Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Historical

Read the books of the Bible as they were written historically, according to the estimated date of their writing.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Gióp 24-28

Kẻ Ác Áp Bức Người Nghèo

24 Tại sao Đấng Toàn Năng không định giờ phán xét?
    Sao những kẻ biết Chúa không thấy ngày đoán phạt?
Bọn gian dời mốc phân ranh,
    Cướp bầy súc vật đem về chăn nuôi;
Lùa theo mình lừa của đứa con côi,
    Cầm làm tin bò của người mẹ góa;
Đuổi người nghèo khó ra khỏi đường cái,
    Mọi kẻ khốn cùng trong xứ phải ẩn tránh;
Kìa, người nghèo làm lụng vất vả,
    Khác nào lừa rừng trong sa mạc,
Họ kiếm thức ăn cho con cái,
    Khác nào lừa rừng tìm mồi trong đồng hoang;
Họ lượm lặt rơm rạ trong đồng ruộng,
    Họ mót nho trong vườn kẻ ác;
Họ nằm ngủ mình trần, không manh áo,
    Không mền đắp trong đêm giá lạnh;
Họ ướt đẫm mưa lạnh miền núi,
    Không nơi ẩn nấp, họ nép mình trong hốc đá.
Bọn gian ác giật đứa con côi khỏi vú mẹ,
    Cầm giữ con thơ kẻ nghèo làm tin.
10 Người khốn khổ đi mình trần, không manh áo,
    Vác bó lúa mà bụng đói meo.
11 Họ ép dầu giữa các hàng cây ô-liu,
    Họ đạp nho trong bồn mà cổ khát khô.
12 Từ trong thành vang lên tiếng người rên xiết,
    Kẻ bị thương hấp hối kêu van,
    Nhưng Đức Chúa Trời không kể đó là tội kẻ ác!

Kẻ Ác Giết Hại Trong Bóng Tối

13 Có những người chống nghịch ánh sáng,
    Không quen thuộc đường sáng,
    Không đi trên các nẻo sáng.
14 Vừa mờ sáng, tên sát nhân nhổm dậy,
    Giết kẻ nghèo khổ và khốn cùng.
    Ban đêm, nó biến thành kẻ trộm.
15 Mắt kẻ ngoại tình chờ lúc trời chạng vạng,
    Nó tự nhủ: “Không mắt nào thấy được ta,”
    Rồi nó trùm mặt lại.
16 Bọn trộm khoét vách nhà trong đêm tối,
    Ban ngày chúng trốn kín mít,
    Không hề biết ánh sáng.
17 Đối với tất cả bọn chúng, đêm tối mịt là ban ngày,
    Vì chúng quen thuộc nỗi hãi hùng trong đêm tối mịt.

Kẻ Ác Bị Hình Phạt

18 Ước gì bọn ác như bọt bèo trôi dạt trên mặt nước,
    Phần đất của chúng bị rủa sả,
    Không ai đi về hướng vườn nho chúng!
19 Ước gì cơn nắng hạn và trời nóng bức cướp mất nước tuyết tan,
    Và âm phủ cướp mất kẻ phạm tội!
20 Ước gì dạ mang chúng quên chúng đi,
    Thây chúng ngọt ngào cho dòi bọ,
Không ai nhớ đến chúng nữa,
    Và tội ác gãy đổ như cây cối!
21 Chúng ngược đãi các bà vợ không sinh đẻ,
    Đối xử tàn nhẫn với các bà góa chồng.
22 Nhưng Đức Chúa Trời dùng quyền năng hủy diệt kẻ mạnh bạo,
    Ngài ra tay, chúng mất hy vọng sống.
23 Tuy Ngài để chúng sống bình an vô sự,
    Mắt Ngài theo dõi mọi đường đi nước bước.
24 Chúng được tôn cao trong chốc lát, rồi biến mất,
    Chúng khô héo, rũ xuống như cỏ dại,
    Như gié lúa cắt rời khỏi thân.
25 Nếu không phải vậy, ai có thể chứng minh là tôi dối gạt,
    Lời tôi chẳng đúng vào đâu?

Đức Chúa Trời Vĩ Đại Toàn Năng

25 Binh-đát, người Su-a, đáp:
Ngài cầm quyền thống trị, và đáng kính sợ,
    Thiết lập hòa bình trên trời cao.
Đội quân Ngài, nào ai đếm được?
    Nào ai thoát khỏi ánh sáng Ngài?
Thế thì người phàm làm sao được Đức Chúa Trời kể là công chính?
    Con người sinh ra từ người nữ làm sao được Ngài kể là trong sạch?
Nếu ngay cả mặt trăng cũng không sáng đủ,
    Các ngôi sao cũng không trong sáng đủ dưới mắt Ngài,
Huống chi người phàm, loài dòi bọ,
    Và con cái người, chỉ là giống côn trùng?

Gióp Mỉa Mai

26 Gióp đáp lời:
Anh thật khéo nâng đỡ người cô thế,
    Cứu giúp người yếu đuối!
Anh thật khéo khuyên dạy người kém khôn ngoan,
    Tỏ bày bao nhiêu điều thông sáng!
Nhờ ai mà anh thốt ra những lời ấy?
    Thần khí nào phát ra từ anh?

Đức Chúa Trời Vĩ Đại Quyền Năng

Hồn người chết oằn oại
    Bên dưới nước và các động vật trong nước.
Âm phủ lộ trần trước mắt Ngài,
    Cõi diệt vong không màn che khuất.
Ngài giăng trời bắc trên khoảng không,
    Treo trái đất trong không gian.
Ngài dồn chứa nước mưa trong đám mây dày đặc,
    Nhưng nước nhiều cũng không xé rách mây.
Ngài bao phủ ngai Ngài,
    Trải mây che khuất ngai.
10 Ngài vẽ một vòm tròn trên mặt nước,
    Tận chân trời, nơi ánh sáng gặp tối tăm.
11 Cột trụ đỡ các tầng trời rung chuyển,
    Kinh sợ khi Ngài quở trách.
12 Ngài dùng quyền năng dẹp yên biển cả,
    Dùng sự khôn ngoan đánh ngã Ra-háp.
13 Hơi thở Ngài làm bầu trời tươi sáng,
    Tay Ngài đâm thủng rắn đang trốn chạy.
14 Nhưng đó chỉ là một cái nhìn thoáng qua về công việc Ngài;
    Tiếng thì thầm chúng ta nghe về Ngài thật nhỏ làm sao!
    Ai hiểu thấu tiếng sấm vang rền quyền năng Ngài?

Gióp Quả Quyết Mình Vô Tội

27 Gióp tiếp tục biện luận:
Đức Chúa Trời hằng sống chứng cho tôi,
    Ngài từ chối xét lẽ công bình cho tôi,
    Đấng Toàn Năng làm đời tôi cay đắng,
Bao lâu tôi còn hơi thở,
    Còn sinh khí của Đức Chúa Trời nơi mũi tôi,
Môi tôi sẽ không nói lời độc địa,
    Lưỡi tôi sẽ không dối gạt.
Chắc chắn tôi không thể nào cho các anh là phải,
    Cho đến chết, tôi vẫn quả quyết tôi trọn lành.
Tôi quyết chắc tôi công chính, tôi không hề đổi ý,
    Trọn đời tôi, tôi không hề bị lương tâm cắn rứt.

Gióp Xin Chúa Phạt Những Người Chống Đối Ông

Ước gì kẻ thù tôi bị phạt như kẻ ác,
    Kẻ chống đối tôi bị xử như kẻ gian!
Kẻ vô đạo có hy vọng gì khi cuộc đời đứt quãng,
    Khi Đức Chúa Trời đòi mạng sống lại?
Đức Chúa Trời có nghe tiếng nó kêu than,
    Khi tai họa giáng xuống?
10 Nó có tìm nguồn vui thỏa trong Đấng Toàn Năng,
    Có thường xuyên cầu khẩn Đức Chúa Trời không?
11 Tôi sẽ chỉ dạy các anh về quyền năng của Đức Chúa Trời,
    Không giấu điều chi về ý định của Đấng Toàn Năng.
12 Nhưng hết thảy các anh đều nhận thấy hết rồi,
    Vậy sao các anh còn nói lời vô nghĩa?

Xô-pha Phát Biểu Lần Thứ Ba

13 Đây là phần Đức Chúa Trời dành cho kẻ ác,
    Là gia tài kẻ hung bạo nhận lãnh từ Đấng Toàn Năng.
14 Con cái chúng có đông đảo, cũng sẽ ngã vì gươm giáo,
    Dòng dõi chúng ăn không đủ no.
15 Những kẻ sống sót sẽ bị bệnh dịch chôn vùi,
    Mà không được vợ góa than khóc.
16 Dù kẻ ác chứa bạc như cát bụi,
    Chồng chất áo quần thành đống như đất sét,
17 Áo quần chúng chồng chất, nhưng người công chính sẽ mặc,
    Còn bạc, người vô tội sẽ chia nhau.
18 Nhà chúng xây giống như mạng nhện,
    Như chòi canh người giữ vườn dựng lên.
19 Chúng nằm ngủ, giàu có, nhà cửa còn nguyên vẹn,
    Chúng mở mắt, nhà cửa tiêu tan.
20 Kinh hoàng ập xuống chúng như lũ lụt,
    Bão tố ban đêm cuốn chúng đi.
21 Trận gió đông đem chúng đi mất,
    Cuốn chúng ra khỏi chỗ ở,
22 Thổi xoáy vào chúng, không thương xót;
    Chúng cố gắng chạy trốn luồng gió mạnh.
23 Gió vẫn thổi tạt vào chúng như tiếng vỗ tay ngạo nghễ,
    Rít từng cơn đuổi theo chúng như tiếng huýt gió nhạo cười.

Ca Ngợi Sự Khôn Ngoan

28 Bạc tất nhiên phải có mỏ,
    Vàng phải có lò luyện.
Sắt đào lên từ lòng đất,
    Quặng nấu chảy ra đồng.
Công nhân hầm mỏ rọi ánh sáng vào nơi tối tăm,
    Đào cuốc đến tận hang cùng ngõ hẻm,
    Tìm quặng trong bóng tối âm u.
Họ khai thông đường hầm cách xa nơi người ở,
    Họ bị quên lãng vì không ai đặt chân tới đó,
    Họ buộc mình lủng lẳng vào sợi dây, làm việc nơi hoang vắng.
Hoa màu mọc lên từ đất,
    Nhưng lòng đất dường như bị lửa xáo trộn.
Lẫn trong đá có ngọc lam xanh biếc,
    Lóng lánh những chấm vàng.
Con đường này, chim săn mồi không hề biết,
    Mắt chim ưng cũng chẳng thấy,
Thú rừng chưa hề giẫm chân lên,
    Sư tử cũng chẳng đi ngang qua.
Con người đập vỡ đá lửa,
    Đào sập chân núi.
10 Khi họ đục đá mở đường hầm,
    Mắt họ xem xét mọi vật quý.
11 Họ xây đập ngăn sông tận nguồn,
    Để phơi ra ánh sáng những vật giấu kín.

Sự Khôn Ngoan Không Ai Tìm Được, Cũng Không Mua Được

12 Nhưng tìm đâu ra khôn ngoan?
    Đâu là nguồn của thông sáng?
13 Người phàm không biết đường dẫn đến khôn ngoan,[a]
    Không thể tìm được khôn ngoan trên trần gian.
14 Vực sâu nói: “Nó không có trong tôi,”
    Biển cả nói: “Nó không ở cùng tôi.”
15 Không thể trao vàng khối đổi lấy nó,
    Cũng không cân bạc mua được nó.
16 Không thể đánh giá nó bằng vàng Ô-phia,
    Mã não quý hoặc ngọc lam xanh biếc.
17 Vàng hoặc pha lê cũng không so được với nó,
    Dụng cụ bằng vàng ròng cũng không đổi được nó.
18 San hô và thủy tinh chẳng đáng nói đến,
    Khôn ngoan quý giá hơn hồng ngọc.
19 Hoàng ngọc xứ Ê-thi-ô-bi không sánh được với nó,
    Cũng không thể đánh giá nó bằng vàng ròng.
20 Vậy, khôn ngoan đến từ đâu?
    Đâu là nguồn của thông sáng?
21 Khôn ngoan giấu kín khỏi mắt kẻ sống,
    Ngay cả chim trời cũng không thấy.
22 Cõi diệt vong và sự chết nói:
    “Tai chúng tôi có nghe đồn về nó.”

Đức Chúa Trời Biết Đường Dẫn Đến Khôn Ngoan

23 Chỉ một mình Đức Chúa Trời biết đường dẫn đến khôn ngoan,
    Chỉ mình Ngài biết nơi nào tìm được nó,
24 Vì Ngài nhìn thấy tận chân trời góc biển,
    Và nhìn thấy mọi sự dưới bầu trời.
25 Khi Ngài ban sức mạnh cho gió,
    Đo lường mức độ nước,
26 Khi Ngài ấn định luật cho mưa,
    Vạch đường cho sấm sét,
27 Bấy giờ Ngài nhìn thấy khôn ngoan, và công bố ra,
    Ngài khảo sát và lập nó vững vàng.
28 Ngài phán với loài người:
    “Kính sợ CHÚA, chính đó là khôn ngoan,
    Lìa bỏ điều ác, chính đó là thông sáng.”

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)