Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
10 CHÚA ôi! Sao Ngài vẫn đứng xa?
Ngài vẫn lánh mặt trong lúc chúng tôi gặp hoạn nạn?
2 Kẻ ác, với lòng kiêu căng, săn đuổi người khốn cùng.
Họ mắc phải mưu mà chúng đã bày.
3 Vì kẻ ác khoe khoang về dục vọng trong lòng chúng.
Và kẻ tham phỉ báng và khinh dể CHÚA.
4 Kẻ ác lên mặt kiêu ngạo, không tìm kiếm Ngài.
Không có Đức Chúa Trời trong mọi suy tư của hắn.
5 Đường lối hắn luôn luôn thịnh vượng.[a]
Sự đoán xét của Ngài cao quá, vượt khỏi tầm mắt hắn.
Nó chê cười tất cả kẻ thù.
6 Nó nghĩ trong lòng rằng: Ta sẽ không bị lay chuyển.
Đời đời ta sẽ không bao giờ bị tai họa gì.
7 Miệng nó đầy những nguyền rủa, lừa gạt và đe dọa.
Dưới lưỡi nó là hiểm độc và gian ác.
8 Nó ngồi mai phục nơi thôn làng.
Từ nơi ẩn núp nó giết người vô tội.
Mắt nó rình rập kẻ cô thế.
9 Từ nơi ẩn núp, nó như sư tử lén lút rình mò.
Nó rình mò để bắt người cùng khốn.
Nó bắt lấy người cùng khốn, kéo vào trong lưới.
10 Kẻ cô thế bị đè bẹp, ngã quỵ,
Và rơi vào mãnh lực của hắn.
11 Nó nghĩ trong lòng rằng: Đức Chúa Trời đã quên.
Ngài đã ẩn mặt, không bao giờ nhìn thấy.
12 Lạy CHÚA, xin Ngài đứng dậy,
Lạy Đức Chúa Trời, xin Ngài đưa tay ra.
Xin Ngài chớ quên kẻ khốn cùng.
13 Tại sao kẻ ác khinh dể Đức Chúa Trời,
Hắn nghĩ trong lòng rằng:
Ngài không tìm thấy đâu.
14 Nhưng Ngài thấy, Ngài ghi nhận sự hoạn nạn, điều đau khổ.
Để báo trả bằng chính tay mình.
Người cô thế phó thác mình cho Ngài.
Ngài vẫn là Đấng giúp đỡ kẻ mồ côi.
15 Xin bẻ gãy cánh tay kẻ ác,
Tra xét điều gian ác của kẻ dữ,
Cho đến khi không thấy gì nữa.
16 CHÚA là vua đời đời,
Các nước sẽ bị hủy diệt khỏi đất Ngài.
17 CHÚA ôi, Ngài lắng nghe nguyện vọng của kẻ nhu mì.
Ngài làm cho họ vững lòng, nghiêng tai nghe họ.
18 Để phán xét công bình cho kẻ mồ côi, người bị áp bức.
Để người phàm không còn gieo kinh hoàng nữa.
Bài Giảng Tại Đền Thờ
7 Đây là lời CHÚA truyền cho Giê-rê-mi: 2 “Con hãy đứng tại cổng đền thờ CHÚA loan báo lời này:
‘Hỡi hết thảy những người Giu-đa bước vào các cổng này để thờ phượng CHÚA, hãy lắng nghe lời Ngài.’ ” 3 CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: “Các ngươi hãy sửa đổi lối sống và việc làm của mình, rồi Ta sẽ cho các ngươi sống tại nơi này. 4 Các ngươi đừng tin cậy những lời giả dối mà tiếp tục rêu rao: ‘Đây là đền thờ CHÚA, đền thờ CHÚA, đền thờ CHÚA!’ 5 Nhưng nếu các ngươi thật lòng sửa đổi lối sống và việc làm mình, nếu các ngươi thật lòng đối xử với nhau cách công bình, 6 nếu các ngươi không hiếp đáp ngoại kiều, cô nhi và quả phụ, nếu các ngươi không làm đổ máu vô tội tại nơi này, nếu các ngươi không đi theo các thần khác để tự chuốc họa vào thân, 7 thì Ta sẽ cho các ngươi sống tại nơi này, trong xứ mà Ta ban cho tổ phụ các ngươi từ nghìn xưa cho đến đời đời. 8 Thế mà các ngươi vẫn tiếp tục tin cậy những lời giả dối, không giúp ích chi.
9 Các ngươi trộm cắp, giết người, gian dâm, thề dối, cúng tế thần Ba-anh, đi theo các thần khác mà các ngươi chưa hề biết, 10 rồi các ngươi đến đứng trước mặt Ta, tại trong đền thờ này, là nơi mang danh Ta, và nói: ‘Chúng ta an toàn rồi!’—an toàn để tiếp tục làm những việc gớm ghiếc kia ư? 11 Các ngươi xem đền thờ này, là nơi mang danh Ta, như sào huyệt bọn cướp sao? Này, chính Ta đây, Ta đã nhìn thấy hết mọi sự.” Đấy là lời CHÚA.
12 “Các ngươi hãy đi đến Si-lô, nơi Ta đặt danh Ta từ ban đầu, và xem điều gì Ta đã làm cho nó, vì tội ác của dân Y-sơ-ra-ên Ta.” 13 CHÚA phán: “Và bây giờ, vì các ngươi đã làm tất cả những việc ấy, và dù Ta đã nhiều lần khuyên bảo các ngươi, các ngươi không chịu nghe, dù Ta đã kêu gọi các ngươi, các ngươi vẫn không đáp lời Ta, 14 cho nên điều gì Ta đã làm cho Si-lô, Ta cũng sẽ làm cho đền thờ này, là đền thờ mang danh Ta, là đền thờ mà các ngươi tin cậy, và Ta cũng sẽ làm y như vậy cho nơi mà Ta ban cho các ngươi và tổ phụ các ngươi. 15 Và Ta sẽ đuổi các ngươi đi khuất mặt Ta, như Ta đã đuổi hết thảy anh em các ngươi, hết thảy dòng giống Ép-ra-im.
Sự Yên Nghỉ Dành Cho Dân Chúa
7 Vậy nên, như Thánh Linh phán dạy:
“Ngày nay, nếu các ngươi nghe tiếng Ngài,
8 Thì đừng cứng lòng
Như tổ phụ các ngươi đã khiêu khích Đức Chúa Trời
Trong ngày thử thách tại đồng hoang,
9 Ở đó họ thử nghiệm Ta mặc dù đã chứng kiến
Công việc Ta làm trong bốn mươi năm.[a]
10 Nên Ta nổi giận với thế hệ đó
Mà bảo rằng: ‘Chúng luôn luôn lầm lạc trong lòng,
Không biết đến đường lối Ta.’ ”
11 Nên Ta đã thề trong cơn thịnh nộ:[b]
“Chúng sẽ chẳng được vào sự an nghỉ Ta.”[c]
12 Thưa anh chị em, hãy thận trọng để không một ai trong anh chị em có lòng gian ác và vô tín đến nỗi lìa bỏ Đức Chúa Trời hằng sống. 13 Nhưng cứ khuyến cáo nhau hằng ngày đang khi còn được gọi là “ngày nay” để không một ai bị tội lỗi lừa gạt mà cứng lòng, 14 vì chúng ta được dự phần với Chúa Cứu Thế nếu chúng ta giữ vững niềm tin cậy ban đầu của mình cho đến cuối cùng! 15 Như Kinh Thánh dạy:
“Ngày nay, nếu các ngươi nghe tiếng Ngài
Thì đừng cứng lòng
Như tổ phụ các ngươi trong cuộc khiêu khích Đức Chúa Trời.”[d]
16 Ai đã nghe tiếng Đức Chúa Trời rồi lại khiêu khích Ngài? Không phải tất cả những người được Môi-se đem ra khỏi Ai-cập sao? 17 Đức Chúa Trời nổi giận với ai trong bốn mươi năm? Không phải những kẻ phạm tội phải bỏ xác trong đồng hoang sao? 18 Ngài thề với ai rằng: “Chúng sẽ chẳng được vào sự an nghỉ Ta?” Nếu không phải là những kẻ không vâng phục. 19 Và chúng ta thấy rằng họ không thể vào được vì lòng vô tín.
4 Vậy, chúng ta hãy kính sợ kẻo có ai trong anh chị em bị rớt lại trong khi lời hứa cho vào sự an nghỉ của Ngài vẫn còn hiệu lực. 2 Vì chúng ta cũng được nghe truyền giảng Phúc Âm như họ được nghe ngày trước, nhưng sứ điệp họ nghe chẳng có lợi ích gì vì họ đã không kết hợp với đức tin khi nghe. 3 Còn chúng ta đã tin cậy nên được vào sự an nghỉ, đúng như Ngài đã phán:
“Ta đã thề trong cơn thịnh nộ:
‘Chúng sẽ chẳng được vào sự an nghỉ Ta.’ ”
Dù công việc của Ngài đã hoàn tất từ khi sáng tạo vũ trụ.
4 Trong Kinh Thánh có chỗ nói về ngày thứ bảy như sau: “Và ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời nghỉ tất cả các công việc mình.”
5 Cũng vấn đề này, Ngài lại phán: “Chúng sẽ chẳng được vào sự an nghỉ Ta.”
6 Vậy vẫn còn một số người sẽ được vào sự an nghỉ đó, và những người trước kia được nghe Tin Mừng nhưng không được vào đó vì không vâng phục, 7 nên Đức Chúa Trời lại ấn định một ngày khác gọi là “ngày nay,” vì sau một thời gian dài Ngài phán dạy qua Đa-vít như đã nói ở trên:
“Ngày nay, nếu các ngươi nghe tiếng Ngài
Thì đừng cứng lòng.”
8 Nếu Giô-suê thật cho họ an nghỉ, thì sau khi đó Đức Chúa Trời đã không phán về một ngày khác. 9 Thế thì vẫn còn sự an nghỉ ngày thứ bảy cho dân Đức Chúa Trời, 10 vì người nào vào sự an nghỉ đó thì nghỉ các công việc mình cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công việc của Ngài.
11 Vậy, chúng ta hãy gắng sức vào sự an nghỉ đó, để không một ai sa ngã vì theo gương những kẻ không vâng phục.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)