M’Cheyne Bible Reading Plan
Các Thám Tử Dọ Thám Giê-ri-cô
2 Bấy giờ Giô-suê con trai của Nun sai hai người làm thám tử bí mật rời Si-tim ra đi. Ông dặn họ, “Hãy đi và dọ thám xứ, đặc biệt là Thành Giê-ri-cô.” Vậy họ ra đi. Họ vào nhà một kỹ nữ tên là Ra-háp và định qua đêm tại đó. 2 Người ta báo cho vua Giê-ri-cô rằng, “Tâu bệ hạ, đêm nay có mấy người I-sơ-ra-ên đến đây để dọ thám xứ.”
3 Vua Giê-ri-cô truyền lịnh cho Ra-háp, “Hãy trao nộp ra đây những người đã đến với ngươi, tức những kẻ đã vào nhà ngươi, vì chúng đến để dọ thám cả xứ.”
4 Nhưng nàng đem hai người ấy giấu đi, rồi nói, “Ðúng vậy, mấy người ấy có đến với tôi, nhưng tôi không biết họ từ đâu đến. 5 Vào lúc trời sắp tối, trước khi cổng thành đóng lại, họ đã ra đi. Tôi không biết họ đã đi đâu. Hãy lập tức đuổi theo, biết đâu các ông sẽ đuổi kịp.” 6 Tuy nhiên nàng đã đem hai thám tử ấy lên sân thượng và giấu họ dưới đống cây gai mà nàng đã chất sẵn ở đó.
7 Thế là những người ấy đuổi theo các thám tử, theo con đường đi về chỗ cạn nơi người ta lội qua Sông Giô-đanh. Vừa khi những người ấy ra khỏi thành, cổng thành đóng lại.
Giao Ước giữa Các Thám Tử và Ra-háp
8 Trước khi hai thám tử đặt lưng xuống nằm, nàng đi lên sân thượng gặp họ. 9 Nàng nói với họ, “Tôi biết Chúa sẽ ban cho các ông xứ nầy. Nỗi sợ hãi về các ông đã phủ trên chúng tôi, và lòng của toàn dân trong xứ đều tan chảy vì sợ các ông. 10 Bởi chúng tôi đã nghe thể nào Chúa đã làm cho nước của Hồng Hải trở nên cạn khô trước mặt các ông khi các ông ra khỏi Ai-cập, và những gì các ông đã làm cho hai vua dân A-mô-ri ở bên kia Sông Giô-đanh, tức Si-hôn và Óc, hai vua đã bị các ông tiêu diệt hoàn toàn. 11 Vừa khi chúng tôi nghe thế lòng chúng tôi tan chảy. Không ai trong chúng tôi còn chút can đảm nào để đối chọi với các ông nữa. Chúa, Ðức Chúa Trời của các ông, quả là Ðức Chúa Trời ở trên trời cao kia và ở dưới đất thấp nầy. 12 Vậy bây giờ vì tôi đã lấy nhân nghĩa đối xử với các ông, xin các ông hãy nhân danh Chúa mà thề với tôi rằng các ông cũng sẽ lấy nhân nghĩa đối xử với nhà cha tôi. Xin ban cho tôi một dấu hiệu để xác chứng rằng 13 các ông sẽ cho cha mẹ tôi, các anh chị em tôi, và mọi người trong gia đình họ khỏi bị giết.”
14 Hai người ấy trả lời nàng, “Mạng sống của chúng tôi sẽ đền cho mạng sống của những người của cô, miễn là cô không tiết lộ công việc của chúng tôi cho ai. Chúng tôi xin thề rằng chúng tôi sẽ lấy nhân nghĩa đối xử với cô khi Chúa ban cho chúng tôi xứ nầy.”
15 Sau đó nàng lấy một sợi dây thừng và giòng hai người ấy qua cửa sổ xuống bên ngoài thành, vì nhà nàng ở phía trong lớp tường bên ngoài của thành, nên có thể nói nàng ở giữa hai lớp tường thành. 16 Nàng nói với họ, “Các ông hãy đi lên hướng đồi núi, kẻo những người đang truy lùng các ông sẽ bắt gặp các ông. Hãy trốn trên đó ba ngày, cho đến khi những người truy lùng các ông trở về, bấy giờ các ông có thể yên chí đi đường mình.”
17 Hai người đó nói với nàng, “Chúng tôi sẽ không bị ràng buộc bởi lời thề cô đã bắt chúng tôi thề với cô, 18 nếu khi chúng tôi tấn công vào xứ mà cô không buộc sợi dây thừng đỏ nầy nơi cửa sổ mà cô đã giòng chúng tôi xuống, và nếu cô không họp mọi người thân của cô lại trong nhà cô, tức cha mẹ, anh chị em, và mọi người trong gia đình cô. 19 Nếu bất cứ ai rời khỏi nhà cô, ra ngoài đường, người ấy sẽ chịu trách nhiệm về mạng sống mình, còn chúng tôi sẽ vô tội. Nếu bất cứ ai đang ở trong nhà cô lúc đó mà bị hại, máu của người ấy sẽ đổ lại trên đầu chúng tôi. 20 Còn nếu cô tiết lộ công việc của chúng tôi cho ai, chúng tôi sẽ không mắc lời thề mà cô đã buộc chúng tôi thề với cô.”
21 Nàng đáp, “Xin làm như lời các ông nói. Chúng ta sẽ làm như vậy.” Nàng tiễn họ đi, và họ đã ra đi. Sau đó nàng lấy sợi dây thừng đỏ đó và cột nó vào cửa sổ.
22 Họ ra đi và đến miền đồi núi. Họ ở đó ba ngày cho đến khi những kẻ truy lùng họ đã trở về. Những kẻ truy lùng họ đã tra hỏi về họ suốt dọc đường nhưng chẳng tìm được tin tức gì. 23 Sau đó hai thám tử đi xuống núi. Họ lội qua sông và đến trình diện Giô-suê con trai của Nun. Họ báo cáo với ông mọi việc đã xảy ra cho họ. 24 Họ nói với Giô-suê, “Quả thật, Chúa đã ban toàn xứ nầy vào tay chúng ta, bởi lòng của toàn dân trong xứ đều tan chảy vì sợ chúng ta.”
Cầu Xin Chúa Giúp Ðỡ
Bài ca đi lên đền thánh
1 Lạy Ðấng ngự trên các tầng trời,
Con ngước mắt lên hướng về Ngài.
2 Kìa, như mắt các đầy tớ trông nơi tay ông chủ họ thể nào,
Như mắt người tớ gái trông nơi tay bà chủ nàng thể nào,
Mắt chúng con cũng vọng trông nơi Chúa, Ðức Chúa Trời chúng con, thể ấy,
Cho đến khi Ngài bày tỏ ơn thương xót đối với chúng con.
3 Xin thương xót chúng con, Chúa ôi, xin thương xót chúng con,
Vì chúng con bị khinh khi quá đỗi.
4 Linh hồn chúng con quá ngao ngán những lời nhạo báng của đám người kiêu ngạo,
Cùng với giọng khinh người của những kẻ kiêu căng.
Ca Ngợi Chúa vì Ðược Cứu Khỏi Kẻ Thù
Bài ca đi lên đền thánh của Ða-vít
1 Nếu chẳng phải Chúa bênh vực[a] chúng ta,
Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy nói đi.
2 Nếu chẳng phải Chúa bênh vực chúng ta,
Thì khi người ta nổi lên chống lại chúng ta,
3 Khi cơn cuồng nộ của chúng bừng lên nghịch lại chúng ta,
Chắc hẳn chúng đã nuốt chửng chúng ta rồi.
4 Các dòng nước lũ chắc đã phủ ngập chúng ta;
Luồng nước mạnh chắc đã cuốn trôi linh hồn chúng ta;
5 Các đợt sóng thần dữ dội chắc đã cuốn mất linh hồn chúng ta rồi.
6 Chúc tụng Chúa,
Ðấng không cho phép chúng ta làm mồi cho răng chúng.
7 Linh hồn chúng ta được giải thoát,
Như con chim thoát khỏi bẫy của kẻ bẫy chim;
Cái bẫy bị bẻ gãy, và chúng ta thoát ra ngoài.
8 Chúng ta được giúp đỡ nhờ danh Chúa,
Ðấng dựng nên trời và đất.
Chúa Bảo Vệ Dân Ngài
Bài ca đi lên đền thánh
1 Phàm ai tin cậy Chúa sẽ như Núi Si-ôn,
Chẳng hề rúng động nhưng cứ bền vững muôn đời.
2 Như các rặng núi bao quanh Giê-ru-sa-lem thể nào,
Chúa bao quanh dân Ngài thể ấy,
Từ nay cho đến đời đời.
3 Vì gậy cầm quyền của kẻ ác không được phép hành sử trên địa phận của người ngay lành,
Nên tay người ngay lành không bị buộc phải tham dự vào việc ác.
4 Chúa ôi, xin ban phước cho những người tốt,
Và cho những người có lòng ngay thẳng thật thà.
5 Nhưng đối với những kẻ bỏ Ngài để đi theo con đường lươn lẹo,
Xin Chúa trục xuất chúng chung với những kẻ làm điều ác.
Nguyện hòa bình thịnh vượng đến trên I-sơ-ra-ên.
Ơn Cứu Rỗi Sẽ Ðến Với Si-ôn
62 “Vì cớ Si-ôn Ta sẽ không nín lặng;
Vì cớ Giê-ru-sa-lem Ta sẽ chẳng lặng yên,
Cho đến khi đức công chính của nàng rực rỡ tựa bình minh,
Và ơn cứu rỗi dành cho nàng như ngọn đèn ngời sáng.
2 Bấy giờ muôn dân sẽ nhìn thấy đức công chính của ngươi;
Các vua sẽ chiêm ngưỡng vinh hiển của ngươi.
Ngươi sẽ được gọi bằng một danh xưng mới,
Do chính miệng Chúa đặt cho ngươi.
3 Ngươi sẽ là một mão miện huy hoàng trong bàn tay Chúa,
Một vương miện trong tay Ðức Chúa Trời mình.
4 Ngươi sẽ không bị ai gọi là ‘Ðồ bỏ,’
Xứ của ngươi sẽ không bị gọi là ‘Xứ bỏ hoang’;
Thay vào đó họ sẽ gọi ngươi là ‘Người nữ được Ta yêu,’
Xứ của ngươi sẽ được gọi là ‘Xứ được kết hôn.’
Vì Chúa yêu mến ngươi,
Và xứ của ngươi sẽ được kết hôn.
5 Vì như một thanh niên kết hôn với một trinh nữ thể nào,
Ðấng dựng nên ngươi sẽ cưới ngươi thể ấy;
Như cô dâu là niềm vui cho chú rể thể nào,
Chính ngươi sẽ là niềm vui cho Ðức Chúa Trời của ngươi thể ấy.
6 Hỡi Giê-ru-sa-lem, Ta đã đặt những người canh gác trên tường thành ngươi;
Những người ấy sẽ ngày đêm không nín lặng.”
Hỡi anh chị em là những người có phận sự kêu cầu với Chúa,
Xin anh chị em đừng bao giờ nín lặng;
7 Xin đừng để Ngài nghỉ ngơi chút nào,
Cho đến khi Ngài thiết lập xong,
Cho đến khi Ngài làm cho Giê-ru-sa-lem thành cớ ca tụng khắp nơi trên đất.
8 Chúa đã đưa tay phải Ngài lên,
Tức cánh tay quyền năng của Ngài lên mà thề rằng,
“Chắc chắn Ta sẽ không để cho lúa gạo của ngươi trở thành thực phẩm cho quân thù của ngươi;
Con cái của các dân ngoại sẽ không được uống rượu mới của ngươi,
Tức rượu mà ngươi đã vất vả làm ra.
9 Nhưng kẻ gặt lúa sẽ được ăn lúa gạo của mình, và ca ngợi Chúa;
Còn những kẻ hái nho sẽ được uống rượu nho trong sân đền thánh của Ta.”
10 Hãy đi qua,
Hãy đi qua các cổng thành.
Hãy chuẩn bị con đường cho dân.
Hãy xây dựng,
Hãy xây dựng một đại lộ;
Hãy nhặt hết những sỏi đá.
Hãy giương lên một ngọn cờ để muôn dân đều biết.
11 Này, Chúa đã công bố đến tận cùng trái đất:
Hãy nói với Ái Nữ của Si-ôn:
Kìa, ngày giải cứu của ngươi đến.
Kìa, Ngài đem phần thưởng theo với Ngài,
Và vật ban thưởng của Ngài đi trước Ngài.
12 Người ta sẽ gọi họ là “Dân Thánh,” “Những Người Ðược Chúa Cứu Chuộc;”
Ngươi sẽ được gọi là “Ðối Tượng Ðược Nhiều Người Ðeo Ðuổi,” “Thành Không Bị Bỏ Rơi.”
Mười Hai Sứ Ðồ
(Mác 3:13-19; Lu 6:12-16)
10 Ngài gọi mười hai môn đồ Ngài đến và ban cho họ quyền phép trên các tà linh ô uế để đuổi trừ chúng và chữa lành mọi đau yếu và mọi bịnh tật. 2 Ðây là tên của mười hai sứ đồ: trước hết là Si-môn, cũng gọi là Phi-rơ, và Anh-rê em trai ông; Gia-cơ con của Xê-bê-đê, và Giăng em trai ông; 3 Phi-líp và Ba-thô-lô-mi; Thô-ma và Ma-thi-ơ người thu thuế; Gia-cơ con của Anh-phê, và Tha-đê; 4 Si-môn người Ca-na-an, và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt kẻ phản Ngài.
Sứ Mạng của Các Sứ Ðồ
(Mác 6:7-13; Lu 9:1-6)
5 Ðức Chúa Jesus sai mười hai người ấy ra đi và dặn rằng, “Ðừng đi đến các dân ngoại, cũng đừng vào thành nào của người Sa-ma-ri, 6 nhưng thà đến cùng những con chiên lạc mất của nhà I-sơ-ra-ên. 7 Ði đâu cũng hãy loan báo tin vui rằng, ‘Vương quốc thiên đàng đang đến gần.’ 8 Hãy chữa lành người bịnh, khiến kẻ chết sống lại, chữa sạch người phung, và đuổi trừ các quỷ. Các ngươi đã được nhận lãnh miễn phí, hãy ban cho cách miễn phí. 9 Ðừng đem theo vàng, bạc, hay đồng nào trong thắt lưng, 10 cũng đừng mang theo túi đi đường, hoặc hai áo, hoặc giày, hoặc gậy, vì người làm việc đáng hưởng lương của mình.
11 Khi vào thành nào hoặc làng nào, hãy hỏi xem ai là người xứng đáng ở đó, và hãy ở nhà người ấy cho đến khi đi. 12 Khi các ngươi vào nhà nào, hãy chúc phước bình an cho nhà ấy. 13 Nếu gia đình đó xứng đáng, phước bình an của các ngươi sẽ ở với họ; còn nếu họ không xứng đáng, phước bình an của các ngươi sẽ trở về với các ngươi. 14 Nếu ai không hoan nghênh các ngươi và không nghe lời dạy của các ngươi, hãy phủi bụi đã dính nơi chân các ngươi khi rời thành đó hay nhà đó. 15 Quả thật, Ta nói với các ngươi, trong ngày phán xét, dân các xứ Sô-đôm và Gô-mô-ra sẽ được xử nhẹ hơn dân thành đó.”
Sự Bách Hại
(Mác 13:9-13; Lu 21:12-17)
16 “Này, Ta sai các ngươi ra đi như chiên giữa bầy muông sói. Vậy hãy khôn lanh như rắn và đơn sơ như bồ câu. 17 Hãy coi chừng người ta, vì họ sẽ nộp các ngươi cho các hội đồng xét xử và đánh đập các ngươi trong các hội đường. 18 Các ngươi sẽ bị điệu đến trước các tổng trấn và các vua chúa vì cớ Ta, để làm chứng cho họ và cho các dân ngoại về Ta. 19 Khi họ đem các ngươi ra xét xử, đừng lo phải nói thế nào hoặc sẽ nói điều gì, vì những điều phải nói sẽ được ban cho các ngươi trong chính giờ đó. 20 Vì chẳng phải các ngươi sẽ tự mình nói, bèn là Ðức Thánh Linh của Cha các ngươi sẽ nói qua các ngươi.
21 Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người ta giết, cha sẽ nộp con, con cái sẽ nổi lên chống lại cha mẹ và khiến cho cha mẹ phải chết. 22 Các ngươi sẽ bị mọi người ghét bỏ vì danh Ta, nhưng ai bền chí đến cuối cùng sẽ được cứu.
23 Khi người ta bách hại các ngươi trong thành này, hãy trốn sang thành khác. Vì quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi đi chưa hết các thành của I-sơ-ra-ên thì Con Người đã đến rồi.
24 Môn đồ không hơn thầy, đầy tớ không hơn chủ. 25 Môn đồ được như thầy, đầy tớ được như chủ thì cũng đủ lắm rồi. Nếu chủ nhà mà họ còn gọi là Bê-ên-xê-bun thì những người trong nhà họ sẽ gọi còn tệ hơn biết dường nào.”
Ðấng Ðáng Kính Sợ
(Lu 12:2-7)
26 “Vậy các ngươi đừng sợ họ, vì chẳng có gì che đậy mà sẽ không bị phơi bày; chẳng có gì giấu kín mà sẽ không được biết đến. 27 Những gì Ta dạy bảo các ngươi trong đêm tối, hãy nói ra giữa ban ngày; những gì các ngươi nghe khẽ bên tai, hãy lên sân thượng mái nhà mà công bố.
28 Các ngươi đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân thể mà không giết được linh hồn, nhưng thà sợ Ðấng có thể diệt cả thân thể lẫn linh hồn trong hỏa ngục.[a]
29 Không phải hai con chim sẻ bán giá một cắc bạc[b] sao? Nhưng nếu Cha các ngươi không cho phép thì chẳng một con nào bị rơi xuống đất. 30 Tóc trên đầu các ngươi đã được đếm cả rồi. 31 Vậy các ngươi đừng sợ; các ngươi quý giá hơn nhiều con chim sẻ.”
Can Ðảm Xưng Nhận Chúa
(Lu 12:8-9, 51-53; 14:26-27)
32 “Vậy nếu ai xưng nhận Ta trước mặt thiên hạ, Ta cũng sẽ xưng nhận người ấy trước mặt Cha Ta trên trời. 33 Còn ai chối bỏ Ta trước mặt thiên hạ, Ta cũng sẽ chối bỏ người ấy trước mặt Cha Ta trên trời. 34 Ðừng tưởng Ta đến để đem hòa bình trên đất. Ta đến không để đem hòa bình, nhưng đem gươm giáo. 35 Vì Ta đến đã tạo sự bất hòa giữa con trai với cha, con gái với mẹ, nàng dâu với mẹ chồng, 36 và kẻ thù của một người lại là người nhà mình!
37 Ai yêu cha mẹ hơn Ta không xứng đáng cho Ta. Ai yêu con trai con gái hơn Ta không xứng đáng cho Ta. 38 Ai không vác thập tự giá mình theo Ta không xứng đáng cho Ta. 39 Ai chỉ lo tìm kiếm cho đời sống mình sẽ mất nó, nhưng ai từ bỏ đời sống mình vì cớ Ta sẽ tìm được nó.”
Phần Thưởng
(Mác 9:41)
40 “Ai tiếp nhận các ngươi là tiếp nhận Ta; ai tiếp nhận Ta là tiếp nhận Ðấng đã sai Ta. 41 Ai tiếp nhận một đấng tiên tri vì người ấy là đấng tiên tri sẽ nhận được phần thưởng của đấng tiên tri. Ai tiếp nhận một người công chính vì người ấy là người công chính sẽ nhận được phần thưởng của người công chính. 42 Ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này dù chỉ một chén nước lạnh vì người đó là môn đồ Ta, quả thật, Ta nói với các ngươi, người ấy sẽ không mất phần thưởng của mình đâu.”
Copyright © 2011 by Bau Dang