Book of Common Prayer
33 Ngài biến các dòng sông thành sa mạc hoang vu,
Các dòng suối thành đất khô khan cằn cỗi,
34 Ðất đai màu mỡ thành đồng chua nước mặn,
Vì sự gian ác của dân cư ở đó.
35 Ngài biến đồng hoang thành đất có ao hồ,
Và xứ khô cằn thành nơi có dồi dào các dòng nước ngọt;
36 Ngài đã cho những kẻ đói khát đến cư ngụ tại đó,
Ðể họ xây dựng một thành mà an cư lạc nghiệp;
37 Họ gieo mạ ngoài đồng và trồng tỉa vườn nho,
Rồi thu hoạch hoa màu sung túc.
38 Ngài ban phước cho họ, và dân số họ gia tăng;
Ngài chẳng để cho bầy súc vật của họ bị giảm thiểu.
39 Có lúc họ bị tiêu hao lụn bại, phải cúi đầu khuất phục ngoại bang,
Bị áp bức, khổ đau, và sầu não.
40 Ngài trút đổ ô nhục trên những người quyền quý của họ,
Khiến họ lang thang trong nơi hoang vắng không đường.
41 Nhưng Ngài lại cất những người nghèo ra khỏi cảnh lầm than,
Và cho con cháu họ được gia tăng đông đúc.
42 Những người ngay lành thấy thế bèn vui mừng;
Còn những kẻ gian ác thảy đều câm miệng lại.
43 Hỡi ai là người khôn ngoan, hãy suy gẫm những điều ấy,
Rồi sẽ hiểu được thế nào là tình thương của Chúa.
Chúc Tụng Chúa và Cầu Xin Ngài Ban Chiến Thắng
Thơ của Ða-vít
1 Ðức Chúa Trời ôi, lòng con đã quyết;
Con sẽ hát, sẽ chúc tụng, và dâng vinh hiển lên Ngài.
2 Hãy trỗi dậy, hỡi hạc cầm và đàn lia!
Con sẽ dậy sớm để ca ngợi Ngài.
3 Chúa ôi, con sẽ tạ ơn Ngài giữa các dân;
Con sẽ ca tụng Ngài giữa các nước,
4 Vì tình thương của Ngài cao hơn các tầng trời;
Ðức thành tín[a] của Ngài trỗi hơn các tầng mây.
5 Ðức Chúa Trời ôi, nguyện Ngài được tôn cao hơn các tầng trời;
Nguyện vinh hiển Ngài trỗi cao trên khắp đất.
6 Xin dùng cánh tay phải Ngài cứu giúp và đáp lời con,
Hầu kẻ Ngài thương được giải cứu.
7 Ðức Chúa Trời đã phán trong nơi thánh Ngài,
“Ta lấy làm đắc chí;
Ta sẽ chia khu Si-chem,
Và phân lô Thung Lũng Su-cốt.
8 Ghi-lê-át là của Ta;
Ma-na-se là của Ta;
Ép-ra-im là mũ sắt của đầu Ta;
Giu-đa là vương trượng của Ta;
9 Mô-áp là chậu rửa của Ta;
Ê-đôm là chỗ Ta thảy giày mình;
Phi-li-tin là nơi Ta reo mừng chiến thắng!”
10 Ai sẽ đem con vào thành kiên cố?
Ai sẽ dẫn đưa con vào Ê-đôm?
11 Ðức Chúa Trời ôi, chẳng lẽ Ngài bỏ chúng con rồi sao?
Ðức Chúa Trời ôi, lẽ nào Ngài không đi với quân đội chúng con sao?
12 Xin giúp chúng con đối phó với quân thù,
Vì loài người giúp đỡ cũng như không.
13 Nhờ Ðức Chúa Trời chúng ta sẽ chiến đấu anh dũng;
Vì chính Ngài sẽ giày đạp quân thù của chúng ta.
Ca Ngợi Ðấng Tạo Hóa và Ðấng Bảo Tồn
1 Hỡi những người ngay lành, hãy vui vẻ ca ngợi Chúa;
Sự ca ngợi Ngài thật thích hợp với người ngay thật.
2 Hãy dùng hạc cầm dâng lời cảm tạ Chúa;
Hãy dùng thập huyền cầm ca hát tôn vinh Ngài.
3 Hãy hát cho Ngài một bài ca mới;
Khá đàn thật hay, hòa nhịp với tiếng reo mừng,
4 Vì lời Chúa rất chân thật;
Mọi việc Ngài làm đều thành tín.
5 Ngài yêu mến công chính và công lý;
Cả thế gian đầy dẫy tình thương của Chúa.
6 Nhờ lời Chúa, các tầng trời được dựng nên;
Bởi hơi thở của miệng Ngài, các thiên thể[a] liền hiện hữu.
7 Ngài gom nước biển lại thành một khối;
Ngài chứa nước trong các vực sâu.
8 Hỡi cả thế gian, hãy kính sợ Chúa;
Hỡi các dân tộc trên thế gian, hãy khiếp sợ Ngài,
9 Vì khi Ngài phán, muôn vật[b] liền hiện hữu;
Ngài ra lịnh, tất cả[c] được đứng vững vàng.
10 Chúa làm bại mưu các nước;
Ngài khiến kế hoạch của các dân ra hư không.
11 Còn ý định của Chúa cứ được vững lập đến đời đời;
Các ý chỉ của lòng Ngài còn từ đời nọ đến đời kia.
12 Phước cho nước nào có Chúa là Thần[d] của mình,
Phước cho dân nào được Ngài chọn làm cơ nghiệp Ngài.
13 Chúa từ trời nhìn xuống;
Ngài thấy rõ mọi con cái loài người.
14 Từ nơi Ngài ngự Ngài quan sát mọi người trên đất.
15 Ngài dựng nên lòng dạ mọi người,
Nên Ngài hiểu rõ mọi việc họ làm.
16 Chẳng có vua nào được cứu nhờ quân đội mạnh;
Chẳng có chiến sĩ nào được cứu nhờ sức mạnh mình.
17 Nhờ vào ngựa để chiến thắng là hy vọng hão huyền;
Dù ngựa có sức lực nó cũng chẳng cứu được ai.
18 Kìa, mắt Chúa nhìn xem những người kính sợ Ngài,
Những người đặt hy vọng vào lòng thương xót của Ngài,
19 Ðể giải cứu linh hồn họ khỏi chết,
Và bảo tồn mạng sống họ khi nạn đói xảy ra.
20 Linh hồn chúng ta trông cậy Chúa;
Ngài là nguồn cứu giúp và thuẫn khiên của chúng ta.
21 Lòng chúng ta vui mừng trong Ngài,
Bởi vì chúng ta tin cậy vào danh thánh Ngài.
22 Chúa ôi, nguyện tình thương của Ngài ngự trên chúng con,
Y như những gì chúng con hy vọng nơi Ngài.
21 Ðây là lời của Chúa đã phán về hắn,
Trinh nữ ở Si-ôn sẽ khinh bỉ ngươi và nhạo cười ngươi;
Sau lưng ngươi, con gái ở Giê-ru-sa-lem sẽ lắc đầu.
22 Ngươi đã nhục mạ và khinh bỉ ai?
Ngươi đã lên giọng và giương mắt kiêu căng với ai?
Ngươi đang chống lại Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên đấy!
23 Ngươi đã dùng các sứ giả để phỉ báng Chúa,
Ngươi nói rằng, ‘Với nhiều xe chiến mã,
Ta đã lên những đỉnh cao các núi,
Ta đã lên tận những nơi chót vót của Núi Li-băng;
Ta đã đốn ngã những cây bá hương cao nhất và những cây tùng tốt nhất;
Ta đã vào những miền xa xăm của nó, vào tận rừng rậm thâm u.
24 Ta đã đào giếng và uống nước nơi xứ lạ.
Ta đã làm khô cạn các sông suối ở Ai-cập bằng gót chân ta.’
25 Ngươi há không nghe rằng Ta đã định từ lâu rồi sao?
Những gì Ta đã định từ thời thái cổ, bây giờ Ta cho thực hiện,
Ðó là ngươi phải biến những thành trì kiên cố ấy thành những đống đổ nát hoang tàn.
26 Dân cư ở những nơi đó đều yếu nhược, khiếp sợ, và bối rối;
Chúng đã trở nên như cây cối ngoài đồng, như cỏ non mới mọc, như cỏ mọc trên mái nhà, héo khô trước khi chưa kịp lớn.
27 Nhưng Ta biết ngươi,
Ta biết lúc ngươi đứng dậy và khi ngươi ngồi xuống,
Ta biết lúc ngươi đi ra và khi ngươi đi vào,
Ta cũng biết ngươi lúc ngươi nổi giận chống lại Ta.
28 Vì ngươi đã cả gan nổi giận chống lại Ta,
Những lời ngạo mạn của ngươi đã thấu đến tai Ta,
Nên Ta sẽ xỏ khoen vào lỗ mũi ngươi,
Tra hàm thiếc vào miệng ngươi;
Ta sẽ bắt ngươi phải trở về bằng con đường ngươi đã ra đi.
29 Hỡi Ê-xê-chia,[a] đây sẽ là một dấu hiệu cho ngươi,
Năm nay ngươi sẽ ăn hoa màu tự mọc;
Năm thứ hai ngươi sẽ ăn những gì mọc lên từ các hoa màu ấy;
Năm thứ ba ngươi sẽ gieo, gặt, trồng vườn nho, và ăn trái.
30 Những gì còn sót lại của nhà Giu-đa thì dưới sẽ đâm rễ, trên sẽ ra trái.
31 Vì từ Giê-ru-sa-lem những người sống sót sẽ tràn ra,
Từ núi Si-ôn sẽ tuôn ra một dòng dõi của những người sống sót.
Lòng nóng cháy của Chúa các đạo quân sẽ làm thành việc ấy.
32 Vậy Chúa phán về vua A-sy-ri như thế nầy:
Nó sẽ không vào được thành nầy;
Nó sẽ không bắn một mũi tên vào thành;
Nó sẽ không núp sau thuẫn khiên mà xông tới;
Nó sẽ không đắp lũy tấn công thành.
33 Nó đã dùng đường nào đi tới, nó sẽ theo đường đó trở về;
Nó sẽ không vào được thành nầy,” Chúa phán vậy.
34 “Ta sẽ bảo vệ thành nầy và giải cứu nó,
Vì cớ Ta và vì cớ Ða-vít tôi tớ Ta.”
Sên-na-chê-ríp Thất Bại và Bị Giết
35 Ngay trong đêm đó một thiên sứ của Chúa đi ra và giết một trăm tám mươi lăm ngàn người trong trại quân A-sy-ri. Ðến sáng người ta thức dậy thì chỉ thấy toàn xác chết.
36 Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri rút quân về và ở tại Ni-ni-ve.
Cảnh Cáo về Thần Tượng
10 Thưa anh chị em, tôi không muốn anh chị em không biết rằng tất cả tổ phụ chúng ta đều ở dưới đám mây, tất cả đều đã vượt qua biển, 2 tất cả đã cùng đi theo Môi-se nên đã được báp-têm dưới đám mây và xuyên qua lòng biển, 3 tất cả đã ăn cùng một thức ăn thiêng liêng, 4 và tất cả đã uống cùng một thức uống thiêng liêng, vì họ đã cùng uống từ một vầng đá thiêng liêng đi với họ, và vầng đá đó là Ðấng Christ. 5 Tuy nhiên, phần đông họ đã không sống đẹp lòng Ðức Chúa Trời, nên đã ngã chết trong đồng hoang.
6 Những điều ấy đã xảy ra để làm gương cho chúng ta, hầu chúng ta không chiều theo những ham muốn xấu xa như họ đã ham muốn. 7 Ðừng thờ thần tượng như một số người trong vòng họ đã thờ, như lời đã chép,
“Dân chúng ngồi lại ăn uống, rồi đứng dậy mà trửng giỡn.”
8 Chúng ta chớ dâm loạn như một số người trong vòng họ đã dâm loạn, khiến hai mươi ba ngàn người ngã chết trong một ngày. 9 Chúng ta đừng thử Ðấng Christ[a] như một số người trong vòng họ đã thử Chúa, để bị các rắn độc cắn chết. 10 Chúng ta cũng đừng lầm bầm oán trách như một số người trong vòng họ đã lầm bầm oán trách, để bị thiên thần hủy diệt tiêu diệt.
11 Những điều ấy xảy đến với họ để làm gương cho chúng ta. Những chuyện ấy được ghi lại để cảnh cáo chúng ta, những người đang sống ở cuối các thời đại. 12 Vậy ai tưởng mình đứng, hãy cẩn trọng kẻo ngã.
13 Không thử thách nào xảy đến với anh chị em là quá sức người. Ðức Chúa Trời là thành tín; Ngài không để anh chị em bị thử thách quá sức của mình đâu, nhưng trong sự thử thách Ngài sẽ mở đường cho ra khỏi, để anh chị em có thể chịu đựng nổi.
Muốn Theo Chúa
(Lu 9:57-60)
18 Khi Ðức Chúa Jesus thấy đoàn dân đông vây quanh Ngài, Ngài truyền lịnh đi qua bờ bên kia. 19 Bấy giờ một thầy dạy giáo luật đến gần và nói với Ngài, “Thưa Thầy, Thầy đi đâu tôi sẽ đi theo đó.”
20 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Con cáo có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ gối đầu.”
21 Một người khác trong các môn đồ thưa với Ngài, “Lạy Chúa, xin cho con về nhà chôn cất cha con đã.”
22 Nhưng Ðức Chúa Jesus bảo người ấy, “Ngươi hãy theo Ta, và hãy để kẻ chết chôn người chết của họ.”
Chúa Dẹp Yên Bão Tố
(Mác 4:35-41; Lu 8:22-25)
23 Sau khi Ngài xuống thuyền, các môn đồ Ngài cũng xuống theo. 24 Này, biển nổi cơn bão tố dữ dội, sóng lớn dường như muốn phủ lấy chiếc thuyền, nhưng Ngài đang ngủ. 25 Các môn đồ Ngài đến gần, đánh thức Ngài dậy, và nói rằng, “Lạy Chúa, xin Ngài cứu cho. Chúng ta sắp chết rồi.”
26 Ngài nói với họ, “Sao các ngươi sợ hãi thế, hỡi những kẻ yếu đức tin?” Rồi Ngài đứng dậy quở gió và biển; gió và biển liền yên lặng như tờ.
27 Những người đó kinh ngạc và nói, “Người này là ai mà cả gió và biển đều vâng lịnh như thế?”
Copyright © 2011 by Bau Dang