Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
12 Kẻ ác lập mưu hại người ngay lành,
Và nghiến răng chống lại người ấy;
13 Nhưng Chúa cười nó,
Vì Ngài thấy ngày tàn của nó đến gần.
14 Kẻ ác rút gươm và giương cung để đánh hạ người nghèo nàn và khốn khổ,
Và để giết hại người sống ngay lành;
15 Nhưng gươm của nó sẽ đâm vào lòng nó,
Và cung của nó sẽ gãy cụp làm hai.
16 Những gì người ngay lành có tuy ít ỏi,
Nhưng tốt hơn của cải nhiều của lắm kẻ gian tà.
17 Vì cánh tay của kẻ ác sẽ bị gãy,
Nhưng Chúa bảo vệ người ngay lành.
18 Chúa biết những ngày của người thanh liêm trong sạch;
Cơ nghiệp của họ sẽ còn lại đời đời.
19 Họ sẽ không bị hổ thẹn trong thời tai họa;
Trong thời đói kém họ vẫn được no nê.
20 Nhưng kẻ ác sẽ bị chết mất;
Những kẻ thù của Chúa tựa như sắc đẹp của đồng cỏ;
Chúng bị tan biến như khói tan đi.
21 Kẻ ác vay mượn rồi không trả lại,
Còn người ngay lành cứ rộng rãi ban cho.
22 Vì ai được Chúa ban phước sẽ hưởng được đất,
Nhưng kẻ nào bị Ngài nguyền rủa sẽ bị diệt vong.
22 Vậy sứ giả ấy đi và báo cáo cho Ða-vít mọi điều Giô-áp đã sai bảo mình. 23 Sứ giả ấy tâu với Ða-vít, “Lúc đầu địch quân có vẻ mạnh hơn chúng ta. Chúng kéo ra giao tranh với chúng tôi ngoài đồng trống, nhưng chúng tôi đánh bật lại và khiến chúng phải rút lui về tận cổng thành. 24 Quân xạ tiển của địch từ trên thành bắn xuống các tôi tớ chúa thượng. Một vài người trong số các tôi tớ chúa thượng đã tử trận, và tôi tớ chúa thượng là U-ri-a người Hít-ti cũng đã tử trận.”
25 Bấy giờ Ða-vít nói với sứ giả, “Ngươi hãy nói với Giô-áp thế nầy, ‘Ðừng để việc ấy làm bận tâm. Gươm đao thì khi chém trúng người nầy, khi chém trúng người khác. Hãy mạnh mẽ lên mà công thành và lật đổ nó.’ Ngươi hãy khích lệ ông ấy như vậy.”
26 Khi vợ của U-ri-a nghe tin U-ri-a chồng bà đã tử trận, bà để tang than khóc chồng. 27 Khi thời kỳ thọ tang than khóc đã xong, Ða-vít sai người đến rước bà vào cung. Bà trở thành vợ ông và sinh cho ông một con trai. Nhưng điều Ða-vít đã làm đó không đẹp lòng Chúa.
Phao-lô Dự Tính Ðến Rô-ma
22 Ðó là lý do tôi thường bị ngăn trở khi định đến thăm anh chị em. 23 Nhưng bây giờ trong vùng này không còn chỗ nào cho tôi nữa, nên tôi mong sẽ đến thăm anh chị em như tôi hằng ao ước nhiều năm nay.
24 Tôi hy vọng trong chuyến đi Tây-ban-nha sắp tới, dọc đường tôi sẽ ghé thăm anh chị em, để sau khi được thỏa lòng ở với anh chị em ít lâu, anh chị em sẽ tiễn tôi qua đó. 25 Nhưng bây giờ tôi phải trở về Giê-ru-sa-lem để phục vụ các thánh đồ trước, 26 vì anh chị em ở Ma-xê-đô-ni-a và A-chai đã vui lòng quyên góp một số tiền để giúp những người nghèo trong vòng các thánh đồ ở Giê-ru-sa-lem. 27 Họ lấy làm vui mà làm như thế; đúng ra là họ mang nợ những người ấy. Vì nếu các dân ngoại đã được chia sẻ những phước hạnh thuộc linh của họ, thì các dân ngoại cũng nên lấy những của cải vật chất mình có mà chia sẻ với họ.
28 Vậy sau khi tôi làm xong việc này và trao[a] xong món quà[b] tôi đã lạc quyên được cho họ, tôi sẽ ghé thăm anh chị em, rồi sau đó sẽ đi Tây-ban-nha. 29 Tôi biết rằng khi tôi đến với anh chị em, tôi sẽ đến với phước hạnh tràn trề của Ðấng Christ.
30 Thưa anh chị em, vì Chúa của chúng ta là Ðức Chúa Jesus Christ và vì tình yêu của Ðức Thánh Linh, tôi nài xin anh chị em hãy cùng phấn đấu với tôi trong khi dâng lời cầu nguyện lên Ðức Chúa Trời cho tôi, 31 để tôi thoát khỏi tay những kẻ vô tín ở Giu-đê, và sự phục vụ của tôi tại Giê-ru-sa-lem được các thánh đồ chấp nhận. 32 Ðược như thế và nếu Ðức Chúa Trời muốn, tôi có thể đến thăm anh chị em với trọn niềm vui và có thể nghỉ ngơi với anh chị em.
33 Nguyện xin Ðức Chúa Trời bình an ở với tất cả anh chị em. A-men.
Copyright © 2011 by Bau Dang