M’Cheyne Bible Reading Plan
Mười Hai Tảng Đá
4 Khi toàn dân đã qua sông Giô-đanh, CHÚA phán dạy Giô-suê: 2 “Con hãy chọn mười hai người dân, mỗi bộ tộc một người, 3 bảo họ lấy mười hai tảng đá giữa sông Giô-đanh ngay tại chỗ các thầy tế lễ đang đứng và khiêng theo các con rồi đặt tại nơi các con nghỉ đêm nay.”
4 Vậy, Giô-suê tập họp mười hai người ông đã chỉ định trong vòng dân Y-sơ-ra-ên, mỗi bộ tộc một người 5 và bảo họ: “Các ngươi hãy đi trước Rương Giao Ước của CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi mà xuống tận giữa sông Giô-đanh. Mỗi người trong các ngươi hãy khiêng một tảng đá trên vai, đúng theo số các bộ tộc Y-sơ-ra-ên 6 để dùng làm dấu chứng giữa các ngươi. Về sau, khi con cháu các ngươi hỏi: 7 ‘Các tảng đá này có nghĩa gì?’ thì hãy thuật cho chúng về dòng nước sông Giô-đanh bị phân rẽ ra trước Rương Giao Ước của CHÚA; khi Rương qua sông Giô-đanh, nước sông chia đôi và các tảng đá này dùng làm đài kỷ niệm đời đời cho con dân Y-sơ-ra-ên.”
8 Vậy, dân Y-sơ-ra-ên làm theo những điều Giô-suê truyền bảo. Họ lấy mười hai tảng đá giữa sông Giô-đanh, theo số các bộ tộc Y-sơ-ra-ên như CHÚA đã phán dạy Giô-suê. Họ khiêng đá theo đến nơi hạ trại thì đặt xuống đó. 9 Giô-suê lấy mười hai tảng đá từ giữa lòng sông Giô-đanh đem dựng lên tại nơi các thầy tế lễ khiêng Rương Giao Ước đã đứng. Các tảng đá vẫn còn đó cho đến ngày nay.
10 Các thầy tế lễ khiêng Rương Giao Ước cứ dừng chân giữa lòng sông Giô-đanh cho đến khi mọi điều CHÚA phán dạy Giô-suê được dân Y-sơ-ra-ên hoàn tất, đúng như Môi-se đã dặn bảo Giô-suê. Dân chúng vội vã kéo qua sông. 11 Vừa khi tất cả đều qua sông hết, Rương Giao Ước của CHÚA và các thầy tế lễ mới đi qua bờ bên kia trước mặt dân chúng. 12 Con cháu Ru-bên, con cháu Gát và nửa bộ tộc Ma-na-se được vũ trang đều tiến lên dẫn đầu dân Y-sơ-ra-ên, đúng theo lời Môi-se đã dặn bảo. 13 Có độ 40,000 chiến sĩ vũ trang kéo qua sông trước mặt CHÚA, tiến vào các cánh đồng Giê-ri-cô để đánh giặc.
14 Hôm ấy, CHÚA tôn trọng Giô-suê trước mặt toàn dân Y-sơ-ra-ên nên họ tôn kính ông suốt đời như họ đã tôn kính Môi-se.
15 Khi ấy, CHÚA phán dạy Giô-suê: 16 “Con hãy bảo các thầy tế lễ khiêng Rương Chứng Cớ ra khỏi lòng sông Giô-đanh.”
17 Vậy, Giô-suê truyền bảo các thầy tế lễ: “Hãy ra khỏi lòng sông Giô-đanh!”
18 Các thầy tế lễ từ lòng sông lên bờ, khiêng Rương Giao Ước của CHÚA. Ngay lúc họ đặt chân lên đất khô trên bờ, lập tức dòng nước sông Giô-đanh trở lại như cũ và tiếp tục chảy tràn bờ như trước.
19 Ngày mồng mười tháng một, dân chúng từ lòng sông Giô-đanh tiến lên, hạ trại tại Ghinh-ganh trên ranh giới phía đông thành Giê-ri-cô. 20 Giô-suê dựng mười hai tảng đá lên tại Ghinh-ganh, tức là các tảng đá người ta đã lấy dưới đáy sông Giô-đanh. 21 Ông bảo dân Y-sơ-ra-ên: “Về sau, khi hậu tự các ngươi hỏi cha ông chúng: ‘Các tảng đá này có nghĩa gì?’ 22 Hãy đáp: ‘Dân Y-sơ-ra-ên đã vượt qua sông Giô-đanh như đi trên đất khô. 23 Vì CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi đã làm cho dòng sông Giô-đanh cạn khô trước mặt các ngươi cho đến khi các ngươi đã đi qua hết. CHÚA, Đức Chúa Trời các người đã làm cho sông Giô-đanh y như Ngài đã làm cho Biển Đỏ, khiến nó cạn khô trước mặt chúng ta cho đến khi chúng ta vượt qua sông.’ 24 Ngài thực hiện điều này để tất cả các dân tộc trên khắp đất biết rõ bàn tay quyền năng của CHÚA và để các ngươi luôn kính sợ CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi!”
Lời Cầu Nguyện Xin Chúa Đánh Bại Kẻ Thù
129 Y-sơ-ra-ên hãy nói:
Từ khi tôi còn trẻ chúng nó thường áp bức tôi;
2 Từ khi tôi còn trẻ chúng nó thường áp bức tôi;
Nhưng chúng nó không thắng tôi được.
3 Những kẻ đi cày đã cày trên lưng tôi,
Xẻ thành những luống cày dài.
4 CHÚA là công chính,
Ngài cắt đứt dây trói của kẻ ác.
5 Nguyện mọi kẻ ghét Si-ôn
Đều bị hổ thẹn và quay lui.
6 Nguyện chúng nó như cỏ mọc trên mái nhà
Bị khô héo trước khi mọc lên;[a]
7 Nên người gặt không nắm được đầy tay,
Người bó cũng không ôm được đầy lòng.
8 Những người qua lại cũng không chúc nhau rằng:
“Nguyện CHÚA ban phước cho anh chị em;
Chúng tôi nhân danh CHÚA chúc phước cho anh chị em.”
Lời Cầu Nguyện Xin Giúp Đỡ
130 CHÚA ôi, từ nơi sâu thẳm tôi cầu khẩn Ngài.
2 Lạy CHÚA, xin nghe tiếng cầu xin của tôi,
Nguyện CHÚA lắng nghe
Lời khẩn nguyện của tôi.
3 CHÚA ôi, nếu Ngài ghi nhớ các tội ác chúng tôi;
Thì lạy CHÚA, còn ai sống[b] nổi.
4 Nhưng CHÚA có lòng tha thứ
Để người ta kính sợ CHÚA.
5 Tôi trông đợi, linh hồn tôi trông đợi CHÚA;
Tôi trông cậy nơi lời Chúa.
6 Linh hồn tôi trông đợi Chúa
Hơn những lính canh trông đợi bình minh.
Thật hơn những lính canh trông đợi bình minh.
7 Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy trông cậy CHÚA,
Vì Ngài có lòng yêu thương
Và ban ơn cứu chuộc dồi dào.
8 Chính Ngài sẽ cứu chuộc Y-sơ-ra-ên
Khỏi mọi tội ác họ.
Lời Cầu Nguyện Nhu Mì Tin Cậy
131 CHÚA ôi, lòng tôi không tự cao,
Mắt tôi không tự đắc.
Tôi cũng không theo đuổi những việc quá vĩ đại
Hay quá diệu kỳ cho tôi.
2 Nhưng tâm hồn tôi yên tĩnh và bình thản
Như đứa bé đã dứt sữa ở bên cạnh mẹ mình.
Tâm hồn tôi bình thản ở trong tôi như đứa bé đã dứt sữa.
3 Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy trông cậy nơi CHÚA
Từ nay cho đến đời đời.
Lời Cầu Nguyện Của Dân Chúa
64 Ôi, ước gì Ngài xé rách các tầng trời ngự xuống,
Và núi non rung chuyển trước mặt Ngài.[a]
2 Như lửa đốt củi khô;
Như lửa làm nước sôi sục
Để các kẻ thù biết đến danh Ngài
Và các nước run rẩy trước mặt Ngài.
3 Khi Ngài làm những việc đáng sợ mà chúng tôi không ngờ
Thì Ngài ngự xuống và núi non rung chuyển trước mặt Ngài.
4 Từ xưa, người ta chưa nghe nói đến,
Tai chưa nghe,
Mắt chưa thấy một Đức Chúa Trời nào ngoài ra Ngài;
Là Đấng đã hành động cho những kẻ trông đợi Ngài như thế.
5 Ngài tiếp đón những người vui vẻ làm điều công chính
Và những người nhớ đến Ngài, đi theo đường lối Ngài.
Kìa Ngài nổi giận vì chúng tôi phạm tội.
Ở trong ấy lâu đời mà chúng tôi vẫn được cứu rỗi sao?[b]
6 Tất cả chúng tôi đã trở nên như người ô uế;
Mọi điều công chính của chúng tôi như chiếc áo bẩn thỉu.
Tất cả chúng tôi đều tàn héo như chiếc lá
Và tội lỗi chúng tôi như cơn gió cuốn chúng tôi đi.
7 Không ai cầu khẩn danh Ngài;
Không ai thức tỉnh để níu lấy Ngài.
Vì Ngài đã ẩn mặt khỏi chúng tôi
Và để chúng tôi tiêu tan[c] trong tay tội lỗi của mình.
8 Dầu vậy, lạy CHÚA, Ngài là cha chúng tôi.
Chúng tôi là đất sét, Ngài là thợ gốm.
Tất cả chúng tôi là công việc của tay Ngài.
9 Lạy CHÚA, xin Ngài đừng quá giận,
Xin chớ ghi nhớ mãi tội ác chúng tôi.
Kìa, xin Ngài đoái xem,
Tất cả chúng tôi là con dân của Ngài.
10 Các thành thánh của Ngài đã trở nên sa mạc,
Si-ôn đã trở nên sa mạc, Giê-ru-sa-lem đã trở nên hoang phế.
11 Ngôi đền thánh và vinh hiển của chúng tôi, là nơi tổ tiên chúng tôi ca ngợi Ngài,
Đã bị lửa thiêu hủy.
Tất cả những gì[d] chúng tôi quý trọng đều đã bị tàn phá.
12 Lạy CHÚA, trước những cảnh này Ngài vẫn đành lòng,
Ngài vẫn im lặng và để chúng tôi bị hình phạt nặng nề sao?
Ngắt Bông Lúa Vào Ngày Sa-bát(A)
12 Lúc ấy Đức Giê-su đi ngang qua một đồng lúa, vào ngày Sa-bát,[a] các môn đệ Ngài đói, nên ngắt bông lúa ăn. 2 Những người Pha-ri-si thấy vậy, nói với Ngài: “Coi kìa! Môn đệ của Thầy làm điều trái luật trong ngày Sa-bát.”
3 Nhưng Ngài đáp: “Các ông chưa đọc về việc làm của Đa-vít và những người theo ông khi họ bị đói sao? 4 Thế nào Đa-vít đã vào nhà thờ Đức Chúa Trời và ăn bánh trưng bày trên bàn thờ,[b] mặc dầu ông và những người theo ông không được phép ăn, mà chỉ có các thầy tế lễ mới được phép ăn? 5 Hay là các ông chưa đọc trong Kinh Luật rằng vào ngày Sa-bát, các thầy tế lễ vi phạm luật ngày Sa-bát[c] trong đền thờ nhưng vẫn vô tội sao? 6 Ta cho các ông biết: Đấng cao trọng hơn cả đền thờ đang ở đây. 7 Nếu các ông hiểu ý nghĩa của lời dạy: ‘Ta chuộng lòng thương xót hơn vật tế lễ!’[d] thì các ông đã không lên án người vô tội. 8 Vì Con Người là Chúa của ngày Sa-bát.”
Người Bị Liệt Tay(B)
9 Từ đó Ngài đi vào một hội đường của người Do Thái. 10 Ở đó có một người bị liệt bàn tay. Một số người hỏi Đức Giê-su để tìm dịp tố cáo Ngài: “Người ta được phép chữa bệnh trong ngày Sa-bát không?”
11 Ngài đáp: “Ai trong vòng các ông có một con chiên bị rơi xuống hố trong ngày Sa-bát mà không kéo nó lên sao? 12 Người còn quý hơn chiên biết bao! Thế thì người ta có quyền làm điều lành trong ngày Sa-bát.”
13 Rồi Ngài phán cùng người ấy: “Hãy đưa tay ra!” Người ấy đưa tay ra, thì tay liệt được lành lặn như tay kia. 14 Tuy nhiên, những người Pha-ri-si đi ra bàn mưu giết Ngài.
15 Đức Giê-su biết thế, nên lánh khỏi chỗ đó. Có nhiều người theo Ngài và Ngài chữa lành tất cả những người bệnh. 16 Nhưng Ngài dặn họ không nên nói cho ai biết về Ngài. 17 Như thế để ứng nghiệm lời tiên tri I-sa đã chép:
18 “Đây là tôi tớ Ta đã chọn,
Người mà Ta yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng;
Ta sẽ ban Thần Linh Ta trên Người
Và Người sẽ công bố công lý cho các dân ngoại quốc.
19 Người sẽ không cãi cọ hay la lối,
Cũng không ai nghe tiếng Người ngoài phố chợ.
20 Người sẽ không bẻ cây sậy sắp gãy,
Cũng không dập tắt ngọn đèn gần tàn,
Cho đến khi công lý được toàn thắng,
21 Và các dân ngoại quốc sẽ đặt hy vọng nơi Người.”[e]
Đức Giê-su Và Quỷ Bê-ên-xê-bun(C)
22 Thế rồi, người ta đem đến cho Đức Giê-su một người bị quỷ ám, mù và câm. Ngài chữa cho người ấy thấy và nói được. 23 Cả đám đông kinh ngạc nói rằng: “Đây có phải là con vua Đa-vít không?”
24 Nhưng các người Pha-ri-si nghe thế lại nói: “Người này không thể nào đuổi quỷ nếu không nhờ Bê-ên-xê-bun, thủ lãnh loài quỷ.”
25 Ngài biết ý tưởng họ, nên phán: “Nước nào tự chia rẽ sẽ bị hủy diệt. Thành nào hay nhà nào chia rẽ cũng không thể đứng vững. 26 Nếu Sa-tan trừ Sa-tan, chúng nó chia rẽ lẫn nhau, làm thế nào nước nó đứng vững được? 27 Nếu Ta nhờ Bê-ên-xê-bun đuổi quỷ, thì con cái các ông nhờ ai để đuổi quỷ? Vì thế, chúng sẽ là người đoán xét các ông. 28 Nếu Ta nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời đuổi quỷ, thì Nước Đức Chúa Trời đã đến cùng các ông.
29 Hoặc là làm sao vào nhà một người mạnh để cướp của, mà trước hết lại không trói người mạnh ấy rồi mới cướp?
30 Ai không thuận với Ta là nghịch với Ta, ai không hiệp với Ta sẽ bị tan rã. 31 Vì thế Ta bảo các ông: Mọi tội lỗi và lời phạm thượng đều được tha cho loài người, nhưng tội phạm thượng Đức Thánh Linh sẽ không được tha thứ. 32 Nếu ai nói phạm Con Người, người ấy sẽ được tha; nhưng nếu ai nói phạm Đức Thánh Linh sẽ không được tha, cả đời này lẫn đời sau.”
Kết Quả(D)
33 “Trồng cây lành thì được quả lành, trồng cây độc thì được quả độc. Nhờ xem quả mà biết cây. 34 Hỡi loài rắn độc, làm thế nào các người ăn nói hiền lành khi chính các người độc ác? Vì lòng dạ có đầy tràn môi miệng mới nói ra. 35 Người lành do thiện tâm tích lũy, làm lành. Kẻ ác do ác tâm tích lũy, làm ác. 36 Nhưng Ta bảo các ngươi: Vào ngày phán xét mỗi người sẽ phải khai trình mọi lời nhảm nhí mình đã nói ra. 37 Vì do lời nói, các ngươi được xưng là công chính và cũng do lời nói, các ngươi bị hình phạt.”
Xin Dấu Lạ(E)
38 Bấy giờ, mấy giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si nói cùng Đức Giê-su: “Thưa Thầy, chúng tôi muốn xem Thầy làm dấu lạ.”
39 Nhưng Ngài đáp cùng họ: “Dòng dõi gian ác bất trung này xin một dấu lạ, nhưng sẽ không được dấu lạ nào ngoại trừ dấu lạ của tiên tri Giô-na. 40 Vì như Giô-na đã ở trong bụng cá ba ngày ba đêm, Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm. 41 Trong ngày phán xét, người Ni-ni-ve sẽ đứng dậy, lên án dân này, vì họ đã ăn năn hối cải khi nghe Giô-na rao giảng, và này ở đây có Đấng cao trọng hơn Giô-na nữa. 42 Trong ngày phán xét nữ hoàng nam phương cũng sẽ đứng dậy, lên án dân này, vì bà đã đến từ đầu cùng trái đất để nghe lời khôn ngoan của vua Sa-lô-môn, và này ở đây có Đấng vĩ đại hơn Sa-lô-môn.
Tà Linh Trở Về(F)
43 Khi tà linh ra khỏi một người, nó rảo qua nơi khô khan tìm chỗ nghỉ ngơi, nhưng không được. 44 Nó tự nhủ: ‘Ta hãy trở lại nhà cũ mình vừa ra khỏi.’ Khi trở về, nó thấy nhà trống, quét dọn sạch sẽ, ngăn nắp. 45 Nó đi rủ thêm bảy quỷ khác dữ hơn về ở đó. Như vậy, tình trạng sau này của người ấy còn tệ hại hơn trước. Thế hệ gian ác này cũng sẽ như vậy.”
Mẹ Và Em Chúa(G)
46 Khi Đức Giê-su còn đang dạy đám đông, mẹ và các em Ngài đến đứng ở ngoài, muốn nói chuyện với Ngài. 47 Có người nói: “Thưa Thầy, mẹ và các em Thầy đứng ở ngoài, muốn nói chuyện với Thầy.”
48 Ngài trả lời: “Ai là mẹ Ta, ai là anh em Ta?” 49 Ngài chỉ tay về phía các môn đệ bảo: “Đây là mẹ Ta và anh em Ta. 50 Vì ai làm theo ý Cha Ta ở trên trời, người ấy là anh em, chị em và là mẹ Ta.”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)