Book of Common Prayer
Cầu Xin Chúa Cứu Giúp
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Chúa ôi, con nương náu nơi Ngài, xin đừng để con bị hổ thẹn;
Vì đức công chính của Ngài, xin giải cứu con.
2 Xin nghiêng tai nghe con;
Xin mau mau giải cứu con;
Xin làm vầng đá kiên cố che chở con;
Xin làm đồn lũy bảo vệ để cứu con,
3 Vì Ngài chính là vầng đá và đồn lũy của con;
Vì cớ danh Ngài, xin dẫn đưa con và dìu dắt con.
4 Xin cứu con ra khỏi bẫy lưới chúng gài bắt con,
Vì Ngài là sức mạnh của con.
5 Con xin phó thác linh hồn[a] con vào trong tay Ngài,
Vì Ngài đã mua chuộc con,
Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời thành tín của con.
6 Con[b] ghét những kẻ thờ lạy thần tượng hư không,
Nhưng con chỉ tin cậy Chúa.
7 Con sẽ vui mừng và hân hoan trong tình thương của Ngài,
Vì Ngài thấy nỗi sầu khổ của con;
Ngài biết rõ cảnh khốn khổ của linh hồn con.
8 Ngài chẳng phó con vào tay kẻ thù của con,
Nhưng Ngài đặt chân con vào nơi rộng rãi.
9 Xin thương xót con, Chúa ôi, vì con khốn khổ lắm;
Mắt con thẫn thờ vì sầu khổ,
Linh hồn và thân xác con cũng vậy.
10 Ðời con tiêu hao vì buồn khổ;
Những năm của đời con biến đi với tiếng thở dài;
Sức lực con trở nên yếu ớt vì tội lỗi con,
Và xương cốt con đều suy nhược.
11 Vì cớ mọi kẻ thù của con, con đã trở thành cớ cười chê cho
những người lân cận,
Một kẻ bị tởm cho những người quen biết;
Khi thấy con ngoài đường, họ vội vàng lẩn tránh.
12 Con bị bỏ quên như kẻ đã chết rồi, không ai nhớ đến nữa;
Con trở nên như cái bình đã vỡ.
13 Vì con đã nghe được những lời rỉ tai nói xấu của nhiều người,
Nên nỗi kinh hoàng đã vây quanh con tứ phía;
Chúng bàn luận với nhau chống lại con;
Chúng lập mưu với nhau cất lấy mạng sống con.
14 Dầu vậy con vẫn tin cậy Ngài, Chúa ôi;
Con nói rằng, “Ngài là Ðức Chúa Trời của con.”
15 Sinh mạng con ở trong tay Ngài;
Xin giải cứu con khỏi tay kẻ thù ghét con,
Và khỏi tay những kẻ bách hại con.
16 Xin tỏa sáng mặt Ngài trên tôi tớ Ngài;
Xin giải cứu con vì tình thương của Ngài.
17 Chúa ôi, xin đừng để con bị hổ thẹn, vì con kêu cầu Ngài;
Nhưng xin để kẻ gian ác phải bị hổ thẹn;
Xin bắt chúng phải lặng câm đi vào âm phủ.
18 Nguyện những môi nói dối phải câm nín,
Tức những kẻ ngạo mạn và khinh người trơ tráo nói nghịch người ngay lành.
19 Ôi, vĩ đại thay là lòng tốt của Ngài,
Mà Ngài đã dành sẵn cho những người kính sợ Ngài,
Và đã thực hiện cho những người tin cậy Ngài,
Trước mặt con cái loài người!
20 Ngài che giấu họ khỏi những âm mưu của loài người trong nơi hiện diện bí mật của Ngài;
Ngài bảo vệ họ khỏi những lưỡi vu cáo trong nơi Ngài ngự.
21 Chúc tụng Chúa!
Vì Ngài đã bày tỏ tình thương lạ lùng của Ngài với con khi con gặp khốn quẫn trong một thành bị vây.
22 Con đã nói trong lúc sợ hãi rằng, “Chắc con đã bị dứt khỏi mắt của Ngài rồi!”
Nhưng Ngài vẫn nghe tiếng cầu xin ơn thương xót của con khi con kêu cầu Ngài giúp đỡ.
23 Hãy yêu mến Chúa, hỡi tất cả thánh đồ của Ngài!
Vì Chúa bảo vệ những người trung tín,
Nhưng Ngài báo trả thật đầy đủ cho kẻ kiêu ngạo.
24 Hãy mạnh mẽ và hãy vững lòng bền chí!
Hỡi tất cả những người trông cậy Chúa.
Xin Chúa Giải Cứu Khỏi Kẻ Thù
Thơ của Ða-vít
1 Chúa ôi, xin đối chọi với kẻ đối chọi con;
Xin đón đánh kẻ tiến đánh con;
2 Xin lấy mộc và khiên,
Và trỗi dậy để giúp đỡ con;
3 Xin lấy giáo và lao để đối phó với những kẻ đuổi bắt con;
Xin nói với linh hồn con rằng, “Ta là Ðấng Giải Cứu của ngươi.”
4 Xin khiến những kẻ tìm giết con phải bị hổ thẹn và sỉ nhục;
Xin làm cho những kẻ toan mưu ác hại con phải quay lưng bỏ chạy và bị nhục nhã ê chề.
5 Nguyện chúng như rác bay trước gió,
Bị thiên sứ của Chúa đùa đi!
6 Nguyện con đường của chúng trở nên tối tăm và trơn trợt,
Trong khi thiên sứ của Chúa truy kích chúng phía sau!
7 Vì chúng đã âm thầm giăng bẫy để gài bắt con vô cớ;
Chẳng có lý do gì mà chúng đã đào hầm đặt bẫy để hại con.
8 Nguyện sự hủy diệt ập đến trên chúng cách thình lình!
Nguyện chúng sa vào lưới do chính chúng đã giăng!
Nguyện chúng rơi vào hầm hủy diệt do tay chúng đã đào!
9 Bấy giờ linh hồn con sẽ vui mừng trong Chúa,
Sẽ hân hoan trong ơn cứu rỗi của Ngài.
10 Tất cả xương con sẽ nói, “Chúa ôi, nào ai giống như Ngài,
Ðấng giải cứu người khốn cùng khỏi tay kẻ mạnh hơn nó,
Ðấng cứu giúp người gặp hoạn nạn và khốn khó khỏi tay kẻ cướp bóc nó?”
11 Những kẻ làm chứng gian đứng dậy;
Chúng hạch hỏi con những điều con không hề biết.
12 Chúng lấy điều ác báo trả điều thiện con đã làm cho chúng;
Linh hồn con thật buồn đau chán ngán.
13 Còn con, khi chúng bị bịnh, con đã lấy vải thô làm y phục;
Con tự làm khổ mình bằng cách kiêng ăn;
Con cúi đầu cầu nguyện cho chúng thường xuyên.
14 Con đối với chúng như bạn bè hay anh chị em[a] ruột mình;
Như một người than khóc cho mẹ mình,
Con cúi xuống khóc than sầu thảm.
15 Nhưng khi con vấp ngã, chúng đã họp lại với nhau để ăn mừng;
Chúng đã họp với nhau để chống lại con;
Những kẻ tấn công đã thay phiên nhau đả kích con không ngớt;
Thế mà con chẳng hay biết gì cho đến khi mọi sự đã rồi.
16 Chúng tha hồ báng bổ nhạo cười con;
Chúng nghiến răng mình để chống lại con.
17 Chúa ôi, Ngài cứ để như vậy mà nhìn cho đến bao lâu nữa?
Xin cứu linh hồn con khỏi bị chúng tiêu diệt,
Xin cứu mạng báu con khỏi bầy sư tử!
18 Con sẽ dâng lên Ngài lời cảm tạ ở giữa đại hội;
Con sẽ ca ngợi Ngài trong cuộc hội họp đông người.
19 Xin đừng để những kẻ chống con cách sai trái có dịp vui mừng;
Xin đừng để những kẻ ghét con vô cớ có cơ hội nháy mắt biểu lộ niềm vui.
20 Vì chúng chẳng bàn luận để có hòa bình,
Nhưng chúng lập mưu để lừa gạt những người hiền hòa trong xứ, bằng cách đặt ra những lời dối gạt.
21 Chúng mở miệng khoác lác chống lại con;
Chúng bảo, “A ha! A ha! Mắt chúng ta đã thấy điều ấy rồi!”
22 Chúa ôi, Ngài đã thấy hết rồi, xin Ngài đừng yên lặng nữa!
Chúa ôi, xin Ngài đừng ở xa con!
23 Xin trỗi dậy và đứng lên binh vực lẽ phải cho con;
Xin binh vực duyên cớ con, lạy Ðức Chúa Trời của con và Chúa của con.
24 Xin minh oan cho con theo đức công chính của Ngài, lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con,
Và xin đừng để chúng vui mừng vì cớ con.
25 Xin đừng để chúng nói trong lòng rằng, “A ha! Khoái quá!”
Xin đừng để chúng nói, “Chúng ta đã nuốt trộng nó rồi!”
26 Nguyện những kẻ tụ tập nhau lại ăn mừng khi con gặp hoạn nạn bị xấu hổ và bối rối!
Nguyện những kẻ phách lối với con mặc lấy sỉ nhục và hổ ngươi!
27 Nguyện những người ủng hộ sự minh oan của con trỗi tiếng reo mừng và vui vẻ;
Nguyện họ nói không ngớt rằng,
“Hãy tán tụng Chúa,
Ðấng vui thích về sự hưng thịnh của tôi tớ Ngài.”
28 Lưỡi con sẽ rao truyền đức công chính của Ngài
Và ca ngợi Ngài suốt ngày.
Tái Lập Sự Thờ Phượng CHÚA
3 Ðến tháng bảy,[a] sau khi dân hồi cư đã ổn định cuộc sống trong các thành của họ, dân chúng tập họp về Giê-ru-sa-lem như một người. 2 Bấy giờ Giê-sua con của Giô-xa-đắc với bà con dòng họ cùng làm tư tế với ông, và Xê-ru-ba-bên con của Sê-anh-ti-ên và bà con dòng họ ông ấy hiệp nhau xây dựng lại bàn thờ Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, để có thể dâng các của lễ thiêu trên đó, như đã quy định trong luật pháp của Môi-se người của Ðức Chúa Trời. 3 Họ xây dựng lại bàn thờ trên nền cũ của nó. Mặc dù họ sợ các dân tộc chung quanh, họ vẫn dâng các của lễ thiêu lên Chúa, cả lễ buổi sáng lẫn lễ lúc chiều tàn. 4 Họ giữ Lễ Lều Tạm như đã quy định. Họ dâng của lễ thiêu hằng ngày theo số lượng luật lệ đã quy định, như bổn phận phải làm mỗi ngày. 5 Sau đó họ dâng các của lễ thiêu hằng tuần, các của lễ thiêu vào mỗi kỳ trăng mới và vào mỗi đại lễ mà Chúa đã biệt riêng ra thánh hằng năm. Ngoài ra họ cũng dâng các của lễ vào những dịp đặc biệt, khi ai được cảm động tự ý muốn dâng hiến một của lễ cho Chúa. 6 Họ bắt đầu dâng các của lễ thiêu cho Chúa vào ngày mồng một tháng bảy. Lúc đó nền của Ðền Thờ Chúa vẫn chưa được xây dựng lại.
Xây Lại Ðền Thờ
7 Bấy giờ họ trả tiền cho các thợ hồ và các thợ mộc, cùng thức ăn, thức uống, và dầu cho dân Si-đôn và dân Ty-rơ, để chúng đốn gỗ bá-hương ở Li-băng, đem xuống biển, thả bè trôi xuống Giốp-pa, theo như sắc lệnh của Sy-ru vua Ba-tư đã cấp cho.
8 Vậy bắt đầu từ tháng hai của năm thứ hai[b] kể từ khi họ hồi hương về đến Ðền Thờ Ðức Chúa Trời tại Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-ba-bên con của Sê-anh-ti-ên, và Giê-sua con của Giô-xa-đắc, cùng với đồng bào của họ, tức các tư tế, những người Lê-vi, và tất cả những người từ chốn lưu đày trở về đã khởi công xây lại nền Ðền Thờ. Họ lập những người Lê-vi từ hai mươi tuổi trở lên[c] chịu trách nhiệm trông coi công việc xây cất Ðền Thờ Chúa. 9 Vậy Giê-sua, các con của ông, bà con dòng họ của ông, Cát-mi-ên và các con của ông, con cháu của Giê-hu-đa, con cháu của Hê-na-đát, các con của họ, và bà con dòng họ của họ là những người Lê-vi cùng nhau đứng dậy đảm trách việc giám thị các thợ xây dựng Nhà Ðức Chúa Trời.
10 Khi các thợ xây dựng bắt đầu xây lại nền của Ðền Thờ Chúa, các tư tế mặc lễ phục đứng tại vị trí của họ thổi kèn vang lừng để tôn ngợi Chúa, những người Lê-vi con cháu của A-sáp dùng chũm chọe họa theo như Ða-vít vua I-sơ-ra-ên đã chỉ dẫn, 11 trong khi đó ca đoàn ca hát đối đáp với nhau để dâng lời chúc tụng và tạ ơn Chúa, “vì Ngài thật tốt, vì tình thương của Ngài đối với dân I-sơ-ra-ên còn đến đời đời.” Toàn dân đáp lại bằng tiếng reo hò vang dội, để dâng lên lòng biết ơn Chúa, vì nền Ðền Thờ Chúa đã được khởi công xây dựng lại. 12 Nhiều vị tư tế cao niên, các bô lão người Lê-vi, và các cụ trưởng thượng trong các gia tộc –tức những vị cao tuổi đã từng thấy Ðền Thờ trước kia trên nền của nó– đã bật khóc lớn tiếng khi thấy Ðền Thờ được khởi công xây lại; họ khóc to giữa tiếng reo mừng vang dội của đoàn dân đông đảo. 13 Vì thế người ta không thể phân biệt được tiếng reo hò vì vui mừng hay tiếng khóc to vì vui mừng, bởi dân chúng đã reo hò lớn tiếng và tiếng reo hò đã vang vọng thật xa.
10 Nếu Ti-mô-thê đến, xin anh chị em đừng làm anh ấy sợ, vì anh ấy cũng làm công việc Chúa như tôi. 11 Vậy xin đừng ai khinh dể anh ấy, nhưng hãy tiễn anh ấy ra đi bình an để anh ấy trở về với tôi, vì tôi đang trông đợi anh ấy với các anh em khác đến đây.
12 Về A-pô-lô anh em chúng ta, tôi đã hết sức thúc giục anh ấy đi với các anh em khác đến thăm anh chị em, nhưng anh ấy chưa muốn đi bây giờ. Anh ấy sẽ đi khi có cơ hội.
Những Lời Khuyên Cuối Thư
13 Xin anh chị em hãy tỉnh thức, hãy đứng vững trong đức tin, hãy chứng tỏ khí phách của những bậc trượng phu, hãy mạnh mẽ. 14 Mọi điều anh chị em làm, hãy làm trong tình yêu thương.
15 Thưa anh chị em, tôi xin khuyên anh chị em điều này nữa: Anh chị em đều biết những người trong gia đình của Tê-pha-na; họ là những trái đầu mùa ở vùng A-chai, và họ đã hết lòng phục vụ các thánh đồ. 16 Xin anh chị em hãy thuận phục những người ấy và thuận phục những người cùng làm việc khó nhọc và vất vả với họ.
17 Tôi rất vui vì Tê-pha-na, Phô-tu-na-tu, và A-chai-cơ đã đến đây. Các anh em ấy đã bù lại sự thiếu sót của anh chị em, 18 vì các anh em ấy đã làm cho tinh thần tôi và của anh chị em được tươi mới. Vậy hãy quý trọng những người như thế.
19 Các hội thánh ở vùng A-si-a gởi lời chào thăm anh chị em. A-qui-la và Pơ-rít-ca với hội thánh nhóm họp trong nhà họ gởi lời chào thăm nồng nàn trong Chúa đến anh chị em.
20 Tất cả anh chị em ở đây gởi lời chào thăm anh chị em.
Hãy chào nhau bằng nụ hôn thánh.
21 Tôi, Phao-lô, viết lời chào thăm này bằng chính tay tôi.
22 Nếu ai không yêu mến Chúa, người ấy thật đáng bị nguyền rủa![a]
Lạy Chúa, xin Ngài mau đến![b]
23 Nguyện xin ân sủng của Ðức Chúa Jesus ở với anh chị em. 24 Tình thương của tôi ở với tất cả anh chị em trong Ðức Chúa Jesus Christ. A-men.
Tội Phạm Ðến Ðức Thánh Linh
(Mác 3:20-30; Lu 11:14-23)
22 Bấy giờ người ta đem đến Ngài một người bị quỷ ám, mù, và câm. Ngài chữa cho người ấy được lành, làm người ấy nói được và thấy được. 23 Mọi người trong đám đông đều kinh ngạc và nói, “Không lẽ người này là Con của Ða-vít sao?”
24 Nhưng khi những người Pha-ri-si nghe thế, họ nói, “Ông ấy chỉ cậy quyền của quỷ vương Bê-ên-xê-bun để trừ quỷ đó thôi.”
25 Biết ý tưởng họ, Ngài nói, “Một nước mà tự chia rẽ sẽ tan hoang; một thành hay một nhà mà tự chia rẽ sẽ không đứng vững. 26 Nếu Sa-tan loại trừ Sa-tan, tức nó tự chia rẽ với chính nó, làm sao nước của nó tồn tại được? 27 Nếu Ta cậy quyền của Bê-ên-xê-bun để trừ quỷ, thì những đệ tử[a] của các ngươi đã cậy quyền của ai để trừ quỷ? Thế thì chúng sẽ xét đoán các ngươi. 28 Nhưng nếu Ta cậy Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời để trừ quỷ, thì vương quốc Ðức Chúa Trời đã đến với các ngươi.
29 Hay làm sao người ta có thể vào nhà một người dũng mãnh để cướp của người ấy, nếu trước hết không bắt trói người dũng mãnh ấy lại, rồi sau đó mới cướp của trong nhà người ấy?
30 Ai không hiệp với Ta là chống lại Ta, và ai không quy tụ quanh Ta sẽ bị tản lạc. 31 Vì thế Ta nói với các ngươi, mọi tội lỗi và lời xúc phạm của người ta sẽ được tha thứ, nhưng lời xúc phạm đến Ðức Thánh Linh sẽ không được tha thứ. 32 Kẻ nào nói phạm đến Con Người sẽ được tha thứ, nhưng ai nói phạm đến Ðức Thánh Linh sẽ không được tha thứ, dù trong đời này hay trong đời sau.”
Copyright © 2011 by Bau Dang