Book of Common Prayer
Cảm Tạ Chúa vì Ðược Giải Cứu và Thoát Chết
Thơ của Ða-vít
Bài ca trong Lễ Cung Hiến Nhà CHÚA
1 Chúa ôi, con tôn ngợi Ngài, vì Ngài đã nhấc con lên,
Và không để cho những kẻ chống nghịch con được dịp vui mừng vì cớ con.
2 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con,
Con cầu xin Ngài giúp đỡ, và Ngài đã chữa lành con.
3 Chúa ôi, Ngài đã đem linh hồn con ra khỏi cõi người chết;[a]
Ngài đã giữ con được sống, để con không bị xuống vực sâu.
4 Hỡi các thánh đồ của Ngài, hãy ca hát tôn ngợi Chúa,
Hãy dâng những lời cảm tạ lên danh thánh của Ngài;
5 Vì cơn giận của Ngài chỉ có vài giây phút,
Nhưng ân huệ của Ngài dài trọn cả đời.
Sự than khóc chỉ tạm trú qua đêm,
Nhưng sự vui mừng sẽ đến vào buổi sáng.
6 Về phần con, trong khi được thịnh vượng, con nói rằng,
“Tôi sẽ không bao giờ bị rúng động.”
7 Chúa ôi, nhờ ân huệ của Ngài, Ngài lập con vững vàng như một ngọn núi;
Nhưng khi nào Ngài ẩn mặt, con liền bị khủng hoảng ngay.
8 Chúa ôi, con kêu cầu Ngài,
Con hướng về Chúa và cầu khẩn:
9 “Ðể con bị đổ máu, để con phải đi xuống vực sâu, nào có lợi gì chăng?
Chẳng lẽ tro bụi sẽ ca ngợi Ngài sao?
Chúng há sẽ rao truyền đức thành tín của Ngài ư?
10 Chúa ôi, xin dủ nghe con và thương xót con;
Chúa ôi, cầu xin Ngài luôn làm Ðấng giúp đỡ con.”
11 Ngài đã biến nỗi sầu thảm của con thành điệu nhảy múa;
Ngài đã cởi áo tang của con và mặc cho con bằng niềm vui,
12 Ðể linh hồn con ca ngợi Ngài, vì không thể nín lặng được.
Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, con sẽ cảm tạ Ngài mãi mãi.
Phước của Người Ðược Tha Thứ và Tin Cậy CHÚA
Giáo huấn ca của Ða-vít
1 Phước cho người được tha những vi phạm mình,
Ðược khỏa lấp những tội lỗi mình!
2 Phước cho người được Chúa không kể tội của mình,
Và trong lòng không có điều chi gian dối!
3 Khi con cố nín lặng, các xương cốt con vẫn bị tiêu hao,
Bởi con phải rên rỉ suốt ngày;
4 Vì cả ngày lẫn đêm tay Ngài đè nặng trên con;
Sức sống con cạn dần như gặp hơi nóng mùa hè. (Sê-la)
5 Con nhìn nhận những tội lỗi con đã phạm đối với Ngài,
Con chẳng dám giấu giếm các tội lỗi mình;
Con nói, “Con sẽ xưng nhận các vi phạm con với Chúa,”
Và Ngài đã tha thứ các lỗi lầm vi phạm của con. (Sê-la)
6 Vì vậy mong mọi người có lòng tin kính hãy cầu nguyện với Ngài khi còn có thể tìm được Ngài,
Hầu khi những dòng nước lũ ào ạt tràn đến, chúng sẽ không tới gần họ.
7 Ngài là nơi ẩn náu của con;
Ngài gìn giữ con khỏi bị hoạn nạn;
Ngài bao quanh con bằng những bài ca giải cứu. (Sê-la)
8 Ta sẽ dạy bảo ngươi và chỉ cho ngươi con đường phải đi;
Mắt Ta hằng ở với ngươi để hướng dẫn ngươi.
9 Ðừng như con ngựa hoặc con la là loài không thông sáng,
Ngươi phải dùng hàm khớp và dây cương để điều khiển chúng,
Bằng không, chúng chẳng vâng lời[a] ngươi.
10 Kẻ ác gặp nhiều đau khổ,
Nhưng tình thương của Chúa bao bọc người tin cậy Ngài.
11 Hỡi người ngay lành, hãy vui vẻ và hân hoan trong Chúa!
Hỡi mọi người có lòng ngay thẳng, hãy cất tiếng reo mừng!
TẬP THỨ HAI
(Bài 42-72)
Lòng Khao Khát Chúa trong Cảnh Hoạn Nạn và Lưu Ðày
Cho Trưởng Ban Nhạc
Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra
1 Ðức Chúa Trời ôi, như con nai thèm khát khe nước thể nào,
Linh hồn con cũng khát khao Ngài thể ấy.
2 Linh hồn tôi khát khao Ðức Chúa Trời, tức Ðức Chúa Trời hằng sống;
Khi nào tôi mới được đến để ra mắt Ðức Chúa Trời đây?
3 Suốt ngày họ cứ hỏi tôi, “Ðức Chúa Trời của mi đâu rồi?”
Nước mắt đã làm thực phẩm cho tôi cả ngày lẫn đêm.
4 Mỗi khi tôi nhớ lại những kỷ niệm phước hạnh ngày xưa,
Lòng tôi dâng lên nỗi buồn vô hạn.
Nhớ trước kia tôi đi theo một đoàn người đông đúc,
Cùng họ tiến về nhà Ðức Chúa Trời,
Cùng cất tiếng reo mừng và dâng những lời cảm tạ,
Một đoàn người vui mừng về thờ phượng trong ngày đại lễ.
5 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Đấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[a]
6 Ðức Chúa Trời của con ôi, linh hồn con buồn bã trong con;
Từ xứ Giô-đanh, từ các đỉnh Hẹt-môn, từ Ðồi Mi-xa, con nhớ đến Ngài.
7 Vực gọi vực theo tiếng ầm ầm các thác nước của Ngài;
Những lượn sóng lớn và nhỏ của Ngài đã vùi dập con.
8 Ban ngày Chúa ban lịnh cho tình thương Ngài ở với tôi;
Còn ban đêm bài ca của Ngài ở với tôi.
Ðó là bài cầu nguyện dâng lên Ðức Chúa Trời của đời sống tôi.
9 Tôi đã thưa với Ðức Chúa Trời, vầng đá của tôi,
“Sao Ngài đã quên con?
Sao con cứ phải than khóc vì bị kẻ thù của con áp bức mãi thếnày?
10 Con đau đớn như bị gươm đâm thấu xương mỗi khi con bị kẻ thù sỉ nhục;
Suốt ngày chúng cứ hỏi con, ‘Ðức Chúa Trời của mi đâu rồi?’”
11 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Ðấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[b]
Cầu Xin Chúa Giải Cứu
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin minh oan cho con và binh vực duyên cớ con trước một dân vô đạo;
Xin giải cứu con khỏi kẻ gian dối và bất công,
2 Vì Ðức Chúa Trời ôi, Ngài là sức mạnh của con.
Sao Ngài nỡ lìa bỏ con?
Sao con cứ phải than khóc vì bị kẻ thù áp bức mãi thếnày?
3 Ôi, xin ban ánh sáng và chân lý của Ngài để dẫn dắt con;
Nguyện chúng dẫn đưa con đến núi thánh của Ngài,
Và đến đền thờ[c] Ngài,
4 Ðể con sẽ đến bàn thờ của Ðức Chúa Trời,
Ðến với Ðức Chúa Trời, niềm vui khôn tả của con,
Ðể con hòa theo tiếng đàn[d] mà ca ngợi Ngài,
Lạy Ðức Chúa Trời, Thần[e] của con.
5 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta còn phải ca ngợi Ngài,
Ðấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[f]
7 Trong thời của Ạc-ta-xẹc-xe:[a] Bích-lam, Mít-rê-đát, Ta-bê-ên, và đồng bọn của chúng đã viết một bản cáo trạng tâu với Ạc-ta-xẹc-xe vua Ba-tư. Bản cáo trạng ấy được viết bằng tiếng A-ram và dịch ra từ tiếng A-ram.
11 (và đây là bản sao cáo trạng chúng đã gởi):
“Tâu Vua Ạc-ta-xẹc-xe:
Các tôi tớ của hoàng thượng, tức các dân sống trong tỉnh Bên Kia Sông kính lời chào thăm hoàng thượng. Bây giờ 12 chúng thần xin kính trình để hoàng thượng được kính tường:
Bọn Do-thái rời khỏi hoàng thượng đã đến với chúng thần và chúng đã về tới Giê-ru-sa-lem. Hiện nay chúng đang xây dựng lại cái thành phản loạn và gian ác ấy. Chúng sắp sửa xây xong các tường thành và đang xây sửa các nền móng của Ðền Thờ. 13 Kính tâu để hoàng thượng được tường rằng: nếu thành ấy được xây lại xong và các tường thành của nó được hoàn tất, thì chúng sẽ không nộp triều cống, không đóng thuế, và không nộp thuế lưu thông cho hoàng thượng nữa. Như vậy công quỹ của hoàng thượng sẽ bị thiệt thòi. 14 Nay vì chúng thần được hưởng lộc của hoàng thượng,[a] chúng thần không nỡ nhìn thấy hoàng thượng phải bị thiệt hại, vì thế chúng thần đồng kính gởi bản báo cáo nầy lên hoàng thượng. 15 Kính xin hoàng thượng cho lục lại trong văn khố của các tiên vương. Chúng thần tin rằng các văn kiện ấy sẽ cho hoàng thượng thấy rõ thành ấy quả là một thành phản loạn, đã gây nhiều phiền phức cho các tiên vương và các tỉnh, một thành có lịch sử chuyên môn dấy loạn, vì thế nó đã bị hủy diệt. 16 Chúng thần xin quả quyết với hoàng thượng rằng một khi thành ấy được xây lại xong, và các tường thành của nó được hoàn tất, hoàng thượng sẽ bị mất hết cả tỉnh Bên Kia Sông.”
17 Thế là vua ban một sắc lệnh để trả lời:
“Gởi Rê-hum tổng trấn, Sim-sai thư ký, và tất cả các quan chức ở Sa-ma-ri và các miền khác trong tỉnh Bên Kia Sông:
Chào tất cả.
18 Bức thư các ngươi gởi đến ta đã được dịch ra và đọc rõ trước mặt ta. 19 Ta đã truyền cho lục trong văn khố và đã thấy thành ấy quả là thành có thành tích phản loạn chống lại các tiên vương. Thành ấy đúng là cái nôi của sự phản loạn và dấy nghịch. 20 Giê-ru-sa-lem đã từng có các vua hùng cường trị vì ở đó. Dân trong các miền của tỉnh Bên Kia Sông đã từng nộp triều cống, đóng thuế, và nộp thuế lưu thông cho các vua ấy. 21 Nay các ngươi hãy truyền lịnh của ta cho những người ấy rằng chúng phải đình chỉ ngay công việc tái thiết, để thành ấy không được xây dựng lại cho đến khi ta có quyết định mới. 22 Các ngươi khá cẩn thận và chớ lơ đễnh thi hành việc nầy. Tại sao các ngươi để cho vua bị thiệt hại thêm?”
23 Khi bản sao sắc lệnh của vua được đọc cho Rê-hum tổng trấn, Sim-sai thư ký, và bè lũ của chúng, chúng vội vàng kéo đến Giê-ru-sa-lem để gặp người Do-thái và dùng quyền lực cùng vũ lực bắt buộc họ phải đình chỉ ngay công cuộc tái thiết. 24 Vậy công cuộc tái thiết Ðền Thờ Ðức Chúa Trời tại Giê-ru-sa-lem đã bị ngưng trệ. Việc ấy đã bị gián đoạn mãi cho đến năm thứ hai[b] của triều đại Ða-ri-út vua Ba-tư.
Lời Mở Ðầu
1 Phao-lô, một tù nhân của Ðức Chúa Jesus Christ, và Ti-mô-thê anh em chúng ta, kính gởi Phi-lê-môn anh em yêu dấu và bạn đồng lao của chúng tôi, 2 đồng kính gởi Áp-phi chị em của chúng tôi, Ạc-khíp-pu chiến hữu của chúng tôi, và hội thánh nhóm ở nhà anh. 3 Nguyện xin ân sủng và bình an từ Ðức Chúa Trời, Cha chúng ta, và từ Chúa, Ðức Chúa Jesus Christ, đến với anh chị em.
Ðức Tin và Tình Thương
4 Tôi luôn cảm tạ Ðức Chúa Trời của tôi mỗi khi nhớ đến anh trong khi cầu nguyện, 5 bởi vì tôi đã nghe về đức tin của anh nơi Ðức Chúa Jesus và tình thương của anh đối với tất cả thánh đồ. 6 Nguyện sự hiệp thông trong đức tin của anh được hiệu quả, để mọi người biết rằng mọi điều tốt đẹp trong chúng ta đều hướng về Ðấng Christ. 7 Thật vậy tình thương của anh đã làm cho tôi rất vui mừng và cảm kích, bởi vì thưa anh, anh đã làm phấn khởi lòng các thánh đồ.
Xin cho Ô-nê-sim
8 Vì lẽ đó dù trong Ðấng Christ, tôi có thể mạnh dạn yêu cầu anh làm một việc chính đáng, 9 nhưng tôi thà nài xin anh trên căn bản của tình yêu thì hơn –một người như tôi, Phao-lô, một người già, và bây giờ cũng là một tù nhân vì Ðức Chúa Jesus Christ– 10 Tôi nài xin anh cho Ô-nê-sim, con tôi, đứa con tôi đã sinh ra trong xiềng xích. 11 Trước kia nó thật vô dụng đối với anh, nhưng bây giờ nó hữu ích cho cả anh và tôi. 12 Tôi gởi nó về lại với anh, như gởi theo lòng dạ của tôi vậy. 13 Tôi thật muốn giữ nó lại với tôi, để nó thay anh giúp tôi trong lúc tôi bị xiềng xích vì Tin Mừng, 14 nhưng tôi không muốn làm điều gì khi chưa được anh đồng ý, để việc nghĩa của anh không phải vì miễn cưỡng, mà là tự nguyện. 15 Có lẽ vì cớ ấy mà nó phải tạm xa cách anh ít lâu, để anh sẽ có nó lại mãi mãi, 16 không phải như một tên nô lệ nữa, nhưng hơn một tên nô lệ, một anh em yêu dấu, đặc biệt là với tôi, huống chi là với anh, cả phần xác lẫn phần trong Chúa.
17 Vậy nếu anh còn xem tôi là bạn đồng lao, xin anh đón nhận nó như thể đón nhận tôi. 18 Nếu nó đã làm thiệt hại anh điều gì hoặc mắc nợ anh bao nhiêu, xin anh tính cho tôi. 19 Tôi, Phao-lô, chính tay tôi viết điều nầy, tôi sẽ trả cho anh. Còn chuyện anh nợ tôi cả cuộc đời của anh, tôi chưa bàn tới. 20 Phải, thưa anh, mong anh cho tôi được món lợi[a] nầy trong Chúa; xin làm phấn khởi lòng tôi trong Ðấng Christ.
21 Tôi viết thư nầy với niềm tin quả quyết rằng anh sẽ làm theo, và tôi biết anh sẽ làm hơn điều tôi xin.
22 Còn điều nầy nữa: xin anh chuẩn bị cho tôi một phòng, vì tôi tin rằng nhờ lời cầu nguyện của anh chị em, tôi sẽ được trả tự do để về với anh chị em.
Lời Chào Cuối Thư
23 Ê-pháp-ra, bạn đồng tù với tôi trong Ðức Chúa Jesus Christ, gởi lời thăm anh. 24 Mác, A-ri-tạc, Ðê-ma, và Lu-ca, các bạn đồng lao của tôi, cũng vậy.
25 Nguyện xin ân sủng của Ðức Chúa Jesus Christ ở với tâm linh anh chị em. A-men.
Cây và trái
(Lu 6:43-45)
33 “Cây lành sinh trái lành, cây độc sinh trái độc, vì xem trái thì biết cây. 34 Hỡi dòng dõi của rắn độc, làm sao các ngươi có thể nói ra điều tốt trong khi lòng các ngươi xấu? Vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng mới nói ra. 35 Người tốt do tích lũy điều tốt trong lòng mà biểu lộ điều tốt. Người xấu do tích lũy điều xấu trong lòng mà biểu lộ điều xấu.
36 Ta nói với các ngươi, đến ngày phán xét, người ta sẽ trả lời về mọi lời nói cẩu thả của mình. 37 Vì bởi lời nói của ngươi mà ngươi sẽ được xem là công chính, và cũng bởi lời nói của ngươi mà ngươi sẽ bị kết tội.”
Dấu Lạ về Giô-na
(Mác 8:11-12; Lu 11:29-32)
38 Bấy giờ có mấy thầy dạy giáo luật và mấy người Pha-ri-si nói với Ngài rằng, “Thưa Thầy, chúng tôi muốn xem Thầy làm một dấu lạ.”
39 Ngài trả lời và nói với họ, “Thế hệ gian ác và ngoại tình này đòi xem một dấu lạ, nhưng họ sẽ không được ban cho dấu lạ nào khác, ngoài dấu lạ của Tiên Tri Giô-na. 40 Vì như Giô-na đã ở trong bụng cá ba ngày và ba đêm, Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày và ba đêm. 41 Trong ngày phán xét, dân Ni-ni-ve sẽ đứng dậy với thế hệ này và lên án nó, vì dân đó đã ăn năn khi nghe Giô-na rao giảng, và này, có một Ðấng cao trọng hơn Giô-na đang ở đây!
42 Trong ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ đứng dậy với thế hệ này và lên án nó, vì bà đã từ một nơi rất xa trên mặt đất đến nghe sự khôn ngoan của Sa-lô-môn, và này, có một Ðấng vĩ đại hơn Sa-lô-môn đang ở đây!”
Copyright © 2011 by Bau Dang