Book of Common Prayer
97 Ôi, con yêu mến luật pháp Ngài biết bao!
Ấy là điều con suy gẫm suốt ngày.
98 Các điều răn Ngài giúp con khôn ngoan hơn kẻ thù của mình,
Vì các điều răn ấy hằng ở với con.
99 Con được thông sáng hơn các giáo sư của con,
Vì con nghiền ngẫm các chứng ngôn Ngài.
100 Con được hiểu biết hơn những vị cao niên trưởng thượng,
Vì con vâng giữ các giới luật Ngài.
101 Con đã giữ chân con khỏi mọi đường lối gian tà,
Ðể con có thể vâng giữ lời Ngài.
102 Con không xây bỏ mạng lịnh Ngài,
Vì chính Ngài đã dạy dỗ con.
103 Lời Ngài ngọt ngào trong miệng con dường bao!
Thật ngọt hơn mật ong trong miệng con.
104 Nhờ giới luật Ngài con được thông sáng;
Vì vậy con ghét mọi đường lối dối gian.
105 Lời Ngài là ngọn đèn cho chân con,
Là ánh sáng cho đường lối con.
106 Con đã hứa nguyện và con sẽ giữ lời hứa nguyện ấy;
Con sẽ vâng giữ các mạng lịnh công chính của Ngài.
107 Con đã bị khốn đốn nặng nề;
Chúa ôi, xin phục hồi sinh lực cho con, theo như lời Ngài.
108 Chúa ôi, xin đoái nhậm của lễ cảm tạ của miệng con,
Xin dạy dỗ con các mạng lịnh Ngài.
109 Mạng sống con thường như chỉ mành treo chuông,[a]
Dầu vậy con vẫn không quên luật pháp Ngài.
110 Kẻ ác đã gài bẫy để hại con,
Nhưng con không rời khỏi giới luật Ngài.
111 Chứng ngôn Ngài là di sản con sẽ thừa hưởng mãi mãi,
Vì chứng ngôn ấy là niềm vui của lòng con.
112 Con quyết tâm thi hành luật lệ Ngài mãi mãi,
Cho đến tận cùng.
113 Con ghét những kẻ hai lòng,
Nhưng con yêu mến luật pháp Ngài.
114 Ngài là nơi nương náu và thuẫn khiên của con;
Con đặt hy vọng nơi lời Ngài.
115 Hỡi những kẻ làm ác, hãy dang xa khỏi ta,
Ðể ta vâng giữ những điều răn của Ðức Chúa Trời ta.
116 Xin gìn giữ con theo lời Ngài để con được sống,
Và đừng để con bị hổ thẹn vì hy vọng của mình.
117 Xin gìn giữ con để con được an toàn,
Hầu con sẽ tôn kính luật lệ Ngài mãi mãi.
118 Ngài loại bỏ những kẻ lìa bỏ luật lệ Ngài,
Vì mánh lới của chúng sẽ trở nên vô ích.
119 Ngài dứt bỏ tất cả kẻ ác trên đất như đồ cặn bã;
Vì thế con yêu mến các chứng ngôn Ngài.
120 Cơ thể con run lên vì sợ Ngài;
Con rất sợ bị Ngài đem ra phán xét.
Lòng Tốt của Ðức Chúa Trời Ðối Với Sự Lầm Lạc của Dân I-sơ-ra-ên
Thơ của A-sáp
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Ghi-tít
1 Hãy cất tiếng ca ngợi Ðức Chúa Trời, sức mạnh của chúng ta;
Hãy lớn tiếng vui vẻ ca tụng Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.
2 Hãy trỗi nhạc, hãy đánh trống,
Hãy dùng đàn lia và hạc cầm hòa tấu với nhau.
3 Hãy thổi kèn vang lên vào Ngày Mồng Một,[a]
Vào Ngày Rằm,[b] và vào các ngày lễ trọng thể của chúng ta,
4 Vì ấy là một luật định cho I-sơ-ra-ên,
Một mạng lịnh của Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.
5 Ngài đã lập điều ấy để làm một chứng tích giữa Giô-sép,
Khi Ngài đi trừng phạt trên đất Ai-cập,
Nơi tôi nghe một ngôn ngữ tôi chẳng hiểu.
6 “Ta đã cất gánh nặng của kẻ làm nô lệ khỏi vai nó;
Ðôi tay nó đã khỏi bưng thúng giỏ của kẻ lao nô.
7 Trong cơn hoạn nạn ngươi đã kêu cầu, và Ta đã giải cứu ngươi;
Từ trời cao huyền bí, nơi sấm sét phát ra, Ta đã đáp lời ngươi,
Ta đã thử lòng ngươi qua việc thiếu nước ở Mê-ri-ba. (Sê-la)
8 Hỡi dân Ta, hãy nghe, Ta khuyến cáo các ngươi;
Hỡi I-sơ-ra-ên, ước gì ngươi chịu nghe Ta!
9 Ở giữa ngươi chớ có thần lạ nào;
Ngươi chớ thờ lạy bất cứ thần nào khác.
10 Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời[c] của ngươi,
Ðấng đã đem ngươi lên từ đất Ai-cập;
Hãy mở rộng miệng ngươi ra để Ta cho nó được no đầy.
11 Nhưng dân Ta chẳng nghe tiếng Ta;
I-sơ-ra-ên chẳng vâng lời Ta;
12 Nên Ta đã phó chúng cho tính bướng bỉnh của lòng chúng,
Ðể chúng cứ đi theo mưu ý của chúng.
13 Ôi, ước gì dân Ta chịu nghe Ta;
Ước gì I-sơ-ra-ên cứ đi trong đường lối Ta.
14 Chắc hẳn Ta đã mau lẹ triệt hạ những kẻ thù của chúng rồi,
Và dùng tay Ta đối phó những kẻ chống nghịch chúng rồi.”
15 Nguyện những kẻ ghét Chúa phải phủ phục trước mặt Ngài,
Và số phận của chúng phải như thế đời đời,
16 Và nguyện Ngài nuôi con dân Ngài bằng gạo thơm ngon nhất,
Như lời Ngài, “Ta cho ngươi no thỏa bằng mật ngọt lấy ra từ vầng đá.”
Khuyên Hãy Xét Xử theo Công Lý
Thơ của A-sáp
1 Ðức Chúa Trời chủ trì cuộc họp giữa các đấng bậc có quyền;[d]
Ngài đoán xét giữa các thần.
2 “Các ngươi cứ xét xử một cách bất công,
Và thiên vị kẻ gian ác cho đến bao giờ mới thôi? (Sê-la)
3 Khá minh oan cho người nghèo khó và kẻ mồ côi;
Hãy thực thi công lý cho người bị áp bức và kẻ khốn cùng.
4 Khá cứu giúp người nghèo khó và kẻ khốn cùng;
Hãy giải thoát họ khỏi tay những kẻ gian ác.”
5 Họ chẳng biết chi và chẳng hiểu chi;
Họ cứ miệt mài đi trong bóng tối;
Tất cả nền móng của thế gian đều chao đảo chệch đường.
6 Ta nói, “Các ngươi là các thần,
Tất cả các ngươi đều là con của Ðấng Tối Cao.
7 Dầu vậy các ngươi sẽ chết như mọi người
Và sẽ ngã xuống như mọi kẻ quyền thế khác.”
8 Ðức Chúa Trời ôi, xin trỗi dậy để đoán xét thế gian,
Vì mọi dân mọi nước đều là cơ nghiệp của Ngài.
Gia-cốp Ðoạt Lời Chúc Phước của Ê-sau
27 Thời gian trôi qua I-sác đã già. Mắt ông trở nên mù lòa, ông không còn trông thấy nữa. Ông gọi Ê-sau con đầu lòng của ông, “Con ơi!”
Ê-sau thưa, “Thưa, con đây.”
2 Ông nói, “Nầy, con thấy đó, cha đã già lắm rồi, không biết ngày nào sẽ qua đời. 3 Vậy bây giờ con hãy lấy các khí giới của con, tức lấy ống tên và cây cung của con, rồi ra đồng săn thú đem về cho cha. 4 Con hãy làm một món ngon, món cha thích ăn, rồi đem đến cho cha ăn, để linh hồn cha chúc phước cho con trước khi cha qua đời.” 5 Vả, lúc I-sác nói chuyện với Ê-sau con trai ông thì Rê-be-ca nghe được. Vậy Ê-sau đi ra đồng săn thú rừng để đem về làm thịt.
6 Trong khi đó Rê-be-ca nói với Gia-cốp con trai bà, “Nầy, mẹ có nghe cha con bảo Ê-sau anh con rằng, 7 ‘Hãy đi săn thú và làm cho cha một món ngon, để cha ăn và chúc phước cho con trước mặt Chúa trước khi cha qua đời.’ 8 Vậy hỡi con của mẹ, bây giờ hãy vâng lời mẹ và làm theo những gì mẹ bảo. 9 Hãy ra bầy súc vật, bắt cho mẹ hai con dê con mập. Mẹ sẽ làm một món ngon cha con thích. 10 Sau đó con sẽ bưng đến cho cha, để cha con dùng và sẽ chúc phước cho con trước khi qua đời.”
11 Gia-cốp thưa với mẹ chàng, “Thưa mẹ, anh Ê-sau của con mình mẩy đầy lông, còn con thì nhẵn nhụi. 12 Thế nào cha cũng sờ vào người con, rồi cho con là đứa lừa dối. Con chắc phải chuốc lấy lời nguyền rủa chứ không được chúc phước đâu.”
13 Mẹ chàng bảo, “Con ơi, hãy để lời nguyền rủa đó mẹ chịu. Con hãy vâng lời mẹ. Hãy đi và bắt mấy con dê con cho mẹ.”
14 Vậy Gia-cốp đi, bắt hai con dê con, và đem đến cho mẹ chàng. Bà làm một món ăn ngon đúng theo sở thích của cha chàng. 15 Ðoạn Rê-be-ca lấy quần áo tốt nhất của Ê-sau con đầu lòng của bà để sẵn trong nhà mặc cho Gia-cốp con trai thứ của bà. 16 Bà cũng lấy da hai con dê con ấy bao hai tay và cổ của Gia-cốp, vì tay và cổ Gia-cốp không có lông. 17 Ðoạn bà để món ăn ngon và bánh đã làm vào tay Gia-cốp con trai bà.
18 Vậy Gia-cốp đi vào gặp cha chàng và nói, “Thưa cha.”
Ông đáp, “Cha đây. Con là đứa nào đó?”
19 Gia-cốp thưa với ông, “Con là Ê-sau, con đầu lòng của cha đây. Con đã làm theo lời cha bảo. Mời cha ngồi dậy, ăn miếng thịt săn con đã làm, rồi linh hồn cha chúc phước cho con.”
20 I-sác hỏi, “Sao con đi săn và bắt được thú rừng về mau thế?”
Chàng đáp, “Ấy là nhờ Chúa, Ðức Chúa Trời của cha, phù hộ nên con mới được may mắn.”
21 I-sác nói với Gia-cốp, “Con hãy lại gần đây, để cha sờ xem có phải là Ê-sau con của cha chăng?” 22 Vậy Gia-cốp lại gần I-sác cha chàng. Ông sờ chàng và nói, “Tiếng thì tiếng của Gia-cốp, mà tay thì tay của Ê-sau.” 23 Ông không nhận ra được, vì hai tay chàng cũng có lông nhiều như hai tay của Ê-sau anh chàng. Vậy ông chúc phước cho chàng. 24 Ông lại hỏi nữa, “Có phải con đích thực là Ê-sau con trai của cha không?”
Gia-cốp đáp, “Dạ phải, chính con đây.”
25 Ông nói, “Hãy bưng món thịt rừng con săn được đó lại đây để cha ăn, rồi linh hồn cha sẽ chúc phước cho con.” Chàng bưng thức ăn lại cho ông và ông ăn; sau đó chàng mang rượu đến cho ông và ông uống. 26 Ðoạn I-sác cha chàng bảo, “Con ơi, hãy lại gần và hôn cha đi.” 27 Gia-cốp lại gần và hôn cha chàng. I-sác ngửi mùi thơm của áo con ông, ông chúc phước và nói,
“Ðây là mùi thơm của con tôi,
Chẳng khác gì mùi thơm của cánh đồng Chúa ban phước.
28 Nguyện Ðức Chúa Trời ban cho con sương móc từ trời và màu mỡ của đất,
Ðể con sẽ có dồi dào lúa gạo và rượu mới.
29 Nguyện các dân phục vụ con, và các nước phủ phục trước mặt con.
Hãy nhận lấy quyền làm chủ bà con dòng họ của con;
Các con cháu của mẹ con sẽ phủ phục trước mặt con.
Kẻ nào nguyền rủa con sẽ bị nguyền rủa;
Người nào chúc phước cho con sẽ được ban phước.”
NẾP SỐNG MỚI CỦA NGƯỜI TIN THỜ CHÚA
(12:1 - 15:13)
Khuyên Dâng Mình Cho Chúa
12 Vậy thưa anh chị em, cậy ơn thương xót của Ðức Chúa Trời, tôi nài khuyên anh chị em hãy dâng thân thể mình làm của lễ sống, thánh, và đẹp lòng Ðức Chúa Trời; đó là cách thờ phượng hợp lý[a] của anh chị em. 2 Ðừng rập khuôn theo đời này, nhưng hãy được biến đổi theo sự đổi mới trong tâm trí mình, để anh chị em có thể phân biệt được ý muốn tốt đẹp, vui lòng, và toàn hảo của Ðức Chúa Trời là gì.
Sống Khiêm Nhường trong Hội Thánh
3 Cậy vào ân sủng đã ban cho tôi, tôi xin thưa với mỗi người trong anh chị em: đừng đánh giá mình quá cao so với thực chất của mình, nhưng hãy suy nghĩ thực tế một chút, theo lượng đức tin Ðức Chúa Trời đã ban cho mỗi người.
4 Vì giống như chúng ta có nhiều chi thể trong một thân thể, và tất cả các chi thể không có cùng một nhiệm vụ, 5 cũng vậy, chúng ta tuy nhiều người, nhưng chỉ là một thân trong Ðấng Christ, và mỗi người là chi thể của nhau. 6 Tùy theo ơn đã ban cho chúng ta, chúng ta có những ân tứ khác nhau. Ai được ơn nói tiên tri, hãy nói theo lượng đức tin; 7 ai được ơn phục vụ, hãy hết lòng phục vụ; ai được ơn dạy dỗ, hãy tận tâm dạy dỗ; 8 ai được ơn khích lệ, hãy bền lòng khích lệ; ai được ơn ban cho, hãy rộng rãi ban cho; ai được ơn lãnh đạo, hãy chuyên cần lãnh đạo; ai được ơn thương xót, hãy vui vẻ mà làm.
Ánh Sáng của Thế Gian
12 Ðức Chúa Jesus lại nói với họ rằng, “Ta là ánh sáng của thế gian. Người nào theo Ta sẽ không đi trong bóng tối, nhưng sẽ có ánh sáng của sự sống.”
13 Những người Pha-ri-si nói với Ngài, “Thầy tự làm chứng cho mình thì lời chứng ấy đâu có giá trị gì.”
14 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Dẫu Ta tự làm chứng cho mình, nhưng lời chứng của Ta vẫn có giá trị, vì Ta biết Ta từ đâu đến, và Ta sẽ đi đâu, nhưng các ngươi không biết Ta từ đâu đến và không biết Ta sẽ đi đâu. 15 Các ngươi xét đoán theo xác thịt; Ta không xét đoán ai. 16 Nhưng nếu Ta xét đoán, phán quyết của Ta có giá trị; vì Ta không xét đoán một mình, nhưng Ta và Ðấng đã sai Ta. [a] 17 Trong Luật Pháp các ngươi có chép rằng lời chứng của hai người có giá trị.
19 Vậy họ hỏi Ngài, “Cha Thầy ở đâu?”
Ðức Chúa Jesus đáp, “Các ngươi không biết Ta và cũng không biết Cha Ta. Nếu các ngươi biết Ta thì các ngươi cũng biết Cha Ta.”
20 Ðức Chúa Jesus đã nói những lời đó khi Ngài giảng dạy trong đền thờ, gần nơi để thùng tiền dâng. Không ai tra tay trên Ngài, vì giờ Ngài chưa đến.
Copyright © 2011 by Bau Dang