Book of Common Prayer
Xin Chúa Giải Cứu và Bày Tỏ Lòng Tin Cậy CHÚA
Thơ của Ða-vít
Cảm tác khi dân Phi-li-tin bắt ông ở Gát
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Bồ Câu Yên Lặng Ở Cây Sồi Phương Xa”
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin thương xót con, vì người ta chà đạp con;
Hằng ngày họ cứ gây sự và hà hiếp con.
2 Quân thù con chà đạp con suốt ngày;
Nhiều kẻ tấn công con thay, ôi Ðấng Chí Cao.
3 Mỗi khi con lo sợ,
Con đặt trọn lòng tin cậy nơi Ngài.
4 Trong Ðức Chúa Trời, tôi ca ngợi lời Ngài;
Nơi Ðức Chúa Trời, tôi đặt trọn niềm tin;
Tôi sẽ không sợ hãi;
Loài người làm chi tôi được?
5 Suốt ngày họ cứ bóp méo lời con;
Họ luôn luôn nghĩ cách hại con.
6 Họ tạo sự bài bác;
Họ ngấm ngầm phá hoại;
Họ rình rập các bước con hầu chờ dịp lấy mạng con.
7 Họ có thể nhờ gian ác mình mà tránh khỏi bị phạt sao?
Ðức Chúa Trời ôi, xin nổi thịnh nộ lên và trừng phạt họ.
8 Ngài đã dõi theo những bước lang thang trốn tránh của con;
Xin để nước mắt con trong ve của Ngài;
Nước mắt con chẳng đã được ghi vào sách của Ngài sao?
9 Những kẻ thù của con sẽ bỏ đi trong ngày con kêu cầu;
Con biết rõ điều đó, vì Ðức Chúa Trời binh vực con.
10 Trong Ðức Chúa Trời, tôi ca ngợi lời Ngài;
Trong Chúa, tôi ca ngợi lời Ngài;
11 Nơi Ðức Chúa Trời, tôi đặt trọn niềm tin;
Tôi sẽ không sợ hãi;
Loài người làm chi tôi được?
12 Ðức Chúa Trời ôi, con sẽ làm những gì con đã thệ nguyện;
Con sẽ dâng của lễ tạ ơn lên Ngài.
13 Vì chẳng phải Ngài đã giải cứu linh hồn con khỏi chết,
Khiến chân con không bị vấp ngã,
Ðể con có thể bước đi trước mặt Ðức Chúa Trời trong ánh sáng của sự sống hay sao?
Xin Chúa Giữ Gìn Ðể Khỏi Bị Bắt
Thơ của Ða-vít
Cảm tác trong ngày ông chạy trốn Sau-lơ và ẩn núp trong hang núi
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Xin Ðừng Hủy Diệt”
1 Xin thương xót con, Ðức Chúa Trời ôi, xin thương xót con,
Vì linh hồn con tin cậy Ngài;
Thật vậy con nương náu mình dưới bóng cánh Ngài cho đến khi những cơn hủy diệt đã qua.
2 Tôi kêu cầu với Ðức Chúa Trời Tối Cao,[a]
Tôi kêu cầu với Ðức Chúa Trời, Ðấng thực hiện ý định của Ngài cho tôi.
3 Từ trời Ngài ban ơn và cứu giúp tôi;
Ngài làm cho những kẻ chà đạp tôi phải hổ thẹn. (Sê-la)
Ðức Chúa Trời sẽ thể hiện tình thương và đức thành tín của Ngài.
4 Linh hồn tôi ở giữa một bầy sư tử;
Tôi nằm giữa những kẻ hung dữ như lửa chực thiêu đốt,
Những kẻ có răng như giáo mác và tên nhọn,
Và lưỡi chúng sắc bén như gươm đao.
5 Ðức Chúa Trời ôi, nguyện Ngài được tôn cao trên khắp trời!
Nguyện vinh hiển Ngài luôn trỗi cao trên khắp đất!
6 Chúng đã giăng lưới để đón bắt các bước chân con,
Khiến linh hồn con phải cúi xuống lo âu;
Chúng đã đào hầm đằng trước con,
Nhưng chúng đã bị sa ngay vào giữa hầm đó! (Sê-la)
7 Lòng con vững rồi, Ðức Chúa Trời ôi, lòng con vững rồi;
Con sẽ ca hát, thật vậy, con sẽ ca hát chúc tụng Ngài.
8 Hỡi linh hồn ta, hãy thức dậy!
Hỡi đàn lia và hạc cầm, hãy trỗi lên!
Tôi sẽ thức dậy từ lúc bình minh để ca ngợi Ngài!
9 Chúa ôi, con sẽ cảm tạ Ngài giữa mọi người;
Con sẽ hát ca tôn ngợi Ngài giữa các dân,
10 Vì tình thương của Ngài cao đến tận trời,
Ðức thành tín của Ngài vượt quá các tầng mây.
11 Ðức Chúa Trời ôi, nguyện Ngài được tôn cao trên các tầng trời!
Nguyện vinh hiển Ngài trỗi cao trên khắp đất!
Xin Chúa Phạt Kẻ Ác
Thơ của Ða-vít Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Xin Ðừng Hủy Diệt”
1 Hỡi những người quyền thế, khi các người im lặng, các người có thể nói lên được công lý sao?
Hỡi con cái loài người, các người có thể phán xét cách chính trực sao?
2 Không, trong lòng các người toan tính điều bất chính;
Các người ra tay thực hiện những việc bạo tàn trên đất.
3 Kẻ ác sai lầm từ trong tử cung;
Chúng sai lạc từ khi lọt lòng mẹ,
Vừa biết nói, chúng đã nói dối rồi.
4 Chúng có nọc độc như nọc của rắn độc;
Giống như rắn hổ mang, tuy có lỗ tai nhưng hoàn toàn điếc đặc,
5 Vì thế chúng chẳng nghe được tiếng của người dụ rắn,
Dù người ấy tạo ra âm thanh quyến rũ đến thế nào.
6 Ðức Chúa Trời ôi, xin bẻ gãy răng trong miệng chúng.
Lạy CHÚA, xin bẻ gãy những răng nanh của các sư tử tơ.
7 Xin làm cho chúng bị đùa đi như nước chảy;
Khi chúng giương cung nhắm bắn, nguyện các mũi tên đó trở nên như bị gãy từng khúc.
8 Nguyện chúng sẽ như con ốc sên bị tan đi;
Như thai sảo của phụ nữ không hề thấy ánh sáng mặt trời,
9 Như ngọn lửa của cọng gai tàn lụi trước khi đụng đáy nồi.
Nguyện Ngài dùng cơn lốc đùa chúng đi, bất kể cọng còn xanh hay cọng còn đang cháy.
10 Người ngay lành sẽ vui mừng khi thấy mình được báo trả;
Người ấy sẽ rửa chân mình trong máu kẻ ác.
11 Bấy giờ người ta sẽ nói rằng,
“Quả thật có phần thưởng cho người ngay lành;
Quả thật có Ðức Chúa Trời, Đấng đoán xét thế gian.”
Xin Chúa Giải Cứu Khỏi Những Kẻ Thù Bí Mật
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin nghe tiếng thở than của con;
Xin bảo vệ mạng sống con trước nỗi lo sợ kẻ thù.
2 Xin giấu con khỏi âm mưu bí mật của phường gian ác,
Khỏi cuộc dấy loạn của những kẻ làm ác,
3 Những kẻ chuốc mài lưỡi chúng sắc bén như lưỡi gươm;
Chúng nhắm và buông ra những lời tai hại như tên độc.
4 Từ trong nơi bí mật chúng nhắm bắn vào người ngay lành;
Ðột nhiên chúng bắn người ấy mà chẳng chút ngại ngùng.
5 Chúng cổ võ nhau bám chặt lấy mưu ác;
Chúng bàn tính với nhau để bí mật gài bẫy hại người;
Chúng nói, “Ai có thể thấy được những điều đó?”
6 Chúng toan tính chuyện bất chính với nhau rằng,
“Chúng ta đã sẵn sàng một kế hoạch thật chu đáo.”
Âm mưu và lòng dạ của con người quả là thâm hiểm thay.
7 Nhưng Ðức Chúa Trời sẽ bắn tên vào chúng;
Thình lình chúng sẽ bị trọng thương.
8 Ngài sẽ khiến chúng phải ngã nhào;
Chính lưỡi chúng sẽ trở lại nghịch với chúng;
Khiến ai thấy chúng đều cũng phải lắc đầu;
9 Rồi người ta sẽ đâm ra sợ hãi;
Họ sẽ công bố công việc của Ðức Chúa Trời.
Thật vậy họ sẽ suy gẫm về những gì Ngài đã làm.
10 Người ngay lành sẽ vui vẻ trong Chúa và cứ tin cậy Ngài;
Mọi người có lòng ngay thẳng sẽ vui mừng.
Ân Phước Dồi Dào của Chúa cho Ðịa Cầu và Nhân Thế
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Ðức Chúa Trời ôi, người chờ đợi để ca ngợi Ngài tại Si-ôn;
Chúng con sẽ làm trọn lời hứa nguyện của mình đối với Ngài.
2 Lạy Chúa, Ðấng lắng nghe lời cầu nguyện,
Nguyện mọi loài xác thịt sẽ đến với Ngài.
3 Tuy tội lỗi của con nhiều đến choáng ngợp,
Nhưng Ngài tha thứ tất cả vi phạm của chúng con.
4 Phước cho người được Ngài chọn, để đem đến gần Ngài, để được ở trong các sân nhà Ngài.
Chúng con sẽ được thỏa mãn bằng những vật tốt trong nhà Ngài, tức trong đền thánh Ngài.
5 Lạy Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của chúng con,
Ngài làm những việc kinh hoàng khi nhậm lời và ra tay giải cứu chúng con.
Ngài là hy vọng của mọi người khắp chân trời góc bể.
6 Ngài đã dựng nên các núi đồi bằng quyền phép của Ngài;
Ngài đã thắt lưng Ngài bằng quyền năng;
7 Ngài làm cho im lặng tiếng gào thét của sóng biển,
Tiếng gầm vang của ba đào, và sự náo động của các dân.
8 Những kẻ ở những nơi cực kỳ hẻo lánh trên mặt đất đều kinh hãi trước những việc diệu kỳ của Ngài;
Ngài làm cho những kẻ sống từ nơi mặt trời mọc đến nơi mặt trời lặn phải cất tiếng reo mừng.
9 Ngài thăm viếng trái đất và làm cho nước nhuần gội khắp nơi;
Ngài làm cho đất được phì nhiêu và màu mỡ;
Dòng sông của Ðức Chúa Trời đầy tràn nước ngọt;
Ngài cung cấp cho thế nhân ngũ cốc tràn trề,
Vì Ngài đã định cho đất phải làm như vậy.
10 Ngài tưới các luống cày của đất;
Ngài ban bằng những nơi gồ ghề của nó;
Ngài đổ mưa xuống làm cho nó mềm nhuyễn;
Ngài ban phước cho hoa màu của nó.
11 Ngài cho đất quanh năm được hưởng phước dồi dào của Ngài;
Các lối Ngài đi qua để lại biết bao hoa màu béo tốt.
12 Các đồng cỏ trong đồng hoang đều được đượm nhuần;
Các sườn đồi được thắt lưng bằng niềm vui khôn tả.
13 Các đồng cỏ được mặc bằng những bầy súc vật;
Các thung lũng được trải bằng những đám ruộng xanh;
Chúng trỗi tiếng hoan ca;
Thật vậy chúng hát ca vui vẻ.
Sự Băng Hoại của Sô-đôm
19 Hai thiên sứ đến Sô-đôm vào khoảng chiều tối, lúc ấy Lót đang ngồi ở cổng Thành Sô-đôm. Khi Lót thấy họ, ông đứng dậy tiến ra nghênh đón họ và sấp mặt xuống đất trước mặt họ. 2 Ông nói, “Thưa các ngài, mời các ngài đến nhà tôi để qua đêm và rửa chân; rồi ngày mai các ngài có thể dậy sớm, tiếp tục cuộc hành trình.”
Họ đáp, “Không. Chúng tôi sẽ nghỉ đêm ở khu công cộng.”
3 Nhưng ông tha thiết nài nỉ họ đến nỗi họ bằng lòng đổi ý và đến nghỉ đêm ở nhà ông. Ông dọn tiệc đãi họ. Ông nướng bánh không men đãi họ, và họ đã dùng bữa. 4 Nhưng trước khi họ đặt lưng xuống nằm nghỉ, những người nam trong thành, tức những người nam ở Sô-đôm, cả già lẫn trẻ, mọi người ở khắp nơi trong thành, kéo đến vây quanh nhà ông. 5 Họ gọi Lót ra và nói với ông, “Mấy người đàn ông vừa đến nhà ông tối nay đâu? Hãy đem họ ra đây cho chúng tôi, để chúng tôi biết họ.”
6 Lót đi ra gặp họ; ông khóa chặt cửa lại sau lưng, 7 rồi nói, “Thưa anh em, tôi năn nỉ anh em, xin anh em đừng làm chuyện ác đức đó. 8 Nầy, tôi có hai con gái vẫn còn trinh; để tôi đem chúng ra cho anh em; anh em muốn làm gì với chúng thì làm; chỉ xin anh em đừng làm gì đối với hai vị khách nầy, vì họ đã đến nương náu dưới mái nhà tôi.”
9 Nhưng chúng đáp, “Tránh qua một bên.” Rồi chúng nói, “Tên nầy là kiều dân đến đây sinh sống, mà bây giờ lại lên giọng dạy đời sao! Chúng tôi sẽ đối xử với ông tệ hơn hai người lạ kia cho biết.” Nói xong chúng xông đến, xô Lót qua một bên, tiến gần đến cửa, để phá cửa xông vào. 10 Nhưng hai vị khách từ trong nhà đưa tay ra kéo Lót vào nhà, rồi đóng cửa lại. 11 Ðoạn hai vị ấy đánh phạt bọn đàn ông ở trước cửa nhà, khiến cả nhỏ lẫn lớn đều bị mù, đến nỗi chúng không thể tìm được cửa.
Sô-đôm và Gô-mô-ra Bị Tiêu Diệt
12 Hai vị khách nói với Lót, “Ngươi còn ai ở đây không? Con rể, con trai, con gái, hay bất cứ người nào thuộc về ngươi trong thành nầy, hãy đem họ ra khỏi thành ngay, 13 vì chúng ta sắp hủy diệt thành nầy, bởi tiếng kêu gào nghịch lại dân thành nầy quá lớn trước mặt Chúa, và Chúa đã sai chúng ta đến đây để hủy diệt nó.”
14 Vậy Lót ra đi và báo cho các con rể tương lai của ông, tức những người sắp cưới các con gái ông, “Hãy đứng dậy và ra khỏi nơi nầy, vì Chúa sắp hủy diệt thành.” Nhưng các con rể tương lai của ông cho rằng ông nói đùa.
15 Khi bình minh ló dạng, các thiên sứ thúc giục Lót, “Hãy thức dậy, đem vợ ngươi và hai con gái ngươi ra khỏi đây mau, kẻo các ngươi sẽ bị tiêu diệt lây khi thành bị đoán phạt.” 16 Nhưng ông cứ lần lữa, nên hai vị ấy phải nắm tay ông, tay vợ ông, và tay hai con gái ông –vì Chúa muốn bày tỏ lòng thương xót đối với ông– mà đem họ ra, và để họ bên ngoài thành. 17 Khi hai vị ấy đã đem họ ra bên ngoài thành rồi, một vị bảo, “Hãy chạy trốn để cứu mạng. Ðừng quay lại nhìn, hoặc dừng lại nơi nào trong đồng bằng, nhưng hãy mau chạy trốn lên núi, kẻo các người sẽ bị thiêu rụi.”
18 Nhưng Lót đáp, “Ôi thưa ngài, không được đâu. 19 Nầy, tôi tớ ngài đã được ơn trước mặt ngài, và ngài đã bày tỏ lòng thương xót lớn lao cứu mạng tôi, nhưng tôi sợ tôi sẽ chạy trốn lên núi không kịp; tai họa thế nào cũng sẽ đuổi kịp tôi, và tôi sẽ bị chết mất. 20 Nầy, có thành kia cũng tương đối gần, tôi có thể chạy đến đó trú ẩn kịp; hơn nữa thành đó cũng chỉ là một thành nhỏ. Xin cho tôi chạy đến đó trú ẩn để bảo tồn mạng sống, vì đó chỉ là một thành nhỏ, phải không?”
21 Vị ấy đáp với ông, “Thôi được, ta ban cho ngươi thêm ân huệ đó. Ta sẽ không hủy diệt thành ngươi nói đâu. 22 Hãy mau mau chạy đến đó trú ẩn ngay, vì ta sẽ không làm chi được cho đến khi ngươi vào thành ấy.” Vì vậy thành ấy được gọi là Xô-a.[a] 23 Khi mặt trời mọc lên khỏi mặt đất thì Lót đã vào trong Thành Xô-a.
24 Bấy giờ Chúa trút đổ mưa diêm sinh và lửa từ trời, nơi Chúa ngự, xuống trên Sô-đôm và Gô-mô-ra. 25 Ngài hủy diệt các thành ấy, luôn cả vùng đồng bằng, với tất cả dân chúng trong các thành ấy, và mọi thứ cây cỏ mọc trên mặt đất. 26 Nhưng vợ của Lót, chạy sau lưng ông, quay nhìn lại đằng sau, và bà đã bị biến thành một tượng muối.
27 Sáng sớm hôm sau Áp-ra-ham đến nơi ông đã đứng trước mặt CHÚA 28 và ngước mắt nhìn xuống hướng Sô-đôm và Gô-mô-ra, cùng tất cả miền đồng bằng ở đó; và kìa, ông thấy khói trong xứ bốc lên nghi ngút như khói của một lò lửa.
29 Như vậy Ðức Chúa Trời đã hủy diệt các thành trong vùng đồng bằng, nhưng Ðức Chúa Trời đã nhớ lại Áp-ra-ham và đã giải cứu Lót ra khỏi cảnh bị hủy diệt khi Ngài hủy diệt các thành nơi Lót cư ngụ.
Ý Nghĩa của Ðức Tin
11 Ðức tin là bảo đảm cho những gì mình đang hy vọng, là biết chắc về những điều mình chẳng trông thấy. 2 Nhờ đức tin các bậc tiền nhân được lời chứng tốt. 3 Nhờ đức tin chúng ta biết vũ trụ được dựng nên bởi lời Ðức Chúa Trời, và những gì thấy được đến từ những gì không thấy được.
Gương Ðức Tin của Các Thánh Tổ
4 Bởi đức tin A-bên dâng lên Ðức Chúa Trời một lễ vật hiến tế tốt hơn của Ca-in, nhờ đó ông được chứng là người công chính; Ðức Chúa Trời chấp nhận lễ vật của ông, và qua đó, dù đã chết, ông vẫn còn nói.
5 Bởi đức tin Ê-nóc được cất lên và không phải trải qua sự chết; người ta không tìm thấy ông, vì Ðức Chúa Trời đã cất ông lên. Số là trước khi được cất lên, ông được chứng là người sống đẹp lòng Ðức Chúa Trời. 6 Không có đức tin thì không thể nào sống đẹp lòng Ðức Chúa Trời, vì ai đến gần Ðức Chúa Trời phải tin rằng Ngài hiện hữu, và Ngài là Ðấng ban thưởng cho những ai tìm kiếm Ngài.
7 Bởi đức tin Nô-ê được Ðức Chúa Trời báo trước về những điều ông chưa thấy; với lòng thành tâm kính sợ ông đóng một chiếc tàu để cứu gia đình mình; qua đó ông lên án thế gian và trở thành người thừa kế sự công chính nhờ đức tin.
8 Bởi đức tin Áp-ra-ham vâng lời khi được gọi đi đến xứ ông sẽ nhận làm cơ nghiệp; ông ra đi mà không biết mình đi đâu. 9 Bởi đức tin ông cư ngụ trong xứ đã hứa cho mình như một kiều dân sống ở ngoại quốc, ở trong các trại với I-sác và Gia-cốp, những người cùng thừa hưởng lời hứa với ông; 10 vì ông trông đợi một thành có nền tảng vững chắc do chính Ðức Chúa Trời thiết kế và xây dựng.
11 Bởi đức tin ngay cả Sa-ra, một người hiếm muộn, nhận lấy khả năng sinh con khi tuổi đã già, vì bà tin rằng Ðấng đã hứa với bà là thành tín. 12 Bởi vậy từ một người coi như đã chết lại sinh ra một dòng dõi đông như sao trên trời, như cát bờ biển, không sao đếm được.
27 Ðừng làm việc vì thức ăn hay hư nát, nhưng hãy vì thức ăn còn đến sự sống đời đời, là thức ăn Con Người sẽ cho các ngươi, vì Người là Ðấng mà Ðức Chúa Trời là Cha đã đóng ấn xác nhận.”
28 Họ hỏi Ngài, “Chúng tôi phải làm gì để có thể làm những công việc của Ðức Chúa Trời?”
29 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Ðây là công việc của Ðức Chúa Trời: các ngươi tin Ðấng mà Ngài đã sai đến.”
30 Họ nói với Ngài, “Thầy sẽ làm phép lạ gì để chúng tôi thấy và tin Thầy? Thầy sẽ làm việc gì? 31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn bánh ma-na trong đồng hoang, như có chép rằng,
‘Người đã cho họ ăn bánh từ trời xuống.’”
32 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, không phải Môi-se đã cho các ngươi bánh từ trời đâu, nhưng là Cha Ta, Ðấng ban cho các ngươi bánh thật đến từ trời. 33 Vì bánh của Ðức Chúa Trời là Ðấng từ trời xuống để ban sự sống cho thế gian.”
34 Bấy giờ họ nói với Ngài, “Lạy Chúa, xin ban cho chúng tôi bánh đó luôn luôn.”
35 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta là bánh của sự sống. Ai đến với Ta sẽ không bao giờ đói, và ai tin Ta sẽ không bao giờ khát. 36 Nhưng Ta đã nói với các ngươi rằng các ngươi đã thấy Ta mà vẫn không tin. 37 Tất cả những người Cha ban cho Ta sẽ đến với Ta, và ai đến với Ta, Ta sẽ không bao giờ loại ra; 38 vì Ta từ trời xuống, chẳng phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý của Ðấng đã sai Ta. 39 Ðây là ý của Ðấng đã sai Ta: tất cả những người Ngài ban cho Ta, Ta không được làm mất người nào, nhưng phải làm cho sống lại trong ngày cuối cùng. 40 Thật vậy đây là ý muốn của Cha Ta: hễ ai nhìn thấy Con và tin Con thì có sự sống đời đời, và Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng.”
Copyright © 2011 by Bau Dang