Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 140

Cầu Xin Chúa Bảo Vệ Khỏi Kẻ Gian Ác

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Chúa ôi, cầu xin Ngài giải cứu con khỏi những kẻ gian ác;
Xin bảo vệ con khỏi những kẻ hung tàn;
Ðó là những kẻ trong lòng cứ toan mưu hiểm độc;
Chúng hội họp liên miên để gây sự với người ta.
Chúng chuốc mài lưỡi chúng bén nhọn như lưỡi rắn;
Dưới môi chúng là nọc độc chờ nhả chất độc ra. (Sê-la)

Chúa ôi, xin gìn giữ con khỏi tay những kẻ gian ác;
Xin bảo vệ con khỏi những kẻ hung tàn,
Những kẻ cố tình muốn làm chân con vấp ngã.
Những kẻ kiêu ngạo gài bẫy và giăng dây để hại con;
Chúng giăng bẫy lưới dọc bên đường con đi;
Chúng đặt bẫy để bắt con. (Sê-la)

Con thưa với Chúa rằng: Ngài là Ðức Chúa Trời của con;
Chúa ôi, xin lắng tai nghe tiếng cầu xin của con.
Lạy Chúa là Chúa của con,
Ðấng Giải Cứu quyền năng của con,
Ngài từng che chở đầu con trong ngày chiến trận.
Chúa ôi, xin đừng để kẻ ác được toại nguyện;
Xin đừng để ý đồ của kẻ ác được nên, kẻo chúng sẽ tự cao. (Sê-la)

Nguyện đầu của những kẻ bao vây con
Bị phủ bằng tai họa do môi chúng nói ra.
10 Nguyện các than lửa hừng đổ xuống đầu chúng;
Nguyện chúng bị quăng vào lò lửa,
Bị ném vào vực sâu, và không trồi lên được nữa.
11 Nguyện kẻ vu khống không được vững lập trên đất;
Nguyện điều dữ săn đuổi kẻ bạo tàn để tiêu diệt nó đi.

12 Con biết Chúa sẽ binh vực duyên cớ của kẻ khốn cùng,
Và thi hành công lý cho người nghèo khó.
13 Chắc chắn người ngay lành sẽ cảm tạ danh Ngài;
Người ngay thật sẽ ở trước thánh nhan Ngài.

Thánh Thi 142

Xin Chúa Giúp Ðỡ Khi Gặp Hoạn Nạn

Thơ giáo huấn của Ða-vít khi ông trốn trong hang đá.

Ðây là lời cầu nguyện của ông:

Tôi hướng về Chúa và cất tiếng kêu cầu;
Tôi cất tiếng dâng lên Chúa lời cầu nguyện của tôi.
Tôi dốc đổ phiền muộn của lòng tôi ra trước mặt Ngài;
Tôi trình dâng nỗi khổ của tôi lên trước thánh nhan Ngài.

Khi tâm linh con nao sờn ở trong con,
Thì chính Ngài biết rõ lối con đi.
Trong con đường con tiến bước,
Chúng đã âm thầm gài bẫy hại con.
Xin Ngài nhìn bên phải con và xem;
Chẳng ai ngó ngàng gì đến con cả.
Con chẳng còn một lối thoát nào;
Thật chẳng ai quan tâm gì đến linh hồn con cả.

Chúa ôi, con kêu cầu Ngài;
Con nói, “Ngài là nơi ẩn náu của con;
Ngài là phần của con trong cõi nhân sinh.
Xin đoái đến tiếng kêu cầu của con,
Vì con khốn khổ vô cùng;
Xin cứu con khỏi những kẻ bách hại con,
Vì chúng mạnh hơn con.
Xin đem linh hồn con ra khỏi chốn ngục tù,
Ðể con có thể ca ngợi danh Ngài;
Rồi những người ngay lành sẽ tụ lại quanh con,
Vì Ngài hậu đãi con.”

Thánh Thi 141

Lời Cầu Nguyện Buổi Tối

Xin Chúa Thánh Hóa và Bảo Vệ

Thơ của Ða-vít

Chúa ôi, con kêu cầu Ngài, xin mau mau đến với con.
Xin lắng tai nghe tiếng con khi con van xin Ngài.
Nguyện lời cầu nguyện của con như hương thơm trước mặt Ngài;
Nguyện đôi tay con đưa lên như của lễ dâng lên lúc chiều tàn.

Chúa ôi, xin canh giữ miệng con;
Xin canh giữ cửa môi con.
Xin đừng để lòng con hướng về bất cứ điều ác nào;
Xin đừng để con tham dự vào việc gian ác với kẻ tội lỗi;
Xin đừng để con ăn cao lương mỹ vị của chúng.

Nguyện người ngay lành đánh con, ấy là làm ơn cho con;
Nguyện người ấy quở trách con, đó là xức dầu cho đầu con.
Xin đừng để đầu con từ chối nhận lãnh điều ấy;
Vì con hằng cầu nguyện chống lại việc gian tà của những kẻ làm ác.

Khi những kẻ cầm quyền của chúng bị ném xuống từ gành đá,
Bấy giờ chúng sẽ nghe những lời con nói, vì lời con dịu dàng.
Nguyện chúng nói, “Như các miểng đá bị đập vỡ và văng tứ tung trên mặt đất thể nào,
Xương chúng tôi nằm rải rác ở cửa mồ cũng thể ấy.”

Lạy Chúa, Chúa của con, mắt con hướng về Ngài;
Con tin cậy nơi Ngài; xin đừng bỏ con trơ trọi.
Xin giữ con không sa vào gọng kẹp của bẫy chúng gài,
Chẳng rơi vào cạm bẫy của những kẻ làm điều tội lỗi.
10 Nguyện những kẻ gian ác sa vào lưới chúng giăng,
Trong khi con vượt qua bình yên vô sự.

Thánh Thi 143

Xin Chúa Giải Cứu và Dẫn Dắt

Thơ của Ða-vít

Chúa ôi, xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Xin nghiêng tai nghe tiếng cầu xin của con.
Xin lấy đức thành tín và đức công chính của Ngài nhậm lời con.
Cầu xin Ngài đừng đem con, đầy tớ Ngài, ra xét đoán,
Vì trước mặt Ngài, chẳng người sống nào là ngay lành.

Kẻ thù của con đã làm khổ con biết bao;
Nó giày đạp mạng sống con dưới đất;
Nó làm cho con phải sống trong tối tăm,
Chẳng khác gì những kẻ đã chết từ lâu.
Bởi thế tâm linh con nao sờn trong con;
Lòng con buồn rũ rượi trong con.

Con nhớ lại những ngày xa xưa;
Con suy gẫm mọi việc Ngài đã làm;
Con chiêm nghiệm những việc tay Ngài thực hiện.
Con đưa hai tay lên hướng về Ngài cầu nguyện;
Linh hồn con khao khát Ngài như đất khô khao khát nước. (Sê-la)

Xin mau đáp lời con, Chúa ôi, vì tâm linh con đang sờn ngã.
Xin đừng ẩn mặt Ngài khỏi con,
Kẻo con như những kẻ sắp xuống huyệt mả chăng.
Xin cho con nghe tình thương của Ngài khi bình minh ló dạng,
Vì con tin cậy nơi Ngài;
Xin dạy con đường lối con nên đi,
Vì linh hồn con ngưỡng vọng Ngài.

Chúa ôi, xin giải cứu con khỏi những kẻ thù ghét con,
Vì con nương náu mình nơi Ngài.
10 Xin dạy con làm theo ý Ngài, vì Ngài là Ðức Chúa Trời của con;
Nguyện Thần Linh thánh thiện của Ngài dẫn con vào đất phẳng bằng.

11 Vì cớ danh Ngài, Chúa ôi, xin phục hồi sinh lực cho con.
Vì đức công chính của Ngài, xin đem linh hồn con ra khỏi cảnh gian truân.
12 Vì lòng thương xót của Ngài, xin tiêu diệt kẻ thù của con,
Và diệt mất tất cả những kẻ làm khổ linh hồn con,
Vì con là tôi tớ Ngài.

II Sa-mu-ên 19:24-43

Ða-vít Gặp Mê-phi-bô-sết

24 Khi ấy Mê-phi-bô-sết cháu nội của Sau-lơ đi xuống nghênh đón vua. Ông ấy không chăm sóc gì đến đôi chân tàn tật của ông, không cạo râu, không giặt quần áo ông, từ ngày vua bỏ kinh thành ra đi cho đến ngày vua trở về bình an. 25 Khi ông từ Giê-ru-sa-lem ra nghênh đón vua, vua hỏi ông, “Tại sao lúc trước ngươi không theo ta ra đi, hỡi Mê-phi-bô-sết?”

26 Ông ấy đáp, “Tâu vua, chúa thượng của tôi, tôi đã bị người đầy tớ của mình gạt. Tôi đã bảo nó, ‘Hãy thắng lừa cho ta, để ta cỡi nó đi theo đức vua,’ vì tôi tớ của ngài bị què cả hai chân. 27 Không dè nó lại đi vu khống tôi tớ ngài trước mặt đức vua, chúa thượng của tôi; nhưng đức vua, chúa thượng của tôi, khác nào thiên sứ của Ðức Chúa Trời! Vậy xin ngài cứ đối xử với tôi tớ ngài theo ý ngài cho là tốt, 28 vì toàn thể nhà cha tôi đều là những kẻ đáng chết trước mặt đức vua, chúa thượng của tôi, thế mà ngài đã cho tôi được dùng bữa với những người ngồi đồng bàn với ngài. Vậy tôi còn đòi hỏi điều gì nơi đức vua nữa?”

29 Vua nói với ông, “Ngươi còn nhắc đến những việc đó của ngươi làm gì? Thôi bây giờ ta quyết định thế nầy, ‘Ngươi và Xi-ba hãy chia nhau phần đất ấy.’”

30 Mê-phi-bô-sết đáp với vua, “Xin ngài cứ để cho nó lấy hết đi. Bây giờ được thấy đức vua, chúa thượng của tôi, trở về cung điện của mình bình an, thì tôi tớ ngài mãn nguyện rồi.”

Ða-vít Thưởng cho Bát-xi-lai

31 Khi ấy Bát-xi-lai người Ghi-lê-át từ Rô-ghê-lim đi xuống nghênh đón vua ở bờ Sông Giô-đanh. Ông ấy hộ giá vua qua sông. 32 Bát-xi-lai là một người đã cao tuổi – lúc ấy ông đã được tám mươi tuổi. Trong suốt thời gian vua trú ngụ tại Ma-ha-na-im, ông đã cung cấp thực phẩm cho vua, vì ông là người rất giàu có. 33 Vua nói với ông, “Hãy đi với ta đến Giê-ru-sa-lem và ở với ta. Ta sẽ chu cấp mọi sự cho ngươi.”

34 Nhưng Bát-xi-lai đáp với vua, “Tôi đâu còn sống được bao lâu nữa mà đi với vua lên Giê-ru-sa-lem để hưởng phước. 35 Ngày nay tôi đã được tám mươi tuổi, và tôi đã bắt đầu lẩm cẩm rồi. Tôi còn có thể phân biệt được tốt hay xấu chăng? Tôi tớ ngài bây giờ ăn uống nào còn thấy ngon miệng chăng? Tai tôi đã nặng, nào còn có thể thưởng thức được những lời ca tiếng hát của các nam nữ ca sĩ chăng? Tại sao tôi tớ ngài đi theo ngài để trở thành gánh nặng cho đức vua, chúa thượng của tôi? 36 Tôi tớ ngài chỉ có thể tiễn đức vua một đoạn đường ngắn qua Sông Giô-đanh thì có đáng gì để được ngài ban thưởng cho tôi tớ ngài một vinh dự như thế? 37 Xin cho phép tôi tớ ngài trở về để được chết trong thành mình và được chôn bên mộ của cha mẹ mình. Nhưng đây có Kim-ham tôi tớ ngài. Xin ngài cho nó được cùng đi qua sông để theo hầu đức vua, chúa thượng của tôi. Xin ngài đối xử với nó theo ý mình.”

38 Vua đáp, “Kim-ham sẽ đi với ta qua sông. Ta sẽ ban cho nó những điều làm cho ngươi thỏa nguyện. Bây giờ ngươi muốn ta làm bất cứ điều gì, ta sẽ làm cho.”

39 Sau đó mọi người đều qua Sông Giô-đanh. Khi đã qua sông rồi, vua ôm hôn Bát-xi-lai và chúc phước cho ông ấy; đoạn ông ấy trở về nhà mình.

Giu-đa và I-sơ-ra-ên Cãi Nhau Về Việc Ðón Vua Trở Về

40 Sau đó vua tiến về Ghinh-ganh, có Kim-ham đi với vua. Toàn thể quân đội Giu-đa và phân nửa quân đội I-sơ-ra-ên đi theo hộ tống. 41 Bấy giờ toàn thể người I-sơ-ra-ên ở đó đến đón vua và nói với vua, “Tại sao anh em chúng tôi, người Giu-đa, bắt cóc vua, rồi đem vua, hoàng gia, và những người đi theo Ða-vít qua Sông Giô-đanh mà không đếm xỉa gì đến chúng tôi?”

42 Tất cả người Giu-đa đáp với người I-sơ-ra-ên, “Bởi vì vua là bà con ruột thịt của chúng tôi. Tại sao anh em phân bì về việc ấy? Vua nào có cho chúng tôi ăn món gì chăng? Vua nào có thưởng cho chúng tôi thứ gì chăng?”

43 Người I-sơ-ra-ên lại nói với người Giu-đa, “Anh em nên nhớ rằng đối với vua, chúng tôi có tới mười phần, cho nên chúng tôi có quyền trên Ða-vít hơn anh em. Tại sao anh em coi thường chúng tôi? Chẳng phải chúng tôi là những người đầu tiên đưa ra ý kiến rước vua trở về sao?” Tuy nhiên lý lẽ của người Giu-đa sắc bén hơn lý lẽ của người I-sơ-ra-ên.

Công Vụ Các Sứ đồ 24:24-25:12

24 Vài ngày sau Phê-lít và vợ ông là Ðơ-ru-si-la, một phụ nữ Do-thái, gọi Phao-lô đến để nghe ông giảng về đức tin nơi Ðức Chúa Jesus Christ. 25 Nhưng khi nghe Phao-lô nói đến sự công chính, sự tiết độ, và sự phán xét sẽ đến, Phê-lít sợ và nói, “Bây giờ ông có thể lui ra, khi nào có thì giờ, tôi sẽ mời ông trở lại.” 26 Ðồng thời Phê-lít cũng mong Phao-lô đút lót tiền bạc cho mình, nên thường mời ông đến đàm đạo.

27 Sau hai năm, Pọt-xi-u Phê-tu đến thay thế Phê-lít. Số là vì muốn được lòng người Do-thái, nên Phê-lít cứ giam lỏng Phao-lô trong tù.

Phao-lô Yêu Cầu Ðược Hoàng Ðế Xét Xử

25 Khi Phê-tu đến nhậm chức trong tỉnh được ba ngày, ông từ Sê-sa-rê đi lên Giê-ru-sa-lem. Các trưởng tế và những người lãnh đạo dân Do-thái đến tố cáo Phao-lô với ông. Họ khẩn nài ông cho họ một ân huệ là ông giải Phao-lô về Giê-ru-sa-lem, vì họ đã lập mưu phục kích giết ông ở dọc đường. Nhưng Phê-tu trả lời rằng Phao-lô đang bị giam ở Sê-sa-rê, và chính ông sẽ trở về đó sớm. Vì thế ông bảo, “Những người có thẩm quyền trong các ngươi hãy xuống đó gặp ta. Nếu các ngươi thấy người ấy phạm tội gì, các ngươi cứ việc tố cáo.”

Ông ở lại với họ khoảng tám hay mười ngày, rồi trở xuống Sê-sa-rê. Hôm sau ông ngồi vào ghế xử án ở tòa và truyền đem Phao-lô đến. Khi Phao-lô vừa đến, những người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem xuống ập đến vây lấy ông và tố cáo ông nhiều tội trọng, nhưng chẳng có bằng chứng nào cả.

Phao-lô đã nói khi tự biện hộ rằng, “Tôi không phạm luật nào của người Do-thái, cũng không phạm luật nào của đền thờ, và không phạm tội gì đối với hoàng đế.”[a]

Nhưng Phê-tu muốn được lòng người Do-thái nên hỏi Phao-lô, “Ngươi có muốn lên Giê-ru-sa-lem để ta xử việc này không?”

10 Phao-lô trả lời, “Tôi muốn được hầu tòa của hoàng đế. Ðó là nơi tôi phải được xét xử, vì quan đã thừa biết rằng tôi không làm điều gì phạm luật của người Do-thái. 11 Nếu tôi đã làm điều gì có tội, hoặc nếu tôi đã làm điều gì đáng chết, tôi quyết không từ chối chịu chết đâu. Nhưng nếu tôi không làm điều gì có tội như những người này đã cáo buộc, không ai có quyền nộp tôi cho họ. Tôi yêu cầu được hoàng đế xét xử.”

12 Phê-tu tham khảo với hội đồng cố vấn của ông, rồi đáp, “Ngươi đã yêu cầu được hoàng đế xét xử, ngươi sẽ được hầu tòa của hoàng đế.”

Mác 12:35-44

Liên Hệ Giữa Chúa và Vua Ða-vít

(Mat 22:41-46; Lu 20:41-44)

35 Khi Ðức Chúa Jesus đang giảng dạy trong đền thờ, Ngài hỏi, “Làm thể nào các thầy dạy giáo luật bảo rằng Ðấng Christ là Con của Ða-vít? 36 Chính Ða-vít đã được Ðức Thánh Linh cảm thúc và nói,

‘Chúa phán với Chúa của tôi,
“Con hãy ngồi bên phải Ta cho đến khi Ta đặt những kẻ thù của Con làm bệ chân Con.”Thi 110:1

37 Vậy nếu chính Ða-vít đã gọi Ngài là ‘Chúa,’ thì thể nào Ngài là Con của Ða-vít được?”

Ðoàn dân đông lấy làm thích thú lắng nghe Ngài.

Chúa Quở Trách Các Thầy Dạy Giáo Luật

(Mat 23:1-36; Lu 20:45-47)

38 Trong lúc giảng dạy, Ngài nói, “Các ngươi hãy coi chừng những thầy dạy giáo luật, những người thích đi dạo trong chiếc áo dài lụng thụng, muốn được chào hỏi kính cẩn giữa chợ, 39 luôn giành những chỗ ngồi tôn trọng nhất trong các hội đường, và thích ngồi ở bàn danh dự trong các đám tiệc. 40 Họ nuốt nhà các bà góa, nhưng lúc nào cũng làm ra vẻ đạo mạo bằng những bài cầu nguyện dài lê thê. Những người ấy sẽ nhận bản án nặng nề hơn.”

Bà Góa Dâng Hiến

(Lu 21:1-4)

41 Ngài ngồi đối diện với thùng tiền dâng và xem người ta đến bỏ tiền vào đó ra sao. Nhiều người giàu bỏ vào thùng đó những số tiền lớn, 42 nhưng một bà góa nghèo đến bỏ vào đó chỉ hai đồng xu,[a] trị giá một cắc bạc.[b]

43 Ngài gọi các môn đồ Ngài lại và nói với họ, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, bà góa nghèo này đã bỏ vào thùng tiền dâng nhiều hơn ai hết, 44 vì mọi người khác đã dâng bằng tiền dư của mình, nhưng bà này, tuy nghèo, đã lấy tất cả tiền bà có bỏ vào đó; đó là tất cả số tiền bà có để sống.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang