Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Giô-suê 12-13

Danh Sách Các Vua Thất Trận

12 Đây là danh sách các vua trong xứ mà dân Y-sơ-ra-ên đã chiến thắng và chiếm lấy đất đai của họ phía đông sông Giô-đanh, từ suối Ạt-nôn đến núi Hẹt-môn với cả đồng bằng về phía đông A-ra-rát.

Si-hôn, vua dân A-mô-rít ở Hết-bôn, vốn cai trị từ A-rô-e bên bờ suối Ạt-nôn và từ giữa dòng suối cho đến suối Gia-bốc, là biên giới Am-môn; là một nửa Ga-la-át, với cả miền đồng bằng cho đến biển Ki-nê-rết phía đông đến tận biển đồng bằng tức là Biển Mặn phía đông hướng Bết Giê-si-mốt; cùng cả miền nam dưới chân núi Phích-ga.

Óc, vua Ba-san là người cuối cùng của dân Rê-pha-im ở tại Ách-ta-rốt và Ếch-rê-i. Lãnh thổ vua này gồm núi Hẹt-môn, miền Sanh-ca, và cả xứ Ba-san đến tận biên giới dân Ghê-su-rít và dân Ma-ca-thít, cùng đến nửa xứ Ga-la-át là biên giới của Hết-bôn, do vua Si-hôn cai trị.

Môi-se, đầy tớ của CHÚA, và dân Y-sơ-ra-ên đã chiến thắng họ; rồi Môi-se, đầy tớ của CHÚA, chia cấp lãnh thổ họ cho người Ru-bên, người Gát, và phân nửa bộ tộc Ma-na-se làm cơ nghiệp.

Đây là danh sách các vua trong xứ mà Giô-suê và dân Y-sơ-ra-ên đã chiến thắng phía tây sông Giô-đanh, từ Ba-anh Gát trong thung lũng Li-ban đến tận núi Ha-lát lên cao về hướng Sê-i-rơ (Giô-suê cấp lãnh thổ họ làm sản nghiệp cho các bộ tộc Y-sơ-ra-ên theo từng gia tộc, miền đồi núi, miền chân núi phía tây, miền A-ra-ba, các triền núi, miền đồng hoang và miền nam bộ, tức là lãnh thổ của dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Ca-na-an, dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít):

Vua Giê-ri-cô
Vua A-hi (gần Bê-tên)
10 Vua Giê-ru-sa-lem
Vua Hếp-rôn
11 Vua Giạt-mút
Vua La-ki
12 Vua Éc-lôn
Vua Ghê-xe
13 Vua Đê-bia
Vua Ghê-đe
14 Vua Họt-ma
Vua A-rát
15 Vua Líp-na
Vua A-đu-lam
16 Vua Ma-kê-đa
Vua Bê-tên
17 Vua Tháp-bu-ách
Vua Hê-phê
18 Vua A-phéc
Vua Sa-rôn
19 Vua Ma-đôn
Vua Hát-so
20 Vua Sim-rôn Mê-rôn
Vua Ạc-sáp
21 Vua Tha-a-nác
Vua Mê-ghi-đô
22 Vua Kê-đe
Vua Giốc-kê-am ở núi Cạt-mên
23 Vua Đô-rơ ở cao nguyên Đô-rơ
Vua Gô-im ở Ghinh-ganh
24 Và Vua Thiệt-sa

Tổng Cộng tất cả là ba mươi mốt vua.

Các Vùng Đất Chưa Chiếm Đóng

13 Khi Giô-suê tuổi cao tác lớn, CHÚA phán bảo ông: “Con đã già, lãnh thổ cần phải chiếm đóng còn rất rộng.

Đây là lãnh thổ còn lại: tất cả các vùng đất của người Phi-li-tin và người Ghê-su-rít; từ sông Si-cô phía đông Ai-cập cho đến lãnh thổ Éc-rôn phía bắc, tất cả được kể là xứ của người Ca-na-an (lãnh thổ của năm lãnh chúa Phi-li-tin tại Ga-xa, Ách-đốt, Ách-ca-lôn, Gát, và Éc-rôn), và lãnh chúa dân A-vít; về phía nam, tất cả lãnh thổ của người Ca-na-an từ A-ra của dân Si-đôn đến A-phéc là vùng đất của dân A-mô-rít, địa phận của Ghi-bê-lít, và cả miền Li-ban về phía đông, từ Ba-anh Gát dưới chân núi Hẹt-môn cho đến Lê-bô Ha-mát.

Còn tất cả dân cư vùng núi từ Li-ban đến Mít-rê-phốt Ma-im tức là tất cả dân Si-đôn. Chính Ta sẽ đánh đuổi chúng nó trước mặt Y-sơ-ra-ên. Con hãy cấp đất này cho dân Y-sơ-ra-ên làm cơ nghiệp như Ta đã chỉ thị cho con, và phân chia đất ấy làm cơ nghiệp cho chín bộ tộc và phân nửa bộ tộc Ma-na-se.”

Chia Đất Tại Đông Bộ Sông Giô-đanh

Phân nửa bộ tộc Ma-na-se kia cùng người Ru-bên và người Gát đã nhận cơ nghiệp mà Môi-se, đầy tớ CHÚA, đã cấp cho họ phía đông sông Giô-đanh.

Lãnh thổ họ trải dài tận A-rô-e (giáp ranh thung lũng Ạt-nôn) và thành ở giữa thung lũng ấy, gồm luôn cả cao nguyên từ Mê-đê-ba đến Đi-bôn. 10 Và tất cả các thành của Si-hôn, vua A-mô-rít, từng cai trị tại Hết-bôn đến tận biên giới dân Am-môn. 11 Vùng đất ấy bao gồm xứ Ga-la-át, lãnh thổ Ghê-su-rơ và Ma-a-ca, toàn bộ núi Hẹt-môn và cả xứ Ba-san đến tận Sa-lê-ca, 12 tức là cả vương quốc của Óc, vua Ba-san, người Rê-pha-im cuối cùng, đã cai trị tại Ách-ta-rốt và Ết-rê-i. Môi-se đã chiến thắng họ và chiếm đất nước họ. 13 Nhưng dân Y-sơ-ra-ên không đuổi được dân Ghê-ru-sơ và Ma-a-ca nên họ tiếp tục sống với người Y-sơ-ra-ên cho đến ngày nay.

14 Nhưng Môi-se không cấp cơ nghiệp nào cho bộ tộc Lê-vi vì các lễ vật dùng lửa dâng lên cho CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là cơ nghiệp của họ như Ngài đã hứa với họ.

15 Đây là phần Môi-se đã cấp cho bộ tộc Ru-bên, từng gia tộc:

16 Lãnh thổ từ A-rô-e giáp ranh thung lũng Ạt-nôn và từ thành giữa thung lũng ấy, đến cả cao nguyên vượt qua Mê-đê-ba 17 đến Hết-bôn và tất cả các thành trên cao nguyên gồm cả Đi-bôn, Ba-mốt Ba-anh, Bết Ba-anh Mê-ôn, 18 Gia-hát, Kê-đê-mốt, Mê-phát, 19 Ki-ri-a-tha-im, Síp-ma, Xê-rết Sa-ha trên ngọn đồi trong thung lũng, 20 Bết Phê-ô, các triền núi Phích-ga, Bết Giê-si-mốt, 21 tất cả các thành trên cao nguyên và toàn bộ vương quốc của Si-hôn, vua A-mô-rít, từng cai trị tại Hết-bôn. Môi-se đã chiến thắng vua này và các vương hầu Ma-đi-an đang sống trong xứ và liên minh với vua Si-hôn là Ê-vi, Rê-kem, Xu-rơ, Hu-rơ, và Rê-ba. 22 Ngoài những kẻ bị giết trên chiến trường, người Y-sơ-ra-ên còn dùng gươm xử tử Ba-la-am, con trai Bê-ô, là người thuật sĩ bói khoa. 23 Ranh giới của người Ru-bên là bờ sông Giô-đanh. Các thành này và các làng phụ cận đều là cơ nghiệp của người Ru-bên theo từng gia tộc.

24 Đây là phần Môi-se cấp cho bộ tộc Gát, theo từng gia tộc:

25 Lãnh thổ Gia-ê-xe, tất cả các thành trong xứ Ga-la-át, và phân nửa xứ Am-môn, đến tận A-rô-e, gần Ráp-ba; 26 từ Hết-bôn đến Ra-mát Mích-ba và Bê-tô-nim, và từ Ma-ha-na-im đến lãnh thổ Đê-bia; 27 trong thung lũng: Bết Ha-ram, Bết Nim-ra, Su-cốt, và Xa-phôn với phần còn lại trong vương quốc của Si-hôn, vua Hết-bôn (phía đông sông Giô-đanh, lãnh thổ chạy dài đến cuối biển Ki-nê-rết). 28 Các thành và các làng này là cơ nghiệp của người Gát, theo từng gia tộc.

29 Đây là phần Môi-se cấp cho phân nửa bộ tộc Ma-na-se theo từng gia tộc (tức là phân nửa bộ tộc gồm dòng dõi của Ma-na-se):

30 Lãnh thổ chạy từ Ma-ha-na-im, toàn bộ xứ Ba-san, các vương quốc của Óc, vua Ba-san, và các khu định cư của Giai-rơ tại Ba-san, sáu mươi thành, 31 phân nửa xứ Ga-la-át, Ách-ta-rốt và Ết-rê-i (tức là các đô thành của Óc trong xứ Ba-san). Đó là phần cấp cho dòng dõi của Ma-ki, con trai Ma-na-se, tức là phân nửa các con trai của Ma-ki, theo từng gia tộc.

32 Đó là cơ nghiệp Môi-se đã ban phát khi còn ở trong đồng bằng Mô-áp đối ngang sông Giô-đanh ở phía đông Giê-ri-cô. 33 Nhưng Môi-se không cấp cơ nghiệp nào cho bộ tộc Lê-vi; CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên là cơ nghiệp của họ như Ngài đã phán hứa.

Thánh Thi 145

Bài Hát Ca Ngợi Của Đa-vít

145 Lạy Đức Chúa Trời tôi, cũng là vua tôi,
    Tôi sẽ tôn cao Chúa và ca tụng danh Ngài mãi mãi vô cùng.
Mỗi ngày tôi sẽ ca tụng Chúa
    Và ca ngợi danh Ngài mãi mãi vô cùng.
CHÚA là vĩ đại và rất đáng ca ngợi;
    Sự vĩ đại của Ngài vượt quá sự hiểu biết của con người.
Đời này sẽ truyền tụng công việc của Chúa cho đời sau;
    Họ sẽ công bố những việc quyền năng của Ngài.
Họ sẽ nói[a] về uy nghi, vinh quang và huy hoàng của Chúa;
    Còn tôi sẽ suy gẫm các phép lạ của Ngài.
Người ta sẽ nói về quyền năng của các công việc đáng sợ của Chúa;
    Còn tôi sẽ công bố sự vĩ đại của Ngài.
Người ta sẽ làm lễ kỷ niệm phúc lành lớn của Chúa
    Và hân hoan ca hát về sự công chính của Ngài.
CHÚA hay ban ơn và có lòng thương xót;
    Chậm nóng giận và đầy tình yêu thương.
CHÚA là phúc lành cho tất cả mọi người;
    Ngài thương xót mọi tạo vật Ngài làm nên.
10 Lạy CHÚA, mọi tạo vật của Chúa đều sẽ cảm tạ Ngài
    Và những người kính sợ Chúa sẽ ca tụng Ngài.
11 Họ sẽ nói về vinh quang nước Chúa
    Và kể lại quyền năng của Ngài;
12 Để loài người biết các việc quyền năng Chúa
    Và sự vinh quang huy hoàng của nước Ngài.
13 Nước Chúa còn mãi vô cùng; quyền cai trị của Ngài đến đời đời.
    CHÚA thành tín trong mọi lời hứa của Ngài và yêu thương đối với mọi công việc Ngài.[b]
14 CHÚA nâng đỡ mọi người bị ngã;
    Ngài đỡ tất cả những người phải cúi đầu đứng dậy.
15 Mắt của mọi vật đều ngưỡng trông Chúa,
    Ngài ban cho chúng đồ ăn đúng thì.
16 Chúa xòe bàn tay Ngài ra,
    Thỏa mãn nhu cầu của mọi sinh vật.
17 CHÚA công chính trong mọi đường lối Ngài
    Và yêu thương đối với mọi công việc Ngài.
18 CHÚA ở gần mọi người cầu khẩn Ngài,
    Tức là những người cầu khẩn Ngài với lòng thành thật.
19 Chúa thỏa mãn nhu cầu của những kẻ kính sợ Ngài;
    Nghe tiếng khóc của họ và giải cứu cho.
20 CHÚA bảo vệ mọi người yêu mến Ngài
    Nhưng sẽ hủy diệt mọi kẻ ghét Ngài.
21 Miệng tôi sẽ dâng lời ca ngợi CHÚA,
    Hỡi mọi loài, hãy ca tụng danh thánh của Ngài muôn đời.

Giê-rê-mi 6

Thành Giê-ru-sa-lem Bị Bao Vây

Hỡi dân Bên-gia-min, hãy trốn đến nơi an toàn,
    Hãy ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem.
Hãy thổi kèn báo động tại Thê-cô-a,
    Hãy đốt lửa báo hiệu tại Bết-ha-kê-rem.
Vì tai họa và đổ nát tan hoang
    Đã lộ ra từ phương bắc.
Ta ví Si-ôn, con gái Ta,
    Với đồng cỏ mượt mà nhất.
Các kẻ chăn sẽ dẫn bầy chiên mình đến đó,
    Cắm trại chung quanh thành,
    Mỗi người thả chiên ăn cỏ nơi phần của mình.
Hãy chuẩn bị xông trận!
    Nào, ta hãy tấn công vào lúc giữa trưa!
Khốn cho chúng tôi, vì ngày đã xế tàn!
    Bóng chiều đã dài ra!
Nào, ta hãy tấn công trong ban đêm!
    Ta hãy hủy diệt các đền đài chiến lũy!

CHÚA Vạn Quân đã phán như vầy:

“Hãy đốn cây,
    Hãy đổ đất đắp mô vây hãm thành Giê-ru-sa-lem!
Đó là thành dành cho sự đoán phạt,
    Trong nó chỉ toàn là đàn áp, bóc lột.
Như giếng giữ nước mình tươi mát thể nào,
    Nó cũng giữ sự gian ác nó cho tươi mới thể ấy.
Trong thành chỉ nghe toàn là chuyện bạo ngược tàn phá,
    Bệnh hoạn và thương tích hằng ở trước mặt Ta.
Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy nghe lời cảnh cáo,
    Kẻo Ta lìa xa ngươi,
Kẻo Ta khiến ngươi điêu tàn,
    Không người ở.”

Y-sơ-ra-ên Từ Bỏ Đường Lối CHÚA

CHÚA Vạn Quân phán như vầy:

“Chúng sẽ mót sạch dân Y-sơ-ra-ên còn sót lại
    Như người ta mót nho.
Hãy đưa tay con qua các nhành nho một lần nữa,
    Như người hái nho.”
10 “Con sẽ nói với ai và cảnh cáo ai,
    Để họ chịu nghe?
Này, tai họ như có lớp da bọc kín,[a]
    Họ không thể lắng nghe.
Họ khinh thường lời CHÚA,
    Họ không vui thích nghe lời Ngài.
11 Về phần con, lòng con đầy tràn cơn thịnh nộ của CHÚA,
    Con không dằn lòng được nữa.”
“Hãy đổ nó ra trên trẻ con ngoài đường phố,
    Trên các thanh niên đang tụ tập.
Phải, cả chồng lẫn vợ đều sẽ bị bắt,
    Các trưởng lão cùng những người già nua cũng vậy.”
12 CHÚA phán:
“Nhà cửa chúng sẽ bị giao cho kẻ khác,
    Luôn cả vườn tược và vợ chúng nó nữa,
Vì Ta sẽ dang tay
    Trừng phạt dân cư trong xứ.”
13 Từ kẻ hèn đến người sang,
    Hết thảy đều lo trục lợi.
Từ tiên tri đến thầy tế lễ,
    Hết thảy đều gian lận.
14 Chúng chữa vết thương dân Ta
    Cách sơ sài,
Chúng hô hào: “Bình an! Tốt đẹp!”
    Trong khi chẳng có bình an.[b]
15 CHÚA phán:
“Chúng làm điều xấu hổ, chúng làm điều gớm ghiếc,
    Thế nhưng chúng chẳng biết xấu hổ,
    Cũng chẳng biết nhục nhã là gì.
Vì thế chúng sẽ ngã với những kẻ ngã,
    Đến ngày Ta thăm phạt chúng, chúng sẽ ngã sải dài.”
16 CHÚA phán như vầy:
“Hãy đứng nơi các nẻo đường và quan sát,
    Hãy dò hỏi về các đường lối xa xưa:
‘Đường nào dẫn đến phúc lành?’ Hãy bước đi trên đường ấy,
    Và tìm sự an nghỉ cho tâm hồn các ngươi.”
    Nhưng chúng đáp: “Chúng tôi không muốn đi con đường đó.”
17 “Ta đã tự cắt người canh phòng cho các ngươi:
    ‘Hãy chú ý nghe tiếng kèn thổi!’ ”
    Nhưng chúng đáp: “Chúng tôi không muốn chú ý.”
18 “Vì thế, hỡi các dân, hãy lắng nghe,
    Hỡi các chứng nhân, hãy nhận biết
    Những điều Ta sẽ làm để trừng phạt chúng!
19 Hỡi cả trái đất, hãy lắng nghe!
Này, Ta sẽ đem thảm họa đến cho dân này,
    Đó là bông trái của chính những âm mưu của chúng,
Vì chúng chẳng chịu lắng nghe lời Ta,
    Và luật pháp Ta, chúng đã khước từ.
20 Các ngươi dâng cho Ta[c] nhũ hương từ Sê-ba,
    Và xương bồ từ miền xa xăm để làm gì?
Ta không nhận tế lễ thiêu của các ngươi,
    Sinh tế các ngươi chẳng đẹp lòng Ta.”

21 Vì thế, CHÚA phán như vầy:

“Này, Ta sẽ đặt chướng ngại vật trước mặt dân này,
    Và chúng sẽ vấp ngã.
    Cả cha lẫn con, hàng xóm và bạn bè đều chết mất.”

Quân Xâm Lăng Từ Phương Bắc

22 CHÚA phán như vầy:

“Này, một dân đến
    Từ phương bắc,
Một dân hùng mạnh dấy lên
    Từ nơi đầu cùng đất.
23 Chúng nắm chặt cung và lao,
    Chúng hung ác, không thương xót,
Tiếng chúng hét tựa như biển cả gào thét,
    Chúng cưỡi ngựa,
Chúng trang bị đủ để xông trận đánh ngươi,
    Hỡi Si-ôn, con gái Ta!”
24 Chúng tôi nghe tiếng đồn về bọn chúng,
    Tay chúng tôi rụng rời,
Nỗi lo sợ siết chặt chúng tôi,
    Lòng chúng tôi quặn thắt như người sản phụ chuyển dạ.
25 “Đừng ra ngoài đồng,
    Cũng đừng bước đi trên đường cái,
Vì quân thù có gươm,
    Gieo kinh hoàng tứ phía!”
26 “Hỡi dân tôi, con gái tôi, hãy quấn vải thô,
    Hãy lăn lộn trong tro,
Hãy than khóc
    Như người ta than khóc con trai một!
Hãy than khóc đắng cay,
    Vì kẻ hủy diệt thình lình xông đánh chúng ta.”
27 “Ta đặt con làm người luyện kim,
    Người thử nghiệm, giữa dân Ta,
Để con biết cách
    Thử đường lối chúng.
28 Hết thảy chúng đều cứng đầu, phản loạn,
    Ngồi lê đôi mách,
Chúng cứng như đồng, như sắt,
    Hết thảy đều hư hoại.
29 Ống bể thổi,
    Lửa nung tan hết chì,
Người luyện kim luyện luống công,
    Kẻ ác chưa bị diệt trừ.
30 Chúng bị gọi là ‘bạc phế thải,’
    CHÚA đã thải trừ chúng.”

Ma-thi-ơ 20

Những Người Làm Trong Vườn Nho

20 “Vậy nên Nước Thiên Đàng ví như một điền chủ kia sáng sớm đi thuê người làm vườn nho cho mình. Khi đã thỏa thuận với họ về lương mỗi ngày một đồng đê-na-ri,[a] ông sai họ vào làm việc trong vườn nho mình.

Vào khoảng chín giờ sáng,[b] người điền chủ lại ra chợ, thấy mấy người đứng không, Ông bảo họ: ‘Hãy vào làm việc trong vườn nho của tôi rồi tôi sẽ trả công xứng đáng cho các anh.’ Họ liền đi làm. Khoảng mười hai giờ trưa[c] và ba giờ chiều,[d] điền chủ lại ra chợ và làm như vậy. Vào khoảng năm giờ chiều,[e] ông lại ra chợ, ông thấy mấy người đứng không, Ông bảo: ‘Tại sao các anh đứng không suốt ngày vậy?’

Họ đáp: ‘Vì không ai thuê chúng tôi cả.’ Điền chủ bảo: ‘Hãy đi vào vườn nho làm việc cho tôi.’

Đến chiều tối, ông bảo người quản lý: ‘Hãy gọi người làm vào trả lương cho họ, bắt đầu từ người thuê sau cùng đến người thuê đầu tiên.’

Những người được thuê lúc năm giờ chiều đến, mỗi người lãnh một đồng đê-na-ri. 10 Khi những người được thuê trước hết đến, họ tưởng sẽ lãnh nhiều hơn, nhưng mỗi người cũng chỉ lãnh một đồng đê-na-ri. 11 Họ vừa cầm tiền công vừa lằm bằm với điền chủ: 12 ‘Những người được thuê sau cùng kia chỉ làm có một tiếng đồng hồ mà ông chủ cũng trả lương bằng chúng tôi là những người làm việc vất vả và dang nắng suốt ngày.’

13 Chủ trả lời một người trong số ấy: ‘Bạn ơi, tôi không bất công với anh đâu. Anh đã chẳng thỏa thuận với tôi một đồng đê-na-ri tiền công sao? 14 Hãy nhận tiền công của anh mà về đi. Tôi muốn trả cho người đến sau cùng cũng bằng anh vậy. 15 Tôi không có quyền dùng tài sản riêng tùy ý tôi sao? Hay anh ganh tị vì tôi tử tế sao?

16 Vậy những người cuối sẽ trở nên đầu, và những người đầu sẽ trở nên cuối.’ ”

Chúa Báo Trước Về Sự Chết Và Sống Lại Của Ngài(A)

17 Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đem riêng mười hai môn đệ ra và bảo: 18 “Này, chúng ta lên Giê-ru-sa-lem rồi Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế, các giáo sư Kinh Luật và họ sẽ lên án tử hình Người. 19 Họ sẽ nộp Người cho dân ngoại để chế nhạo, đánh đập và đóng đinh trên thập tự giá và đến ngày thứ ba Người sẽ sống lại.”

Lời Yêu Cầu Của Mẹ Gia-cơ Và Giăng(B)

20 Bấy giờ bà Xê-bê-đê cùng với các con mình đến quỳ xin Đức Giê-su một điều.

21 Ngài hỏi: “Bà muốn gì?” Bà thưa: “Xin Thầy cho hai con trai tôi, một đứa ngồi bên phải, một đứa ngồi bên trái Thầy trong Nước của Thầy.”

22 Đức Giê-su đáp: “Các con không hiểu điều mình xin. Các con có thể uống chén mà Ta sắp uống không?” Họ thưa: “Dạ được.”

23 Ngài nói: “Các con sẽ uống chén của Ta, còn ngồi bên phải hoặc bên trái, Ta không cho được, địa vị này dành cho những người mà Cha Ta đã chuẩn bị.”

24 Nghe thế mười môn đệ kia giận hai anh em này. 25 Đức Giê-su gọi các môn đệ lại bảo: “Các con biết rằng những kẻ cai trị ngoại quốc thống trị dân mình, những người quyền cao chức lớn lấy quyền hành trị dân. 26 Nhưng trong vòng các con thì không nên như thế. Ai muốn làm lớn phải làm đầy tớ cho các con; 27 ai muốn đứng đầu trong các con phải làm nô lệ cho các con. 28 Cũng như vậy, Con Người không phải đến để được phục vụ nhưng để phục vụ và hiến mạng sống mình cứu chuộc nhiều người.”

Chúa Chữa Lành Hai Người Mù(C)

29 Khi Đức Giê-su và các môn đệ ra khỏi thành Giê-ri-cô có một đoàn dân đông đi theo Ngài. 30 Bấy giờ hai người mù ngồi bên đường nghe nói Đức Giê-su đi qua liền kêu lớn: “Lạy Chúa, con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!”

31 Đám đông rầy la hai người để họ im đi, nhưng họ lại càng kêu lớn hơn: “Lạy Chúa, con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!”

32 Đức Giê-su dừng lại, gọi họ đến và hỏi: “Các ngươi muốn Ta làm gì?”

33 Họ thưa: “Lạy Chúa, xin mở mắt cho chúng con được sáng.”

34 Đức Giê-su động lòng thương, sờ mắt họ; lập tức hai người thấy được và đi theo Ngài.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)