M’Cheyne Bible Reading Plan
Hình Tượng Của Mi-ca
17 Bấy giờ có một người trong vùng cao nguyên của Ép-ra-im tên là Mi-ca. 2 Người ấy nói với mẹ ông rằng: “Một ngàn một trăm sê-ken bạc[a] của mẹ đã bị mất và mẹ nguyền rủa kẻ nào đã lấy bạc đó như thế nào con đều nghe cả. Số bạc ấy hiện đang ở trong tay con. Chính con đã lấy nó.” Người mẹ đáp: “Nguyện CHÚA ban phước cho con, con trai của mẹ.”
3 Khi Mi-ca trả một ngàn một trăm sê-ken bạc lại cho mẹ của ông, bà nói: “Mẹ quyết định biệt riêng số bạc này ra thánh cho CHÚA, trên danh nghĩa của con, để khắc một hình tượng và đúc một pho tượng. Coi như mẹ trao nó lại cho con.”
4 Vậy Mi-ca trả bạc lại cho mẹ của ông. Bà bèn lấy hai trăm sê-ken bạc[b] giao cho người thợ bạc; người ấy đem chế thành một hình tượng và đúc ra một pho tượng, rồi người ta đem để chúng trong nhà của Mi-ca. 5 Ông Mi-ca này cũng dựng một cái miếu thờ, làm một cái ê-phót và một số tượng thần, rồi lập một con trai của ông lên làm thầy tế lễ. 6 Vả lúc ấy trong Y-sơ-ra-ên không có vua, ai nấy đều làm theo ý mình cho là phải. 7 Có một thanh niên Lê-vi, quê ở Bết-lê-hem trong miền Giu-đa. Thanh niên này sinh trưởng và lớn lên ở Giu-đa. 8 Nhưng chàng rời bỏ Bết-lê-hem trong miền Giu-đa để đi tìm một nơi lập nghiệp. Trên đường đi chàng ghé đến nhà của Mi-ca ở cao nguyên Ép-ra-im. 9 Mi-ca hỏi chàng: “Anh từ đâu đến?” Người ấy đáp: “Tôi là người Lê-vi quê ở Bết-lê-hem trong miền Giu-đa, và tôi đang đi kiếm một nơi để lập nghiệp.”
10 Mi-ca nói: “Nếu vậy mời anh ở lại đây với tôi, làm cha tôi và làm thầy tế lễ của tôi. Tôi sẽ trả cho anh mười sê-ken bạc[c] một năm, còn y phục và thực phẩm, tôi sẽ cung cấp cho anh đầy đủ.” 11 Vậy người Lê-vi bằng lòng ở lại với Mi-ca, và Mi-ca xem chàng như một con trai của ông. 12 Rồi Mi-ca lập chàng thanh niên Lê-vi ấy làm thầy tế lễ cho mình, và người ấy sống trong nhà của Mi-ca. 13 Xong rồi Mi-ca nói: “Bây giờ ta biết CHÚA sẽ ban phước cho ta, vì người Lê-vi này đã thành thầy tế lễ của ta.”
Phao-lô Về Giê-ru-sa-lem
21 Chúng tôi từ giã họ ra khơi. Tàu chạy thẳng qua đảo Cốt, hôm sau chúng tôi đến đảo Rô-đơ rồi đến Ba-ta-ra. 2 Gặp một chiếc tàu đi Phê-ni-xi, chúng tôi xuống tàu và rời bến. 3 Thấy bờ biển Síp, chúng tôi chạy ngang phía nam đảo này, trực chỉ Sy-ri, rồi cập bến Ty-rơ cho tàu dỡ hàng. 4 Tại đây, chúng tôi gặp một số môn đồ nên ở lại với họ bảy ngày. Các môn đồ được Thánh Linh báo trước đã khuyên Phao-lô đừng lên Giê-ru-sa-lem. 5 Nhưng sau những ngày đó, chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình. Tất cả môn đồ cùng vợ và các con đều tiễn chúng tôi ra ngoài thành phố, và quỳ gối trên bãi biển mà cầu nguyện. 6 Từ giã nhau, chúng tôi xuống tàu, còn các môn đồ trở về nhà.
7 Chặng hải trình từ Ty-rơ chấm dứt tại Bê-tô-lê-mai. Chúng tôi lên bờ chào các môn đồ và ở lại với họ một ngày. 8 Hôm sau, đến Sê-sa-rê, chúng tôi vào trọ nhà ông truyền giáo Phi-líp là một trong bảy vị chấp sự.[a] 9 Ông có bốn con gái đồng trinh thường nói tiên tri. 10 Mấy ngày sau, A-ga-bút một nhà tiên tri từ xứ Giu-đê xuống, 11 đến thăm chúng tôi, lấy nịt lưng của Phao-lô tự trói tay chân mình và nói: “Đây là điều Thánh Linh phán dạy: Người chủ chiếc dây nịt này sẽ bị người Do Thái trói như vầy tại Giê-ru-sa-lem và nộp vào tay người ngoại quốc.”
12 Nghe xong, chúng tôi và các môn đồ địa phương đều nài nỉ Phao-lô đừng lên Giê-ru-sa-lem. 13 Nhưng Phao-lô đáp: “Anh em làm gì mà khóc lóc cho đau lòng tôi. Chẳng những tôi chịu trói mà còn sẵn lòng chịu chết vì danh Chúa Giê-su tại Giê-ru-sa-lem!” 14 Sau khi không thuyết phục được Phao-lô thì họ nói rằng: “Nguyện ý Chúa được nên!”
15 Sau đó, chúng tôi chuẩn bị và đi lên Giê-ru-sa-lem. 16 Có vài môn đồ ở Sê-sa-rê cùng đi và đưa chúng tôi đến trọ tại nhà của Ma-na-sơn, một người Síp và là một môn đồ kỳ cựu.
Phao-lô Viếng Thăm Gia-cơ
17 Đến Giê-ru-sa-lem, chúng tôi được anh em tín hữu vui mừng tiếp đón. 18 Hôm sau, Phao-lô cùng chúng tôi đến thăm Gia-cơ. Tất cả các trưởng lão đều có mặt. 19 Chào hỏi xong, Phao-lô tường thuật từng chi tiết những việc Đức Chúa Trời đã thực hiện giữa các dân tộc ngoại quốc qua chức vụ mình.
20 Nghe xong, họ ca ngợi Đức Chúa Trời, rồi bảo Phao-lô: “Anh ơi, anh thấy không? Bao nhiêu vạn người Do Thái đã tin theo Đạo và tất cả đều cuồng nhiệt về Kinh Luật Môi-se. 21 Họ đã được báo cáo rằng anh dạy người Do Thái ở khắp các nước ngoài bỏ Kinh Luật Môi-se, đừng làm lễ cắt bì cho trẻ con và đừng theo tục lệ Do Thái nữa. 22 Chắc hẳn họ đã nghe tin về anh rồi, bây giờ chúng ta phải làm sao? 23 Vậy anh nên nghe lời chúng tôi khuyên: Ở đây có bốn người mắc lời hứa nguyện. 24 Anh cứ đưa họ đi và làm lễ tẩy sạch với họ, cũng chịu tiền cho họ xuống tóc, thì mọi người sẽ biết rằng người ta đã báo cáo không đúng về anh, chứ anh cũng tuân giữ Kinh Luật. 25 Về những tín hữu trong các dân tộc ngoại quốc, chúng tôi đã viết thư cho họ biết rằng họ không được ăn của cúng thần tượng, huyết, thú vật chết ngạt và đừng gian dâm.”
26 Phao-lô đem bốn người ấy đi và hôm sau cùng làm lễ tẩy sạch với họ. Rồi ông vào đền thờ báo cáo ngày nào cuộc tẩy sạch sẽ hoàn tất và lễ vật sẽ dâng lên cho mỗi người trong nhóm mình.
Phao-lô Bị Bắt Trong Đền Thờ
27 Gần xong bảy ngày ấy, bỗng có mấy người Do Thái gốc Tiểu Á thấy Phao-lô trong đền thờ. Họ liền sách động quần chúng bắt Phao-lô, 28 và gào thét: “Hỡi các người Y-sơ-ra-ên! Giúp chúng tôi với! Chính tên này đã tuyên truyền khắp nơi, xui giục mọi người chống lại dân tộc, Kinh Luật và Nơi Thánh này.” Hơn thế nữa, hắn còn dẫn người Hy-lạp vào trong đền thờ, làm ô uế Nơi Thánh này. 29 Vì trước đó họ đã thấy Trô-phim, người Ê-phê-sô ở trong thành phố với Phao-lô, nên họ tưởng ông đem Trô-phim vào trong đền thờ.
30 Cả thành phố đều náo loạn, dân chúng từ khắp nơi chạy đến, bắt Phao-lô kéo ra khỏi đền thờ. Lập tức, các cửa đền đóng lại. 31 Họ đang tìm cách giết Phao-lô thì viên tư lệnh quân La Mã được tin báo rằng cả thành phố đều rối loạn. 32 Lập tức, ông điều động một số sĩ quan và binh sĩ tức tốc kéo đến chỗ đám đông. Thấy viên quan La Mã và binh sĩ, dân chúng ngưng tay không đánh đập Phao-lô nữa.
33 Viên quan đến gần, bắt Phao-lô và ra lệnh trói lại bằng hai sợi xích, rồi mới hỏi: “Tên này là ai? Đã làm những gì?” 34 Trong đám đông người gào thế này, kẻ thét thế kia, tạo nên một sự lộn xộn đến nỗi viên quan không thể nào tìm biết sự việc diễn tiến ra sao cả, nên ông ra lệnh cho binh sĩ giải Phao-lô vào trong đồn. 35 Khi Phao-lô lên tới các bậc thềm, dân chúng càng hung bạo đến nỗi binh sĩ phải khiêng ông đi. 36 Dân chúng kéo theo đông đảo, gầm thét: “Giết nó đi!”
Phao-lô Tự Biện Hộ Trước Người Do Thái
37 Khi sắp được khiêng vào trong đồn, Phao-lô hỏi viên quan: “Tôi có được phép ngỏ đôi lời với ngài không?” Viên quan nói: “Anh biết tiếng Hy Lạp sao? 38 Thế anh không phải là tên phản loạn Ai Cập trước đây đã lãnh đạo bốn ngàn quân khủng bố kéo vào đồng hoang sao?”
39 Phao-lô đáp: “Tôi là người Do Thái, quê ở Tạc-sơ, thuộc Si-li-si, công dân một thành danh tiếng. Xin ngài cho tôi được nói với dân chúng!”
40 Được phép rồi, Phao-lô đứng trên bực thềm đồn quân, ra hiệu cho dân chúng. Khi ai nấy yên lặng, ông phát biểu bằng tiếng A-ram rằng:
Y-sơ-ra-ên Và Giu-đa Sẽ Được Giải Cứu
30 Đây là lời CHÚA phán với Giê-rê-mi. 2 CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán như vầy: “Con hãy ghi chép mọi lời Ta truyền dạy con vào một cuộn da.” 3 CHÚA phán: “Vì sẽ có ngày Ta phục hưng dân Ta, cả Y-sơ-ra-ên và Giu-đa.” CHÚA phán: “Và Ta sẽ đem chúng trở về chiếm hữu đất nước Ta đã ban cho tổ phụ chúng.”
4 Đây là lời CHÚA phán với dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. 5 CHÚA phán như vầy:
“Ta nghe tiếng hét kinh hoàng,
Tiếng hoảng sợ, chẳng có sự bình an.
6 Hãy dò hỏi, xem xét:
Đàn ông có sinh đẻ không?
Thế tại sao Ta thấy mọi người nam,
Mặt tái xanh,
Hai tay ôm bụng như phụ nữ chuyển dạ?
7 Ôi! Ngày ấy kinh khiếp làm sao!
Chưa hề có ngày nào như vậy!
Đó là thời kỳ hoạn nạn cho Gia-cốp,
Nhưng nó sẽ được cứu thoát.”
8 CHÚA Vạn Quân phán:
“Ngày ấy, Ta sẽ bẻ ách khỏi cổ ngươi,
Ta sẽ bứt dây ngươi,
Ngươi sẽ không còn phục dịch người nước ngoài nữa.
9 Nhưng các ngươi sẽ phụng sự CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi,
Và Đa-vít là vua
Ta sẽ lập lên cho các ngươi.”
10 CHÚA phán:
“Còn ngươi, hỡi Gia-cốp, đầy tớ Ta, đừng sợ!
Hỡi Y-sơ-ra-ên, đừng kinh khiếp!
Vì Ta sẽ giải thoát ngươi khỏi miền xa xăm,
Dòng dõi ngươi khỏi đất lưu đày.
Gia-cốp lại sẽ được an cư lạc nghiệp,
Không còn sợ hãi ai cả.”
11 CHÚA phán:
“Vì Ta hằng ở với ngươi để giải cứu ngươi.
Ta tuyệt diệt mọi dân tộc,
Ở nơi Ta tản mác các ngươi,
Nhưng Ta sẽ chẳng tuyệt diệt ngươi.
Ngươi sẽ không tránh khỏi hình phạt,
Nhưng Ta sẽ sửa phạt ngươi cách chừng mực.”
12 CHÚA phán như vầy:
“Sự đổ nát của ngươi không thể hàn gắn,
Vết thương ngươi không thể chữa lành.
13 Không ai bào chữa cho ngươi,
Không có thuốc trị cơn đau nhức của ngươi,
Vết thương ngươi không kéo da non.
14 Mọi tình nhân ngươi đã quên ngươi,
Chúng không còn đoái hoài đến ngươi nữa.
Ta đã đánh ngươi như kẻ thù đánh,
Ta đã phạt ngươi như kẻ hung bạo phạt,
Vì gian ác ngươi quá nặng,
Tội lỗi ngươi quá nhiều.
15 Sao ngươi còn kêu than vì sự đổ nát của ngươi,
Vì cơn đau ngươi vô phương cứu chữa?
Ta đã đối xử với ngươi như thế
Vì gian ác ngươi quá nặng, tội lỗi ngươi quá nhiều.
16 Nhưng mọi kẻ ăn nuốt ngươi sẽ bị ăn nuốt,
Mọi kẻ thù ngươi sẽ phải đi đày,
Những kẻ cướp giật ngươi sẽ bị cướp giật,
Mọi kẻ cướp bóc ngươi Ta sẽ phó cho kẻ cướp bóc.”
17 CHÚA phán:
“Dù chúng gọi ngươi là: ‘Si-ôn bị ruồng bỏ,
Không ai đoái hoài đến nó,’
Ta sẽ khiến cho vết thương ngươi kéo da non,
Ta sẽ chữa lành thương tích ngươi.”
18 CHÚA phán như vầy:
“Này, Ta sẽ phục hồi các lều trại của Gia-cốp,
Ta sẽ thương xót nơi cư trú của nó.
Thủ đô sẽ được xây lại trên gò đổ nát xưa,
Đền đài sẽ được dựng lại đúng vị trí cũ.
19 Từ giữa chúng sẽ vang lên bài ca cảm tạ
Và tiếng reo mừng hoan hỉ.
Ta sẽ cho chúng sinh sôi nẩy nở,
Chứ không giảm số dân,
Ta sẽ cho chúng được tôn trọng,
Chứ không yếu hèn.
20 Con cái chúng sẽ lại như thuở xưa,
Cộng đồng chúng sẽ được vững lập trước mặt Ta.
Ta sẽ trừng phạt mọi kẻ hà hiếp chúng.
21 Lãnh đạo của chúng sẽ xuất phát từ dòng dõi chúng,
Người cai trị chúng sẽ ra từ giữa vòng chúng.
Ta sẽ cho phép người đến gần,
Để người có thể đến gần Ta.
Vì ai dám liều mạng mình đến gần Ta?”
CHÚA phán vậy.
22 “Như thế, các ngươi sẽ là dân Ta,
Và Ta sẽ là Đức Chúa Trời các ngươi.
23 Kìa, trận cuồng phong của CHÚA,
Cơn giận Ngài đã bừng lên,
Cuồng phong quét sạch,
Xoáy cuộn trên đầu kẻ ác.
24 CHÚA sẽ không nguôi giận
Cho đến khi nào Ngài thực hiện
Hoàn toàn ý định Ngài.
Trong những ngày đến,
Các ngươi sẽ hiểu tận tường.”
Trở Về Quê Hương
31 CHÚA phán: “Đến thời ấy, Ta sẽ là Đức Chúa Trời của mọi bộ tộc Y-sơ-ra-ên, và chúng sẽ là dân Ta.”
2 CHÚA phán như vầy:
“Một dân tộc thoát khỏi gươm đao
Đã nhận được ân huệ trong sa mạc.
Khi dân Y-sơ-ra-ên khao khát tìm nơi an nghỉ.”
3 Thời xa xưa ấy, CHÚA đã hiện ra với chúng:
“Ta đã yêu con với tình yêu muôn thuở,
Vì thế, Ta vẫn tiếp tục bền lòng yêu con.
4 Hỡi Y-sơ-ra-ên, con gái đồng trinh của Ta!
Ta sẽ xây dựng con lại, để rồi con sẽ được xây dựng lại,
Con lại sẽ trang sức bằng trống cơm,
Và ra đi nhảy múa với đoàn người hoan hỉ.
5 Con lại sẽ trồng vườn nho
Trên các sườn đồi Sa-ma-ri,
Và người trồng
Sẽ được ăn quả.
6 Vì sẽ có ngày những người canh gác
Trên núi Ép-ra-im sẽ kêu lên:
‘Nào, chúng ta hãy lên núi Si-ôn
Thờ phượng CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta!’ ”
7 Vì CHÚA phán như vầy:
“Hãy vì Gia-cốp mà vui mừng ca hát,
Hãy reo hò vì dân tộc hàng đầu này.
Hãy tôn vinh chúc tụng vang rền:
‘CHÚA đã giải cứu dân Ngài,
Những người còn sống sót trong dân Y-sơ-ra-ên!’
8 Này, Ta sẽ đem chúng về từ phương bắc,
Ta sẽ tập họp chúng từ nơi đầu cùng đất,
Cả người mù lẫn người què,
Đàn bà thai nghén và đàn bà chuyển bụng,
Một đoàn người đông đảo sẽ trở về đây.
9 Chúng sẽ khóc lóc trở về,
Nhưng Ta sẽ an ủi chúng và dẫn dắt chúng.
Ta sẽ dìu chúng bên các dòng sông,
Trên con đường bằng phẳng, chúng sẽ không vấp ngã.
Vì Ta là cha của Y-sơ-ra-ên,
Và Ép-ra-im là con đầu lòng của Ta.
10 Hỡi các dân, hãy lắng nghe lời CHÚA!
Hãy rao lời Ngài ra tận các hải đảo xa xăm!
Đấng đã làm tản mát dân Y-sơ-ra-ên sẽ tập họp chúng lại,
Và chăm sóc chúng như người chăn canh giữ bầy chiên của mình.
11 Vì CHÚA đã giải cứu Gia-cốp,
Và chuộc chúng khỏi tay những kẻ mạnh hơn chúng.
12 Chúng sẽ đến reo vui trên đỉnh núi Si-ôn,
Mặt mày sáng rỡ vì CHÚA ban phúc lành dồi dào:
Nào thóc, rượu mới, và dầu,
Nào chiên con và bê.
Chúng sẽ như vườn cây đượm nước,
Không còn u sầu tàn héo nữa.
13 Bấy giờ, các trinh nữ sẽ vui mừng nhảy múa,
Thanh niên và bô lão sẽ hoan hỉ.
Ta sẽ biến tang chế ra vui mừng,
Ta sẽ an ủi chúng, và ban cho chúng niềm vui thay vì sầu thảm.”
14 CHÚA phán:
“Ta sẽ cho các thầy tế lễ no nê với chất béo,
Và dân Ta thỏa dạ với thức ăn dư dật.”
15 CHÚA phán như vầy:
“Có tiếng than khóc tại Ra-ma,
Tiếng khóc lóc xót xa.
Đó là Ra-chên thương khóc con cái mình,
Nỗi buồn thương khôn nguôi,
Vì con cái bà không còn nữa.”
16 CHÚA phán như vầy:
“Con hãy ngưng tiếng khóc,
Mắt con hãy ráo lệ.”
CHÚA phán:
“Vì sẽ có phần thưởng cho công khó của con,
Con cái con sẽ trở về từ đất quân thù.”
17 CHÚA phán:
“Có hy vọng cho thế hệ mai sau,
Con cái con sẽ trở về bờ cõi mình.
18 Ta thật có nghe tiếng Ép-ra-im than khóc:
‘Con giống như con bê chưa thuần ách,
Chúa đã sửa dạy con, và con đã chịu sửa dạy.
Xin Chúa đem con về, để rồi con sẽ được trở về,
Vì CHÚA là Đức Chúa Trời của con.
19 Sau khi con quay đi khỏi Chúa,
Con đã ăn năn,
Sau khi con hiểu biết,
Con vỗ đùi tiếc nuối,
Con xấu hổ tủi nhục,
Con chịu sỉ nhục do tội phạm thời niên thiếu.’ ”
20 CHÚA phán:
“Ép-ra-im có phải là con trai Ta yêu quý,
Nâng niu không?
Mỗi khi Ta nhắc đến nó,
Ta nhớ nó da diết,
Lòng Ta xúc động vì nó,
Ta chắc chắn sẽ thương xót nó.
21 Hãy đắp đá làm mốc,
Hãy dựng bảng chỉ đường.
Hãy kiểm soát đường cái quan,
Là đường con đã đi qua.
Hỡi trinh nữ Y-sơ-ra-ên, hãy trở về!
Hãy về lại các thành của con!
22 Hỡi con gái bội bạc,
Con còn phân tâm cho đến khi nào?
Vì CHÚA đã tạo dựng một điều mới lạ trên đất:
Người nữ sẽ bảo bọc người nam.”
23 CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: “Khi Ta khôi phục vận mạng đất nước chúng, chúng lại sẽ nói lời này trong các thành trì xứ Giu-đa: ‘Hỡi nơi cư trú công chính, hỡi núi thánh, cầu xin CHÚA ban phúc lành cho ngươi! 24 Tá điền và người chăn bầy sẽ sống chung tại đấy, trong Giu-đa và khắp các thành trì. 25 Vì Ta sẽ cho người mệt xỉu hết khát, và mọi người mòn sức được no đủ.’ ”
26 Lúc ấy, tôi thức giấc, nhìn quanh. Tôi đã ngủ một giấc thật ngon lành.
27 CHÚA phán: “Trong những ngày tới, Ta sẽ gieo giống người và giống súc vật trong nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa.” 28 CHÚA phán: “Y như Ta đã thức canh để bứng gốc và phá sập, để phá đổ và hủy diệt, để giáng họa, Ta sẽ thức canh để xây dựng và vun trồng. 29 Đến ngày ấy, sẽ không còn ai nói nữa:
Cha mẹ ăn nho chua,
Con cái ê răng.
30 Nhưng mỗi người sẽ chết vì tội mình phạm. Người nào ăn nho chua phải chịu ê răng.”
31 CHÚA phán:
“Trong những ngày tới,
Ta sẽ lập giao ước mới
Với nhà Y-sơ-ra-ên
Và nhà Giu-đa.
32 Giao ước này sẽ không giống như giao ước
Ta đã lập với tổ phụ chúng
Ngày Ta cầm tay dìu họ ra khỏi Ai-cập.
Họ đã bội giao ước Ta, trong khi Ta là Chúa họ.”
Đấy là lời CHÚA.
33 CHÚA phán:
“Nhưng đây là giao ước Ta sẽ lập với nhà Y-sơ-ra-ên
Sau những ngày ấy.
Ta sẽ đặt luật Ta trong lòng chúng.
Ta sẽ viết luật ấy trên tim chúng.
Ta sẽ là Đức Chúa Trời của chúng,
Và chúng sẽ là dân Ta.”
34 CHÚA phán:
“Bạn bè hàng xóm
Hoặc anh em họ hàng không cần phải dạy bảo nhau: ‘Hãy nhìn biết CHÚA.’
Từ người thấp hèn nhất đến người sang trọng nhất,
Hết thảy chúng đều sẽ biết Ta,
Vì Ta sẽ tha thứ tội ác chúng,
Và Ta sẽ không còn nhớ tội lỗi chúng nữa.”
35 CHÚA, là Đấng ban mặt trời
Chiếu sáng ban ngày,
Là Đấng định cho mặt trăng và ngôi sao
Soi sáng ban đêm
Là Đấng khuấy động biển cả,
Khiến cho sóng gió gào,
Danh Ngài là CHÚA Vạn Quân,
phán như vầy:
36 “Nếu khi nào Ta hủy bỏ các định luật này,
Thì bấy giờ dòng dõi Y-sơ-ra-ên đời đời
Sẽ không còn là một dân tộc trước mặt Ta nữa.”
CHÚA phán vậy.
37 CHÚA phán như vầy:
“Nếu có ai đo được các tầng trời trên cao,
Hoặc dò thấu các nền móng địa cầu bên dưới,
Thì bấy giờ Ta sẽ từ bỏ hết thảy dòng dõi Y-sơ-ra-ên
Vì mọi điều chúng làm.”
Đấy là lời CHÚA.
38 CHÚA phán: “Sẽ có ngày, vì Ta, thành này sẽ được xây lại từ tháp Ha-na-nên cho đến cổng Góc. 39 Dây đo sẽ kéo thẳng đến đồi Ga-rép đối ngang đấy, và bọc quanh Gô-a. 40 Toàn thung lũng, nơi chứa xác chết và tro, và hết thảy các vườn đắp dọc theo sườn đồi đến suối Khít-rôn, và góc Cổng Ngựa ở phía đông, đều sẽ được thánh hóa cho CHÚA. Thành sẽ không bao giờ bị đào móng hoặc phá đổ nữa.”
Chúa Giê-su Sống Lại(A)
16 Sau ngày Sa-bát, Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ Gia-cơ và Sa-lô-mê mua hương liệu để đến xức thi hài Đức Giê-su. 2 Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần lễ, họ đến mộ khi mặt trời vừa mọc. 3 Họ nói với nhau: “Ai sẽ lăn tảng đá ra khỏi cửa mộ cho chúng ta,” 4 vì tảng đá lớn lắm. Nhưng khi nhìn lên, họ thấy tảng đá đã được lăn đi rồi. 5 Vào trong mộ, họ thấy một thanh niên mặc áo trắng ngồi bên phải. Họ kinh hãi lắm.
6 Người ấy nói với họ: “Đừng sợ, các bà tìm Đức Giê-su người Na-xa-rét đã bị đóng đinh. Ngài sống lại rồi, không còn ở đây. Hãy xem chỗ người ta đặt Ngài. 7 Hãy đi nói cho các môn đệ của Ngài và cho Phê-rơ hay rằng Ngài đi trước các ông tới Ga-li-lê; tại đó các ông sẽ thấy Ngài như Ngài đã bảo các ông.”
8 Ra khỏi mộ, họ bỏ chạy vì run rẩy và kinh khiếp; họ không dám nói gì với ai vì sợ hãi.[a]
(Phần Kết Luận Dài) Đức Giê-su Hiện Ra Cùng Ma-ri Ma-đơ-len(B)
9 Sau khi sống lại vào sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần lễ, Đức Giê-su hiện ra trước hết cho Ma-ri Ma-đơ-len là người đã được Ngài trừ khỏi bảy quỷ dữ. 10 Bà ấy đi báo tin cho những người đã từng ở với Ngài đang buồn rầu và khóc lóc. 11 Khi nghe rằng Ngài đang sống và bà ấy đã thấy Ngài, họ không tin.
Đức Giê-su Hiện Ra Cùng Hai Môn Đệ(C)
12 Sau các việc này, Ngài hiện ra trong một dạng khác cho hai người trong số các môn đệ đang trên đường về vùng quê. 13 Họ trở lại báo cho những người kia nhưng chẳng ai tin họ.
Đức Giê-su Hiện Ra Cùng Mười Một Môn Đệ(D)
14 Sau đó, Đức Giê-su hiện ra cho mười một môn đệ khi họ đang ăn. Ngài trách sự vô tín và cứng lòng của họ vì họ không tin lời những người đã thấy Ngài sống lại.
15 Ngài bảo họ: “Hãy đi khắp thế giới, truyền giảng Phúc Âm cho mọi người. 16 Ai tin và chịu phép báp-tem sẽ được cứu rỗi, ai không tin sẽ bị đoán phạt. 17 Những người tin sẽ được các dấu lạ này kèm theo: Họ sẽ nhân danh Ta đuổi quỷ, nói các ngôn ngữ mới, 18 bắt rắn, và nếu uống nhằm chất độc, cũng không bị hại; họ đặt tay trên người bệnh thì người bệnh sẽ được lành.”
Đức Giê-su Thăng Thiên(E)
19 Vậy sau khi nói chuyện với họ, Chúa Giê-su được cất lên trời và ngự bên phải Đức Chúa Trời. 20 Còn các môn đệ của Ngài ra đi truyền giảng khắp nơi, Chúa cùng làm việc với họ và xác chứng lời họ bằng nhiều dấu lạ kèm theo. A-men.
Phần Kết Luận Ngắn
Mấy người đàn bà báo tin cho Phê-rơ và những người đang ở với ông tất cả những gì đã được dặn bảo.
Sau việc này, chính Đức Giê-su sai các môn đệ đi từ đông sang tây với sứ điệp thánh và bất diệt của sự cứu rỗi đời đời. A-men.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)