Book of Common Prayer
Ca Ngợi Ðức Chúa Trời vì Ngài Ðã Giải Cứu
Thơ của Ða-vít tôi tớ CHÚA
Cho Trưởng Ban Nhạc
Ông dâng lên Chúa những lời này trong ngày Chúa giải cứu ông khỏi tay quân thù của ông và khỏi tay của Sau-lơ. Ông nói:
1 Chúa ôi, con yêu kính Ngài,
Ngài là sức mạnh của con.
2 Chúa là vầng đá của tôi, đồn lũy của tôi, và Ðấng Giải Cứu của tôi.
Ðức Chúa Trời của tôi là vầng đá của tôi; tôi nương náu trong Ngài.
Ngài là thuẫn khiên của tôi, sừng cứu rỗi của tôi, và thành trì của tôi.
3 Tôi kêu cầu Chúa, Ðấng xứng đáng được ca ngợi,
Và tôi được giải cứu khỏi các kẻ thù của mình.
4 Các dây sự chết đã quấn lấy tôi;
Những dòng hủy diệt làm tôi sợ hãi.
5 Các dây âm phủ đã vướng vào tôi;
Các bẫy của tử thần ở trước mặt tôi.
6 Trong cảnh nguy nan, tôi kêu cầu với Chúa,
Tôi kêu xin Ðức Chúa Trời của tôi giải cứu.
Từ đền thánh Ngài, Ngài đã nghe tiếng tôi;
Tiếng cầu xin của tôi đã thấu đến tai Ngài.
7 Bấy giờ đất rúng động và rung chuyển;
Các nền của núi đồi chấn động và rung rinh,
Vì Ngài đã nổi giận.
8 Khói bay ra từ lỗ mũi Ngài,
Lửa hừng thiêu đốt thoát ra từ miệng Ngài,
Các than cháy bừng từ đó bắn ra.
9 Ngài nghiêng các tầng trời ngự xuống;
Mây đen che dưới chân Ngài.
10 Ngài ngự trên một thiên thần phục vụ[a] và bay đi;
Ngài bay cực nhanh trên cánh gió.
11 Ngài khiến bóng tối che kín chung quanh Ngài;
Trướng che Ngài là mưa đen tuôn đổ từ áng mây mù.
12 Từ trong hào quang rực rỡ trước mặt Ngài
Mưa đá và sét chớp kinh hoàng bắn xuyên qua tầng mây đen kịt.
13 Chúa khiến sấm nổ vang rền khắp bầu trời;
Ðấng Tối Cao lên tiếng, mưa đá và thiên thạch rực lửa đổ xuống.
14 Ngài bắn các mũi tên ra, quân thù chạy tán loạn;
Ngài phát chớp nhoáng ào ào, chúng vọt chạy tứ tung.
15 Chúa ôi, khi Ngài quở trách,
Khi Ngài nhảy mũi, khi hơi từ lỗ mũi Ngài thoát ra,
Các đáy biển liền lộ ra,
Các nền địa cầu đều bày rõ.
16 Từ trời cao Ngài vói tay xuống nắm lấy tôi;
Ngài kéo tôi ra khỏi luồng nước mạnh đang cuốn hút tôi.
17 Ngài giải cứu tôi khỏi kẻ thù mạnh mẽ của tôi,
Và khỏi những kẻ ghét tôi, những kẻ mạnh hơn tôi.
18 Trong ngày hoạn nạn, chúng chận đường đón bắt tôi,
Nhưng Chúa đã giúp đỡ tôi.
19 Ngài đã đem tôi đến một nơi an toàn thoải mái;
Ngài đã giải cứu tôi, vì Ngài thấy tôi đẹp lòng Ngài.
20 Chúa đã đối xử với tôi theo sự ngay lành của tôi;
Ngài đã ban thưởng cho tôi theo sự trong sạch của tay tôi.
21 Vì tôi đã vâng giữ các đường lối Chúa;
Tôi đã không sa đọa mà lìa bỏ Ðức Chúa Trời mình.
22 Vì các mạng lịnh Ngài hằng ở trước mặt tôi;
Các luật lệ Ngài tôi không bao giờ từ bỏ;
23 Vì tôi đã cố giữ mình để được trọn vẹn trước mặt Ngài,
Và giữ lấy mình để khỏi chuốc lấy mặc cảm tội lỗi.
24 Vì vậy Chúa đã ban thưởng cho tôi theo sự ngay lành của tôi,
Theo sự trong sạch của tay tôi trước thánh nhan Ngài.
25 Ðối với người có lòng thương xót, Ngài bày tỏ Ngài là Đấng thương xót;[b]
Ðối với người trọn vẹn, Ngài bày tỏ Ngài là Đấng trọn vẹn;
26 Ðối với người trong sạch, Ngài bày tỏ Ngài là Đấng trong sạch;
Nhưng đối với những kẻ gian manh, Ngài cho chúng biết chúng không thể qua mặt được Ngài,[c]
27 Vì Ngài cứu giúp những người khiêm nhường,
Nhưng Ngài đánh cho đổ xuống những cặp mắt kiêu căng.
28 Thật vậy chính Ngài sẽ thắp cho đèn con sáng lên;
Chính Chúa, Ðức Chúa Trời của con, biến hoàn cảnh đen tối của con trở nên sáng sủa.
29 Nhờ Ngài con có thể xông qua một đạo quân;
Nhờ Ðức Chúa Trời của con, con có thể vượt qua được tường thành.
30 Ðức Chúa Trời ôi, đường lối Ngài thật hoàn hảo;
Lời Chúa quả linh nghiệm vô cùng.
Ngài là thuẫn khiên cho những ai nương cậy nơi Ngài.
31 Thật vậy, ngoài Chúa ra, ai có thể xứng đáng làm Ðức Chúa Trời?
Ngoài Ðức Chúa Trời ra, ai có thể xứng đáng làm Vầng Ðá?
32 Ðức Chúa Trời trang bị cho tôi bằng sức mạnh;
Ngài làm cho đường lối tôi trở nên trọn vẹn.
33 Ngài làm cho chân tôi nhanh nhẹn tựa chân nai;
Ngài lập tôi được vững vàng trên những nơi cao.
34 Ngài luyện tập tay tôi cho ngày chiến trận,
Ðể đôi tay tôi có thể giương nổi một cây cung đồng.
35 Ngài đã ban cho con ơn cứu rỗi của Ngài để làm thuẫn khiên;
Tay phải Ngài nâng đỡ con;
Cách Ngài đối xử dịu dàng với con đã làm cho con được tôn trọng.
36 Ngài đã mở rộng nơi bàn chân con sắp bước đến;
Ðể mắt cá con không bị hụt hẫng trợt nghiêng.
37 Con đuổi theo quân thù của con và bắt kịp chúng;
Con chẳng quay về cho đến khi chúng bị tiêu diệt hoàn toàn.
38 Con đập tan chúng, và chúng không trỗi dậy được nữa;
Chúng đã bị ngã gục dưới chân con.
39 Ngài đã nai nịt con bằng sức mạnh để ra trận;
Ngài đã làm cho kẻ nổi dậy đánh con phải quỳ lạy dưới chân con.
40 Ngài đã khiến kẻ thù của con quay lưng chạy trốn;
Ngài đã cho phép con tiêu diệt kẻ ghét con.
41 Chúng kêu cứu, nhưng chẳng ai giải cứu;
Chúng kêu cầu Chúa, nhưng Ngài chẳng đáp lời.
42 Con nghiền nát chúng như bụi bay trước gió;
Con đổ chúng ra như bùn đổ ngoài đường.
43 Ngài đã giải cứu con khỏi các đợt tấn công của thiên hạ;
Ngài đã lập con làm thủ lãnh các quốc gia;
Những người con không biết nay phục vụ con.
44 Vừa khi nghe đến con, họ đã vội vàng vâng phục;
Những người ngoại quốc đầu phục con.
45 Quân đội ngoại bang đều hồn phi phách tán;
Từ trong các chiến lũy chúng run rẩy kéo ra hàng.
46 Chúa là Đấng hằng sống!
Chúc tụng Vầng Ðá của con!
Nguyện Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của con, được tôn cao!
47 Ðức Chúa Trời đã báo thù cho con;
Ngài đã khiến các dân phải khuất phục dưới quyền con.
48 Ngài đã giải cứu con khỏi những kẻ thù ghét con.
Quả thật Ngài đã nhấc con lên trên những kẻ chống nghịch con;
Ngài đã giải cứu con thoát khỏi những kẻ hung tàn.
49 Vì thế Chúa ôi, con sẽ ca ngợi Ngài giữa các dân;
Con sẽ hát ca chúc tụng danh Ngài.
50 Ngài ban chiến thắng lớn cho người Ngài lập làm vua,
Và bày tỏ ơn thương xót đối với người được xức dầu của Ngài,
Tức với Ða-vít và dòng dõi người đời đời.
10 Khi A-rôn nói với cả hội chúng I-sơ-ra-ên, họ hướng mắt nhìn về đồng hoang, và nầy, vinh quang Chúa hiện ra trên mây. 11 Chúa phán với Môi-se, 12 “Ta đã nghe tiếng oán trách của dân I-sơ-ra-ên. Hãy nói với chúng, ‘Vào chạng vạng tối nay các ngươi sẽ được ăn thịt; đến sáng mai các ngươi sẽ có bánh ăn no nê; bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi.’”
13 Khi trời sắp tối các chim cút bay đến phủ khắp doanh trại; sáng hôm sau, lại có một lớp sương phủ xung quanh doanh trại. 14 Khi lớp sương đó tan đi, kìa, trên mặt đồng hoang có một chất gì như một lớp mỏng mịn màng, mịn như bột phủ trên mặt đất. 15 Khi dân I-sơ-ra-ên thấy vậy, họ hỏi nhau, “Thứ gì vậy?”[a] Vì họ không biết đó là thứ gì.
Môi-se nói với họ, “Ðây là bánh Chúa ban cho anh chị em để ăn. 16 Ðây là điều Chúa đã truyền, ‘Mỗi người cần bao nhiêu, cứ lấy đủ dùng cho mình, khoảng hai lít[b] cho mỗi người, cứ theo số người ở trong lều mà lấy đủ dùng cho mọi người.’”
17 Dân I-sơ-ra-ên làm như vậy. Một số lấy nhiều, một số lấy ít. 18 Rồi họ lấy ô-me[c] ra đong, ai lấy nhiều cũng không dư, ai lấy ít cũng không thiếu; cứ tùy sức mỗi người ăn được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. 19 Môi-se nói với họ, “Ðừng ai để vật ấy còn thừa lại đến ngày mai.” 20 Tuy nhiên vẫn có một số người không nghe lời Môi-se; họ để dành một phần đến sáng hôm sau; vật ấy bèn sinh giòi và bốc mùi hôi thối; do đó Môi-se giận họ. 21 Vậy sáng nào cũng thế, họ đi ra hốt lớp bột ấy làm lương thực cho mình, ai cần bao nhiêu thì hốt bấy nhiêu; nhưng khi ánh nắng mặt trời bắt đầu nóng, lớp bột ấy liền tan chảy.
22 Ðến ngày thứ sáu họ lấy số lượng gấp đôi, mỗi người bốn lít.[d] Khi những người lãnh đạo hội chúng đến hỏi Môi-se,
Nếp Sống của Người Tin Chúa
11 Thưa anh chị em yêu dấu, tôi khuyên anh chị em là những kiều dân và những người tạm cư: hãy kiêng cữ những dục vọng của xác thịt, là những điều đang chiến đấu chống lại linh hồn. 12 Hãy ăn ở ngay lành giữa các dân ngoại, để nếu họ vu khống anh chị em là những người làm điều xấu, thì khi thấy những việc tốt của anh chị em, họ có thể tôn vinh Ðức Chúa Trời trong ngày thăm viếng.
Khuyên Thuận Phục Chính Quyền
13 Vì cớ Chúa xin anh chị em hãy thuận phục mọi thể chế do loài người lập ra, hoặc đối với vua như người có thẩm quyền cao, 14 hoặc đối với các tổng trấn như những người được vua sai phái để phạt những kẻ làm điều ác và thưởng những người làm điều thiện. 15 Vì ý muốn của Ðức Chúa Trời là qua những việc thiện, anh chị em sẽ làm im miệng những kẻ dại khờ thiếu hiểu biết. 16 Hãy sống như những người tự do, nhưng chớ lấy sự tự do làm bình phong che đậy những việc ác, nhưng hãy làm như các nô lệ của Ðức Chúa Trời. 17 Hãy tôn trọng mọi người. Hãy thương mến nhau trong tình anh chị em. Hãy kính sợ Ðức Chúa Trời. Hãy tôn trọng vua.
Gương Chịu Khổ của Ðấng Christ
18 Hỡi các gia nhân, hãy thuận phục các chủ mình với tất cả sự kính trọng, không phải chỉ với những chủ tốt và nhân hậu, nhưng cũng với những chủ cay nghiệt nữa. 19 Vì nếu ai vì cớ lương tâm đối với Ðức Chúa Trời mà chịu đựng những đau buồn, tức chịu khổ một cách bất công, thì đó là một ơn phước. 20 Vì nếu anh chị em phạm tội mà chịu đựng đòn vọt thì đâu có gì phải nói? Nhưng nếu anh chị em làm điều tốt mà phải chịu khổ, thì đó là một ơn phước trước mặt Ðức Chúa Trời. 21 Vì anh chị em được kêu gọi đến điều đó, bởi Ðấng Christ cũng đã chịu khổ vì anh chị em, hầu lưu lại cho anh chị em một gương, để anh chị em noi theo các bước chân Ngài.
22 “Ngài không hề phạm tội,
Trong miệng Ngài chẳng tìm được một lời dối trá.”
23 Khi bị nguyền rủa, Ngài chẳng nguyền rủa lại; khi chịu đau khổ, Ngài chẳng hăm dọa, nhưng phó thác mình cho Ðấng phán xét công bình. 24 Ngài mang tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, để chúng ta có thể chết đối với tội lỗi, nhưng sống đối với sự công chính; nhờ những vết thương Ngài anh chị em được chữa lành. 25 Vì anh chị em vốn như chiên đi lạc, nhưng bây giờ đã trở về với Ðấng Chăn Chiên và Vị Giám Mục của linh hồn mình.
12 Ðây là mệnh lệnh của Ta: các ngươi hãy yêu thương nhau như Ta đã yêu thương các ngươi. 13 Không có tình yêu nào lớn hơn điều này: hy sinh tính mạng mình vì các bạn mình. 14 Các ngươi là bạn Ta nếu các ngươi làm những điều Ta truyền cho các ngươi. 15 Ta không gọi các ngươi là đầy tớ nữa, vì đầy tớ không biết các việc chủ mình làm; nhưng Ta gọi các ngươi là bạn, vì Ta đã tỏ cho các ngươi biết mọi điều Ta đã nghe nơi Cha Ta. 16 Không phải các ngươi đã chọn Ta, nhưng Ta đã chọn các ngươi và bổ nhiệm các ngươi để các ngươi ra đi và kết quả, và thành quả của các ngươi sẽ còn lại, và để khi các ngươi nhân danh Ta cầu xin Cha điều chi, Ngài sẽ ban điều ấy cho các ngươi. 17 Ta truyền cho các ngươi những điều này để các ngươi yêu thương nhau.”
Thế Gian Ghét Người Theo Chúa
18 “Nếu thế gian ghét các ngươi, hãy biết rằng họ đã ghét Ta trước khi ghét các ngươi. 19 Nếu các ngươi thuộc về thế gian, thế gian sẽ yêu mến những kẻ thuộc về nó; nhưng vì các ngươi không thuộc về thế gian, và Ta đã chọn các ngươi ra khỏi thế gian, nên thế gian ghét các ngươi. 20 Hãy nhớ lời Ta đã nói với các ngươi, ‘Ðầy tớ không lớn hơn chủ mình.’ Nếu họ đã bắt bớ Ta, họ cũng sẽ bắt bớ các ngươi; nếu họ vâng giữ lời Ta, họ cũng sẽ vâng giữ lời các ngươi. 21 Nhưng vì danh Ta họ sẽ làm những điều ấy cho các ngươi, vì họ không biết Ðấng đã sai Ta. 22 Nếu Ta không đến và không nói cho họ biết, họ chẳng có tội gì, nhưng bây giờ họ không thể bào chữa cho tội của họ. 23 Ai ghét Ta cũng ghét Cha Ta. 24 Nếu Ta không làm giữa họ những việc chưa ai làm, họ chẳng có tội gì, nhưng bây giờ họ đã thấy rõ những việc ấy rồi mà vẫn còn ghét Ta và ghét cả Cha Ta. 25 Như vậy là ứng nghiệm lời đã viết trong Luật Pháp của họ, ‘Họ đã ghét Ta vô cớ.’
26 Khi Ðấng An Ủi đến, Ngài sẽ làm chứng về Ta; Ngài là Ðấng Ta sẽ từ Cha phái đến các ngươi; Ngài là Thần Chân Lý ra từ Cha. 27 Các ngươi cũng sẽ làm chứng, vì các ngươi đã ở với Ta từ ban đầu.”
Copyright © 2011 by Bau Dang