Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Giê-rê-mi 51-52

Lời Chúa Phán Về Ba-by-lôn Lần Thứ Nhì

51 CHÚA phán như vầy:

“Này, Ta sẽ khiến gió nổi lên
    Hủy diệt Ba-by-lôn và dân Canh-đê.[a]
Ta sẽ sai bọn rê thóc[b] đến, chúng sẽ rê sạch Ba-by-lôn,
    Làm cho đất nước điêu tàn,
Vì chúng vây đánh nó tứ phía,
    Trong ngày hoạn nạn.
Người bắn cung hãy giương cung,
    Mặc áo giáp đứng sẵn sàng.
Đừng thương xót những kẻ trai tráng,
    Hãy giết sạch toàn đội quân.
Kẻ bị đâm ngã xuống đất Canh-đê,
    Người bị thương ngã xuống ngoài đường phố.
Vì Y-sơ-ra-ên và Giu-đa không gặp cảnh góa bụa,
    Không thiếu vắng Đức Chúa Trời, CHÚA Vạn Quân;
Nhưng đất Canh-đê đầy dẫy tội lỗi,
    Chống nghịch Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
Hãy trốn khỏi Ba-by-lôn!
    Ai nấy phải lo cứu mạng sống mình!
    Đừng chết lây vì tội ác nó!
Vì đây là thời kỳ báo ứng của CHÚA,
    Ngài sẽ báo trả nó xứng đáng.
Ba-by-lôn vốn là một cái chén vàng trong tay CHÚA,
    Làm cho thế giới say mèm;
Các dân tộc uống rượu của Ba-by-lôn,
    Vì thế chúng phát điên.
Bỗng chốc Ba-by-lôn sụp đổ tan tành.
    Hãy khóc than nó!
Hãy xoa dầu lên vết thương nó!
    Biết đâu nó sẽ lành.
Chúng ta cố gắng cứu chữa Ba-by-lôn,
    Nhưng nó vẫn không lành.
Hãy bỏ mặc nó! Chúng ta ai nấy hãy trở về quê hương mình,
    Vì sự đoán phạt nó lên đến tận trời,
    Cao đến tận mây.
10 CHÚA đã báo thù cho chúng ta.
    Hãy đến, chúng ta hãy rao truyền tại Si-ôn
    Công việc của CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta.
11 Hãy chuốt mũi tên, bỏ đầy bao![c]
    CHÚA đã giục lòng các vua Mê-đi
Xông đánh Ba-by-lôn,
    Vì Ngài có chương trình hủy diệt nó;
Vì đây là sự báo trả của CHÚA,
    Ngài báo trả cho đền thờ của Ngài.
12 Hãy giương cờ chống lại tường thành Ba-by-lôn,
    Hãy tăng cường trạm gác,
Hãy đặt lính canh,
    Chuẩn bị quân phục kích!
CHÚA đã hoạch định,
    Và Ngài sẽ thi hành điều Ngài phán về dân Ba-by-lôn.
13 Ngươi sống giữa nhiều dòng sông,
    Ngươi có nhiều kho của báu,
Đời ngươi đã kết thúc,
    Phần lời bất lương của ngươi đã bị cắt.
14 CHÚA Vạn Quân lấy chính mình Ngài mà thề:
    Chắc chắn Ta sẽ khiến quân địch tràn ngập thành như châu chấu,
    Tiếng chúng reo hò chiến thắng vang dội khắp nơi.

CHÚA Là Đấng Tạo Hóa[d]

15 Chính Ngài tạo dựng địa cầu bởi quyền năng Ngài,
    Sáng lập thế giới bởi sự khôn ngoan Ngài,
    Và giương các tầng trời bởi trí thức Ngài.
16 Khi Ngài lên tiếng, các nguồn nước trên trời náo động,
    Ngài khiến hơi nước bốc lên từ nơi đầu cùng đất,
Ngài khiến chớp lóe lên trong cơn mưa,
    Và lùa gió ra khỏi kho tàng của Ngài.
17 Mọi người đều u mê, thiếu hiểu biết,
    Người thợ đúc tượng nào cũng xấu hổ vì tượng chạm mình,
Vì thần tượng người đúc chỉ là thần giả để lừa bịp,
    Chẳng có hơi thở bên trong.
18 Các thần tượng đều không có giá trị, chỉ là vật nhạo báng gạt gẫm,
    Đến ngày đoán phạt, chúng sẽ bị tiêu diệt.
19 Nhưng phần cơ nghiệp của Gia-cốp chẳng giống chúng đâu,
    Vì chính Ngài nắn tạo vạn vật,
Và Y-sơ-ra-ên[e] là bộ tộc của cơ nghiệp Ngài,
    Danh Ngài là CHÚA Vạn Quân.

Ba-by-lôn Bị Trừng Phạt

20 Ngươi là cây búa,
    Là vũ khí chiến trận của Ta,
Ta dùng ngươi đập tan các nước,
    Tiêu diệt các vương quốc.
21 Ta dùng ngươi đập tan ngựa chiến và kỵ binh,
    Ta dùng ngươi đập tan xe ngựa và người đánh xe;
22 Ta dùng ngươi đập tan đàn ông và đàn bà,
    Ta dùng ngươi đập tan già và trẻ,
    Ta dùng ngươi đập tan thanh niên và thiếu nữ;
23 Ta dùng ngươi đập tan người chăn và bầy dê cừu,
    Ta dùng ngươi đập tan người cầy ruộng và bò kéo cày,
    Ta dùng ngươi đập tan tỉnh trưởng và quận trưởng.”

24 CHÚA phán: “Nhưng Ta sẽ báo trả Ba-by-lôn và toàn dân Canh-đê tất cả những công việc ác chúng làm cho Si-ôn, ngay trước mắt các ngươi.”

25 CHÚA phán:
“Này, hỡi núi hủy diệt, Ta chống nghịch ngươi,
    Ngươi hủy diệt cả thế giới,
Nhưng Ta sẽ dang tay đánh ngươi,
    Ta sẽ khiến ngươi lăn xuống hốc đá,
    Ngươi sẽ thành một núi gạch vụn cháy đen.”
26 CHÚA phán:
“Không ai sẽ moi ra được từ ngươi một tảng đá dùng làm đá góc nhà
    Hoặc để xây nền,
    Vì ngươi sẽ điêu tàn mãi mãi.
27 Hãy giương cờ lên cao trên đất!
    Hãy thổi tù và vang khắp các nước!
Hãy biệt riêng các dân tộc ra tranh chiến với nó!
    Hãy điều động các vương quốc A-ra-rát, Minh-ni,
    Và Ách-kê-na chống lại nó!
Hãy cử tổng tư lệnh!
    Ngựa chiến hãy xung trận như châu chấu lởm chởm đầy mặt đất!
28 Hãy biệt riêng các dân tộc ra tranh chiến với nó:
    Vua Mê-đi
Và các tỉnh trưởng, quận trưởng,
    Và tất cả các lãnh thổ dưới quyền vua.
29 Đất rúng động trong cơn đau quặn thắt,
    CHÚA thực hiện ý định của Ngài,
Biến đất nước Ba-by-lôn thành sa mạc hoang vu,
    Không người ở.
30 Các chiến sĩ Ba-by-lôn ngừng giao chiến,
    Nép mình trong đồn lũy;
Họ cạn sức,
    Trở nên như đàn bà;
Nhà cửa trong thành bị đốt cháy,
    Then cài cổng thành bị bẻ gãy.
31 Người đưa tin chạy gặp người đưa tin,
    Sứ giả chạy gặp sứ giả,
Báo cáo lên vua Ba-by-lôn:
    Cả kinh thành đều thất thủ.
32 Những khúc sông cạn, có lối đi băng qua, đều bị chiếm giữ;
    Các ao sậy đều bị đốt cháy;
    Các chiến sĩ kinh hồn khiếp vía.”

33 CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy:

“Ba-by-lôn giống như sân đạp lúa
    Trong giờ đạp lúa;
    Mùa gặt sẽ đến trong chốc lát.
34 Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn,
    Ăn nuốt tôi và phá rối tôi,
    Vét sạch tôi như một cái nồi trống,
Nuốt chửng tôi như rắn nuốt mồi,
    Ăn đầy bụng những món cao lương mỹ vị của tôi,
    Rồi đuổi tôi đi.
35 Dân thành Si-ôn nói: ‘Cầu xin sự tàn ác gây cho tôi và dòng họ tôi
    Đổ lại trên dân Ba-by-lôn!’
Giê-ru-sa-lem nói:
    ‘Cầu xin huyết tôi đổ lại trên dân Canh-đê!’ ”

36 Vì thế CHÚA phán như vầy:

“Này, Ta sẽ biện hộ cho con,
    Ta sẽ báo thù cho con;
Ta sẽ làm cho biển nó khô,
    Và mạch nước nó cạn.
37 Ba-by-lôn sẽ đổ nát thành đống đá,
    Thành hang chó rừng,
Chốn hoang vu kinh rợn, không người ở;
    Ai đi ngang qua phải xuýt xoa.
38 Chúng đều rống lên như sư tử,
    Gầm gừ như sư tử con.”
39 CHÚA phán:
“Khi chúng nóng tiết,
    Ta sẽ dọn tiệc cho chúng,
    Cho chúng say sưa vui thỏa,
Để rồi chúng ngủ giấc ngủ ngàn thu,
    Không bao giờ thức dậy nữa.
40 Ta sẽ đem chúng xuống lò thịt
    Như chiên con,
    Như cừu đực và dê đực.
41 Ôi, thành Si-sách đã thất thủ!
    Kinh thành cả thế giới từng ca ngợi đã bị chiếm đóng!
Ôi, Ba-by-lôn hoang vu rùng rợn
    Giữa các nước!
42 Biển nổi dậy,
    Các lượn sóng gào thét tràn ngập Ba-by-lôn.
43 Các thành phố điêu tàn,
    Đất nước Ba-by-lôn khô hạn, hoang vu,
Không người ở,
    Cũng không người qua lại.
44 Ta sẽ trừng phạt thần Bên tại Ba-by-lôn,
    Bắt nó nhả ra những gì nó đã nuốt;
Các dân tộc không còn lũ lượt kéo về cúng bái nữa,
    Ngay cả tường thành Ba-by-lôn cũng sụp đổ.
45 Hỡi dân Ta, hãy ra khỏi Ba-by-lôn,
    Ai nấy hãy chạy thoát thân,
    Tránh khỏi cơn phẫn nộ của CHÚA!
46 Đừng ngã lòng, cũng đừng hoảng sợ
    Vì tin đồn trong nước.
Năm nay, tin thế này, năm sau lại có tin thế kia.
    Cảnh bạo ngược tàn khốc xảy ra trong nước,
    Các tướng lãnh tranh giành quyền thế sát hại lẫn nhau.
47 Vì thế, sẽ có ngày
    Ta trừng phạt các tượng hình Ba-by-lôn,
Cả đất nước sẽ nhục nhã ê chề,
    Mọi người sẽ bị đâm, ngã xuống chết giữa thành.”
48 CHÚA phán:
“Trời và đất, cùng mọi vật trên trời, dưới đất,
    Đều reo mừng,
Vì quân tàn phá hủy diệt từ phương bắc
    Xông vào đánh Ba-by-lôn.
49 Hỡi dân Y-sơ-ra-ên bị đâm chết, phải, dân Ba-by-lôn sẽ ngã xuống chết,
    Cũng như những người bị Ba-by-lôn
    Đâm chết ngã xuống khắp cả đất.
50 Hỡi những kẻ thoát khỏi lưỡi gươm,
    Hãy đi, đừng dừng lại!
Từ xa, hãy tưởng nhớ CHÚA,
    Hãy gợi lại trong tâm trí hình ảnh Giê-ru-sa-lem.
51 Chúng con xấu hổ
    Vì chúng con bị chế nhạo,
    Chúng con nhục nhã trùm mặt lại,
Khi quân nước ngoài xông vào
    Đền thánh của CHÚA.”
52 CHÚA phán:
“Vì thế, sẽ có ngày
    Ta trừng phạt các tượng hình Ba-by-lôn,
Và khắp đất nước,
    Kẻ bị thương sẽ rên xiết.”
53 CHÚA phán:
“Dù Ba-by-lôn có lên cao đến tận trời,
    Dù nó xây tường thành kiên cố cao chót vót,
    Ta cũng sẽ sai quân tàn phá hủy diệt xông đánh nó.
54 Hãy lắng nghe!
    Tiếng kêu la vang lên từ Ba-by-lôn,
    Tiếng tàn phá khốc liệt từ đất nước Canh-đê.
55 CHÚA đang hủy diệt Ba-by-lôn,
    Các lượn sóng quân thù như nước lũ gào thét,
Chúng reo hò át mất
    Tiếng kêu la của Ba-by-lôn.
56 Vì kẻ hủy diệt xông đánh Ba-by-lôn;
    Các chiến sĩ nó bị bắt,
    Gẫy cung;
CHÚA là Đức Chúa Trời thưởng phạt,
    Ngài chắc chắn sẽ báo trả.”
57 Đức Vua, danh Ngài là CHÚA Vạn Quân, phán:
    “Ta sẽ khiến cho các cấp lãnh đạo và cố vấn,
Các tỉnh trưởng, quận trưởng, và các chiến sĩ đều say mèm,
    Để rồi chúng ngủ giấc ngàn thu, không hề thức dậy.”

58 CHÚA Vạn Quân phán như vầy:

“Các tường thành dày chắc của Ba-by-lôn sẽ bị san bằng,
    Các cổng thành cao vút sẽ bị đốt cháy,
Dân chúng khổ nhọc luống công,
    Các dân tộc lao lực mệt mỏi, công trình họ chỉ dành cho lửa.”

Tiên Tri Giê-rê-mi Giao Cuộn Da Ghi Chép Lời Tiên Tri Về Ba-by-lôn Cho Sê-ra-gia

59 Đây là lời tiên tri Giê-rê-mi dặn Sê-ra-gia, con Nê-ri-gia, cháu Ma-ha-sê-gia, khi ông đi qua Ba-by-lôn với vua Sê-đê-kia, nước Giu-đa, vào năm thứ tư triều vua Sê-đê-kia. Lúc ấy, Sê-ra-gia giữ chức tổng trưởng cục quân nhu.[f] 60 Giê-rê-mi chép vào một cuộn sách tất cả những tai họa sẽ xảy đến cho Ba-by-lôn, tức là tất cả những lời ghi chép ở trên về Ba-by-lôn. 61 Giê-rê-mi bảo Sê-ra-gia: “Khi ông đến Ba-by-lôn, ông nhớ đọc lớn tiếng tất cả lời này, 62 rồi cầu nguyện: ‘Lạy CHÚA, chính Ngài phán rằng Ngài sẽ hủy diệt thành này, đến nỗi không người nào ở nữa, thậm chí thú cũng không, và nơi này sẽ hoang vu mãi mãi. 63 Khi ông đọc xong, ông hãy cột một hòn đá vào sách này, rồi quăng xuống sông Ơ-phơ-rát 64 và nói: Ba-by-lôn sẽ chìm xuống như vậy, chẳng bao giờ nổi lên nữa, vì tai họa Ta sẽ giáng xuống trên nó.’ ”

Lời của Giê-rê-mi chấm dứt ở đây.

Giê-ru-sa-lem Thất Thủ

52 Sê-đê-kia được hai mươi mốt tuổi khi lên ngôi, và trị vì mười một năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Ha-mu-ta, con gái của Giê-rê-mi, người Líp-na. Vua làm điều ác trước mặt CHÚA, theo như mọi điều vua Giê-hô-gia-kim đã làm. Những việc này xảy ra tại thành Giê-ru-sa-lem và trong nước Giu-đa đã gây cho CHÚA nổi giận đến nỗi Ngài quay lưng khỏi chúng.

Vua Sê-đê-kia nổi loạn chống lại vua Ba-by-lôn.

Ngày mồng mười tháng mười, năm thứ chín đời vua Sê-đê-kia, Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, kéo toàn quân xuống đánh Giê-ru-sa-lem. Chúng xây đồn đắp lũy bao vây thành. Thành bị vây mãi đến năm thứ mười một đời vua Sê-đê-kia.

Ngày mồng chín tháng tư năm ấy, nạn đói trong thành trầm trọng đến nỗi dân chúng không còn thức ăn; tường thành bị chọc thủng. Ban đêm, trong khi quân Canh-đê vẫn còn bao vây thành, toàn quân trốn ra khỏi thành, xuyên qua cổng giữa hai bức tường, gần vườn ngự uyển, hướng về trũng A-ra-ba. Nhưng quân Canh-đê đuổi theo vua Sê-đê-kia, và đuổi kịp vua nơi vùng đồng bằng, chỗ khô cạn gần thành Giê-ri-cô, trong khi quân lính bỏ vua chạy tán loạn.

Quân Canh-đê bắt vua Sê-đê-kia, giải về Ríp-lát thuộc lãnh thổ Ha-mát, cho vua Ba-by-lôn xét xử. 10 Vua Sê-đê-kia, nhìn thấy tận mắt các con trai mình bị hành quyết cùng với tất cả các vương hầu quan chức Giu-đa tại Ríp-lát, theo lệnh vua Ba-by-lôn. 11 Kế đến, vua Ba-by-lôn sai móc cả hai mắt vua Sê-đê-kia, rồi xiềng vua lại bằng xích đồng, giải về Ba-by-lôn, giam trong ngục cho đến chết.

12 Ngày mồng mười tháng năm, nhằm năm thứ mười chín đời Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, Nê-bu-xa-ra-đan, chỉ huy trưởng đoàn vệ sĩ, đại diện vua Ba-by-lôn, đến Giê-ru-sa-lem. 13 Ông ra lệnh thiêu hủy đền thờ, cung điện, và mọi nhà cửa trong thành Giê-ru-sa-lem. Bất kỳ dinh thự nào cũng bị lửa thiêu rụi. 14 Hết thảy quân Canh-đê đi cùng với tướng chỉ huy trưởng đoàn vệ sĩ phá sập tất cả các bức tường bao bọc thành Giê-ru-sa-lem. 15 Nê-bu-xa-ra-đan, chỉ huy trưởng đoàn vệ sĩ, ra lệnh lưu đày những người dân nào còn lại trong thành, cùng với bọn đào ngũ đầu hàng vua Ba-by-lôn, và những thợ thủ công còn sót lại. 16 Nê-bu-xa-ra-đan, chỉ huy trưởng đoàn vệ sĩ, chừa lại thành phần nghèo nhất trong dân, những người nghèo nhất trong nước, để trồng nho và làm ruộng.

Cướp Phá Đền Thờ

17 Quân Canh-đê đập bể các trụ đồng của đền thờ, đế, và biển đồng trong đền thờ, rồi chở hết đồng về Ba-by-lôn. 18 Chúng cũng khuân đi nào là nồi, xẻng, kéo, chậu, đĩa, và tất cả những dụng cụ khác bằng đồng dùng trong việc thờ phượng. 19 Chỉ huy trưởng đoàn vệ sĩ cũng đem đi các dụng cụ bằng vàng và bằng bạc, tùy theo loại: chén, nồi đựng than, chậu, nồi, chân đèn, đĩa, chén dâng rượu.

20 Không thể nào cân nổi khối lượng đồng của hai cột trụ, một cái bể, mười hai con bò đực bên dưới cái bể, và các đế khác do vua Sa-lô-môn cung cấp tại đền thờ. 21 Mỗi cột trụ cao khoảng mười tám am-ma,[g] chu vi mười hai am-ma,[h] rỗng ruột, dầy độ bốn ngón tay.[i] 22 Trên đầu cột có chóp đồng, cao khoảng năm am-ma,[j] chạm trổ đường viền tinh vi hình mạng lưới và trái lựu toàn bằng đồng chung quanh chóp. Cột thứ nhì cũng y như vậy, chạm trổ hình trái lựu, mỗi một am-ma chạm tám trái lựu, cứ thế suốt mười hai am-ma.[k] 23 Thế là có chín mươi sáu trái lựu, thêm vào bốn trái lựu cho bốn hướng,[l] tất cả là một trăm trái lựu trên đường viền mạng lưới chung quanh chóp.

Đánh Giết Các Nhà Lãnh Đạo

24 Chỉ huy trưởng đoàn vệ sĩ bắt Sê-ra-gia, thầy trưởng tế, Sô-phô-ni, phó trưởng tế, và ba thầy tế lễ gác cổng đền thờ. 25 Trong thành Giê-ru-sa-lem, ông cũng bắt thêm một viên thái giám chỉ huy quân đội, bảy cận thần của nhà vua có mặt trong thành, viên bí thư của tổng chỉ huy quân đội lo việc động viên quân ngũ, và sáu mươi người vùng ngoại ô đang có mặt trong thành. 26 Nê-bu-xa-ra-đan, chỉ huy trưởng đoàn vệ sĩ, bắt những người này, giải về cho vua Ba-by-lôn tại Ríp-lát. 27 Vua Ba-by-lôn ra lệnh đánh và xử tử họ tại Ríp-lát, thuộc lãnh thổ Ha-mát.

Dân Giu-đa Bị Lưu Đày

Thế là dân Giu-đa bị lưu đày xa quê hương. 28 Đây là số người bị Nê-bu-cát-nết-sa lưu đày:

Năm thứ bảy, 3,023 người Giu-đa;
29 Năm thứ mười tám đời Nê-bu-cát-nết-sa,
    832 Người từ Giê-ru-sa-lem;
30 Năm thứ hai mươi ba đời Nê-bu-cát-nết-sa,
    Nê-bu-xa-ra-đan, chỉ huy trưởng đoàn vệ sĩ,
    Lưu đày 745 người Giu-đa.
    Tổng cộng là 4,600 người.

Vua Giê-hô-gia-kin Được Ân Xá

31 Sau khi Giê-hô-gia-kin, cựu hoàng Giu-đa, bị lưu đày ba mươi bảy năm, Ê-vin Mê-rô-đác, vua Ba-by-lôn, lên ngôi. Ngày hai mươi lăm tháng chạp, năm vua lên ngôi, vua ra lệnh ân xá và thả Giê-hô-gia-kin, cựu hoàng Giu-đa, ra khỏi ngục. 32 Vua nói năng từ tốn với Giê-hô-gia-kin, và đặt ông ngồi cao hơn ngôi các cựu hoàng khác cũng đang bị lưu đày tại Ba-by-lôn. 33 Giê-hô-gia-kin thay bỏ áo tù và thường xuyên ngồi ăn đồng bàn với vua trong suốt những ngày còn lại trong đời mình. 34 Vua Ba-by-lôn ra lệnh cung cấp lương thực đều đặn cho Giê-hô-gia-kin, theo nhu cầu từng ngày, suốt những ngày còn lại của đời ông, cho đến khi ông qua đời.

Hê-bơ-rơ 9

Đền Tạm Và Đền Thờ Thiên Thượng

Giao ước thứ nhất có các luật lệ phụng vụ và một Nơi Thánh dưới đất. Một đền tạm đã được dựng lên: Phần thứ nhất có chân đèn, bàn và bánh trưng bày trên bàn thờ, gọi là Nơi Thánh. Đàng sau bức màn thứ nhì có một phần gọi là Nơi Chí Thánh, có bàn thờ dâng hương bằng vàng và rương giao ước bọc toàn vàng, chứa một bình bằng vàng đựng ma-na, cây gậy trổ hoa của A-rôn và các bảng đá giao ước. Bên trên rương có các Chê-ru-bim[a] vinh quang che phủ nắp thi ân; nhưng đây không phải là lúc nói từng chi tiết về các vật đó.

Khi mọi thứ này đã xếp đặt xong như thế, một mặt các thầy tế lễ thường xuyên được vào phần thứ nhất của đền tạm để hoàn thành các nghi lễ thờ phượng. Mặt khác, một mình vị trưởng tế mỗi năm một lần được vào phần thứ nhì, mang huyết theo để dâng tế lễ đền tội cho mình và cho dân chúng ngộ phạm. Đức Thánh Linh dùng điều này để chứng tỏ rằng một khi đền tạm trước vẫn còn thì đường vào Nơi Chí Thánh chưa khai thông. Đây là ví dụ về thời hiện tại, theo đó các lễ vật và sinh tế dâng hiến không đủ khả năng làm lương tâm của người phụng vụ toàn hảo. 10 Đó chỉ là các món ăn, thức uống và các lễ tẩy rửa khác nhau, là các luật lệ xác thịt, áp dụng cho đến thời kỳ cải cách.

Chức Tế Lễ Của Chúa Cứu Thế Và Của Dòng Họ Lê-vi

11 Khi Chúa Cứu Thế xuất hiện làm vị thượng tế của những sự tốt lành hiện có, Ngài đi suốt qua đền thờ vĩ đại hơn và toàn hảo không do bàn tay người xây dựng, tức là không thuộc về thế giới thọ tạo này. 12 Ngài không dùng huyết của dê đực hay bò con nhưng dùng chính huyết Ngài mà bước vào Nơi Chí Thánh một lần đủ cả và được sự chuộc tội đời đời. 13 Vì nếu huyết của dê đực và bò đực cùng tro bò cái tơ đem rảy trên người ô uế còn thánh hóa họ cho được thanh sạch về thân xác, 14 thì huyết Chúa Cứu Thế là Đấng nhờ Thánh Linh đời đời dâng hiến chính mình Ngài như một sinh tế không tì vết cho Đức Chúa Trời càng có hiệu lực muôn phần hơn, để thanh tẩy lương tâm chúng ta khỏi những công việc chết để phụng vụ Đức Chúa Trời hằng sống.

15 Vì thế, Ngài là Đấng trung gian của giao ước mới; như thế những người được kêu gọi có thể thừa hưởng cơ nghiệp đời đời Ngài đã hứa, vì Ngài đã chịu chết để chuộc họ khỏi những tội ác họ đã phạm dưới giao ước thứ nhất.

16 Trong trường hợp lập di chúc, cần phải chứng tỏ người lập di chúc đã chết, 17 vì lẽ di chúc chỉ có giá trị khi người đã chết, nếu người lập di chúc còn sống thì nó không hiệu lực. 18 Do đó, giao ước thứ nhất cũng phải dùng huyết mà thiết lập. 19 Sau khi công bố mọi điều răn của Kinh Luật cho toàn dân, Môi-se lấy huyết của bò con và dê đực với nước, rồi dùng dây len đỏ và cành bài hương rảy lên cả cuốn sách lẫn dân chúng, 20 mà nói: “Đây là huyết giao ước mà Đức Chúa Trời đã truyền cho các ngươi tuân giữ!” 21 Cả đền tạm cũng như tất cả khí dụng phụng vụ đều được ông rảy huyết như thế. 22 Theo Kinh Luật, hầu hết mọi vật đều được tẩy thanh bằng huyết, vì không đổ huyết thì không có sự tha tội.

23 Vậy, nếu các bản sao của các vật trên trời đều cần được thanh tẩy bằng các sinh tế thì các vật trên trời cần phải có sinh tế tốt hơn. 24 Vì Chúa Cứu Thế không ngự vào một Nơi Thánh do bàn tay người xây dựng, mô phỏng theo Nơi Thánh thật, nhưng Ngài ngự vào chính thiên đàng, để bây giờ xuất hiện đại diện chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời. 25 Ngài cũng không vào đó để dâng chính mình hết lần này đến lần khác như các vị trưởng tế phải vào Nơi Chí Thánh hằng năm, dâng huyết không phải của họ. 26 Nếu thế, từ khi sáng tạo vũ trụ, Ngài đã phải chịu thống khổ nhiều lần rồi. Nhưng bây giờ, Ngài xuất hiện chỉ một lần vào thời kỳ cuối cùng, hy sinh chính mình để tiêu trừ tội lỗi. 27 Theo như đã định, loài người phải chết một lần, sau đó phải chịu xét đoán. 28 Vậy Chúa Cứu Thế đã hy sinh một lần để xóa bỏ tội lỗi của nhiều người. Ngài sẽ xuất hiện lần thứ nhì, không phải để gánh tội lỗi nữa, nhưng để cứu rỗi những người trông đợi Ngài.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)