Revised Common Lectionary (Complementary)
Thơ Đa-vít
15 Lạy CHÚA,
Ai sẽ trú trong đền tạm Ngài?
Ai sẽ ngụ trên núi thánh Ngài?
2 Ấy là người bước đi ngay thẳng,
Làm điều công chính
Và nói sự thật từ trong lòng.
3 Là người có lưỡi không nói hành,
Không làm điều ác hại bạn hữu,
Và không lăng nhục người lân cận.
4 Mắt người khinh bỉ kẻ gian ác
Nhưng tôn trọng người kính sợ CHÚA.
Người đã thề nguyện,
Dù có tổn hại cũng không thay đổi.
5 Người không cho vay tiền lấy lời,
Không nhận của hối lộ để hại người vô tội.
Người nào làm những điều ấy
Sẽ không bao giờ bị rúng động.
10 Xứ này bị nạn đói, Áp-ram xuống Ai-cập kiều ngụ vì nạn đói rất trầm trọng. 11 Khi sắp vào Ai-cập, Áp-ram nói với Sa-rai, vợ mình: “Ta biết nàng là người đàn bà đẹp. 12 Khi người Ai-cập thấy nàng, họ sẽ nói đấy là vợ nó; rồi họ sẽ giết ta và để nàng sống. 13 Xin nàng hãy nói nàng là em gái ta để vì cớ nàng mà họ đối xử tốt với ta và để ta khỏi mất mạng vì nàng.”
14 Áp-ram vào Ai-cập, dân Ai-cập thấy người đàn bà này rất đẹp. 15 Các quan lớn trong triều đình của Pha-ra-ôn cũng thấy Sa-rai và ca tụng nàng trước Pha-ra-ôn, nên nàng bị đem vào cung Pha-ra-ôn. 16 Vì Sa-rai, vua biệt đãi Áp-ram, ban thưởng nhiều chiên, bò, lừa,[a] lạc đà và cả nô lệ nam nữ nữa.
17 Nhưng vì cớ Sa-rai, vợ Áp-ram, CHÚA trừng phạt Pha-ra-ôn và hoàng tộc Ai-cập, khiến họ bị bịnh dịch trầm trọng. 18 Pha-ra-ôn cho gọi Áp-ram vào và nói: “Nhà ngươi làm gì cho ta vậy? Sao không nói cho ta biết rằng Sa-rai là vợ ngươi? 19 Sao lại bảo nàng là em gái ngươi để ta đã lấy nàng làm vợ? Vậy bây giờ vợ ngươi đây, hãy dẫn nàng đi đi!” 20 Vua sai quần thần đưa Áp-ram, vợ người và tất cả tài sản đi.
5 Mỗi thượng tế đều được lựa chọn giữa loài người, và được bổ nhiệm để đại diện cho loài người mà lo những việc phụng sự Đức Chúa Trời, để dâng lễ vật và sinh tế đền tội. 2 Vì người cũng yếu đuối mọi mặt nên có thể thông cảm đúng mức với những kẻ ngu muội và lầm lạc. 3 Chính vì đó, người phải dâng tế lễ vì tội mình cũng như vì tội của dân chúng.
4 Không một ai tự giành cho mình vinh dự làm thượng tế nhưng phải được Đức Chúa Trời kêu gọi, như A-rôn đã được gọi. 5 Cũng vậy Chúa Cứu Thế không tự tôn vinh mình mà làm thượng tế, nhưng Đức Chúa Trời phán bảo Ngài:
“Ngươi là Con Ta.
Ngày nay, Ta đã sinh ngươi.”[a]
6 Ngài lại phán trong một nơi khác:
“Con là vị tế lễ đời đời,
Theo dòng Mên-chi-xê-đéc.” [b]
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)