Revised Common Lectionary (Complementary)
Thơ Đa-vít
144 Hãy ca tụng CHÚA, vầng đá của tôi;
Ngài huấn luyện tay tôi cho chiến tranh,
Luyện ngón tay tôi để chiến đấu.
2 Chúa là Đấng yêu thương tôi và thành lũy của tôi;
Là thành trì và Đấng giải cứu tôi;
Là thuẫn đỡ và nơi trú ẩn cho tôi;
Ngài khiến các dân[a] quy phục tôi.
3 Lạy CHÚA, loài người là gì mà Chúa quan tâm đến,
Con người là chi mà Chúa nghĩ đến.
4 Người phàm giống như hơi thở,
Đời người như bóng lướt qua.
5 Lạy CHÚA, xin Ngài hạ các tầng trời và ngự xuống;
Xin Ngài đụng đến các núi và núi sẽ bốc khói.
6 Xin Ngài làm chớp phát ra, kẻ thù[b] chạy tán loạn;
Xin Ngài bắn tên ra, đuổi chúng chạy.
7 Xin Ngài từ trên cao
Đưa tay cứu tôi,
Vớt tôi ra khỏi nước sâu;
Cứu tôi thoát khỏi tay người ngoại quốc;
8 Là người có miệng giả dối,
Có tay phải thề dối.[c]
9 Lạy Đức Chúa Trời, tôi sẽ hát một bài ca mới cho Chúa,
Đánh đàn hạc mười dây cho Ngài.
10 Đấng ban chiến thắng cho các vua,
Giải cứu Đa-vít, tôi tớ Ngài;
11 Cứu tôi thoát khỏi lưỡi gươm độc ác;
Giải cứu tôi khỏi tay người ngoại quốc;
Là người có miệng giả dối;
Có tay phải thề dối.
12 Nguyện các con trai chúng tôi
Như những cây cao lớn xanh tươi;
Các con gái chúng tôi như những cây cột
Chạm trổ để trang trí đền thờ.
13 Nguyện các kho của chúng tôi đầy tràn,
Cung cấp đủ thứ;
Nguyện đàn chiên của chúng tôi ở nơi đồng cỏ sinh sản hàng ngàn,
Hàng vạn.
14 Nguyện đàn bò chúng tôi sinh sản nhiều,
Không sẩy thai,
Không mất mát;
Nguyện không có tiếng khóc đau khổ nơi đường phố chúng tôi.[d]
15 Phước cho dân tộc nào được như vậy;
Phước cho dân tộc nào có CHÚA là Đức Chúa Trời mình.
Kết Luận
Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem
5 Ai kia từ sa mạc đi lên,
Tựa mình vào người yêu của nàng?
Người nữ
Dưới cây táo, em đã gợi tình yêu anh dậy;
Nơi ấy, mẹ anh đã thụ thai anh,
Nơi ấy, người sinh ra anh đã chuyển bụng quặn thắt.[a]
6 Xin đặt em như chiếc ấn trong lòng anh,
Như con dấu nơi cánh tay anh.
Vì tình yêu mạnh như Sự Chết,
Sự ghen tuông khắc nghiệt như Âm Phủ.
Mũi tên của tình yêu là mũi tên lửa,
Ngọn lửa từ CHÚA.[b]
7 Nước lũ không thể dập tắt tình yêu,
Sông sâu cũng không thể nhận chìm.
Ví có người nào đem gia tài mình đổi lấy tình yêu,
Cũng sẽ bị khinh chê thậm tệ.
Người nữ lặp lại lời các anh nói về mình
8 Chúng tôi có một cô em gái,
Em còn nhỏ, chưa có ngực.
Chúng tôi phải làm gì cho em gái chúng tôi,
Người ta dạm hỏi?
9 Nếu em là bức tường thành,
Chúng tôi sẽ xây tháp bạc trên tường.
Nếu em là cánh cửa,
Chúng tôi sẽ đóng chắc cửa bằng ván hương nam.
Người nữ
10 Em là bức tường thành,
Ngực em khác nào những ngọn tháp.
Vì thế, trước mắt chàng,
Em là người tìm được bình an.[c]
Người nam
11 Vua Sa-lô-môn có một vườn nho ở Ba-anh Ha-môn.
Vua giao vườn cho người canh giữ.
Người nào thu hoa lợi vườn
Phải trả cho vua ngàn miếng bạc.
12 Vườn nho của tôi, dành cho riêng tôi.
Vua Sa-lô-môn, ngàn miếng bạc về phần vua,
Còn hai trăm cho người canh giữ hoa màu.
13 Hỡi em đang ở trong vườn,
Bạn bè đang lắng nghe!
Cho anh nghe tiếng em!
Người nữ
14 Anh yêu dấu, trốn đi anh,
Giống như linh dương
Hoặc nai tơ
Trên núi đồi hương thơm.
45 Nhiều người Do Thái đến thăm Ma-ri, thấy việc Ngài làm, thì tin Ngài; 46 nhưng vài người trong đám họ đi đến các người Pha-ri-si, thuật lại việc Đức Giê-su đã làm. 47 Các thượng tế và nhóm Pha-ri-si liền họp hội đồng bảo nhau: “Người này làm quá nhiều dấu lạ, chúng ta phải tính sao đây? 48 Nếu chúng ta cứ để yên như vậy, mọi người sẽ tin theo hắn, rồi quân La Mã sẽ đến chiếm nơi này và cả quê hương xứ sở chúng ta!”
49 Nhưng một người trong nhóm là Cai-pha, đang giữ chức vụ trưởng tế năm đó, lý luận: “Quý vị chẳng hiểu gì cả! 50 Sao không nghiệm ra rằng: Thà để một người chết thay cho dân hơn là cả dân tộc phải bị hủy diệt?”
51 Không phải ông ta tự mình thốt ra như vậy, nhưng vì là vị trưởng tế, nên ông nói tiên tri về việc Đức Giê-su sắp phải chết vì dân; 52 chẳng những vì dân này thôi đâu, mà còn để hợp nhất các con cái của Đức Chúa Trời đang bị tản lạc. 53 Từ ngày đó trở đi, họ âm mưu giết Ngài.
54 Vì vậy, Đức Giê-su không còn công khai đi lại giữa vòng người Do Thái, nhưng lánh đến vùng gần đồng hoang, vào một thành tên là Ép-ra-im, ở đó với các môn đệ Ngài.
55 Lúc ấy, gần đến ngày lễ Vượt Qua của người Do Thái, dân chúng từ khắp các miền lên Giê-ru-sa-lem để chịu thanh tẩy trước kỳ lễ.[a] 56 Họ trông ngóng Đức Giê-su nên tụ họp trong đền thờ hỏi nhau: “Anh em đoán sao? Chắc ông ấy sẽ không lên dự lễ đâu, phải không?” 57 Các thượng tế và nhóm Pha-ri-si đã ra lệnh, hễ ai biết Ngài ở đâu, phải báo cho họ biết để họ bắt Ngài.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)