M’Cheyne Bible Reading Plan
12 Bấy giờ vua đang đứng trước bàn thờ CHÚA, trước mặt toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên; vua giơ tay lên. 13 Vua Sa-lô-môn đã làm một bục đồng vuông vức mỗi cạnh năm am-ma, cao ba am-ma,[a] đặt giữa sân; vua đứng trên đó, rồi quì xuống trước toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên và giơ tay lên trời. 14 Vua nói: “Lạy CHÚA là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, không có thần nào giống như Chúa ở trên trời hay dưới đất, Ngài gìn giữ giao ước và lòng yêu thương nhân từ đối với các tôi tớ Ngài khi họ hết lòng bước đi trước mặt Ngài. 15 Ngài đã giữ lời hứa với tôi tớ Ngài, vua cha Đa-vít. Thật vậy, chính miệng Ngài đã hứa và ngày nay chính tay Ngài đã hoàn thành điều ấy.
16 Giờ đây, lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, xin Ngài giữ lời Ngài đã hứa cùng tôi tớ Ngài, là vua cha Đa-vít rằng: Trước mặt Ta, ngươi sẽ không thiếu người ngồi trên ngai trị vì Y-sơ-ra-ên nếu con cháu ngươi cẩn thận trong đường lối mình, đi theo Kinh Luật Ta như ngươi đã đi trước mặt Ta. 17 Vậy, lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, xin lời Ngài đã hứa cùng tôi tớ Ngài, là vua Đa-vít được ứng nghiệm.
18 Nhưng, Đức Chúa Trời có thật sự cư ngụ với phàm nhân ở dưới đất chăng? Kìa, trời của các tầng trời còn chưa chứa nổi Ngài huống chi đền thờ này mà con đã xây. 19 Dẫu sao, lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của con, xin đoái đến lời cầu nguyện và nài xin của tôi tớ Chúa, xin lắng nghe lời kêu xin và cầu nguyện mà tôi tớ Ngài cầu trước mặt Ngài. 20 Xin mắt Chúa ngày đêm đoái đến đền thờ này, là nơi Chúa hứa sẽ để danh Ngài tại đó. Xin lắng nghe lời cầu nguyện tôi tớ Chúa hướng về nơi này mà cầu. 21 Xin Chúa lắng nghe lời nài xin của tôi tớ Chúa và của con dân Y-sơ-ra-ên khi họ hướng về nơi này cầu nguyện; từ trên trời, nơi Ngài ngự, xin lắng nghe, nhậm lời và tha thứ.
22 Nếu có ai phạm tội cùng người khác và buộc phải thề; người ấy đến thề trước bàn thờ Chúa trong đền thờ này. 23 Xin Chúa từ trên trời lắng nghe và hành động; xin xét xử các tôi tớ Chúa; hãy báo trả kẻ phạm tội, đổ lại trên đầu hắn đường lối hắn đã làm; minh oan cho người vô tội, thưởng cho người tùy theo sự công chính người làm.
24 Nếu dân Y-sơ-ra-ên của Chúa bị kẻ thù đánh bại vì họ phạm tội cùng Ngài, nhưng họ ăn năn, tuyên xưng danh Chúa mà cầu nguyện, nài xin Ngài tại đền thờ này, 25 thì xin Chúa từ trên trời lắng nghe, tha thứ tội lỗi cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài và đem họ về đất mà Chúa đã ban cho họ cũng như tổ tiên họ.
26 Khi trời đóng lại, không có mưa vì dân chúng phạm tội cùng Ngài nhưng rồi họ hướng về đền này cầu nguyện, tuyên xưng danh Ngài, ăn năn tội lỗi của mình vì Ngài đã phạt họ cực khổ, 27 thì xin Chúa từ trên trời lắng nghe, tha thứ tội lỗi của các tôi tớ Chúa và dân Y-sơ-ra-ên của Ngài. Thật vậy, Chúa đã dạy họ con đường tốt lành họ phải theo và ban mưa tưới đất mà Ngài đã ban cho dân Ngài làm cơ nghiệp.
28 Khi trong xứ có nạn đói kém, dịch lệ, khi mùa màng hư hoại, nấm mốc ăn hại, cào cào, châu chấu hoặc khi quân thù vây hãm một trong những nơi định cư trong xứ hay có tai họa hay bệnh tật gì xảy ra; 29 nếu có người nào hay toàn dân Y-sơ-ra-ên của Chúa vì ý thức được sự hoạn nạn, đau đớn của mình mà giơ tay hướng về đền thờ này cầu nguyện và nài xin. 30 Xin Chúa từ trên trời, là nơi Ngài ngự, lắng nghe, tha thứ và báo đền cho mỗi người tùy theo đường lối của họ vì Chúa biết tấm lòng họ; thật vậy, chỉ có Chúa biết lòng dạ loài người; 31 như thế họ sẽ kính sợ Ngài, đi theo đường lối Ngài suốt đời khi họ sống trên mặt đất mà Ngài đã ban cho tổ tiên chúng con.
32 Còn đối với người ngoại quốc, không thuộc về dân Y-sơ-ra-ên của Chúa, người đến từ phương xa vì danh lớn của Ngài, vì cánh tay quyền năng và giang ra của Ngài; nếu họ đến, hướng về đền thờ này cầu nguyện; 33 thì xin Chúa từ trên trời, từ nơi Ngài ngự, lắng nghe, thực hiện mọi lời người ngoại kiều ấy cầu nguyện để mọi dân tộc trên đất biết đến danh Ngài và kính sợ Ngài như dân Y-sơ-ra-ên và để họ cũng biết rằng đền thờ con xây đây mang danh Chúa.
34 Khi dân Ngài đi ra chiến đấu cùng quân thù, bất cứ nơi nào Ngài sai họ đi, nếu họ hướng về thành Ngài đã chọn này và về đền thờ con đã xây cho danh Ngài mà cầu nguyện, 35 thì xin Ngài từ trên trời lắng nghe lời cầu nguyện, nài xin của họ và phù hộ chính nghĩa họ.
36 Nếu họ phạm tội cùng Chúa, vì không ai mà không phạm tội, và Ngài nổi giận cùng chúng nó, phó chúng nó cho quân thù bắt đi lưu đày ở một xứ xa hay gần. 37 Tại xứ lưu đày ấy lòng họ hối cải; từ đất bị lưu đày họ ăn năn và nài xin Ngài rằng: Chúng con đã phạm tội, làm điều sai quấy và gian ác. 38 Nếu từ xứ, nơi họ bị lưu đày, họ hết lòng hết linh hồn quay trở lại cùng Chúa, cầu nguyện hướng về đất nước Ngài đã ban cho tổ tiên, về thành Ngài đã chọn và về đền thờ mà con xây cho danh Ngài, 39 thì xin Chúa từ trên trời, nơi Ngài ngự, lắng nghe lời cầu nguyện nài xin của họ, xét duyên cớ và tha thứ cho dân Chúa, là dân đã phạm tội cùng Ngài.
40 Lạy Đức Chúa Trời của con, nay xin Ngài đoái xem và lắng nghe lời cầu nguyện tại nơi đây.
41 Giờ đây, lạy CHÚA, Đức Chúa Trời,
Xin Ngài và rương quyền năng của Ngài ngự vào nơi nghỉ ngơi của Ngài.
Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời, nguyện các thầy tế lễ của Chúa được mặc lấy sự cứu rỗi;
Nguyện các người trung tín của Chúa vui mừng trong ơn lành.
42 Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời, xin chớ từ bỏ đấng được xức dầu của Chúa;
Xin ghi nhớ lòng yêu thương nhân từ của Chúa đối với vua Đa-vít, tôi tớ Ngài.”
Đức Tin Nơi Con Của Đức Chúa Trời
5 Ai tin rằng Đức Giê-su là Chúa Cứu Thế thì sanh bởi Đức Chúa Trời, và người nào yêu kính Cha thì cũng yêu thương Con nữa. 2 Đây là cách chúng ta biết được chúng ta yêu thương con dân Đức Chúa Trời: đó là chúng ta yêu kính Đức Chúa Trời và thi hành điều răn của Ngài. 3 Đây là cách yêu thương Đức Chúa Trời: Vâng theo điều răn của Ngài và những điều răn ấy không nặng nề, 4 vì người nào sinh ra từ Đức Chúa Trời chiến thắng được thế gian. Đây là sự chiến thắng đã chiến thắng thế gian, chính là đức tin của chúng ta. 5 Ai đã chiến thắng thế gian? Chỉ những ai tin Đức Giê-su là Con của Đức Chúa Trời.
6 Đây là Đấng đến bởi nước và huyết, Chúa Cứu Thế Giê-su, Ngài không đến chỉ bởi nước mà thôi, nhưng nước và huyết. 7 Và Đức Thánh Linh làm chứng, vì Đức Thánh Linh là chân lý. 8 Có ba nhân chứng: Đức Thánh linh, nước và huyết; và cả ba đều đồng ý. 9 Nếu chúng ta chấp nhận lời chứng của người thì lời chứng của Đức Chúa Trời còn quan trọng hơn; vì đây là lời chứng của Đức Chúa Trời làm chứng cho Con Ngài. 10 Ai tin Con Đức Chúa Trời thì có lời chứng này trong lòng. Ai không tin Đức Chúa Trời thì khiến Ngài thành kẻ nói dối, vì không tin lời chứng của Đức Chúa Trời về Con Ngài. 11 Và đây là lời chứng đó: Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta sự sống vĩnh phúc và sự sống này ở trong Con Ngài. 12 Ai có Đức Chúa Con có sự sống; ai không có Con của Đức Chúa Trời thì không có sự sống.
Lời Nhận Xét Kết Thúc
13 Tôi viết những điều này cho anh chị em là những người tin danh Con của Đức Chúa Trời để anh chị em biết anh chị em có sự sống vĩnh phúc. 14 Đây là sự bảo đảm chúng ta có để đến gần Đức Chúa Trời: Ấy là nếu chúng ta xin bất cứ điều gì theo ý muốn Ngài thì Ngài sẽ nghe chúng ta. 15 Và nếu chúng ta biết Đức Chúa Trời nghe chúng ta, bất cứ điều gì chúng ta xin, chúng ta biết rằng chúng ta có được điều chúng ta đã xin Ngài.
16 Nếu có ai thấy anh chị em mình phạm một tội không đưa đến sự chết, thì người ấy cầu nguyện và Đức Chúa Trời sẽ ban cho người sự sống. Tôi nói đến những người mà tội không đưa đến sự chết, cũng có tội đưa đến sự chết. Tôi không nói anh chị em phải cầu nguyện về tội đó. 17 Mọi sự bất chính đều là tội, nhưng có loại tội không dẫn đến sự chết.
18 Chúng ta biết rằng ai sanh ra bởi Đức Chúa Trời thì không tiếp tục phạm tội; người sanh ra bởi Đức Chúa Trời[a] giữ mình an toàn và ma quỷ không đụng đến người được. 19 Chúng ta biết chúng ta là con dân của Đức Chúa Trời và cả thế gian đều nằm trong sự kiểm soát của ma quỷ. 20 Chúng ta cũng biết Con của Đức Chúa Trời đã đến và đã ban cho chúng ta sự hiểu biết để chúng ta biết Ngài là chân thật. Và chúng ta ở trong Ngài, Đấng chân thật, tức là ở trong Con Ngài, Chúa Cứu Thế Giê-su. Ngài là Đức Chúa Trời chân thật và sự sống vĩnh phúc.
21 Các con thân mến! Hãy giữ mình khỏi hình tượng.
Sứ Điệp Của Tiên Tri Ha-ba-cúc
1 Đây là sứ điệp CHÚA ban cho tiên tri Ha-ba-cúc qua khải tượng.
Đối Thoại Giữa Tiên Tri Ha-ba-cúc Và CHÚA
2 Lạy CHÚA, con phải kêu van đến bao giờ
Ngài mới chịu nghe?
Con phải kêu lên: “Chúa ơi! bạo ngược!” cho đến khi nào
Ngài mới giải cứu?
3 Sao Ngài bắt con chứng kiến toàn chuyện bất công?
Sao Ngài tiếp tục lặng nhìn nỗi khổ đau?
Chung quanh con, người ta dùng bạo lực hủy diệt nhau.
Người ta kiện tụng tranh giành.
4 Vì thế, Kinh Luật đành bó tay,
Không còn ai xét xử công bình nữa.
Vì bọn gian ác áp đảo người công chính,
Cho nên công lý bị bóp méo.
CHÚA Đáp Lời
5 Hãy nhìn các dân tộc chung quanh, hãy trố mắt nhìn,
Hãy kinh ngạc sững sờ,
Vì Ta đang làm một việc ngay trong thời buổi các ngươi,
Mà nếu có ai thuật lại,
Các ngươi cũng không ngờ.
6 Vì này, Ta sẽ khiến dân Ba-by-lôn nổi dậy,
Một dân hùng hổ hung hăng;
Chúng sẽ băng ngang lục địa rộng thênh thang,
Xâm chiếm nhà cửa không thuộc về mình.
7 Chúng đến đâu cũng gieo rắc kinh hoàng khiếp đảm,
Chúng tự cao tự đại,
Tự đặt luật lệ cho mình xét xử.
8 Ngựa chiến chúng phi nhanh hơn loài báo,
Dữ tợn hơn muông sói săn mồi ban đêm.
Kỵ binh chúng phóng đến từ xa,
Bay lượn như đại bàng sà xuống vồ mồi.
9 Tất cả bọn chúng ùa tới cướp phá bạo tàn,
Chúng nghênh mặt xông lên như gió đông,
Gom góp tù binh đông như cát.
10 Chúng khinh chê các vua,
Nhạo cười các lãnh tụ,
Khinh thường mọi thành trì kiên cố,
Chuyên đắp mô dốc áp sát tường và đánh chiếm các thành.
11 Rồi chúng xoay chiều như gió, kéo đi theo hướng khác;
Chúng phạm tội tôn sức mạnh mình lên làm thần.
Tiên Tri Kêu Van Lần Thứ Nhì
12 Lạy CHÚA, Ngài há chẳng phải đã tồn tại từ trước vô cùng sao?
Lạy Đức Chúa Trời của con, Đấng Thánh của con, chúng con sẽ không chết![a]
Lạy CHÚA, Ngài đặt quân thù lên để xét xử!
Lạy CHÚA là Vầng Đá che chở chúng con,
Ngài lập chúng nó lên để sửa phạt chúng con!
13 Mắt Chúa thánh sạch quá, không thể nhìn điều ác,
Ngài không thể nhìn xem cảnh khổ đau.
Sao Ngài cứ lặng nhìn bọn dối gạt,
Sao Ngài nín lặng khi bọn ác
Nuốt người công chính hơn chúng?
14 Ngài khiến cho loài người giống như cá dưới biển,
Như loài bò sát không ai hướng dẫn.
15 Quân Ba-by-lôn thả câu bắt tất cả mọi người,
Quăng chài kéo họ lên,
Và gom họ lại trong lưới.
Do đó, chúng vui mừng hớn hở!
16 Vì thế, chúng dâng sinh tế cho chài mình,
Đốt tế lễ tỏa mùi thơm cho lưới mình,
Vì nhờ những vật ấy, chúng được tiền của dư dật,
Ăn uống thỏa thuê.
17 Chúng vẫn tiếp tục giũ sạch chài mình,[b]
Mãi mãi tàn sát các dân tộc không chút xót thương sao?
Thẩm Quyền Của Chúa Giê-su(A)
20 Một hôm, Đức Giê-su đang dạy dỗ dân chúng trong đền thờ và truyền giảng Phúc Âm; các thượng tế, các giáo sư Kinh Luật và các trưởng lão chợt kéo đến, 2 gạn hỏi Ngài: “Xin Thầy cho biết: Thầy lấy thẩm quyền gì để làm những việc này, hoặc ai đã ban cho Thầy quyền ấy?”
3 Ngài đáp: “Ta cũng hỏi các ông một câu, hãy nói cho Ta biết: 4 Phép báp-tem của Giăng đến từ trời hay từ người ta?”
5 Họ thảo luận với nhau: “Nếu chúng ta đáp: ‘Từ trời,’ ông ta sẽ hỏi: ‘Vậy tại sao các ông không tin Giăng?’ 6 Còn nếu chúng ta đáp: ‘Từ người ta,’ thì dân chúng sẽ ném đá chúng ta, vì họ tin quyết rằng Giăng là một tiên tri của Chúa.” 7 Họ trả lời không biết từ đâu đến. 8 Đức Giê-su bảo họ: “Ta cũng không nói cho các ông biết bởi thẩm quyền nào mà Ta làm các việc này!”
Ngụ Ngôn Về Vườn Nho Và Các Tá Điền(B)
9 Ngài bắt đầu kể ngụ ngôn này cho dân chúng: “Một người kia trồng một vườn nho, cho người làm công thuê, rồi đi xa một thời gian dài. 10 Đến mùa, chủ sai một đầy tớ tới gặp các người làm công để thu phần hoa lợi họ sẽ nộp cho mình. Nhưng các người làm công đánh đập đầy tớ ấy và đuổi về tay không. 11 Chủ sai một đầy tớ khác, nhưng họ cũng đánh đập, chửi mắng rồi đuổi về tay không. 12 Chủ lại sai đầy tớ thứ ba, nhưng họ đánh đập nó trọng thương rồi quăng ra ngoài.
13 Chủ vườn nho nói: ‘Ta làm gì bây giờ? Ta sẽ sai con trai yêu dấu của ta đi, chắc họ sẽ nể con ta.’
14 Nhưng khi thấy con trai chủ, các người làm công bàn với nhau: ‘Đây là đứa con thừa tự. Ta hãy giết nó đi, gia tài sẽ thuộc về chúng ta.’ 15 Họ quăng con trai chủ ra bên ngoài vườn nho và giết đi. Vậy, chủ vườn nho sẽ xử họ thế nào? 16 Chủ sẽ đến, diệt bọn người làm công ấy, và giao vườn cho người khác.”
Nghe xong, họ nói: “Đời nào có chuyện ấy!”
17 Nhìn thẳng họ, Ngài hỏi: “Thế thì câu Kinh Thánh này có ý nghĩa gì:
‘Phiến đá bị các thợ nề loại bỏ
Lại trở nên đá đầu góc nhà?’[a]
18 Ai rơi nhằm đá ấy sẽ bị nát vụn; còn đá ấy rơi nhằm ai thì nghiền kẻ ấy ra như bột!”[b]
19 Ngay giờ ấy, các giáo sư Kinh Luật và các thượng tế tìm cách bắt Ngài, vì họ biết Ngài dùng ngụ ngôn này ám chỉ họ, nhưng họ còn sợ dân chúng.
20 Họ theo dõi Ngài, sai mật thám giả dạng người lương thiện đi rình mò bắt lỗi Ngài trong lời nói để nộp Ngài cho các nhà cầm quyền và tòa thống đốc[c] La Mã. 21 Bọn mật thám gài hỏi Ngài: “Chúng tôi biết Thầy nói và dạy cách chính trực, không thiên vị ai, nhưng trung thực dạy đuờng lối của Đức Chúa Trời. 22 Vậy, chúng tôi có nên đóng thuế cho Sê-sa[d] hay không?”
23 Nhận thấy mưu kế quỷ quyệt[e] của họ, Ngài bảo: 24 “Hãy đưa Ta xem một đồng tiền! Hình và danh hiệu của ai đây?”
25 Họ đáp: “Của Sê-sa.” Ngài phán: “Thế thì, những gì của Sê-sa hãy trả cho Sê-sa; những gì của Đức Chúa Trời hãy trả cho Đức Chúa Trời!”
26 Họ không thể nào bắt lỗi lời Ngài trước mặt dân chúng. Sửng sốt về câu trả lời của Ngài, nên họ đành câm miệng.
Câu Hỏi Về Sự Sống Lại(C)
27 Vài người Sa-đu-sê là phái phủ nhận sự sống lại, đến gần hỏi Ngài: 28 “Thưa Thầy, Môi-se đã ghi trong Kinh Luật cho chúng ta: ‘Nếu một người nam có anh cưới vợ rồi chết không con, người đó phải cưới chị dâu để sinh con nối dõi cho anh.’ 29 Gia đình kia có bảy anh em, cậu cả cưới vợ rồi chết không con. 30-31 Cậu hai, cậu ba cho đến cậu bảy cũng thế, cậu nào cũng lấy nàng rồi chết không con. 32 Rốt cuộc, người đàn bà cũng qua đời. 33 Vậy, trong ngày sống lại, nàng sẽ làm vợ của ai đây? Vì bảy anh em đều là chồng của nàng cả!”
34 Đức Giê-su đáp: “Người[f] ở cõi đời này mới cưới gả, 35 chứ những người được kể là xứng đáng hưởng cõi đời sau và được sống lại từ cõi chết sẽ không còn cưới gả, 36 bởi họ không thể chết được nữa mà giống như[g] thiên sứ và là con cái của Đức Chúa Trời vì đã được sống lại.[h] 37 Về sự kiện người chết sống lại, chính Môi-se đã cho thấy, qua câu chuyện về bụi gai khi ông gọi Chúa là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác và Đức Chúa Trời của Gia-cốp. 38 Ngài không phải là Đức Chúa Trời của người chết nhưng của người sống, vì tất cả đều sống đối với Ngài.”
39 Vài giáo sư Kinh Luật nhìn nhận: “Thưa Thầy, Thầy nói rất đúng!” 40 Họ không còn dám gài hỏi Ngài điều gì nữa.
Con Đa-vít(D)
41 Nhưng Đức Giê-su hỏi lại họ: “Sao người ta gọi Chúa Cứu Thế là con của Đa-vít? 42 Vì chính Đa-vít đã viết trong Thánh Thi:
‘Chúa phán bảo Chúa tôi:
Hãy ngồi bên phải Ta
43 Cho đến khi Ta bắt các thù địch con làm bục chân con.’
44 Đa-vít đã gọi Chúa Cứu Thế là Chúa thì sao Ngài lại là con Đa-vít được?”
45 Trong khi cả dân chúng đang nghe, Ngài dạy các môn đệ: 46 “Hãy đề phòng các giáo sư Kinh Luật, là những kẻ ưa mặc áo dài để đi qua đi lại, thích người ta chào mình giữa chợ, và chọn ngồi những ghế hạng nhất trong hội đường và ghế danh dự nơi bàn tiệc. 47 Họ nuốt nhà cửa của đàn bà góa, lại còn giả bộ cầu nguyện dài dòng! Họ sẽ bị hình phạt nặng nề hơn!”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)