Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 105

Hãy cảm tạ Chúa, hãy cầu khẩn danh Ngài;
Hãy rao truyền cho các dân biết các công việc Ngài.
Hãy ca ngợi Ngài, hãy ca hát chúc tụng Ngài;
Hãy kể ra tất cả việc lạ lùng của Ngài.
Vinh hiển thay cho ai được ở trong danh thánh Ngài;
Nguyện lòng những người tìm kiếm Chúa được vui mừng.
Hãy tìm kiếm Chúa và quyền năng Ngài;
Hãy tìm kiếm mặt Ngài luôn luôn.
Hãy nhớ mãi những việc lạ lùng Ngài làm,
Tức những việc diệu kỳ và những phán quyết miệng Ngài đã phán,
Hỡi dòng dõi của Áp-ra-ham, tôi tớ Ngài,
Hỡi con cháu của Gia-cốp, những người Ngài chọn.

Ngài là Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta;
Các phán quyết của Ngài là định luật cho cả địa cầu.
Ngài ghi nhớ giao ước Ngài mãi mãi;
Lời Ngài truyền có hiệu lực đến ngàn thế hệ về sau;
Ấy là giao ước Ngài đã lập với Áp-ra-ham,
Và lời thề Ngài đã thề cùng I-sác.
10 Sau đó Ngài đã xác nhận với Gia-cốp như một đạo luật,
Với I-sơ-ra-ên như một giao ước đời đời,
11 Rằng, “Ta sẽ ban xứ Ca-na-an cho các ngươi để làm sản nghiệp,”
12 Trong khi họ chỉ là một số ít người,
Một nhóm thiểu số và kiều dân trong xứ.
13 Họ đã đi lang thang từ nước này sang nước khác,
Từ vương quốc nọ đến vương quốc kia.

14 Nhưng Ngài đã không cho phép ai hà hiếp họ;
Vì cớ họ Ngài đã quở trách các vua,
15 “Ðừng đụng đến những người được xức dầu của Ta,
Chớ làm hại các tiên tri của Ta.”

16 Khi Ngài sai nạn đói đến trong xứ;
Và dẹp hết mọi nguồn lương thực của họ.
17 Thì Ngài đã sai một người ra đi trước họ,
Ấy là Giô-sép, một người bị bán làm nô lệ.
18 Họ tra chân ông vào cùm, khiến ông bị đau đớn;
Họ bắt cổ ông phải mang xích sắt nặng nề,
19 Cho đến khi những gì ông nói được ứng nghiệm;
Lời Chúa minh xác rằng lời ông đúng hoàn toàn.
20 Do đó vua phải sai người đến thả ông ra;
Kẻ cai trị các dân đã cho ông được tự do.
21 Rồi vua ấy lập ông làm tể tướng[a] của vương quốc[b] mình,
Làm người cai trị trên tất cả cơ nghiệp mình,
22 Ðể ông chỉ huy những người quyền thế mình,
Và bày diệu kế cho các thượng quan mình.

23 Sau đó I-sơ-ra-ên di cư vào Ai-cập;
Gia-cốp đến kiều ngụ trong xứ của Cham.
24 Tại đó Chúa làm cho dân Ngài gia tăng đông đúc,
Khiến họ mạnh hơn những kẻ thù của họ.
25 Ngài để cho chúng thay lòng đổi dạ ghen ghét dân Ngài,
Và lập mưu hãm hại các tôi tớ Ngài.

26 Ngài sai Môi-se đầy tớ Ngài,
Và A-rôn người Ngài đã chọn.
27 Họ thực hiện những việc diệu kỳ của Ngài giữa chúng,
Và tỏ những phép lạ của Ngài trong xứ của Cham.
28 Ngài giáng tối tăm, khiến cả xứ trở nên đen kịt,
Ðể chúng không nghịch lại lời Ngài.
29 Ngài làm cho nước của chúng trở nên như máu,
Và khiến cá của chúng đều phải chết toi.
30 Ếch nhái nhung nhúc tràn lan khắp xứ,
Chúng tràn tận vào cung thất của nhà vua.
31 Ngài vừa phán, vô số ruồi mòng từ đâu bay đến;
Muỗi vo ve tràn khắp cõi bờ.
32 Ngài cho trận mưa nhưng là mưa đá;
Sấm sét nổ vang, gây hỏa hoạn khắp nơi.
33 Ngài quật ngã cây nho và cây vả của chúng,
Khiến cây cối của chúng ngã rạp khắp xứ.

34 Ngài phán nữa, vô số cào cào từ đâu bay đến;
Chấu chấu phủ tràn lan, không thể đếm cho cùng.
35 Chúng cắn phá mọi cỏ cây trong xứ;
Chúng cắn ăn mọi sản vật của đất đai.
36 Ngài cũng đánh hạ các con đầu lòng trong xứ chúng,
Những đứa con sinh ra khi sức lực chúng dồi dào.

37 Sau đó Ngài đem dân I-sơ-ra-ên ra đi với biết bao vàng bạc;
Chẳng có ai chùn chân trong các chi tộc của Ngài.
38 Ai-cập vui mừng khi họ lìa khỏi xứ,
Vì nỗi sợ hãi họ giáng trên chúng khắp nơi.
39 Ngài giăng đám mây che mát trên đầu họ,
Và ban lửa hồng soi sáng lúc đêm về.
40 Họ đòi thịt, Ngài mang đến họ chim cút nhiều vô kể;
Và họ được no nê bằng bánh đến từ trời.
41 Ngài mở vầng đá, và nước ngọt tuôn ra lai láng;
Nước phun trào giữa nơi khô hạn tựa dòng sông.
42 Vì Ngài nhớ lại lời hứa thánh của Ngài,
Tức lời hứa với Áp-ra-ham tôi tớ Ngài.

43 Vậy Ngài đã đem dân Ngài ra đi trong vui mừng hớn hở;
Ðem những người Ngài chọn xuất hành với tiếng vui vẻ reo hò.
44 Ngài ban xứ sở của các dân cho họ làm sản nghiệp;
Và cho họ hưởng công lao làm lụng của các dân,
45 Ðể họ vâng giữ luật lệ Ngài,
Và tuân theo luật pháp Ngài.
Hãy ca ngợi Chúa!

Xuất Hành 24

Giao Ước Ðược Thiết Lập

24 Ngài phán với Môi-se, “Hãy đi lên gặp Chúa: ngươi, A-rôn, Na-đáp, A-bi-hu, và bảy mươi trưởng lão của dân I-sơ-ra-ên. Các ngươi sẽ phủ phục đằng xa.” Chỉ một mình Môi-se được đến gần Chúa, nhưng tất cả những người khác không được đến gần, và dân cũng không được đi lên với ông.

Môi-se đến và nói với dân mọi lời Chúa đã phán và mọi luật lệ. Mọi người đều đồng thanh đáp lại, “Chúng tôi sẽ làm theo mọi lời Chúa phán.”

Môi-se ghi lại mọi lời Chúa đã phán. Sáng hôm sau, ông dậy sớm, lập một bàn thờ tại chân núi, và dựng mười hai trụ đá, tiêu biểu cho mười hai chi tộc I-sơ-ra-ên. Ông cũng nhờ một số thanh thiếu niên I-sơ-ra-ên phụ giúp giết các con vật hiến tế dâng làm của lễ thiêu, và các con vật hiến tế bằng bò đực làm của lễ cầu an dâng lên Chúa. Môi-se lấy một nửa máu đổ vào các chậu, còn một nửa ông đem rảy trên bàn thờ. Ðoạn ông lấy cuốn sách giao ước và đọc cho dân nghe. Họ đáp, “Chúng tôi sẽ làm theo mọi lời Chúa phán, và chúng tôi sẽ vâng lời Ngài.”

Môi-se lấy máu, rảy trên dân, và nói, “Nầy, máu của giao ước mà Chúa đã lập với anh chị em y theo những lời trong sách nầy.”

Trên Núi với CHÚA

Bấy giờ Môi-se, A-rôn, Na-đáp, và A-bi-hu, cùng bảy mươi vị trưởng lão của dân I-sơ-ra-ên đi lên núi, 10 và họ trông thấy Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. Dưới chân Ngài có vật chi giống như cái bệ bằng lam bảo ngọc, trong suốt như trời xanh. 11 Ngài không ra tay trên những vị lãnh đạo của dân I-sơ-ra-ên dù họ ngắm nhìn Ðức Chúa Trời, và họ đã ăn uống tại đó.

12 Chúa phán với Môi-se, “Hãy lên núi để gặp Ta và đợi ở đó. Ta sẽ ban cho ngươi các bảng đá, có luật pháp và điều răn, mà Ta đã chép để dạy dân.”

13 Vậy Môi-se cùng người phụ tá của ông là Giô-suê đi lên núi, và Môi-se đã đi lên núi của Ðức Chúa Trời. 14 Ông căn dặn các vị trưởng lão, “Xin quý vị hãy ở đây đợi chúng tôi, cho đến khi chúng tôi trở lại với quý vị. Có A-rôn và Hu-rơ ở với quý vị. Nếu có chuyện gì cần giải quyết, xin quý vị cứ đến với hai ông ấy.”

15 Ðoạn Môi-se đi lên núi, và mây bao phủ núi. 16 Vinh quang của Chúa ngự trên Núi Si-nai. Mây bao phủ núi liên tiếp sáu ngày; đến ngày thứ bảy, Ngài từ trong đám mây gọi Môi-se. 17 Bấy giờ vinh quang Chúa hiện ra trên đỉnh núi giống như lửa cháy phừng phừng trước mắt dân I-sơ-ra-ên. 18 Môi-se đi vào trong đám mây và lên trên núi. Môi-se ở trên núi bốn mươi ngày và bốn mươi đêm.

Cô-lô-se 2:8-23

Ðừng để ai trói buộc anh chị em bằng những triết lý mơ hồ và những lời giả dối rỗng tuếch dựa trên truyền thống của loài người và trên những nguyên tắc sống cơ bản của đời nầy, thay vì dựa trên Ðấng Christ. Vì trong Ngài toàn thể thần tính của Ðức Chúa Trời hiện diện trọn vẹn trong thân xác loài người, 10 và anh chị em được trở nên trọn vẹn trong Ngài, Ðấng làm đầu mọi quyền lực và quyền hành. 11 Trong Ngài anh chị em đã được cắt bì với phép cắt bì không bằng tay loài người, nhưng bằng phép cắt bì do Ðấng Christ thực hiện, để cắt bỏ bản ngã xác thịt. 12 Một khi đã được chôn với Ngài trong phép báp-têm, anh chị em cũng đã được sống lại với Ngài bởi đức tin vào quyền năng của Ðức Chúa Trời, Ðấng đã làm cho Ngài sống lại từ cõi chết. 13 Khi anh chị em còn chết trong tội lỗi mình và trong tình trạng không được cắt bì trên thân xác, Ðức Chúa Trời đã làm cho anh chị em được sống lại với Ðấng Christ, khi Ngài tha thứ tất cả tội lỗi chúng ta, 14 xóa bỏ hồ sơ tội trạng mà Luật Pháp đòi hỏi phải hình phạt chúng ta, và hủy bỏ nó bằng cách đóng đinh nó vào thập tự giá. 15 Ngài đã vô hiệu hóa tất cả các quyền lực và quyền hành, và Ngài đã phô bày chúng ra trước công chúng, chiến thắng chúng bằng thập tự giá.

16 Vì thế đừng để ai xét đoán anh chị em về những vấn đề liên quan đến thức ăn, thức uống, giữ các kỳ lễ, mừng trăng mới, hay giữ ngày Sa-bát. 17 Chúng chỉ là hình bóng của những gì sẽ đến, mà thực chất đã ở trong Ðấng Christ. 18 Ðừng để ai làm mất phần thưởng của anh chị em, nại cớ rằng lúc nào cũng phải tỏ ra vẻ đạo mạo khiêm nhường và thờ kính các thiên sứ; họ mải mê nói về những dị tượng họ trông thấy, rồi với tâm trí xác thịt, họ tự thổi phồng họ lên một cách vô lối. 19 Họ đã mất liên lạc với Ðầu, là Ðấng cả thân thể được nuôi dưỡng và kết chặt với nhau bằng những khớp xương và gân thịt, phát triển đúng theo sự tăng trưởng của Ðức Chúa Trời.

Cảnh Cáo về Các Giáo Sư Giả

20 Nếu anh chị em đã chết với Ðấng Christ về các nguyên tắc sống cơ bản của đời nầy, thì tại sao anh chị em lại sống như thể còn thuộc về đời nầy vậy? Tại sao anh chị em còn chấp hành các quy tắc như, 21 “Chớ đụng, chớ nếm, chớ cầm”? 22 Tất cả các quy tắc ấy đều sụp đổ khi đem ra áp dụng, vì chúng đặt nền tảng trên mệnh lệnh và sự dạy dỗ của loài người. 23 Các quy tắc ấy có vẻ như khôn ngoan khi đề cao việc khắc khổ tu thân, hạ mình, và đày đọa thân xác, nhưng chẳng có giá trị gì trong việc kiềm chế dục vọng của xác thịt.

Ma-thi-ơ 4:12-17

Lời Giảng và Việc Làm của Ðức Chúa Jesus

(4:12 – 25:46)

Chúa Bắt Ðầu Giảng Ðạo

(Mác 1:14-15; Lu 4:14-15)

12 Khi nghe tin Giăng đã bị tù, Ngài rút lui về Ga-li-lê. 13 Sau khi rời Na-xa-rét, Ngài đến ngụ tại Ca-bê-na-um, thành nằm bên bờ biển, thuộc địa phận Xê-bu-lun và Náp-ta-li, 14 để làm ứng nghiệm lời Tiên Tri Ê-sai đã nói,

15 “Hỡi đất của Xê-bu-lun và đất của Náp-ta-li,
Vùng đất nằm bên con đường ra biển, bên kia Sông Giô-đanh,
Hỡi Ga-li-lê, miền đất thuộc về dân ngoại,
16 Dân ngồi trong bóng tối đã nhìn thấy ánh sáng lớn;
Những người đang ngồi trong vùng và bóng của tử thần,
Một vầng chân quang đã bừng lên cho họ.”Ê-sai 9:1-2

17 Bắt đầu từ đó Ðức Chúa Jesus giảng và nói rằng, “Hãy ăn năn, vì vương quốc thiên đàng đang đến gần.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang