Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
1 Sử Ký 22

22 Bấy giờ vua Đa-vít tuyên bố: “Chỗ này sẽ là nhà CHÚA, là Đức Chúa Trời; và bàn thờ để người Y-sơ-ra-ên dâng tế lễ thiêu cũng sẽ ở đây.”

Chuẩn Bị Xây Đền Thờ

Vua Đa-vít truyền tập họp tất cả những ngoại kiều trên lãnh thổ Y-sơ-ra-ên, đặt thợ đá đẽo những phiến đá để xây nhà Đức Chúa Trời. Vua cung cấp rất nhiều sắt để làm đinh cho các cửa cổng và làm móc, còn đồng thì nhiều không thể cân được. Gỗ bá hương nhiều vô số vì người Si-đôn và Ty-rơ đem rất nhiều gỗ bá hương cho vua Đa-vít.

Vua Đa-vít nói: “Sa-lô-môn, con ta còn trẻ, thiếu kinh nghiệm mà đền của CHÚA thì phải xây vĩ đại, nguy nga và nổi tiếng khắp các nước, vậy ta phải chuẩn bị cho nó.” Vì thế vua Đa-vít chuẩn bị rất chu đáo trước khi qua đời. Vua cho gọi thái tử Sa-lô-môn, truyền lệnh cho người xây đền thờ CHÚA, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Vua Đa-vít nói với Sa-lô-môn: “Hỡi con ta, lòng ta muốn xây một đền cho danh CHÚA, là Đức Chúa Trời ta. Nhưng lời CHÚA phán với ta, ‘ngươi đã làm đổ máu nhiều, đã đánh nhiều trận chiến, ngươi sẽ không xây đền thờ cho danh Ta vì trước mặt Ta, ngươi đã làm đổ máu nhiều trên đất. Kìa, một đứa con của ngươi, nó sẽ là một người được yên ổn, Ta sẽ cho nó được yên ổn, không bị kẻ thù xung quanh quấy nhiễu. Thật vậy, Sa-lô-môn sẽ là người đó; trong thời người Ta sẽ ban cho Y-sơ-ra-ên bình an, yên ổn. 10 Chính người sẽ xây một đền thờ cho danh Ta; người sẽ là con Ta, Ta sẽ là cha người. Ta sẽ lập ngôi vua cho người trên Y-sơ-ra-ên muôn đời.’

11 Vậy, hỡi con ta, nguyện CHÚA ở cùng con, giúp con thành công trong việc xây đền thờ CHÚA, là Đức Chúa Trời của con, y như lời Ngài đã phán về con. 12 Nguyện CHÚA cũng ban cho con khôn ngoan, sáng suốt khi đặt con lãnh đạo Y-sơ-ra-ên, để con tuân giữ Kinh Luật của CHÚA, là Đức Chúa Trời của con. 13 Như thế con sẽ thành công nếu con cẩn thận tuân theo các quy luật và sắc lệnh CHÚA truyền Môi-se ban cho Y-sơ-ra-ên. Hãy mạnh mẽ và can đảm lên, chớ sợ hãi và nản chí.

14 Này, ta đã khổ nhọc cung cấp cho đền thờ CHÚA một trăm ngàn ta-lâng vàng,[a] một triệu ta-lâng bạc,[b] đồng và sắt thì không thể cân được; ta cũng cung cấp vô số gỗ và đá, con có thể thêm vào. 15 Con cũng có nhiều công nhân, thợ đá, thợ nề, thợ mộc và những người thông thạo đủ mọi ngành nghề; 16 Những người thợ vàng, thợ bạc, thợ đồng, thợ sắt thì vô số. Hãy đứng lên và làm việc, CHÚA sẽ ở cùng con.”

17 Vua Đa-vít ra lệnh cho tất cả những người lãnh đạo Y-sơ-ra-ên phải giúp đỡ thái tử Sa-lô-môn. 18 Vua bảo: “Không phải CHÚA, là Đức Chúa Trời của các ngươi đang ở với các ngươi sao? Ngài ban cho các ngươi bốn bề yên ổn. Vì Ngài đã ban cho ta cư dân trong nước và lãnh thổ này đã khuất phục trước mặt CHÚA và trước mặt dân Ngài. 19 Vậy, bây giờ hãy hết lòng, hết linh hồn tìm kiếm CHÚA, là Đức Chúa Trời các ngươi. Hãy đứng lên, xây đền thánh của CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi. Hãy đem Rương Giao Ước của CHÚA và các vật thánh của Đức Chúa Trời vào đền mà các ngươi xây cho danh CHÚA.”

1 Phê-rơ 3

Bổn Phận Vợ Chồng

Cùng một cách ấy, người vợ cũng phải vâng phục chồng mình, để nếu chồng không tin đạo nhưng nhờ cách cư xử của vợ cũng được chinh phục theo không cần phải dùng đến lời nói, vì họ thấy sự trong sạch và cung kính trong đời sống của chị em. Vẻ đẹp của chị em không bởi trang sức bề ngoài như gióc tóc, đeo nữ trang bằng vàng hay áo quần đẹp đẽ, nhưng bằng con người bên trong, thầm kín với một vẻ đẹp không phai mờ, là tinh thần nhu mì và im lặng, điều đó rất quý giá trước mặt Đức Chúa Trời. Đây là cách mà các bà thánh thuở xưa, là những người đặt hy vọng nơi Đức Chúa Trời, đã trang sức cho mình và các bà đã vâng phục chồng mình, như Sa-ra vâng lời Áp-ra-ham, gọi người là chúa mình. Chị em là con cái của bà nếu chị em làm điều chính đáng và không để mối kinh hoàng nào làm sợ hãi.

Những người làm chồng cũng vậy, khi chung sống với vợ hãy quan tâm đến vợ vì họ là phái yếu. Hãy tôn trọng vợ mình vì anh em cùng họ thừa hưởng ân phúc sự sống, hầu cho sự cầu nguyện của anh em không bị trở ngại.

Chịu Khổ Vì Làm Lành

Cuối cùng, hết thảy anh chị em cần có tinh thần hiệp nhất, cảm thông, yêu thương anh chị em, có lòng thương người và khiêm nhường.

Đừng lấy ác trả ác hoặc rủa sả trả rủa sả, nhưng ngược lại, hãy chúc phước, anh chị em được kêu gọi đến sự ấy, nhân đó anh chị em có thể được hưởng phúc lành. 10 Vì:

“Ai yêu sự sống
    Và muốn thấy những ngày lành
Phải giữ lưỡi mình khỏi điều ác
    Và môi mình khỏi lời giả dối.
11 Phải tránh điều dữ và làm điều lành,
    Hãy tìm kiếm hòa bình và đeo đuổi nó.
12 Vì con mắt của Chúa ở trên người công chính,
    Và lỗ tai Ngài mở ra để nghe lời cầu nguyện của họ.
Nhưng mặt Chúa chống lại những kẻ làm ác.” [a]

13 Có ai hại anh chị em nếu anh chị em nhiệt thành làm điều thiện đâu? 14 Nếu anh chị em chịu khổ vì làm điều công chính, anh chị em sẽ được phước. “Đừng sợ những gì họ sợ, đừng kinh hãi.” 15 Nhưng trong lòng anh chị em hãy biệt riêng Chúa Cứu Thế làm Chúa. Luôn luôn sẵn sàng để trả lời cho bất cứ ai hỏi anh chị em lý do nào anh chị em có hy vọng đó. Phải làm điều này với sự nhu mì và kính trọng, 16 giữ cho lương tâm trong sạch, để những ai nói xấu về hành vi tốt của anh chị em trong Chúa Cứu Thế sẽ bị xấu hổ vì những lời vu khống của họ. 17 Nếu đó là ý Chúa, thà chịu khổ vì làm việc thiện hơn là làm việc ác.

Đấng Công Chính Chết Cho Người Bất Nghĩa

18 Vì Chúa Cứu Thế đã chết cho tội lỗi một lần đầy đủ cả, Đấng công chính cho người không công chính, để đem anh chị em đến với Đức Chúa Trời, Ngài đã chịu chết phần thân thể nhưng làm cho sống phần linh hồn.[b] 19 Bởi đó, Ngài đi giảng cho những linh hồn bị tù, 20 là những người thuở xưa không vâng lời Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời kiên nhẫn chờ đợi trong thời của Nô-ê khi chiếc tàu được đóng. Chỉ có một ít người, tám người cả thảy, được cứu qua nước, 21 nước ấy là hình bóng phép báp-tem, để cứu anh chị em ngày hôm nay, không phải để làm sạch sự dơ dáy khỏi thân thể, nhưng là một lời nguyện ước từ lương tâm trong sạch dâng lên Đức Chúa Trời qua sự sống lại của Chúa Cứu Thế Giê-su, 22 là Đấng đã về thiên đàng và hiện đang ngự bên phải Đức Chúa Trời, với các thiên sứ, các bậc thẩm quyền và năng lực đầu phục Ngài.

Mi-ca 1

Lời Giới Thiệu

CHÚA bày tỏ sứ điệp này về thành Sa-ma-ri và Giê-ru-sa-lem cho Mi-ca, người thành Mô-rê-sết, vào đời các vua Giô-tham, A-cha, và Ê-xê-chia xứ Giu-đa.

Đức Chúa Trời Trừng Phạt Sa-ma-ri

Hỡi tất cả các dân, hãy lắng nghe,
    Hỡi đất và muôn loài trên đất, hãy chú ý,
Để CHÚA làm chứng nghịch lại các ngươi.
    Chúa tể vũ trụ ngự nơi cung điện thánh của Ngài!
Kìa, CHÚA đang ra khỏi Nơi Thánh Ngài,
    Ngài sẽ ngự xuống, bước đi trên các đỉnh cao của đất.
Các núi sẽ tan chảy dưới chân Ngài,
    Các thung lũng sẽ nứt vỡ ra,
Như sáp gặp lửa,
    Như thác nước đổ xuống dốc núi.
Mọi điều này xảy ra vì Gia-cốp đã vi phạm,
    Vì con cháu Y-sơ-ra-ên đã phạm tội.
Sự vi phạm của Gia-cốp là gì?
    Đó há không phải Sa-ma-ri sao?
Các nơi cao của Giu-đa là gì?
    Đó há không phải là Giê-ru-sa-lem.
Vì thế Ta sẽ khiến Sa-ma-ri trở thành đống đổ nát nơi bình địa,
    Nên cánh đồng trồng vườn nho.
Ta sẽ đổ đá vụn nó xuống trũng,
    Phơi trần các nền nó.
Hết thảy các tượng chạm nó sẽ bị đập nát,
    Hết thảy những lễ phẩm từ đền miếu sẽ bị lửa thiêu hủy.
    Hết thảy những hình tượng nó sẽ hoang tàn.
Vì chúng được gom góp do thu hoạch của gái mại dâm,
    Nên chúng cũng sẽ trở thành tặng vật cho gái mại dâm.

Đức Chúa Trời Trừng Phạt Giu-đa

Vì cớ mọi sự này, tôi sẽ khóc lóc kêu than,
    Tôi sẽ đi chân không, mình trần,
Tôi sẽ khóc rống lên như chó rừng,
    Gào rít lên như chim cú trong sa mạc.
Vì vết thương không thể chữa lành,
    Lại lan tràn sang Giu-đa,
Đến tận cổng thành dân tôi,
    Đến tận Giê-ru-sa-lem.
10 Đừng loan tin này trong thành Gát!
    Chớ lộ một tiếng khóc!
Dân trong thành Bết-lê-áp-ra,
    Hãy lăn lộn dưới bụi đất!
11 Hỡi dân thành Sa-phia,
    Hãy đi trần truồng, xấu hổ!
Dân thành Xa-a-nan
    Không dám tiến ra.
Dân thành Bết-ha-ê-xen than khóc,
    Các ngươi đã mất điểm tựa rồi.
12 Dân thành Ma-rốt mòn mỏi
    Trông đợi ơn lành,
Nhưng CHÚA lại giáng tai họa
    Xuống cổng thành Giê-ru-sa-lem.
13 Hỡi dân thành La-ki,
    Hãy thắng ngựa chiến vào xe!
Ngươi là kẻ đầu tiên đã gây cho con gái Si-ôn phạm tội,
    Vì nơi ngươi có tìm thấy vi phạm của Y-sơ-ra-ên.
14 Vì thế, ngươi sẽ trao của hồi môn
    Cho Mô-rê-sết Gát!
Các nhà trong thành Ạc-xíp sẽ lừa gạt
    Các vua Y-sơ-ra-ên,
15 Còn các ngươi, hỡi dân thành Ma-rê-sa,
    Ta sẽ sai người đến xâm chiếm thành các ngươi!
Vinh quang của Y-sơ-ra-ên sẽ ẩn núp
    Trong động A-đu-lam.
16 Hãy cạo đầu ngươi thành đầu hói,
    Vì những đứa con ngươi yêu quý.
Hãy làm cho đầu ngươi trọc như đầu chim kên kên,
    Vì chúng nó bị lưu đày xa khỏi ngươi!

Lu-ca 10

Bảy Mươi Hai Môn Đệ Ra Đi Truyền Giáo

10 Sau đó, Chúa lập lên bảy mươi hai[a] môn đệ khác, sai từng toán hai người đi trước Ngài đến mọi thành, mọi chỗ mà Ngài định đến. Ngài bảo họ: “Mùa gặt thật trúng,[b] nhưng thợ gặt[c] lại ít. Vậy hãy nài xin chủ[d] mùa gặt sai thêm thợ gặt vào mùa gặt của Ngài. Các con hãy ra đi! Này, ta sai các con đi như chiên con giữa bầy muông sói. Đừng đem túi tiền, bao bị hay giày dép. Đừng chào hỏi ai[e] dọc đường.

Các con vào nhà nào, trước hết hãy nói: ‘Chúc nhà này được bình an!’ Nếu nhà ấy có người đáng hưởng bình an, thì sự bình an của các con sẽ ở cùng[f] người ấy; nếu không, sự bình an sẽ trở về với các con. Hãy ở lại trong nhà ấy và ăn uống với họ những thức họ mời, vì công nhân đáng được trả công. Đừng đổi chỗ trọ từ nhà này sang nhà khác.

Vào thành nào được người ta đón tiếp, các con hãy ăn thực phẩm họ dọn cho. Hãy chữa lành người đau ở đó và bảo họ: ‘Nước Đức Chúa Trời đã đến gần các ngươi!’ 10 Nhưng khi các con vào thành nào người ta không đón tiếp, hãy ra ngoài đường phố công bố: 11 ‘Ngay đến bụi thành phố đã dính vào chân chúng tôi thì cũng phủi đi nghịch cùng các ngươi! Dù vậy, nên biết điều này: Nước Đức Chúa Trời đã đến gần!’ 12 Ta bảo các con, trong ngày ấy,[g] Sô-đôm còn được khoan hồng hơn thành phố này!

13 Khốn cho ngươi, thành Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, thành Bết-sai-đa! Vì nếu các phép lạ[h] làm giữa các ngươi đã được làm tại Ty-rơ và Si-đôn, thì chúng đã mặc bao gai và ngồi trong tro bụi mà ăn năn từ lâu rồi. 14 Nhưng trong ngày phán xét, Ty-rơ và Si-đôn còn được khoan hồng hơn các ngươi. 15 Còn ngươi, thành Ca-pha-na-um! Ngươi sẽ được nâng cao tận trời sao? Không, ngươi sẽ bị quăng xuống tận Âm Phủ!

16 Ai nghe các con là nghe Ta. Ai khước từ các con là khước từ Ta. Ai khước từ Ta là khước từ Đấng đã sai Ta.”

Các Môn Đệ Trở Về(A)

17 Bảy mươi hai môn đệ vui mừng trở về trình: “Thưa Chúa, nhờ danh Chúa,[i] chính các quỷ cũng khuất phục chúng con!”

18 Nhưng Ngài bảo: “Ta đã thấy Sa-tan từ trời sa xuống như chớp nhoáng. 19 Này, Ta ban cho các con quyền uy để đạp trên rắn độc, bò cạp, và trên mọi quyền năng của kẻ thù nghịch, không gì làm hại các con được. 20 Tuy nhiên, đừng mừng vì các tà linh khuất phục các con, nhưng hãy mừng vì tên các con đã được ghi ở trên trời.”

Niềm Hân Hoan Của Chúa

21 Vào giờ đó, Đức Giê-su vô cùng vui mừng trong Thánh Linh. Ngài cầu nguyện: “Lạy Cha, Con ca ngợi Cha, Chúa Tể của trời đất, vì Cha giấu kín những điều này với người khôn ngoan, thông sáng, mà tiết lộ cho trẻ thơ. Vâng, thưa Cha, việc này đẹp lòng Cha!”

22 “Cha đã giao thác mọi sự cho Ta. Ngoài Cha ra không ai biết Con là ai; ngoài Con ra và người nào Con muốn bày tỏ cho, cũng không ai biết Cha là ai.”

23 Ngài quay lại nói với các môn đệ và bảo riêng: “Phước cho mắt ai được thấy những điều các con nhìn thấy. 24 Vì Ta cho các con biết: Nhiều tiên tri và vua chúa muốn thấy những điều các con nhìn thấy mà không thấy được, muốn nghe những điều các con nghe, mà không nghe được.”

Ngụ Ngôn Người Sa-ma-ri Nhân Lành

25 Một giáo sư Kinh Luật đứng lên hỏi để thử Ngài: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống vĩnh phúc?”

26 Ngài hỏi lại: “Trong Kinh Luật đã chép những gì? Ông đọc thấy thế nào?”

27 Giáo sư Kinh Luật thưa: “Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết sức, hết trí yêu kính[j] Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi và yêu thương[k] người lân cận như mình.”

28 Ngài bảo: “Ông trả lời đúng! Hãy thực hành điều ấy thì ông sẽ sống!”

29 Nhưng ông ấy muốn biện minh cho mình, nên hỏi Đức Giê-su: “Ai là người lân cận tôi?”

30 Nhân đó Đức Giê-su kể: “Một người đi từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-cô, lâm vào tay bọn cướp. Chúng lột hết áo quần, đánh đập, rồi bỏ đi, để người đó dở sống dở chết. 31 Nhằm lúc ấy, một vị tế lễ đi xuống đường đó, thấy nạn nhân,[l] thì đi tránh qua bên kia đường. 32 Tương tự như thế, một người Lê-vi đến nơi, thấy vậy, cũng tránh qua bên kia đường. 33 Nhưng một người Sa-ma-ri đi đường, đến gần thấy nạn nhân, động lòng thương xót, 34 áp lại, băng bó vết thương, thoa dầu, bóp rượu; rồi đỡ nạn nhân lên lừa[m] của mình, chở đến quán trọ săn sóc. 35 Hôm sau, người ấy lấy hai đồng đê-na-ri đưa cho chủ quán và dặn: ‘Hãy săn sóc nạn nhân, tốn kém thêm bao nhiêu, khi trở về, tôi sẽ trả cho!’

36 Trong ba người đó, ông nghĩ ai là người lân cận đối với kẻ bị cướp?”

37 Giáo sư Kinh Luật thưa: “Người đã có lòng thương xót nạn nhân!” Đức Giê-su bảo: “Hãy đi, làm y như vậy!”

Ma-thê Và Ma-ri

38 Khi Đức Giê-su cùng các môn đệ đi đường, Ngài ghé vào một làng kia; một người đàn bà tên Ma-thê tiếp rước Ngài vào nhà. 39 Nàng có cô em gái tên là Ma-ri, ngồi[n] dưới chân Ngài và lắng nghe lời Ngài dạy. 40 Nhưng Ma-thê mải lo nhiều việc phục vụ, đến thưa với Ngài: “Thưa Chúa, em con bỏ mặc con phục vụ một mình, sao Chúa không lưu ý? Xin Chúa bảo nó giúp con!”

41 Ngài đáp: “Ma-thê, Ma-thê! Con lo lắng và rối trí về nhiều việc, 42 nhưng chỉ có một việc cần thôi. Ma-ri đã chọn phần tốt hơn, là điều không ai đoạt lấy được!”

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)