Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Xuất Hành 6

Lúc ấy, CHÚA phán với Môi-se: “Bây giờ con sẽ thấy việc Ta làm cho Pha-ra-ôn: Vì tay quyền năng của Ta, vua ấy sẽ để cho dân ra đi; vì tay quyền năng của Ta vua ấy sẽ trục xuất dân ra khỏi xứ.”

Đức Chúa Trời phán tiếp với Môi-se: “Ta là CHÚA. Ta đã hiện ra với Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp với danh ‘Đức Chúa Trời Toàn Năng’[a] nhưng Ta không hề tỏ cho họ danh ‘CHÚA’.[b] Ta cũng đã lập giao ước với họ để ban cho họ xứ Ca-na-an là xứ họ đã kiều ngụ như người ngoại quốc. Ta đã nghe tiếng ta thán của dân Y-sơ-ra-ên là dân bị người Ai-cập bắt làm nô lệ và Ta nhớ lại giao ước của Ta.

Vậy, con hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Ta là CHÚA, Ta sẽ đem các ngươi ra khỏi ách của người Ai-cập. Ta sẽ phóng thích các ngươi khỏi vòng nô lệ, Ta sẽ cứu chuộc các ngươi bằng cánh tay dang ra và đoán phạt người Ai-cập với các việc quyền năng. Ta sẽ nhận các người làm dân Ta và Ta làm Đức Chúa Trời các ngươi. Khi đó các ngươi sẽ biết Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời của các ngươi, Đấng đem các ngươi ra khỏi ách nô lệ của người Ai-cập. Ta sẽ đem các ngươi vào xứ Ta đã thề hứa với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp. Ta sẽ cho các ngươi xứ ấy làm sản nghiệp. Ta là CHÚA.’ ” Môi-se thuật lại những lời này cho dân Y-sơ-ra-ên nhưng họ không chịu nghe ông, vì họ nản lòng và vì ách nô lệ quá nặng nề.

10 CHÚA lại phán bảo Môi-se: 11 “Con đến nói với Pha-ra-ôn hãy để cho dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ.” 12 Nhưng Môi-se thưa với CHÚA: “Nếu dân Y-sơ-ra-ên đã không nghe con thì Pha-ra-ôn lại nghe con là người nói ngập ngừng hay sao?”

13 CHÚA lại phán với Môi-se và A-rôn về dân Y-sơ-ra-ên và về Pha-ra-ôn, vua Ai-cập. Ngài truyền lệnh cho họ đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ai-cập.

Gia Phả Của Môi-se Và A-rôn

14 Sau đây là danh sách các trưởng tộc của họ: Các con trai của Ru-bên, trưởng nam của Y-sơ-ra-ên, là Hê-nóc, Pha-lu, Hết-rôn và Cạt-mi. Đó là các tộc của Ru-bên. 15 Các con trai của Si-mê-ôn là Giê-mu-ên, Gia-min, Ô-hát, Gia-kin, Xô-ha và Sau-lơ (có mẹ là người Ca-na-an). Đó là các tộc của Si-mê-ôn. 16 Đây là tên các con trai Lê-vi, theo gia phả: Ghẹt-sôn, Kê-hát và Mê-ra-ri. Lê-vi thọ một trăm ba mươi bảy tuổi. 17 Các con trai của Ghẹt-sôn, tùy theo tộc, là Líp-ni và Si-mê-i. 18 Các con trai của Kê-hát là Am-ram, Dít-sê-ha, Hếp-rôn và U-xi-ên. Kê-hát thọ một trăm ba mươi ba tuổi. 19 Mê-ra-ri có hai con trai là Mách-li và Mu-si. 20 Am-ram cưới Giô-kê-bết là cô mình, sinh A-rôn và Môi-se. Am-ram thọ một trăm ba mươi bảy tuổi. 21 Đít-sê-ba có ba con trai: Cô-rê, Nê-phết và Xiếc-ri. 22 U-xi-ên cũng có ba con trai: Mi-sa-ên, En-sa-phan và Sít-ri. 23 A-rôn cưới Ê-li-sê-ba, con gái A-mi-na-đáp, em Na-ha-sôn; các con trai họ là Na-đáp, A-bi-hu, Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma. 24 Các con trai của Cô-rê là Át-si, Ên-ca-na và A-bi-a-sáp. 25 Ê-lê-a-sa, con A-rôn, cưới con gái Phu-ti-ên; một trong những con trai của họ tên là Phi-nê-a. Đó là các trưởng tộc Lê-vi và gia đình họ.

26 Đây là A-rôn và Môi-se, hai người đã nhận lệnh CHÚA đem toàn dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập. 27 Chính họ đã đi yết kiến Pha-ra-ôn vua Ai-cập để xin cho dân Y-sơ-ra-ên ra đi.

A-rôn Làm Phát Ngôn Viên Cho Môi-se

28 CHÚA cũng đã bảo Môi-se: “Ta là CHÚA. 29 Hãy đi gặp Pha-ra-ôn, truyền lại cho vua ấy mọi lời Ta đã bảo!” 30 Vào lúc ấy, Môi-se có thưa: “Con ăn nói vụng về, làm sao thuyết phục Pha-ra-ôn được?”

Lu-ca 9

Chúa Sai Mười Hai Sứ Đồ Đi Truyền Giáo(A)

Đức Giê-su gọi mười hai sứ đồ lại, ban cho năng lực và thẩm quyền để trừ[a] tất cả các quỷ và chữa bệnh. Ngài sai họ đi truyền giảng Nước Đức Chúa Trời và chữa lành những người đau ốm. Ngài bảo họ: “Đi đường, các con đừng đem theo gì cả; đừng đem theo gậy, túi, thực phẩm,[b] tiền bạc, cũng đừng đem theo hai áo choàng. Các con vào nhà nào, cứ ở lại đó cho đến khi đi.[c] Nếu thành nào người ta không tiếp đón các con thì khi ra khỏi thành ấy, hãy phủi bụi nơi chân để tỏ ý đối kháng với họ.” Các sứ đồ ra đi, từ làng này qua làng khác, truyền giảng Phúc Âm và chữa lành bệnh tật khắp nơi.

Nghe về mọi việc xảy ra, Hê-rốt, vua chư hầu, rất hoang mang vì có người nói: “Giăng Báp-tít đã sống lại từ cõi chết;” cũng có người bảo: “Tiên tri Ê-li đã hiện ra!” Nhưng có kẻ khác lại cho rằng một tiên tri thời xưa đã sống lại. Nhưng vua Hê-rốt nói: “Giăng thì Ta đã chém đầu rồi, còn người này là ai mà ta nghe đồn người đã làm những việc như thế?” Nên vua tìm cách gặp[d] Đức Giê-su.

Chúa Cho Năm Ngàn Người Ăn Bánh(B)

10 Các sứ đồ trở về tường trình cho Ngài những việc họ đã làm. Ngài đem họ đi riêng ra, đến thành Bết-sai-đa, 11 nhưng dân chúng biết được, kéo theo Ngài. Ngài đón tiếp họ, giảng giải về Nước Đức Chúa Trời và chữa cho những người cần được lành bệnh.

12 Trời đã xế chiều, mười hai sứ đồ đến thưa: “Xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc thôn xóm xung quanh tìm chỗ ăn và nghỉ, vì đây là nơi đồng hoang.”

13 Nhưng Ngài bảo: “Chính các con hãy cho họ ăn!” Các sứ đồ thưa: “Nếu chúng con không đi mua thức ăn cho cả đoàn dân này, thì chúng con chỉ có năm ổ bánh và hai con cá!”

14 Có độ năm ngàn người đàn ông ở đó. Nhưng Ngài bảo các môn đệ: “Các con hãy cho họ ngồi thành từng nhóm, mỗi nhóm độ năm mươi người.” 15 Các môn đệ làm theo, sắp xếp cho mọi người ngồi xuống. 16 Ngài cầm năm ổ bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, chúc phước, rồi bẻ ra, trao cho các môn đệ để dọn ra trước đoàn dân. 17 Tất cả đều ăn no nê; những mẩu bánh thừa thu lại được mười hai giỏ đầy.

Phê-rơ Xác Nhận Niềm Tin Về Chúa Cứu Thế(C)

18 Đang lúc Đức Giê-su ở riêng cầu nguyện, có các môn đệ bên cạnh, Ngài hỏi họ: “Đoàn dân nói Ta là ai?”

19 Họ thưa: “Người thì nói là Giăng Báp-tít, kẻ thì bảo là Ê-li, những người khác lại cho rằng Thầy là một tiên tri thời xưa sống lại.”

20 Ngài hỏi tiếp: “Còn các con nói Ta là ai?” Phê-rơ thưa: “Thầy là Chúa Cứu Thế của Đức Chúa Trời!”

21 Ngài nghiêm cấm các môn đệ không được nói với ai điều ấy.

Chúa Báo Trước Ngài Sẽ Hy Sinh Và Sống Lại(D)

22 Đức Giê-su dạy: “Con Người phải chịu nhiều khốn khổ, sẽ bị các trưởng lão, các thượng tế và các giáo sư Kinh Luật khai trừ, giết chết rồi sau ba ngày sẽ sống lại.”

23 Ngài lại bảo tất cả các môn đệ: “Ai muốn theo Ta, phải từ bỏ chính mình, hằng ngày vác thập tự giá mình và theo Ta. 24 Vì ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; nhưng ai hy sinh tính mạng vì Ta, thì sẽ cứu được.[e] 25 Nếu một người được cả thế gian mà chính mình phải bị hư mất hay tổn hại, thì lợi ích gì đâu? 26 Vì nếu ai hổ thẹn về Ta và về đạo Ta thì Con Người sẽ hổ thẹn về người đó, khi Ngài trở lại trong vinh quang của Ngài, của Cha và của các thiên sứ thánh. 27 Thật Ta bảo cho các con, vài người đang đứng đây hẳn sẽ không nếm sự chết cho đến khi thấy Nước Đức Chúa Trời.”

Chúa Hóa Hình(E)

28 Độ tám ngày sau khi phán dạy những điều ấy, Đức Giê-su đem theo Phê-rơ, Giăng và Gia-cơ lên núi để cầu nguyện. 29 Đang khi Ngài cầu nguyện, diện mạo Ngài biến đổi; áo Ngài trở nên rực sáng trắng toát. 30 Có hai người hầu chuyện với Ngài là Môi-se và Ê-li. 31 Họ hiện ra trong hào quang, bàn về việc Ngài ra đi là việc Ngài sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem. 32 Phê-rơ và các bạn buồn ngủ lắm, nhưng khi thấy hào quang của Ngài và của hai người đứng với Ngài thì tỉnh hẳn. 33 Khi hai người từ giã Ngài, Phê-rơ thưa với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, ở lại đây tốt quá! Ta hãy dựng ba lều; một cho Thầy, một cho Môi-se và một cho Ê-li.” Ông nói mà không hiểu mình nói gì.

34 Phê-rơ còn đang nói, một đám mây kéo đến che khuất Ngài, Môi-se và Ê-li; khi họ vào trong đám mây các môn đệ sợ hãi. 35 Từ trong đám mây có tiếng phán: “Đây là Con Ta, Đấng đã được chọn. Hãy nghe theo Ngài!” 36 Khi tiếng phán vang ra, chỉ còn lại một mình Đức Giê-su mà thôi. Trong những ngày đó các môn đệ im lặng, không thuật lại cho ai những điều mình được chứng kiến.

Đứa Trẻ Bị Quỷ Ám Được Chữa Lành(F)

37 Hôm sau, khi Đức Giê-su và các môn đệ xuống núi, một đoàn dân đông đến đón Ngài. 38 Một người trong đám đông kêu lớn: “Thưa Thầy, con xin Thầy đoái xem con trai con đây, vì con chỉ có một mình nó. 39 Quỷ[f] nhập vào nó, bất chợt rú lên, vật nó làm sôi bọt mép, cứ gây thương tích cho nó và ít khi chịu rời nó.[g] 40 Con đã xin các môn đệ Thầy đuổi quỷ, nhưng họ không đuổi nổi.”

41 Đức Giê-su đáp: “Ôi, thế hệ vô tín, đồi trụy! Ta sẽ phải ở với các ngươi và chịu đựng các ngươi đến bao giờ? Hãy đem con trai ngươi lại đây!”

42 Lúc đứa trẻ đến gần Ngài, quỷ vật nó xuống làm nó giãy giụa. Nhưng Đức Giê-su quở tà linh và chữa lành đứa trẻ, rồi giao lại cho cha nó. 43 Cả đoàn dân đều kinh ngạc về quyền uy vĩ đại của Đức Chúa Trời.

Khi mọi người đang sững sờ về mọi việc Ngài làm, Ngài bảo các môn đệ: 44 “Các con hãy lắng nghe cho kỹ những điều Ta nói đây! Con Người sắp bị nộp vào tay người ta.” 45 Nhưng họ không hiểu lời ấy, vì còn bị che khuất đối với họ, khiến họ không nhận biết được và họ cũng sợ không dám hỏi Ngài về lời này.

Ai Là Người Lớn Nhất(G)

46 Các môn đệ tranh luận với nhau xem ai lớn nhất trong nhóm mình. 47 Đức Giê-su biết ý tưởng họ, nên đem một đứa trẻ lại đứng bên cạnh Ngài, 48 và bảo: “Ai nhân danh Ta tiếp đón đứa trẻ này tức là tiếp đón Ta. Ai tiếp nhận Ta là tiếp nhận Đấng đã sai ta. Vì người hèn mọn nhất trong các con,[h] là người cao trọng nhất.”

49 Giăng thưa: “Thưa Thầy, chúng con thấy một người nhân danh Thầy để đuổi quỷ, nhưng chúng con đã ngăn cấm vì người ấy không theo chúng ta.”

50 Ngài bảo: “Đừng ngăn cấm, vì ai không chống đối các con là người thuận với các con!”

Người Sa-ma-ri Chống Đối

51 Gần đến ngày về trời, Đức Giê-su quyết tâm đi lên Giê-ru-sa-lem. 52 Ngài sai các sứ giả đi trước; trên đường họ vào một làng Sa-ma-ri để chuẩn bị chỗ trọ cho Ngài, 53 nhưng dân chúng không chịu tiếp Ngài, vì Ngài đi lên Giê-ru-sa-lem. 54 Gia-cơ và Giăng thấy thế, thưa: “Lạy Chúa, Chúa có muốn chúng con khiến lửa từ trời giáng xuống thiêu hủy họ không?” 55 Nhưng Ngài quay lại quở trách hai người, 56 rồi cùng các môn đệ đi qua một làng khác.

Điều Kiện Làm Môn Đệ Chúa(H)

57 Khi đang đi đường, một người thưa với Ngài: “Thầy đi đâu, con sẽ theo đó!”

58 Đức Giê-su đáp: “Chồn cáo có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ gối đầu!”

59 Ngài bảo một người khác: “Con hãy theo Ta!” Nhưng người ấy thưa: “Xin cho phép con đi chôn cất cha con trước đã!”

60 Ngài tiếp: “Con hãy để kẻ chết chôn kẻ chết của họ! Còn con, hãy đi truyền giảng Nước Đức Chúa Trời!”

61 Một người khác thưa: “Lạy Chúa, con sẽ theo Chúa, nhưng trước hết xin cho phép con về từ giã người nhà trước đã!”

62 Đức Giê-su đáp: “Ai đã tra tay cầm cày, còn ngoảnh nhìn lại đằng sau thì không xứng đáng với Nước Đức Chúa Trời!”[i]

Gióp 23

Gióp Ao Ước Được Trình Bày Nỗi Lòng Với Chúa

23 Gióp đáp lời:
Ngay bây giờ tôi vẫn còn chống nghịch than van,
    Tay đè trên tôi vẫn nặng mặc tiếng tôi rên xiết.
Ước gì tôi biết nơi nào tìm gặp Chúa,
    Tôi sẽ đến chầu trước tòa Ngài.
Tôi sẽ trình lên Ngài trường hợp tôi,
    Miệng tôi sẽ thưa cặn kẽ các lý lẽ.
Tôi sẽ biết những lời Ngài đáp lại,
    Tôi sẽ hiểu những điều Ngài dạy.
Lẽ nào Ngài đem quyền năng lớn lao ra tranh luận với tôi?
    Không đâu! Ngài sẽ lắng nghe tôi.
Nơi tòa Ngài, người công chính được phép trình bày,
    Và Đấng xét xử tôi sẽ tuyên bố tôi vĩnh viễn trắng án.

Gióp Trung Tín Sống Theo Lời Chúa Dạy

Kìa, tôi đi tới trước, nhưng Ngài không có ở đó,
    Tôi đi lui về phía sau, cũng chẳng thấy Ngài.
Ngài làm việc bên tả, tôi cũng không gặp Ngài,
    Ngài quay sang bên hữu, tôi cũng chẳng thấy được Ngài.
10 Nhưng Chúa biết con đường tôi đi,
    Khi Ngài rèn luyện tôi, tôi sẽ ra như vàng.
11 Chân tôi bám sát theo bước Ngài,
    Tôi giữ theo đường Ngài, không rẽ lối.
12 Tôi không rời bỏ mạng lịnh từ môi Ngài,
    Lời từ miệng Ngài, tôi giấu kín trong lòng.[a]

Đức Chúa Trời Hành Động Theo Ý Muốn Ngài

13 Nhưng Ngài một dạ chẳng dời, ai dám lay chuyển Ngài?
    Ngài đã quyết thi hành.
14 Vì Ngài sẽ làm trọn ý Ngài định cho tôi,
    Và nhiều ý định tương tự.
15 Do đó, tôi kinh hãi trước mặt Ngài,
    Càng nghĩ đến, tôi càng khiếp sợ.
16 Đức Chúa Trời làm tôi bủn rủn,
    Đấng Toàn Năng khiến tôi hãi hùng.
17 Vì tôi bị tối tăm bao phủ,
    Bóng đêm dày đặc phủ kín mặt tôi.[b]

1 Cô-rinh-tô 10

Cảnh Cáo Về Thần Tượng

10 Thưa anh chị em, tôi muốn anh chị em nhớ rằng tổ phụ chúng ta tất cả đã ở dưới đám mây và tất cả cũng đã đi ngang qua biển. Tất cả đều nhân danh Môi-se mà chịu phép báp-tem trong đám mây và dưới biển. Tất cả cũng đã ăn cùng một thức ăn thiêng liêng, và tất cả đã uống cùng một thứ nước thiêng liêng. Vì họ đã uống nước từ tảng đá thiêng liêng đi theo họ, tảng đá đó chính là Chúa Cứu Thế. Nhưng đa số tổ phụ không đẹp lòng Đức Chúa Trời cho nên đã bỏ xác trong đồng hoang.

Những điều này trở thành một bài học để cảnh cáo chúng ta chớ có ham muốn điều ác như họ. Cũng đừng trở nên những kẻ thờ thần tượng như một số người trong họ. Như Kinh Thánh chép: “Dân chúng ngồi xuống ăn uống rồi đứng lên vui chơi trụy lạc.”[a]

Chúng ta cũng không nên dâm dục như một số người trong họ đã dâm dục nên trong một ngày mà hai mươi ba ngàn người ngã gục. Chúng ta cũng không nên thử Chúa Cứu Thế như một số người trong họ đã thử nên bị rắn hủy diệt. 10 Cũng đừng lằm bằm oán trách như một số người trong họ đã oán trách rồi bị thần chết hủy diệt.

11 Những điều này đã xảy ra cho họ như là một bài học và cũng được ghi chép lại để làm gương cảnh cáo chúng ta, là những người đang sống vào thời đại cuối cùng này. 12 Thế thì, ai tưởng mình đứng vững, hãy cẩn thận kẻo ngã. 13 Chẳng có cơn cám dỗ nào đã chinh phục anh chị em mà vượt quá sức loài người. Nhưng Đức Chúa Trời là Đấng thành tín, Ngài sẽ không để anh chị em bị cám dỗ quá sức mình, nhưng trong khi bị cám dỗ sẽ mở lối thoát để anh chị em có thể chịu đựng được.

14 Vì vậy, anh chị em yêu dấu của tôi, hãy tránh thờ thần tượng. 15 Tôi nói với anh chị em như nói với những người khôn ngoan. Hãy suy xét những điều tôi nói. 16 Chén tiệc thánh mà chúng ta cảm tạ không phải là chén thông công với huyết của Chúa Cứu Thế sao? Bánh mà chúng ta bẻ không phải là bánh thông công với thân thể của Chúa Cứu Thế sao? 17 Vì chỉ có một ổ bánh, chúng ta dù nhiều người vẫn là một thân thể, vì tất cả chúng ta cùng dự phần trong một ổ bánh.

18 Hãy xem người Y-sơ-ra-ên theo huyết thống! Không phải những kẻ ăn đồ dâng tế thông công với bàn thờ sao? 19 Thế thì tại sao tôi nói như thế? Vì của cúng thần tượng là gì hay thần tượng là gì đâu? 20 Vì khi người ta dâng tế là dâng tế các quỷ, không phải Đức Chúa Trời. Tôi không muốn anh chị em thành kẻ dự phần thông công với các quỷ. 21 Anh chị em không thể uống chén của Chúa cùng chén của các quỷ. Anh chị em không thể ăn chung bàn với Chúa và với các quỷ. 22 Hay chúng ta muốn khiêu khích Chúa? Chúng ta mạnh hơn Ngài sao?

Hãy Hành Động Cho Vinh Quang Chúa

23 Mọi sự đều được phép làm, nhưng không phải mọi sự đều hữu ích. Mọi sự đều được phép làm nhưng không phải mọi sự đều xây dựng. 24 Đừng tìm kiếm lợi riêng cho mình nhưng hãy tìm lợi cho người khác nữa. 25 Hãy ăn bất cứ những gì bày bán nơi chợ, đừng vì lương tâm mà thắc mắc. 26 Vì cả trái đất và mọi vật đều thuộc về Chúa.

27 Nếu có ai không tin Chúa mời anh chị em, và anh chị em muốn đi, hãy ăn tất cả những gì dọn ra bàn, lương tâm không phải thắc mắc gì. 28 Nhưng nếu có người bảo đây là đồ cúng thì anh chị em đừng ăn vì người ấy đã cho biết và cũng vì lương tâm. 29 Tôi không có ý nói lương tâm anh chị em nhưng lương tâm người ấy. Vì tại sao sự tự do của tôi lại bị lương tâm người khác đoán xét? 30 Nếu tôi tạ ơn mà ăn, tại sao tôi lại bị trách vì món ăn tôi đã tạ ơn.

31 Vậy thì, hoặc ăn, hoặc uống hay làm việc gì hãy vì vinh quang của Chúa mà làm. 32 Đừng xúc phạm người Do Thái hay người Hy Lạp hay Hội Thánh Đức Chúa Trời. 33 Hãy như tôi, cố làm vui lòng mọi người, không tìm kiếm lợi ích riêng, nhưng lợi ích cho nhiều người để họ có thể được cứu rỗi.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)