Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 38

Lời Cầu Nguyện của Người Thống Hối

Thơ của Ða-vít

Ðể làm một của lễ tưởng niệm

Chúa ôi, xin đừng khiển trách con trong khi Ngài nóng giận;
Xin đừng sửa phạt con giữa cơn thịnh nộ của Ngài,
Vì các mũi tên của Ngài đã ghim thấu vào con,
Và tay Ngài đã đè nặng trên con.
Vì cơn giận của Ngài, thân thể con không chỗ nào lành lặn;
Vì tội lỗi của con, các xương con chẳng còn cái mạnh lành.
Vì các tội lỗi của con đã chồng chất cao quá đầu con;
Chúng giống như một gánh nặng, đè nặng quá sức con.
Những vết thương của con đã trở nên hôi thối và mưng mủ,
Bởi vì con đã ngu dại.
Con phải cúi khom và khòm cụp;
Con vừa đi vừa rên rỉ suốt ngày.
Vì gan ruột con như bị lửa hừng thiêu đốt,
Da thịt con chẳng còn lành lặn chỗ nào.
Con bị kiệt lực và bị nghiền nát;
Con rên rỉ than van, vì lòng con luôn lo lắng bồn chồn.

Chúa ôi, mọi ước nguyện của con đều ở trước mặt Ngài;
Nỗi thở than của con chẳng thể giấu được Ngài.
10 Lòng con luôn hồi hộp; sức lực con tiêu tan;
Ngay cả thị lực của con cũng biến mất.
11 Những người con yêu thương và bạn bè con đều xa lánh khi con bị đánh phạt;
Những bà con của con cũng đứng tránh ở đằng xa.
12 Những kẻ muốn giết con gài bẫy để hại mạng sống con;
Những kẻ tìm cách làm tổn thương con trù ẻo con sớm mất;
Suốt ngày chúng bàn tính những cách để phản bội lọc lừa.

13 Nhưng con, con như người điếc chẳng thèm nghe,
Như người câm chẳng thèm nói.
14 Thật vậy con như người không nghe không biết;
Miệng con chẳng buồn biện hộ làm gì.
15 Chúa ôi, con chỉ trông cậy nơi Ngài;
Xin nhậm lời con, lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con.
16 Vì con đã nói, “Chúng sẽ chẳng được vui mừng vì cớ tôi đâu;
Dù chân tôi có trợt, nhưng chúng sẽ chẳng có dịp để lên mình.”
17 Vì con sắp ngã rồi,
Nỗi đau đớn của con hằng ở trước mặt con.
18 Con xưng nhận tội lỗi của con;
Con rất khổ tâm vì tội của con.

19 Những kẻ thù của con hăng say và mạnh bạo;
Những kẻ ghét con thật vô cớ nhiều thay.
20 Chúng là những kẻ lấy điều ác báo đáp cho điều thiện;
Chúng chống đối con, vì con quyết tâm theo điều thiện.

21 Chúa ôi, xin đừng bỏ con;
Ðức Chúa Trời của con ôi, xin đừng ở xa con.
22 Xin mau mau đến cứu giúp con;
Lạy Chúa, Ðấng Giải Cứu của con.

Thánh Thi 119:25-48

25 Linh hồn con bám vào cát bụi;
Xin phục hồi sinh lực cho con theo như lời Ngài.
26 Con trình lên Ngài các đường lối con, và Ngài đã đáp lời con;
Xin dạy con các luật lệ Ngài.
27 Xin giúp con hiểu ý nghĩa các giới luật Ngài,
Ðể con suy gẫm những việc diệu kỳ của Ngài.
28 Linh hồn con buồn rã rượi vì trĩu nặng thảm sầu;
Xin làm cho con được mạnh mẽ theo như lời Ngài.
29 Xin đem con đường giả dối xa khỏi con,
Và dủ lòng thương ban cho con luật pháp Ngài.
30 Con đã chọn con đường chân thật;
Con quyết để mạng lịnh Ngài hằng ở trước mặt con.
31 Con bám chặt vào các chứng ngôn Ngài;
Chúa ôi, xin đừng để con bị hổ thẹn.
32 Con sẽ chạy theo con đường các điều răn Ngài;
Vì Ngài khai tâm mở trí con.

33 Chúa ôi, xin dạy con đường lối các luật lệ Ngài,
Ðể con vâng giữ nó đến cùng.
34 Xin ban cho con sự thông hiểu để con làm theo luật pháp Ngài,
Và vâng giữ nó hết lòng.
35 Xin dẫn con đi trong đường các điều răn Ngài,
Vì con ưa thích các điều răn ấy.
36 Xin khiến lòng con hướng về các chứng ngôn Ngài,
Chứ không phải chỉ lo kiếm lợi lộc cho mình.
37 Xin khiến mắt con quay khỏi những vinh hoa phù phiếm,
Và phục hồi sinh lực con trong đường lối Ngài.
38 Xin làm ứng nghiệm lời Ngài trên tôi tớ Ngài,
Người hằng kính sợ Ngài.
39 Xin đừng để con bị sỉ nhục, tức điều con hằng lo sợ,
Vì các mạng lịnh Ngài thật tốt đẹp.
40 Kìa, con khao khát giới luật Ngài biết bao!
Xin lấy đức công chính Ngài phục hồi sinh lực con.

41 Chúa ôi, nguyện tình thương của Ngài đến với con;
Nguyện ơn cứu rỗi của Ngài đến với con y như lời hứa của Ngài,
42 Ðể con có thể đối đáp với kẻ sỉ nhục con,
Vì con tin cậy nơi lời Ngài.
43 Xin đừng cất lời chân thật khỏi miệng con,
Vì con đặt hy vọng vào mạng lịnh Ngài.
44 Con sẽ vâng giữ luật pháp Ngài luôn luôn,
Cho đến đời đời vô cùng.
45 Con sẽ bước đi tự do thoải mái,
Vì con tìm kiếm các giới luật Ngài.
46 Con sẽ nói ra chứng ngôn Ngài trước mặt các vua,
Và sẽ không bị hổ thẹn.
47 Con sẽ vui thích trong các điều răn Ngài,
Ðó là những gì con yêu mến.
48 Con đưa tay lên đón nhận các điều răn Ngài, đó là những gì con yêu mến,
Và con sẽ suy gẫm các luật lệ Ngài.

I Sa-mu-ên 20:1-23

Tình Bạn Giữa Ða-vít và Giô-na-than

20 Bấy giờ Ða-vít rời khỏi Na-i-ốt trong vùng Ra-ma và đi trốn. Ông đến gặp Giô-na-than và nói, “Em đã làm gì sai? Em có tội tình gì? Em đã có lỗi gì đối với cha anh, mà ông đã tìm cách giết em?”

Giô-na-than nói với ông, “Không đời nào! Em sẽ không chết đâu. Nầy, cha anh không làm điều gì, hoặc lớn hoặc nhỏ, mà không bàn trước với anh. Tại sao cha anh giấu anh việc nầy? Không có chuyện như vậy đâu.”

Ða-vít lại thề và nói, “Cha anh chắc biết rằng em được ơn trước mặt anh, nên có lẽ ông đã nghĩ, ‘Ðừng để Giô-na-than biết điều nầy, kẻo nó buồn.’ Nhưng có Chúa hằng sống chứng giám và em xin chỉ mạng sống anh mà thề rằng giữa em và cái chết chỉ còn một bước mà thôi.”

Giô-na-than nói với Ða-vít, “Bây giờ em muốn gì anh sẽ làm cho.”

Ða-vít đáp với Giô-na-than, “Ngày mai là ngày đầu tháng,[a] đáng lý em phải dùng bữa chung với đức vua. Nhưng xin anh cho em đi, để em vào trong đồng mà trốn cho đến chiều tối ngày thứ ba. Nếu cha anh có hỏi gì về em, xin anh nói giùm rằng, ‘Ða-vít có nài nỉ con, xin cho nó về Bết-lê-hem thành của nó để dự cuộc tế lễ hằng năm của mọi người trong gia đình nó.’ Nếu đức vua nói, ‘Tốt lắm,’ thì tôi tớ anh sẽ được an toàn; nhưng nếu người đùng đùng nổi giận, thì xin anh biết rằng chắc chắn người đã quyết tâm làm điều ác rồi. Vậy xin anh đối xử tốt với tôi tớ anh, vì anh và tôi tớ anh đã lập một giao ước với nhau trước mặt Chúa. Còn nếu anh thấy em có lỗi gì thì xin anh hãy tự tay giết em đi, vì tại sao anh nỡ đem nộp em cho cha anh?”

Giô-na-than nói, “Không đời nào có chuyện ấy đâu. Nhưng nếu anh biết chắc cha anh có ác ý và muốn hại em, anh sẽ báo cho em hay.”

10 Ða-vít lại nói với Giô-na-than, “Ai sẽ báo cho em biết cha anh sẽ đáp lời anh cách xẳng xớm bây giờ?”

11 Giô-na-than trả lời Ða-vít, “Hãy đi, chúng ta hãy ra ngoài đồng.” Vậy hai người đi ra ngoài đồng. 12 Giô-na-than nói với Ða-vít, “Nguyện Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, chứng giám! Ngày mai hoặc ba ngày nữa, vào giờ nầy, anh sẽ dọ ý cha anh. Nếu cha anh có ý tốt đối với Ða-vít mà anh không sai người đến báo cho em hay, 13 nguyện Chúa sẽ phạt Giô-na-than cách nặng nề. Còn nếu cha anh có ác ý, muốn hại em, anh sẽ báo cho em biết, để em trốn đi, hầu được an toàn. Cầu xin Chúa ở với em cũng như Ngài đã từng ở với cha anh. 14 Em sẽ lấy đức nhân từ của Chúa đối xử với anh, để anh được sống; còn nếu anh chết rồi, 15 thì mãi mãi em sẽ không bao giờ dứt bỏ lòng nhân từ của em đối với gia đình anh, cho dù Chúa có diệt mọi kẻ thù của Ða-vít khỏi mặt đất đi nữa.”

16 Vậy Giô-na-than lập một giao ước với nhà Ða-vít rằng, “Nguyện Chúa hạch tội mọi kẻ thù của Ða-vít.” 17 Giô-na-than cũng bắt Ða-vít thề, bởi vì ông rất thương Ða-vít. Ông thương Ða-vít như thương chính mạng sống mình. 18 Ðoạn Giô-na-than nói với Ða-vít, “Ngày mai là ngày đầu tháng, và em sẽ vắng mặt. Ghế của em sẽ trống. 19 Ðến ngày thứ ba, em hãy mau xuống nơi đã hẹn hôm trước và núp sau Vầng Ðá Ê-xên. 20 Anh sẽ bắn ba mũi tên vào một bên của vầng đá ấy, như thể anh nhắm bắn một mục tiêu. 21 Rồi anh sẽ sai một đứa trẻ và bảo rằng, ‘Hãy đi, kiếm mấy mũi tên đem về đây.’ Nếu anh bảo nó, ‘Kìa, mấy mũi tên ấy ở bên cạnh ngươi, hãy lượm lên,’ thì em hãy ra, vì có Chúa hằng sống chứng giám, em sẽ được an toàn và không có gì nguy hiểm. 22 Nhưng nếu anh bảo đứa trẻ ấy, ‘Kìa, mấy mũi tên đó ở trước mặt ngươi,’ thì em hãy ra đi bình an, vì Chúa đã bảo em hãy ra đi. 23 Còn những gì em và anh đã nói với nhau, nguyện Chúa sẽ chứng giám giữa em và anh mãi mãi.”

Công Vụ Các Sứ đồ 12:18-25

18 Ðến sáng ngày trong đám quân canh có sự nhốn nháo không nhỏ về việc biến mất của Phi-rơ. 19 Hê-rốt cho lùng kiếm Phi-rơ khắp nơi nhưng không tìm ra được. Ông ra lịnh hỏi cung toán quân canh gác, rồi truyền đem họ đi xử tử. Sau đó ông rời Giu-đê đi xuống Sê-sa-rê và ở lại đó.

Hê-rốt Bị Chúa Phạt Chết

20 Lúc ấy Vua Hê-rốt[a] rất giận dân Ty-rơ và dân Si-đôn, vì họ đồng lòng kéo nhau đến yêu sách ông. Nhưng sau khi Ba-la-tút, quan hầu cận của vua, nhận lời giúp đỡ họ, họ xin làm hòa, vì xứ sở của họ bị lệ thuộc vào thực phẩm cung cấp từ lãnh thổ của vua. 21 Ðến ngày đã định, Hê-rốt mặc vương bào, ngồi trên ngai, và tuyên phán với họ.

22 Ðám đông tung hô, “Ðó là tiếng của một vị thần chớ không phải tiếng của loài người.” 23 Ngay lập tức, một thiên sứ của Chúa đánh ông gục xuống, vì ông đã không nhường vinh hiển cho Ðức Chúa Trời; và ông bị trùng đục mà chết. 24 Còn Ðạo[b] của Ðức Chúa Trời cứ tiếp tục lớn mạnh và phát triển.

Ba-na-ba và Sau-lơ Trở Về An-ti-ốt

25 Sau khi đã hoàn tất công tác, Ba-na-ba và Sau-lơ rời Giê-ru-sa-lem trở về, dẫn theo Giăng, cũng gọi là Mác.

Mác 2:13-22

Chúa Kêu Gọi Lê-vi

(Mat 9:9; Lu 5:27-28)

13 Ngài đi ra bờ biển trở lại; cả một đám đông kéo đến với Ngài, và Ngài dạy dỗ họ. 14 Trên đường đi Ngài thấy Lê-vi con của Anh-phê đang ngồi ở trạm thu thuế, Ngài nói với ông, “Hãy theo Ta.” Ông đứng dậy và đi theo Ngài.

Chúa Dùng Bữa với Những Người Tội Lỗi

(Mat 9:10-13; Lu 5:29-32)

15 Sau việc đó Ngài ngồi ăn tối tại nhà của Lê-vi. Có nhiều người thu thuế và những kẻ tội lỗi ngồi ăn với Ðức Chúa Jesus và các môn đồ Ngài, vì có nhiều người đã theo Ngài. 16 Khi các thầy dạy giáo luật của phái Pha-ri-si thấy Ngài ngồi ăn với những kẻ tội lỗi và những người thu thuế, họ nói với các môn đồ Ngài, “Tại sao Thầy các anh ăn uống với phường thu thuế và những kẻ tội lỗi như thế?”

17 Nghe vậy Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Không phải những người mạnh khỏe cần y sĩ, nhưng là những người bịnh. Ta đến không phải để gọi những người công chính, nhưng là những kẻ tội lỗi.”

Chúa Dạy về Sự Kiêng Ăn

(Mat 9:14-17; Lu 5:33-39)

18 Khi ấy các môn đồ của Giăng và của người Pha-ri-si đang kiêng ăn. Có người đến hỏi Ngài, “Tại sao các môn đồ của Giăng và các môn đồ của phái Pha-ri-si kiêng ăn, còn các môn đồ của Thầy không kiêng ăn?”

19 Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Các bạn của chàng rể có thể kiêng ăn khi chàng rể còn ở với họ chăng? Khi chàng rể còn ở với họ, họ không thể kiêng ăn. 20 Nhưng đến ngày chàng rể phải lìa họ, ngày ấy họ sẽ kiêng ăn. 21 Không ai vá miếng vải mới vào chiếc áo cũ, vì làm như thế, miếng vải mới sẽ rút lại, vải mới sẽ kéo chằng vải cũ, và tạo ra một chỗ rách mới tệ hơn. 22 Không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì làm như thế, rượu mới sẽ làm vỡ bầu da, rồi cả rượu lẫn bầu rượu sẽ bị mất; nhưng người ta đổ rượu mới vào bầu da mới.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang