Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
1 Sa-mu-ên 14

Giô-na-than Tấn Công Đồn Phi-li-tin

14 Một hôm, Giô-na-than bảo thanh niên vác binh khí cho mình: “Nào, chúng ta hãy đi sang đồn người Phi-li-tin đóng đối diện bên kia.” Nhưng anh không nói cho cha mình biết.

Bấy giờ vua Sau-lơ đang đóng quân dưới cây lựu ở Mi-gơ-rôn,[a] vùng ngoại ô thành Ghi-bê-a; quân số của vua khoảng sáu trăm người. Thầy tế lễ đương thời mang ê-phót để cầu hỏi ý CHÚA là A-bi-gia, con trai A-hi-túp (A-hi-túp là anh của Y-ca-bốt), cháu của Phi-nê-a, chắt của Hê-li (Hê-li là thầy tế lễ của CHÚA tại Si-lô). Binh sĩ không ai biết Giô-na-than đã rời trại.

Giô-na-than muốn đi sang đồn người Phi-li-tin nên phải vượt qua đèo giữa hai đỉnh đá, đỉnh này gọi là Bốt-sết,[b] đỉnh kia gọi là Sê-nê.[c] Đỉnh phía bắc đối diện với Mích-ma, còn đỉnh phía nam đối diện với Ghê-ba.

Giô-na-than bảo thanh niên vác binh khí: “Nào, chúng ta hãy đi sang đồn bọn ngoại đạo[d] kia. Biết đâu CHÚA sẽ giúp chúng ta, vì không có gì ngăn cản CHÚA cho chúng ta chiến thắng, dù quân số chúng ta nhiều hay ít.” Thanh niên vác binh khí đáp: “Xin ông cứ làm mọi điều ông muốn. Tôi một lòng theo ông.” Giô-na-than nói tiếp: “Vậy, ta sẽ đi đến với bọn người đó, cho họ thấy ta. Nếu chúng bảo ta: ‘Đứng lại, chờ ta đến chỗ chúng bay!’ Chúng ta sẽ đứng lại, không đi lên phía chúng nữa. 10 Nhưng nếu chúng bảo: ‘Lên đây!’ thì ta sẽ tiến lên, vì đó là dấu hiệu CHÚA sẽ nộp chúng vào tay ta.”

11 Vậy hai người tiến về phía đồn người Phi-li-tin, cho họ thấy mình. Người Phi-li-tin nói với nhau: “Kìa, bọn Hy-bá chui ra khỏi hang nơi chúng trú ẩn!” 12 Quân lính trong đồn gọi với ra Giô-na-than và người vác binh khí: “Lên đây, ta cho chúng bay biết chuyện!” Giô-na-than nói với người vác binh khí: “Hãy bám sát theo ta, vì CHÚA đã nộp chúng vào tay dân Y-sơ-ra-ên.”

13 Giô-na-than dùng cả tay và chân leo lên, người vác binh khí bám sát theo sau. Giô-na-than đánh quân Phi-li-tin ngã gục, người vác binh khí theo sau kết liễu đời chúng. 14 Trong cuộc tấn công đầu tiên này, Giô-na-than và người vác binh khí giết được khoảng 20 người trên diện tích bằng chừng nửa luống cày của một sào đất.[e]

15 Toàn quân trong trại cũng như ngoài đồng đều kinh hãi; quân trong đồn và ngay cả các toán quân cướp phá cũng kinh sợ. Đất rung chuyển khiến mọi người càng thêm sợ hãi.[f]

Người Phi-li-tin Thua Trận

16 Lính canh của vua Sau-lơ tại Ghi-bê-a thuộc xứ Bên-gia-min nhìn thấy đám đông chạy hỗn loạn. 17 Vua Sau-lơ bảo quân lính: “Hãy điểm quân, xem ai rời khỏi đây.” Họ điểm quân và thấy thiếu Giô-na-than và người vác binh khí của anh.

18 Vua Sau-lơ bảo thầy tế lễ A-hi-gia: “Xin ông mang Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời lại đây.” Lúc bấy giờ Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời ở giữa dân Y-sơ-ra-ên.[g] 19 Trong khi vua Sau-lơ còn đang nói với thầy tế lễ, trại quân Phi-li-tin mỗi lúc càng thêm ồn ào náo loạn. Vua Sau-lơ bảo thầy tế lễ: “Xin ông rút tay lại.”[h] 20 Vua Sau-lơ tập họp toàn quân xông vào trận mạc. Kìa, người Phi-li-tin trở gươm chém giết lẫn nhau, quan cảnh vô cùng hỗn loạn. 21 Những người Hy-bá trước kia theo phía Phi-li-tin nay cũng theo vua Sau-lơ và Giô-na-than. 22 Tất cả những người Y-sơ-ra-ên đang ẩn núp trong vùng đồi núi Ép-ra-im, nghe tin người Phi-li-tin thua chạy cũng đuổi sát theo chúng trong cuộc chiến. 23 Vậy, CHÚA giải cứu dân Y-sơ-ra-ên ngày hôm ấy.

Binh Sĩ Y-sơ-ra-ên Giải Cứu Giô-na-than

Chiến tranh lan rộng vượt khỏi thành Bết A-ven. 24 Nhưng hôm ấy, binh sĩ Y-sơ-ra-ên mệt lả người vì vua Sau-lơ buộc họ giữ lời thề: “Người nào ăn chút gì trước khi chiều tối, trước khi ta trả thù xong quân thù của ta, đáng bị rủa sả!” Vì thế, toàn quân không ai dám nếm một chút gì.

25 Mọi người đến một cánh rừng, có mật ong ngay trên mặt đất. 26 Họ vào trong rừng, thấy mật ong chảy, nhưng không ai dám lấy tay chấm đưa vào miệng, vì sợ lời thề. 27 Nhưng Giô-na-than không có nghe cha mình buộc binh sĩ giữ lời thề. Anh giơ cây gậy cầm trong tay ra, nhúng đầu gậy vào tàng ong, lấy tay chấm cho vào miệng. Tức thì mắt anh sáng lên. 28 Một người trong đám binh sĩ liền nói: “Cha anh buộc các binh sĩ giữ lời thề: ‘Người nào ăn chút gì ngày hôm nay đáng bị rủa sả!’ Vì thế các binh sĩ đều kiệt sức.”

29 Giô-na-than đáp: “Cha tôi đã gây rắc rối cho đất nước. Anh em xem mắt tôi sáng bừng lên chỉ vì tôi nếm chút mật ong này. 30 Giả sử hôm nay các binh sĩ được tự do ăn chiến lợi phẩm họ thu được khi đánh thắng quân thù, thì quân Phi-li-tin chắc sẽ thất trận nặng nề hơn biết bao!”

31 Ngày hôm ấy, các binh sĩ đánh bại người Phi-li-tin từ thành Mích-ma chạy dài đến thành A-gia-lôn thì họ đuối sức. 32 Các binh sĩ xông vào lấy chiến lợi phẩm, bắt chiên dê, bò và bò con, giết ngay trên đất, rồi ăn thịt hãy còn máu. 33 Có người báo cáo với vua Sau-lơ: “Các binh sĩ phạm tội với CHÚA, họ ăn thịt hãy còn máu.” Vua quát lên: “Các người đã bội ước! Hãy lăn ngay một hòn đá to lại đây cho ta.” 34 Vua Sau-lơ ra lệnh tiếp: “Hãy rải người ra đi bảo các binh sĩ ai nấy phải đem bò, chiên, dê của mình lại đây, làm thịt tại đây, rồi ăn. Các ngươi không được ăn thịt hãy còn máu mà phạm tội với CHÚA.” Đêm ấy, các binh sĩ ai nấy đều đem bò mình đến và làm thịt tại đó. 35 Thế là vua Sau-lơ dựng bàn thờ để thờ CHÚA; đây là lần đầu tiên vua dựng bàn thờ để thờ CHÚA.

36 Sau đó, vua Sau-lơ đề nghị: “Ta hãy đuổi theo quân Phi-li-tin đêm nay, cướp phá chúng đến khi trời hừng sáng, và đừng để cho tên nào sống sót.” Quân sĩ đáp: “Vua thấy điều gì phải, xin vua cứ làm.” Nhưng thầy tế lễ góp ý: “Chúng ta nên cầu hỏi ý Đức Chúa Trời trước đã.” 37 Vua Sau-lơ cầu hỏi Đức Chúa Trời: “Con có nên đuổi theo quân Phi-li-tin không? Ngài có nộp chúng vào tay dân Y-sơ-ra-ên không?” Nhưng Đức Chúa Trời không đáp lời ngày hôm ấy. 38 Vua Sau-lơ ra lệnh: “Các vị chỉ huy quân đội, hãy đến đây tìm xem ai đã phạm tội gì ngày hôm nay. 39 Xin CHÚA Hằng Sống chứng cho ta, ta hứa rằng kẻ nào phạm tội chắc chắn phải chết, dù cho kẻ ấy là Giô-na-than, con ta.” Toàn quân, không ai đáp lời vua. 40 Vua ra lệnh cho toàn quân Y-sơ-ra-ên: “Các người đứng một bên, còn ta và Giô-na-than, con ta, đứng bên kia.” Các binh sĩ đáp: “Xin vua làm điều gì đẹp ý vua.”

41 Vua Sau-lơ cầu nguyện: “Lạy CHÚA là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, sao Ngài không đáp lời tôi tớ CHÚA ngày hôm nay? Lạy CHÚA, xin đáp lời con qua các viên đá thánh. Nếu đây là lỗi của con, hoặc của Giô-na-than, con trai con, xin Ngài cho U-rim; còn nếu đây là lỗi của các binh sĩ Y-sơ-ra-ên, xin Ngài cho Thu-mim.”[i] Giô-na-than và vua Sau-lơ bị trúng thăm, còn binh sĩ thoát khỏi. 42 Vua Sau-lơ truyền: “Hãy rút thăm giữa ta và Giô-na-than, con ta.” Giô-na-than bị trúng thăm. 43 Vua Sau-lơ bảo Giô-na-than: “Hãy cho cha biết con đã làm gì.” Giô-na-than thưa: “Thú thật với cha, con có nếm một chút mật ong bằng đầu cây gậy con cầm trong tay. Con sẵn sàng chịu chết.” 44 Vua Sau-lơ thề: “Nguyện Đức Chúa Trời phạt cha thế này hoặc nặng hơn nữa, nếu con không bị xử tử, Giô-na-than!” 45 Nhưng binh sĩ thưa với vua Sau-lơ: “Lẽ nào ông Giô-na-than phải chết khi chính ông đã mang lại chiến thắng vẻ vang này cho dân Y-sơ-ra-ên? Không thể được! Xin CHÚA Hằng Sống chứng cho chúng tôi, chúng tôi sẽ không để một sợi tóc nào trên đầu ông rơi xuống đất, vì ông làm được việc ngày hôm nay là nhờ có Đức Chúa Trời giúp đỡ ông.”

Thế là binh sĩ cứu Giô-na-than thoát khỏi án tử hình. 46 Vua Sau-lơ ngưng, không đuổi theo quân Phi-li-tin nữa, và chúng rút về xứ mình.

Vua Sau-lơ Chiến Thắng Quân Thù

47 Sau khi lên ngôi cai trị dân Y-sơ-ra-ên, vua Sau-lơ giao chiến với mọi kẻ thù tứ phía: quân Mô-áp, Am-môn, Ê-đôm, các vua Xô-ba, và quân Phi-li-tin. Vua đánh trận nào vua cũng thắng.[j] 48 Vua chiến đấu anh dũng, dẹp tan quân A-ma-léc, và giải cứu dân Y-sơ-ra-ên khỏi tay quân cướp phá.

Gia Đình Vua Sau-lơ

49 Vua Sau-lơ có ba con trai: Giô-na-than, Gi-sê-vi, Manh-ki-sua và hai con gái, cô lớn là Mê-ráp, và cô nhỏ là Mi-canh. 50 Vợ vua Sau-lơ là A-hi-nô-am, con gái ông A-hi-mát. Tổng tư lệnh quân đội là Áp-ne, con trai ông Nê-rơ; ông này là chú vua Sau-lơ. 51 Ông Kích, cha vua Sau-lơ, và ông Nê-rơ, cha ông Áp-ne, đều là con ông A-bi-ên. 52 Suốt triều vua Sau-lơ, vua giao tranh kịch liệt với quân Phi-li-tin. Vì thế, khi thấy ai hùng dũng can trường, vua Sau-lơ liền thu nạp vào quân đội của vua.

Rô-ma 12

Thờ Phượng Chúa

12 Thưa anh chị em, vì thế tôi nài xin anh chị em, do lòng thương xót của Đức Chúa Trời, hãy dâng hiến thân thể mình như sinh tế sống, thánh khiết, đẹp lòng Đức Chúa Trời, đó là sự thờ phượng hợp lẽ của anh chị em. Đừng rập khuôn theo đời này, nhưng hãy được biến hóa bởi sự đổi mới tâm trí, để thử nghiệm cho biết ý định tốt lành, trọn vẹn và đẹp lòng Đức Chúa Trời.

Vì nhờ ân sủng Chúa ban cho tôi, tôi xin nói với mỗi người trong anh chị em: Đừng nghĩ về mình cao quá, nhưng hãy bình tâm suy nghĩ, đúng theo lượng đức tin Đức Chúa Trời đã ban phát cho mình. Vì như trong một thân thể, ta có nhiều phần, nhưng tất cả các phần không có cùng một chức năng, cũng thế, dù chúng ta đông người, nhưng chỉ có một thân thể trong Chúa Cứu Thế và mỗi người là các phần của nhau. Ta được ân tứ khác nhau theo ân sủng Chúa; ai được ân nói tiên tri, hãy nói theo lượng đức tin; ai phục vụ, hãy tận tâm phục vụ; ai dạy dỗ hãy chăm mà dạy dỗ; ai được ân khích lệ, hãy khích lệ anh chị em; ai được ân ban phát hãy rộng rãi ban phát; ai được ân lãnh đạo, hãy chuyên cần lãnh đạo; ai làm việc từ thiện, hãy hăng hái mà làm.

Tình yêu thương phải chân thành. Hãy ghê tởm điều dữ, gắn bó với điều lành. 10 Hãy lấy tình huynh đệ mà thương yêu nhau cách mặn nồng. Hãy kính nhường nhau với lòng tôn kính, 11 Hãy nhiệt thành, chớ rụt rè. Phải có lòng sốt sắng, phải phục vụ Chúa.

12 Hãy vui mừng trong niềm hy vọng; kiên trì trong cơn hoạn nạn, kiên tâm cầu nguyện, 13 Hãy dự phần cung cấp các nhu cầu cho các thánh đồ, chuyên cần tiếp khách.

14 Hãy chúc phước cho kẻ bắt bớ anh chị em, hãy chúc phước, đừng nguyền rủa. 15 Hãy vui với những người vui, khóc với những người khóc. 16 Hãy sống hòa thuận với nhau. Đừng lo nghĩ những chuyện cao xa, nhưng hãy tự hạ, hòa mình với những người hèn mọn. Đừng tự cho mình là khôn ngoan.

17 Đừng lấy ác báo ác cho ai cả; hãy làm điều thiện trước mặt mọi người. 18 Nếu có thể được, anh em hãy hết sức sống hòa thuận với mọi người. 19 Anh chị em thân yêu, đừng tự báo thù ai, nhưng hãy nhường chỗ cho cơn thịnh nộ của Chúa, vì Kinh Thánh đã chép: “Sự báo trả thuộc về Ta; Ta sẽ báo ứng! Chúa phán vậy.”

20 Nhưng nếu kẻ thù anh chị em đói, hãy cho ăn,
    Có khát hãy cho uống
Vì làm như vậy là anh chị em chất than hồng trên đầu nó.

21 Đừng để điều ác thắng mình nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác.

Giê-rê-mi 51

Lời Chúa Phán Về Ba-by-lôn Lần Thứ Nhì

51 CHÚA phán như vầy:

“Này, Ta sẽ khiến gió nổi lên
    Hủy diệt Ba-by-lôn và dân Canh-đê.[a]
Ta sẽ sai bọn rê thóc[b] đến, chúng sẽ rê sạch Ba-by-lôn,
    Làm cho đất nước điêu tàn,
Vì chúng vây đánh nó tứ phía,
    Trong ngày hoạn nạn.
Người bắn cung hãy giương cung,
    Mặc áo giáp đứng sẵn sàng.
Đừng thương xót những kẻ trai tráng,
    Hãy giết sạch toàn đội quân.
Kẻ bị đâm ngã xuống đất Canh-đê,
    Người bị thương ngã xuống ngoài đường phố.
Vì Y-sơ-ra-ên và Giu-đa không gặp cảnh góa bụa,
    Không thiếu vắng Đức Chúa Trời, CHÚA Vạn Quân;
Nhưng đất Canh-đê đầy dẫy tội lỗi,
    Chống nghịch Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
Hãy trốn khỏi Ba-by-lôn!
    Ai nấy phải lo cứu mạng sống mình!
    Đừng chết lây vì tội ác nó!
Vì đây là thời kỳ báo ứng của CHÚA,
    Ngài sẽ báo trả nó xứng đáng.
Ba-by-lôn vốn là một cái chén vàng trong tay CHÚA,
    Làm cho thế giới say mèm;
Các dân tộc uống rượu của Ba-by-lôn,
    Vì thế chúng phát điên.
Bỗng chốc Ba-by-lôn sụp đổ tan tành.
    Hãy khóc than nó!
Hãy xoa dầu lên vết thương nó!
    Biết đâu nó sẽ lành.
Chúng ta cố gắng cứu chữa Ba-by-lôn,
    Nhưng nó vẫn không lành.
Hãy bỏ mặc nó! Chúng ta ai nấy hãy trở về quê hương mình,
    Vì sự đoán phạt nó lên đến tận trời,
    Cao đến tận mây.
10 CHÚA đã báo thù cho chúng ta.
    Hãy đến, chúng ta hãy rao truyền tại Si-ôn
    Công việc của CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta.
11 Hãy chuốt mũi tên, bỏ đầy bao![c]
    CHÚA đã giục lòng các vua Mê-đi
Xông đánh Ba-by-lôn,
    Vì Ngài có chương trình hủy diệt nó;
Vì đây là sự báo trả của CHÚA,
    Ngài báo trả cho đền thờ của Ngài.
12 Hãy giương cờ chống lại tường thành Ba-by-lôn,
    Hãy tăng cường trạm gác,
Hãy đặt lính canh,
    Chuẩn bị quân phục kích!
CHÚA đã hoạch định,
    Và Ngài sẽ thi hành điều Ngài phán về dân Ba-by-lôn.
13 Ngươi sống giữa nhiều dòng sông,
    Ngươi có nhiều kho của báu,
Đời ngươi đã kết thúc,
    Phần lời bất lương của ngươi đã bị cắt.
14 CHÚA Vạn Quân lấy chính mình Ngài mà thề:
    Chắc chắn Ta sẽ khiến quân địch tràn ngập thành như châu chấu,
    Tiếng chúng reo hò chiến thắng vang dội khắp nơi.

CHÚA Là Đấng Tạo Hóa[d]

15 Chính Ngài tạo dựng địa cầu bởi quyền năng Ngài,
    Sáng lập thế giới bởi sự khôn ngoan Ngài,
    Và giương các tầng trời bởi trí thức Ngài.
16 Khi Ngài lên tiếng, các nguồn nước trên trời náo động,
    Ngài khiến hơi nước bốc lên từ nơi đầu cùng đất,
Ngài khiến chớp lóe lên trong cơn mưa,
    Và lùa gió ra khỏi kho tàng của Ngài.
17 Mọi người đều u mê, thiếu hiểu biết,
    Người thợ đúc tượng nào cũng xấu hổ vì tượng chạm mình,
Vì thần tượng người đúc chỉ là thần giả để lừa bịp,
    Chẳng có hơi thở bên trong.
18 Các thần tượng đều không có giá trị, chỉ là vật nhạo báng gạt gẫm,
    Đến ngày đoán phạt, chúng sẽ bị tiêu diệt.
19 Nhưng phần cơ nghiệp của Gia-cốp chẳng giống chúng đâu,
    Vì chính Ngài nắn tạo vạn vật,
Và Y-sơ-ra-ên[e] là bộ tộc của cơ nghiệp Ngài,
    Danh Ngài là CHÚA Vạn Quân.

Ba-by-lôn Bị Trừng Phạt

20 Ngươi là cây búa,
    Là vũ khí chiến trận của Ta,
Ta dùng ngươi đập tan các nước,
    Tiêu diệt các vương quốc.
21 Ta dùng ngươi đập tan ngựa chiến và kỵ binh,
    Ta dùng ngươi đập tan xe ngựa và người đánh xe;
22 Ta dùng ngươi đập tan đàn ông và đàn bà,
    Ta dùng ngươi đập tan già và trẻ,
    Ta dùng ngươi đập tan thanh niên và thiếu nữ;
23 Ta dùng ngươi đập tan người chăn và bầy dê cừu,
    Ta dùng ngươi đập tan người cầy ruộng và bò kéo cày,
    Ta dùng ngươi đập tan tỉnh trưởng và quận trưởng.”

24 CHÚA phán: “Nhưng Ta sẽ báo trả Ba-by-lôn và toàn dân Canh-đê tất cả những công việc ác chúng làm cho Si-ôn, ngay trước mắt các ngươi.”

25 CHÚA phán:
“Này, hỡi núi hủy diệt, Ta chống nghịch ngươi,
    Ngươi hủy diệt cả thế giới,
Nhưng Ta sẽ dang tay đánh ngươi,
    Ta sẽ khiến ngươi lăn xuống hốc đá,
    Ngươi sẽ thành một núi gạch vụn cháy đen.”
26 CHÚA phán:
“Không ai sẽ moi ra được từ ngươi một tảng đá dùng làm đá góc nhà
    Hoặc để xây nền,
    Vì ngươi sẽ điêu tàn mãi mãi.
27 Hãy giương cờ lên cao trên đất!
    Hãy thổi tù và vang khắp các nước!
Hãy biệt riêng các dân tộc ra tranh chiến với nó!
    Hãy điều động các vương quốc A-ra-rát, Minh-ni,
    Và Ách-kê-na chống lại nó!
Hãy cử tổng tư lệnh!
    Ngựa chiến hãy xung trận như châu chấu lởm chởm đầy mặt đất!
28 Hãy biệt riêng các dân tộc ra tranh chiến với nó:
    Vua Mê-đi
Và các tỉnh trưởng, quận trưởng,
    Và tất cả các lãnh thổ dưới quyền vua.
29 Đất rúng động trong cơn đau quặn thắt,
    CHÚA thực hiện ý định của Ngài,
Biến đất nước Ba-by-lôn thành sa mạc hoang vu,
    Không người ở.
30 Các chiến sĩ Ba-by-lôn ngừng giao chiến,
    Nép mình trong đồn lũy;
Họ cạn sức,
    Trở nên như đàn bà;
Nhà cửa trong thành bị đốt cháy,
    Then cài cổng thành bị bẻ gãy.
31 Người đưa tin chạy gặp người đưa tin,
    Sứ giả chạy gặp sứ giả,
Báo cáo lên vua Ba-by-lôn:
    Cả kinh thành đều thất thủ.
32 Những khúc sông cạn, có lối đi băng qua, đều bị chiếm giữ;
    Các ao sậy đều bị đốt cháy;
    Các chiến sĩ kinh hồn khiếp vía.”

33 CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy:

“Ba-by-lôn giống như sân đạp lúa
    Trong giờ đạp lúa;
    Mùa gặt sẽ đến trong chốc lát.
34 Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn,
    Ăn nuốt tôi và phá rối tôi,
    Vét sạch tôi như một cái nồi trống,
Nuốt chửng tôi như rắn nuốt mồi,
    Ăn đầy bụng những món cao lương mỹ vị của tôi,
    Rồi đuổi tôi đi.
35 Dân thành Si-ôn nói: ‘Cầu xin sự tàn ác gây cho tôi và dòng họ tôi
    Đổ lại trên dân Ba-by-lôn!’
Giê-ru-sa-lem nói:
    ‘Cầu xin huyết tôi đổ lại trên dân Canh-đê!’ ”

36 Vì thế CHÚA phán như vầy:

“Này, Ta sẽ biện hộ cho con,
    Ta sẽ báo thù cho con;
Ta sẽ làm cho biển nó khô,
    Và mạch nước nó cạn.
37 Ba-by-lôn sẽ đổ nát thành đống đá,
    Thành hang chó rừng,
Chốn hoang vu kinh rợn, không người ở;
    Ai đi ngang qua phải xuýt xoa.
38 Chúng đều rống lên như sư tử,
    Gầm gừ như sư tử con.”
39 CHÚA phán:
“Khi chúng nóng tiết,
    Ta sẽ dọn tiệc cho chúng,
    Cho chúng say sưa vui thỏa,
Để rồi chúng ngủ giấc ngủ ngàn thu,
    Không bao giờ thức dậy nữa.
40 Ta sẽ đem chúng xuống lò thịt
    Như chiên con,
    Như cừu đực và dê đực.
41 Ôi, thành Si-sách đã thất thủ!
    Kinh thành cả thế giới từng ca ngợi đã bị chiếm đóng!
Ôi, Ba-by-lôn hoang vu rùng rợn
    Giữa các nước!
42 Biển nổi dậy,
    Các lượn sóng gào thét tràn ngập Ba-by-lôn.
43 Các thành phố điêu tàn,
    Đất nước Ba-by-lôn khô hạn, hoang vu,
Không người ở,
    Cũng không người qua lại.
44 Ta sẽ trừng phạt thần Bên tại Ba-by-lôn,
    Bắt nó nhả ra những gì nó đã nuốt;
Các dân tộc không còn lũ lượt kéo về cúng bái nữa,
    Ngay cả tường thành Ba-by-lôn cũng sụp đổ.
45 Hỡi dân Ta, hãy ra khỏi Ba-by-lôn,
    Ai nấy hãy chạy thoát thân,
    Tránh khỏi cơn phẫn nộ của CHÚA!
46 Đừng ngã lòng, cũng đừng hoảng sợ
    Vì tin đồn trong nước.
Năm nay, tin thế này, năm sau lại có tin thế kia.
    Cảnh bạo ngược tàn khốc xảy ra trong nước,
    Các tướng lãnh tranh giành quyền thế sát hại lẫn nhau.
47 Vì thế, sẽ có ngày
    Ta trừng phạt các tượng hình Ba-by-lôn,
Cả đất nước sẽ nhục nhã ê chề,
    Mọi người sẽ bị đâm, ngã xuống chết giữa thành.”
48 CHÚA phán:
“Trời và đất, cùng mọi vật trên trời, dưới đất,
    Đều reo mừng,
Vì quân tàn phá hủy diệt từ phương bắc
    Xông vào đánh Ba-by-lôn.
49 Hỡi dân Y-sơ-ra-ên bị đâm chết, phải, dân Ba-by-lôn sẽ ngã xuống chết,
    Cũng như những người bị Ba-by-lôn
    Đâm chết ngã xuống khắp cả đất.
50 Hỡi những kẻ thoát khỏi lưỡi gươm,
    Hãy đi, đừng dừng lại!
Từ xa, hãy tưởng nhớ CHÚA,
    Hãy gợi lại trong tâm trí hình ảnh Giê-ru-sa-lem.
51 Chúng con xấu hổ
    Vì chúng con bị chế nhạo,
    Chúng con nhục nhã trùm mặt lại,
Khi quân nước ngoài xông vào
    Đền thánh của CHÚA.”
52 CHÚA phán:
“Vì thế, sẽ có ngày
    Ta trừng phạt các tượng hình Ba-by-lôn,
Và khắp đất nước,
    Kẻ bị thương sẽ rên xiết.”
53 CHÚA phán:
“Dù Ba-by-lôn có lên cao đến tận trời,
    Dù nó xây tường thành kiên cố cao chót vót,
    Ta cũng sẽ sai quân tàn phá hủy diệt xông đánh nó.
54 Hãy lắng nghe!
    Tiếng kêu la vang lên từ Ba-by-lôn,
    Tiếng tàn phá khốc liệt từ đất nước Canh-đê.
55 CHÚA đang hủy diệt Ba-by-lôn,
    Các lượn sóng quân thù như nước lũ gào thét,
Chúng reo hò át mất
    Tiếng kêu la của Ba-by-lôn.
56 Vì kẻ hủy diệt xông đánh Ba-by-lôn;
    Các chiến sĩ nó bị bắt,
    Gẫy cung;
CHÚA là Đức Chúa Trời thưởng phạt,
    Ngài chắc chắn sẽ báo trả.”
57 Đức Vua, danh Ngài là CHÚA Vạn Quân, phán:
    “Ta sẽ khiến cho các cấp lãnh đạo và cố vấn,
Các tỉnh trưởng, quận trưởng, và các chiến sĩ đều say mèm,
    Để rồi chúng ngủ giấc ngàn thu, không hề thức dậy.”

58 CHÚA Vạn Quân phán như vầy:

“Các tường thành dày chắc của Ba-by-lôn sẽ bị san bằng,
    Các cổng thành cao vút sẽ bị đốt cháy,
Dân chúng khổ nhọc luống công,
    Các dân tộc lao lực mệt mỏi, công trình họ chỉ dành cho lửa.”

Tiên Tri Giê-rê-mi Giao Cuộn Da Ghi Chép Lời Tiên Tri Về Ba-by-lôn Cho Sê-ra-gia

59 Đây là lời tiên tri Giê-rê-mi dặn Sê-ra-gia, con Nê-ri-gia, cháu Ma-ha-sê-gia, khi ông đi qua Ba-by-lôn với vua Sê-đê-kia, nước Giu-đa, vào năm thứ tư triều vua Sê-đê-kia. Lúc ấy, Sê-ra-gia giữ chức tổng trưởng cục quân nhu.[f] 60 Giê-rê-mi chép vào một cuộn sách tất cả những tai họa sẽ xảy đến cho Ba-by-lôn, tức là tất cả những lời ghi chép ở trên về Ba-by-lôn. 61 Giê-rê-mi bảo Sê-ra-gia: “Khi ông đến Ba-by-lôn, ông nhớ đọc lớn tiếng tất cả lời này, 62 rồi cầu nguyện: ‘Lạy CHÚA, chính Ngài phán rằng Ngài sẽ hủy diệt thành này, đến nỗi không người nào ở nữa, thậm chí thú cũng không, và nơi này sẽ hoang vu mãi mãi. 63 Khi ông đọc xong, ông hãy cột một hòn đá vào sách này, rồi quăng xuống sông Ơ-phơ-rát 64 và nói: Ba-by-lôn sẽ chìm xuống như vậy, chẳng bao giờ nổi lên nữa, vì tai họa Ta sẽ giáng xuống trên nó.’ ”

Lời của Giê-rê-mi chấm dứt ở đây.

Thánh Thi 30

Thánh Thi Đa-vít

30 Lạy CHÚA, tôi ca ngợi Ngài,
    Vì Ngài đã kéo tôi lên.
    Không để cho kẻ thù vui mừng vì cớ tôi.
Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi.
    Tôi đã kêu cứu Ngài và Ngài chữa lành tôi.
Lạy CHÚA, Ngài đã đem linh hồn[a] tôi lên khỏi Âm Phủ.
    Ngài đã phục hồi mạng sống tôi từ những người đi xuống huyệt sâu.[b]
Hỡi những người trung tín của Ngài,
    Hãy ca ngợi CHÚA và cảm tạ danh thánh[c] Ngài.
Vì cơn giận của Ngài chỉ trong chốc lát,
    Còn ơn của Ngài thì suốt cả một đời.
Than khóc có thể kéo dài trong đêm.
    Nhưng vui mừng khi rạng đông ló dạng.
Còn tôi, trong khi thịnh vượng tôi đã nói:
    Tôi sẽ không bao giờ bị rung chuyển.
Lạy CHÚA, nhờ ơn Ngài,
    Ngài lập tôi như ngọn núi vững chắc.[d]
Ngài lánh mặt đi,
    Tôi bị bối rối.
Lạy CHÚA, tôi kêu cầu cùng Ngài.
    Lạy CHÚA tôi, tôi khẩn nguyện với Ngài.
Lợi ích gì khi tôi bị đổ huyết mất mạng,
    Bị đi xuống huyệt sâu?
Cát bụi sẽ ca ngợi Ngài chăng?
    Sẽ rao truyền chân lý của Ngài không?[e]
10 Lạy CHÚA, xin hãy nghe,
    Lạy CHÚA, xin thương xót tôi, xin giúp đỡ tôi.
11 Ngài đã đổi lời than khóc của tôi ra nhảy múa,
    Ngài cởi bỏ áo tang chế của tôi và mặc[f] cho tôi vui mừng.
12 Để linh hồn tôi ca ngợi Ngài và không im lặng.
    Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi. Tôi cảm tạ Ngài đời đời.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)