Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thẩm Phán 2

Thiên Sứ Của CHÚA Hiện Đến

Bấy giờ, thiên sứ của CHÚA đi từ Ghinh-ganh đến Bô-kim, phán rằng: “Ta đã đem các ngươi lên khỏi xứ Ai-cập, và Ta đã đem các ngươi vào xứ Ta đã hứa với tổ phụ các ngươi. Ta có phán: ‘Ta sẽ không bao giờ hủy bỏ giao ước Ta đã lập với các ngươi. Phần các ngươi, thì các ngươi không được lập giao ước với các cư dân trong xứ này; mà phải phá đổ các bàn thờ của chúng đi.’ Nhưng các ngươi không vâng theo mệnh lệnh Ta. Sao các ngươi lại làm như vậy? Nên bây giờ Ta phán, Ta sẽ không đuổi chúng đi khỏi mặt các ngươi nữa; nhưng chúng sẽ trở thành như gai góc bên cạnh các ngươi, và các thần tượng của chúng sẽ là cạm bẫy cho các ngươi.” Khi thiên sứ phán những lời này cho cả dân Y-sơ-ra-ên xong thì dân chúng cất tiếng lên khóc. Vì thế họ đặt tên chỗ đó là Bô-kim, rồi họ dâng tế lễ cho CHÚA tại đó.

Giô-suê Qua Đời

Sau khi Giô-suê cho dân chúng ra về, mọi người Y-sơ-ra-ên đều vào nhận sản nghiệp của mình và chiếm lấy xứ. Dân Y-sơ-ra-ên phụng thờ CHÚA trọn đời của Giô-suê, và trọn đời của các trưởng lão sống lâu hơn Giô-suê, ấy là những người đã chứng kiến tận mắt những việc lớn lao mà CHÚA đã làm cho Y-sơ-ra-ên. Giô-suê con của Nun, đầy tớ của CHÚA, qua đời lúc một trăm mười tuổi. Người ta chôn ông trong địa phận thuộc sản nghiệp của ông ở Thim-nát Hê-re, thuộc vùng cao nguyên Ép-ra-im, về phía bắc của núi Ga-ách.

10 Sau đó, cả thế hệ ấy đều quy về cùng tổ phụ họ, một thế hệ khác lớn lên kế tiếp họ; thế hệ mới này chẳng biết CHÚA và cũng không biết những việc Ngài đã làm cho Y-sơ-ra-ên.

Dân Y-sơ-ra-ên Bỏ CHÚA

11 Khi ấy dân Y-sơ-ra-ên làm điều ác trước mặt CHÚA và thờ lạy các thần Ba-anh. 12 Họ bỏ CHÚA, Đức Chúa Trời của tổ phụ họ, là Đấng đã đem họ ra khỏi xứ Ai-cập, mà theo các thần khác, tức là các thần của những dân tộc sống xung quanh họ; họ quỳ lạy trước các thần ấy và chọc giận CHÚA. 13 Họ bỏ CHÚA mà thờ lạy Ba-anh và Át-tạc-tê. 14 Vậy nên cơn giận của CHÚA bừng lên nghịch cùng Y-sơ-ra-ên. Ngài phó họ cho quân cướp để chúng cướp bóc họ; Ngài bán họ vào tay quân thù ở xung quanh, để họ không thể chống cự nổi những kẻ thù của họ. 15 Mỗi khi họ xuất quân ra trận, tay CHÚA nghịch lại họ, khiến họ gặp chuyện rủi ro, y như CHÚA đã cảnh cáo và thề với họ trước kia. Họ sống trong cảnh thật vô cùng bi đát.

16 Bấy giờ CHÚA dấy lên những vị thẩm phán, để giải cứu họ ra khỏi quyền lực của những kẻ cướp bóc họ. 17 Dầu vậy, họ cũng không chịu nghe theo các vị thẩm phán; vì họ mê đắm các thần khác và quỳ lạy trước mặt các thần ấy. Họ vội từ bỏ con đường mà tổ phụ họ, là những người đã vâng theo mạng lệnh CHÚA, đã đi. Họ không noi theo gương của tổ phụ họ. 18 Mỗi khi CHÚA dấy lên một vị thẩm phán để lãnh đạo họ, CHÚA ở cùng vị thẩm phán đó. Trọn đời của vị thẩm phán ấy Ngài giải thoát họ khỏi tay các kẻ thù; bởi vì CHÚA có động lòng thương xót họ khi nghe họ than khóc do bị quân thù bách hại và đàn áp. 19 Nhưng mỗi khi một vị thẩm phán qua đời, họ liền quay trở về đường cũ. Họ càng trở nên tệ hơn những bậc tiền bối của họ. Họ tin theo các thần khác, thờ phượng các thần ấy, và quỳ lạy trước mặt chúng. Họ chẳng chịu từ bỏ sự thờ phượng sai lạc của họ và cũng chẳng chịu lìa bỏ những đường lối ương ngạnh của họ. 20 Vậy nên cơn giận của CHÚA bừng lên nghịch lại Y-sơ-ra-ên, và Ngài phán: “Bởi vì dân này đã cố tình phạm giao ước mà Ta đã lập với tổ phụ chúng, và chúng không chịu vâng theo lời Ta, 21 Ta sẽ không đuổi đi khỏi chúng những dân tộc còn sót lại khi Giô-suê qua đời nữa. 22 Để thử xem dân Y-sơ-ra-ên có bước đi trong đường lối CHÚA như tổ phụ của chúng đã làm chăng.” 23 Vậy CHÚA chừa lại các dân tộc đó, không đuổi chúng đi ngay, và cũng không phó chúng vào tay Giô-suê.

Công Vụ 6

Cuộc Cứu Tế Người Nghèo Khổ

Thời ấy, khi số môn đệ Chúa gia tăng gấp bội, các tín hữu Hy Lạp gốc Do Thái phàn nàn về người Do Thái bản xứ vì các quả phụ trong nhóm họ bị bỏ bê trong việc cung cấp vật thực hằng ngày. Mười hai sứ đồ triệu tập toàn thể tín hữu tuyên bố: “Bỏ việc phục vụ Lời của Đức Chúa Trời để đi hầu bàn là điều không nên làm. Vậy thưa anh em, xin hãy chọn giữa vòng mình bảy người được chứng nhận là tốt, đầy dẫy Thánh Linh và khôn ngoan; chúng tôi sẽ giao trách nhiệm này. Còn chúng tôi sẽ chuyên tâm cầu nguyện và phục vụ Lời Chúa.”

Toàn thể tín hữu rất hài lòng với đề nghị này. Họ chọn Ê-tiên (người đầy dẫy đức tin và Thánh Linh) Phi-líp, Bô-cô-rơ, Ni-ca-nô, Ty-môn, Bác-mê-na, và Ni-cô-la (người tân tòng quê ở An-ti-ốt), rồi trình diện họ trước các sứ đồ. Các sứ đồ cầu nguyện và đặt tay trên các người ấy.

Đạo của Đức Chúa Trời ngày càng phát triển, số tín hữu tại Giê-ru-sa-lem gia tăng nhiều lắm, cả một số đông các thầy tế lễ cũng thuận phục Đạo.

Ê-tiên đầy dẫy ân sủng và quyền năng Đức Chúa Trời, thực hiện nhiều phép mầu và dấu lạ vĩ đại giữa dân chúng. Một số hội viên của Hội Đường Tự Do hợp với các người ở Sy-ren, A-lê-xan-đơ-ri, Si-li-si và Tiểu Á tranh luận với Ê-tiên. 10 Nhưng họ không chống lại nổi trí khôn cùng Đức Thánh Linh mà Ê-tiên nhờ cậy để nói; 11 nên họ ngầm xúi giục mấy người tố cáo: “Chúng tôi đã nghe nó xúc phạm đến Môi-se và Đức Chúa Trời!”

12 Vậy họ sách động quần chúng, các trưởng lão và các giáo sư Kinh Luật, rồi bắt Ê-tiên giải ra trước Hội Đồng 13 và đặt nhân chứng khai man rằng: “Tên này liên tục nói những lời chống nghịch Đền Thánh và Kinh Luật; 14 vì chúng tôi nghe nó bảo: ‘Giê-su, người Na-xa-rét, sẽ phá hủy nơi này và cải cách phong tục mà Môi-se đã truyền cho chúng ta.’ ” 15 Tất cả các hội viên có mặt trong Hội Đồng chăm chú nhìn Ê-tiên, thấy gương mặt ông sáng rực như dung nhan thiên sứ.

Giê-rê-mi 15

CHÚA Đáp Lời

15 CHÚA phán với tôi: “Dù Môi-se hoặc Sa-mu-ên có đứng cầu thay trước mặt Ta, Ta cũng chẳng thương xót dân này. Hãy đuổi chúng đi khuất mắt Ta. Nếu chúng hỏi con: ‘Chúng tôi phải đi đâu?’, con hãy bảo chúng: ‘CHÚA phán như vầy:

Ai bị định cho ôn dịch, phải chịu ôn dịch,
Ai bị định cho gươm đao, phải chịu gươm đao,
Ai bị định cho đói kém, phải chịu đói kém,
Ai bị định cho tù đày, phải chịu tù đày.’ ”

CHÚA phán: “Ta định cho chúng bốn loại hình phạt: gươm sát hại, chó tha đi, chim trời và thú rừng ăn nuốt và hủy diệt. Ta sẽ làm cho mọi dân trên đất kinh tởm chúng vì tội ác Ma-na-se, con Ê-xê-chia, vua Giu-đa, đã phạm tại Giê-ru-sa-lem.

Hỡi Giê-ru-sa-lem, ai sẽ thương xót ngươi?
    Ai sẽ than khóc ngươi?
    Ai sẽ quay lại hỏi thăm ngươi?”
CHÚA phán:
“Chính ngươi đã bỏ Ta,
    Đã tiếp tục quay lưng lại với Ta,
Nên Ta đã đưa tay ra hủy diệt ngươi;
    Ta đã chán sự đổi ý.
Ta sẽ dùng sàng mà sàng chúng trước gió;
    Rải chúng ra khắp các thành trên đất.
Ta sẽ diệt sạch dân Ta, cất con cái chúng đi,
    Vì chúng không chịu bỏ lối sống cũ, quay về với Ta.
Ta sẽ làm cho quả phụ của dân Ta
    Đông hơn cát biển,
Ta sẽ sai kẻ hủy diệt đến
    Hại mẹ người chiến sĩ lúc giữa trưa,
Ta sẽ đổ ụp xuống nàng
    Tâm thần hoang mang, hoảng sợ.
Người mẹ sinh bảy con bủn rủn,
    Thở ngắc ngoải.
Mặt trời nàng đã lặn giữa ban ngày,
    Nàng xấu hổ, tủi nhục.
Những người sống sót,
    Ta sẽ phó cho gươm kẻ thù chúng sát hại.”
Đấy là lời CHÚA.

Giê-rê-mi Than Khóc

10 Mẹ ơi, khốn khổ cho con, vì mẹ sinh con ra
    Làm người phải tranh cãi và biện luận với cả đất nước!
Con không cho ai vay mượn, cũng không vay mượn ai,
    Thế mà mọi người đều khinh rẻ con.
11 CHÚA phán:
“Ta chắc sẽ giải cứu con vì phúc lợi chung,
    Ta chắc sẽ khiến kẻ thù van xin con
    Trong thời hoạn nạn khó khăn.
12 Ai có thể bẽ gãy sắt được,
    Sắt và đồng từ phương bắc?
13 Ta sẽ cho quân thù cướp sạch của cải kho báu các ngươi,
    Khỏi phải đền bù,
Vì mọi tội lỗi các ngươi phạm
    Trong khắp bờ cõi các ngươi.
14 Ta sẽ khiến các ngươi phục vụ kẻ thù mình[a]
    Trong một xứ các ngươi chưa hề biết,
Vì cơn giận Ta đã bốc lửa,
    Cháy phừng thiêu đốt các ngươi.”
15 Lạy CHÚA, Ngài biết con!
    Xin Ngài nhớ đến con và chăm sóc con,
    Xin Ngài báo thù những kẻ bắt bớ con,
Xin Ngài nhẫn nại với con và cho con được sống,
    Xin Ngài nhớ con đã chịu sỉ nhục vì Ngài.
16 Con tìm gặp và ăn nuốt lời Ngài.
    Lời Ngài mang đến cho lòng con niềm vui mừng rộn rã,
Vì con mang danh Ngài,
    Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời Vạn Quân!
17 Con không dự phần cũng không cười đùa với đám người vui chơi tiệc tùng.
    Bàn tay Ngài đặt trên con,
Nên con sống tách biệt, cô đơn,
    Vì cơn giận của Ngài đổ đầy lòng con.
18 Tại sao nỗi đau đớn của con không dứt,
    Vết thương con trầm trọng, không thể chữa lành?
Lẽ nào Ngài đối với con giống như suối lừa bịp,
    Như dòng nước cạn khô?

19 Vì thế, CHÚA phán như vầy:

Nếu con ăn năn, quay về, Ta sẽ nhận con lại,
    Cho con đứng trước mặt Ta.
Nếu con nói lời quý giá thay vì lời thấp hèn,
    Con sẽ trở nên giống như miệng của Ta.
Chúng nó phải quay về với con,
    Nhưng con không được quay về phía chúng.
20 CHÚA phán:
“Đối với dân này,
    Ta sẽ lập con làm tường đồng kiên cố.
Chúng sẽ tranh chiến với con,
    Nhưng không thắng được,
Vì Ta hằng ở với con
    Để cứu giúp con và giải thoát con.
21 Ta sẽ giải thoát con khỏi tay kẻ độc ác,
    Chuộc con ra khỏi nanh vuốt kẻ bạo tàn.”

Mác 1

Chức Vụ Của Giăng Báp-tít(A)

Khởi đầu[a] Phúc Âm về Chúa Cứu Thế Giê-su,[b] Con Đức Chúa Trời.[c]

Như có chép trong sách tiên tri I-sa:

“Này, Ta sẽ sai sứ giả Ta đến trước Con,
    Người sẽ dọn đường cho Con.”[d]
Có tiếng kêu vang trong đồng hoang:[e]
“Hãy sửa soạn đường Chúa,
    Đắp thẳng các lối Ngài.”

Giăng Báp-tít xuất hiện trong đồng hoang, truyền giảng về phép báp-tem bày tỏ lòng ăn năn để được Chúa tha tội. Tất cả dân chúng thành Giê-ru-sa-lem và xứ Giu-đê lũ lượt kéo đến cùng người. Sau khi xưng tội, họ được Giăng làm phép báp-tem dưới sông Giô-đanh. Giăng mặc áo lông lạc đà, thắt dây lưng da, ăn châu chấu và mật ong rừng. Người truyền giảng rằng: “Đấng đến sau ta, có quyền lực hơn ta, ta cũng không đáng quỳ xuống tháo quai dép Ngài. Chính ta làm lễ báp-tem cho các người bằng nước, nhưng Ngài sẽ làm phép báp-tem cho các người bằng Đức Thánh Linh.”

Đức Giê-su Chịu Phép Báp-tem(B)

Trong thời gian này,[f] Đức Giê-su từ thành Na-xa-rét xứ Ga-li-lê đến để Giăng làm phép báp-tem dưới sông Giô-đanh. 10 Vừa bước ra khỏi nước, Đức Giê-su thấy các tầng trời mở ra và Đức Thánh Linh giáng trên Ngài như dạng chim bồ câu. 11 Rồi có tiếng từ trời phán: “Con là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn.”

Đức Giê-su Thắng Thử Thách(C)

12 Ngay lúc ấy, Đức Thánh Linh thúc đẩy Ngài vào trong đồng hoang. 13 Ngài ở trong đồng hoang với dã thú bốn mươi ngày, chịu Sa-tan cám dỗ, sau đó có thiên sứ đến phục vụ Ngài.

Đức Giê-su Truyền Giảng Tại Miền Ga-li-lê(D)

14 Sau khi Giăng bị tù, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê, truyền giảng Phúc Âm của Đức Chúa Trời. 15 Ngài phán: “Giờ đã điểm, Nước Đức Chúa Trời đã đến gần, hãy ăn năn và tin nhận Phúc Âm.”

Bốn Môn Đệ Đầu Tiên(E)

16 Một hôm Đức Giê-su đi dọc theo bờ biển Ga-li-lê, Ngài thấy Si-môn và em là An-rê đang chài lưới dưới biển vì họ làm nghề đánh cá. 17 Ngài gọi họ: “Hãy theo Ta, Ta sẽ khiến các người trở nên tay đánh lưới cứu người.”[g] 18 Họ liền bỏ lưới đi theo Ngài.

19 Đi một quãng nữa, Ngài thấy Gia-cơ con trai của Xê-bê-đê với em là Giăng đang vá lưới trên thuyền. 20 Ngài liền gọi họ. Hai người rời Xê-bê-đê cha mình và mấy người bạn chài trên thuyền, đi theo Ngài.

Đức Giê-su Đuổi Tà Linh(F)

21 Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Ca-pha-na-um. Nhằm ngày Sa-bát Ngài vào hội đường bắt đầu giảng dạy. 22 Người ta đều ngạc nhiên về sự dạy dỗ của Ngài, vì Ngài giảng dạy có thẩm quyền khác hẳn các giáo sư Kinh Luật. 23 Ngay lúc ấy, trong hội đường, một người bị tà linh ám la lên: 24 “Ông Giê-su Na-xa-rét ơi, ông muốn làm gì chúng tôi đây? Ông đến để diệt chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai, là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời.”

25 Đức Giê-su nghiêm trách nó: “Im đi! Hãy xuất khỏi người này.” 26 Tà linh vật mạnh người ấy, thét lên rồi ra khỏi.

27 Mọi người có mặt đều kinh hoàng, nên bàn với nhau: “Cái gì vậy? Giáo lý mới lạ quá! Người dạy thì có quyền uy, đến cả tà linh cũng phải vâng lệnh.” 28 Tức thì, danh tiếng Ngài đồn ra khắp miền Ga-li-lê.

Chúa Chữa Bịnh Cho Nhạc Mẫu Của Phê-rơ(G)

29 Vừa ra khỏi hội đường, Đức Giê-su đi với Gia-cơ và Giăng đến nhà Si-môn và An-rê. 30 Bà gia Si-môn sốt nặng đang nằm trên giường, họ liền cho Ngài hay. 31 Ngài đến gần, cầm tay đỡ bà dậy, cơn sốt liền dứt, rồi bà đứng dậy phục vụ họ.

Chúa Chữa Bịnh Nhiều Người(H)

32 Đến chiều khi mặt trời lặn, người ta đem cho Ngài cả người đau lẫn người bị quỷ ám. 33 Dân cả thành tụ họp trước cửa. 34 Ngài chữa lành nhiều người, đủ các chứng bệnh khác nhau, đuổi nhiều quỷ khỏi người bị ám, và không cho phép quỷ nói gì, vì chúng biết Ngài là ai.

Truyền Giảng Phúc Âm Tại Ga-li-lê(I)

35 Trời vừa mờ sáng Ngài dậy sớm, đi vào nơi vắng vẻ để cầu nguyện. 36 Si-môn cùng đồng bạn đi kiếm Ngài. 37 Gặp được rồi, họ thưa: “Mọi người đang tìm Thầy.”

38 Nhưng Ngài đáp: “Chúng ta hãy vào các làng xã quanh đây, Ta còn phải truyền giảng ở đó nữa; chính vì việc này mà Ta đến.” 39 Rồi Ngài truyền giảng tại các hội đường khắp miền Ga-li-lê và đuổi các quỷ.

Chúa Chữa Người Phung(J)

40 Một người phung đến quỳ xuống, khẩn cầu Ngài: “Nếu Thầy muốn, Thầy có thể chữa tôi lành.”

41 Đức Giê-su động lòng thương xót, đưa tay sờ người và bảo rằng: “Ta muốn, hãy lành đi.” 42 Lập tức bệnh phung biến mất, người phung được lành.

43 Ngài liền cho người đi và nghiêm dặn: 44 “Đừng nói việc này cho ai cả, nhưng hãy đến trình diện cùng thầy tế lễ và dâng lễ theo như luật Môi-se đã định để chứng tỏ cho họ biết là anh đã được sạch.” 45 Nhưng người ấy đi loan báo việc này khắp nơi. Tin này đồn ra đến nỗi Đức Giê-su không thể nào vào thành cách công khai nhưng phải ở lại trong đồng hoang. Dân chúng khắp nơi kéo đến với Ngài.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)