Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Sáng Thế 29-30

Hành Trình Của Gia-cốp

29 Gia-cốp tiếp tục đi đường, và đến một xứ ở phương đông. Thấy đàng xa có ba bầy chiên đang nằm bên giếng, giữa một cánh đồng, là nơi chiên đến uống nước. Trên miệng giếng có một tảng đá lớn đậy lại, vì theo lệ thường phải đợi cho bầy súc vật họp lại đông đủ, người ta mới lăn tảng đá đi. Khi chúng uống xong, họ đặt tảng đá lên miệng giếng như cũ.

Gia-cốp đến chào kẻ đang chăn chiên, hỏi họ từ đâu đến đây.

Họ đáp: “Từ Pha-đan A-ram.”

Gia-cốp hỏi: “Các anh có biết ông La-ban, con Na-cô không?” Họ đáp: “Biết chứ!” Gia-cốp tiếp: “Ông ấy vẫn bình an chứ?”

Đáp: “Ông ta vẫn bình an. Kìa, cô Ra-chên, con ông ấy đang dẫn bầy chiên đến kia kìa!”

Gia-cốp gợi ý: “Trời hãy còn sớm, chưa đến giờ tập họp các bầy gia súc sao các anh không cho chúng uống nước rồi thả đi ăn trở lại?”

Họ đáp: “Không được, theo lệ phải đợi các bầy súc vật về đủ mới lăn tảng đá đi, cho chúng uống nước!”

Hai bên còn đang chuyện trò, Ra-chên dẫn bầy chiên của cha đến giếng vì cô cũng là người chăn. 10 Gia-cốp biết Ra-chên là em cô cậu với mình và bầy chiên này cũng là của cậu mình, nên Gia-cốp một mình đến lăn tảng đá để trên miệng giếng rồi múc nước cho bầy chiên của cậu mình uống. 11 Gia-cốp hôn Ra-chên rồi khóc òa lên 12 và cho nàng biết mình là bà con, là cháu gọi La-ban bằng cậu ruột. Ra-chên nghe xong, vội vã chạy về báo tin cho cha.

13 La-ban được tin về Gia-cốp, cháu mình, liền chạy ra đón tiếp, ôm chầm lấy Gia-cốp mà hôn, rồi đưa về nhà. Gia-cốp kể lại mọi điều cho La-ban nghe. 14 La-ban đáp: “Cháu đúng là cốt nhục của cậu!” Gia-cốp ở nhà cậu một tháng.

Gia-cốp Cưới Lê-a Và Ra-chên

15 Một hôm, La-ban bảo Gia-cốp: “Không lẽ vì tình bà con ruột thịt mà cháu làm việc không công sao? Cháu muốn cậu trả công thề nào?”

16 La-ban có hai cô con gái, cô chị Lê-a 17 có cặp mắt yếu, còn cô em, Ra-chên, có một thân hình cân đối, dung nhan tuyệt đẹp. 18 Gia-cốp yêu Ra-chên nên đề nghị với cậu: “Cháu xin giúp việc cho cậu bảy năm nếu cậu gả cho cháu Ra-chên, con gái thứ của cậu!”

19 La-ban chấp thuận ngay: “Thà cậu gả nó cho cháu, còn hơn gả cho người ngoài, hãy ở với cậu!” 20 Vậy Gia-cốp phục dịch cậu suốt bảy năm để được cưới Ra-chên. Nhưng vì yêu Ra-chên, nên Gia-cốp coi bảy năm như bằng đôi ba bữa.

21 Gia-cốp nói với La-ban: “Con đã làm xong thời hạn, xin cậu gả nàng cho con để chúng con chung sống.”

22 La-ban bèn đặt tiệc lớn, mời tất cả những người trong dân chúng đến dự lễ cưới. 23 Nhưng đêm ấy, La-ban đánh tráo Lê-a thay cho Ra-chên. Gia-cốp ngủ với Lê-a. 24 La-ban cũng cho đầy tớ gái Xinh-ba theo hầu Lê-a.

25 Sáng hôm sau, Gia-cốp thức dậy thấy Lê-a! Gia-cốp nói với La-ban: “Sao cậu lừa gạt tôi vậy? Tôi phục dịch cậu chỉ vì Ra-chên.”

26 La-ban đáp: “Phong tục đây là thế! Không được gả em trước chị sau. 27 Hãy ở trọn một tuần với Lê-a, cậu sẽ gả luôn Ra-chên cho, với điều kiện cháu giúp việc thêm cho cậu bảy năm nữa!”

28 Gia-cốp đồng ý. Sau tuần ấy, La-ban gả luôn Ra-chên cho Gia-cốp 29 và cho cô đầy tớ gái Bi-la theo hầu Ra-chên. 30 Gia-cốp sống với Ra-chên và yêu Ra-chên hơn Lê-a. Gia-cốp phục dịch La-ban thêm bảy năm nữa.

Con Cái Của Gia-cốp Và Lê-a

31 CHÚA thấy Lê-a bị ghét, bèn cho nàng sinh nở còn Ra-chên phải son sẻ. 32 Lê-a thụ thai sinh con trai đầu lòng, đặt tên là Ru-bên, vì bà nói: “CHÚA thấy nỗi đau khổ của tôi; bây giờ chồng tôi sẽ yêu tôi.”

33 Lê-a thụ thai nữa, sinh con trai thứ nhì, đặt tên là Si-mê-ôn, vì bà nói: “CHÚA đã nghe rằng tôi bị ghét bỏ, nên ban nó cho tôi.”

34 Lê-a thụ thai lần thứ ba, sinh con trai và đặt tên là Lê-vi vì bà nói: “Bây giờ chồng tôi sẽ khắng khít với tôi, vì tôi sinh được ba con trai cho người!”

35 Lần thứ tư, Lê-a thụ thai, sinh con trai và đặt tên là Giu-đa, vì bà nói: “Bây giờ, tôi ca ngợi CHÚA!” Sau đó, nàng thôi sinh nở một thời gian.

Con Cái Của Bi-la Và Xinh-ba

30 Ra-chên thấy mình son sẻ, bèn ghen tức với chị, lại trách móc Gia-cốp: “Anh phải cho tôi có con! Bằng không, tôi sẽ chết!”

Gia-cốp nổi giận, nói: “Anh có thay quyền Đức Chúa Trời được đâu! Chỉ một mình Ngài có quyền để em son sẻ!”

Ra-chên đề nghị: “Đây Bi-la, đầy tớ gái của em, anh hãy ngủ với nó, để nó sinh con cho em và nhờ nó em cũng tạo dựng một gia đình của mình.”

Vậy Ra-chên trao Bi-la, đầy tớ gái của mình cho chồng. Gia-cốp ngủ với Bi-la, nàng thụ thai, sinh một con trai. Ra-chên đặt tên nó là Đan,[a] rồi giải thích: “Đức Chúa Trời đã minh oan cho tôi, nghe lời tôi van nài và ban cho tôi một con trai.”

Bi-la thụ thai lần thứ nhì và sinh một con trai nữa cho Gia-cốp. Ra-chên đặt tên nó là Nép-ta-li,[b] rồi giải thích: “Tôi đã tranh đấu với chị tôi và thắng cuộc!”

Trong khi đó, Lê-a thấy mình thôi sinh nở, bèn giao cô đầy tớ Xinh-ba cho chồng làm vợ. 10 Xinh-ba thụ thai, sinh một con trai cho Gia-cốp. 11 Lê-a nói: “Thật may mắn,” nên đặt tên nó là Gát (nghĩa là may mắn).

12 Xinh-ba lại thụ thai và sinh con trai thứ nhì. 13 Lê-a đặt tên nó là A-se,[c] rồi giải thích: “Tôi vui sướng vô cùng! Các phụ nữ sẽ nhìn nhận tôi là người có phước.”

14 Một hôm, giữa mùa gặt lúa mì, Ru-bên ra đồng, hái được mấy trái táo rừng[d] đem về biếu mẹ. Ra-chên thấy được, xin Lê-a cho một vài quả.

15 Lê-a nói: “Mày cướp chồng tao, chưa đủ hay sao, lại còn muốn cướp táo của con tao?”

Ra-chên đáp: “Chị cho em ăn táo, em sẽ để anh ấy ngủ với chị tối nay!”

16 Đến chiều tối, Gia-cốp từ ngoài đồng về đến nhà, đã thấy Lê-a ra đón: “Anh phải ngủ với em đêm nay, vì em đã lấy táo của con em mà ‘thuê’ anh một đêm đó!” Gia-cốp ngủ với nàng đêm ấy.

17 Chúa nhậm lời cầu nguyện của Lê-a và cho nàng thụ thai trở lại. Nàng sinh con trai thứ năm và đặt tên là Y-sa-ca[e] 18 và giải thích rằng: “Đức Chúa Trời đã trả công lại cho tôi vì tôi đã giao đầy tớ gái cho chồng.”

19 Lê-a thụ thai nữa, sinh con trai thứ sáu, đặt tên là Sa-bu-luân[f] 20 rồi giải thích: “Đức Chúa Trời đền lại cho tôi một món quà quý báu. Bây giờ, chàng sẽ quý trọng tôi vì tôi đã sinh cho chàng sáu con trai rồi.”

21 Sau hết, Lê-a sinh được một con gái, đặt tên là Đi-na.

22 Đức Chúa Trời nhớ lại Ra-chên, nhậm lời cầu nguyện của nàng và cho nàng sinh nở. 23 Nàng thụ thai và sinh một con trai, nên nàng ca ngợi Chúa: “Đức Chúa Trời đã cất sự sỉ nhục khỏi tôi rồi!” 24 Nàng đặt tên con là Giô-sép[g] và thầm nguyện: “Xin CHÚA cho con thêm một đứa nữa!”

Gia-cốp Mặc Cả Với La-ban

25 Sau khi Ra-chên sinh Giô-sép, Gia-cốp yêu cầu La-ban: “Xin cậu cho cháu về quê. 26 Cháu đã tận tình phục vụ cậu, xin cậu cho cháu đem vợ con lên đường!”

27 Nhưng La-ban đáp: “Xin cháu đừng bỏ đi. Vì theo bói khoa cậu biết CHÚA ban phước lành cho cậu đều là do cháu cả. 28 Cháu muốn cậu tăng thêm tiền công bao nhiêu, cậu cũng bằng lòng trả!”

29 Gia-cốp đáp: “Cậu đã biết cháu phục vụ thế nào, chăm lo cho gia súc cậu ra sao. 30 Trước ngày cháu đến, cậu chỉ có ít tài sản, bây giờ cậu đã rất giàu có. CHÚA đã ban phước dồi dào cho cậu qua mọi việc cháu làm. Nhưng còn phần cháu thì sao? Bao giờ cháu mới lo cho gia đình cháu?”

31 La-ban lại hỏi: “Cháu đòi tiền công bao nhiêu?”

Gia-cốp đáp: “Không cần trả gì cả. Nếu cậu chấp thuận điều này, cháu sẽ trở lại làm việc cho cậu. 32 Hôm nay cậu để cháu đi kiểm tra lại các bầy gia súc của cậu. Những con chiên, con dê nào có rằn, có đốm hoặc lông đen thì cậu để riêng cho cháu, kể là tiền công. 33 Từ nay về sau, khi cậu xét tiền công, lòng thành thật của cháu sẽ làm chứng cho cháu. Nếu cậu bắt gặp con chiên, con dê nào lông trắng trong bầy gia súc của cháu, thì cậu cứ kể là ăn cắp!”

34 La-ban chấp thuận đề nghị ấy: “Cháu đã nói thế thì cậu cũng bằng lòng!” 35 Ngay hôm ấy, La-ban chọn riêng tất cả dê chiên lông đen hoặc có sọc, có đốm, kể cả các con có đốm trắng, và giao cho các con trai mình chăn, 36 rồi bảo chúng lùa tất cả đi cách xa địa điểm La-ban và Gia-cốp đang ở đến ba ngày đường. Gia-cốp chăn bầy gia súc còn lại của La-ban.

37 Gia-cốp lấy những cành bạch dương, cành hạnh và cành ngô đồng còn tươi, bóc bớt vỏ từng đường dài trắng, để lộ phần trắng trên cành, 38 rồi đặt cạnh các máng nước cho dê, chiên trông thấy mỗi khi chúng đến uống nước và giao hợp với nhau. 39 Sau đó, chúng đẻ con, con nào cũng có sọc có rằn, có đốm cả. Gia-cốp bèn bắt các con này để riêng ra. 40 Gia-cốp cũng đem các chiên cái của La-ban ra, cho chúng giao hợp với chiên đực đen của mình. Thế là Gia-cốp gây được nhiều bầy dê, bầy chiên cho mình và không để chúng chung với bầy của La-ban. 41 Gia-cốp chỉ đặt các cành bóc vỏ trong máng trước các dê chiên mập mạp khi chúng giao hợp với nhau. Người không để cành trước các con yếu. 42 Các con ốm yếu vẫn tiếp tục đẻ con gầy guộc cho La-ban; chỉ những đàn con mập mạnh mới về tay Gia-cốp. 43 Kết quả là bầy gia súc của Gia-cốp gia tăng nhanh chóng. Gia-cốp trở nên rất thịnh vượng, có nhiều súc vật, nhiều nô lệ, lạc đà và lừa.

Ma-thi-ơ 9:1-17

Chữa Lành Người Bệnh Bại Liệt(A)

Đức Giê-su xuống thuyền trở về bờ bên kia, về thành phố của Ngài. Người ta đem đến cho Ngài một người bại liệt nằm trên cáng. Thấy đức tin những người ấy, Đức Giê-su bảo người bệnh: “Con ơi, hãy yên tâm, tội lỗi con đã được tha.”

Mấy giáo sư Kinh Luật nói với nhau: “Người này phạm thượng!”

Đức Giê-su biết ý tưởng họ, Ngài phán: “Tại sao các ông có ác ý trong lòng như thế? Bảo: ‘Tội lỗi con đã được tha,’ hay bảo: ‘Đứng dậy bước đi,’ điều nào dễ hơn? Để các ông biết rằng Con Người khi ở trần thế có quyền tha tội.” Ngài phán bảo người bại liệt: “Hãy đứng dậy, vác cáng đi về nhà.” Người ấy đứng dậy đi về nhà. Dân chúng chứng kiến việc này đều kính sợ và tôn vinh Đức Chúa Trời, Đấng đã ban cho loài người quyền uy như thế.

Chúa Gọi Ma-thi-ơ(B)

Ra khỏi đó Đức Giê-su thấy một người tên Ma-thi-ơ đang ngồi tại trạm thu thuế. Ngài bảo: “Hãy theo Ta.” Người đứng dậy đi theo Ngài.

10 Sau đó, khi Đức Giê-su đang ăn tại nhà, có nhiều người thu thuế và kẻ tội lỗi đến cùng ăn với Ngài và các môn đệ. 11 Thấy thế, những người Pha-ri-si nói với môn đệ Ngài: “Tại sao Thầy các anh ăn uống chung với phường thu thuế và đám người tội lỗi?”

12 Nghe thế, Ngài đáp: “Người lành mạnh không cần bác sĩ, chỉ có người bệnh mới cần. 13 Hãy đi và học cho biết ý nghĩa câu này: ‘Ta chuộng lòng thương xót hơn vật tế lễ!’[a] Vì Ta đến không phải để kêu gọi người công chính, nhưng gọi người tội lỗi.”

Hỏi Về Việc Kiêng Ăn(C)

14 Lúc ấy, các môn đệ của Giăng đến hỏi Ngài: “Tại sao chúng tôi và người Pha-ri-si kiêng ăn, còn môn đệ của Thầy không kiêng ăn?”

15 Đức Giê-su đáp: “Các chàng phụ rể không thể buồn rầu đang khi chàng rể còn ở với mình. Khi chàng rể bị đem đi khỏi, lúc bấy giờ họ mới kiêng ăn.

16 Không ai vá miếng vải mới[b] vào áo cũ, vì miếng vá sẽ co lại làm rách áo và chỗ rách sẽ tệ hơn. 17 Không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ; nếu làm như thế, bầu da sẽ nứt, rượu chảy hết mà bầu cũng hư; nhưng người ta đổ rượu mới vào bầu da mới, thế là giữ được cả hai.”

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)