Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Giô-suê 20-21

Các Thành Ẩn Náu

20 CHÚA phán bảo Giô-suê: “Con hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên chỉ định các thành ẩn náu như Ta đã dùng Môi-se ra chỉ thị, hầu cho hễ ai lỡ tay và không cố ý mà giết người có thể trốn đến các thành này và được che chở khỏi bị người báo thù huyết làm hại.

Khi kẻ ấy trốn đến các thành này, nó phải đứng tại lối vào cổng thành và trình bày trường hợp mình trước mặt các trưởng lão của thành này. Các trưởng lão ấy phải tiếp nhận nó vào trong thành và cho nó một chỗ ở với họ. Nếu kẻ báo thù huyết đuổi theo nó, các trưởng lão không được giao nạp kẻ bị cáo, vì nó đã vô tình giết người lân cận không thù oán trước. Nó phải ở trong thành đó cho đến khi ra tòa trước hội đồng dân chúng và tiếp tục ở lại cho đến khi thầy thượng tế đương chức qua đời. Lúc ấy, nó mới được phép trở về thành mình.”

Vậy, họ để riêng thành Kê-đe trong xứ Ga-li-lê thuộc vùng đồi núi Nép-ta-li, Si-chem thuộc vùng đồi núi Ép-ra-im, Ki-ri-át A-ra-ba (tức là Hếp-rôn) thuộc vùng đồi núi Giu-đa. Còn phía đông sông Giô-đanh tại Giê-ri-cô, họ chỉ định Bê-se trong đồng hoang trên cao nguyên thuộc bộ tộc Ru-bên, Ra-mốt trong xứ Ga-la-át thuộc bộ tộc Gát và Gô-lan trong xứ Ba-san thuộc bộ tộc Ma-na-se. Bất cứ người Y-sơ-ra-ên nào hay người ngoại kiều sống giữa họ một khi lỡ tay giết người đều có thể trốn đến các thành đã chỉ định đó, cho khỏi bị kẻ báo thù huyết giết chết trước khi ra tòa, để chịu hội đồng dân chúng xét xử.

Các Thành Dành Cho Người Lê-vi

21 Các trưởng bộ tộc Lê-vi đến gần thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, Giô-suê, con trai Nun, và các trưởng bộ tộc khác của Y-sơ-ra-ên tại Si-lô trong xứ Ca-na-an mà thưa: “CHÚA đã dùng Môi-se truyền lệnh cho quý vị cấp cho chúng tôi các thành để cư trú và các đồng cỏ để nuôi gia súc.” Vậy, dân Y-sơ-ra-ên cấp cho người Lê-vi các thành và đồng cỏ sau đây lấy từ trong sản nghiệp của toàn dân, theo lệnh của CHÚA:

Thăm thứ nhất trúng nhằm họ Kê-hát theo từng gia tộc. Người Lê-vi, dòng dõi của thầy tế lễ A-rôn được cấp mười ba thành lấy trong lãnh thổ của các bộ tộc Giu-đa, Si-mê-ôn và Bên-gia-min. Phần còn lại của dòng dõi Kê-hát được cấp mười thành trong đất của gia tộc các bộ tộc Ép-ra-im, Đan và nửa bộ tộc Ma-na-se.

Dòng dõi Ghẹt-sôn được cấp mười ba thành lấy trong đất của gia tộc các bộ tộc Y-sa-ca, A-se, Nép-ta-li, và nửa bộ tộc Ma-na-se ở Ba-san.

Dòng dõi Mê-ra-ri, theo từng gia tộc, được mười hai thành lấy trong đất của các bộ tộc Ru-bên, Gát và Sa-bu-luân.

Dân Y-sơ-ra-ên cấp cho người Lê-vi các thành và đồng cỏ đó như CHÚA đã dùng Môi-se truyền lệnh.

Người ta cấp các thành sau đây lấy từ các bộ tộc Giu-đa và Si-mê-ôn 10 (các thành này được chỉ định cho dòng dõi A-rôn, con cháu Kê-hát, trong các gia tộc Lê-vi vì thành thứ nhất trúng nhằm họ).

11 Người ta cấp cho họ Ki-ri-át A-ra-ba (tức là Hếp-rôn), với các đồng cỏ xung quanh trong miền đồi núi Giu-đa (A-ra-ba là tên tổ phụ của A-nác) 12 nhưng các cánh đồng và các làng quanh thành này được cấp cho Ca-lép, con trai Giê-phu-nê, làm sản nghiệp.

13 Vậy, người ta cấp cho dòng dõi của thầy tế lễ A-rôn thành Hếp-rôn (một thành ẩn náu cho kẻ sát nhân), Líp-na; 14 Giạt-thia, Ê-thê-mô-a, 15 Hô-lôn, Đê-bia, 16 A-in, Giu-ta và Bết-sê-mết với các đồng cỏ xung quanh các thành, cộng lại là chín thành lấy trong đất hai bộ tộc này.

17 Người ta cấp cho họ các thành Ga-ba-ôn, Ghê-ba, 18 A-na-lốt và Anh-môn với các đồng cỏ xung quanh, từ trong đất Bên-gia-min, cộng lại là bốn thành.

19 Tất cả các thành cấp cho các thầy tế lễ, con cháu A-rôn, cộng lại là mười ba thành với các đồng cỏ xung quanh.

20 Phần còn lại của các gia tộc Kê-hát, người Lê-vi được cấp các thành sau đây lấy từ lãnh thổ của bộ tộc Ép-ra-im:

21 Trong miền đồi núi Ép-ra-im, họ được cấp các thành Si-chem (một thành ẩn náu cho kẻ sát nhân), Ghê-xe, 22 Kíp-sa-im, Bết Hô-rôn và các đồng cỏ quanh thành, cộng lại là bốn thành.

23 Họ cũng được cấp các thành Ên-thê-kê, Ghi-bê-thôn, 24 A-gia-lôn và Gát Rim-môn với các đồng cỏ xung quanh lấy trong lãnh thổ bộ tộc Đan, cộng lại là bốn thành.

25 Họ được cấp các thành Tha-a-nác và Gát Rim-môn với các đồng cỏ xung quanh lấy từ lãnh thổ của nửa bộ tộc Ma-na-se, cộng lại là hai thành.

26 Tất cả mười thành đó và các đồng cỏ xung quanh được cấp cho phần còn lại của các gia tộc Kê-hát.

27 Các gia tộc Ghẹt-sôn, người Lê-vi được cấp:

Gô-lan trong xứ Ba-san (một thành ẩn náu cho kẻ sát nhân) và Bết-ê-ra với các đồng cỏ xung quanh, lấy từ lãnh thổ của nửa bộ tộc Ma-na-se, cộng lại là hai thành;

28 Các thành Ki-si-ôn, Đáp-rát, 29 Giạt-mút và Ên-gha-nim với các đồng cỏ xung quanh thành, lấy từ lãnh thổ của bộ tộc Y-sa-ca, cộng lại là bốn thành;

30 Mi-sê-anh, Áp-đôn, 31 Hên-cát và Rê-hốp với các đồng cỏ xung quanh lấy từ lãnh thổ của bộ tộc A-se, cộng lại là bốn thành;

32 Kê-đe ở Ga-li-lê (một thành ẩn náu cho kẻ sát nhân), Ha-mốt Đô-rơ và Cạt-than với các đồng cỏ xung quanh, lấy từ lãnh thổ của bộ tộc Nép-ta-li, cộng lại là ba thành.

33 Tất cả các thành của các gia tộc Ghẹt-sôn cộng lại được mười ba thành với các đồng cỏ xung quanh.

34 Các gia tộc Mê-ra-ri (tức là những người Lê-vi còn sót lại) được cấp:

Giốc-nê-am, Cát-tát, 35 Đim-na và Na-ha-la với các đồng cỏ xung quanh, lấy từ lãnh thổ Sa-bu-luân, cộng lại là bốn thành;

36 Bết-se, Giát-sa, 37 Kê-đê-mốt và Mê-phát với các đồng cỏ xung quanh, lấy từ lãnh thổ Ru-bên, cộng lại là bốn thành.

38 Ra-mốt ở Ga-la-át (một thành ẩn náu cho kẻ sát nhân), Ma-ha-na-im, 39 Hết-bôn và Gia-ê-xe với các đồng cỏ xung quanh, lấy từ lãnh thổ của bộ tộc Gát, cộng lại là bốn thành.

40 Tất cả các thành cấp cho các gia tộc Mê-ra-ri (tức là phần còn lại của người Lê-vi) cộng lại là mười hai thành.

41 Các thành của người Lê-vi trong lãnh thổ Y-sơ-ra-ên tổng cộng được bốn mươi tám thành với các đồng cỏ xung quanh. 42 Mỗi thành đều có các đồng cỏ xung quanh; thành nào cũng vậy.

43 Như thế, CHÚA ban cho Y-sơ-ra-ên tất cả các lãnh thổ mà Ngài đã thề hứa với tổ phụ họ. Họ chiếm hữu đất đai và định cư tại đó. 44 CHÚA ban cho họ được an nghỉ đủ mọi phía như Ngài đã thề với tổ phụ họ. Không một kẻ thù nghịch nào chống nổi họ; CHÚA giao nạp tất cả kẻ thù nghịch vào tay họ. 45 Trong tất cả các lời hứa tốt lành mà CHÚA đã phán cho nhà Y-sơ-ra-ên, chẳng có một lời nào không thành tựu; tất cả đều ứng nghiệm.

Công Vụ 1

Thưa Ngài Thê-ô-phi-lơ,

Trong quyển thứ nhất, tôi có tường thuật đầy đủ mọi điều Đức Giê-su đã thực hiện và giáo huấn từ lúc ban đầu cho đến ngày được tiếp về trời, sau khi cậy Đức Thánh Linh truyền dạy các sứ đồ Ngài tuyển chọn. Sau cái chết thống khổ, Ngài tỏ mình đang sống bằng nhiều chứng cớ rõ ràng cho họ thấy. Ngài hiện đến với các sứ đồ suốt bốn mươi ngày và dạy bảo họ những điều về Nước Đức Chúa Trời. Trong khi họp mặt, Ngài căn dặn họ: “Các con đừng ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem, nhưng phải chờ đợi điều Cha đã hứa,[a] là điều các con đã nghe Ta nói. Vì Giăng đã làm báp-tem bằng nước nhưng ít ngày nữa, các con sẽ nhận báp-tem bằng Đức Thánh Linh.”

Vì vậy những người đang họp với nhau, hỏi Ngài: “Lạy Chúa, có phải đây là lúc Chúa khôi phục vương quốc cho Y-sơ-ra-ên không?”

Chúa đáp: “Các con không nên biết thì giờ hay thời kỳ,[b] là điều thuộc quyền Cha định đoạt, nhưng các con sẽ nhận lãnh quyền năng khi Đức Thánh Linh đến trên các con, và các con sẽ làm nhân chứng cho Ta tại Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến tận cùng trái đất.”

Sau khi phán dạy xong các lời ấy, Chúa được tiếp đón về trời, đang lúc các môn đệ nhìn theo Ngài, một đám mây tiếp Ngài khuất đi, không còn trông thấy nữa.

10 Họ còn chăm chú nhìn theo Ngài lên trời, bỗng có hai người nam mặc áo trắng hiện ra đứng bên họ, 11 bảo: “Các người Ga-li-lê kia, sao các anh cứ đứng nhìn lên trời làm gì? Đức Giê-su này vừa được tiếp đón về trời khỏi các anh cũng sẽ trở lại như cách các anh thấy Ngài lên trời vậy!”

12 Sau đó, họ từ núi Ô-liu về Giê-ru-sa-lem. Núi ấy ở gần Giê-ru-sa-lem, chỉ cách một quãng đường đi một ngày Sa-bát.[c] 13 Về đến nơi, họ lên lầu và ở tại đó. Hiện diện có Phê-rơ, Giăng, Gia-cơ, An-rê, Phi-líp, Thô-ma, Ba-thê-lê-mi, Ma-thi-ơ, Gia-cơ (con An-phê), Si-môn người thuộc nhóm Sê-lốt và Giu-đa (con Gia-cơ). 14 Tất cả các người đó đều đồng tâm kiên trì cầu nguyện liên tục cùng với các bà và Ma-ri là mẹ Đức Giê-su và các em trai Ngài.

15 Trong những ngày ấy, Phê-rơ đứng lên giữa nhóm anh em đông khoảng một trăm hai mươi người, 16 và nói: “Thưa các anh em, lời Kinh Thánh mà Đức Thánh Linh đã phán từ xưa qua môi miệng Đa-vít phải được ứng nghiệm. Lời Chúa nói về Giu-đa, kẻ đã dẫn đường cho bọn người đi bắt Đức Giê-su. 17 Hắn là một người trong số chúng tôi và dự phần vào chức vụ này.

18 Giu-đa đã lấy tiền thưởng cho công tác tội ác đi mua một đám ruộng, nhưng nó ngã đâm đầu xuống giữa ruộng, bụng nứt, ruột đổ ra. 19 Việc này cả dân Giê-ru-sa-lem đều biết rõ, nên họ gọi đám ruộng đó là Hắc-ên-đa-ma (nghĩa là Ruộng Huyết).

20 Vì Thánh Thi đã chép:

‘Nguyện chỗ ở nó phải hoang tàn
    Và cũng không còn ai cư trú tại đó

Nguyện một người khác thay thế chức vị nó!’

21 Vì thế, cần phải chọn một người trong nhóm từng ở với chúng tôi suốt thời gian Chúa Giê-su đi lại giữa chúng ta, 22 bắt đầu từ khi Giăng làm báp-tem cho đến ngày Đức Giê-su được tiếp lên trời khỏi chúng ta. Phải có một người trong nhóm này hiệp với chúng tôi làm nhân chứng về sự sống lại của Chúa!”

23 Vậy, họ đề cử hai người: Giô-sép gọi là Ba-sa-ba (biệt danh là Giúc-tu) và Ma-thia, 24 và cầu nguyện: “Lạy Chúa là Đấng biết rõ lòng dạ mọi người, xin Chúa chỉ cho chúng con biết ai là người Chúa chọn trong hai người này, 25 để thay thế nhiệm vụ và chức sứ đồ của Giu-đa, kẻ đã từ bỏ để đi vào nơi riêng của nó!”

26 Họ bắt thăm, thăm trúng Ma-thia, nên ông được liệt vào hàng sứ đồ chung với mười một vị kia.

Giê-rê-mi 10

Thờ Thần Tượng Là U Mê Dại Dột

10 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời CHÚA phán với các ngươi, CHÚA phán như vầy:

“Đừng học đòi lối sống của các dân,
    Đừng khiếp sợ các hiện tượng trên trời,
    Vì các dân khiếp đảm trước các hiện tượng đó.
Thật tập tục các dân chỉ là hư không:
    Người thợ lấy rìu đốn cây trong rừng về,
    Dùng chính tay mình đẽo gọt,
Chạm bạc trổ vàng cho đẹp,
    Dùng búa đóng đinh vào cho chặt,
    Để tượng khỏi ngã đổ.
Các thần tượng sống như bù nhìn trong ruộng dưa chuột,
    Không biết nói,
Phải nhờ người khiêng,
    Vì chúng không biết đi.
Đừng sợ các thần ấy,
    Vì chúng không có khả năng gây họa,
    Cũng không có quyền ban phúc.
Ôi! Lạy CHÚA, chẳng có thần nào giống như Ngài,
    Ngài thật vĩ đại,
    Danh Ngài vĩ đại, quyền năng.
Ngài là Vua của các nước,
    Ai mà không kính sợ Ngài?
    Vì Ngài đáng được tôn kính,
Vì giữa hết thảy các bậc hiền triết trong các nước,
    Giữa hết thảy các bậc vua chúa,
    Không ai giống như Ngài!
Cả thảy đều u mê, khờ dại,
    Học điều hư không từ khúc gỗ!
Bạc dát mỏng nhập từ Tạc-sít,
    Vàng từ U-pha,
Công trình của thợ thủ công, của tay người thợ vàng,
    Khoác vào lớp áo màu tím và đỏ thẫm,
    Toàn là công trình của thợ khéo!
10 Nhưng CHÚA thật sự là Đức Chúa Trời,
    Ngài là Đức Chúa Trời hằng sống, là vua đời đời.
Đất rúng động khi Ngài nổi giận,
    Các nước không chịu nổi cơn thịnh nộ Ngài.

11 Các ngươi hãy nói với chúng thế này: ‘Các thần không tạo dựng trời và đất, các thần ấy sẽ bị hủy diệt khỏi mặt đất và dưới bầu trời.’

12 Chính Ngài tạo dựng địa cầu bởi quyền năng Ngài,
    Sáng lập thế giới bởi sự khôn ngoan Ngài,
    Và giương các tầng trời bởi tri thức Ngài.
13 Khi Ngài lên tiếng, các nguồn nước trên trời báo động,
    Ngài khiến hơi nước bốc lên từ nơi đầu cùng đất,
Ngài khiến chớp lóe lên trong cơn mưa,
    Và lùa gió ra khỏi kho tàng của Ngài.
14 Mọi người đều u mê, thiếu hiểu biết,
    Người thợ đúc tượng nào cũng xấu hổ vì tượng chạm mình,
Vì thần tượng người đúc chỉ là thần giả để lừa bịp,
    Chẳng có hơi thở bên trong.
15 Các thần tượng đều không giá trị, chỉ là vật nhạo báng gạt gẫm,
    Đến ngày đoán phạt, chúng sẽ bị tiêu diệt.
16 Nhưng Phần Cơ Nghiệp của Gia-cốp chẳng giống chúng đâu,
    Vì chính Ngài nắn tạo vạn vật,
Và Y-sơ-ra-ên là bộ tộc của cơ nghiệp Ngài,
    Danh Ngài là CHÚA Vạn Quân.

Hãy Chuẩn Bị Đi Đày

17 Hỡi thành bị vây,
    Hãy gom nhặt của cải, lìa khỏi xứ!”
18 CHÚA phán như vầy:
    “Lần này, Ta sẽ ném
    Dân cư trong nước ra,
Ta sẽ siết chặt vòng vây,
    Để không ai thoát khỏi.”
19 Khốn cho tôi vì nỗi đau đổ vỡ,
    Vết thương tôi không thể chữa lành!
Thế mà tôi những tưởng:
    “Đây chỉ là một cơn đau tôi đủ sức gánh chịu.”
20 Lều trại tôi sụp đổ,
    Mọi dây căng lều đều bứt hết,
Con cái tôi lìa khỏi tôi đi mất,
    Không còn ai căng lều cho tôi,
    Cũng không còn ai treo màn.
21 Các người chăn ngu dại,
    Không cầu hỏi ý CHÚA.
Vì thế chúng thất bại,
    Cả bầy chiên tan tác.
22 Kìa! Tiếng đồn bay đến,
    Tiếng chuyển động ào ào từ phương bắc,
Để làm cho các thành xứ Giu-đa nên hoang vu,
    Nên hang chó rừng.
23 Ôi! Lạy CHÚA, con biết loài người không làm chủ số phận mình,
    Người đi, nhưng không định được các bước mình.
24 Lạy CHÚA, xin Ngài sửa dạy con, nhưng vừa phải thôi,
    Xin đừng sửa phạt con khi Ngài nổi giận,
    E Ngài diệt con mất!
25 Xin Ngài trút cơn thịnh nộ Ngài xuống
    Các nước không nhận biết Ngài,
    Và các dân tộc không cầu khẩn danh Ngài,
Vì chúng đã ăn nuốt Gia-cốp,
    Chúng ăn nuốt và tiêu diệt nó,
    Chúng phá tan hoang nhà cửa đất đai nó.

Ma-thi-ơ 24

Chúa Phán Về Việc Thành Giê-ru-sa-lem Sẽ Bị Hủy Phá(A)

24 Khi Đức Giê-su vừa rời khỏi đền thờ, các môn đệ đến chỉ cho Ngài xem các công trình kiến trúc đền thờ. Ngài bảo: “Các con có nhìn thấy tất cả các công trình đó không? Thật, Ta bảo các con, rồi đây sẽ không còn một khối đá nào chồng trên khối đá khác mà không bị đổ xuống.”

Hoạn Nạn(B)

Khi Đức Giê-su đang ngồi trên núi Ô-liu, các môn đệ đến gặp và hỏi riêng Ngài: “Xin Thầy nói cho chúng con biết khi nào những điều này sẽ xảy ra và có dấu hiệu gì báo trước ngày Thầy quang lâm và kỳ tận thế?”

Đức Giê-su đáp: “Hãy thận trọng đừng để ai dẫn dụ các con lạc lối. Vì nhiều người sẽ mạo danh Thầy mà đến, tự xưng: ‘Ta là Chúa Cứu Thế’ và lừa gạt nhiều người. Các con sẽ nghe về chiến tranh và tin đồn về chiến tranh. Hãy coi chừng, đừng bối rối, những việc ấy phải xảy đến nhưng chưa phải là tận thế đâu. Dân này sẽ nổi dậy chống nghịch dân khác, nước nọ chống lại nước kia, có đói kém và động đất tại nhiều nơi. Tất cả những điều này chỉ là khởi đầu cơn đau chuyển bụng.

Bấy giờ người ta sẽ hành hạ và sẽ giết các con và vì cớ danh Ta mà các con sẽ bị mọi dân ghét bỏ. 10 Lúc đó nhiều người sẽ sa ngã, phản bội và thù ghét nhau. 11 Nhiều tiên tri giả sẽ nổi lên và lừa gạt nhiều người. 12 Vì sự gian ác sẽ gia tăng nên tình yêu thương của nhiều người cũng phai nhạt dần. 13 Nhưng ai kiên trì chịu đựng cho đến cùng sẽ được cứu rỗi. 14 Phúc Âm về Nước Đức Chúa Trời sẽ được truyền giảng khắp thế giới để làm chứng cho muôn dân, bấy giờ tận thế sẽ đến.”

Cơn Đại Nạn(C)

15 “Cho nên khi các con thấy sự gớm ghiếc hoang tàn trong Nơi Thánh mà lời tiên tri Đa-ni-ên đã nói đến[a]—ai đọc phải hiểu lấy— 16 lúc bấy giờ ai ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi; 17 ai ở trên sân thượng đừng xuống lấy đồ đạc ra khỏi nhà; 18 ai ở ngoài ruộng chớ trở về lấy áo choàng. 19 Trong những ngày ấy, khốn thay cho phụ nữ có thai hay có con còn bú. 20 Hãy cầu nguyện để các con khỏi phải chạy trốn vào mùa đông hay nhằm ngày Sa-bát. 21 Vì bấy giờ sẽ có hoạn nạn lớn đến nỗi từ khi tạo dựng trời đất đến nay chưa từng có như vậy, và sau này cũng sẽ không bao giờ có nữa. 22 Và nếu số những ngày ấy không giảm bớt thì không ai sống sót nổi, nhưng vì những người được chọn, các ngày ấy sẽ được giảm xuống. 23 Lúc đó nếu ai nói với các con: ‘Này, Chúa Cứu Thế đang ở đây’ hay ‘ở đó,’ các con đừng tin. 24 Vì các Chúa Cứu Thế giả và tiên tri giả sẽ xuất hiện làm nhiều dấu lạ, phép mầu lớn để lừa dối và nếu có thể được, họ lừa gạt ngay cả những người được chọn. 25 Này, Thầy đã báo trước cho các con.

26 Vậy nếu người ta bảo các con: ‘Kìa, Ngài đang ở ngoài đồng hoang,’ thì đừng đi ra đó; hoặc: ‘Này, Ngài đang ẩn trong phòng kín’ thì đừng tin. 27 Vì như tia chớp phát ra từ phương đông lòe sáng đến tận phương tây thể nào, thì sự quang lâm của Con Người cũng sẽ như thế. 28 Xác chết ở đâu, diều hâu bâu lại đó.”

Con Người Quang Lâm(D)

29 “Ngay sau những ngày hoạn nạn đó,

Mặt trời trở nên tối tăm,
    Mặt trăng không còn chiếu sáng,
Các ngôi sao từ trời sa xuống
    Và quyền năng trên các từng trời rúng động.[b]

30 Bấy giờ điềm của Con Người sẽ xuất hiện trên bầu trời; tất cả các dân tộc trên đất sẽ than khóc khi thấy Con Người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà đến. 31 Ngài sẽ sai các thiên sứ thổi kèn vang dội, tập họp những người được chọn khắp bốn phương,[c] từ chân trời này đến chân trời kia.”

Bài Học Cây Vả(E)

32 “Hãy học bài học[d] từ cây vả: Khi cành vừa đâm chồi nẩy lộc,[e] các con biết rằng mùa hạ đã gần đến. 33 Cũng vậy, khi thấy tất cả những điều ấy, các con biết rằng Con Người đang ở gần ngay trước cửa. 34 Thật, Ta bảo các con: Thế hệ này sẽ không qua đi cho đến khi tất cả những việc kia xảy đến. 35 Trời đất sẽ qua đi nhưng những lời Ta phán chẳng bao giờ qua đi.”

Không Ai Biết Ngày Và Giờ Chúa Trở Lại(F)

36 “Còn về ngày và giờ đó, không một ai biết cả, ngay các thiên sứ trên trời hay Đức Con cũng vậy; chỉ một mình Cha biết thôi. 37 Như thời Nô-ê thể nào thì sự quang lâm của Con Người cũng sẽ như vậy. 38 Vì như những ngày trước cơn nước lụt, người ta vẫn ăn uống, cưới gả như thường cho đến ngày Nô-ê vào tàu. 39 Người ta không biết gì hết cho tới khi nước lụt đến, cuốn đi tất cả. Sự quang lâm của Con Người cũng sẽ như thế. 40 Lúc đó, hai người đàn ông ở ngoài đồng, một người được đem đi, một người bị bỏ lại. 41 Hai người đàn bà đang xay cối, một người được đem đi, một người bị bỏ lại.

42 Vậy hãy tỉnh thức, vì các con không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến. 43 Hãy biết rằng nếu chủ nhà đã biết canh nào kẻ trộm đến, họ sẽ thức canh và không để cho nhà mình bị trộm khoét vách. 44 Vì thế, các con phải sẵn sàng vì Con Người sẽ đến vào giờ các con không ngờ.

45 Ai là đầy tớ trung tín và khôn sáng được chủ giao phó cai quản cả nhà để cho gia nhân ăn uống chu đáo,[f] 46 phước cho đầy tớ đó khi chủ về thấy làm như vậy. 47 Thật, Ta bảo các con, chủ sẽ giao phó cho đầy tớ ấy cai quản toàn thể gia sản mình. 48 Nhưng nếu người đầy tớ đó gian ác vì nghĩ thầm trong lòng rằng chủ mình sẽ về trễ; 49 nó bắt đầu đánh đập các đầy tớ khác, ăn chơi với những phường say sưa. 50 Chủ sẽ đến trong ngày nó không ngờ, vào giờ nó không hay biết, 51 và trừng phạt nó nặng nề.[g] Chủ sẽ phó nó chung số phận với những kẻ đạo đức giả ở nơi sẽ có than khóc và rên xiết.”[h]

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)