Book of Common Prayer
Linh Hồn Khát Khao Ðược Thỏa Mãn trong CHÚA
Thơ của Ða-vít
Cảm tác khi ông ở trong đồng hoang vùng Giu-đê
1 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài là Ðức Chúa Trời của con;
Khi hừng đông chưa ló dạng, con đã tìm cầu Ngài;
Linh hồn con khao khát Ngài, thân thể con mong mỏi Ngài,
Trong một nơi khô khan cằn cỗi và chẳng có nước.
2 Con mong ước được thấy quyền năng và vinh hiển Ngài,
Như con đã từng thấy trong nơi thánh.
3 Vì tình thương của Ngài tốt hơn mạng sống,
Nên môi con sẽ ca ngợi Ngài.
4 Hễ con còn sống bao lâu, con sẽ ca ngợi Ngài bấy lâu;
Con sẽ đưa tay lên và chúc tụng danh Ngài.
5 Linh hồn con sẽ vui thỏa như được hưởng các thức ăn béo bổ,
Miệng con sẽ ca ngợi Ngài với môi vui vẻ.
6 Khi nằm trên giường con nhớ đến Ngài,
Con nghĩ về Ngài trọn các canh đêm,
7 Vì Ngài là nguồn cứu giúp của con,
Nên dưới cánh Ngài con hát mừng vui vẻ.
8 Linh hồn con bám chặt vào Ngài;
Tay phải Ngài giữ vững con.
9 Nhưng những kẻ tìm cách hủy diệt mạng sống con sẽ bị rơi vào đáy sâu của lòng đất.
10 Chúng sẽ bị phó cho lưỡi gươm;
Chúng sẽ thành mồi cho chồn cáo.
11 Nhưng vua sẽ vui mừng trong Ðức Chúa Trời;
Những ai nhân danh Ngài mà thề nguyện sẽ được vinh hiển;
Nhưng miệng của những kẻ nói dối phải ngậm lại.
Khuyên Hãy Ca Ngợi Chúa vì Ðức Công Chính của Ngài
1 Hãy ca ngợi Chúa bằng một bài ca mới,
Vì Ngài đã làm những việc lạ lùng;
Tay phải Ngài và cánh tay thánh Ngài đã đem lại chiến thắng.
2 Chúa đã bày tỏ ơn cứu rỗi của Ngài;
Ngài đã biểu lộ đức công chính của Ngài cho muôn dân đều thấy.
3 Ngài nhớ lại tình thương và đức thành tín của Ngài đối với nhà I-sơ-ra-ên;
Mọi người khắp chân trời góc bể đã thấy ơn cứu rỗi của Ðức Chúa Trời chúng ta.
4 Hỡi cả thế giới, hãy lớn tiếng hoan ca chúc tụng Chúa;
Hãy cất giọng hát ca vui vẻ tôn ngợi Ngài.
5 Hãy hòa giọng với các nhạc khí[a] hát ca tôn vinh Chúa;
Hãy nương theo tiếng đàn trỗi các thánh khúc ngợi ca.
6 Hãy thổi kèn và tù và vang lừng lên;
Hãy lớn tiếng hoan ca trước mặt Chúa, Vua thiên thượng.
7 Hãy để biển và mọi loài sống trong nó gào vang chúc tụng;
Hãy để thế gian và mọi loài ở trong nó cất tiếng tung hô.
8 Hãy để các sông ngòi vỗ tay nhiệt liệt;
Hãy để các núi rừng mừng hát với nhau,
9 Trước mặt Chúa;
Vì Ngài sắp đến để phán xét thế gian;
Ngài sẽ phán xét thế gian dựa theo công lý;
Ngài sẽ đoán xét muôn dân theo lẽ công bình.
Ca Ngợi Lòng Tốt của CHÚA
Thơ của Ða-vít
1 Hỡi linh hồn ta, hãy ca ngợi Chúa;
Hỡi tất cả những gì ở trong ta, hãy ca tụng danh thánh của Ngài.
2 Hỡi linh hồn ta, hãy ca ngợi Chúa,
Chớ quên mọi phước hạnh của Ngài,
3 Ðấng tha thứ mọi tội lỗi ngươi;
Ðấng chữa lành mọi bịnh tật ngươi;
4 Ðấng cứu chuộc mạng sống ngươi thoát khỏi mộ phần;
Ðấng đội trên đầu ngươi tình thương và lòng thương xót;
5 Ðấng cho ngươi no thỏa với thức ăn ngon,
Nhờ đó sức lực ngươi trẻ lại như sức của phượng hoàng.
6 Chúa thi hành sự công chính
Và công lý cho mọi người bị áp bức.
7 Ngài bày tỏ cho Môi-se các đường lối Ngài,
Cho dân I-sơ-ra-ên các công việc Ngài.
8 Chúa hay thương xót và khoan dung độ lượng,
Chậm nóng giận và đầy dẫy tình thương.
9 Ngài không bắt tội luôn luôn;
Ngài cũng chẳng giữ lòng giận đến đời đời.
10 Ngài không đối xử với chúng ta theo các tội của chúng ta;
Ngài cũng không báo trả chúng ta theo các lỗi của chúng ta.
11 Vì các tầng trời cao hơn đất bao nhiêu,
Tình thương của Ngài đối với những người kính sợ Ngài cũng cao lớn bấy nhiêu.
12 Phương đông xa cách phương tây bao nhiêu,
Ngài đem những vi phạm của chúng ta xa khỏi chúng ta cũng bấy nhiêu.
13 Như người cha thương xót các con mình thể nào,
Chúa thương xót những người kính sợ Ngài cũng thể ấy.
14 Vì Ngài biết rõ chúng ta được dựng nên bằng những gì;
Ngài nhớ lại rằng chúng ta là bụi đất.
15 Về loài người, đời người như ngọn cỏ;
Nó thắm tươi như hoa dại ngoài đồng.
16 Một cơn gió thổi qua, kìa, nó chẳng còn;
Chỗ nó mọc lên cũng không còn biết nó nữa.
17 Nhưng tình thương của Chúa thì còn mãi mãi cho những người kính sợ Ngài,
Và đức công chính Ngài dành cho con cháu chắt chít họ,
18 Tức cho những người giữ giao ước Ngài,
Và cho những người nhớ đến các điều răn Ngài mà làm theo.
19 Chúa thiết lập ngai Ngài trên các tầng trời;
Vương quyền Ngài bao trùm cả vũ trụ.
20 Hãy ca ngợi Chúa, hỡi các thiên sứ của Ngài,
Tức những đấng dũng mãnh siêu phàm,
Những đấng thi hành mệnh lệnh Ngài,
Những đấng vâng theo lời Ngài!
21 Hãy ca ngợi Chúa, hỡi tất cả các đạo quân của Ngài,
Tức các đấng phục vụ Ngài và làm theo thánh ý Ngài.
22 Hãy ca ngợi Chúa, hỡi tất cả các tạo vật của Ngài,
Ở mọi nơi dưới quyền trị vì của Ngài!
Hãy ca ngợi Chúa, hỡi linh hồn ta!
2 Bấy giờ Áp-ram đã trở thành một người rất giàu. Ông có nhiều súc vật, bạc, và vàng. 3 Ông cứ đi từng chặng một, từ Miền Nam tiến dần về Bê-tên, trở về nơi ông đã hạ trại ban đầu, tức khoảng giữa Bê-tên và Ai, 4 nơi khi trước ông đã xây một bàn thờ, nơi Áp-ram đã kêu cầu danh Chúa.
5 Bấy giờ Lót, người cháu đi theo Áp-ram, cũng có nhiều bầy chiên, bầy bò, và lều trại. 6 Xứ đó không đủ chỗ cho họ ở chung, bởi tài sản của họ quá nhiều đến nỗi không thể ở chung với nhau được. 7 Bấy giờ giữa những người chăn bầy cho Áp-ram và những người chăn bầy cho Lót lại có cuộc tranh giành cãi cọ với nhau. Lúc đó dân Ca-na-an và dân Pê-ri-xi vẫn còn trú ngụ trong xứ ấy.
8 Áp-ram nói với Lót, “Ðừng để cho có chuyện tranh chấp giữa bác cháu mình, giữa những người chăn bầy của cháu và những người chăn bầy của bác, vì chúng ta là bà con ruột thịt với nhau. 9 Chẳng phải cả xứ đều ở trước mặt cháu đấy sao? Thôi thì chúng ta hãy chia tay nhau. Nếu cháu chọn bên trái, bác sẽ dọn qua bên phải; nếu cháu chọn bên phải, bác sẽ dọn qua bên trái.”
10 Lót ngước mắt lên và thấy cả vùng đồng bằng Sông Giô-đanh, chỗ nào cũng có nước. Ðó là quang cảnh trước khi Chúa tiêu diệt Sô-đôm và Gô-mô-ra. Toàn vùng đó, chạy dài cho đến Xô-a, đều xanh tươi tốt đẹp, như vườn của Chúa, giống như xứ Ai-cập. 11 Lót bèn chọn cho ông cả vùng đồng bằng Sông Giô-đanh, và Lót dọn về phía đông. Thế là họ chia tay nhau.
12 Áp-ram sống trong xứ Ca-na-an, còn Lót đến ở giữa các thành trong vùng đồng bằng, và di chuyển trại ông đến gần Sô-đôm. 13 Vả dân Sô-đôm là những kẻ gian ác và phạm tội nặng đối với Chúa.
14 Sau khi Lót chia tay với Áp-ram, Chúa phán với ông, “Hãy ngước mắt lên, từ chỗ ngươi đang ở hãy nhìn về hướng bắc, hướng nam, hướng đông, và hướng tây, 15 vì Ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi tất cả đất ngươi thấy vĩnh viễn. 16 Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi đông như bụi trên đất, đến nỗi nếu ai có thể đếm được bụi trên đất sẽ đếm được dòng dõi ngươi. 17 Hãy đứng dậy, hãy đi quan sát suốt chiều dọc và chiều ngang của xứ nầy, vì Ta sẽ ban nó cho ngươi.” 18 Vậy Áp-ram di chuyển trại của ông và đến hạ trại tại đám sồi của Mam-rê, trong vùng Hếp-rôn. Tại đó ông xây một bàn thờ để thờ phượng Chúa.
Phao-lô và Các Vị Sứ Ðồ Khác
2 Sau đó mười bốn năm tôi lại lên Giê-ru-sa-lem với Ba-na-ba, có Tít đi cùng. 2 Do được mặc khải tôi đi lên đó để trình bày trước mặt họ Tin Mừng mà tôi đã rao giảng giữa các dân ngoại, nhưng tôi chỉ trình bày riêng với những vị lãnh đạo được kính trọng, vì tôi sợ rằng những gì tôi đã chạy và đang chạy sẽ trở thành vô ích. 3 Nhưng Tít, người cùng đi với tôi, dù là người Hy-lạp, cũng không bị buộc phải được cắt bì. 4 Chúng tôi làm thế vì có những anh chị em giả đã lẻn vào, để theo dõi sự tự do chúng tôi có trong Ðức Chúa Jesus Christ, hầu bắt chúng tôi làm nô lệ. 5 Ðối với những kẻ ấy chúng tôi không nhượng bộ, dù chỉ một giây phút, để chân lý của Tin Mừng được vững bền trong anh chị em.
6 Còn đối với những người có vẻ như được tôn trọng đó, dù trước kia họ là ai thì cũng không liên can gì đến tôi, vì Ðức Chúa Trời không thiên vị người nào; những người có vẻ như được tôn trọng đó đã chẳng giúp tôi được gì. 7 Ngược lại họ đã thấy rõ rằng tôi được giao trách nhiệm đem Tin Mừng đến những người không được cắt bì, cũng như Phi-rơ được giao trách nhiệm đem Tin Mừng đến những người được cắt bì. 8 Vì Ðấng đã hành động trong Phi-rơ để lập ông làm sứ đồ cho những người được cắt bì cũng đã hành động trong tôi để lập tôi làm sứ đồ cho các dân ngoại. 9 Khi nhận thấy ân sủng đã ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha, và Giăng, những vị được xem như cột trụ, đã trao tay phải hiệp thông với tôi và Ba-na-ba, để chúng tôi rao giảng Tin Mừng cho các dân ngoại, còn họ thì lo cho những người được cắt bì. 10 Họ chỉ dặn tôi phải nhớ đến những người nghèo khó, và đó là điều tôi đã dốc lòng thực hiện.
Chúa Chữa Lành Người Câm Ðiếc
31 Ngài rời vùng Ty-rơ, đi ngang qua Si-đôn, trở về Biển Ga-li-lê, và vào miền Ðê-ca-pô-li. 32 Người ta đem đến Ngài một người điếc và ngọng, và họ cầu xin Ngài đặt tay trên ông. 33 Ngài đem ông riêng ra, cách biệt với đám đông, rồi lấy hai ngón tay đặt vào hai lỗ tai ông; và sau khi nhổ nước miếng, Ngài chạm vào lưỡi ông. 34 Ðoạn Ngài ngước mặt lên trời, thở ra, và bảo ông, “Ép-pha-tha!” nghĩa là “Hãy mở ra!” 35 Ngay lập tức hai tai ông được mở ra, lưỡi ông được tự do, và ông nói rõ ràng. 36 Ðức Chúa Jesus truyền cho họ đừng nói cho ai biết chuyện ấy; nhưng Ngài càng bảo họ đừng nói bao nhiêu, họ càng sốt sắng rao truyền bấy nhiêu. 37 Họ kinh ngạc quá đỗi và nói, “Mọi việc Ngài làm đều tốt đẹp. Ngài làm cho ngay cả người điếc nghe được và người câm nói được.”
Copyright © 2011 by Bau Dang