Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Đời Người Ngắn Ngủi
14 Con người vốn yếu đuối mong manh[a]
Sống một số ngày ngắn ngủi,
Nhưng lại đầy phiền muộn.
2 Người nở ra như đóa hoa, rồi lại tàn,
Người vụt qua như chiếc bóng, không dừng lại.
3 Lẽ nào Chúa quan tâm đến một người như vậy,
Và đem con ra xét xử?
4 Ai có thể khiến người ô uế trở thành trong sạch?
Không một ai!
5 Vì Chúa đã định ngày cho người,
Chúa biết số tháng trong đời người,
Chúa đặt cho người một giới hạn không thể vượt qua,
6 Xin Chúa ngoảnh mặt cho người an phận
Vui hưởng ngày mình như kẻ làm thuê.
So Sánh Người Với Cây
7 Khi cây bị đốn, ta vẫn còn hy vọng
Cây sẽ mọc lại, đâm chồi nẩy lộc.
8 Dù rễ bắt đầu già cỗi dưới đất,
Và gốc khởi sự chết trong bụi,
9 Vừa bắt được hơi nước, cây liền nứt lộc,
Đâm nhành như một cây tơ.
10 Nhưng con người, khi chết rồi, mất tất cả năng lực;
Người tắt hơi, rồi về đâu?
11 Như nước hồ bốc hơi biến mất,
Như sông cạn dần rồi khô hẳn,
12 Con người nằm xuống, không hề chỗi dậy;
Khi bầu trời còn đó, người không hề thức dậy,
Không ai có thể đánh thức người khỏi giấc ngủ say.
Ước Mơ Khó Thực Hiện
13 Ôi, ước gì Chúa giấu con nơi âm phủ,
Che kín con cho đến khi cơn giận Chúa nguôi,
Định kỳ hạn cho con tại đó,
Và nhớ đến con khi mãn kỳ!
14 Người chết rồi có thể nào sống lại?
Trọn những ngày nghĩa vụ nhọc nhằn,
Con sẽ trông chờ phiên gác thế con.
3 Tôi là người nếm biết sự khổ nạn
Dưới làn roi phẫn nộ của Ngài.
2 Ngài dẫn tôi, Ngài đưa tôi đi
Vào nơi tối tăm, không ánh sáng.
3 Thật Ngài trở tay chống lại tôi,
Liên tục suốt ngày.
4 Ngài khiến da thịt tôi hao mòn,
Ngài bẻ gãy xương cốt tôi.
5 Ngài dùng cay đắng và hoạn nạn
Bao vây tôi, bao phủ tôi.
6 Ngài bỏ tôi nơi tối tăm,
Như người chết lâu đời.
7 Ngài đắp lũy chung quanh tôi, tôi không thoát ra được,
Ngài xiềng tôi bằng dây xích nặng.
8 Mặc tôi kêu la cầu cứu.
Ngài bịt tai, chẳng nghe lời cầu nguyện tôi.
9 Ngài dùng đá chặn đường tôi,
Bẻ cong đường lối tôi.
19 Xin nhớ đến cảnh lưu đày khốn khổ của tôi,
Ngải cứu và cỏ đắng.
20 Tôi thật nhớ mãi,
Và lòng tôi chùn xuống.
21 Nhưng điều này tôi sực nhớ,
Do đó tôi hy vọng.
22 Vì cớ tình yêu thương thành tín của CHÚA, chúng tôi không bị tiêu diệt,[a]
Lòng thương xót của Ngài chẳng dứt.
23 Nhưng tươi mới luôn mỗi buổi sáng;
Sự thành tín của Ngài lớn thay!
24 Tôi tự nhủ: “CHÚA là phần sản nghiệp của tôi,
Do đó tôi hy vọng nơi Ngài.
Thánh Thi Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
31 Lạy CHÚA, tôi ẩn náu nơi Ngài.
Xin chớ để tôi bị hổ thẹn muôn đời,[a]
Xin giải cứu tôi bằng sự công chính của Ngài.
2 Xin Ngài hãy nghiêng tai nghe tôi,
Xin mau mau giải cứu tôi.
Xin Ngài hãy làm vầng đá trú ẩn cho tôi,
Làm thành lũy kiên cố để giải cứu tôi.
3 Thật chính Ngài là vầng đá và thành lũy của tôi,
Vì danh Ngài xin dẫn đường và hướng dẫn tôi.
4 Xin gỡ tôi khỏi bẫy lưới chúng giăng,
Vì Ngài là nơi trú ẩn cho tôi.
15 Cuộc đời[a] tôi ở trong tay Ngài.
Xin giải cứu tôi khỏi tay những kẻ thù nghịch
Và kẻ bắt bớ tôi.
16 Xin soi sáng mặt Ngài trên tôi tớ Ngài.
Vì tình yêu thương Ngài, xin cứu rỗi tôi.
Đời Sống Đổi Mới
4 Vậy, vì Chúa Cứu Thế chịu khổ trong thân thể, hãy trang bị chính mình anh chị em bằng thái độ như thế, người nào đã chịu khổ trong thân thể được dứt khỏi tội lỗi; 2 như vậy, người ấy còn sống trong thân thể bao lâu sẽ không sống theo dục vọng con người, nhưng cho ý muốn của Đức Chúa Trời. 3 Vì anh chị em đã phí nhiều thì giờ trong quá khứ để làm những việc mà người ngoại ưa làm, sống trụy lạc, đam mê dục vọng, say sưa, chè chén trác táng, chơi bời và thờ hình tượng gớm ghiếc. 4 Họ lấy làm lạ vì anh chị em không nhập cuộc với họ vào cuộc sống ngông cuồng, và họ nói xấu anh chị em. 5 Nhưng họ phải khai trình với Đấng sẵn sàng để xét đoán kẻ sống và kẻ chết. 6 Vì lý do đó Phúc Âm được rao giảng cho cả những người chết, để họ dù bị xét xử theo loài người về phần thể xác nhưng được sống theo Đức Chúa Trời về phần tâm linh.
Quản Lý Ân Phúc Đức Chúa Trời
7 Sự cuối cùng của muôn vật đã gần. Vậy hãy có một tâm trí sáng suốt và tự chủ để cầu nguyện. 8 Trên tất cả mọi sự, hãy yêu nhau sâu đậm, vì tình yêu thương che phủ vô số tội lỗi.
Đức Giê-su Được Chôn(A)
57 Đến chiều, có một người giàu ở thành A-ri-ma-thê tên là Giô-sép, cũng là môn đệ Đức Giê-su, 58 đến cùng Phi-lát để xin thi thể Ngài. Phi-lát truyền lịnh giao thi thể cho ông. 59 Giô-sép lấy thi thể, liệm trong tấm vải sạch, 60 và đặt trong ngôi mộ mới mà ông đã đục trong đá cho mình. Ông lăn một tảng đá lớn chận cửa mộ rồi đi. 61 Có Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác cũng ở đó, ngồi đối diện mộ Ngài.
Lính Canh Mộ
62 Hôm sau, sau ngày sửa soạn, các thượng tế và người Pha-ri-si họp nhau đến gặp Phi-lát, 63 thưa rằng: “Thưa ngài, chúng tôi nhớ lại tên gian dối này khi còn sống có nói: ‘Sau ba ngày Ta sẽ sống lại.’ 64 Vậy xin ngài truyền canh giữ mộ cẩn thận cho đến ngày thứ ba, kẻo môn đệ nó đến lấy trộm xác rồi nói với dân chúng rằng: ‘Ngài đã sống lại từ cõi chết,’ và sự gian dối sau còn tệ hơn sự gian dối trước.”
65 Phi-lát bảo họ: “Các người có lính canh, hãy đem lính canh đi canh mộ cẩn thận theo cách các người biết.” 66 Họ đi niêm phong tảng đá trước cửa mộ và cắt lính canh giữ cẩn thận.
Chôn Đức Giê-su(A)
38 Sau đó Giô-sép, người A-ri-ma-thê, —là môn đệ kín giấu của Đức Giê-su vì sợ người Do Thái—đến xin Phi-lát cho đem xác Đức Giê-su về. Phi-lát cho phép nên ông đến lấy xác Ngài. 39 Ni-cô-đem, người trước kia đã đến thăm Đức Giê-su ban đêm, cùng đi với Giô-sép, mang theo khoảng một trăm cân[a] nhựa thơm trộn với lô hội. 40 Hai người đưa xác Đức Giê-su về liệm bằng vải gai tẩm hương liệu theo tục lệ ướp xác của người Do Thái. 41 Tại khu vườn nơi Đức Giê-su bị đóng đinh, có một hang mộ mới chưa đặt xác ai. 42 Vì hôm ấy là ngày Chuẩn Bị của người Do Thái và ngôi mộ lại ở gần, nên họ đặt xác Ngài tại đó.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)