-môn khi người còn sống. “Các ông nghĩ rằng ta nên đáp lời thế nào cho dân chúng?” Họ trả lời vua: “Nếu ngài tốt với dân, làm vui lòng dân, dùng lời lẽ nhân từ phán với dân thì họ sẽ suốt đời phục vụ vua.” Nhưng vua bỏ lời cố vấn của các trưởng lão; người tham khảo các thanh niên cùng lớn lên với mình và đang phục vụ mình. Vua hỏi họ: “Dân này xin ta giảm nhẹ ách mà cha ta đã đặt trên họ, các ngươi nghĩ rằng ta nên trả lời thế nào cho chúng?”

10 Các thanh niên, những người cùng lớn lên với vua trả lời: “Vua hãy bảo dân chúng, những người đã tâu cùng vua rằng thân phụ vua đã đặt ách nặng trên họ và xin vua giảm nhẹ cho họ, vua hãy nói với chúng thế này: ‘Ngón tay út của ta còn lớn hơn lưng của cha ta. 11 Này, cha ta đã đặt ách nặng trên các ngươi; ta sẽ tăng thêm cho nặng hơn. Cha ta đã trừng phạt các ngươi bằng roi, còn ta, ta sẽ trừng phạt các người bằng bọ cạp.’ ”

12 Ba ngày sau Giê-rô-bô-am và tất cả dân chúng trở lại với vua Rô-bô-am như người đã bảo họ, hãy trở lại gặp ta trong ba ngày. 13 Vua trả lời cứng rắn với họ, vua Rô-bô-am bỏ lời khuyên của các trưởng lão. 14 Vua trả lời họ theo lời khuyên của các thanh niên rằng cha ta đã đặt ách nặng trên các ngươi, ta sẽ tăng thêm; người đã trừng phạt các ngươi bằng roi, nhưng ta sẽ trừng phạt bằng bọ cạp. 15 Như thế vua không nghe theo dân chúng và việc xảy ra như vậy là do Đức Chúa Trời để CHÚA làm ứng nghiệm lời Ngài đã dùng A-hi-gia, người Si-lô, phán với Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát.

16 Khi thấy vua không nghe theo mình, toàn thể Y-sơ-ra-ên đáp lời vua:

“Chúng ta có phần gì với Đa-vít?
    Chúng ta không có phần gì với con trai Y-sai.
Bây giờ, hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy trở về nhà mình.
    Hỡi Đa-vít, hãy coi chừng nhà ông.”

Thế là toàn thể Y-sơ-ra-ên trở về nhà mình. 17 Nhưng vua Rô-bô-am vẫn cai trị trên những người Y-sơ-ra-ên sống trong các thành tại Giu-đa. 18 Bấy giờ vua Rô-bô-am sai Ha-đô-ram đến, người quản đốc việc lao động cưỡng bách, nhưng người Y-sơ-ra-ên ném đá ông và ông chết; còn vua Rô-bô-am vội vã lên xe ngựa trốn về Giê-ru-sa-lem. 19 Như thế người Y-sơ-ra-ên chống lại nhà Đa-vít cho đến ngày nay.

Khải Huyền 1

Đây là mặc khải của Chúa Cứu Thế Giê-su, điều Đức Chúa Trời đã ban cho Ngài để bày tỏ cho các đầy tớ Ngài những việc sắp phải xảy ra. Ngài sai thiên sứ Ngài loan báo cho Giăng, đầy tớ Ngài. Giăng làm chứng về lời của Đức Chúa Trời và về lời chứng của Chúa Cứu Thế Giê-su, tức là mọi điều ông đã thấy. Phước cho người nào đọc và nghe các lời tiên tri này và tuân giữ các điều ghi chép ở đây vì thì giờ gần đến rồi.

Giăng Gởi Bảy Hội Thánh Ở Tiểu Á

Tôi là Giăng, kính gửi bảy Hội Thánh tại Tiểu Á. Cầu chúc anh chị em hưởng được ân sủng và bình an từ Đấng hiện có, đã có và sẽ đến và từ bảy linh trước ngai Ngài và từ Chúa Cứu Thế Giê-su là nhân chứng thành tín, Đấng phục sinh đầu tiên từ những kẻ chết và là Chủ Tể của các vua khắp thế giới; Đấng yêu thương chúng ta, đã lấy huyết mình giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi, và lập chúng ta thành một vương quốc và thành các thầy tế lễ để phục vụ Đức Chúa Trời là Cha Ngài. Nguyện Chúa Cứu Thế Giê-su[a] được vinh quang và năng lực đời đời. A-men!

Kìa, Ngài ngự đến với các đám mây.
    Mọi mắt sẽ trông thấy Ngài,
    Kể cả những kẻ đã đâm Ngài.
Tất cả các dân tộc trên thế giới sẽ than khóc vì Ngài,
thật thế, A-men!

Chúa là Đức Chúa Trời phán: “Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là Đấng hiện có, đã có và sẽ đến, là Đấng Toàn Năng.”

Khải Tượng Trên Đảo Bát-mô

Tôi là Giăng, là anh em và người cùng chia sẻ hoạn nạn, Vương Quốc và sự kiên nhẫn với quý anh chị em trong Đức Giê-su, bị đày ở đảo Bát-mô vì giảng lời Đức Chúa Trời và làm chứng về Đức Giê-su. 10 Vào ngày của Chúa, tôi được Thánh Linh cảm hóa, nghe sau lưng có tiếng lớn như tiếng kèn 11 bảo: “Con hãy ghi chép vào một quyển sách những điều con thấy và gửi cho bảy Hội thánh: Ê-phê-sô, Si-miệc-nơ, Bẹt-găm, Thi-a-ti-rơ, Sạt-đe, Phi-la-đen-phi và Lao-đi-xê.”

12 Tôi xoay người lại xem tiếng nói đã bảo tôi. Vừa xoay lại, tôi thấy bảy giá đèn bằng vàng, 13 và giữa các giá đèn có ai giống như Con Người, mặc áo dài chấm chân, thắt đai vàng ngang ngực, 14 đầu và tóc Ngài trắng như lông chiên, trắng tựa tuyết, mắt Ngài sáng rực như ngọn lửa, 15 hai chân Ngài bóng loáng như đồng luyện trong lò và tiếng Ngài như tiếng nhiều dòng thác. 16 Tay phải Ngài cầm bảy ngôi sao, và một thanh gươm hai lưỡi sắc bén đi ra từ miệng Ngài. Mặt Ngài như mặt trời chiếu sáng rực rỡ.

17 Khi thấy Ngài, tôi ngã nhào xuống chân Ngài như đã chết, nhưng Ngài đặt tay phải trên tôi mà bảo: “Con đừng sợ! Ta là Đầu Tiên và Cuối cùng, 18 là Đấng hằng sống; Ta đã chết, kìa nay Ta sống đời đời, cầm chìa khóa của sự chết và Âm Phủ.

19 Vì thế, con hãy ghi chép những việc con đã thấy, những việc đang diễn tiến và những việc sẽ xảy ra sau này. 20 Đây là huyền nhiệm về bảy ngôi sao mà con đã thấy trong tay phải Ta và về bảy giá đèn bằng vàng: Bảy ngôi sao là các thiên sứ của bảy hội thánh và bảy giá đèn là bảy hội thánh đó.”

Sô-phô-ni 2

Kêu Gọi Ăn Năn

Hỡi dân tộc không biết xấu hổ kia,
    Hãy tập họp lại, hãy nhóm họp lại,
Trước khi nghị quyết được ban hành,
    Và ngày giờ trôi qua như rơm rác,
Trước khi cơn thịnh nộ của CHÚA
    Giáng xuống các ngươi,
Trước khi ngày CHÚA nổi giận
    Giáng xuống các ngươi!
Hỡi mọi người khiêm nhường trên đất,
    Là những người vâng giữ mạng lệnh Ngài,
    Hãy tìm cầu CHÚA!
Hãy tìm sự công chính,
    Tìm đức khiêm nhường,
Biết đâu các ngươi sẽ được CHÚA che chở trong ngày Ngài nổi giận!

Đức Chúa Trời Sẽ Hủy Diệt Kẻ Thù Của Giu-đa

Thật, Ga-xa sẽ bị bỏ hoang,
    Ách-ca-lôn sẽ điêu tàn,
Dân Ách-đốt sẽ bị đuổi đi giữa trưa,
    Dân Éc-rôn cũng sẽ bị bứng gốc.
Khốn thay cho dân Cơ-rết, sống ven biển!
    Lời CHÚA phán nghịch cùng các ngươi:
“Khốn thay cho Ca-na-an, đất của dân Phi-li-tin!
    Ta sẽ tận diệt ngươi, cho đến nỗi không còn ai cư trú.”
Miền ven biển sẽ trở thành đồng cỏ,
    Nơi bọn chăn đào giếng dựng ràn cho chiên.
Những người còn sống sót trong dân Giu-đa
    Sẽ chiếm hữu miền ven biển.
Họ sẽ chăn chiên tại đó,
    Họ sẽ nghỉ đêm trong các nhà bỏ hoang ở Ách-ca-lôn,
CHÚA là Đức Chúa Trời của họ sẽ thăm viếng họ,
    Và phục hồi đất nước họ.

Kẻ Thù Ở Phương Đông: Dân Mô-áp Và Am-môn

CHÚA phán:
“Ta có nghe lời sỉ nhục của dân Mô-áp,
    Và lời mắng nhiếc của dân Am-môn.
Chúng nó sỉ nhục dân Ta,
    Và khoe khoang vì đã xâm lấn bờ cõi dân Ta.
Vậy nên, Ta là CHÚA Vạn Quân,
    Là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy:
Thật như Ta hằng sống,
    Mô-áp sẽ trở nên như Sô-đôm,
    Và Am-môn sẽ như Gô-mô-rơ.
Đất nước chúng sẽ mãi mãi hoang vu,
    Chỉ có gai gốc và ruộng muối.
Những người sống sót trong dân Ta sẽ cướp bóc chúng
    Và xâm chiếm lãnh thổ chúng.”
10 Đó là hình phạt vì tội ngạo mạn của chúng,
    Vì chúng đã sỉ nhục dân của CHÚA Vạn Quân,
    Và khoe khoang vì đã xâm lấn bờ cõi dân Ngài.
11 Chúng sẽ khiếp sợ CHÚA,
    Ngài sẽ tiêu diệt mọi thần trên thế giới.
Bấy giờ mọi dân trong mọi nước sẽ thờ lạy Ngài
    Ngay trên đất nước mình.

Kẻ Thù Ở Phương Nam Và Phương Bắc

12 CHÚA phán: “Còn các ngươi, dân Ê-thi-ô-bi,
    Các ngươi sẽ chết vì gươm của Ta.”
13 Ngài cũng sẽ dang tay ra đánh phương bắc:
    Ngài sẽ hủy diệt dân A-si-ri,
Và Ngài sẽ khiến thành Ni-ni-ve trở nên hoang địa,
    Khô cằn như sa mạc.
14 Các đàn bò, đàn chiên, và thú vật mọi loài
    Sẽ nằm nghỉ giữa thành.
Chim cú[a] cũng làm tổ trên đỉnh các cột nhà,
    Kêu vọng qua cửa sổ.
Rác rưởi ngổn ngang ở ngưỡng cửa;
    Các thanh gỗ bá hương bị lộ ra.
15 Đó là số phận của thành dương dương tự đắc,
    Tưởng mình trị vì yên ổn,
Và tự nhủ trong lòng:
    “Ta đây, ngoài ta, không còn ai cả!”
Thật nó sẽ trở thành hoang địa,
    Hang động cho thú rừng.
Ai đi ngang qua thành sẽ huýt sáo khinh chê,
    Tay vung nắm đấm.

Lu-ca 24

Chúa Phục Sinh(A)

24 Ngày thứ nhất trong tuần lễ, khi còn mờ sáng, các bà ấy đem hương liệu đã chuẩn bị đến mộ Chúa. Họ thấy[a] tảng đá đã lăn khỏi cửa mộ, và khi bước vào họ không tìm thấy thi thể Chúa Giê-su đâu cả. Đang lúc bối rối, họ bỗng thấy hai người đàn ông xuất hiện, mặc áo sáng chói đứng bên họ, nên họ khiếp sợ, cúi mặt xuống đất. Nhưng hai người ấy hỏi: “Sao các bà tìm người sống giữa vòng kẻ chết? Ngài không còn ở đây, nhưng đã sống lại rồi! Hãy nhớ lại lời Ngài phán dặn các bà khi còn ở xứ Ga-li-lê: ‘Con Người phải bị nộp vào tay bọn người tội ác, phải chịu đóng đinh trên thập tự giá và đến ngày thứ ba thì sống lại.’ ” Họ nhớ lại lời Ngài đã phán.

Từ mộ ra về, họ báo tin này cho mười một sứ đồ và tất cả các môn đệ khác. 10 Các phụ nữ gồm có: Ma-ri Ma-đơ-len, Giô-a-na và Ma-ri mẹ của Gia-cơ và các phụ nữ khác. Họ thuật lại mọi việc ấy cho các sứ đồ. 11 Nhưng các sứ đồ cho các lời ấy là vô lý[b] nên không tin. 12 Song Phê-rơ đứng dậy, chạy ra mộ, cúi nhìn vào bên trong, chỉ thấy tấm vải liệm mà thôi. Ông quay về, kinh ngạc về những việc đã xảy ra.

Chúa Hiện Đến Với Hai Môn Đệ(B)

13 Cùng một ngày ấy, có hai môn đệ lên đường đến làng Em-ma-út, cách Giê-ru-sa-lem khoảng mười hai cây số.[c] 14 Họ trò chuyện với nhau về mọi việc vừa xảy ra, 15 họ đang bàn luận, thì chính Đức Giê-su đến gần, cùng đi chung với họ. 16 Nhưng mắt họ bị che khuất, không nhận ra Ngài.

17 Ngài hỏi: “Các anh vừa đi vừa bàn luận chuyện gì vậy?” Họ đứng lại, sắc mặt buồn bã. 18 Một trong hai người—tên Cơ-lê-ô-ba—trả lời: “Chắc chỉ có mình ông là khách lạ ở Giê-ru-sa-lem không hay biết các việc xảy ra mấy ngày qua sao?”

19 Ngài hỏi: “Việc gì vậy?” Họ thưa: “Đó là việc xảy ra cho Đức Giê-su người Na-xa-rét, một nhà tiên tri từ lời nói đến hành động đều đầy quyền năng trước mặt Đức Chúa Trời và toàn dân, 20 thể nào các thượng tế và các nhà lãnh đạo dân ta đã giao nộp Ngài để xử tử và đóng đinh trên thập tự giá. 21 Chúng tôi từng hy vọng Ngài sẽ cứu dân Y-sơ-ra-ên. Dù sao, việc xảy ra đã ba ngày rồi! 22 Nhưng, có mấy phụ nữ trong vòng chúng tôi đã làm chúng tôi ngạc nhiên quá chừng. Lúc sáng sớm, họ viếng mộ, 23 song không thấy thi thể Ngài đâu cả, liền trở về báo tin và bảo họ thấy có thiên sứ hiện ra, quả quyết Ngài đang sống. 24 Có mấy người trong đám chúng tôi cũng đi viếng mộ, thấy mọi việc đúng như các bà đã nói, còn Ngài thì họ không thấy đâu cả!”

25 Ngài trách: “Các anh sao tối trí, và sao chậm tin mọi điều các nhà tiên tri đã nói! 26 Chẳng phải Chúa Cứu Thế phải bị thống khổ thể ấy mới bước vào vinh quang của Ngài sao?” 27 Rồi bắt đầu từ Môi-se và qua tất cả các tiên tri Ngài giải nghĩa những điều về Ngài trong cả Kinh Thánh cho họ.

28 Đến gần làng Em-ma-út[d] Ngài tỏ vẻ muốn đi xa hơn, 29 nhưng họ nài ép Ngài: “Xin hãy ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều và gần tối rồi!” Vậy Ngài vào nhà ở lại với họ.

30 Khi đang ngồi ăn với họ, Ngài cầm bánh, chúc tạ rồi bẻ ra đưa cho họ. 31 Lúc ấy, mắt họ bừng mở, nhận ra Ngài, nhưng Ngài biến đi,[e] không còn thấy nữa. 32 Họ bảo nhau: “Khi nãy đi đường, Thầy đã nói chuyện với chúng ta và giải thích[f] Kinh Thánh, lòng chúng ta đã chẳng như thiêu như đốt sao?”

33 Ngay giờ ấy, họ đứng dậy, quay về Giê-ru-sa-lem, gặp mười một sứ đồ và các người khác đang tụ tập với nhau, 34 họ nói: “Chúa thật đã sống lại! Ngài đã hiện ra cho Si-môn!”[g] 35 Rồi hai môn đệ thuật lại việc đã xảy ra dọc đường, và họ đã nhận ra Ngài khi Ngài bẻ bánh.

36 Họ còn đang nói về các việc ấy, chính Đức Giê-su đã đứng giữa họ mà bảo: “Bình an cho các con!”

37 Nhưng họ kinh hãi và khiếp sợ vì tưởng mình thấy ma. 38 Chúa tiếp: “Tại sao các con hoảng hốt và lòng các con nghi ngờ như thế? 39 Hãy xem tay Ta và chân Ta, vì thật chính Ta đây! Hãy sờ Ta xem! Ma chẳng có xương có thịt như các con thấy Ta có đây!”

40 Chúa bảo xong, lại đưa tay chân cho họ xem. 41 Thấy họ vẫn chưa tin vì vừa vui mừng vừa kinh ngạc, Ngài hỏi: “Tại đây các con có gì ăn không?” 42 Họ đưa cho Ngài một miếng cá khô.[h] 43 Ngài cầm lấy, ăn trước mặt họ, 44 rồi bảo: “Đây là những lời Ta đã nói với các con trong khi Ta còn ở với các con: ‘Tất cả những điều chép về Ta trong Kinh Luật Môi-se, các Kinh Tiên Tri và các Thánh Thi phải được ứng nghiệm.’

45 Lúc ấy, Ngài mở trí cho họ hiểu Kinh Thánh, 46 và bảo: Kinh Thánh đã ghi: ‘Chúa Cứu Thế phải chịu đau đớn đến ngày thứ ba phải sống lại từ cõi chết. 47 Hãy nhân danh Ngài truyền giảng cho tất cả các dân tộc ăn năn để được tha tội, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem.’ 48 Các con là nhân chứng về các điều ấy. 49 Kìa, Ta ban cho các con điều Cha Ta đã hứa; nhưng các con hãy đợi trong thành cho đến khi các con được mặc lấy quyền năng từ trời!”[i]

Chúa Thăng Thiên(C)

50 Chúa dẫn các môn đệ đến làng Bê-tha-ni rồi đưa tay lên ban phước lành cho họ. 51 Đang khi ban phước, Ngài rời khỏi họ và được cất lên trời.[j] 52 Họ thờ lạy Ngài, rồi quay về Giê-ru-sa-lem, lòng rất vui mừng.[k] 53 Họ ở luôn trong đền thờ, tiếp tục ca ngợi Đức Chúa Trời.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)