Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Lê Vi 13

Luật Về Bệnh Phung

13 CHÚA phán dạy Môi-se và A-rôn: Khi một người thấy trên da mình có chỗ sưng, hay nổi mụn nhọt hay đốm trắng có thể thành bệnh phung, người này phải được dẫn đến với A-rôn, hay đến với một con trai của A-rôn cũng làm thầy tế lễ. Thầy tế lễ phải khám chỗ đau trên da của người đó. Nếu thấy lông trên chỗ ấy hóa trắng và chỗ đau lõm xuống sâu hơn mặt da, đó là bệnh phung. Khi khám xong, thầy tế lễ phải tuyên bố người ấy không tinh sạch.

Nhưng nếu chỗ màu trắng đó không lõm sâu hơn mặt da và lông chỗ đó không hóa trắng, thầy tế lễ sẽ giữ riêng người đó trong bảy ngày. Sau bảy ngày, thầy tế lễ phải khám lại. Nếu thấy chỗ đau không thay đổi và không lan ra, thầy tế lễ phải giữ riêng người ấy bảy ngày nữa. Bảy ngày sau thầy tế lễ khám lại một lần nữa. Nếu thấy chỗ đau tái đi, không lan trên da, thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy tinh sạch. Chỗ đau chỉ là một mụn nhọt thường. Người ấy phải giặt quần áo và sẽ được tinh sạch. Nhưng nếu mụt nhọt lan ra trên da sau khi người ấy đến với thầy tế lễ để được xác nhận là tinh sạch, người ấy phải đến trình diện với thầy tế lễ một lần nữa. Thầy tế lễ phải khám lại và nếu thấy mụt nhọt đã lan ra trên da, sẽ tuyên bố người ấy không tinh sạch vì mắc bệnh phung.

Khi có người mắc chứng phung người ấy phải được dẫn đến thầy tế lễ. 10 Thầy tế lễ phải khám người ấy. Nếu thấy trên da có chỗ sưng lên, có màu trắng, lông trên chỗ đó đã hóa trắng và có thịt đỏ tươi trong chỗ sưng, 11 đó là bệnh phung kinh niên trên thân thể người ấy. Thầy tế lễ sẽ tuyên bố người đó không tinh sạch và không cần phải giữ riêng nữa, vì rõ ràng người ấy đã không tinh sạch.

12 Nhưng nếu thấy chứng phung đã lan khắp cơ thể, từ đầu đến chân khắp nơi nào thầy tế lễ thấy được. 13 Thầy tế lễ phải khám người ấy và nếu thấy chứng bệnh đã lan trên toàn thân, vì tất cả đã trở thành trắng, người đó tinh sạch, thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy tinh sạch. 14 Nhưng nếu có thịt đỏ xuất hiện trên thân thể, người ấy không tinh sạch. 15 Khi thấy vết thịt đỏ tươi, thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không tinh sạch. Thịt đỏ tươi là không tinh sạch và người ấy đã mắc chứng phung. 16 Nhưng nếu chỗ thịt đỏ tươi tái đi và trở thành trắng, người ấy phải đến gặp thầy tế lễ. 17 Sau khi khám, nếu thầy tế lễ thấy chỗ đau đã trở thành màu trắng, sẽ tuyên bố người ấy tinh sạch và người ấy sẽ tinh sạch.

18 Nếu một người có mụt nhọt và đã lành rồi, 19 nhưng chỗ vừa có mụt nhọt lại sưng lên, có màu trắng hay đỏ tái, người ấy phải trình diện với thầy tế lễ. 20 Thầy tế lễ sẽ khám, và nếu thấy chỗ đó lõm xuống sâu hơn mặt da và lông đã hóa trắng, thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không tinh sạch, vì chứng phung đã phát ra tại chỗ trước có mụt nhọt. 21 Nhưng nếu khi khám, thầy tế lễ thấy không có lông trắng và chỗ đó không lõm xuống sâu hơn mặt da, nhưng đã tái đi, thầy tế lễ sẽ giữ riêng người ấy trong bảy ngày. 22 Nếu vết đó lan ra trên da, thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không tinh sạch, vì là bệnh. 23 Nhưng nếu chỗ đó không thay đổi và không lan ra, đó là một vết sẹo của mụn nhọt và thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy tinh sạch.

24 Nếu một người bị bỏng và chỗ da thịt bị bỏng trở nên vết trắng hồng hay đỏ tái hay trắng, 25 thầy tế lễ phải khám vết đó, và nếu lông chỗ bị bỏng đã hóa trắng, và chỗ đó lõm sâu hơn mặt da, đó là chứng phung đã phát ra chỗ bị bỏng. Thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không tinh sạch, vì đó là chứng phung. 26 Nhưng nếu khi khám, thầy tế lễ thấy không có lông trắng ở chỗ bỏng, chỗ đó không lõm sâu hơn mặt da nhưng đã tái đi, thầy tế lễ sẽ giữ riêng người ấy trong bảy ngày. 27 Sau bảy ngày, thầy tế lễ sẽ khám người đó, và nếu thấy vết đỏ lan ra trên da, sẽ tuyên bố người ấy không tinh sạch, vì đó là chứng phung. 28 Nhưng nếu vết không thay đổi, không lan ra trên da và đã tái đi, ấy là vết sưng phỏng, thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy tinh sạch, vì đó là sẹo của chỗ bỏng.

29 Nếu một người đàn ông hay đàn bà có vết lở lói trên đầu hay trên râu, 30 thầy tế lễ sẽ khám vết lở. Nếu thấy vết ấy lõm sâu hơn mặt da, lông ở chỗ đó thưa và có màu vàng, thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không tinh sạch vì là vết phung trên đầu hay trên râu. 31 Nhưng nếu khi khám thầy tế lễ thấy vết đó không lõm sâu hơn mặt da và không có lông đen, thầy tế lễ sẽ giữ riêng người ấy trong bảy ngày. 32 Bảy ngày sau, thầy tế lễ sẽ khám vết lở và nếu thấy vết không lan ra, không có lông vàng và không lõm sâu hơn mặt da, 33 người ấy sẽ cạo râu tóc, nhưng phải chừa vết lở ra, và thầy tế lễ sẽ giữ riêng người ấy bảy ngày nữa. 34 Bảy ngày sau, thầy tế lễ khám vết lở, và nếu vết lở không lan ra trên da, không lõm sâu hơn mặt da, thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy tinh sạch. Người ấy sẽ giặt quần áo mình và sẽ được tinh sạch. 35 Nhưng nếu sau khi người ấy được tuyên bố tinh sạch, vết lở lan ra trên da, 36 thầy tế lễ sẽ khám lại. Nếu thấy vết lở lan ra trên da, người ấy không tinh sạch và thầy tế lễ không cần tìm xem có lông vàng hay không. 37 Tuy nhiên, nếu thầy tế lễ thấy vết lở không thay đổi và lông đen mọc lên ở chỗ đó, thì vết đã lành và người ấy tinh sạch. Thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy tinh sạch.

38 Khi một người đàn ông hay đàn bà có một đốm trắng trên da, 39 thầy tế lễ phải khám họ: nếu thấy đốm đó trắng mờ thì đó chỉ là một chỗ lở phát trên da và người ấy vẫn tinh sạch.

40 Khi một người rụng tóc và bị hói, người ấy tinh sạch. 41 Khi một người rụng tóc phía trước đầu và trở thành hói trán, người ấy tinh sạch. 42 Nhưng nếu ở chỗ hói trên đầu hay trên trán phát ra một đốm trắng hồng, đó là chứng phung phát ra chỗ đầu hói hay trán hói. 43 Thầy tế lễ phải khám người ấy, nếu chỗ sưng trên đầu hay trên trán có màu trắng hồng giống như chứng phung, 44 thì người ấy là người phung không tinh sạch. Thầy tế lễ sẽ tuyên bố người ấy không tinh sạch vì mắc chứng phung trên đầu.

45 Người mắc chứng phung phải mặc quần áo xé rách, đầu tóc xõa, che bên dưới mặt mình lại và kêu lên: không tinh sạch! không tinh sạch! 46 Hễ chừng nào còn chứng phung, người ấy là người không tinh sạch, phải sống một mình bên ngoài trại quân.

Luật Về Mốc Meo

47 Khi quần áo bị mốc meo,[a] dù bằng len hay bằng vải gai, 48 dù trên canh hay chỉ,[b] dù trên da hay trên vật bằng da, 49 nếu vết mốc trên quần áo, trên da, trên canh hay chỉ có màu xanh xanh hay đo đỏ, đó là loại mốc meo và phải đem trình cho thầy tế lễ. 50 Thầy tế lễ phải khám chỗ mốc meo và giữ riêng vật ấy trong bảy ngày. 51 Sau bảy ngày thầy tế lễ khám lại, nếu vết mốc meo đã lan ra trên quần áo, trên canh hay chỉ, hay trên vật bằng da, thì đó là chứng phung ăn lan, quần áo đó không tinh sạch. 52 Thầy tế lễ phải đốt món quần áo, dù trên canh hay chỉ bằng len hay bằng vải gai, hay đồ vật bằng da đã bị mốc meo, vì loại phung đó ăn lan; vật đó phải bị thiêu bằng lửa.

53 Nhưng nếu thầy tế lễ khám và thấy vết mốc không lan trên quần áo, trên canh hay chỉ, hoặc trên vật bằng da, 54 thầy tế lễ bảo đem giặt món đồ đó, rồi giữ riêng nó trong bảy ngày nữa. 55 Thầy tế lễ khám lại sau khi đem giặt, và nếu thấy vết mốc dù không lan ra nhưng không đổi màu, món đồ đó không tinh sạch. Phải đem thiêu bằng lửa, dù vết mốc meo ở bề phải hay bề trái. 56 Nếu thầy tế lễ khám thấy sau khi giặt vết mốc phai đi, thầy tế lễ sẽ xé bỏ phần bị mốc, hoặc trên quần áo, trên da, trên canh hay chỉ. 57 Nhưng nếu mốc lại xuất hiện trên quần áo, trên da, trên canh hay chỉ và vết mốc đó lan rộng, món đồ bị mốc meo đó phải bị thiêu bằng lửa. 58 Nhưng nếu sau khi đem giặt quần áo, canh hay chỉ hay món đồ bằng da và vết mốc biến mất, món đồ đó phải được giặt một lần nữa và sẽ tinh sạch.

59 Đấy là luật lệ về mốc meo trên quần áo bằng len hay bằng vải gai, trên canh hay chỉ, hay trên món đồ bằng da, để tuyên bố món nào tinh sạch, món nào không tinh sạch.

Thánh Thi 15-16

Thơ Đa-vít

15 Lạy CHÚA,
    Ai sẽ trú trong đền tạm Ngài?
    Ai sẽ ngụ trên núi thánh Ngài?
Ấy là người bước đi ngay thẳng,
    Làm điều công chính
Và nói sự thật từ trong lòng.
    Là người có lưỡi không nói hành,
Không làm điều ác hại bạn hữu,
    Và không lăng nhục người lân cận.
Mắt người khinh bỉ kẻ gian ác
    Nhưng tôn trọng người kính sợ CHÚA.
Người đã thề nguyện,
    Dù có tổn hại cũng không thay đổi.
Người không cho vay tiền lấy lời,
    Không nhận của hối lộ để hại người vô tội.
Người nào làm những điều ấy
    Sẽ không bao giờ bị rúng động.

Lời Đề Tặng Của Đa-vít

16 Lạy Đức Chúa Trời, xin gìn giữ tôi
    Vì tôi trú ẩn nơi Ngài.
Tôi[a] đã thưa cùng CHÚA, chính Ngài là Chúa tôi.
    Ngoài Ngài ra, tôi không có ân phúc[b] nào khác.
Còn đối với các thánh trên đất và các người cao quý.
    Tôi đặt tất cả niềm vui của tôi nơi họ.
Sự đau đớn của những kẻ theo thần khác
    Sẽ gia tăng gấp bội.
Tôi sẽ không dâng tế lễ huyết chúng nó.
    Môi tôi sẽ không xưng tên chúng nó.
CHÚA là phần cơ nghiệp và là chén của tôi.
    Chính Ngài là Đấng nắm giữ cơ nghiệp cho tôi.
Ranh giới của tôi nằm nơi tốt lành.
    Thật vậy, cơ nghiệp dành cho tôi là tốt đẹp.
Tôi ca ngợi CHÚA, là Đấng khuyên bảo tôi.
    Thật vậy, trong đêm trường lòng tôi nhắc nhở tôi.
Tôi hằng để CHÚA ở trước mặt tôi.
    Vì Ngài ở bên phải tôi
    Nên tôi sẽ không bị rúng động.
Bởi thế, lòng dạ tôi vui vẻ, tâm linh[c] tôi mừng rỡ,
    Thật vậy, thân thể tôi được ở an toàn.
10 Vì Ngài sẽ không bỏ linh hồn tôi nơi Âm Phủ.
    Ngài cũng không để kẻ yêu dấu Ngài thấy mồ mả.
11 Ngài cho tôi biết con đường sự sống.
    Trước mặt Ngài có hạnh phúc tràn đầy,
    Bên phải Ngài có niềm vui muôn thuở.

Châm Ngôn 27

27 Chớ khoe khoang về ngày mai,
    Vì con không biết ngày mai điều gì sẽ xảy ra.
Hãy để người khác khen con, chứ không phải miệng con;
    Hãy để người ngoài khen con chứ không phải môi con.
Đá thì nặng, cát cũng nặng,
    Nhưng sự khiêu khích của kẻ ngu dại còn nặng hơn cả hai.
Cơn thịnh nộ thì tàn ác, cơn giận như nước lụt,
    Nhưng ai đứng nổi trước cơn ghen?[a]
Thà quở trách công khai
    Tốt hơn là yêu thương kín đáo.
Thương tổn do người bạn gây ra,
    Còn đáng tin hơn vô số cái hôn của kẻ thù ghét mình.
Kẻ no nê gớm ghiếc mật ong,
    Nhưng đối với kẻ đói khát thì vật đắng cũng thành ngọt ngào.
Kẻ lưu lạc xa quê hương
    Như chim lạc xa tổ.
Dầu và hương thơm làm lòng người vui vẻ;
    Lời khuyên ngọt ngào của tình bạn mang đến lời tư vấn cho mình.[b]
10 Đừng từ bỏ bạn con hay bạn của cha con;
    Đừng đến nhà bà con mình trong ngày hoạn nạn;
    Người láng giềng gần tốt hơn là anh em ở xa.
11 Hỡi con ta, hãy khôn ngoan và làm cho lòng ta vui vẻ,
    Để ta có thể trả lời kẻ chỉ trích ta.
12 Người khôn ngoan thấy tai họa nên ẩn trốn;
    Kẻ ngu dại cứ tiến tới và bị họa.
13 Hãy lấy áo kẻ bảo lãnh cho người lạ;
    Hãy giữ nó làm tin vì nó bảo lãnh cho người đàn bà lạ.
14 Nếu một người sáng sớm lớn tiếng chúc lành người bạn hữu,
    Lời chúc bị coi như lời rủa.
15 Một người đàn bà hay cãi cọ,
    Giống như những giọt nước rả rích trong ngày mưa;
16 Ai muốn kiềm chế nàng như bắt giữ gió lại;
    Và như lấy tay phải đựng dầu.
17 Một người rèn luyện nhân cách[c] người lân cận
    Giống như sắt mài bén sắt.
18 Ai chăm sóc cây vả sẽ ăn trái vả;
    Người phục vụ chủ mình sẽ được trọng đãi.
19 Lòng người phản ánh con người,
    Giống như mặt một người phản chiếu trong nước;
20 Âm Phủ[d] và sự hủy diệt[e] không bao giờ thỏa mãn;
    Con mắt loài người cũng vậy.
21 Lò luyện kim để thử bạc, lò lửa để thử vàng;
    Một người được thử bằng lời khen ngợi.
22 Dù con dùng chày giã kẻ ngu
    Trong cối chung với gạo,
    Thì sự ngu dại cũng không lìa khỏi nó.
23 Hãy biết rõ tình trạng[f] bầy chiên của con;
    Hãy chú tâm vào đàn bò của con.
24 Vì giàu có không tồn tại mãi mãi
    Và mão triều không còn lại đời đời.
25 Khi cỏ khô biến mất, cỏ mới mọc lên;
    Rau cỏ trên núi được thu nhặt lại.
26 Chiên của con sẽ cung cấp quần áo cho con;
    Dê đực sẽ là giá đám ruộng.
27 Con sẽ có đủ sữa dê làm thực phẩm;
    Làm đồ ăn cho gia đình con;
    Và sự sống cho các tớ gái con.

2 Tê-sa-lô-ni-ca 1

Lời Chào

Chúng tôi là Phao-lô, Sin-vanh và Ti-mô-thê,

Kính gửi Hội Thánh Tê-sa-lô-ni-ca ở trong Đức Chúa Trời, là Cha chúng ta và ở trong Chúa Cứu Thế Giê-su.[a]

Nguyện xin Đức Chúa Trời, Cha chúng ta và Chúa Cứu Thế Giê-su ban ân sủng và bình an cho anh chị em.

Sự Đoán Xét

Thưa anh chị em, chúng tôi phải luôn luôn cảm tạ Đức Chúa Trời vì anh chị em. Đó là điều thật phải lẽ, vì đức tin của anh chị em tăng trưởng nhiều và tình yêu thương của mọi người đối với nhau cũng gia tăng. Cho nên chúng tôi rất hãnh diện về anh chị em trong các Hội Thánh của Đức Chúa Trời vì lòng kiên trì và đức tin của anh chị em trong mọi sự bắt bớ và hoạn nạn mà anh chị em đang chịu.

Đó là bằng chứng về sự đoán xét công minh của Đức Chúa Trời để anh chị em được coi như xứng đáng với Nước Đức Chúa Trời, chính vì nước đó mà anh chị em chịu khổ. Vì Đức Chúa Trời, Đấng vì sự công chính ắt sẽ lấy hoạn nạn mà báo trả cho những kẻ gây hoạn nạn cho anh chị em. Và cho anh chị em, những kẻ bị hoạn nạn, được nghỉ ngơi cũng như chúng tôi khi Chúa Giê-su từ trời hiện đến cùng với các thiên sứ quyền năng của Ngài trong ngọn lửa hừng để trừng phạt những kẻ không chịu nhận biết Đức Chúa Trời, những kẻ không vâng phục Phúc Âm của Chúa Giê-su chúng ta.[b] Họ sẽ bị hình phạt hủy diệt đời đời, bị phân cách khỏi sự hiện diện[c] của Chúa và quyền năng vinh quang của Ngài. 10 Vào ngày ấy, khi Ngài đến để được tôn vinh giữa các thánh và được chiêm ngưỡng giữa mọi người đã tin; mà anh chị em là những người trong số đó vì anh chị em đã tin lời chứng của chúng tôi.[d]

11 Cho nên chúng tôi luôn luôn cầu nguyện cho anh chị em để Đức Chúa Trời của chúng ta làm cho anh chị em được xứng đáng với ơn kêu gọi của Ngài, và nhờ năng lực Ngài hoàn tất mọi ước vọng tốt lành cũng như công việc bởi đức tin.[e] 12 Nhờ thế danh Chúa Giê-su chúng ta được tôn vinh nơi anh chị em, và anh chị em được vinh hiển trong Ngài tùy theo ân sủng của Đức Chúa Trời chúng ta và của Chúa Cứu Thế Giê-su.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)