M’Cheyne Bible Reading Plan
Cuộc Hành Trình Thứ Nhì Xuống Ai-cập
43 Nạn đói vẫn còn tàn khốc. 2 Khi đã ăn hết lúa từ Ai-cập đem về, cha họ lại bảo: “Các con hãy trở xuống và mua một ít lương thực cho chúng ta.” 3 Nhưng Giu-đa thưa với cha: “Người ấy đã nghiêm cấm chúng con: ‘Nếu em các ngươi không đi theo các ngươi thì các ngươi sẽ chẳng bao giờ gặp mặt ta nữa.’ 4 Nếu cha cho em cùng đi với chúng con, chúng con sẽ xuống mua lương thực cho cha và gia đình. 5 Nhưng nếu cha không cho em đi thì chúng con sẽ không xuống đó đâu vì ông ấy đã bảo chúng con: ‘Nếu em các ngươi không xuống đây với các ngươi thì các ngươi sẽ không bao giờ thấy mặt ta nữa.’ ”
6 Y-sơ-ra-ên hỏi: “Tại sao các con khai còn một đứa em nữa để gây rắc rối cho cha?”
7 Họ đáp: “Ông ấy tra hỏi chúng con thật kỹ về chúng con và về gia đình ta: Cha các ngươi còn sống không? Các ngươi còn anh em nào nữa không? Chúng con chỉ trả lời câu hỏi của ông ấy. Chúng con đâu có biết ông ấy lại bảo: ‘Hãy đem em xuống đây.’ ”
8 Giu-đa thưa cùng Y-sơ-ra-ên cha mình: “Xin cha cho em đi với con thì chúng con sẽ ra đi tức khắc, hầu cho chúng ta tức là cha và con cái chúng con đều được sống và khỏi chết. 9 Chính con xin bảo đảm an toàn cho em; bản thân con xin chịu trách nhiệm về em trước mặt cha. Nếu con không đem em nó về cho cha và đặt nó tại đây trước mặt cha thì con xin hứng chịu sự quở trách của cha suốt đời. 10 Thật ra nếu chúng ta không lần lữa thì đã đi và về được hai chuyến rồi.”
11 Lúc ấy Y-sơ-ra-ên, cha họ mới bảo: “Nếu việc chẳng đừng được thì các con hãy làm điều này. Hãy mang theo trong bao các phẩm vật cho người ấy: một ít nhũ hương và mật ong, hương liệu và nhựa thơm, hạt dẻ và hạnh nhân. 12 Cũng hãy đem theo số bạc gấp đôi số lần trước vì các con phải trả lại bạc người ta để trong miệng bao của các con. Có lẽ đó là một sự lầm lẫn. 13 Hãy dẫn em các con theo và trở xuống gặp người ấy ngay. 14 Cầu xin Đức Chúa Trời toàn năng cho các con được ơn thương xót trước mặt người ấy để tha đứa con kia và cho Bên-gia-min về với các con. Còn phần cha, nếu phải mất đứa con thì đành chấp nhận vậy!”
Bên-gia-min Gặp Giô-sép
15 Vậy, các anh em đem theo tặng phẩm và số bạc gấp đôi cùng với Bên-gia-min lên đường xuống Ai-cập và yết kiến Giô-sép. 16 Vừa khi thấy Bên-gia-min xuống với anh em, Giô-sép bảo quản gia: “Hãy đưa những người này vào nhà ta, bắt một con vật làm thịt và dọn bữa ăn vì trưa nay họ sẽ ăn với ta.”
17 Quản gia làm theo mọi điều Giô-sép đã dặn và đưa các anh em vào nhà Giô-sép. 18 Thấy mình bị đưa vào nhà Giô-sép, các anh em hoảng sợ thầm nghĩ: “Chúng ta bị giải vào đây vì số bạc đã để lại trong bao chúng ta lần thứ nhất. Ông ấy muốn tấn công chúng ta, đàn áp chúng ta, bắt chúng ta làm nô lệ và cướp lừa của chúng ta.”
19 Vậy họ đến gần quản gia của Giô-sép và thưa với ông tại ngoài cửa: 20 “Thưa chúa, chúng tôi đã đến đây lần thứ nhất để mua lương thực. 21 Nhưng khi đến quán trọ, chúng tôi dỡ các bao ra thì đều thấy số bạc để nơi miệng bao mình cân nặng đúng y như cũ. Đây chúng tôi có mang theo số bạc đó. 22 Chúng tôi cũng mang thêm số bạc để mua lương thực nữa, không biết ai để bạc đó trong bao chúng tôi.”
23 Quản gia đáp: “Mọi việc đều tốt cả. Đừng sợ chi! Đức Chúa Trời của các anh và Đức Chúa Trời của thân phụ các anh đã để bảo vật trong bao các anh. Còn bạc các anh tôi đã nhận đủ.” Rồi quản gia đưa Si-mê-ôn đến cùng anh em.
24 Quản gia đưa các anh em vào nhà Giô-sép, đem nước cho họ rửa chân và đem cỏ cho lừa ăn. 25 Các anh em sắp xếp tặng phẩm, chờ đợi trưa Giô-sép về vì nghe rằng sẽ phải ăn trưa tại đây.
26 Khi Giô-sép về đến nhà, anh em dâng cho ông các tặng phẩm họ đã đem đến rồi sấp mình xuống đất trước mặt ông. 27 Giô-sép chào hỏi họ và tiếp: “Vị cha già các ngươi từng nói đến có mạnh giỏi không? Cụ còn sống không?”
28 Họ đáp: “Kẻ tôi tớ chúa là cha chúng tôi vẫn còn sống và mạnh khỏe.” Họ lại cúi đầu sấp mình xuống đất.
29 Ngước mắt nhìn, Giô-sép thấy Bên-gia-min em ruột mình, con của mẹ mình, liền hỏi: “Đó có phải là người em út mà các ngươi đã nói không?” Ông tiếp: “Con ơi, cầu xin Đức Chúa Trời ban ơn cho con!” 30 Khi thấy em mình, Giô-sép rất cảm động nên vội vã bước ra ngoài tìm chỗ để khóc. Ông vào phòng riêng để khóc.
31 Sau khi rửa mặt, Giô-sép bước ra tự chủ được và ra lệnh: “Dọn ăn đi.”
32 Người ta dọn cho Giô-sép ăn riêng, còn các anh em cũng ăn riêng và người Ai-cập thường ăn với Giô-sép cũng ăn riêng nữa, vì người Ai-cập ghê tởm người Do Thái nên không thể nào ăn chung được. 33 Các anh em được xếp ngồi trước mặt Giô-sép theo thứ tự tuổi tác từ anh cả đến em út. Họ ngạc nhiên nhìn nhau. 34 Khi dọn các món ăn cho các anh em trước mặt mình, Giô-sép cho Bên-gia-min nhiều gấp năm phần của các người khác. Vậy, họ ăn uống tiệc tùng vui vẻ với Giô-sép.
Đức Giê-su Nói Về Đền Thờ Bị Phá Hủy(A)
13 Khi Đức Giê-su rời đền thờ, một môn đệ thưa với Ngài: “Thưa Thầy, xem kìa, các khối đá khổng lồ và những công trình kiến trúc vĩ đại quá!”
2 Đức Giê-su bảo: “Con có thấy những công trình kiến trúc to lớn đó không? Rồi sẽ không còn một khối đá nào chồng trên khối đá nào mà không bị đổ xuống.”
Hoạn Nạn Và Bắt Bớ(B)
3 Khi Ngài đang ngồi trên núi Ô-liu đối diện với đền thờ thì Phê-rơ, Gia-cơ, Giăng và An-rê đến hỏi riêng Ngài: 4 “Xin Thầy nói cho chúng con biết khi nào những việc ấy sẽ xảy ra và có dấu hiệu gì báo trước tất cả những điều này sẽ kết thúc.”
5 Đức Giê-su bắt đầu bảo họ: “Hãy coi chừng, đừng để ai lừa gạt các con. 6 Có nhiều người sẽ mạo danh Ta đến nói rằng: ‘Chính Ta là Đấng đó’ và họ sẽ lừa gạt nhiều người. 7 Khi các con nghe về chiến tranh và tin đồn về chiến tranh thì đừng hoảng hốt, điều này phải xảy đến nhưng chưa phải là tận thế. 8 Dân này sẽ nổi lên chống dân khác, nước nọ sẽ chống nước kia, nhiều nơi sẽ có động đất, sẽ có đói kém, đó chỉ là khởi đầu của cơn đau chuyển bụng.
9 Chính các con phải coi chừng. Các con sẽ bị nộp cho các hội đồng, bị đánh đập trong các hội đường và vì Ta, các con sẽ phải đứng trước các thống đốc và vua để làm chứng. 10 Nhưng trước đó Phúc Âm phải được truyền giảng cho muôn dân. 11 Khi họ dẫn các con đi nộp, đừng lo trước những điều mình sẽ nói, nhưng hãy nói những gì các con được ban cho trong giờ đó, vì những điều các con nói không phải do các con nhưng bởi Đức Thánh Linh.
12 Anh sẽ nộp em để bị giết, cha nộp con và con cái nổi lên chống cha mẹ làm cho cha mẹ bị giết. 13 Vì danh Ta, các con sẽ bị mọi người ghen ghét, nhưng ai kiên trì cho đến cuối cùng sẽ được cứu.
Tai Họa Khủng Khiếp(C)
14 Nhưng khi các con thấy sự tàn phá ghê tởm xảy ra nơi không nên xảy ra (ai đọc phải hiểu), thì ai ở trong miền Giu-đê phải trốn lên núi, 15 ai ở trên mái nhà đừng xuống, cũng đừng vào nhà để lấy vật gì; 16 ai ở ngoài đồng cũng đừng quay lại lấy áo. 17 Khốn khổ cho những người đang mang thai và những ai có con thơ còn bú trong những ngày ấy. 18 Hãy cầu xin cho việc này đừng xảy ra vào mùa đông. 19 Vào những ngày đó sẽ có hoạn nạn mà từ thuở ban đầu, tức từ lúc Đức Chúa Trời sáng tạo vũ trụ cho đến bây giờ chưa hề có như vậy, và sẽ không bao giờ xảy ra nữa. 20 Nếu Chúa không giảm bớt các ngày ấy, không còn một ai sống sót. Nhưng vì cớ những người được chọn, là những người Ngài đã chọn, Ngài đã giảm các ngày ấy. 21 Lúc bấy giờ, nếu có ai bảo các con: ‘Chúa Cứu Thế đây này!’ hay ‘Kìa Ngài ở đó!’ thì đừng tin. 22 Vì sẽ có những Chúa Cứu Thế giả và tiên tri giả nổi lên, làm dấu lạ phép mầu để lừa dối, nếu có thể được, ngay cả những người được chọn. 23 Hãy coi chừng vì Ta đã báo trước mọi điều đó cho các con.
Con Người Xuất Hiện(D)
24 Trong những ngày ấy, sau cơn hoạn nạn,
Mặt trời sẽ tối,
Mặt trăng sẽ hết sáng,
25 Các ngôi sao từ trời sẽ rơi xuống
Và những quyền năng trên không trung bị rúng động.
26 Bấy giờ người ta sẽ thấy Con Người ngự đến giữa các đám mây với vinh quang và quyền năng vĩ đại, 27 rồi Ngài sẽ sai thiên sứ đi tập họp những người được chọn khắp bốn phương, từ chân trời đến góc biển.[a]
Bài Học Về Cây Vả(E)
28 Hãy học bài học nơi cây vả: khi cây đâm chồi nẩy lộc,[b] thì các con biết gần đến mùa hè. 29 Cũng vậy, khi các con thấy những điềm này xảy ra thì biết rằng Ngài đã đến gần nơi ngưỡng cửa. 30 Ta nói thật cùng các con, thế hệ này sẽ không qua đi trước khi những việc đó xảy đến. 31 Trời đất sẽ qua đi nhưng những lời Ta phán sẽ không bao giờ qua đâu.”
Ngày Và Giờ(F)
32 Về ngày hay giờ ấy không ai biết được, ngay cả thiên sứ trên trời lẫn Con cũng vậy, ngoại trừ Cha. 33 Hãy coi chừng, hãy tỉnh thức vì các con không biết khi nào giờ đó sẽ đến. 34 Cũng như một người kia lên đường đi xa, khi rời nhà, người giao quyền cho các đầy tớ cai quản công việc nhà, chia cho mỗi người một việc và dặn người gác cửa canh chừng.
35 Vậy hãy thức canh, vì các con không biết khi nào chủ nhà đến, hoặc chiều tối, lúc nửa đêm, khi gà gáy hay ban mai, 36 kẻo khi chủ về bất ngờ, bắt gặp các con đang ngủ. 37 Những gì Ta bảo các con, Ta cũng bảo cho mọi người: “Hãy tỉnh thức!”
Loài Người Không Thể Nào Tranh Luận Với Đức Chúa Trời
9 Gióp đáp lời:
2 Phải, tôi biết như vậy.
Tuy nhiên, loài người làm thể nào được Đức Chúa Trời xét là công bình?
3 Giả sử người có muốn tranh luận với Ngài,
Ngài hỏi ngàn câu, người không thể đáp một lời.
4 Đức Chúa Trời khôn ngoan và quyền năng,
Nào ai chống cự Ngài mà còn nguyên vẹn?
Đức Chúa Trời Quyền Năng Tạo Dựng Vũ Trụ
5 Đức Chúa Trời dời núi, núi chẳng biết trước,
Trong cơn giận, Ngài lật đổ núi.
6 Ngài rung chuyển đất khỏi nền nó,
Cột chống đỡ đất phải rung rinh.
7 Ngài truyền lệnh cho mặt trời đừng mọc,
Ngài đóng ấn niêm phong các vì sao.
8 Một mình Ngài trải các tầng trời ra,
Và chà đạp các ngọn sóng biển.
9 Ngài dựng nên sao Bắc Đẩu, sao Xạ Thủ,
Sao Thất Tinh, và các chòm sao phương nam.[a]
10 Ngài làm những việc lớn lao không sao dò thấu,
Những việc diệu kỳ không ai đếm nổi.
11 Nếu Ngài đi cạnh tôi, tôi cũng không nhìn thấy,
Nếu Ngài lướt ngang qua, tôi cũng không nhận ra.
12 Nếu Ngài cướp mất điều gì của người nào, ai dám ngăn cản Ngài?
Ai dám thưa với Ngài: “Chúa làm gì vậy?”
13 Đức Chúa Trời không đè nén cơn giận Ngài,
Những kẻ giúp đỡ Ra-háp[b] cúi rạp dưới chân Ngài.
Gióp Không Thể Tự Bào Chữa Cho Mình
14 Huống gì tôi, làm sao có thể đáp lời Ngài?
Tôi biết chọn lời nào đối đáp với Ngài?
15 Dù tôi vô tội, tôi cũng không thể tự biện hộ cho mình,
Tôi chỉ có thể van xin lòng thương xót của Đấng phán xét tôi.
16 Dù Ngài có nhận lời tôi yêu cầu, và ra trước tòa,
Tôi cũng không dám tin Ngài lắng tai nghe tiếng tôi.
17 Ngài khiến bão tố vùi dập tôi,
Gia tăng thương tích tôi vô cớ.
18 Ngài không cho tôi thì giờ lấy lại hơi thở,
Nhưng cho tôi nếm đầy cay đắng.
19 Nếu dựa vào sức, kìa, Ngài là Đấng quyền năng,
Nếu dựa vào công lý, ai dám kiện Ngài?
20 Dù tôi vô tội, chính miệng tôi sẽ kết án tôi,
Dù tôi trọn vẹn, Ngài cũng sẽ chứng minh tôi gian dối.
21 Tôi trọn vẹn.
Nhưng tôi không còn thiết gì nữa.
Tôi khinh thường mạng sống tôi.
22 Mọi người đều cùng một số phận.
Vì thế tôi nói:
Ngài hủy diệt cả người trọn vẹn lẫn kẻ ác.
23 Nếu thiên tai giết chết bất ngờ,
Ngài nhạo cười nỗi khổ của người vô tội.
24 Khi đất nước rơi vào tay kẻ ác,
Ngài bịt mắt các quan tòa.
Nếu chẳng phải Ngài, thì còn ai?
Không Có Trọng Tài Giữa Gióp Và Đức Chúa Trời
25 Ngày đời con trôi qua nhanh hơn người chạy đem tin,
Chúng trốn mất, không hề thấy phước hạnh.
26 Chúng lướt nhanh như thuyền nan,
Như đại bàng sà xuống vồ mồi.
27 Nếu con tự nhủ: “Ta sẽ quên đi, không than phiền nữa,
Lột bỏ nét u sầu, và tươi cười lên,”
28 Con sợ tất cả những nỗi thương đau con sẽ phải gánh chịu,
Vì con biết Ngài không kể con vô tội.
29 Nếu con vẫn bị kết tội,
Sao còn mệt nhọc bào chữa cho uổng công?
30 Dù con có tắm gội bằng nước tuyết,
Rửa tay bằng nước tro,
31 Ngài cũng vẫn dìm con xuống hố,
Đến nỗi quần áo con ghê tởm con.
32 Thật, Ngài không phải là người như tôi
Để tôi có thể đối đáp với Ngài,
Để chúng tôi có thể cùng nhau ra tòa.
33 Ước gì có Đấng phân xử giữa chúng tôi,
Có quyền trên cả hai chúng tôi!
34 Đấng ấy sẽ dời ngọn roi của Đức Chúa Trời xa khỏi tôi,
Để tôi không còn khiếp sợ vì Ngài nữa.
35 Bấy giờ tôi sẽ nói, không sợ hãi,
Vì trong thâm tâm, tôi không nhút nhát.
Đối Với Chính Quyền
13 Mỗi người phải tùng phục các nhà cầm quyền trên mình, vì không có thẩm quyền nào không do Đức Chúa Trời đặt ra, và các nhà cầm quyền hiện có đều do Ngài thiết lập. 2 Cho nên ai chống lại thẩm quyền là chống lại mệnh lệnh Đức Chúa Trời; những người chống nghịch ấy sẽ rước lấy hình phạt cho mình. 3 Vì những người cai trị không phải để cho người làm lành sợ mà cho người ác khiếp sợ. Muốn khỏi sợ nhà cầm quyền, ngươi hãy làm điều lành thì sẽ được họ khen ngợi. 4 Vì nhà cầm quyền là đầy tớ của Đức Chúa Trời để giúp ích cho ngươi. Nếu ngươi làm dữ thì hãy sợ hãi vì họ cầm gươm không phải là vô ích; họ là đầy tớ của Đức Chúa Trời, kẻ thừa hành để giáng cơn thịnh nộ xuống kẻ làm ác. 5 Vậy, phải thuận phục nhà cầm quyền, không phải chỉ vì sợ cơn thịnh nộ nhưng cũng vì lương tâm nữa.
6 Đây cũng là lý do anh chị em hãy nộp thuế, vì nhà cầm quyền là tôi tớ Đức Chúa Trời lo thi hành phận sự đó. 7 Hãy trả lại cho mọi người món nợ mình đã mắc, nộp thuế cho người mình phải nộp, đóng thuế thu nhập cho người mình phải đóng, sợ kẻ mình đáng sợ, kính kẻ mình đáng kính.
8 Đừng mắc nợ ai gì cả ngoại trừ món nợ yêu thương nhau, vì ai yêu thương người lân cận là làm trọn Kinh Luật. 9 Vì các điều răn: “Ngươi chớ ngoại tình”, “ngươi chớ giết người”, “ngươi chớ trộm cắp”, “ngươi chớ tham lam”, và bất cứ điều răn nào khác cũng đều tóm lược trong một câu này: “Ngươi hãy yêu thương người lân cận như mình.” 10 Tình yêu thương không làm hại người lân cận, cho nên yêu thương là làm trọn Kinh Luật.
11 Hãy làm điều ấy vì biết rõ thời thế: Đã đến giờ anh chị em từ ngủ thức dậy vì bây giờ sự cứu rỗi gần chúng ta hơn lúc chúng ta mới tin Chúa. 12 Đêm đã khuya, ngày gần rạng. Vậy ta hãy vứt bỏ những công việc đen tối, mặc lấy áo giáp sáng láng. 13 Ta hãy sống đúng đắn như bước đi giữa ban ngày. Đừng truy hoan, say sưa, đồi bại, vô độ, xung đột và ganh ghét, 14 nhưng anh chị em hãy mặc lấy Chúa Cứu Thế Giê-su; đừng nghĩ đến cách làm thỏa mãn các dục vọng của xác thịt.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)