Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 45

Bài Ca Mừng Hôn Lễ của Vua

Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra

Một bản tình ca

Cho Trưởng Ban Nhạc

Theo điệu Sô-san-nim

Lòng tôi tràn đầy những ý tưởng cao đẹp;
Tôi xin ngâm cho vua nghe những lời thơ tao nhã;
Lưỡi tôi như ngòi viết của một văn sĩ tài hoa.
Ðức vua tuấn tú hơn hẳn các con trai của loài người;
Ân điển thoát ra từ môi người;
Cho nên Ðức Chúa Trời ban phước cho người mãi mãi.
Hỡi người dũng mãnh, xin nịt gươm người bên hông;
Xin mặc lấy sự huy hoàng và uy nghi!

Vì cớ chân lý, khiêm nhu, và công chính,
Người oai hùng cỡi ngựa ra đi cách hiên ngang;
Nguyện tay phải người thực hiện những việc đáng sợ.
Nguyện những mũi tên của người thật bén nhọn,
Ghim thấu vào tim những kẻ thù của người;
Nguyện các dân ngã rạp dưới chân người.

Ðức Chúa Trời ôi, nguyện ngôi người còn đời đời vô cùng;
Nguyện vương trượng của người là vương trượng của công lý.
Người yêu công chính và ghét gian tà,
Nên Ðức Chúa Trời, Thần của người, đã xức dầu cho người bằng dầu vui mừng để lập người trên các đồng bạn của người.
Vương bào của người tỏa ra mùi thơm của mộc dược, trầm hương, và nhục quế;
Trong cung điện bằng ngà, những nhạc khí bằng dây làm cho người vui vẻ.
Các công chúa của các vua là những thiếu nữ giữa vòng những người nữ quý phái của người;
Hoàng hậu đứng bên phải người thật diễm lệ trong y phục bằng vàng Ô-phia.

10 Hỡi ái nữ, hãy lắng nghe, hãy chú tâm và nghe cho kỹ:
Hãy quên dân tộc con và nhà cha con,
11 Ðể đức vua sẽ ái mộ nhan sắc của con,
Vì người là chúa của con, con hãy phủ phục trước mặt người.
12 Bấy giờ Ái Nữ của Ty-rơ sẽ đem lễ vật đến cho con;
Những người giàu sang trong dân sẽ đến cầu ơn con.

13 Ái nữ của đức vua thật lộng lẫy trong cung điện của nàng;
Áo nàng được dệt bằng vàng.
14 Khi nàng được đưa đến chầu đức vua, nàng mặc áo thêu nhiều màu tuyệt đẹp;
Các trinh nữ theo hầu nàng cũng được diện kiến đức vua.
15 Họ được đưa đi với lòng vui mừng hớn hở,
Khi họ được vào chầu trong cung điện của đức vua.

16 Các con trai của đức vua sẽ kế vị tổ tiên họ;
Ðức vua lập họ làm những lãnh tụ trên khắp nước.
17 Tôi sẽ làm cho danh người được ghi nhớ trải qua các đời,
Ðể các dân cảm tạ người đời đời mãi mãi.

Thánh Thi 47-48

Thơ của con cháu Cô-ra

Cho Trưởng Ban Nhạc

Hãy vỗ tay, hỡi mọi người!
Hãy lớn tiếng reo mừng ca ngợi Ðức Chúa Trời!
Chúa, Ðấng Tối Cao, thật đáng kính sợ.
Ngài là Vua cao cả trên toàn thế giới.
Ngài làm cho các dân bị khuất phục dưới chúng tôi,
Và các nước ở dưới chân chúng tôi.
Ngài chọn cơ nghiệp cho chúng tôi,
Vinh hiển của Gia-cốp, người Ngài yêu mến. (Sê-la)

Ðức Chúa Trời ngự lên giữa tiếng reo mừng;
Chúa ngự lên giữa tiếng kèn trỗi lên vang lừng.
Hãy ca ngợi Ðức Chúa Trời; khá hát lên những bài chúc tụng;
Hãy ca ngợi Vua chúng ta; khá hát lên những bài chúc tụng,
Vì Ðức Chúa Trời là Vua của toàn thế giới;
Hãy ca ngợi Ngài bằng những bài thánh thi chúc tụng.

Ðức Chúa Trời trị vì trên các dân các nước;
Ðức Chúa Trời ngự trên ngôi thánh của Ngài.
Các lãnh tụ thế giới họp nhau lại làm dân của Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham,
Bởi vì các thủ lãnh[a] trên thế gian đều thuộc về Ðức Chúa Trời.
Ngài được tôn chí cao!

Vẻ Ðẹp và Vinh Hiển của Si-ôn

Một thánh thi do con cháu Cô-ra cảm tác

Chúa thật vĩ đại thay!
Ngài đáng được ca ngợi hết lòng trong thành của Ðức Chúa Trời chúng ta, trên núi thánh của Ngài.
Núi Si-ôn nổi bật ở phương bắc thật đẹp đẽ thay;
Ðó là niềm vui của cả thế giới, là kinh đô của Vua cao cả.
Ðức Chúa Trời hiện diện trong các chiến lũy của thành;
Ngài được thiên hạ biết rằng chính Ngài là đồn lũy của thành.

Vì kìa, các vua nhóm nhau lại,
Ðể cùng nhau tấn công thành;
Nhưng vừa khi thấy nó, họ đều kinh ngạc;
Họ hoảng kinh và cùng nhau chạy trốn.
Nỗi kinh hoàng phủ lấy họ;
Họ đau đớn như sản phụ sắp lâm bồn.
Ngài đập tan họ,
Như ngọn gió đông đập vỡ những tàu lớn đến từ Tạt-si.
Chúng ta đã nghe nói thể nào thì chúng ta đã thấy thể ấy trong thành của Chúa các đạo quân, tức trong thành của Ðức Chúa Trời chúng ta:
Ðức Chúa Trời sẽ lập cho thành vững bền đời đời. (Sê-la)

Ðức Chúa Trời ôi, chúng con suy gẫm về tình yêu của Ngài trong đền thờ Ngài.
10 Ðức Chúa Trời ôi, thật như danh Ngài thể nào,
Sự ca ngợi Ngài khắp tận cùng trái đất cũng thể ấy;
Trong tay phải Ngài quả có đầy công lý.[b]
11 Nguyện Núi Si-ôn vui mừng;
Nguyện các thành[c] của Giu-đa vui vẻ,
Vì sự phán xét của Ngài.

12 Hãy đi vòng quanh Si-ôn.
Hãy đi chung quanh thành ấy.
Hãy đếm các tháp canh của nó.
13 Hãy để ý đến các chiến lũy của nó;
Hãy ngắm xem các cung điện của nó;
Ðể bạn có thể nói lại cho thế hệ mai sau.
14 Vì Ðức Chúa Trời là Ðấng đã làm như vậy đó.
Ngài là Thần[d] của chúng ta đến đời đời vô cùng.
Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta cho đến khi chúng ta qua đời.

Ê-xơ-ra 5

Ðền Thờ Ðược Tiếp Tục Xây Dựng

Lúc ấy Tiên Tri Ha-gai[a] và Tiên Tri Xa-cha-ri[b] thuộc dòng dõi của I-đô đã nhân danh Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, Ðấng ngự trên họ, để nói tiên tri động viên người Do-thái. Bấy giờ Xê-ru-ba-bên con của Sê-anh-ti-ên và Giê-sua con của Giô-xa-đắc đứng dậy tiếp tục xây dựng lại Nhà Ðức Chúa Trời ở Giê-ru-sa-lem. Họ có các vị tiên tri của Ðức Chúa Trời hỗ trợ.

Lúc đó Tát-tê-nai tổng trấn của tỉnh Bên Kia Sông, cùng với Sê-tha Bô-xê-nia, và đồng bọn của chúng đến nói với họ, “Ai cho phép các ông xây lại Ðền Thờ nầy và tái thiết bức tường nầy?” Chúng cũng hỏi họ, “Ai là những người chủ xướng việc xây dựng nầy?” Nhưng mắt Ðức Chúa Trời của họ đoái xem họ, tức các vị trưởng lão của dân Do-thái, nên họ không chịu bỏ dở công cuộc tái thiết cho đến khi họ gởi bản tường trình tâu với Ða-ri-út và nhận được văn thư phúc đáp của vua bày tỏ quyết định rõ ràng về việc ấy.

Ðây là bản sao bức thư của Tát-tê-nai tổng trấn của tỉnh Bên Kia Sông, cùng với Sê-tha Bô-xê-nia, và đồng bọn của chúng trong tỉnh Bên Kia Sông gởi cho Vua Ða-ri-út. Chúng gởi cho vua một bức thư, nội dung như sau:

“Kính gởi Vua Ða-ri-út:

Kính chúc hoàng thượng được an khang thịnh vượng. Chúng thần xin kính tâu để hoàng thượng được kính tường rằng: Chúng thần đã đến tỉnh Giu-đa, đến Ðền Thờ Ðức Chúa Trời vĩ đại. Dân ở đó đang xây cất Ðền Thờ ấy bằng những khối đá lớn. Các cây đà đã được đặt trên đầu tường. Công việc xây cất ấy được thực hiện một cách rất cần mẫn và đang tiến hành cách tốt đẹp trong tay họ. Chúng thần đã hỏi các trưởng lão của họ và nói với họ thế nầy, ‘Ai cho phép các ông xây lại Ðền Thờ nầy và tái thiết bức tường nầy?’ 10 Chúng thần cũng hỏi họ, ‘Ai là những người chủ xướng việc xây dựng nầy?’ để chúng thần có tên những người cầm đầu của họ mà báo cáo. 11 Nhưng họ đã trả lời với chúng thần như thế nầy, ‘Chúng tôi là tôi tớ của Ðức Chúa Trời, Chủ Tể của trời và đất. Chúng tôi chỉ tái thiết ngôi đền nầy, vốn đã được xây dựng nhiều năm về trước, do một vua vĩ đại của I-sơ-ra-ên đã xây cất và hoàn tất. 12 Nhưng sau đó vì tổ tiên chúng tôi đã chọc giận Ðức Chúa Trời trên trời, nên Ngài đã trao chúng tôi vào tay Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn người Canh-đê. Vua ấy đã phá tan ngôi đền nầy, và bắt dân trong xứ đem lưu đày ở Ba-by-lôn. 13 Nhưng trong năm đầu của Sy-ru vua Ba-by-lôn, Vua Sy-ru đã ban một sắc lệnh truyền xây lại Ðền Thờ Ðức Chúa Trời. 14 Ngay cả các khí dụng bằng vàng và bằng bạc của Ðền Thờ Ðức Chúa Trời mà Nê-bu-cát-nê-xa đã lấy ra khỏi Ðền Thờ ở Giê-ru-sa-lem và đem về để trong đền thờ ở Ba-by-lôn cũng đã được Vua Sy-ru lấy ra khỏi đền thờ ở Ba-by-lôn và trao cho một người tên là Sết-ba-xa, người mà vua ấy đã lập làm tổng trấn. 15 Vua ấy đã nói với ông ta, “Hãy lấy các khí dụng nầy và đi, đem để chúng trong Ðền Thờ ở tại Giê-ru-sa-lem. Hãy xây dựng lại Ðền Thờ Ðức Chúa Trời trên chỗ cũ của đền ấy.” 16 Vì thế Sết-ba-xa đã đến và xây dựng lại nền của Ðền Thờ ở Giê-ru-sa-lem. Từ đó đến nay, công việc xây cất ấy vẫn còn diễn tiến, nhưng chưa hoàn tất.’

17 Vậy bây giờ nếu đẹp lòng hoàng thượng, kính xin hoàng thượng cho truy lục trong văn khố của triều đình tại Ba-by-lôn để xem Vua Sy-ru có thật sự ra sắc lệnh xây lại Ðền Thờ Ðức Chúa Trời tại Giê-ru-sa-lem hay không. Sau đó kính xin hoàng thượng cho chúng thần một văn thư xác nhận ý chỉ của hoàng thượng về việc nầy.”

Khải Huyền 4

NHỮNG ÐIỀU Chúa MẶC KHẢI CHO GIĂNG

(4:1 - 22:5)

Khải Tượng về Sự Thờ Phượng trên Thiên Ðàng

Sau đó tôi nhìn, và kìa, một cánh cửa trên trời mở ra, và tiếng tôi đã nghe trước đây[a] có âm vang như tiếng kèn nói với tôi, “Hãy lên đây, Ta sẽ chỉ cho ngươi những điều sẽ xảy ra sau các việc ấy.”

Lập tức tôi được ở trong Ðức Thánh Linh, và kìa, trên trời có một cái ngai, trên ngai có một Ðấng đang ngồi. Ðấng đang ngồi ấy trông giống như lục bửu ngọc và hồng bảo ngọc; bao quanh ngai có một cầu vồng trông giống như lam bích ngọc. Chung quanh ngai có hai mươi bốn ngai khác; trên các ngai ấy tôi thấy hai mươi bốn vị trưởng lão đang ngồi, mình mặc y phục trắng, và đầu đội mão miện đắc thắng bằng vàng. Từ ngai phát ra sét chớp, âm vang, và sấm nổ. Trước ngai có bảy ngọn đèn, tức bảy Thần Linh của Ðức Chúa Trời, đang rực cháy. Phía trước ngai là một cảnh trông giống như một biển thủy tinh, trong suốt như pha lê. Chiếc ngai ở giữa, và bốn phía của ngai có bốn Sinh Vật với phía trước và phía sau đầy những mắt. Sinh Vật thứ nhất giống như sư tử, Sinh Vật thứ nhì giống như bò tơ, Sinh Vật thứ ba có mặt giống như mặt người, và Sinh Vật thứ tư giống như đại bàng đang bay. Bốn Sinh Vật ấy, mỗi Sinh Vật có sáu cánh, toàn thân và luôn cả bên dưới cánh đều đầy những mắt. Bốn Sinh Vật ấy ngày đêm tung hô không dứt rằng:

“Thánh thay! Thánh thay! Thánh thay!
Chúa và Ðức Chúa Trời Toàn Năng!
Ðấng Ðã Là, Ðấng Hiện Là, và Ðấng Sắp Ðến!”

Khi các Sinh Vật ấy dâng vinh hiển, tôn kính, và tạ ơn lên Ðấng ngự trên ngai, tức Ðấng Hằng Sống đời đời vô cùng, 10 hai mươi bốn vị trưởng lão sấp mình xuống trước Ðấng đang ngự trên ngai, thờ lạy Ðấng Hằng Sống đời đời vô cùng, rồi họ tung các mão miện đắc thắng của họ trước ngai và nói,

11 “Lạy Chúa là Ðức Chúa Trời của chúng con,
Ngài thật xứng đáng nhận vinh hiển, tôn kính, và quyền uy,
Vì Ngài đã dựng nên mọi vật,
Nhờ ý muốn Ngài mà chúng hiện hữu và được dựng nên.”

Ma-thi-ơ 13:1-9

Ngụ Ngôn về Người Gieo Giống

(Mác 4:1-9; Lu 8:4-8)

13 Cũng ngày hôm đó Ðức Chúa Jesus ra khỏi nhà và ra ngồi bên bờ biển. Dân chúng tụ họp quanh Ngài rất đông, đến nỗi Ngài phải xuống thuyền mà ngồi, trong khi cả đoàn dân đứng trên bờ. Ngài dùng các ngụ ngôn dạy họ nhiều điều. Ngài nói, “Một người kia đi ra gieo giống. Khi gieo, một số hạt giống rơi xuống dọc mặt đường, chim đến ăn mất. Một số hạt giống rơi nhằm đất đá, nơi chẳng có nhiều đất thịt, chúng mọc lên ngay. Vì đất không sâu, nên khi mặt trời mọc lên, chúng bị nắng đốt, vì không có rễ đâm sâu, nên chúng chết héo. Một số hạt giống khác rơi vào bụi gai, gai góc mọc lên, làm chúng bị nghẹt ngòi. Một số hạt khác rơi trên đất tốt, mang lại kết quả, hạt được một trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục. Ai có tai, hãy nghe.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang