Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Xuất Hành 21

Luật Về Nô Lệ

21 Đây là những luật lệ con phải truyền cho dân Y-sơ-ra-ên:

“Nếu các ngươi mua một người Hê-bơ-rơ làm nô lệ, người đó sẽ phục vụ trong sáu năm. Nhưng đến năm thứ bảy người đó sẽ được tự do, không cần phải trả tiền chuộc. Nếu đến nhà ngươi một mình, người ấy cũng ra đi một mình; nhưng nếu có vợ khi đến nhà ngươi, người ấy sẽ ra đi với vợ mình. Nếu chủ cưới vợ cho người nô lệ và họ có con cái, khi ra đi người nô lệ sẽ đi một mình còn vợ và con đều thuộc về người chủ. Nhưng nếu người nô lệ tuyên bố rằng: ‘Tôi yêu chủ, yêu vợ con và không muốn ra đi tự do’ thì người chủ phải đem người nô lệ này đến trước mặt các thẩm phán. Chủ sẽ dẫn người nô lệ đến cửa, hay trụ cửa, rồi dùng dùi xỏ tai người ấy và người ấy sẽ làm nô lệ cho chủ trọn đời.

Nếu người có bán con gái mình làm nữ tỳ, đến năm thứ bảy nữ tỳ này sẽ không được trả tự do như các tôi tớ đàn ông. Nếu nữ tỳ này không còn vừa lòng chủ mặc dù đã được chủ chọn cho mình, chủ phải để cho người khác chuộc nữ tỳ này và không được phép bán cho người nước ngoài vì chủ đã thất tín với nàng. Nếu chủ đã chọn một nữ tỳ cho con trai mình, chủ phải cho người này các đặc quyền như là con gái mình. 10 Nếu chủ đã cưới một nữ tỳ sau đó lại cưới vợ khác, chủ không được phép giảm thức ăn, quần áo và tình nghĩa vợ chồng với người vợ thứ nhất. 11 Nếu chủ không cung cấp ba thứ này, người vợ thứ nhất có thể ra đi tự do mà không cần phải đóng tiền chuộc.

Thương Tích Cá Nhân

12 Ai đánh chết người, chắc chắn sẽ bị xử tử. 13 Tuy nhiên nếu không có chủ mưu và tai nạn do Đức Chúa Trời cho phép xảy ra, người ấy phải chạy trốn đến chỗ Ta sẽ chỉ định. 14 Nhưng nếu có ai chủ mưu và cố tình giết người, các ngươi phải dẫn tên sát nhân ra khỏi bàn thờ Ta và đem xử tử. 15 Ai đánh cha mẹ mình, phải bị xử tử. 16 Ai bắt cóc một người, hoặc đem bán đi hoặc giữ lại, phải bị xử tử. 17 Ai rủa cha mẹ, phải bị xử tử.

18 Nếu hai người cãi lộn rồi một người đánh người kia bằng đá hay bằng nắm tay làm cho bị thương phải nằm liệt giường nhưng không chết, 19 người gây ra thương tích sẽ không bị buộc tội nếu người bị thương có thể đứng dậy chống gậy đi ra khỏi nhà. Tuy nhiên người gây thương tích phải bồi thường thiệt hại cho người bị thương suốt thời gian người ấy không làm việc được cho đến khi lành mạnh.

20 Nếu một người chủ dùng cây đánh nô lệ nam hay nữ của mình làm người nô lệ chết ngay tại chỗ, người chủ phải bị trừng phạt, 21 nhưng nếu một hai ngày sau người nô lệ này dậy được thì chủ khỏi bị trừng phạt, vì nô lệ là tài sản của chủ.

22 Nếu hai người đang đánh nhau, đụng vào một phụ nữ đang có thai và làm cho phụ nữ này bị sinh thiếu tháng nhưng không bị thương tích trầm trọng thì người có lỗi phải bồi thường theo mức chồng của phụ nữ ấy đòi hỏi và được thẩm phán chấp thuận. 23 Nhưng nếu gây thương tích trầm trọng thì mạng đền mạng, 24 mắt đền mắt, răng đền răng, tay đền tay, chân đền chân, 25 bỏng đền bỏng, thương tích đền thương tích, bầm giập đền bầm giập.

26 Nếu người chủ đánh trúng con mắt của người nô lệ của mình, dù nam hay nữ, và làm cho mù thì người chủ phải bồi thường thiệt hại bằng cách để cho người nô lệ ra đi tự do. 27 Nếu người chủ đánh rụng răng một người nô lệ, dù nam hay nữ, chủ phải để người nô lệ ra đi tự do để bồi thường răng bị rụng.

28 Nếu một con bò húc chết một người đàn ông hay đàn bà, bò đó phải bị ném đá chết và không ai ăn thịt nó. Chủ bò sẽ không bị buộc phải chịu trách nhiệm. 29 Tuy nhiên, nếu bò có tật hay húc và chủ bò đã được cảnh cáo nhưng không chịu nhốt bò lại để bò húc chết người, dù nam hay nữ, thì bò phải bị ném đá chết và chủ bò cũng bị xử tử. 30 Tuy nhiên nếu thân nhân người chết cho phép chuộc mạng, chủ bò sẽ trả bất cứ giá nào thân nhân đòi hỏi. 31 Luật này cũng áp dụng khi bò húc chết một thiếu niên nam hay nữ. 32 Nếu bò húc chết một người nô lệ nam hay nữ, chủ bò phải trả ba mươi miếng bạc[a] cho chủ người nô lệ còn bò phải bị ném đá cho chết.

33 Nếu có người mở miệng hầm hay đào hầm mà không đậy lại và có bò hay lừa ngã xuống hầm, 34 người chủ hầm phải bồi thường thiệt hại cho chủ bò và con bò chết sẽ thuộc về chủ hầm.

35 Nếu bò của người này húc chết bò của người khác, hai người chủ sẽ đem bán con bò còn sống rồi chia tiền bán và chia con bò chết cho công bằng. 36 Tuy nhiên, nếu chủ biết bò mình có tật hay húc mà không chịu nhốt bò lại, người chủ này phải bồi thường, bò đền bò, và được giữ con bò chết.

Lu-ca 24

Chúa Phục Sinh(A)

24 Ngày thứ nhất trong tuần lễ, khi còn mờ sáng, các bà ấy đem hương liệu đã chuẩn bị đến mộ Chúa. Họ thấy[a] tảng đá đã lăn khỏi cửa mộ, và khi bước vào họ không tìm thấy thi thể Chúa Giê-su đâu cả. Đang lúc bối rối, họ bỗng thấy hai người đàn ông xuất hiện, mặc áo sáng chói đứng bên họ, nên họ khiếp sợ, cúi mặt xuống đất. Nhưng hai người ấy hỏi: “Sao các bà tìm người sống giữa vòng kẻ chết? Ngài không còn ở đây, nhưng đã sống lại rồi! Hãy nhớ lại lời Ngài phán dặn các bà khi còn ở xứ Ga-li-lê: ‘Con Người phải bị nộp vào tay bọn người tội ác, phải chịu đóng đinh trên thập tự giá và đến ngày thứ ba thì sống lại.’ ” Họ nhớ lại lời Ngài đã phán.

Từ mộ ra về, họ báo tin này cho mười một sứ đồ và tất cả các môn đệ khác. 10 Các phụ nữ gồm có: Ma-ri Ma-đơ-len, Giô-a-na và Ma-ri mẹ của Gia-cơ và các phụ nữ khác. Họ thuật lại mọi việc ấy cho các sứ đồ. 11 Nhưng các sứ đồ cho các lời ấy là vô lý[b] nên không tin. 12 Song Phê-rơ đứng dậy, chạy ra mộ, cúi nhìn vào bên trong, chỉ thấy tấm vải liệm mà thôi. Ông quay về, kinh ngạc về những việc đã xảy ra.

Chúa Hiện Đến Với Hai Môn Đệ(B)

13 Cùng một ngày ấy, có hai môn đệ lên đường đến làng Em-ma-út, cách Giê-ru-sa-lem khoảng mười hai cây số.[c] 14 Họ trò chuyện với nhau về mọi việc vừa xảy ra, 15 họ đang bàn luận, thì chính Đức Giê-su đến gần, cùng đi chung với họ. 16 Nhưng mắt họ bị che khuất, không nhận ra Ngài.

17 Ngài hỏi: “Các anh vừa đi vừa bàn luận chuyện gì vậy?” Họ đứng lại, sắc mặt buồn bã. 18 Một trong hai người—tên Cơ-lê-ô-ba—trả lời: “Chắc chỉ có mình ông là khách lạ ở Giê-ru-sa-lem không hay biết các việc xảy ra mấy ngày qua sao?”

19 Ngài hỏi: “Việc gì vậy?” Họ thưa: “Đó là việc xảy ra cho Đức Giê-su người Na-xa-rét, một nhà tiên tri từ lời nói đến hành động đều đầy quyền năng trước mặt Đức Chúa Trời và toàn dân, 20 thể nào các thượng tế và các nhà lãnh đạo dân ta đã giao nộp Ngài để xử tử và đóng đinh trên thập tự giá. 21 Chúng tôi từng hy vọng Ngài sẽ cứu dân Y-sơ-ra-ên. Dù sao, việc xảy ra đã ba ngày rồi! 22 Nhưng, có mấy phụ nữ trong vòng chúng tôi đã làm chúng tôi ngạc nhiên quá chừng. Lúc sáng sớm, họ viếng mộ, 23 song không thấy thi thể Ngài đâu cả, liền trở về báo tin và bảo họ thấy có thiên sứ hiện ra, quả quyết Ngài đang sống. 24 Có mấy người trong đám chúng tôi cũng đi viếng mộ, thấy mọi việc đúng như các bà đã nói, còn Ngài thì họ không thấy đâu cả!”

25 Ngài trách: “Các anh sao tối trí, và sao chậm tin mọi điều các nhà tiên tri đã nói! 26 Chẳng phải Chúa Cứu Thế phải bị thống khổ thể ấy mới bước vào vinh quang của Ngài sao?” 27 Rồi bắt đầu từ Môi-se và qua tất cả các tiên tri Ngài giải nghĩa những điều về Ngài trong cả Kinh Thánh cho họ.

28 Đến gần làng Em-ma-út[d] Ngài tỏ vẻ muốn đi xa hơn, 29 nhưng họ nài ép Ngài: “Xin hãy ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều và gần tối rồi!” Vậy Ngài vào nhà ở lại với họ.

30 Khi đang ngồi ăn với họ, Ngài cầm bánh, chúc tạ rồi bẻ ra đưa cho họ. 31 Lúc ấy, mắt họ bừng mở, nhận ra Ngài, nhưng Ngài biến đi,[e] không còn thấy nữa. 32 Họ bảo nhau: “Khi nãy đi đường, Thầy đã nói chuyện với chúng ta và giải thích[f] Kinh Thánh, lòng chúng ta đã chẳng như thiêu như đốt sao?”

33 Ngay giờ ấy, họ đứng dậy, quay về Giê-ru-sa-lem, gặp mười một sứ đồ và các người khác đang tụ tập với nhau, 34 họ nói: “Chúa thật đã sống lại! Ngài đã hiện ra cho Si-môn!”[g] 35 Rồi hai môn đệ thuật lại việc đã xảy ra dọc đường, và họ đã nhận ra Ngài khi Ngài bẻ bánh.

36 Họ còn đang nói về các việc ấy, chính Đức Giê-su đã đứng giữa họ mà bảo: “Bình an cho các con!”

37 Nhưng họ kinh hãi và khiếp sợ vì tưởng mình thấy ma. 38 Chúa tiếp: “Tại sao các con hoảng hốt và lòng các con nghi ngờ như thế? 39 Hãy xem tay Ta và chân Ta, vì thật chính Ta đây! Hãy sờ Ta xem! Ma chẳng có xương có thịt như các con thấy Ta có đây!”

40 Chúa bảo xong, lại đưa tay chân cho họ xem. 41 Thấy họ vẫn chưa tin vì vừa vui mừng vừa kinh ngạc, Ngài hỏi: “Tại đây các con có gì ăn không?” 42 Họ đưa cho Ngài một miếng cá khô.[h] 43 Ngài cầm lấy, ăn trước mặt họ, 44 rồi bảo: “Đây là những lời Ta đã nói với các con trong khi Ta còn ở với các con: ‘Tất cả những điều chép về Ta trong Kinh Luật Môi-se, các Kinh Tiên Tri và các Thánh Thi phải được ứng nghiệm.’

45 Lúc ấy, Ngài mở trí cho họ hiểu Kinh Thánh, 46 và bảo: Kinh Thánh đã ghi: ‘Chúa Cứu Thế phải chịu đau đớn đến ngày thứ ba phải sống lại từ cõi chết. 47 Hãy nhân danh Ngài truyền giảng cho tất cả các dân tộc ăn năn để được tha tội, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem.’ 48 Các con là nhân chứng về các điều ấy. 49 Kìa, Ta ban cho các con điều Cha Ta đã hứa; nhưng các con hãy đợi trong thành cho đến khi các con được mặc lấy quyền năng từ trời!”[i]

Chúa Thăng Thiên(C)

50 Chúa dẫn các môn đệ đến làng Bê-tha-ni rồi đưa tay lên ban phước lành cho họ. 51 Đang khi ban phước, Ngài rời khỏi họ và được cất lên trời.[j] 52 Họ thờ lạy Ngài, rồi quay về Giê-ru-sa-lem, lòng rất vui mừng.[k] 53 Họ ở luôn trong đền thờ, tiếp tục ca ngợi Đức Chúa Trời.

Gióp 39

39 Con có biết mùa nào dê rừng sinh nở?
    Có ghi nhớ mùa nai cái đẻ con?
Con có đếm chúng mang thai mấy tháng,
    Có biết giờ chúng chuyển bụng đẻ ra,
Khòm mình ngồi gập trên hai chân sau,
    Cho con nhỏ chui ra giữa cơn đau quặn thắt?
Đàn con khỏe lớn lên trong đồng vắng,
    Rồi lìa mẹ ra đi không trở lại.
Ai cho lừa rừng tự do chạy nhảy,
    Ai tháo dây cột chú lừa nhanh nhẹn kia?
Ta ban cho nó đồng hoang làm nhà,
    Đất mặn làm chỗ ở.
Nó chê cười đô thị ồn ào,
    Không hề nghe tiếng người chăn lừa hò hét bắt lừa làm việc.
Đồi núi là đồng cỏ của nó,
    Nó rảo khắp tìm cỏ cây xanh.
Bò rừng có chịu phục vụ con,
    Ngủ suốt đêm bên cạnh máng cỏ trong chuồng?
10 Con có thể nào dùng dây cột bò rừng vào luống cày?
    Nó có chịu theo sau con bừa các trũng?
11 Con có nhờ sức bò rừng rất mạnh,
    Và giao nó bao công việc nhọc nhằn?
12 Con tin nó sẽ mang lúa về,
    Và gom nhặt thóc từ sân đạp lúa?
13 Đà điểu đập cánh vui mừng,
    Nhưng lông cánh nó không bằng lông cánh chim cò,
14 Vì đà điểu bỏ mặc trứng mình dưới đất,
    Giao cho cát nóng ấp trứng,
15 Không biết rằng một bàn chân có thể giẫm lên,
    Và thú rừng vô tình đạp nát trứng.
16 Đà điểu đối xử tàn nhẫn với con, dường như chẳng phải con mình,
    Không lo sợ công đẻ trứng khó nhọc ra vô ích.
17 Vì Ta không ban khôn ngoan cho nó,
    Cũng không chia thông sáng cho nó.
18 Nhưng khi vươn chân phóng chạy,
    Nó chê cười cả ngựa lẫn kỵ mã!
19 Con có ban sức mạnh cho ngựa,
    Khoác bờm phất phơ lên cổ nó,
20 Khiến nó nhảy như châu chấu,
    Gây kinh hoàng với tiếng hí oai phong?
21 Ngựa hí hửng xoáy mạnh vó xuống trũng,
    Xông thẳng vào chiến trận đón binh đao.
22 Nó khinh thường sợ hãi, không hề khiếp đảm,
    Không bỏ chạy trước lưỡi gươm.
23 Phía trên nó, bao tên kêu lách tách,
    Giáo và lao sáng ngời dưới ánh nắng.
24 Nó hứng thú run bấn lên, phóng nhanh như nuốt không gian,
    Nó không thể đứng yên khi kèn thổi vang rền.
25 Nó hí lên mỗi khi tù và thổi,
    Từ xa nó đánh hơi chiến trận,
    Nó nghe các tướng lãnh thét lệnh như sấm dậy.
26 Có phải nhờ con khôn ngoan nên chim ưng bay bổng,
    Sải cánh bay về phương nam?
27 Có phải con truyền lệnh cho đại bàng bay vút lên,
    Làm tổ trên nơi cao?
28 Nó xây tổ làm nhà nơi hóc đá,
    Dùng vách núi đá lởm chởm làm thành trì kiên cố.
29 Từ nơi cao đó nó rình mồi,
    Mắt nó quan sát nhìn thật xa.
30 Đàn con nó hút máu,
    Vì đâu có xác chết là có nó ngay.

2 Cô-rinh-tô 9

Việc Cứu Trợ Các Tín Hữu

Còn về việc cứu trợ các thánh đồ thì tôi không cần phải viết cho anh chị em nữa. Vì tôi biết nhiệt tâm của anh chị em như tôi vẫn khoe với các tín hữu ở Ma-xê-đoan rằng anh chị em tại A-chai đã chuẩn bị từ năm ngoái và lòng hăng hái của anh chị em đã khích động rất nhiều anh chị em khác. Nhưng tôi đã gửi mấy anh em này đến để những lời chúng tôi khen ngợi anh chị em trong vấn đề này không phải là những lời khen rỗng tuếch và để anh chị em chuẩn bị sẵn sàng như tôi đã nói. Kẻo khi các anh em từ Ma-xê-đoan cùng tôi đến lại thấy anh chị em chưa sẵn sàng thì chúng tôi, ấy là chưa kể đến anh chị em nữa, đều sẽ bị hổ thẹn vì tôi đã tín nhiệm anh chị em. Vì vậy, tôi nghĩ cần phải nhờ các anh em kia đến với anh chị em trước chúng tôi để chuẩn bị sẵn sàng công việc từ thiện mà anh chị em đã hứa. Như thế món quà lạc quyên sẽ sẵn sàng do từ tâm chứ không phải bị ép buộc.

Anh chị em nên nhớ điều này, hễ ai gieo ít thì gặt ít, ai gieo nhiều thì gặt nhiều. Mỗi người nên quyên giúp tùy lòng đã định, không phải vì miễn cưỡng hay bị ép buộc. Vì Đức Chúa Trời yêu người hiến tặng một cách vui lòng. Đức Chúa Trời có thể ban cho anh chị em mọi ân phúc dồi dào để anh chị em luôn luôn được đầy đủ trong mọi sự lại còn dư dật để làm mọi việc lành, như Kinh Thánh chép:

“Ngài đã ban phát rộng rãi,
    Ngài ban cho kẻ nghèo khó.
    Sự công chính của Ngài tồn tại đời đời.”[a]

10 Đấng đã cung cấp hạt giống dồi dào cho người gieo và bánh làm thực phẩm, cũng sẽ cung cấp và gia tăng hạt giống của anh chị em. Ngài cũng sẽ làm cho hoa quả công chính của anh chị em sinh sôi nẩy nở thêm nhiều. 11 Anh chị em được giàu có về mọi mặt để làm mọi việc từ thiện rộng rãi qua chúng tôi, nhờ thế mà nhiều người tạ ơn Đức Chúa Trời.

12 Vì công cuộc cứu trợ này không những đáp ứng sự thiếu thốn của các thánh đồ nhưng cũng đem lại nhiều lời cảm tạ Đức Chúa Trời. 13 Nhờ bằng chứng của công việc này, người ta tôn vinh Đức Chúa Trời vì anh chị em đã vâng phục trong việc xưng nhận Phúc Âm của Chúa Cứu Thế và trong việc rộng lượng chia sẻ với họ cũng như với tất cả mọi người. 14 Và trong khi mong chờ anh chị em họ sẽ cầu nguyện cho anh chị em vì ân sủng tuyệt hảo Đức Chúa Trời đã ban cho anh chị em. 15 Cảm tạ Đức Chúa Trời vì tặng phẩm không sao tả xiết của Ngài.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)