Old/New Testament
Gia-cốp Chúc Phước Cho Các Con
49 Gia-cốp triệu tập các con và bảo: “Hãy tập hợp quanh cha để cha nói cho các con biết những gì sẽ xảy đến cho các con trong tương lai.
2 Hỡi các con trai Gia-cốp, hãy tập họp mà nghe.
Hãy nghe lời của Y-sơ-ra-ên, cha các con:
3 Ru-bên, con trưởng nam của cha;
Sức mạnh và dấu hiệu đầu tiên của năng lực cha.
Con được vinh dự cao cả và quyền năng tuyệt hảo;
4 Con hỗn loạn như nước nên sẽ chẳng còn trổi hơn ai;
Vì con đã lên giường cha,
Lên chõng cha mà làm hoen ố.
5 Si-mê-ôn và Lê-vi là anh em ruột;
Lưỡi gươm của chúng là khí giới tàn bạo.
6 Cầu cho tâm hồn cha đừng tham gia mưu nghị của chúng.
Vinh quang cha không hợp cùng phe chúng.
Vì chúng đã giết người trong cơn giận dữ;
Và cắt gân chân bò đực theo sở thích,
7 Cơn giận chúng đáng rủa sả vì thật hung tàn;
Thạnh nộ chúng thật dữ dằn.
Ta sẽ làm cho chúng tản lạc trong nhà Gia-cốp,
Và phân tán chúng giữa Y-sơ-ra-ên.
8 Giu-đa ơi, các anh em sẽ khen ngợi con.
Tay con sẽ nắm cổ quân thù;
Các con trai cha sẽ cúi đầu trước mặt con.
9 Giu-đa ơi, con là một sư tử tơ.
Con ta ơi, con bắt được mồi rồi quay về,
Nó thu gối nằm xuống như sư tử đực,
Như sư tử cái, ai dám chọc nó?
10 Cây trượng sẽ không rời khỏi Giu-đa;
Gậy chỉ huy cũng không ra khỏi hai chân nó,
Cho đến khi người đến Si-lô,
Và các dân tộc vâng phục người.
11 Người về buộc con lừa mình vào cây nho,
Và lừa con mình vào cành tươi tốt nhất;
Người sẽ giặt y phục mình trong rượu nho,
Và áo dài mình trong huyết nho.
12 Mắt người đậm hơn rượu nho,
Và răng người trắng hơn sữa.
13 Sa-bu-luân sẽ sống ở miền duyên hải,
Và trở thành nơi các tàu ẩn trú.
Bờ cõi người chạy hướng Si-đôn.
14 Y-sa-ca là một con lừa mạnh mẽ,
Nằm xuống giữa chuồng.
15 Khi người thấy nơi mình nghỉ ngơi thật thoải mái,
Và đất đai thật tốt đẹp;
Người sẽ ghé vai mang gánh nặng,
Và chịu làm sưu dịch.
16 Đan sẽ xét xử dân tộc mình.
Như các bộ tộc khác của Y-sơ-ra-ên.
17 Đan sẽ là con rắn nằm bên đường;
Con rắn hổ nằm dọc đường mòn,
Cắn gót chân ngựa
Làm người cưỡi té ngửa ra sau.
18 Lạy CHÚA, con trông mong sự giải cứu của Ngài!
19 Gát sẽ bị một nhóm người xông đánh,
Nhưng người sẽ phản công và đuổi theo chúng.
20 A-se có thực phẩm dồi dào,
Cung cấp cao lương mỹ vị cho nhà vua.
21 Nép-ta-li là một con sơn dương được phóng thích,
Nói những lời văn hoa.
22 Giô-sép là một cây nho sai trái;
Một cây nho trồng gần suối nước,
Nhánh leo lên tường.
23 Các xạ thủ dữ dội tấn công người,
Bắn tên vào người cách thù hận.
24 Nhưng nhờ tay Đấng Toàn Năng của Gia-cốp,
Nhờ Đấng chăn chiên, vầng đá của Y-sơ-ra-ên,
Nên cung người vẫn vững chắc
Và cánh tay người vẫn mạnh mẽ.
25 Nhờ Đức Chúa Trời của cha giúp đỡ con,
Nhờ Đấng Toàn Năng ban phước cho con,
Với phước lành từ các từng trời sa xuống,
Và phước lành từ vực thẳm dâng lên,
Phước lành của vú và dạ con của mẹ,
26 Phước lành cha chúc cho con,
Lớn hơn các phước lành của núi cổ
Và của đồi xưa.
Nguyện các phước ấy ở trên đầu của Giô-sép,
Nơi trán của ông hoàng giữa các anh em mình.
27 Bên-gia-min là một con chó sói ưa cấu xé.
Buổi sáng đi cắn nuốt mồi;
Buổi tối phân chia mồi cướp được.”
28 Các người đó là mười hai tộc trưởng của Y-sơ-ra-ên, và đó là những lời cha họ đã nói khi chúc phước cho họ, mỗi người được một lời chúc thích hợp cho mình.
Gia-cốp Qua Đời
29 Gia-cốp ra lệnh cho các con: “Cha sắp được tiếp về với tổ tông. Các con hãy chôn cha chung với các tổ phụ nơi hang đá trong cánh đồng Ếp-rôn, người Hê-tít, 30 tức hang đá trong đồng ruộng của Mặc-bê-la, gần Mam-rê trong xứ Ca-na-an, mà Áp-ra-ham đã mua của Hếp-rôn, người Hê-tít làm mộ địa cùng với cả cánh đồng. 31 Áp-ra-ham và Sa-ra, vợ người đã được an táng tại đó. Y-sác và Rê-bê-ca, vợ người cũng được an táng nơi này. Cha cũng đã chôn Lê-a tại đó.” 32 Đồng ruộng và hang đá ở đó đã được mua của người Hếch.
33 Sau khi trối xong những lời đó cho các con trai, Gia-cốp co chân mình lên giường rồi tắt hơi và được rước về với tổ tông.
Giô-sép Khóc Gia-cốp
50 Giô-sép buông mình trên thi hài cha mà khóc và hôn người. 2 Rồi Giô-sép ra lệnh cho các thầy thuốc đang phục vụ mình phải ướp thuốc thơm cho xác Y-sơ-ra-ên, cha mình; các thầy thuốc liền ướp thuốc thơm cho thi hài 3 suốt bốn mươi ngày (vì đó là thời hạn ướp thuốc thơm cho xác chết). Dân Ai-cập khóc Gia-cốp bảy mươi ngày. 4 Khi các ngày than khóc đã qua, Giô-sép thưa với triều đình Pha-ra-ôn: “Nếu tôi được ơn trước mặt các quan, xin hãy tâu giùm lời này lên Pha-ra-ôn: 5 Thân phụ tôi có bảo tôi thề: Ta sắp qua đời; con hãy chôn ta trong ngôi mộ ta đào sẵn ở xứ Ca-na-an. Bây giờ xin hãy cho phép tôi lên xứ ấy để chôn cha tôi rồi tôi sẽ trở về.”
6 Pha-ra-ôn bảo: “Ngươi cứ đi lên chôn cha ngươi như lời người đã bảo ngươi thề đó.”
7 Vậy Giô-sép đi lên chôn cha mình. Tất cả triều thần của Pha-ra-ôn cũng đi theo, các quan lớn trong triều và những người cao trọng của Ai-cập, 8 toàn thể gia đình Giô-sép và các anh em mình và gia nhân quyến thuộc của nhà cha người trong khắp xứ Gô-sen, chỉ còn trẻ con với các bày bò, bày chiên ở lại mà thôi. 9 Các xe ngựa chiến và các đội kỵ binh cũng cùng đi theo Giô-sép. Thật là một đoàn người rất đông đảo.
10 Khi đến sân đạp lúa của A-tát, gần sông Giô-đanh, họ lớn tiếng kêu la và khóc than cay đắng. Tại đây Giô-sép cử hành tang lễ cho cha mình suốt bảy ngày. 11 Dân Ca-na-an, tức là người bản xứ, thấy tang lễ tại sân đạp lúa của A-tát thì nói: “Người Ai-cập cử hành tang lễ thật long trọng.” Vì thế người ta gọi địa điểm này gần bên sông Giô-đanh là A-bên-Mích-ra-im.
12 Các con trai Gia-cốp làm theo điều cha mình truyền bảo: 13 Họ đưa thi hài người về xứ Ca-na-an và an táng người trong hang đá tại cánh đồng Mặc-bê-la gần Mam-rê. Áp-ra-ham đã mua hang đá ấy cùng với cánh đồng của Hếp-rôn, người Hê-tít làm mộ địa. 14 Sau khi an táng cha mình, Giô-sép quay về Ai-cập với các anh em và tất cả những người đã theo ông dự tang lễ.
Giô-sép Trấn An Các Anh
15 Các anh của Giô-sép thấy cha mình đã mất thì nói: “Nếu Giô-sép giữ mối căm hờn và báo trả chúng ta về các việc ác chúng ta đã làm cho nó thì sao?” 16 Họ sai người thưa với Giô-sép: “Trước khi qua đời cha có dặn rằng: 17 ‘Các con hãy nói với Giô-sép: Cha xin con hãy tha thứ tội ác của các anh con và những tội họ đã phạm khi đối xử tàn tệ với con. Bây giờ xin con hãy tha thứ tội lỗi cho các đầy tớ Đức Chúa Trời của cha.’ ” Nghe lời ấy Giô-sép khóc.
18 Lúc ấy các anh Giô-sép cũng đến quỳ mọp trước mặt người mà nói: “Các anh đây là nô lệ của em đó.”
19 Nhưng Giô-sép đáp: “Xin các anh đừng sợ. Tôi đâu dám thay thế Đức Chúa Trời! 20 Các anh có ý làm hại tôi, nhưng Đức Chúa Trời lại dụng ý làm điều ích lợi để hoàn thành mọi việc đã qua, tức là cứu mạng sống của nhiều người. 21 Vậy xin các anh đừng sợ. Tôi sẽ cấp dưỡng cho các anh và con cái các anh.” Giô-sép trấn an các anh và nói chuyện dịu dàng với họ.
Giô-sép Qua Đời
22 Giô-sép cùng gia đình mình cư trú tại nước Ai-cập. Người hưởng thọ một trăm mười tuổi. 23 Thấy được con cháu Ép-ra-im đến đời thứ ba, và nâng niu trên đầu gối mình các con của Ma-ki (Con trai Ma-na-se) khi chúng mới sinh ra.
24 Giô-sép bày tỏ cho các anh em: “Tôi sắp qua đời, nhưng chắc chắn Đức Chúa Trời sẽ đến cứu giúp các anh em và đưa các anh em ra khỏi xứ này để quay về xứ mà Ngài đã thề ban cho Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp.” 25 Giô-sép bảo các con trai Y-sơ-ra-ên thề rằng: “Chắc chắn Đức Chúa Trời sẽ đến cứu giúp anh em; lúc ấy anh em phải dời hài cốt tôi ra khỏi nơi này.”
26 Vậy, Giô-sép qua đời lúc được một trăm mười tuổi. Người ta lấy thuốc thơm ướp xác người rồi liệm trong một chiếc quan tài tại Ai-cập.
Ngụ Ngôn Về Hạt Cải Và Men(A)
31 Đức Giê-su kể cho họ một chuyện ngụ ngôn khác: “Nước Thiên Đàng ví như một hạt cải người ta gieo trong vườn. 32 Hạt cải vốn nhỏ nhất trong tất cả các loại hạt nhưng khi lớn lại to hơn hết các loại rau khác, trở thành cây, chim trời đến làm tổ trên cành.”
33 Ngài cũng kể thêm một ngụ ngôn khác: “Nước Thiên Đàng ví như chất men một phụ nữ lấy trộn với ba thùng[a] bột cho đến khi tất cả bột dậy lên.”
Mục Đích Của Ngụ Ngôn(B)
34 Đức Giê-su dùng ngụ ngôn để dạy tất cả những điều này cho đám đông, không một điều gì Ngài dạy họ mà không dùng ngụ ngôn. 35 Điều này để ứng nghiệm lời tiên tri rằng:
“Ta sẽ mở miệng dạy dỗ bằng ngụ ngôn.
Ta sẽ bày tỏ những điều bí ẩn từ khi sáng tạo thế giới.”[b]
Chúa Giải Thích Ngụ Ngôn Cỏ Lùng
36 Sau khi Đức Giê-su rời khỏi đám đông đi vào nhà, các môn đệ đến thưa: “Xin Thầy giải thích cho chúng con rõ ngụ ngôn cỏ lùng trong ruộng.”
37 Ngài phán: “Người gieo giống tốt là Con Người. 38 Ruộng là thế gian, hạt giống tốt là con dân Nước Đức Chúa Trời, cỏ lùng là con cái quỷ vương. 39 Kẻ thù gieo cỏ là quỷ dữ, mùa gặt là ngày tận thế, thợ gặt là thiên sứ.
40 Như cỏ bị nhổ và đốt trong lửa thế nào thì ngày tận thế cũng như thế. 41 Con Người sẽ sai thiên sứ nhặt khỏi vương quốc Ngài tất cả những kẻ gây tội ác và những kẻ phạm pháp, 42 rồi ném chúng vào lò lửa, là nơi đầy tiếng than khóc và rên xiết. 43 Còn người công chính sẽ chiếu sáng như mặt trời trong nước của Cha họ. Ai có tai, hãy lắng nghe.”
Ngụ Ngôn Về Châu Báu
44 “Nước Thiên Đàng ví như kho châu báu chôn giấu trong ruộng. Có một người tìm thấy kho báu đó thì đem giấu. Quá mừng rỡ, người ấy đi bán hết gia tài mình để mua thửa ruộng đó.”
Ngụ Ngôn Về Ngọc Trai
45 “Nước Thiên Đàng cũng ví như một thương gia đi tìm ngọc trai quý. 46 Khi tìm được viên ngọc quý giá, liền đi bán hết gia tài để mua viên ngọc ấy.
Ngụ Ngôn Về Chài Lưới
47 Nước Thiên Đàng cũng ví như lưới thả xuống biển bắt được đủ mọi loại cá. 48 Khi đầy lưới, người ta kéo lên bờ, ngồi xuống lựa cá tốt bỏ vào thùng, còn cá xấu thì ném đi. 49 Ngày tận thế cũng sẽ như vậy. Thiên sứ sẽ đến phân cách kẻ ác khỏi người công chính 50 và ném kẻ ác vào lò lửa, nơi đó sẽ có than khóc và rên xiết.
51 Các con có hiểu được mọi điều đó không?” Họ thưa: “Dạ hiểu.”
52 Ngài bảo tiếp: “Vì vậy mỗi giáo sư Kinh Luật khi học làm môn đệ Nước Thiên Đàng thì giống như một người chủ nhà kia lấy ra khỏi kho tàng mình những bảo vật mới lẫn cũ.”
Chúa Về Quê(C)
53 Đức Giê-su dạy xong các ngụ ngôn kia, Ngài rời khỏi chỗ đó. 54 Về đến quê mình, Ngài dạy dỗ dân chúng trong hội đường khiến ai nghe cũng ngạc nhiên hỏi: “Nhờ đâu người này được thông sáng và làm nổi những việc quyền năng này? 55 Người này không phải là con của ông thợ mộc sao? Mẹ người chẳng phải là bà Ma-ri và các em người là Gia-cơ, Giô-sép, Si-môn và Giu-đê hay sao? 56 Và các em gái người chẳng phải tất cả đang ở giữa vòng chúng ta đây sao? Nhờ đâu người được mọi điều này?” 57 Họ vấp phạm vì Ngài, song Đức Giê-su phán cùng họ: “Tiên tri được tôn trọng mọi nơi ngoại trừ tại quê hương và nhà mình.”
58 Ngài không làm nhiều việc quyền năng tại đó vì lòng vô tín của họ.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)