Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 87

Thơ Của Con Cháu Cô-rê,

87 Ngài đã đặt nền móng của Ngài trên các núi thánh;
    CHÚA yêu mến các cổng của Si-ôn
    Hơn mọi nơi cư trú của Gia-cốp.
Hỡi thành của Đức Chúa Trời,
    Những điều vinh quang về ngươi đã được nói đến. Sê-la
Ta sẽ nhắc đến Ra-háp,[a] Ba-by-lôn
    Là những nước nhận biết ta;
Kìa, Phi-li-tin, Ty-rơ cùng Ê-thi-ô-bi;
    Chúng nói rằng: người này sinh ở Si-ôn.
Người ta sẽ nói về Si-ôn rằng:
    Người này, kẻ kia sinh trưởng tại đây;
    Và chính Đấng Chí Cao sẽ thiết lập Si-ôn.
CHÚA sẽ ghi tên các dân vào sổ:
    “Người này sinh tại Si-ôn.” Sê-la
Những ca sĩ cũng như vũ công đều nói:
    “Mọi nguồn cảm hứng của tôi đều ở trong ngươi.”

Thánh Thi 90

Đức Chúa Trời Đời Đời Và Loài Người Ngắn Ngủi

90 Lạy Chúa, Ngài là nơi cư trú[a] của chúng tôi đời đời.
Trước khi núi non được sinh ra;
    Trái đất và thế gian được tạo nên;
    Từ trước vô cùng cho đến đời đời, Ngài là Đức Chúa Trời.
Chúa khiến con người trở về với bụi đất;
    Ngài phán: Hỡi loài người, hãy trở về bụi đất.[b]
Vì một ngàn năm trước mắt Chúa
    Giống như một ngày hôm trước đã trôi qua,
    Như một canh trong đêm.
Ngài khiến chúng nó trôi đi như dòng nước lũ;
    Đời chúng nó như một giấc ngủ;[c]
    Như cỏ mọc xanh tươi lúc ban mai;
Buổi sáng cỏ nảy nở và tốt tươi;
    Đến chiều chúng tàn phai và khô héo.
Thật vậy, chúng tôi bị hủy diệt vì cơn giận Chúa;
    Bị kinh hoàng vì cơn thịnh nộ của Ngài.
Ngài đặt sự gian ác chúng tôi trước mặt Ngài;
    Để những tội lỗi bí mật của chúng tôi trong ánh sáng trước mặt Ngài.
Bởi cơn thịnh nộ của Ngài mọi ngày chúng tôi đều qua đi;
    Các năm chúng tôi kết thúc như tiếng thở dài.
10 Tuổi tác chúng tôi thọ được bảy mươi,
    Nếu mạnh khỏe thì tám mươi,
Nhưng sự kiêu căng của chúng chỉ là lao khổ và buồn thảm;
    Vì đời sống thoáng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.
11 Ai biết được năng lực của cơn giận Chúa?
    Ai hiểu được hậu quả[d] của cơn thịnh nộ Ngài?[e]
12 Vậy, xin dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi,
    Để chúng tôi được lòng khôn ngoan.
13 Lạy CHÚA, xin hãy trở lại,[f] Ngài còn giận đến bao giờ?
    Xin thương xót các tôi tớ Ngài.
14 Mỗi buổi sáng xin cho chúng tôi được thỏa lòng trong tình yêu thương của Ngài;
    Để chúng tôi được hân hoan ca hát và vui mừng suốt đời.
15 Xin cho chúng tôi được vui mừng tương ứng với số ngày mà chúng tôi chịu hoạn nạn;
    Tương ứng với số năm mà chúng tôi bị tai họa.
16 Xin cho các tôi tớ Chúa thấy những công việc Ngài,
    Và con cháu họ thấy quyền năng vinh quang Ngài.
17 Nguyện xin ân huệ của Đức Chúa Trời chúng tôi ở trên chúng tôi.
    Xin Ngài thiết lập vững vàng công việc tay chúng tôi.
    Vâng, xin Ngài thiết lập vững vàng công việc tay chúng tôi làm.

Thánh Thi 136

Bài Ca Cảm Tạ

136 Hãy cảm tạ CHÚA vì Ngài là thiện;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
Hãy cảm tạ Đức Chúa Trời của các thần;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
Hãy cảm tạ CHÚA của các chúa;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
Chỉ một mình Ngài đã làm những phép lạ lớn lao;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
Bởi sự hiểu biết, Ngài đã tạo ra các tầng trời;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
Ngài trải đất ra trên nước;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
Ngài tạo ra các nguồn sáng lớn;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
Mặt trời cai trị ban ngày;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
Mặt trăng và các ngôi sao cai trị ban đêm;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
10 Ngài đã đánh chết các con đầu lòng của người Ai-cập;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
11 Và đem người Y-sơ-ra-ên ra khỏi vòng dân ấy;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
12 Với bàn tay mạnh mẽ và cánh tay giương ra;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
13 Ngài rẽ đôi Biển Đỏ;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
14 Đem Y-sơ-ra-ên đi ngang qua biển ấy;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
15 Nhưng Ngài đánh đổ Pha-ra-ôn và đạo binh người xuống Biển Đỏ;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
16 Ngài đã dẫn dân Ngài đi qua sa mạc;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
17 Ngài đã đánh bại các vua lớn;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
18 Ngài giết chết các vua danh tiếng;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
19 Như Si-hôn, vua của người A-mô-rít;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
20 Óc, vua của Ba-san;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
21 Ngài ban đất của chúng nó cho dân Ngài làm sản nghiệp;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
22 Tức là sản nghiệp cho Y-sơ-ra-ên, tôi tớ Ngài;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
23 Ngài nhớ đến sự thấp hèn của chúng tôi;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
24 Ngài giải cứu chúng tôi khỏi các kẻ thù;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
25 Ngài ban thực phẩm cho mọi sinh vật;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.
26 Hãy cảm tạ Đức Chúa Trời trên trời;
    Vì tình yêu thương của Ngài tồn tại đời đời.

Dân Số 13:31-14:25

31 Nhưng những người kia là các bạn thám tử của Ca-lép lại nói: “Chúng ta không thể nào tiến công dân xứ đó vì họ mạnh hơn chúng ta.” 32 Họ tuyên truyền trong vòng dân Y-sơ-ra-ên, dùng lời báo cáo sai lầm về xứ họ đã trinh sát. Họ nói: “Đất đai chúng tôi trinh sát đang ăn nuốt dân cư trong đó. 33 Tất cả những người chúng tôi thấy đều thuộc hạng khổng lồ. Chúng tôi cũng thấy những người Nê-phi-lim, dòng dõi của A-nác từ Nê-phi-lim mà ra. Chúng tôi thấy mình bé nhỏ như cào cào, và dưới mắt họ chúng tôi cũng thế.”

Dân Y-sơ-ra-ên Nổi Loạn

14 Đêm ấy, tất cả dân chúng đều lớn tiếng khóc than. Tất cả dân Y-sơ-ra-ên lằm bằm chống nghịch Môi-se và A-rôn. Toàn dân nói với hai ông: “Ước gì chúng tôi đã chết tại Ai-cập, hoặc qua đời trong sa mạc cho rồi! Tại sao CHÚA đem chúng tôi ra khỏi đất ấy để bắt chúng tôi phải ngã chết dưới lưỡi gươm? Vợ con chúng tôi sẽ trở thành chiến lợi phẩm. Chúng tôi quay về Ai-cập chẳng hơn sao?” Rồi họ bảo nhau: “Chúng ta phải chọn một vị lãnh tụ và quay về Ai-cập!”

Môi-se và A-rôn sấp mặt xuống trước toàn dân Y-sơ-ra-ên đang họp tại đó. Giô-suê con trai Nun và Ca-lép con trai Giê-phu-nê là hai người trong các thám tử xé áo mình và nói cùng toàn thể Y-sơ-ra-ên: “Đất đai chúng tôi đi trinh sát thật quá tốt. Nếu CHÚA đẹp lòng với chúng ta, Ngài sẽ hướng dẫn chúng ta vào xứ ấy, là nơi đất đai đầy tràn sữa và mật, Ngài sẽ ban xứ ấy cho chúng ta. Chỉ xin anh chị em đừng nổi loạn chống nghịch CHÚA. Đừng sợ dân xứ ấy vì chúng ta sẽ nuốt chửng họ đi. Họ không còn được bảo vệ nữa, nhưng CHÚA đang ở với chúng ta. Đừng sợ họ!”

10 Nhưng toàn thể dân chúng bàn nhau đòi ném đá hai người. Ngay lúc ấy, vinh quang của CHÚA xuất hiện tại Trại Hội Kiến cho cả dân Y-sơ-ra-ên. 11 CHÚA phán với Môi-se: “Dân này khinh dể Ta cho đến bao giờ? Chúng không chịu tin Ta cho đến bao giờ, mặc dù Ta đã làm bao nhiêu dấu lạ giữa chúng? 12 Ta sẽ đánh giết chúng bằng một trận dịch và tuyệt diệt chúng, nhưng Ta sẽ làm cho con thành một nước lớn hơn và mạnh hơn chúng.”

13 Môi-se thưa với CHÚA: “Như thế dân Ai-cập sẽ nghe điều đó! Chúa đã dùng quyền năng để đưa dân tộc này ra khỏi Ai-cập. 14 Họ sẽ thuật lại cho cư dân xứ này biết điều đó. Lạy CHÚA, họ đã nghe rằng CHÚA đang ở với dân tộc này và rằng, lạy CHÚA, CHÚA đã được người ta thấy tận mặt, rằng đám mây của CHÚA đã ngự trên họ, và rằng CHÚA đã đi trước họ ban ngày trong một trụ mây và ban đêm trong một trụ lửa. 15 Nếu CHÚA tuyệt diệt dân này một loạt thì các nước đã nghe báo cáo về CHÚA sẽ nói: 16 CHÚA không thể nào đem dân Ngài vào đất đã thề hứa ban cho họ, nên Ngài giết họ đi trong sa mạc.

17 Bây giờ, xin CHÚA bày tỏ quyền năng vĩ đại của Ngài như CHÚA đã công bố: 18 CHÚA chậm giận, dư dật tình yêu thương, tha thứ tội lỗi và sự phản nghịch. Nhưng Ngài không để kẻ có tội thoát khỏi hình phạt; Ngài phạt con cháu về tội lỗi của cha mẹ cho đến đời thứ ba và thứ tư. 19 Xin CHÚA tha tội cho dân này; vì tình thương không hề thay đổi của Ngài; cũng như Ngài đã bao lần tha thứ cho họ từ khi còn ở Ai-cập cho đến ngày nay.”

20 CHÚA đáp: “Theo lời con xin, Ta tha cho họ. 21 Nhưng thật như Ta hằng sống, vinh quang Ta sẽ tràn ngập đất. 22 Trong tất cả những người thấy vinh quang Ta, sẽ không một ai được thấy đất đai Ta đã hứa ban cho tổ tiên họ; họ đã thấy các phép lạ Ta làm tại Ai-cập cũng như 23 trong sa mạc, nhưng đã mười lần họ vẫn thử Ta và không vâng lời Ta. Không một ai trong tất cả những người khinh dể Ta sẽ được thấy đất ấy. 24 Nhưng tôi tớ Ta là Ca-lép, có một tinh thần khác biệt, đã hết lòng theo Ta; nên Ta sẽ đưa Ca-lép vào đất người đã trinh sát, và con cháu người sẽ hưởng chủ quyền đất ấy.” 25 Lúc ấy người A-ma-léc và người Ca-na-an đang sống trong thung lũng. CHÚA phán: “Ngày mai, các người sẽ quay lại, đi vào sa mạc theo hướng Biển Đỏ.”

Rô-ma 3:9-20

Không Có Ai Công Chính

Vậy thì sao? Chúng ta có gì trổi hơn không?[a] Hoàn toàn không; vì chúng tôi đã tuyên bố rằng người Do Thái lẫn người Hy Lạp, tất cả đều ở dưới quyền tội lỗi.

10 Như có chép:

“Chẳng có ai công chính cả, dù một người cũng không.
    Chẳng có ai hiểu biết.
11     Chẳng có ai tìm kiếm Đức Chúa Trời;
Tất cả đều lầm lạc,
    Đều trở thành vô ích;
12 Chẳng ai làm điều lành,
    Không được lấy một người.
13 Cổ họng chúng như huyệt mả mở toang,
    Lưỡi chúng lừa dối,
Dưới môi chúng chứa nọc rắn độc;
14     Miệng chúng nó đầy nguyền rủa và cay đắng;
15 Chân chúng nó mau lẹ làm đổ máu,
16     Chúng gieo rắc tàn phá và đau khổ trên đường chúng đi qua,
17 Và chúng chẳng hề biết con đường bình an.
18     Trước mắt chúng chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời.”

19 Nhưng chúng ta biết rằng những điều Kinh Luật dạy là dạy cho người ở dưới Kinh Luật để mọi miệng phải ngậm lại và để cả thế gian đều chịu tội trước Đức Chúa Trời. 20 Vì không một cá nhân nào do việc làm theo Kinh Luật được xưng công chính trước mặt Ngài, vì qua Kinh Luật người ta nhận biết rõ được tội lỗi.

Ma-thi-ơ 19:1-12

Chúa Giê-su Dạy Về Vấn Đề Ly Dị(A)

19 Khi Đức Giê-su dạy xong những điều ấy, Ngài rời xứ Ga-li-lê và đi đến miền Giu-đê, bên kia sông Giô-đanh. Nhiều đoàn dân đông đi theo Ngài; ở đó Ngài chữa bệnh cho họ.

Những người Pha-ri-si đến hỏi để thử Ngài: “Thưa Thầy, một người có được phép ly dị vợ vì bất cứ lý do nào không?”

Ngài đáp: “Các ông chưa đọc Kinh Thánh rằng: ‘Từ ban đầu, Đấng Tạo Hóa tạo nên người nam và người nữ.’ ”[a] Ngài tiếp, “Vì vậy, người nam sẽ lìa cha mẹ để kết hợp với vợ mình, hai người sẽ trở nên một thân sao?[b] Thế thì, vợ chồng không còn là hai nữa, mà là một. Vậy những người Đức Chúa Trời đã phối hợp, thì loài người không được phân rẽ.”

Những người Pha-ri-si lại hỏi: “Thế tại sao Môi-se đã truyền: ‘Hãy trao cho vợ một tờ giấy ly dị rồi để nàng đi!’ ”

Ngài phán: “Vì lòng dạ các ông chai đá, nên Môi-se đã cho phép ly dị vợ, chớ từ ban đầu không có như thế. Ta nói cho các ông rõ: Trừ trường hợp vợ gian dâm, nếu ai ly dị vợ mà cưới người khác, người ấy phạm tội ngoại tình.”

10 Các môn đệ thưa: “Nếu chỉ có lý do đó để chồng bỏ vợ, thì thà đừng cưới vợ còn hơn.”

11 Nhưng Ngài đáp: “Không phải ai cũng nhận được điều này nhưng chỉ những người được Đức Chúa Trời ban ơn. 12 Có những người hoạn từ khi lọt lòng mẹ, có người hoạn bởi người ta và cũng có người tự hoạn lấy vì Nước Thiên Đàng. Ai có thể nhận được gì, thì hãy nhận.”

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)