Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Semicontinuous)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with sequential stories told across multiple weeks.
Duration: 1245 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
II Sa-mu-ên 6:1-5

Rước Rương Giao Ước về Giê-ru-sa-lem

(1 Sử 13:1-14; 15:25-16:6, 43)

Ða-vít lại tập họp tất cả quân tinh nhuệ của I-sơ-ra-ên; tổng cộng được ba mươi ngàn người. Ða-vít đứng dậy và đi với tất cả những người đang có mặt với ông đến Ba-a-la trong miền Giu-đa để rước Rương của Ðức Chúa Trời, Rương được gọi bằng danh của Chúa các đạo quân, Ðấng ngự giữa các chê-ru-bim. Họ để Rương của Ðức Chúa Trời trên một cỗ xe mới, rồi từ nhà A-bi-na-đáp ở trên đồi mà chở Rương ấy ra đi. U-xa và A-hi-ô, hai con trai của A-bi-na-đáp, dẫn cỗ xe mới. Họ chở Rương từ nhà A-bi-na-đáp ở trên đồi ra đi và họ đi theo hộ tống Rương của Ðức Chúa Trời. Có A-hi-ô đi phía trước Rương. Ða-vít và toàn thể nhà I-sơ-ra-ên vui mừng dùng đủ loại nhạc khí mà tấu lên trước mặt Chúa. Ðó là những nhạc khí làm bằng gỗ trắc bá, các hạc cầm, các loại đàn, các trống lục lạc, các chập chõa, và các khánh chiêng.

II Sa-mu-ên 6:12-19

12 Có người đến thuật cho Vua Ða-vít hay rằng, “Chúa đã ban phước cho gia đình Ô-bết Ê-đôm và tất cả những gì thuộc về ông ấy, vì Rương của Ðức Chúa Trời đang ở đó.” Vậy Ða-vít đến và rước Rương của Ðức Chúa Trời từ nhà của Ô-bết Ê-đôm vào Thành Ða-vít trong niềm vui mừng.

13 Vả, khi những người khiêng Rương của Chúa vừa đi được sáu bước thì Ða-vít dâng một con bò và một con chiên mập làm sinh tế. 14 Ða-vít mặc một chiếc ê-phót bằng vải gai, rồi Ða-vít vui mừng nhảy nhót hết lòng hết sức trước mặt Chúa. 15 Vậy Ða-vít và toàn thể nhà I-sơ-ra-ên mang Rương của Chúa lên, với tiếng reo mừng hòa lẫn với tiếng kèn trỗi lên vang dội. 16 Khi Rương của Chúa vào trong Thành Ða-vít, Mi-khanh con gái của Sau-lơ nhìn qua cửa sổ và thấy Vua Ða-vít đang nhảy nhót quay cuồng trước mặt Chúa, lòng bà thầm khinh ông.

17 Vậy họ mang Rương của Chúa vào và đặt Rương ấy vào chỗ Ða-vít đã xây sẵn bên trong Lều Tạm. Kế đến Ða-vít dâng các của lễ thiêu và các của lễ cầu an lên trước mặt Chúa. 18 Sau khi Ða-vít dâng các của lễ thiêu và các của lễ cầu an, ông nhân danh Chúa các đạo quân mà chúc phước cho dân. 19 Kế đến ông phát cho mọi người, tất cả những ai trong đám đông của người I-sơ-ra-ên hôm đó, bất luận nam hay nữ, mỗi người một ổ bánh, một miếng thịt, và một bánh nho khô. Sau đó mọi người ra về, ai về nhà nấy.

Thánh Thi 24

Vua Vinh Hiển Vào Si-ôn

Thơ của Ða-vít

Trái đất và những vật trên đất đều thuộc về Chúa;
Thế giới và mọi người sống trong đó đều thuộc về Ngài,
Vì Ngài đã đặt nền nó trên các đại dương,
Và Ngài lập nó vững vàng trên các luồng nước.

Ai có thể lên núi của Chúa?
Ai có thể đứng trong nơi thánh của Ngài?
Ấy là người có tay tinh sạch và lòng trong trắng,
Ấy là người chẳng hướng lòng mình về thần tượng hư không,
Và chẳng thốt ra những lời thề nguyện giả dối.
Người ấy sẽ nhận được phước hạnh của Chúa,
Và sẽ được Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu mình, kể là công chính.
Ấy là dòng dõi của những người tìm kiếm Chúa,
Những người tìm kiếm mặt Ðức Chúa Trời của Gia-cốp. (Sê-la)

Hỡi các cổng, hãy ngẩng đầu lên;
Hỡi các cổng vạn cổ, hãy ngẩng cao lên,
Ðể Vua vinh hiển sẽ vào.
Vua vinh hiển này là ai?
Ấy là Chúa đại quyền đại năng,
Ngài là Chúa vạn năng ở giữa chiến trận.

Hỡi các cổng, hãy ngẩng đầu lên;
Hỡi các cổng vạn cổ, hãy ngẩng cao lên,
Ðể Vua vinh hiển sẽ vào.
10 Vua vinh hiển này là ai?
Ấy là Chúa các đạo quân,
Chính Ngài là Vua vinh hiển. (Sê-la)

Ê-phê-sô 1:3-14

Phước Hạnh Thuộc Linh trong Ðấng Christ

Chúc tụng Ðức Chúa Trời, Cha của Ðức Chúa Jesus Christ chúng ta, Ðấng đã ban cho chúng ta mọi phước hạnh thuộc linh ở các nơi trên trời trong Ðấng Christ. Do lòng yêu thương của Ngài, Ngài đã chọn chúng ta trong Ðấng Christ trước khi dựng nên vũ trụ,[a] để chúng ta được thánh hóa và trọn vẹn trước mặt Ngài. Theo ý muốn tốt đẹp của Ngài, Ngài đã định trước để qua Ðức Chúa Jesus Christ, chúng ta được nhận làm con nuôi mà thành con cái Ngài, hầu chúng ta ca ngợi ân sủng vinh diệu của Ngài, tức ân sủng Ngài ban cho chúng ta trong Con yêu dấu của Ngài. Trong Con ấy và nhờ huyết Con ấy, chúng ta được cứu chuộc, được tha thứ những lỗi lầm, theo sự phong phú của ân sủng Ngài, tức ân sủng Ngài ban dồi dào cho chúng ta. Trong sự khôn ngoan và hiểu thấu toàn vẹn của Ngài, Ngài đã bày tỏ cho chúng ta biết huyền nhiệm của thánh ý Ngài, theo ý muốn tốt đẹp của Ngài, mà Ngài đã định trước trong Ðấng Christ 10 ấy là một chương trình cho kỳ viên mãn, khi mọi vật phải quy tụ trong Ðấng Christ, gồm những vật trên trời lẫn những vật dưới đất. 11 Trong Ðấng Christ, chúng ta được thừa hưởng cơ nghiệp đã định sẵn cho chúng ta, y theo mục đích của Ngài, Ðấng thực hiện mọi sự theo chương trình của Ngài 12 để chúng ta, những người đầu tiên đặt hy vọng nơi Ðấng Christ, thành những người ca ngợi vinh hiển Ngài. 13 Cũng trong Ngài, khi anh chị em nghe sứ điệp của chân lý, là Tin Mừng cứu rỗi, anh chị em tin thờ Ngài, và đã được đóng ấn bằng Ðức Thánh Linh, Ðấng Ngài đã hứa. 14 Ðức Thánh Linh là bảo chứng cho cơ nghiệp chúng ta, trong khi chờ đợi những người thuộc về Ngài được cứu chuộc, để ca ngợi vinh hiển Ngài.

Mác 6:14-29

Giăng Báp-tít Qua Ðời

(Mat 14:1-12; Lu 9:7-9)

14 Vua Hê-rốt[a] được báo cáo việc ấy, vì danh tiếng của Ngài đã vang lừng khắp nơi. Có người tâu rằng, “Ấy là Giăng Báp-tít đã từ cõi chết sống lại nên mới có thể làm những phép lạ như thế.” 15 Nhưng những người khác bảo, “Ấy là Ê-li.” Những người khác nữa lại nói, “Ấy là một đấng tiên tri như các đấng tiên tri thời xưa.” 16 Nhưng khi nghe thế Hê-rốt nói, “Giăng, người ta đã chặt đầu, đã sống lại đó.”

17 Số là chính Hê-rốt đã sai người bắt Giăng đem xiềng trong ngục, vì vụ Hê-rô-đia vợ của Phi-líp anh ông, bởi ông đã lấy bà ấy làm vợ. 18 Vì Giăng đã nói với Hê-rốt, “Ngài lấy vợ của anh ngài là điều không hợp với đạo lý.” 19 Do đó bà Hê-rô-đia rất căm ghét Giăng và tìm cách giết ông, nhưng bà không thể thực hiện được, 20 vì Hê-rốt sợ Giăng. Ông biết Giăng là một người ngay lành và thánh thiện, nên ông bảo vệ Giăng. Mỗi lần được nghe Giăng nhắc nhở, ông rất áy náy, dầu vậy, ông vẫn thích nghe Giăng khuyên bảo.

21 Nhưng một ngày kia, cơ hội đã đến với bà, khi Hê-rốt tổ chức một dạ tiệc để mừng sinh nhật của ông và mời các triều thần, các tướng lãnh, và những người quyền quý trong miền Ga-li-lê đến dự. 22 Con gái của bà Hê-rô-đia vào và nhảy múa khiến cho Hê-rốt và quan khách dự tiệc mê mẩn tâm thần. Vua nói với cô gái ấy, “Hãy xin ta bất cứ điều gì ngươi muốn, ta sẽ ban cho.” 23 Ông lại long trọng thề với nàng, “Bất cứ điều gì ngươi xin, ta sẽ ban cho, dầu đến nửa nước cũng được.”

24 Cô ấy đi ra hỏi mẹ nàng, “Con nên xin gì?”

Bà ấy bảo, “Cái đầu của Giăng Báp-tít.”

25 Cô ấy liền vội vàng đi vào và tâu với vua, “Tiện nữ muốn bệ hạ cho tiện nữ cái đầu của Giăng Báp-tít để trên mâm ngay bây giờ.” 26 Vua rất ân hận, nhưng vì ông đã lỡ thề trước mặt các quan khách, ông không thể từ chối lời yêu cầu của nàng. 27 Vua liền sai một đao phủ đi và truyền đem đầu của Giăng đến. Viên đao phủ đi, chặt đầu Giăng trong ngục, 28 bưng đầu Giăng trên một cái mâm, và đem đến cô gái; cô gái bưng mâm đó đến mẹ cô. 29 Nghe tin ấy, các môn đồ của Giăng đến, lấy xác ông đem đi, và chôn trong một ngôi mộ.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang