Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
19 Xin nhớ đến cảnh lưu đày khốn khổ của tôi,
Ngải cứu và cỏ đắng.
20 Tôi thật nhớ mãi,
Và lòng tôi chùn xuống.
21 Nhưng điều này tôi sực nhớ,
Do đó tôi hy vọng.
22 Vì cớ tình yêu thương thành tín của CHÚA, chúng tôi không bị tiêu diệt,[a]
Lòng thương xót của Ngài chẳng dứt.
23 Nhưng tươi mới luôn mỗi buổi sáng;
Sự thành tín của Ngài lớn thay!
24 Tôi tự nhủ: “CHÚA là phần sản nghiệp của tôi,
Do đó tôi hy vọng nơi Ngài.
25 CHÚA nhân từ đối với người trông đợi Ngài,
Đối với người tìm kiếm Ngài.
26 Tốt thay cho người yên lặng hy vọng nơi
Sự cứu giúp từ CHÚA!
7 Trong ngày lưu đày khốn khổ, nhục nhằn,
Giê-ru-sa-lem nhớ lại mọi kho tàng quý báu,
Từ thuở xa xưa.
Khi dân nàng rơi vào tay quân địch,
Không ai giúp đỡ nàng.
Kẻ thù nhìn nàng, ngạo nghễ,
Chúng cười nàng sụp đổ tan tành.
8 Giê-ru-sa-lem đã phạm tội trọng,
Nên nàng phải trở thành một thứ trò cười.
Mọi kẻ xưa kính trọng nàng, nay khinh dể cười chê,
Vì chúng nhìn thấy nàng mình trần thân trụi.
Chính nàng cũng rên rỉ,
Và che mặt quay đi.
9 Váy nàng nhơ nhớp,
Vì nàng chẳng hề nghĩ đến tương lai,
Cho nên nàng đã rơi xuống thấp, thấp tận cùng đất đen;
Nay không ai an ủi nàng.
“Lạy CHÚA, xin đoái xem chúng con đau thương khốn khổ,
Vì quân thù đắc thắng vênh vang!”
10 Kẻ thù đã giang tay cướp đoạt,
Lấy hết mọi báu vật kho tàng.
Nàng cũng nhìn thấy quân ngoại xâm
Lấn vào đền thánh.
Dù chính Ngài đã cấm chúng
Không được vào nơi hội của Ngài.
11 Toàn dân nàng rên xiết
Đi tìm bánh nuôi thân.
Họ mang cả báu vật đổi lấy thức ăn,
Hầu mạng mình được sống.
“Lạy CHÚA, xin đoái xem,
Chúng con bị khinh chê, tủi hổ dường nào!”
12 “Này những kẻ qua đường,
Hãy đến đây, nhìn kỹ mà xem,
Có nỗi khổ nào bằng nỗi khổ,
Tôi đang gánh chịu bởi CHÚA,
Trong ngày Ngài giận dữ,
Ngài đã giáng trên tôi?
13 Từ trên cao Ngài cho lửa trời giáng xuống,
Giáng sâu vào đến xương cốt của tôi.
Dưới chân tôi, Ngài cho bủa lưới,
Khiến tôi quay ngược lại đằng sau.
Ngài bỏ tôi một mình, cô quạnh,
Suốt cả ngày, đau đớn hao mòn.
14 Ngài theo dõi lỗi lầm tôi vấp phạm,[a]
Bàn tay Ngài buộc chặt tội ác tôi;
Tội lỗi tôi thành gông cùm đeo cổ,
Ngài khiến sức tôi ngày một mỏi mòn.
Chúa phó tôi vào tay quân cường bạo,
Quân thù nghịch, tôi không thể đối đầu.
15 Những dũng sĩ của tôi,
Ngài chất lại thành đống như bó lúa.
Chúa nhóm quân thù
Đến nghiền nát các chàng trai.
Nàng trinh nữ Giu-đa đã bị Chúa chà đạp
Như thể ép nho trong bồn rượu.
Chúa Chữa Lành Hai Người Mù(A)
29 Khi Đức Giê-su và các môn đệ ra khỏi thành Giê-ri-cô có một đoàn dân đông đi theo Ngài. 30 Bấy giờ hai người mù ngồi bên đường nghe nói Đức Giê-su đi qua liền kêu lớn: “Lạy Chúa, con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!”
31 Đám đông rầy la hai người để họ im đi, nhưng họ lại càng kêu lớn hơn: “Lạy Chúa, con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!”
32 Đức Giê-su dừng lại, gọi họ đến và hỏi: “Các ngươi muốn Ta làm gì?”
33 Họ thưa: “Lạy Chúa, xin mở mắt cho chúng con được sáng.”
34 Đức Giê-su động lòng thương, sờ mắt họ; lập tức hai người thấy được và đi theo Ngài.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)