Book of Common Prayer
Ðức Chúa Trời Ðoán Xét Tuyển Dân của Ngài
Thơ của A-sáp
1 Ðấng Toàn Năng, Ðức Chúa Trời, Chúa, phán dạy;
Ngài triệu tập mọi người trên đất, từ đông chí tây về.
2 Từ Si-ôn, nơi toàn bích,
Ðức Chúa Trời tỏa rạng hào quang.
3 Nguyện Ðức Chúa Trời chúng ta ngự đến;
Nguyện Ngài sẽ không yên lặng mãi;
Lửa cháy hừng hực trước mặt Ngài,
Cuồng phong bão tố quay cuồng chung quanh Ngài.
4 Ngài sẽ gọi trời cao và đất thấp đến,
Ðể Ngài đoán xét con dân Ngài:
5 “Hãy nhóm hiệp các thánh đồ của Ta lại cho Ta,
Ấy là những kẻ đã lập giao ước với Ta bằng con vật hiến tế.”
6 Rồi các tầng trời rao truyền công lý của Ngài,
Vì chính Ðức Chúa Trời là Vị Thẩm Phán. (Sê-la)
7 “Hỡi dân Ta, hãy lắng nghe, vì Ta sẽ phán;
Hỡi I-sơ-ra-ên, Ta sẽ đưa ra chứng cớ nghịch lại ngươi;
Ta là Ðức Chúa Trời, Thần[a] của ngươi.
8 Ta không trách ngươi vì các con vật hiến tế ngươi dâng;
Các của lễ thiêu của ngươi hằng ở trước mặt Ta.
9 Thật ra Ta không cần bò đực tơ trong nhà ngươi;
Ta cũng không muốn các dê đực trong chuồng ngươi;
10 Vì mọi thú vật trên rừng đều thuộc về Ta,
Mọi đàn súc vật trên muôn ngàn đồi núi cũng là của Ta.
11 Ta biết tất cả các loài chim trên rừng trên núi;
Mọi loài vật biết di động ngoài đồng đều cũng thuộc về Ta.
12 Ví thử Ta đói, Ta cũng không cần phải nói cho ngươi biết,
Vì thế gian và mọi vật trong đó là của Ta.
13 Ta có ăn thịt các bò đực chăng?
Hay Ta có uống huyết các dê đực chăng?
14 Hãy dâng lên Ðức Chúa Trời của lễ do lòng biết ơn,
Và trả xong cho Ðấng Tối Cao những gì ngươi đã thệ nguyện.
15 Trong ngày nguy nan hãy kêu cầu Ta;
Ta sẽ giải cứu ngươi, và ngươi sẽ tôn vinh Ta.”
16 Nhưng đối với những kẻ gian ác, Ðức Chúa Trời phán,
“Ngươi có tư cách gì mà nói đến luật lệ Ta,
Và dùng miệng mình để nhắc đến giao ước Ta?
17 Vì ngươi luôn ghét sự giáo huấn;
Ngươi đã vứt bỏ những lời Ta ra đằng sau ngươi.
18 Khi ngươi thấy kẻ trộm cắp, ngươi đồng lòng với nó;
Ngươi hiệp chung cùng những kẻ gian dâm.
19 Ngươi dùng miệng ngươi nói ra những lời ác hại,
Dùng lưỡi ngươi phát ra những lời dối trá gạt người.
20 Ngươi ngồi nói hành anh chị em[b] ngươi;
Ngươi nói xấu con của mẹ ngươi.
21 Ngươi đã làm những điều ấy, nhưng Ta vẫn yên lặng;
Ngươi tưởng rằng Ta cũng như ngươi sao?
Này, bây giờ Ta khiển trách ngươi,
Và trưng những điều đó ra trước mắt ngươi từng việc một.
22 Này, hỡi những kẻ quên Ðức Chúa Trời, khá suy nghĩ điều ấy,
Kẻo Ta xé ngươi ra từng mảnh và không ai cứu được ngươi.
23 Kẻ nào dâng của lễ do lòng biết ơn là người biết tôn kính Ta;
Ai cứ đi trong đường ngay lành, Ta sẽ chỉ cho ơn cứu rỗi của Ðức Chúa Trời.”
Xin Chúa Giải Cứu Khỏi Kẻ Thù
Thơ của Ða-vít
Cảm tác khi Sau-lơ sai thủ hạ đến canh nhà để giết ông
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Xin Ðừng Hủy Diệt”
1 Lạy Ðức Chúa Trời của con, xin giải cứu con khỏi kẻ thù của con;
Xin bảo vệ con khỏi những kẻ nổi lên chống lại con;
2 Xin giải cứu con khỏi những kẻ gây ra tội ác;
Xin cứu thoát con khỏi tay kẻ khát máu giết người.
3 Vì kìa, chúng đang rình rập để hại mạng sống con;
Quân hung bạo đang chực tấn công con,
Cho dù con chẳng vi phạm điều gì hoặc có lầm lỗi gì, Chúa ôi,.
4 Mặc dù con không có lỗi gì, chúng vẫn cứ xáp lại chực đánh con;
Xin trỗi dậy cứu giúp con và đoái xem tình cảnh của con.
5 Chúa ôi, xin Ngài, Ðức Chúa Trời của các đạo quân và Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, trỗi dậy để đoán phạt các dân;
Xin Ngài đừng thương xót những kẻ phản bội gian ác. (Sê-la)
6 Chiều tối chúng trở lại và tru như chó,
Rồi đi lùng soát khắp thành.
7 Kìa, miệng chúng buông ra những lời nguyền rủa;
Môi chúng nguy hiểm tựa lưỡi gươm,
Vì chúng nói rằng, “Có ai nghe không?”
8 Nhưng Chúa ôi, Ngài sẽ cười chúng;
Ngài sẽ nhạo cười tất cả các dân.
9 Sức Mạnh của con ôi, con trông đợi Ngài.
Vì Ngài, Ðức Chúa Trời ôi, là thành trì kiên cố của con.
10 Ðức Chúa Trời giàu lòng thương xót của con sẽ đi trước con;
Ðức Chúa Trời sẽ cho con hả hê nhìn những kẻ thù của con.
11 Xin đừng giết chúng, kẻo dân tộc con sẽ quên đi chăng;
Nhưng xin dùng quyền năng Ngài làm cho chúng tan tác và sụp đổ, ôi lạy Chúa, thuẫn khiên của con.
12 Do tội của miệng chúng và những lời của môi chúng nói ra,
Nguyện chúng bị mắc tội vì sự kiêu ngạo của chúng,
Và vì những lời nguyền rủa và những lời dối trá chúng đã nói.
13 Cầu xin Ngài nổi thịnh nộ và tiêu diệt chúng;
Xin tiêu diệt chúng để chúng không còn nữa,
Ðể thiên hạ ở những nơi tận cùng trái đất biết rằng Ðức Chúa Trời đang trị vì trong Gia-cốp. (Sê-la)
14 Ðến chiều tối chúng trở lại và tru như chó,
Rồi đi lùng soát khắp thành.
15 Chúng cứ đi lên đi xuống để kiếm thức ăn,
Và gầm gừ nếu không được no bụng.
16 Nhưng về phần con, con sẽ ca ngợi quyền năng Ngài;
Sáng sớm con sẽ lớn tiếng ca ngợi ơn thương xót của Ngài,
Vì Ngài là thành trì kiên cố của con,
Nơi con nương náu trong ngày hoạn nạn.
17 Sức Mạnh của con ôi, con sẽ hát ca chúc tụng Ngài,
Vì Ngài, Ðức Chúa Trời ôi, là thành trì kiên cố của con,
Và là Ðức Chúa Trời giàu lòng thương xót của con.
Lời Kêu Cầu Khi Bị Thất Trận và Cầu Xin Chúa Giúp Ðỡ
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Hoa Huệ của Giao Ước”
Giáo huấn ca của Ða-vít
Cảm tác khi ông giao chiến với A-ram Na-ha-ra-im và A-ram Xô-ba,
lúc Giô-áp trở lại đánh bại mười hai ngàn người Ê-đôm ở Thung Lũng Muối
1 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài đã từ bỏ chúng con;
Ngài đã phá tan sự phòng vệ của chúng con;
Ngài đã giận chúng con;
Ôi, cầu xin Ngài tái lập chúng con.
2 Ngài làm đất rúng động;
Ngài khiến đất nứt ra;
Cầu xin Ngài hàn gắn những đổ vỡ,
Vì nó đang chao đảo.
3 Ngài đã cho con dân Ngài kinh nghiệm những khó khăn;
Ngài đã bắt chúng con uống thứ rượu làm cho xây xẩm.
4 Ngài đã ban một ngọn cờ cho những ai kính sợ Ngài,
Ðể vì sự thật giương nó lên. (Sê-la)
5 Xin dùng cánh tay phải Ngài cứu giúp và đáp lời chúng con,
Ðể những kẻ Ngài thương được giải cứu.
6 Ðức Chúa Trời đã phán trong nơi thánh của Ngài,
“Ta lấy làm đắc chí;
Ta sẽ chia khu Si-chem,
Và phân lô Thung Lũng Su-cốt.
7 Ghi-lê-át là của Ta;
Ma-na-se là của Ta;
Ép-ra-im là mũ an toàn của đầu Ta;
Giu-đa là vương trượng của Ta;
8 Mô-áp là chậu rửa của Ta;
Ê-đôm là chỗ Ta thảy giày mình;
Phi-li-tin là nơi Ta reo mừng chiến thắng!”
9 Ai sẽ đem con vào thành kiên cố?
Ai sẽ dẫn đưa con vào Ê-đôm?
10 Ðức Chúa Trời ôi, chẳng lẽ Ngài bỏ chúng con rồi sao?
Ðức Chúa Trời ôi, lẽ nào Ngài không đi với quân đội chúng con sao?
11 Xin giúp chúng con đối phó với quân thù,
Vì loài người giúp đỡ cũng như không.
12 Nhờ Ðức Chúa Trời chúng ta sẽ chiến đấu anh dũng,
Vì chính Ngài sẽ giày đạp quân thù của chúng ta.
Ðức Chúa Trời Giải Cứu Dân I-sơ-ra-ên Ra Khỏi Ai-cập
1 Khi dân I-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập,
Nhà Gia-cốp ra khỏi một dân nói một ngôn ngữ lạ,
2 Giu-đa trở thành nơi thánh của Ngài,
I-sơ-ra-ên trở nên vương quốc của Ngài.
3 Nước đại dương trông thấy thế liền hoảng kinh chạy trốn;
Nước Sông Giô-đanh đã hỗn loạn chảy ngược về nguồn;
4 Các rặng núi nhảy lên như chiên đực;
Các dãy đồi nhảy cỡn như chiên con.
5 Ðiều gì đã khiến các ngươi làm như thế?
Hỡi nước đại dương, sao ngươi chạy trốn?
Hỡi nước Sông Giô-đanh, sao ngươi chảy ngược về nguồn?
6 Hỡi các rặng núi, sao các ngươi nhảy lên như chiên đực?
Hỡi các dãy đồi, sao các ngươi nhảy cỡn như chiên con?
7 Hỡi trái đất, khá run rẩy trước mặt Chúa,
Tức trước thánh nhan Ðức Chúa Trời của Gia-cốp,
8 Ðấng khiến nước từ một vầng đá tuôn ra thành ao hồ,
Từ tảng đá hoa cương, dòng nước ngọt lai láng trào ra.
So Sánh Thần Tượng của Loài Người với Ðức Chúa Trời
1 Không phải để cho chúng con, Chúa ôi, nguyện vinh hiển không phải để cho chúng con,
Nhưng để cho danh Ngài, vì tình thương của Ngài và vì đức thành tín của Ngài.
2 Sao các dân ngoại có thể nói rằng,
“Ðức Chúa Trời của họ đâu rồi?”
3 Ðức Chúa Trời chúng ta ở trên trời;
Ngài làm bất cứ điều gì Ngài muốn.
4 Các thần tượng là những thứ làm bằng bạc và bằng vàng,
Là sản phẩm do tay loài người làm ra.
5 Các thần tượng có miệng mà chẳng nói,
Có mắt mà chẳng thấy,
6 Có tai mà chẳng nghe,
Có mũi mà chẳng ngửi,
7 Có tay mà chẳng sờ,
Có chân mà chẳng đi,
Cổ họng chúng chẳng phát ra được âm thanh nào.
8 Nguyện những kẻ làm thần tượng giống như chúng,
Và những ai tin cậy thần tượng cũng như vậy.
9 Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy tin cậy Chúa!
Ngài là Đấng giúp đỡ và thuẫn khiên của họ.
10 Hỡi nhà A-rôn, hãy tin cậy Chúa!
Ngài là Đấng giúp đỡ và thuẫn khiên của họ.
11 Hỡi anh chị em, những người kính sợ Chúa, hãy tin cậy Chúa!
Ngài là Đấng giúp đỡ và thuẫn khiên của họ.
12 Chúa đã nhớ lại chúng ta;
Ngài sẽ ban phước cho chúng ta;
Ngài sẽ ban phước cho nhà I-sơ-ra-ên;
Ngài sẽ ban phước cho nhà A-rôn.
13 Ngài sẽ ban phước cho những người kính sợ Chúa,
Cả nhỏ lẫn lớn.
14 Nguyện Chúa gia tăng phước hạnh cho anh chị em,
Cho anh chị em và cho con cháu anh chị em.
15 Nguyện anh chị em được phước của Chúa,
Ðấng dựng nên trời và đất.
16 Trời của các tầng trời đều thuộc về Chúa;
Nhưng đất lại được Ngài ban cho con cái loài người.
17 Chẳng phải những kẻ đã chết sẽ ca ngợi Chúa,
Chẳng phải những kẻ xuống cõi im lặng sẽ ca ngợi Ngài,
18 Nhưng ấy là chúng ta;
Chúng ta sẽ ca ngợi Chúa từ nay cho đến đời đời.
Hãy ca ngợi Chúa!
Hai Bảng Giao Ước Mới
(Phục 10:1-5)
34 Chúa phán với Môi-se, “Ngươi hãy làm hai bảng đá giống như hai bảng trước, để Ta sẽ viết trên đó những lời giống như hai bảng đá mà ngươi đã đập vỡ. 2 Ðến sáng mai ngươi phải có sẵn. Sáng mai ngươi hãy lên Núi Si-nai, lên tận đỉnh núi, rồi trình diện Ta tại đó. 3 Không ai được lên núi với ngươi, cũng không ai lảng vảng bất cứ nơi nào trên núi; ngay cả chiên, dê, bò, lừa đều không được gặm cỏ gần núi.” 4 Vậy Môi-se đục hai bảng đá giống như hai bảng trước. Sáng hôm sau ông dậy sớm và lên Núi Si-nai như Chúa đã truyền cho ông; hai tay ông mang hai bảng đá. 5 Chúa ngự xuống trong trụ mây, đứng với ông tại đó, và hô danh “Chúa.” 6 Chúa đi qua trước mặt ông và hô:
“Chúa! Chúa! Ðức Chúa Trời thương xót và đầy ơn,
Chậm giận, chan chứa tình thương, và chân thật,[a]
7 Thương ai thương đến ngàn đời,
Tha thứ tội ác, vi phạm, và tội lỗi,
Nhưng không kể kẻ có tội là vô tội;
Do tội của ông bà cha mẹ mà con cháu bị vạ lây đến ba bốn đời.”
8 Môi-se vội vàng cúi đầu và sấp mình xuống đất thờ lạy Ngài. 9 Ông nói, “Lạy Chúa, nếu bây giờ con được ơn trước mặt Ngài, cầu xin Chúa đi với chúng con. Dù dân nầy là một dân cứng cổ, con cầu xin Ngài tha thứ tội ác và tội lỗi của chúng con, và xin nhận chúng con làm cơ nghiệp của Ngài.”
Tái Lập Giao Ước
(Xuất 23:14-19; Phục 7:1-5; 16:1-17)
10 Ngài phán, “Nầy, Ta lập một giao ước. Trước mặt toàn dân ngươi Ta sẽ làm những việc lạ lùng chưa hề thực hiện cho một dân nào trên khắp mặt đất. Tất cả các dân chung quanh ngươi sẽ thấy công việc của Chúa, vì đó là một việc kinh khủng Ta sẽ làm cho ngươi. 11 Hãy cẩn thận làm theo mọi điều Ta truyền cho ngươi ngày nay. Nầy, Ta sẽ đuổi đi trước mặt ngươi dân A-mô-ri, dân Ca-na-an, dân Hít-ti, dân Pê-ri-xi, dân Hi-vi, và dân Giê-bu-si. 12 Khá cẩn thận, đừng lập giao ước gì với các dân trong xứ mà ngươi sẽ đến sống, bằng không nó sẽ thành cái bẫy ở giữa ngươi. 13 Nhưng ngươi hãy phá đổ các bàn thờ của chúng, đập nát các trụ thờ bằng đá của chúng, và đốn hạ các cột thờ nữ thần của chúng, 14 vì ngươi sẽ không thờ một thần nào khác, bởi vì Chúa, danh Ngài là Ðấng Ghen Tương, là một Thần[b] ghen tương. 15 Ngươi sẽ không lập giao ước với các dân trong xứ, kẻo khi chúng làm điếm với các thần của chúng và dâng của tế lễ cho các thần của chúng, chúng sẽ mời ngươi, rồi ngươi sẽ ăn của cúng ấy. 16 Hoặc ngươi sẽ cưới các con gái chúng làm vợ cho các con trai ngươi, rồi khi các con gái chúng làm điếm với các thần của chúng, chúng sẽ lôi cuốn các con trai ngươi cùng làm điếm với các thần của chúng.
17 Ngươi chớ đúc các tượng thần để thờ.
13 Vì lý do đó chúng tôi luôn cảm tạ Ðức Chúa Trời, vì anh chị em đã tiếp nhận lời Ðức Chúa Trời do chúng tôi truyền cho như tiếp nhận chính lời của Ðức Chúa Trời, chứ không phải lời của loài người, và thật vậy, đó chính là lời Ðức Chúa Trời đang hành động trong anh chị em, những người có lòng tin.
14 Thưa anh chị em, anh chị em đã trở thành những người theo gương các hội thánh của Ðức Chúa Trời trong Ðức Chúa Jesus Christ ở Giu-đê, vì anh chị em cũng đã chịu khổ những điều tương tự bởi đồng bào mình, cũng như họ đã chịu khổ bởi đồng bào họ là người Do-thái. 15 Những người Do-thái ấy đã giết Ðức Chúa Jesus và các vị tiên tri, và bách hại chúng tôi đến nỗi phải ra đi. Họ làm phật lòng Ðức Chúa Trời và chống nghịch với mọi người. 16 Họ ngăn cản chúng tôi rao giảng cho các dân ngoại để các dân ngoại có thể được cứu; như thế họ đã làm cho tội lỗi của mình luôn đầy ắp; nhưng cuối cùng, cơn thịnh nộ đã đến với họ.
Phao-lô Mong Trở Lại Thê-sa-lô-ni-ca
17 Về phần chúng tôi, thưa anh chị em, tuy lâu nay chúng tôi phải xa cách anh chị em một thời gian, xa mặt nhưng chẳng cách lòng, chúng tôi nôn nóng mong được gặp lại anh chị em, mặt tận mặt. 18 Vì thật vậy, tôi, Phao-lô, đã hơn một lần muốn đến thăm anh chị em, nhưng Sa-tan đã ngăn trở chúng tôi. 19 Vì hy vọng, niềm vui, và mão miện hãnh diện của chúng tôi là gì, nếu không phải là anh chị em trước mặt Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta, trong ngày Ngài hiện đến? 20 Vì anh chị em là vinh hiển và niềm vui của chúng tôi.
Giận Dữ
(Lu 12:58-59)
21 “Các ngươi có nghe người xưa được bảo, ‘Ngươi chớ sát nhân, vì hễ ai sát nhân sẽ bị đưa ra tòa xét xử.’ 22 Nhưng Ta nói với các ngươi, ai giận anh chị em[a] mình thì đáng bị đưa ra tòa xét xử; ai mắng anh chị em mình là ‘Ðồ ngu!’[b] thì đáng bị Hội Ðồng Lãnh Ðạo[c] xét xử; ai mắng anh chị em mình là ‘Ðồ điên!’ thì đáng bị lửa hỏa ngục thiêu đốt.
23 Vậy khi ngươi đem của lễ đến dâng nơi bàn thờ mà chợt nhớ có điều gì bất hòa giữa anh chị em ngươi với ngươi, 24 hãy để của lễ đó trước bàn thờ, trở về giải hòa với anh chị em ngươi trước, rồi hãy trở lại dâng của lễ.
25 Hãy giải quyết mau lẹ vấn đề kiện tụng với kẻ chống nghịch ngươi trong khi còn trên đường đến tòa án, kẻo kẻ ấy nộp ngươi cho quan tòa; quan tòa trao ngươi cho thuộc hạ, và ngươi bị tống giam. 26 Quả thật, Ta nói với ngươi, ngươi sẽ không ra khỏi tù cho đến khi trả xong xu nợ cuối cùng.”
Copyright © 2011 by Bau Dang