M’Cheyne Bible Reading Plan
Đem Rương Giao Ước Vào Đền Thờ
5 Khi mọi công trình vua Sa-lô-môn làm cho đền thờ CHÚA đã hoàn tất, vua cũng đem những vật vua cha Đa-vít dâng hiến: bạc, vàng và tất cả vật dụng khác, vào trong kho của đền thờ Đức Chúa Trời.
2 Bấy giờ vua Sa-lô-môn triệu tập các trưởng lão Y-sơ-ra-ên, tất cả các lãnh đạo bộ tộc, các trưởng tộc trong dân Y-sơ-ra-ên về Giê-ru-sa-lem để rước Rương Giao Ước của CHÚA từ thành Đa-vít, tức là Si-ôn. 3 Mọi người nam trong Y-sơ-ra-ên đều tập họp lại cùng vua để dự lễ, lúc ấy vào tháng bảy.
4 Khi tất cả trưởng lão Y-sơ-ra-ên đến, những người Lê-vi khiêng Rương Giao Ước đi. 5 Những thầy tế lễ người Lê-vi khiêng Rương Giao Ước, Trại Hội Kiến và tất cả những vật dụng thánh trong trại. 6 Vua Sa-lô-môn và toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên tập họp bên cạnh vua trước Rương Giao Ước; họ dâng sinh tế chiên và bò nhiều đến nỗi không thể đếm được.
7 Các thầy tế lễ đem Rương Giao Ước của CHÚA vào nơi dành sẵn cho rương trong nội điện của đền thờ, tức là Nơi Chí Thánh, phía dưới cánh các chê-ru-bim. 8 Các chê-ru-bim xòe cánh trên chỗ để rương, che cả rương lẫn các đòn khiêng. 9 Các đòn khiêng rất dài nên từ phía trước nội điện có thể thấy các đầu đòn nhưng ở bên ngoài không thấy được; chúng vẫn còn đó cho đến ngày nay. 10 Không có gì trong rương ngoại trừ hai bảng đá Kinh Luật Môi-se đã đặt vào đó tại Hô-rếp khi CHÚA lập giao ước với người Y-sơ-ra-ên lúc họ ra khỏi Ai cập.
11 Bấy giờ các thầy tế lễ lui ra khỏi Nơi Thánh vì tất cả các thầy tế lễ, bất luận thuộc ngành nào, đều đã phải thanh tẩy. 12 Tất cả những ca nhạc sĩ người Lê-vi, tức là A-sáp, Hê-man, Giê-đu-thun, và các con trai, họ hàng của họ, mặc áo vải gai mịn, cầm chập chỏa, đàn lia, đàn hạc, đứng ở phía đông bàn thờ cùng với 120 thầy tế lễ thổi kèn. 13 Những người thổi kèn và ca sĩ cùng hòa ca một điệu; họ ca ngợi và cảm tạ CHÚA. Họ cất tiếng hát hòa với tiếng kèn, tiếng chập chỏa và những nhạc cụ khác cùng ca ngợi CHÚA rằng:
“Ngài là thiện,
Tình yêu thương nhân từ Ngài còn đến đời đời.”
Bấy giờ đền thờ của CHÚA đầy mây, 14 đến nỗi các thầy tế lễ không thể đứng hành lễ vì mây tỏa, vì vinh quang của CHÚA tỏa đầy đền thờ Đức Chúa Trời.
Lễ Dâng Hiến Đền Thờ
6 Vua Sa-lô-môn nói: CHÚA đã phán rằng Ngài sẽ ngự trong đám mây dày đặc. 2 Còn chính con, con đã xây một ngôi đền nguy nga cho Chúa, một nơi để Ngài ngự đời đời. 3 Bấy giờ vua xoay mặt lại chúc phước cho dân chúng trong khi cả hội chúng Y-sơ-ra-ên đang đứng.
4 Vua nói: “Ca ngợi CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, Đấng đã lấy tay hoàn thành điều miệng Ngài đã hứa với vua cha, rằng: 5 ‘Từ khi Ta đem dân ta ra khỏi Ai Cập, Ta chưa hề chọn một thành nào trong vòng các thành của các bộ tộc để xây đền cho danh Ta ngự tại đó; Ta cũng chưa chọn một người nào để lãnh đạo dân Y-sơ-ra-ên Ta. 6 Nhưng Ta đã chọn Giê-ru-sa-lem để danh Ta ngự tại đó và Ta đã chọn Đa-vít để lãnh đạo dân Y-sơ-ra-ên Ta.’ ” 7 Vua cha Đa-vít đã định trong lòng sẽ xây đền thờ cho danh CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 8 Nhưng CHÚA phán với vua cha Đa-vít rằng: “Ngươi có lòng định xây một đền thờ cho danh Ta là điều tốt; 9 tuy nhiên, ngươi không phải là người xây đền thờ, nhưng con trai từ lòng ngươi, chính nó sẽ xây đền thờ cho danh Ta.”
10 CHÚA đã giữ lời hứa của Ngài, cho tôi lên ngôi kế vị vua cha Đa-vít, trị vì Y-sơ-ra-ên như CHÚA đã hứa, và tôi đã xây đền thờ cho danh CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên; 11 tại nơi đó tôi đã đặt rương, là rương chứa giao ước mà CHÚA đã lập với dân Y-sơ-ra-ên.
Trắc Nghiệm Các Thần Linh
4 Các con yêu dấu, đừng tin tưởng mọi thần linh, nhưng phải thử các thần linh xem có phải phát xuất từ Đức Chúa Trời hay không, vì có nhiều tiên tri giả đã xuất hiện trên thế gian. 2 Nhờ điều này các con biết được thần linh của Đức Chúa Trời: Thần nào tuyên xưng Đức Giê-su là Chúa Cứu Thế[a] ra đời bằng thân xác thì thần ấy đến từ Đức Chúa Trời. 3 Còn thần linh nào không tuyên xưng Đức Giê-su như thế thì không đến từ Đức Chúa Trời, đó là thần của kẻ chống Chúa Cứu Thế mà các con đã nghe sẽ đến và hiện nay đang ở trong thế gian rồi.
4 Hỡi các con bé nhỏ! Các con thuộc về Đức Chúa Trời và đã chiến thắng chúng nó, vì Đấng ở trong các con vĩ đại hơn kẻ ở trong thế gian. 5 Họ thuộc về thế gian nên nói những điều từ thế gian và thế gian nghe theo họ. 6 Chúng ta thuộc về Đức Chúa Trời. Ai nhận biết Đức Chúa Trời thì nghe chúng ta, ai không thuộc về Đức Chúa Trời thì không nghe chúng ta. Nhờ điều này chúng ta nhận biết thần chân lý và thần linh sai lầm.
Đức Chúa Trời Là Tình Thương
7 Các con yêu dấu! Chúng ta hãy yêu thương lẫn nhau, vì tình yêu thương xuất phát từ Đức Chúa Trời. Ai thương yêu thì đã được Đức Chúa Trời sinh ra và nhận biết Đức Chúa Trời. 8 Ai không yêu thương thì không biết Đức Chúa Trời vì Đức Chúa Trời là tình yêu thương. 9 Đây là cách Đức Chúa Trời biểu lộ tình yêu thương của Ngài giữa vòng chúng ta: Đức Chúa Trời đã sai Con Một của Ngài đến thế gian để nhờ Con ấy chúng ta được sống. 10 Tình yêu thương ở trong điều này: Không phải chúng ta đã yêu kính Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu thương chúng ta và sai Con Ngài làm sinh tế hy sinh chuộc tội lỗi chúng ta.
11 Các con yêu dấu! Nếu Đức Chúa Trời đã yêu thương chúng ta như thế, thì chúng ta cũng nên yêu thương nhau. 12 Chưa ai thấy Đức Chúa Trời bao giờ. Nhưng nếu chúng ta yêu thương nhau thì Đức Chúa Trời ở trong chúng ta và tình yêu của Ngài trong chúng ta được toàn hảo.
13 Nhờ điều này chúng ta biết mình ở trong Ngài và Ngài ở trong chúng ta, vì Ngài đã ban cho chúng ta Thánh Linh của Ngài. 14 Vậy, chúng tôi đã thấy và làm chứng rằng Đức Chúa Cha đã sai Con Ngài làm Đấng Cứu Thế của thế gian. 15 Ai tuyên xưng Đức Giê-su là Con Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời ở trong người ấy và người ấy ở trong Đức Chúa Trời.
16 Chúng ta đã nhận biết và tin tưởng tình yêu thương của Đức Chúa Trời đối với chúng ta. Đức Chúa Trời là tình yêu thương, ai ở trong tình yêu thương ở trong Đức Chúa Trời và Đức Chúa Trời ở trong người ấy. 17 Nhờ đó tình yêu thương giữa chúng ta được toàn vẹn để chúng ta được vững tâm trong ngày phán xét, vì Ngài thế nào thì chúng ta cũng như vậy trong thế gian này. 18 Không có sự sợ hãi trong tình yêu thương, trái lại tình yêu toàn vẹn loại bỏ sợ hãi, vì sợ hãi có hình phạt và ai sợ hãi thì không được toàn vẹn trong tình yêu thương.
19 Chúng ta yêu thương vì Đức Chúa Trời đã yêu thương chúng ta trước. 20 Nếu ai nói: Tôi yêu kính Đức Chúa Trời mà lại ghét anh chị em mình, thì người ấy là kẻ nói dối; Vì ai không yêu thương anh chị em mình là người thấy được, thì không thể yêu kính Đức Chúa Trời là Đấng không thấy được. 21 Và chúng ta có điều răn này: Ai yêu kính Đức Chúa Trời thì cũng phải thương yêu anh chị em mình.
Lời Báo Trước Thứ Ba
3 Khốn thay cho thành làm đổ máu,
Toàn mưu chước lừa dối,
Chứa đầy của cướp giật,
Mồi chất không hề vơi!
2 Kìa, tiếng roi vun vút,
Tiếng bánh xe rầm rầm,
Vó ngựa phi dồn dập,
Xe chiến mã chồm lên lao thẳng tới.
3 Kỵ binh xông ào đến,
Gươm vung lấp loáng,
Giáo phóng như chớp.
Bao nhiêu là thương vong,
Tử thi chất thành đống,
Xác chết nhiều vô số,
Chúng đạp lên, vấp ngã!
4 Vì vô số sự tà dâm của gái điếm quyến rũ,
Nữ chủ của các phép tà thuật.
Kẻ bán các nước bởi những sự tà dâm mình,
Và bán các dân thông qua sự tà thuật mình.
5 CHÚA Vạn Quân phán:
Này, Ta chống nghịch ngươi:
Ta sẽ kéo váy ngươi lên phủ mặt ngươi,
Cho các dân tộc thấy ngươi lõa lồ,
Cho các vương quốc thấy ngươi ô nhục.
6 Ta sẽ ném vật ô uế lên mình ngươi,
Khiến ngươi bị khinh miệt,
Bêu ngươi lên cho người ta thấy.
7 Bấy giờ, mọi kẻ nhìn thấy ngươi sẽ rùng mình, quay đi và nói:
Ni-ni-ve đổ nát điêu tàn! Ai sẽ than khóc nó?
Ta tìm đâu cho ngươi những người an ủi?
Lời Báo Trước Thứ Tư
8 Ngươi có trội hơn Nô-A-môn,
Thành phố nằm bên bờ sông Ninh,
Có nước bao quanh,
Có biển làm chiến lũy,
Nước làm tường thành không?
9 Cu-sơ[a] và Ai-cập là sức mạnh của nó, quyền lực nó vô hạn.
Pút[b] và Lu-bim[c] là đồng minh của nó.
10 Thế nhưng Nô-A-môn vẫn bị lưu đày,
Bị đưa đi làm phu tù.
Con thơ nó vẫn bị ném vào đá tan xác
Ở khắp các ngả đường góc phố.
Người ta bắt thăm chia nhau hàng quý tộc,
Mọi kẻ quyền cao của nó đều phải mang xiềng.
11 Ngươi cũng vậy, ngươi cũng sẽ say mèm,
Mê man bất tỉnh.
Ngươi cũng vậy, ngươi sẽ tìm nơi ẩn núp
Để trốn khỏi kẻ thù.
12 Mọi thành trì kiên cố của ngươi
Là những cây vả đầy trái chín đầu mùa;
Chỉ cần rung cây, trái sẽ rụng xuống,
Rơi ngay vào miệng người ăn!
13 Kìa, quân sĩ trong xứ ngươi là đàn bà!
Cửa ải đất nước ngươi mở rộng đón quân thù.
Lửa đã thiêu nuốt các then cài ngang cổng.
Điếu Văn Khóc Ni-ni-ve
14 Hãy kéo nước lên dự trữ phòng khi bị vây hãm!
Hãy củng cố thành trì!
Hãy nhào nặn đất sét,
Đạp hồ, chuẩn bị khuôn làm gạch!
15 Dù vậy tại nơi đó, lửa sẽ thiêu nuốt ngươi,
Gươm sẽ hủy diệt ngươi,
Ăn nuốt ngươi như cào cào ăn sạch mùa màng.
Hãy tăng cường quân số như cào cào!
Hãy tăng cường như châu chấu!
16 Ngươi đã tăng thêm số thương gia
Nhiều hơn sao trên trời.
Nhưng tất cả đều như cào cào
Dang cánh bay xa.
17 Các quan chức trong triều của ngươi đông như châu chấu,
Các tướng lãnh của ngươi như đàn cào cào
Đóng trại trên các tường rào trong ngày giá lạnh.
Khi mặt trời mọc lên, cào cào bay mất.
Không ai biết chúng bay đi nơi nào.
18 Hoàng đế A-si-ri, những kẻ chăn của ngươi đã ngủ,
Hàng quý tộc của ngươi đã an giấc ngàn thu!
Dân ngươi tản lạc trên các núi đồi,
Không ai tập họp chúng về.
19 Vết thương ngươi không phương cứu chữa,
Vết đòn ngươi thật trầm trọng.
Ai nghe tin ngươi bị thương vong,
Đều vỗ tay mừng rỡ.
Thật, có ai thoát khỏi sự thống trị
Tàn ác vô biên của ngươi đâu?
Xa-chê Gặp Chúa
19 Vào đến Giê-ri-cô, Đức Giê-su đi ngang qua thành phố. 2 Tại đó, có một người tên Xa-chê, làm trưởng đoàn thu thuế rất giàu có. 3 Ông muốn nhìn xem Đức Giê-su là ai nhưng không được, vì dân chúng đông đảo mà ông lại thấp bé. 4 Ông chạy trước leo lên một cây sung,[a] để có thể nhìn thấy Ngài vì Ngài sắp đi qua đó.
5 Khi đến chỗ ấy, Đức Giê-su nhìn lên bảo: “Xa-chê, hãy xuống mau vì hôm nay Ta phải ghé lại nhà con!” 6 Xa-chê vội vàng tụt xuống, mừng rỡ tiếp đón Ngài.
7 Mọi người thấy vậy đều lầm bầm: “Ông ấy vào nhà kẻ tội lỗi mà trọ!”
8 Nhưng Xa-chê đứng dậy thưa với Chúa: “Lạy Chúa, đây này, con xin phân phát một nửa tài sản của con cho người nghèo khổ, và nếu con có bóc lột ai bất cứ điều gì, con xin bồi thường gấp tư!”
9 Đức Giê-su bảo Xa-chê: “Hôm nay, sự cứu rỗi đã vào nhà này, vì người cũng là con cháu Áp-ra-ham. 10 Vì Con Người đã đến, tìm và cứu kẻ bị hư mất.”
Ví Dụ Về Mười Mi-na Bạc(A)
11 Vì lúc ấy, Đức Giê-su tới gần Giê-ru-sa-lem và dân chúng tưởng Nước Đức Chúa Trời sắp xuất hiện đến nơi, nên khi họ đang nghe Ngài dạy, Ngài kể thêm một ngụ ngôn sau đây: 12 “Một thái tử đi phương xa để được phong vương[b] rồi mới về nước. 13 Ông gọi mười đầy tớ đến, giao cho họ mười mi-na bạc[c] và bảo: ‘Hãy kinh doanh cho đến khi ta về!’
14 Nhưng dân ghét thái tử, nên cử một phái đoàn theo sau đưa thỉnh nguyện: ‘Chúng tôi không muốn thái tử này cai trị chúng tôi.’
15 Sau khi thụ phong, tân vương quay về, cho gọi những đầy tớ đã được giao bạc đến, để xem mỗi người làm lợi được bao nhiêu.
16 Đầy tớ thứ nhất đến thưa: ‘Thưa, mi-na bạc của ngài sinh lợi được mười mi-na.’
17 Vua khen: ‘Được lắm, đầy tớ giỏi của ta. Vì ngươi trung tín trong việc nhỏ nên ngươi sẽ được quản trị mười thành.’
18 Đầy tớ thứ hai đến trình: ‘Thưa, mi-na bạc của ngài sinh lợi được năm mi-na.’
19 Vua đáp: ‘Ngươi sẽ được quản trị năm thành!’
20 Một đầy tớ khác đến thưa: ‘Thưa, đây là mi-na bạc của ngài, con đã gói cất trong khăn, 21 vì con sợ ngài; bởi ngài là người nghiêm ngặt, lấy những gì không đặt, lại gặt những gì không gieo!’
22 Vua phán: ‘Ta căn cứ vào lời ngươi mà xét xử ngươi, tên đầy tớ gian ác kia! Ngươi đã biết ta nghiêm ngặt, lấy những gì ta không đặt, lại gặt những gì ta không gieo, phải không? 23 Thế sao ngươi không gửi bạc ta vào ngân hàng,[d] để khi ta về, ta có thể thu lại cả vốn lẫn lời?’
24 Rồi vua ra lệnh cho các người hầu cận: ‘Hãy lấy mi-na bạc của nó mà cho người có mười mi-na.’
25 Họ tâu: ‘Thưa, người ấy đã có mười mi-na rồi!’
26 Vua phán: ‘Ta bảo cho các ngươi biết, ai đã có sẽ được cho thêm; nhưng ai không có sẽ bị lấy mất luôn điều gì họ có. 27 Còn những tên chống nghịch, không muốn ta cai trị, hãy giải chúng đến đây mà xử tử trước mặt ta.’ ”
Chúa Vào Giê-ru-sa-lem Cách Khải Hoàn
28 Dạy xong những điều ấy, Đức Giê-su dẫn đầu đoàn dân đi lên Giê-ru-sa-lem. 29 Khi đến gần làng Bết-pha-giê và Bê-tha-ni, bên núi Ô-liu, Ngài sai hai môn đệ đi, và dặn rằng: 30 “Các con hãy vào làng trước mặt, sẽ thấy một con lừa con đang cột ở đó, chưa từng có ai cưỡi. Hãy mở dây dắt nó về đây. 31 Nếu ai hỏi: ‘Tại sao các anh mở lừa ra?’ các con cứ đáp: ‘Vì Chúa cần nó.’ ”
32 Các môn đệ ấy[e] ra đi, gặp đúng như điều Ngài đã báo trước. 33 Khi họ đang tháo lừa con, các người chủ nó hỏi: “Tại sao các anh tháo lừa con ra?”
34 Họ đáp: “Vì Chúa cần nó!”
35 Họ dắt lừa con về cho Đức Giê-su, phủ áo mình trên lưng lừa, rồi đỡ Ngài lên cưỡi. 36 Ngài cưỡi lừa đi, nhiều người trải áo mình ra trên đường.
37 Lúc đến gần sườn núi Ô-liu, cả đoàn môn đệ đông đảo đều mừng rỡ lớn tiếng ca ngợi Đức Chúa Trời về những việc quyền năng họ đã được chứng kiến. Họ tung hô:
38 “Phước cho Đức Vua, Đấng nhân danh Chúa mà đến,
Bình an trên trời, vinh quang trên các nơi chí cao!”[f]
39 Vài người Pha-ri-si trong đám đông nói: “Thưa Thầy, xin quở trách các môn đệ Thầy!”
40 Chúa đáp: “Ta bảo cho các người biết: Nếu họ nín lặng, đá sẽ tung hô!”
41 Khi đến gần, nhìn thấy thành phố, Ngài khóc cho nó, 42 rằng: “Ước chi hôm nay chính ngươi biết được điều gì đem lại cho mình sự bình an! Nhưng bây giờ, những điều ấy bị che khuất, mắt ngươi không nhìn thấy được. 43 Vì sẽ có ngày, địch quân kéo đến, đắp lũy, bao vây ngươi và đồng loạt tấn công[g] tất cả các mặt; 44 chúng sẽ phá đổ ngươi và con cái trong thành ngươi ra bình địa, chúng sẽ không để tảng đá nào chồng lên tảng đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời điểm ngươi được thăm viếng.”[h]
Dẹp Sạch Đền Thờ(B)
45 Đức Giê-su vào đền thờ, xua đuổi những kẻ buôn bán ở đó, 46 và quở trách họ: “Kinh Thánh chép: ‘Nhà Ta là nhà cầu nguyện, nhưng các ngươi đã biến thành sào huyệt trộm cướp!’ ”
47 Hằng ngày, Ngài dạy dỗ trong đền thờ; nhưng các thượng tế, các giáo sư Kinh Luật, và các nhà lãnh đạo dân chúng tìm cách giết Ngài, 48 song chưa tìm dược phương kế vì tất cả dân chúng đều say mê nghe Ngài giảng dạy.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)