Book of Common Prayer
1 Phước cho những người đường lối mình được toàn vẹn,
Những người đi theo luật pháp Chúa.
2 Phước cho những người vâng giữ chứng ngôn Ngài,
Những người tìm kiếm Ngài hết lòng.
3 Họ chẳng làm điều tội lỗi,
Nhưng đi trong đường lối Ngài.
4 Ngài đã ban truyền giới luật Ngài,
Ðể chúng con cẩn thận giữ lấy.
5 Ôi, ước chi đường lối con được vững lập
Trong việc vâng giữ những luật lệ Ngài!
6 Con sẽ không bị hổ thẹn,
Khi con chăm chú vào mọi điều răn Ngài.
7 Con sẽ cảm tạ Ngài với tấm lòng ngay thẳng
Khi con học các phán quyết công bình của Ngài.
8 Con sẽ vâng giữ các luật lệ Ngài;
Xin Ngài đừng bỏ con!
9 Làm thế nào người trẻ tuổi có thể giữ đường lối mình trong sạch?
Phải cẩn thận làm theo lời Chúa.
10 Con đã hết lòng tìm kiếm Ngài;
Xin đừng để con xa lạc các điều răn Ngài.
11 Con đã giấu lời Ngài trong lòng con,
Ðể con không phạm tội cùng Ngài.
12 Chúc tụng Ngài, Chúa ôi;
Xin dạy con các luật lệ Ngài.
13 Con lấy môi con thuật lại
Mọi mạng lịnh miệng Ngài đã phán ra.
14 Con vui mừng làm theo các chứng ngôn Ngài,
Như vui mừng được hưởng vinh hoa phú quý.
15 Con sẽ suy gẫm các giới luật Ngài,
Và chăm chú đi theo các đường lối Ngài.
16 Con sẽ vui thích trong các luật lệ Ngài;
Con sẽ không quên lời Ngài.
17 Xin ban ân huệ dồi dào cho tôi tớ Ngài,
Ðể con sống và vâng giữ lời Ngài.
18 Xin mở mắt con,
Ðể con thấy những điều diệu kỳ trong luật pháp Ngài.
19 Con chỉ là một lữ khách trên đất;
Xin đừng giấu các điều răn Ngài khỏi con.
20 Linh hồn con luôn khao khát các mạng lịnh Ngài,
Ðến nỗi mỏi mòn rũ riệt.
21 Ngài quở trách những kẻ kiêu ngạo, những kẻ bị nguyền rủa,
Những kẻ lìa bỏ các điều răn Ngài.
22 Xin cất khỏi con nỗi hổ nhục và bị khinh khi,
Vì con giữ các chứng ngôn Ngài.
23 Dù những kẻ quyền thế ngồi lại bàn kế hoạch để chống con,
Tôi tớ Ngài vẫn quyết tâm suy gẫm các luật lệ Ngài.
24 Các chứng ngôn Ngài là niềm vui thích của con;
Các chứng ngôn ấy là những mưu sĩ của con.
Xin Ðức Chúa Trời Giúp Ðỡ Ðể Ðối Phó Với Kẻ Xấu
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu nhạc buồn
1 Chúa ôi, xin giúp đỡ con, vì những người tin kính đạo đức không còn nữa;
Những người đáng tin cậy đã biến mất giữa con cái loài người.
2 Người ta nói với nhau những lời giả dối;
Họ dùng môi dua nịnh và sự hai lòng[a] để nói với nhau.
3 Cầu xin Chúa cắt bỏ mọi môi dua nịnh,
Và mọi lưỡi nói những lời kiêu ngạo;
4 Tức những kẻ nói rằng, “Nhờ lưỡi mình, chúng ta sẽ thắng;
Ðược hay mất là nhờ môi miệng chúng ta, chứ chẳng phải nhờ Chúa nào giúp cả.”[b]
5 Chúa phán, “Vì những người nghèo khó đang bị áp bức,
Vì những người cùng khốn đang rên xiết kêu van,
Nên bây giờ Ta phải trỗi dậy;
Ta sẽ đặt họ vào nơi an toàn, chỗ họ hằng ao ước.”
6 Lời Chúa là những lời tinh khiết;
Như bạc được luyện trong lò gốm, luyện sạch đến bảy lần.
7 Chúa ôi, xin Ngài gìn giữ họ;
Xin Ngài bảo vệ họ khỏi thế hệ gian tà này mãi mãi;
8 Vì cả bốn bên kẻ gian ác đều đi quanh rình rập,
Trong khi việc đồi bại lại được đề cao giữa con cái loài người.
Xin Chúa Giúp Ðỡ trong Cơn Nguy Khốn
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Cho đến bao giờ, Chúa ôi? Ngài sẽ quên con mãi sao?
Ngài cứ ẩn mặt Ngài khỏi con cho đến chừng nào?
2 Con cứ bị dằn vặt bởi những ý nghĩ trong lòng,
Và hằng ngày con phải cưu mang nỗi sầu khổ trong tâm hồn cho đến bao giờ?
Kẻ thù ghét con sẽ còn trỗi hơn con cho đến bao lâu nữa?
3 Chúa ôi, xin đoái xem và nhậm lời con,
Ðức Chúa Trời của con ôi, xin cho mắt con được sáng rỡ lên,
Kẻo con sẽ âm thầm qua đời trong giấc ngủ mình,
4 Kẻo kẻ thù của con sẽ nói rằng, “Ta đã thắng nó rồi,”
Kẻo những kẻ chống đối con được vui mừng khi con bị rúng động.
5 Dù sao con vẫn tin cậy vào lòng thương xót của Ngài;
Lòng con sẽ vui mừng trong ơn cứu rỗi của Ngài.
6 Tôi sẽ ca ngợi Chúa,
Vì Ngài đã hậu đãi tôi.
Sự Ðiên Dại của Loài Người
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Kẻ dại nói trong lòng rằng, “Chẳng có Ðức Chúa Trời.”
Chúng thảy đều bại hoại, làm những việc gớm ghiếc;
Chẳng có ai làm điều lành.
2 Chúa từ trời nhìn xuống con cái loài người,
Xem có ai là người trí thức, biết tìm kiếm Ðức Chúa Trời chăng.
3 Tất cả đều lầm lạc và cùng nhau trở nên bại hoại;
Chẳng ai làm điều lành, dẫu một người cũng không.
4 Tất cả kẻ làm ác chẳng có tri thức sao?
Thế mà chúng đã ăn nuốt dân tôi khác nào người ta ăn bánh;
Chúng chẳng bao giờ kêu cầu danh Chúa.
5 Kìa chúng bị cơn sợ hãi kinh hoàng phủ lấy,
Vì Ðức Chúa Trời ở với dòng dõi người ngay lành.
6 Các người muốn biến dự tính của người nghèo ra hổ nhục,
Nhưng hãy nhớ rằng Chúa là nơi nương náu của họ.
7 Ôi, ước chi sự giải cứu dân I-sơ-ra-ên đến từ Si-ôn!
Khi Chúa đem con dân Ngài từ chốn lưu đày trở về,
Gia-cốp sẽ mừng rỡ, I-sơ-ra-ên sẽ vui mừng.
3 Vua Xê-đê-ki-a sai Giê-hu-canh con của Sê-lê-mi-a và Tư Tế Sô-phô-ni-a con của Ma-a-sê-gia đến gặp Tiên Tri Giê-rê-mi, nói rằng, “Xin ông cầu nguyện với Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, cho chúng tôi.” 4 Vả lúc ấy Giê-rê-mi vẫn còn được tự do đi lại giữa dân, chứ chưa bị giam vào tù. 5 Khi ấy quân đội của Pha-ra-ôn đã kéo ra khỏi Ai-cập. Khi quân Canh-đê đang bao vây Giê-ru-sa-lem nghe tin ấy, họ rút đi khỏi Giê-ru-sa-lem.
6 Bấy giờ có lời của Chúa đến với Tiên Tri Giê-rê-mi: 7 “Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Ðây là những gì quý vị hãy tâu lại với vua Giu-đa, người đã sai quý vị đến với tôi để hỏi tôi, “Này, quân đội của Pha-ra-ôn đã kéo ra để giúp đỡ quý vị sẽ rút về xứ của họ ở Ai-cập. 8 Quân Canh-đê sẽ trở lại và công phá thành này. Chúng sẽ chiếm lấy thành và phóng hỏa thành.”’ 9 Chúa phán thế này, ‘Chớ tự dối mình mà bảo rằng, “Quân Canh-đê chắc chắn sẽ bỏ chúng ta mà đi,” vì chúng sẽ không bỏ đi. 10 Ví dù các người có thể đánh bại toàn thể đội quân Canh-đê đi nữa, thì chỉ những kẻ bị thương nằm dưỡng thương trong các trại của chúng cũng có thể trỗi dậy mà thiêu rụi thành này trong lửa.’”
Giê-rê-mi Bị Tù vì Nói Thật
11 Lúc ấy quân Canh-đê đã rút ra khỏi Giê-ru-sa-lem để đối phó với quân của Pha-ra-ôn đang tiến gần; 12 nhân cơ hội đó Giê-rê-mi rời khỏi Giê-ru-sa-lem, đến lãnh thổ của chi tộc Bên-gia-min, để nhận lấy phần bất động sản của ông ở giữa chi tộc của ông ở đó. 13 Nhưng khi ông vừa đến Cổng Bên-gia-min, quan chỉ huy ở đó tên là I-ri-gia con của Sê-lê-mi-a con của Ha-na-ni-a liền bắt Tiên Tri Giê-rê-mi và buộc tội rằng, “Ông định bỏ trốn qua với quân Canh-đê.”
14 Giê-rê-mi đáp, “Ông nói không đúng sự thật. Tôi không hề có ý định trốn qua với quân Canh-đê.” Nhưng I-ri-gia chẳng thèm nghe ông. Ông ấy cứ bắt Giê-rê-mi và đem nộp ông cho các quan trưởng. 15 Các quan trưởng nổi giận với Giê-rê-mi, họ đánh ông, rồi nhốt ông vào ngục, trong dinh của quan Thư Ký Giô-na-than, vì dinh ấy đã được biến thành một nhà tù. 16 Thế là Giê-rê-mi bị giam dưới hầm, trong ngục thất; và ông bị giam giữ ở đó nhiều ngày.
17 Sau đó Vua Xê-đê-ki-a sai người đến mời ông và tiếp riêng ông. Vua hỏi riêng ông trong cung điện mình rằng, “Có lời gì của Chúa cho tôi không?”
Giê-rê-mi đáp, “Có!” Ông nói tiếp, “Ngài sẽ bị phó vào tay vua Ba-by-lôn.” 18 Giê-rê-mi cũng nói với Vua Xê-đê-ki-a, “Tôi đã làm điều gì sai đối với ngài, hoặc đối với bầy tôi của ngài, hoặc đối với dân này mà ngài đã bắt giam tôi vào ngục? 19 Các tiên tri của ngài, những người đã nói tiên tri với ngài rằng, ‘Vua Ba-by-lôn sẽ không đến tấn công ngài và đất nước này’ bây giờ đâu rồi? 20 Vậy bây giờ xin chúa thượng đoái nghe điều tôi cầu xin ngài: xin đừng trả tôi lại dinh của quan Thư Ký Giô-na-than, kẻo tôi sẽ chết ở đó.”
21 Vua Xê-đê-ki-a ra lịnh, và họ đem Giê-rê-mi đến giam trong nhà giam ở doanh trại của đội quân thị vệ. Mỗi ngày người ta cấp cho ông một ổ bánh do Phố Hàng Bánh cung cấp cho đến khi bánh trong thành không còn nữa. Vậy Giê-rê-mi được giữ lại trong nhà giam ở doanh trại của đội quân thị vệ.
13 Vậy người được ơn nói tiếng lạ hãy cầu nguyện để có người thông giải điều mình nói. 14 Vì nếu tôi cầu nguyện bằng tiếng lạ thì tâm linh tôi cầu nguyện, nhưng tâm trí tôi chẳng được kết quả gì. 15 Vậy tôi phải làm gì? Tôi sẽ cầu nguyện bằng tâm linh và tôi cũng cầu nguyện bằng tâm trí; tôi sẽ ca ngợi bằng tâm linh và tôi cũng ca ngợi bằng tâm trí. 16 Nếu không, khi bạn chúc tụng bằng tâm linh thì làm sao một người không hiểu đang ở đó có thể nói “A-men” về những lời bạn cảm tạ, khi người ấy không hiểu bạn nói gì? 17 Dù rằng lời cảm tạ của bạn thật tốt nhưng người khác không được xây dựng. 18 Tôi tạ ơn Ðức Chúa Trời vì tôi nói tiếng lạ nhiều hơn mọi người trong anh chị em. 19 Nhưng trong hội thánh, tôi thà nói năm lời bằng tâm trí để có thể dạy dỗ người khác hơn nói mười ngàn lời bằng tiếng lạ.
20 Thưa anh chị em, về sự hiểu biết xin đừng như trẻ con; nhưng về điều ác, hãy nên như trẻ con; về sự hiểu biết, hãy như người trưởng thành.
21 Trong Luật Pháp có chép rằng,
“Bởi các thứ tiếng lạ và bởi môi miệng của những người ngoại quốc,
Ta sẽ nói với dân này;
Nhưng dù như thế, chúng vẫn chẳng nghe Ta.
Chúa phán vậy.”
22 Thế thì các tiếng lạ không phải là dấu kỳ cho các tín hữu, nhưng cho người chưa tin; còn lời tiên tri thì không phải cho người chưa tin, nhưng cho các tín hữu. 23 Khi cả hội thánh nhóm lại với nhau và ai cũng nói tiếng lạ, nếu có những người không biết hoặc những người chưa tin bước vào, họ sẽ chẳng bảo rằng anh chị em đã khùng cả rồi hay sao? 24 Nhưng nếu tất cả đều nói tiên tri, và có người chưa tin hoặc người không biết bước vào, tất cả sẽ làm cho người ấy bị bắt phục về tội lỗi mình, và tất cả sẽ làm cho người ấy bị cáo trách; 25 những gì bí mật trong lòng người ấy bị phơi bày, người ấy sẽ sấp mình xuống thờ lạy Ðức Chúa Trời và nói, “Quả thật, có Ðức Chúa Trời hiện diện giữa quý vị.”
24 Môn đồ không hơn thầy, đầy tớ không hơn chủ. 25 Môn đồ được như thầy, đầy tớ được như chủ thì cũng đủ lắm rồi. Nếu chủ nhà mà họ còn gọi là Bê-ên-xê-bun thì những người trong nhà họ sẽ gọi còn tệ hơn biết dường nào.”
Ðấng Ðáng Kính Sợ
(Lu 12:2-7)
26 “Vậy các ngươi đừng sợ họ, vì chẳng có gì che đậy mà sẽ không bị phơi bày; chẳng có gì giấu kín mà sẽ không được biết đến. 27 Những gì Ta dạy bảo các ngươi trong đêm tối, hãy nói ra giữa ban ngày; những gì các ngươi nghe khẽ bên tai, hãy lên sân thượng mái nhà mà công bố.
28 Các ngươi đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân thể mà không giết được linh hồn, nhưng thà sợ Ðấng có thể diệt cả thân thể lẫn linh hồn trong hỏa ngục.[a]
29 Không phải hai con chim sẻ bán giá một cắc bạc[b] sao? Nhưng nếu Cha các ngươi không cho phép thì chẳng một con nào bị rơi xuống đất. 30 Tóc trên đầu các ngươi đã được đếm cả rồi. 31 Vậy các ngươi đừng sợ; các ngươi quý giá hơn nhiều con chim sẻ.”
Can Ðảm Xưng Nhận Chúa
(Lu 12:8-9, 51-53; 14:26-27)
32 “Vậy nếu ai xưng nhận Ta trước mặt thiên hạ, Ta cũng sẽ xưng nhận người ấy trước mặt Cha Ta trên trời. 33 Còn ai chối bỏ Ta trước mặt thiên hạ, Ta cũng sẽ chối bỏ người ấy trước mặt Cha Ta trên trời.
Copyright © 2011 by Bau Dang