M’Cheyne Bible Reading Plan
Bài Ca của Môi-se
32 “Hỡi các tầng trời, xin hãy nghe những gì tôi sẽ nói;
Hỡi trái đất, xin lắng nghe những lời của miệng tôi.
2 Nguyện lời dạy của tôi như những giọt mưa rơi,
Nguyện lời khuyên bảo của tôi tựa sương đọng lại,
Như mưa lất phất rơi trên đồng cỏ,
Như mưa rào đổ nhẹ xuống đồng xanh.
3 Vì tôi xưng tụng thánh danh của Chúa,
Xin hãy quy mọi sự vĩ đại về cho Ðức Chúa Trời chúng ta.
4 Ngài là Vầng Ðá,
Công việc của Ngài thật trác tuyệt;
Mọi đường lối của Ngài thật công chính vẹn toàn.
Ngài là Ðức Chúa Trời thành tín, không chút dối gian;
Công chính và chính trực là Ngài.
5 Thế nhưng con dân Ngài đã đối với Ngài thật tồi tệ;
Họ đã quá hư đốn và chẳng đáng làm con của Ngài;
Họ đúng là một dòng dõi ngang bướng và gian tà.
6 Hỡi dân điên rồ và vô ơn bạc nghĩa,
Anh chị em đền đáp ơn Chúa như vậy sao?
Há chẳng phải chính Ngài là cha của anh chị em,
Ðấng đã dựng nên anh chị em,
Ðấng đã tạo thành anh chị em và lập vững anh chị em sao?
7 Hãy nhớ lại những ngày xa xưa;
Hãy ngẫm suy những năm của các thế hệ rất lâu về trước;
Hãy hỏi cha của anh chị em, ông ấy sẽ bảo cho,
Hãy hỏi các vị trưởng lão, họ sẽ nói cho anh chị em rõ.
8 Khi Ðấng Tối Cao chia sản nghiệp cho các dân,
Khi Ngài chia thế giới ra từng vùng để nhân loại ở,
Ngài ấn định bờ cõi cho các dân,
Dựa theo số con cái của I-sơ-ra-ên.[a]
9 Phần của Chúa chính là dân của Ngài;
Gia-cốp là phần sản nghiệp của Ngài.
10 Ngài đã tìm thấy ông trong một vùng hoang vắng,
Giữa đồng hoang gió hú thú gầm;
Ngài che chở ông và chăm sóc ông,
Ngài bảo vệ ông như con ngươi của mắt Ngài.
11 Ngài như đại bàng lượn bay quanh tổ nó,
Bay lượn bên trên, giục các con nhỏ của nó tập bay,
Dang cánh ra cõng các con nó trên lưng,
Ðưa chúng lên trời cao bằng đôi cánh của mình.
12 Chúa là Ðấng duy nhất dẫn dắt ông;
Không có thần ngoại bang nào ở bên ông.
13 Ngài đặt ông ở những địa vị quyền thế trong xứ;[b]
Ngài nuôi ông bằng sản phẩm của ruộng đồng;
Ngài cho ông ăn mật ong từ các tổ ong trong kẽ đá.
Ông dùng dầu ô-liu trồng trong các rẫy đầy những đá hoa cương;
14 Ông ăn sữa chua từ đàn bò,
Ông uống sữa tươi từ đàn chiên và đàn dê,
Ông ăn thịt những chiên con và chiên đực mập béo;
Ông ăn thịt bò của Ba-san và thịt dê hảo hạng,
Ông hưởng lúa mì loại ngon thượng hạng;
Ông[c] uống những thứ rượu ngon hạng nhất thời bấy giờ.
15 Giê-su-run[d] được mập béo, rồi lại giơ chân đá ngược;
Anh chị em đã mập, béo, và phì ra rồi!
Ông đã bỏ Ðức Chúa Trời, Ðấng đã dựng nên ông;
Ông đã khinh khi Vầng Ðá giải cứu ông.
16 Họ đã làm cho Ngài ghen tức với các thần xa lạ;
Họ đã dùng những việc gớm ghiếc để chọc giận Ngài.
17 Họ đã cúng tế cho các quỷ chứ nào phải dâng hiến lên Ðức Chúa Trời;
Thần của họ là những thần họ không biết;
Tức những thần khi vào trong xứ rồi họ mới phát hiện chúng ra,
Chúng là những thần mà tổ tiên anh chị em không sợ.
18 Anh chị em đã làm ngơ với Vầng Ðá đã sinh ra mình;
Anh chị em đã quên hẳn Ðức Chúa Trời, Ðấng đã tạo ra mình.
19 Chúa thấy thế, Ngài chán ngán họ;
Ngài ẩn mặt khỏi các con trai và các con gái của Ngài.
20 Ngài phán, ‘Ta sẽ ẩn mặt Ta khỏi chúng;
Ðể Ta xem, đến cuối cùng chúng sẽ ra sao;
Vì bọn chúng là giống nòi tráo trở,
Những đứa con không tình nghĩa trung thành.
21 Chúng đã làm cho Ta phải ghen với những gì không phải là thần;
Chúng chọc giận Ta bằng các thần tượng chúng thờ.
Vì thế Ta sẽ làm cho chúng phải ghen tức với một dân chẳng ra gì,
Dùng một dân ngu si khiến chúng phải tức tối bực mình.
22 Vì lửa giận của Ta đã phừng lên nghịch lại chúng;
Lửa ấy đã cháy bùng đến tận vực sâu của âm phủ;
Lửa ấy thiêu đốt đất đai và hoa màu sinh ra trên đất;
Lửa ấy cháy tận nền các núi non hùng vĩ.
23 Ta sẽ chồng chất các tai vạ trên chúng;
Ta sẽ bắn các mũi tên của Ta vào chúng:
24 Nạn đói sẽ khiến chúng hao mòn;
Khí hậu nóng cháy khô khan sẽ làm chúng kiệt quệ;
Ôn dịch sẽ khiến chúng tang thương;
Răng của thú dữ do Ta sai đến sẽ cắn xé chúng;
Nọc của rắn độc bò trong bụi đất sẽ gây chết chóc cho chúng.
25 Ngoài đường gươm giáo sẽ gây nên tang tóc,
Còn trong nhà sẽ đầy nỗi kinh hoàng;
Trai tráng hay thiếu nữ thanh xuân cũng vậy;
Trẻ thơ còn bú hay người già tóc bạc phơ đều chẳng được miễn trừ.
26 Ta đã nghĩ, Ta sẽ rải chúng ra khắp bốn phương trên đất;
Ta sẽ xóa chúng khỏi trí nhớ của loài người;
27 Nhưng Ta ngại làm như thế kẻ thù của chúng sẽ được thêm khích lệ;
Quân thù của chúng có thể sẽ hiểu lầm và bảo, “Chúng ta đắc thắng là nhờ sức lực của tay mình,
Chiến thắng nầy không phải tất cả là Chúa đã làm đâu.”
28 Thật vậy, bọn chúng là một dân không trí tuệ;
Chúng chẳng có khả năng phán đoán nghĩ suy.
29 Nếu chúng có chút khôn ngoan, chúng đã nghĩ ra điều ấy;
Chúng có thể suy ra kết cuộc sẽ thế nào.
30 Làm sao một người có thể rượt đuổi cả ngàn người,
Còn hai người có thể làm cho vạn người chạy trốn,
Trừ phi Vầng Ðá của họ đã bán bỏ họ,
Tức Chúa của họ đã lìa bỏ họ rồi?
31 Vì vầng đá của chúng chẳng giống như Vầng Ðá của chúng ta;
Quân thù của chúng ta đều biết rõ điều ấy.
32 Nho của chúng lấy ra từ giống nho ở Sô-đôm,
Từ vườn nho ở Gô-mô-ra;
Trái nho của chúng là trái nho độc,
Chùm nho của chúng chỉ có toàn trái đắng.
33 Rượu của chúng đều là nọc của rắn độc,[e]
Nọc độc chết người của rắn bành mang.
34 Việc đoán phạt nầy Ta há đã không giữ trong kho,
Niêm phong nó trong kho báu của Ta sao?
35 Sự báo thù thuộc về Ta, Ta sẽ báo trả;
Sắp đến lúc chân chúng sẽ thình lình trượt ngã,
Bởi vì ngày hoạn nạn của chúng đã gần;
Những điều ấy sẽ xảy đến rất nhanh cho chúng.’
36 Chúa sẽ minh oan cho dân Ngài,
Ngài sẽ thương xót các đầy tớ Ngài,
Khi Ngài thấy sức lực của họ chẳng còn nữa,
Khi kẻ nô lệ hay người tự do đều chẳng còn ai.
37 Bấy giờ Ngài sẽ hỏi, ‘Các thần của chúng,
Những vầng đá nơi chúng nương náu,
38 Những kẻ hưởng các phần béo tốt nhất của các con vật hiến tế chúng dâng,
Những kẻ uống rượu chúng hiến qua các lễ quán đâu rồi?
Hãy để những kẻ ấy trỗi dậy và giúp đỡ các ngươi!
Hãy để chúng bảo vệ các ngươi!
39 Này, bây giờ, khá biết rằng ấy là Ta, chính Ta là Ðấng ấy;
Chẳng có thần nào khác ngoài Ta.[f]
Ta có quyền làm cho chết, và Ta làm cho sống lại;
Ta khiến cho bị thương, và Ta chữa cho mạnh lành;
Không ai có thể thoát khỏi tay Ta.
40 Ta đưa tay Ta lên trời mà thề rằng:
Như Ta hằng sống đời đời,
41 Ta sẽ mài lưỡi gươm bóng láng của Ta cho sắc bén,
Tay Ta sẽ cầm lấy nó để thi hành sự đoán phạt;
Ta sẽ báo thù những kẻ chống nghịch Ta;
Ta sẽ báo trả những kẻ ghét Ta.
42 Ta sẽ cho những mũi tên của Ta uống máu,
Và lưỡi gươm của Ta sẽ ăn thịt quân thù,
Tức máu của quân thù ngã chết nơi chiến trận và tàn quân bại trận;
Ðầu của những kẻ để tóc dài thề chống Ta đến cùng đều bị rơi.’
43 Hỡi các dân các nước, hãy cùng với dân Ngài dâng lời ca ngợi,
Hãy thờ phượng Ngài, hỡi tất cả các ngươi,[g]
Vì Ngài sẽ bắt chúng đền nợ máu các tôi tớ Ngài,
Ngài sẽ báo thù những kẻ chống nghịch Ngài,
Ngài sẽ báo trả những kẻ ghét Ngài,[h]
Và Ngài sẽ xá tội[i] cho xứ và cho dân Ngài.”
Luật Pháp và Sự Sống Còn của Dân I-sơ-ra-ên
44 Môi-se cùng với Giô-suê con của Nun đến và nói tất cả những lời của bài ca ấy cho dân nghe. 45 Sau khi Môi-se nói xong tất cả những lời ấy cho toàn dân I-sơ-ra-ên, 46 ông nói với họ, “Hãy ghi lòng tạc dạ tất cả những lời tôi làm chứng giữa anh chị em ngày nay. Anh chị em hãy truyền những lời ấy lại cho con cháu mình, để chúng cũng hết lòng vâng giữ mọi lời của bộ luật pháp nầy. 47 Ðây chẳng phải là việc không có giá trị gì đối với anh chị em, nhưng chính là sự sống còn của anh chị em, vì nhờ nó anh chị em mới có thể sống lâu trong xứ mà anh chị em sẽ đi qua Sông Giô-đanh để chiếm lấy.”
Môi-se Gần Qua Ðời
48 Chính ngày hôm đó Chúa nói với Môi-se, 49 “Ngươi hãy đi lên rặng Núi A-ba-rim nầy, đến Núi Nê-bô, trong xứ Mô-áp, đối ngang Giê-ri-cô, và hãy nhìn vào xứ Ca-na-an, nơi Ta sẽ ban cho dân I-sơ-ra-ên làm sản nghiệp. 50 Ngươi sẽ qua đời tại đó, tức trên núi ngươi sẽ đi lên, rồi ngươi sẽ được đem về với tổ tiên ngươi, như A-rôn anh ngươi đã qua đời trên Núi Hô-rơ và đã được đem về với tổ tiên của ông ấy vậy, 51 bởi vì ở giữa dân I-sơ-ra-ên, các ngươi đã không tin Ta trong vụ nước ở Mê-ri-ba Ca-đe trong Ðồng Hoang Xin, và bởi vì hai ngươi đã không tôn thánh Ta giữa dân I-sơ-ra-ên. 52 Vậy ngươi có thể trông thấy xứ ấy từ xa, nhưng ngươi sẽ không vào xứ ấy, tức xứ Ta ban cho dân I-sơ-ra-ên.”
121 Con đã thực thi công lý và thi hành lẽ phải;
Xin đừng phó con cho những kẻ áp bức con.
122 Xin bảo đảm cho tôi tớ Ngài được bình an thịnh vượng;
Xin đừng để những kẻ kiêu căng có dịp đàn áp con.
123 Mắt con mỏi mòn trông đợi ơn cứu rỗi của Ngài,
Và cho lời công chính của Ngài được ứng nghiệm.
124 Xin đãi tôi tớ Ngài theo tình thương của Ngài;
Xin dạy dỗ con các luật lệ Ngài.
125 Con là tôi tớ Ngài, xin ban cho con sự thông sáng,
Ðể con thấu hiểu các chứng ngôn Ngài.
126 Chúa ôi, đã đến lúc xin Ngài ra tay hành động,
Vì người ta phế bỏ luật pháp Ngài.
127 Vì thế con càng yêu mến các điều răn Ngài hơn vàng;
Thật vậy, hơn cả vàng ròng.
128 Con nhận thấy tất cả giới luật Ngài đều đúng,
Nên con ghét mọi đường lối dối gian.
129 Các chứng ngôn Ngài thật diệu kỳ;
Vì vậy linh hồn con quyết vâng giữ các chứng ngôn ấy.
130 Sự giải bày lời Ngài giúp người ta được khai tâm mở trí,
Và ban sự thông hiểu cho người chất phát thật thà.
131 Con há miệng ra và khát khao chờ đợi,
Vì con thèm khát các điều răn Ngài.
132 Xin quay lại với con và khoan dung độ lượng với con,
Như cách Ngài thường đối xử với những ai yêu mến danh Ngài.
133 Xin cho những bước chân con được vững lập trong lời Ngài,
Và đừng để tội lỗi cầm quyền trên con.
134 Xin cứu chuộc con khỏi sự áp bức của loài người,
Ðể con vâng giữ các giới luật Ngài.
135 Xin để thánh nhan Ngài tỏa rạng trên tôi tớ Ngài,
Và xin dạy con các luật lệ Ngài.
136 Nước mắt con tuôn chảy đầm đìa như suối lệ,
Vì người ta chẳng chịu gìn giữ luật pháp Ngài.
137 Chúa ôi, Ngài thật công chính;
Sự phán xét của Ngài rất công minh.
138 Các chứng ngôn Ngài đã truyền thật rất đúng,
Và đáng tin cậy hoàn toàn.
139 Lòng nhiệt thành của con nung đốt con,
Vì những kẻ chống nghịch con quên lãng lời Ngài.
140 Lời Ngài thật tinh ròng,
Nên tôi tớ Ngài yêu mến lời ấy.
141 Tuy con nhỏ bé và bị coi thường,
Nhưng con không quên giới luật Ngài.
142 Ðức công chính Ngài là đức công chính đời đời;
Luật pháp Ngài chính là chân lý.
143 Gian truân và sầu khổ đã bao phủ con,
Nhưng con vẫn vui thích các điều răn Ngài.
144 Các chứng ngôn Ngài thật chân chính đến muôn đời;
Xin ban cho con sự thông hiểu để con có thể sống.
Tội Lỗi Tạo Nên Chia Cách
59 Này, tay Chúa không phải ngắn mà không cứu được;
Tai Ngài cũng không phải nặng mà không nghe được,
2 Nhưng ấy là vì tội lỗi các ngươi đã làm cách biệt các ngươi với Ðức Chúa Trời;
Những tội lỗi các ngươi đã làm Ngài lánh mặt, để Ngài không nghe các ngươi nữa;
3 Bởi bàn tay các ngươi đã ô nhơ vì nhuốm máu;
Ngón tay các ngươi đã vấy đầy tội ác;
Môi các ngươi nói dối;
Lưỡi các ngươi thốt ra điều gian tà.
4 Chẳng ai muốn thưa kiện để đòi công lý,
Cũng không ai xét xử để tìm ra sự thật.
Chúng tin cậy vào những lời hứa suông;
Chúng nói với nhau những lời giả dối;
Chúng cưu mang điều ác và sinh ra tội lỗi.
5 Chúng ấp trứng rắn độc;
Chúng giăng mạng nhện;
Ai ăn nhằm trứng của chúng ắt sẽ chết ngay;
Nếu trứng ấy nở ra sẽ đích thị là một con rắn độc.
6 Tơ sợi của mạng nhện không thể dệt thành quần áo;
Những việc chúng làm cũng không thể che thân;
Những việc của chúng là những việc tội lỗi;
Những việc hung ác bạo tàn ở trong tay chúng.
7 Chân chúng nhanh nhẹn chạy theo điều ác;
Chúng lẹ làng làm đổ máu vô tội;
Suy nghĩ của chúng là những ý tưởng gian tà;
Ðường chúng đi qua để lại hủy phá và điêu linh.
8 Ðường đem lại bình an thịnh vượng chúng không hề biết đến;
Ðường chúng đi không có bóng dáng công lý nơi nào;
Chúng đã tạo cho mình những con đường lươn lẹo cong queo;
Ai chọn đi các đường ấy sẽ không biết bình an thịnh vượng.
Xưng Tội
9 Vì thế công lý đã xa cách chúng con;
Lẽ công chính không đến gần chúng con;
Chúng con trông mong ánh sáng, nhưng này đây, chỉ có tối tăm!
Mong ánh sáng rạng ngời, nhưng vẫn đi trong tối tăm mù mịt!
10 Chúng con mò mẫm mon men theo bức tường như người mù;
Chúng con quờ quạng bước đi như kẻ không có mắt;
Giữa trưa nắng mà chúng con vấp ngã như đi khi trời chạng vạng;
Giữa những người đang năng động mà chúng con như kẻ đã chết rồi.
11 Tất cả chúng con cứ gầm gừ như đàn gấu,
Cứ rên rỉ thê lương như thể các bồ câu gù;
Chúng con mong công lý nhưng vẫn không tìm thấy;
Mong được giải cứu nhưng điều ấy quá xa vời.
12 Vì những vi phạm chúng con quá nhiều trước mặt Ngài;
Các tội lỗi chúng con làm chứng nghịch lại chúng con,
Vì các vi phạm chúng con hằng ở với chúng con,
Chúng con biết rõ các tội lỗi của mình:
13 Chúng con dấy nghịch và chối bỏ Chúa,
Xây lưng lìa bỏ Ðức Chúa Trời mình,
Nói điều phản nghịch và nổi loạn,
Toan tính trong lòng rồi thốt ra những lời dối trá.
14 Công lý bị đẩy lui;
Công chính đứng đằng xa;
Sự thật bị ngã nhào ngoài đường;
Chính trực không được vào.
15 Vì sự thật không còn nên ai lìa bỏ thói gian tà là tự biến thành con mồi.
Chúa thấy điều ấy và Ngài rất phật lòng, bởi vì công lý chẳng còn nữa.
16 Ngài thấy rằng chẳng ai phản đối,
Và lấy làm lạ vì không ai can thiệp.
Vì vậy Ngài phải tự tay giải cứu lấy mình,
Ngài dùng đức công chính của Ngài bảo vệ mình.
17 Ngài lấy đức công chính mang vào làm áo giáp,
Lấy ơn cứu rỗi đội trên đầu làm mão an toàn,
Lấy sự báo trả mặc vào làm quần áo,
Lấy lòng nhiệt thành khoác lên làm áo choàng.
18 Ngài cứ dựa theo các công việc của chúng mà báo trả,
Trút thịnh nộ trên những kẻ chống nghịch Ngài;
Ngài báo trả những kẻ thù của Ngài;
Kể cả những kẻ sống ở hải ngoại xa xăm cũng nhận sự báo trả đầy đủ.
19 Vì thế ở phương tây danh Chúa được người ta kính sợ;
Ở phương đông vinh hiển Ngài thật rực rỡ rạng ngời,
Vì Ngài sẽ đến như nước lụt bất thần tràn tới,
Do Thần Khí của Chúa tác động ập vào.[a]
20 “Ðấng Cứu Chuộc sẽ đến với Si-ôn,
Và đến với những ai trong nhà Gia-cốp lìa bỏ tội lỗi mình,”
Chúa phán.
21 Chúa phán, “Về phần Ta, đây là giao ước giữa Ta với chúng: Thần Ta ngự trên ngươi. Những lời Ta đã đặt trong miệng ngươi sẽ không rời khỏi miệng ngươi, hay rời khỏi miệng của con cháu ngươi, hay rời khỏi miệng của con cháu của con cháu ngươi, từ nay cho đến đời đời,” Chúa phán.
Xét Ðoán Người Khác
(Lu 6:37-38, 41-42)
7 “Chớ xét đoán ai, để các ngươi không bị xét đoán. 2 Vì các ngươi xét đoán người ta thể nào, các ngươi sẽ bị xét đoán lại thể ấy; các ngươi lường cho người ta mức nào, các ngươi sẽ bị lường lại mức ấy. 3 Sao ngươi thấy hạt bụi nhỏ trong mắt anh chị em ngươi, mà không thấy cái dằm trong mắt ngươi? 4 Sao ngươi nói với anh chị em ngươi, ‘Hãy để tôi lấy hạt bụi ra khỏi mắt bạn,’ trong khi cái dằm vẫn còn nằm trong mắt ngươi? 5 Hỡi kẻ đạo đức giả, trước hết hãy lấy cái dằm ra khỏi mắt ngươi, rồi ngươi mới thấy rõ mà lấy hạt bụi ra khỏi mắt anh chị em ngươi được.”
Phí Của Thánh
6 “Ðừng đem của thánh mà phí cho chó, cũng đừng thảy các ngọc trai cho heo, kẻo chúng sẽ giẫm dưới chân, rồi quay lại, và cắn xé các ngươi.”
Xin, Tìm, Gõ
(Lu 11:9-13)
7 “Hãy xin, các ngươi sẽ được; hãy tìm, các ngươi sẽ gặp; hãy gõ cửa, cửa sẽ mở cho các ngươi. 8 Vì hễ ai xin sẽ được, ai tìm sẽ gặp, và ai gõ cửa, cửa sẽ mở cho người ấy. 9 Có ai trong các ngươi khi con mình xin bánh mà cho đá chăng? 10 Hay con mình xin cá mà cho rắn chăng? 11 Vậy nếu các ngươi vốn là xấu mà còn biết cho con cái mình các vật tốt, huống chi Cha các ngươi trên trời lại chẳng ban những vật tốt cho những người xin Ngài sao?”
Khuôn Vàng Thước Ngọc
12 “Vậy trong mọi sự, hễ điều chi các ngươi muốn người ta làm cho mình, hãy làm điều ấy cho họ, vì đó là Luật Pháp và Các Tiên Tri.”
Cổng Hẹp và Ðường Hẹp
(Lu 13:24)
13 “Hãy vào cổng hẹp, vì cổng rộng và đường rộng dẫn đến sự hủy diệt; có nhiều người đi vào đường đó; 14 trong khi cổng hẹp và đường hẹp dẫn đến sự sống, lại có ít người tìm vào.”
Xem Trái Biết Cây
(Lu 6:43-44)
15 “Các ngươi hãy coi chừng các tiên tri giả, những kẻ đội lốt chiên đến với các ngươi, nhưng bên trong là lang sói hay cắn xé. 16 Các ngươi sẽ biết chúng khi xem trái của chúng. Nào ai hái trái nho nơi lùm gai, hay trái vả nơi bụi gai rừng[a] chăng? 17 Vậy, hễ cây lành thì sinh trái lành, còn cây độc thì sinh trái độc. 18 Cây lành không thể sinh trái độc, và cây độc cũng không thể sinh trái lành. 19 Cây nào không sinh trái lành sẽ bị đốn và quăng vào lửa. 20 Vậy cứ xem các trái của người ta mà biết họ là người như thế nào.”
Môn Ðồ Giả
(Lu 13:25-27)
21 “Không phải hễ ai nói với Ta, ‘Lạy Chúa, lạy Chúa,’ thì sẽ được vào vương quốc thiên đàng đâu, nhưng chỉ người nào làm theo ý muốn của Cha Ta trên trời mà thôi. 22 Ngày đó sẽ có nhiều người nói với Ta rằng, ‘Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi há chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, hoặc nhân danh Chúa mà đuổi quỷ, hoặc nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao?’ 23 Bấy giờ Ta sẽ đáp với chúng, ‘Ta không hề biết các ngươi; hỡi bọn làm việc gian tà, hãy đi ngay cho khuất mắt Ta.’”
Hai Nền Tảng
(Lu 6:47-49)
24 “Vậy ai nghe những lời Ta phán đây và làm theo sẽ giống như người khôn, cất nhà mình trên vầng đá. 25 Dù mưa sa, lụt đến, bão thổi và đập vào, nhà ấy vẫn chẳng sập, vì đã xây trên vầng đá.
26 Còn ai nghe những lời Ta phán đây mà không làm theo sẽ giống như người dại, cất nhà mình trên cát. 27 Khi có mưa sa, lụt đến, bão thổi và đập vào, nhà đó sẽ sụp đổ, và sụp đổ tan tành.”
Thẩm Quyền Giảng Dạy
28 Khi Ðức Chúa Jesus giảng dạy những điều ấy xong, dân chúng ngạc nhiên về sự giảng dạy của Ngài, 29 vì Ngài giảng dạy cách uy quyền, chứ không như những thầy dạy giáo luật.
Copyright © 2011 by Bau Dang